Quán cóc, Cười tá lã

Thảo luận trong 'Câu Lạc Bộ Hài' bắt đầu bởi Nhất Tiếu, 27/10/12.

  1. hoa dại

    hoa dại Thần Tài

    Sr cả nhà nhé....pé Sok nhớ ko a KK???em nt vo hop thu a ko đc nên nt ở đây....sr cả nhà
     
  2. hoa dại

    hoa dại Thần Tài

    Bí Kíp





    Có 1 anh chàng một hôm đang đi nhặt lá đá ống bơ thì nhặt được 1 quyển bí kíp.
    Nghi là võ học thượng thừa nên anh ta giấu mang về nhà đọc.
    Trang 1 : Miêu tả về võ công. Có thể hô mưa gọi gió. Độc bộ thiên hạ. Đưa người ta lên đỉnh cao của võ học.
    Trang 2 : Cần phải tự cung mới có thể luyện …
    Sau một hồi đắn đo suy nghĩ. Anh ta hạ quyết tâm vung đao tự cung.
    Xong việc anh nén đau đọc tiếp bí kíp
    Trang 3 : .. không tự cung cũng không sao …
    Anh ta điên cuồng. Nổi lửa lên đốt ngay quyển bí kíp.
    Khi sách cháy gần hết. Trang cuối quyển bí kíp bay ra ,chàng trai đưa mắt nhìn
    Trang cuối : Nếu đã tự cung thì sau khi luyện thành bí kíp của quý sẽ mọc lại …

     
  3. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Thư tay giữa 2 người đàn bà

    Hai bức thư đấu khẩu rất gay cấn & vui giữa 2 người phụ nữ tên Phở (Bồ Nhí) và Cơm (Bà Vợ) nói về họ và người đàn ông đã đi qua trong đời

    Thư Bồ Nhí gửi Vợ

    Thưa bà,
    Dù chúng ta có vô cùng xung khắc, chúng ta vẫn phải nhất trí một điểm: Chồng bà là đàn ông. Mà đàn ông thì sao? Ðàn ông thì ham thích nhiều thứ. Ham thích đến mãnh liệt. Và, bà đừng giấu em, bà hãy công nhận rằng, phụ nữ chúng ta yêu đàn ông vì họ ham thích và biết cách thực hiện nó (Chúng ta cũng ham thích nhưng thực hiện chủ yếu bằng cách mua nó). Ông thì thích máy móc, ông thì thích kiến trúc, ông thích vật lý và hóa học, ông dại hơn một chút thì thích thơ văn... Toàn những ham thích có lợi cho xã hội.
    Nhưng đàn ông không chỉ ham thích một thứ. Nếu gà chỉ thích giun, bò chỉ thích cỏ tươi hay thỏ chỉ thích cà rốt thì đàn ông lại thích đa dạng. Chuyện ấy trong bóng đá, trong ẩm thực, trong bia bọt thì không sao, nhưng trong vấn đề phụ nữ, tính đa dạng của nó làm cuộc sống thêm rắc rối.

