Lệ đá Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt Ái ân bây giờ là nước mắt Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh Thuở ấy tôi như con chim lạc đàn Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng Và ước mơ sao trời đừng bão tố Để yêu thương càng nhiều gắn bó Tháng ngày là men say nguồn thơ Tình yêu đã vỗ cánh rồi Là hoa rót mật cho đời Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng Em nhớ gì không em ơi ! Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào Chìm khuất trong mưa mưa bay rạt rào Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc Nhớ môi em và màu mắt biếc Suối hẹn hò trăng xanh đầu non
Sa mạc tình yêu Tình yêu anh ơi cút bắt trò chơi Em sẽ trốn khi anh đuổi tìm Tình sẽ theo thời gian nhạt nhòa phai, xin nhớ cho rằng: Một lần yêu phải trăm lần khổ đau Giọt sương ban sớm lấp lánh trên hoa, nụ hoa Anh đào Đời người con gái chỉ biết khi yêu, yêu nồng thắm Thì tại sao thèm nước mắt cho đớn đau nỗi hận sầu Em chỉ biết có mỗi mình anh thôi Cho dù anh trót đắm say với ai em vẫn yêu, vẫn đợi chờ.. Mình dìu nhau đi đến bến tình yêu Vòng tay khát khao bao ân tình Đừng ngại ngùng, đừng để mộng tàn theo năm tháng phai màu Đừng để em phải trăm lần đắng cay Mình dìu nhau tới đất nước xa xôi, miền xa ngọt ngào Và rồi nơi đó chỉ có uyên ương xây tổ ấm Thì tại sao tình yêu đó tan vỡ mau cho từng đêm?? Em thao thức gối chiếc đêm thâu Nghe từng sợi tóc đớn đau rớt rơi theo những giọt sầu ...
Tàn tro Giọt nước rơi hay giọt sầu rơi rơi Lệ vẫn tuôn khóc tình ta nát tan Thu vẫn trôi, giờ biệt ly đến Anh về đi, em vẫn đứng đây Nhìn lá rơi nghe lòng ta tan tác Từng xác hoa rơi tàn tạ cuối sân Anh cứ đi tìm vui nơi khác Đừng nên thương xót em mà chi Cuộc tình thứ nhất em đã trót trao về anh Tình yêu đầu tiên Tình yêu đó đậm đà và nhiều xót xa Người yêu quá hững hờ Lạnh lùng bớt đi anh Đừng chạy theo bao cuộc vui Chờ anh nơi đó có biết bao nhiêu người Tình nhân trai gái đó đây anh hẹn hò Chỉ còn mỗi em, đợi chờ đứng trông Mà nghe buốt giá thấm đôi vai gầy Và mỗi khi ánh hoàng hôn rơi xuống Tình ngỡ quên phai dần theo tháng năm Nhưng dáng quen lại theo bóng tối Trở về đây để em nhớ thương Còn rớt rơi những tàn tro năm cũ Sưởi ấm tim cho lòng thôi giá băng Thôi nhé anh tình duyên đã dứt Và em xin giữ ấm hương tàn tro
Tiễn anh trong mưa Lòng ngậm ngùi thương nhớ Em tiễn anh trong chiều mưa Ngồi chờ người yêu dấu Ðã khuất sau ngàn dâu Còn một mình bên ga vắng Em đứng vói trông theo mây trắng Bỗng thấy gió mưa lạnh đôi vai Mới biết mất nhau trong đời Ôi người đi suốt kiếp Ta còn chốn đây tuy lòng đã chết Vẫn nhớ thương hoài Và từng đêm mãi kêu tên người Ðường đời dù hai lối Ôi tình xưa thắm thiết theo ngày tháng đi Dĩ vãng đang còn xanh thắm Chốn cũ thương mưa về Ðể người yêu em lỡ quên câu thề Lòng còn dài nhung nhớ Nước mắt đẫm theo mùa ngâu Thầm hỏi người yêu dấu Ðã ra đi về đâu Chiều này trời giông tố chăn gối Bỗng thơm hương quyện cũ Nhắm mắt thấy anh còn nhẹ ru Ru mãi giấc mơ năm nào Ôi người đi suốt kiếp Ta còn chốn đây tuy lòng đã chết Vẫn nhớ thương hoài Và từng đêm mãi kêu tên người Ðường đời dù hai lối Ôi tình xưa thắm thiết theo ngày tháng đi Dĩ vãng đang còn xanh thắm Chốn cũ thương mưa về Ðể người yêu em lỡ quên câu thề.
