Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa Từng hạt rơi gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang. Anh gối tay tôi để nghe chuyện xưa cũ gói trọn trong nổi nhớ. Tôi muốn hỏi có phải vì đời chưa trọn vòng tay. Có phải vì tâm tư giấu kín trang thư còn đấy. Nên những khi mưa nửa đêm làm xao xuyến giấc ngủ chưa đến tìm. Ngoài hiên mưa tuôn mưa lạnh xuyên qua áo ai ... canh dài nghe bùi ngùi. Mưa lên phố nhỏ có một người vừa ra đi đêm nay. Để bao nhiêu luyến thương lại lòng tôi. Khi trót gửi những hình ảnh của tim vào lòng đêm. Những kỷ niệm cho nhau nếu mất đi xin đừng quên . Tôi thiếp đi trong niềm vui và đêm rớt những giọt mưa cuối cùng.
Lạy trời con được bình yên Tình yêu đó giết con trong ưu phiền Cho đến bây giờ Cho đến bây giờ Sầu còn triền miên Lạy trời con được bình yên Ngày vui đó đã qua mất rồi Ôi !! mấy đêm nay Tôi cố quên người Lại càng yêu hơn Vào một đêm không trăng, không sao, ta trao cho nhau, một đêm tuyệt vời, một đêm rã rời, yêu ngập hồn tôi, tình ngang trái nhớ nhau suốt đời . Mai em đi rồi Đời buồn lắm em ơi ..... Sau cơn mơ thật dài Là giờ phút đơn côi Buồn này biết ngỏ cùng ai Người đã đến trong cơn mê đầy Thương nhớ khôn nguôi Nửa bước không rời Giờ đành chia phôi Tình này tôi đã mượn vay Hạnh phúc đó Dung nhan của người Xin trả cho đời Riêng đớn đau này Dành lại cho tôi .......
Chiều buồn len lén tâm tư Mơ hồ nghe lá thu mưa Dạt dào tựa những âm xưa Thiết tha ngân lên lời xưa Quạnh hiu về thấm không gian âm thầm như lấn vào hồn Buổi chiều chợt nhớ cố nhân Sương buồn lắng qua hoàng hôn Lòng cuồng điên vì nhớ ôi đâu người, đâu ân tình cũ? Chờ hoài nhau trong mơ Nhưng có bao giờ, thấy nhau lần nữa Một mùa thu xa vắng Như mơ hồ về trong đêm tối Cố nhân xa rồi, có ai về lối xưa? Chờ nhau hoài cố nhân ơi! Sương buồn che kín nguồn đời Hẹn nhau một kiếp xa xôi, nhớ nhau muôn đời mà thôi! Thời gian tựa cánh chim bay, qua dần những tháng cùng ngày Còn đâu mùa cũ êm vui? Nhớ thương biết bao giờ nguôi?