    Bà thân mến,
    Em tin rằng, bà có rất nhiều ưu điểm. Sở dĩ em quen với ông là do ông ấy thông minh (chứ không phải chỉ có tiền như thiên hạ vẫn đồn). Và, một người thông minh không khi nào chọn vợ quá kém. Thậm chí, bà không quá kém, bà còn rất nổi bật ở nhiều phương diện.
    Theo như ông tiết lộ một cách đầy thành kính, bà nấu ăn ngon, bà rửa bát sạch, bà lau nhà bóng và bà đi chợ rẻ. Bà còn đối xử tốt với chó, mèo... Em xin thú thực, tất cả các phương diện đó, em đều thua bà. Khi em nấu món canh, ai cũng nghĩ là món xào. Khi em rửa bát, tốt nhất lúc dùng nên rửa lại. Khi em lau nhà hay quét nhà, em để cái đống rác chỗ nọ chỗ kia. Chợ duy nhất em đi là chợ mỹ phẩm. Còn chó mèo, em chỉ nuôi chúng trong tranh...
    Nhưng ông vẫn thích em. Tiện đây xin tiết lộ: thời gian thích không hề ngắn, cường độ thích không hề yếu và chi phí thích không hề thấp. Bà kinh ngạc! Bà không tin ư? Bà nhớ rõ ông vẫn về nhà, vẫn ăn cơm tối, vẫn lịch sự với bà... Bà cảm giác chả có khe hở nào để em lọt vô cái pháo đài do bà xây dựng, canh gác và tuần tra.
    Bà nhầm!!!
    Em xin phép không đi vào chi tiết. Em chỉ nói một cách văn học rằng, không có gì ngăn cản được con tim. Nhất là một con tim già lao về một con tim trẻ. Như trên đã nói, em thua bà về một tỷ thứ. Ðúng một tỷ thứ, chả bớt phần nào. Nhưng, em lại hơn bà hai tỷ!
    Bà sẽ gầm lên. Bà sẽ quát: Hơn ở chỗ nào?
    Thưa bà, những thứ em hơn lại vô cùng vớ vẩn. Em thành thật tin thế. Nhưng đàn ông, tiếc thay, lại không tin.
    Em biết chớp chớp mắt. Em biết ngồi gần ông mà lại vẹo người. Em biết đánh vào lưng ông, hay đánh ở chỗ thấp hơn, vừa đánh vừa cong môi nhìn đi chỗ khác. Em biết hét lên khi thấy con sâu, và ù té chạy khi gặp con thằn lằn.
    Cái gì em cũng ngạc nhiên và nhờ ông giải thích. Em tin ông là vô địch về tri thức, về thể thao, và luôn thể hiện lòng tin ấy ra mồm. Mỗi lời nói của ông, với em, đều là chân lý. Em khâm phục khi ông uống bia. Em kiêu hãnh lúc ông châm thuốc lá. Em ngồi nép mình khi ông tụ tập. Em lo lắng nhưng chẳng bao giờ tra hỏi lúc ông đi khuya. Và, quan trọng nhất, thưa bà, da em trắng, eo em nhỏ, môi em đỏ và chân em chả khác chân dài! Em mặc váy hồng, em thắt nơ xanh và em dùng dầu thơm của Pháp. Nước Pháp, chắc bà cũng biết, vô địch về các loại dầu thơm...
    Khi ở bên ông, em không ngốc và không tham lam như các phim truyền hình quay vội vàng mà bà vẫn xem đâu ạ. Chúng em không hề bàn về tiền bạc. Hai người đều mơ tới ánh trăng, tới những khát vọng chưa thực hiện và đều thích nhìn sao trên trời. Hai người có thể xung đột vì một bài thơ, giận dỗi vì một bức tranh và bỏ ra về vì một bông hoa bày không đúng cách (trong khi ông và bà giận dỗi vì một mâm cơm, cãi nhau vì hóa đơn tiền điện và ra khỏi nhà vì chậu quần áo chưa phơi).

    Thưa bà,
    Ðấy, em tới với ông, ông tới với em là như thế đấy. Nói thanh cao thì em không dám nói, nhưng nó cũng chẳng phàm tục như sách vụ án viết đâu. Em xin bà hãy mừng vì điều đó.
    Tuy ông phạm tội nhưng tội ấy còn sang. Bà hãy tự an ủi như thế. Tại sao em viết thư này? Tại vì em xin trả lại ông cho bà. Chúng em nhất trí cái gì đẹp thì phải ngắn và chúng em đã ngắn đủ dài. Toàn bộ sự tinh tế của tình yêu nằm ở chỗ này, và bà không biết được.
    Xin bà hãy dang tay đón ông về. Em lấy danh dự thề rằng, ông không sứt mẻ quá nhiều, đơn giản vì ông có còn nhiều đâu mà sứt mẻ. Bà hãy coi ông như vừa sau chuyến du lịch mạo hiểm trở lại nhà. Cần chở che và sẵn sàng che chở.
    Em đi đây. Cuộc sống là khám phá và em thích khám phá nhiều nơi. Bà đừng trách em. Bà cũng đừng tự trách mình. Khi em bằng tuổi bà, em cũng chả hơn gì bà đâu.