Lời đắng cho cuộc tình Cuối cùng rồi mình vẫn thế Khóc chi em, khóc chi em Cho phai má hồng được gì Giọt lệ này giành để mai đây Về cùng người khóc giữa đêm vui Hơi đâu, hơi đâu mà xót thương thân anh Những ngày còn nồng ân ái Giữa đôi ta, giữa đôi ta Đã bao cách biệt trùng trùng Người thì mộng một trời cao sang Người thì còn trắng áo tay trơn Nên anh, nên anh đã biết được ngày này Em ơi, em ơi anh vẫn biết rằng Con chim quý phải ở lầu son Nên anh không trách là em bội bạc Mà em ơi anh chỉ trách em Trách em, sao em không nói thật lòng mình Sao em gian dối để làm gì Hãy nhìn một lần sau chót Chén ly bôi, uống đi em Sao em mắt lệ nhạt nhòa Cuộc tình nào rồi cũng phôi pha Một đường tàu biết mấy sân ga Xin em xem anh như một ga nhỏ dọc đường
Đám cưới nghèo Ước mộng thật nhiều nhưng khi duyên nợ chợt đâu đưa đến Ai có ngờ đâu mình tay trắng tay buồn ơi là buồn Còn gì cho nhau ngoài tình yêu thôi làm sao lên đời đã yêu nhau rồi Trước sau thôi đành đựng lên đám cưới cho có lệ mà thôi Sang đón cô đâu người đi ngoài phố cũng không ai thèm nhìn Rể mặc đơn sơ còn cô dâu bới tóc không cài hoa Đâu có bao nhiêu đàng trai đàng gái đếm hơn hai chục người Bạn bè tuy đông nhưng đành dấu hết không mời một ai Chú rể ngậm ngùi tay bưng khay trầu mà nghe chua xót Trong lễ hợp hôn nào ai biết đâu niềm đau trong đời Đừng buồn nghe em mình còn đôi tay mình lo tương lai Biết đâu sau này chúng ta sang giầu ngồi ôm dĩ vãng thấy càng gần nhau
-Bước chân đêm buồn thiu, Thả mình cho cơn gió, Thế nhân vẫn vô tình, Đôi chân vẫn khẽ bước, lặng lẽ nhìn trời đêm, ánh sao kia vẫn thế, chỉ tình ta,tan vỡ...
Đừng nghĩ anh đây nghèo (Căn bản dạo này hay tạch lô) Hận đời đi bán bánh mì Hét lên 4 chữ ( bánh mì nóng đây )
Ước gì mình có nhiều tiền tiêu Để khỏi ghi lô mỗi buổi chiều Sáng sớm thức dậy tiền trong túi Tối về đi ngủ ôm vợ yêu
Đằng sau nụ cười là nước mắt.... Đằng sau nước mắt là niềm đau... Đằng sau tình đầu là tan vỡ.... Đằng sau nỗi nhớ là tình yêu... Đằng sau lời yêu là dối trá..... Đằng sau lạnh giá là khát khao.... Đằng sau chiêm bao là vỡ mộng.... Đằng sau biển rộng là bão giông... Đằng sau cảm thông là thương hại..... Đằng sau khép lại là mở ra... Đằng sau ta là quá khứ.... Đằng sau quá khứ là tương lai!!!!!
