trong cơn say miệng cười...tim nứt nở tí rượu vào...lời đau lại tuôn ra chân khập khểnh hỏi đời sao buồn thế lại nâng ly mong cạn chén vơi sầu môi lại nhấp vào men chuếch choáng mắt môi người...trời hởi một nguồn thơ đêm ta thấy hồn chìm cơn giông bảo mãi say tình ai đó ?...ngở mình mơ
Em làm người lớn rồi anh Thôi không cần phải dỗ dành nữa đâu Từ nay người lớn biết sầu Biết lời hờn mát, biết câu dối lòng Đôi khi người lớn đếm đong Này thương, này ghét, này mong, này chờ Để người lớn gửi vào thơ Viết cho anh lại giả vờ...quên đưa. Giấc mơ cổ tích ngày xưa Lọ lem -người lớn mới vừa...biết yêu... Mượn thơ, nói hộ một điều Là nguời lớn nhớ anh nhiều.... nghe anh ..
Nắng trưa Hong lá bên thềm Ru tôi giấc mộng Êm đềm Khi nao. Mơ màng một giấc Chiêm bao Bỗng đâu Em vội.. Hiện vào cõi say. Lá khô theo gió Bay bay Có thương, Có nhớ Những ngày lá xanh? Giật mình Tan giấc Mong manh Ngẩn ngơ tìm lại.. Nắng hanh Qua rồi..
dạ thưa trăng đã lặn lờ .. tàn phai mấy vệt nhu tơ khói chiều .. dạ thưa đời vẫn cô liêu ngày hương khói , ngày tiêu diêu .. lại ngày ... dạ thưa em vẫn còn đây vẫn còn quanh quẩn trời .. mây .. mơ màng .
Quán vắng khách thưa một buổi chiều Hồn mình bất chợt khởi thương yêu Bởi em má đỏ nồng hơn rượu Lòng say tim cũng đập liêu xiêu
Rượu ngon rượu có một mình Người say người bởi một mình nên say Kiếp này tri kỷ mấy ai Dẫu cho thiên hạ khắp đầy đệ huynh.
Nắng trưa Hong lá bên thềm Ru tôi giấc mộng Êm đềm Khi nao. Mơ màng một giấc Chiêm bao Bỗng đâu Em vội.. Hiện vào cõi say. Lá khô theo gió Bay bay Có thương, Có nhớ Những ngày lá xanh? Giật mình Tan giấc Mong manh Ngẩn ngơ tìm lại.. Nắng hanh Qua rồi...
ừ tôi .. ngã quỵ bên đời quạnh hiu một bóng riêng tôi .. ngậm ngùi ! xin cho ngủ một giấc mùi à ơi đi nhé .. buồn - vui cũng là .. ta tìm chỗ lũng đời này ta tìm giữa chợ rủi may phận mình ta tìm một nhánh sương trinh về khâu hời hợt chung chinh kiếp người !
Ô hay! Giữa chốn lưng chừng Chợt... Nghe hồn giục Thôi đừng...hát ru Ầu ơ... Đưa nắng qua thềm Để cho... Vạt nắng phủ mềm Tóc em
Hồng trần - một kiếp hóa thân Sầu là vạn cổ Còn Bâng khuâng gì? Em về góp nhặt từ... bi... Ngày xanh là buổi xuân thì... Em ơi!
Lạnh lắm đông ơi... nhắn nửa lời Người về bên ấy lệ sầu ngơi? Bên đây chết lặng, hồn ngơ ngẩn Một tiếng chiều ngân nhạt nắng đời...
Tạ từ. Mùa vẫn còn Thương Kìa xem... lá vẫn còn vương vấn cành. Tạ từ. Tình vẫn còn Xanh Kìa xem... phút chốc đã thành Người dưng!!!
Sáng ra tắm gội ... gió lùa... Thoảng hương trên tóc... ... nhớ người... ... xa?.. ... xưa?... Anh luồn tay tóc em... ... thưa... Siết lưng... ... hít khẽ... Như vừa... ... mới đây... Môi hôn... ... tình vẫn... ... đong đầy... Sao duyên chốc bỗng... Quắt quay... Lỡ... Sầu... Tại vì đâu? Biết vì đâu? Tình anh chẳng đủ. Nhịp cầu... ... gãy đôi... Trăm năm Ngang trái... ... định rồi... Em về đâu... ... vẫn... ... một đời... ... vấn vương... Phải chăng anh... ...góp... ... đoạn trường... Thiên hương ... một kiếp ... khó lường ... bể dâu... Đêm dài... ... thảng thốt... ... anh đâu?... Ước chi lúc ở bên cầu... ... chớ qua...