Thiên Can: Giáp mộc thuộc khí thuần dương, thế vốn kiên cố (trên trời thuộc địa phận sao Sâm) khí thế rất hùng tráng. Sinh vào tháng sơ xuân (tháng dần-ND), khí mộc còn non yếu hàn lạnh, đắc hỏa mà phát quý; sinh vào tháng trọng xuân (tháng mão-ND), mộc khí vượng cực, cần nên tiết khí vượng đắc dụng. Sở dĩ mộc vượng đắc hỏa, mà kim trở nên cứng dòn. Kim khí hưu tù khắc mộc sinh vượng, mộc cứng kim bị khuyết, lý lẻ đương nhiên là thế, cho nên mới nói mộc mùa xuân không dung kim được vậy. Sinh vào mùa thu, giáp mộc khí suy, cành khô lá rụng, nguyên khí thu tàng thông suốt, mà khắc chế được thổ khí. Thổ mùa thu sinh kim tiết khí nhiều nên rất bạc nhược. do cái thổ khí hư nhược mà còn bị khí mộc ở dưới công phá, chẳng những không thể tài bồi cho khí mộc suy được, mà còn trở lại che lấp cái mộc khí suy đó nữa, cho nên giáp mộc mùa thu không thể dung thổ vậy. trong trụ dần ngọ tuất đầy đủ, trên can lại thấu bính đinh, chẳng là do mộc tiết khí thái quá, nên mộc bị cháy khô, như nhật chủ tọa thìn, thìn thuộc thủy khố, khí thuộc thấp thổ, mà có khả năng sinh mộc tiết khí hỏa vượng nên mộc được cứu, thế nên hỏa khí thừa long là vậy. thân tý thìn đầy đủ trên can lại thấu nhâm quý, thủy nhiều mộc bị trôi dạt, như nhật chủ tọa dần, địa chi dần tàng chứa can hỏa thổ là đất trường sinh, giáp lộc tại dần, nên có thể dung nạp được thủy dư, mà mộc không còn phù phiếm nữa, thế nên thủy đãng kị hổ là vậy. Ấn ấn hỏa hỏa đây!
Quẻ KM 318 *Một sợi tơ sắt, có thể buộc được chiếc thuyền côi, một phen hạ lưỡi đao vàng, có thể làm rơi cái đầu xuống đất. *Giải :Việc muốn hỏi cần phải dùng đao bén chém bừa vào các đám gai gốc để xử lý, mới tránh được tai nạn về sau. Số hên: b 08
Em Rất Nhớ Anh Mình, giận nhau biết bao lần, anh có nhớ không anh? Giận để yêu thêm những chiều, em khóc nhiều Mình yêu nhau tự bao giờ, anh, có nhớ không anh? Mà tình yêu, trong em cứ, lớn dần, thêm Rồi mình yêu như thuở nào, ta, đã đến trong nhau Để rồi khi vắng bóng người, em thấy buồn Đừng giận chi em, những lần, em hờn trách, vu vơ Vì tình yêu em đã mãi, trao anh rồi Rồi chợt nhận ra trong tim em, tràn nỗi nhớ, người Ngày dài đợi chờ, mong nhớ, anh Rồi chợt nhận ra trên đôi môi, còn vắng, tiếng cười Mà lòng ngại ngần, chưa dám nói Giận hờn chi anh, ta xa nhau đã, lâu lắm rồi Ngày lại từng ngày em, nhớ, anh (Ngày dài đợi chờ em nhớ anh) Người em yêu ơi, em thương anh, nhiều hơn những gì Em đã có, trong cuộc đời
Xét theo tứ trụ thì chung quy lại trong cuộc sống mỗi người đều cần nhất 4 thứ không thể thiếu ,,,,... đó là ăn ngủ ụ ị - thông thường một ng nhịn ăn đc 3 ngày, nhịn uống đc 7 ngày, sau đó sẽ chết - nếu không ngủ liên tục 7 ngày sẽ bị rối loạn tâm sinh lý, 30 ngày bị rối loạn tâm thần kinh - không {***} sẽ bị rối loạn hoc môn giới tính, RL nội tiết tố, bị teo - không đại tiện, tiểu tiện ..... chết chắc Vì vậy thuận theo ý trời, chúng ta phải đi ngủ đúng giờ
HOÀNG HÔN TRÊN BẾN SÔNG QUÊ Nắng chia rải nhẹ bãi bồi Tím chiều một nửa, nửa đòi nắng sang Dòng sông quyện sắc mênh mang Con đò vỗ nhịp chòng chành nhớ ai? Chiều quê như cõi bồng lai Tuổi thơ trở lại một thời trắng trong Cởi truồng cùng bạn tắm sông Roi cầm mẹ đợi, xa trông đứng chờ. Xa xa khói toả sương mờ Dòng sông soi bóng lượn lờ trời mây Thả hồn lạc bước thơ ngây Hoàng hôn rơi xuống rụng đầy vai tôi! Đôi bờ ngả bóng mất rồi Cho nghiêng ảnh ảo cùng tôi một đời Sông quê dòng chảy lở bồi Vọng về kí ức một thời bé thơ. Lời ru ngấm khúc à ơi… Con tôm, con hến viết lời hộ tôi Lặng thầm sông chảy bao đời Đọng thành câu hát cho người xa quê. Hoàng hôn tím ngắt triền đê Tôi như quên mất đường về đấy thôi Nửa đi, nửa ở sông ơi Sao sông chẳng giữ để tôi thẫn thờ! Nguyễn Tấn Thuyên