Và tôi cũng yêu em Tôi yêu xem một cuốn truyện hay Tiếng chim hót đầu ngày Và yêu biển vắng Tôi yêu ly càfé buổi sáng Con đường ngập lá vàng... Tôi yêu hương vị Tết ngày xưa Mái tranh với hàng dừa Và yêu trẻ thơ Buổi cơm canh cà và điếu thuốc Giấc ngủ không mộng mị Và tôi cũng yêu em Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn... Tôi yêu đi bộ dưới hàng cây Đấu vui với bạn bè Và ly rượu ngon Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá Tôi yêu những người già Tôi yêu những gì đến tự nhiên Những câu nói thành thật Và yêu ngày nắng Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng Yêu trăng sáng ngày Rằm Và tôi cũng yêu em Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn Yêu em chứa chan....
Bài Thánh ca buồn Bài thánh ca đó còn nhớ không em Noel năm nào chúng mình có nhau Long lanh sao trời thêm đẹp môi mắt Áo trắng em bay như cánh thiên thần Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân Cùng nhau quỳ dưới tượng Chúa cao sang Xin cho đôi mình suốt đời có nhau Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng Ôi giọng hát em mênh mông buồn... Rồi mùa giá buốt cũng qua mau Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu Rồi một chiều áo trắng phai màu Em qua cầu xác pháo bay sau Lời nguyện mình Chúa có nghe không Sao bây giờ mình hoài xa vắng Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu Rồi những đêm thánh đường đón Noel Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi
Cỏ úa Còn nhớ tên nhau xin gọi trong giấc mộng Còn chút thương yêu xin đưa vào dư âm Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ Mình đã thật quên cớ sao lòng vẫn chờ Từ lúc em đi trong rượu cay men nồng Màu trắng khăn tang quanh căn phòng cô đơn Bão tố triền miên ngày em về nhà đó Buồn hắt buồn hiu ngõ đêm sầu cô liêu Một chiều trên đồi em làm thơ Cỏ biếc tương tư vàng úa Mộng dệt theo đàn bên người mơ Mới biết mình yêu bao giờ Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời Tình đã như vôi mong chi còn chung đôi Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ Đừng níu thời gian cho thêm sầu vương mang
Đêm thấy ta là thác đổ Một đêm bước chân về gác nhỏ Chợt nhớ đóa hoa Tường Vi Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ Giờ đây đã quên vườn xưa Một hôm bước qua thành phố lạ Thành phố đã đi ngủ trưa Đời ta có khi tựa lá cỏ Ngồi hát ca rất tự do Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà Từ những phố xưa tôi về Ngày xuân bước chân người rất nhẹ Mùa xuân đã qua bao giờ Nhiều đêm thấy ta là thác đổ Tỉnh ra có khi còn nghe Một hôm bước chân về giữa chợ Chợt thấy vui như trẻ thơ Đời ta có khi là đóm lửa Một hôm nhóm trong vườn khuya Vườn khuya đóa hoa nào mới nở Đời tôi có ai vừa qua Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ Tôi nghĩ quanh đây hồ như Đời ta hết mang điều mới lạ Tôi đã sống rất ơ hờ Lòng tôi có đôi lần khép cửa Rồi bên vết thương tôi quì Vì em đã mang lời khấn nhỏ Bỏ tôi đứng bên đời kia
Dư âm Đêm qua mơ dáng em đang ôm đàn dìu muôn tiếng tơ Không gian trầm lắng như âu yếm ru ai trong giấc mơ Mái tóc nhẹ rung, trăng vờn làn gió Yêu ai anh nắn cung đàn đầy vơi đôi mắt xa vời Anh yêu tiếng hát êm như lời nguyền đẹp bao ước mơ Anh như lầu vắng em như ánh trăng reo muôn ý thơ Muốn nói cùng em đôi lời trìu mến.... Tim anh băng giá đang nhại ngùng câu năm tháng mong chờ Hẹn em từ muôn kiếp trước Nhớ em mấy thuở bạc đầu Anh đã âu sầu vì đường tơ vương vấn Em để cung đàn đưa anh về đâu ? Dư âm tiếng hát reo lên trong lòng anh bao nhớ nhung Đê mê lòng nhớ đêm qua giấc mơ môi em hé rung Anh muốn thành mây nương nhờ làn gió Đưa anh tới cõi mơ hồ nào đây muôn kiếp bên nàng.
