Hát Ru Chồng Những Đêm Khó Ngủ Anh không ngủ được ư anh ? Để em mở quạt quấn mành lên cho Lặng sao cái gió mặt hồ Ghét sao cái nóng đầu mùa đã ghê! Đoàn thương binh mới trở về Đánh nhau trước cửa hàng bia lúc chiều Anh không ngủ được anh yêu ? Nghe chi con lũ đang chiều nước dâng Ngày mai cây lúa lên đòng Lại xanh như đã từng không mất mùa Con sông bạn với con đò Con người bạn với câu hò trên sông. Ngủ đi, em khép cửa phòng Để em lên gác em trông xem nào Ai đồn rằng cọ cháy cao Người dân Vĩnh Phú đốt bao nhiêu đồi Hình như lửa đã tắt rồi Gió không thổi nữa anh ơi yên lòng Thương gì người đói lang thang Xin ăn trên khắp phố phường ngoài kia Ngủ đi anh hãy ngủ yên Rồi mai họ sẽ trở về quê thôi Lòng thương chỉ nói bằng lời Lấy đâu ra gạo cho người được no Khuya rồi anh hãy ngủ đi Để em trở dậy em che bớt đèn Đứa nào nó nói cùng anh Cái tin chết của bạn mình vừa xong Chắc là đường đất khó khăn Nên thư từ chẳng thể năng gửi về Anh ơi anh hãy ngủ đi Thằng con ta nó nằm mê đó mà Ngày chơi súng giả ba lô Làm anh giải phóng hét hò suốt thôi Mười năm sau lớn lên rồi Sẽ quên đi những trò chơi bây giờ Ngủ đi anh, hãy ngủ đi... Xuân Quỳnh
Ghét!!! Một tiếng cười khanh khách Từ phòng múa vọng sang Anh cau mặt ngừng đàn Và quát to: "Trật tự! Cười thì như chợ vỡ Nhảy với múa suốt ngày Tôi có con sau này Sẽ cho làm nghề khác!" Cô lườm sang phòng nhạc: Rõ ghét cái anh chàng Chẳng nghĩ lúc cưa đàn Làm người ta mất ngủ Lúc nào cũng nhăn nhó Có mấy lúc cười đâu Mình có con ngày sau Sẽ không cho học nhạc Hai người luôn xung khắc Thường cố chấp lẫn nhau Một cử chỉ không đâu Cũng lọt vào con mắt Một hôm, dưới dàn nhạc Anh bỗng ngước nhìn lên Đẹp sao! Anh thầm khen Một dáng người con gái Cả cuộc đời mở hội Trên tà áo bay bay Cả đất trời quay quay Trong bước ai uyển chuyển Tiếng đàn anh luyến luyến Nghe đầm ấm ngọt ngào Lòng cô bỗng xôn xao Say mê theo nhịp múa Và từ sau hôm đó Họ sánh bước bên nhau Anh cúi sát mái đầu Cùng người yêu anh nói: "Nếu anh có con gái Nó sẽ múa như em" Cô mỉm cười tiếp thêm: "Trai, em cho học nhạc" Niềm yêu lên khoé mắt Vằng vặc ánh trăng đêm Ai biết đâu chữ "ghét" Là nhịp cầu nối duyên Xuân Quỳnh.
Thơ Tình Tôi Viết Thơ tình tôi viết cho ai Giữa muôn sóng nước nơi ngoài đảo xa Lán che, công sự là nhà Nhớ thương cất đáy ba lô theo cùng Một mảnh vườn, một dòng sông Mặt người con gái như vầng trăng thu Gửi ai tôi viết dòng thơ Đến nơi biên giới mịt mờ mây bay Núi cao, rừng rậm, sương dày Cùng cây súng thức đêm ngày khôn nguôi. Thương về mặt nước giếng thơi Hoa ngâu thơm suốt dặm dài tiễn đưa. Biết bao khao khát đợi chờ Núi xa, biển rộng, nắng mưa mấy thời Thơ tình tôi viết cho tôi Qua cay đắng với buồn vui đã nhiều Vẫn còn nguyên vẹn niềm yêu Như cây tứ quí đất nghèo nở hoa. Ơn người gió lạnh sương sa Cho tôi ở dưới mái nhà bình yên Mực thơm, giấy trắng ngọn đèn Dòng thơ tôi viết thâu đêm tặng người.
Chúc các bạn đang yêu có ngày cuối tuần hạnh phúc, các FA cũng sớm tìm được người đặc biệt biết trân trọng tình cảm của các bạn nhé.