Tình yêu ôi tình yêu Cuộc tình ngày đó đã ghi trong ta ôi bao nhiêu ngọt bùi, bao kỷ niệm Rồi một thời tiếc nuối ôi xanh xao, nghe tiếc nuối xót xa vô vàng Giờ chỉ còn nước mắt rưng rưng thôi Bao nhiêu đêm rồi thức trắng đêm trường mình ta chua xót Anh nơi phương xa nào anh có biết có hay tình ta nhớ thương vơi đầy Anh ơi anh ơi ở nơi xa đó có bao giờ anh tiếc thương ngày cũ ? Đắm đuối xa xưa, khi sống gần nhau Hay anh quên mau như cơn mơ Kỷ niệm làm tiếng hát lên chơi vơi Ôi lung linh tuyệt vời, nghe rã rời Kỷ niệm làm nước mắt hoen đôi mi sao vấn vương theo bên ta hoài Này người tình hỡi có nghe không anh? Bao nhiêu trông chờ, bao nhiêu gọi mời Tình ta tha thiết Em nơi phương đây, đường xưa vẫn đó, dấu chân còn đây, ngóng trông đêm ngày Anh ơi, anh ơi, vòng tay còn ấm, môi còn say, cớ sao còn mãi... cứ mãi lênh đênh như chiếc thuyền trôi, Trôi đi mênh mang chẳng biết khi nao, trở về bến cũ khiến ai chờ mong, héo hon đêm ngày Anh ơi, anh ơi ở phương xa đó, nếu mây mù giăng, nếu mưa ngập lối Hãy nhớ nhé anh, em vẫn chờ mong, Dang đôi tay yêu trong cơn mơ đường tình yêu đắm say triền miên khiến ta tình ái Cất bước lên cao, em vẫn chờ mong ... Dang đôi tay yêu trong cơn mơ đường tình yêu đắm say triền miên khiến ta tình ái
Tuyết rơi Ngoài kia tuyết rơi đầy em không đến bên anh chiều nay ngoài kia tuyết rơi rơi trong băng giá tim anh tả tơi đâu đây đám tang u buồn mắt ai vương lệ thẫn thờ lũ chim trên cành ngu ngơ khóc thương ai đời bơ vơ Không có em vuốt ve đêm nay môi mắt anh xanh xao hao gầy tuyết vẫn rơi đầy trên cây giông tố như vô tình qua đây Tuyết vẫn rơi rơi chiều nay sao em không đến bên anh? tuyết rơi tuyết rơi phủ kín hồn anh một màu tang trắng Buồn ơi ta khóc thương thân mình vắng em căn phòng giá lạnh nỗi cô đơn nào không đau nhớ thương bao giờ qua mau. Ngoài kia tuyết rơi mau Người không đến khiến tôi buồn rầu. Ngoài kia tuyết rơi lạnh Như ngăn bước chân êm người tình. Trông ra trắng xóa (trên) cây cành Giống khăn tang phủ lên mình Lũ chim trên cành giơ xương Tuyết không tha đàn chim non. Em muốn qua thăm tôi một chiều Nhưng tuyết rơi rơi thật nhiều Tuyết ngăn chân người em yêu Không tới thăm được tôi đâu. (la la la....) Ngoài kia tuyết rơi mau Người không đến khiến tôi buồn rầu. Ngoài kia tuyết rơi lạnh Như ngăn bước chân êm người tình. Trông ra trắng xóa (trên) cây cành Rét căm thêm vào vắng lạnh Thế gian như lặng câm thôi Tuyết không bao giờ ngưng rơi. Em muốn qua thăm tôi một chiều Nhưng tuyết rơi rơi thật nhiều Tuyết ngăn chân người em yêu Không tới thăm được tôi đâu