    Chúc bà vui khoẻ!

    (Ký tên: Phở) :004:

    [​IMG]

    Thư của Bà Vợ gửi cho Bồ Nhí

    Thưa cô,
    Tôi đã đọc thư của cô một cách bình tĩnh. Đúng như cô đã nói, ở tuổi tôi và ở địa vị của tôi, sự bình tĩnh luôn luôn có thừa.
    Này cô,
    Việc chồng có bồ nhí khiến tôi ngạc nhiên. Đó là cảm giác đầu tiên, và thành thật với cô, nó hơn cả cảm giác căm phẫn.
    Vì sao vậy?
    Thưa cô, vì tôi tin chắc rằng lão (hãy gọi sự vật với đúng tên và đúng tuổi của chúng cô nhỉ?) đã đuối sức rồi, nói một cách chắc chắn, một cách không có gì phải bàn cãi cả.
    Khi viết thư cho tôi, cô có vẻ tự đắc pha chút hả hê. Cô cảm thấy mình giật được từ tay bà khác một mỏ vàng, và mình có những phẩm chất rất khác thường nên mới gặp may như thế.
    Cô nhầm thảm hại quá, cô ơi!!!

    Quả thật lão là một cái mỏ. Hay nói chính xác hơn, đã từng là mỏ. Điều ấy cách đây 30 năm về trước, cả thành phố đều phải công nhận chứ đâu cần phải một cô gái có trí tuệ siêu việt gì. Nhưng trên, trong và dưới cái mỏ ấy, tôi đã đào, đã cuốc, đã đẽo, đã nổ mìn, khai thác rầm rộ, quy mô mấy chục năm! Và giờ đây, mỏ chỉ còn khung, còn lại sự hoang tàn. Chỉ có đôi mắt ngốc của cô, chỉ có cặp môi dại của cô và chỉ có tí não khờ của cô mới không nhận ra điều đó! Cô vớ được lão, khi tôi trong một chừng mực nào đó, đã mặc cho lão tự do. Cho lão có cảm giác sổng chuồng. Đàn ông sống bằng ảo tưởng cô ạ, và nuôi dưỡng cái ảo tưởng đó một cách khéo léo là nhiệm vụ của phụ nữ chúng ta.
    Tôi không vui gì khi lão có bồ. Nhưng chớ nói rằng tôi quá hoảng sợ vì điều đó. Tôi quá hiểu đứa khác sẽ được bao nhiêu trong khi mình đã vớ bao nhiêu. Phần của cô, hỡi ôi, thật là thảm hại...!

    Cô khéo là ngây thơ và nhí nhảnh. Cô té xỉu khi gặp thằn lằn và ngã lăn ra khi gặp tắc kè... Dạ thưa cô, khi bằng tuổi cô, tôi cũng ngây thơ như thế. Nhưng lúc này, gặp hai của đấy, tôi chỉ đập một cái cho bẹp dí là xong.
    Rồi cô khoe là cô biết chớp mắt, biết ngả đầu và biết cười he hé nghiêng nghiêng. Ôi dào, những trò đó ngày xưa tôi làm mãi. Và bây giờ vẫn có thể làm, thậm chí còn làm hay hơn cô ấy chứ. Nhưng vì mục đích gì, gặt hái gì khi mọi thứ đã no nê? Cô nhìn lão trong quán cà phê hạng sang. Trong com-lê và cà vạt đắt tiền. Còn tôi có khá nhiều dịp (nhiều hơn cả cần thiết) nhìn lão trong quần đùi rộng, trong áo may ô chả hiểu là màu gì. Và tôi cam đoan rằng, cái tôi nhìn mới là cái thật. Cái cô nhìn là giả. Cô thừa biết thế, chẳng qua cô đang tự dối mình!!! Cô chê tôi chỉ biết rửa bát, nấu cơm. Cô thương tôi vì tôi chỉ chăm chăm lo cái nhà sạch bóng. Nhưng tôi lại thích vậy. Vì đấy là nhà tôi và lão chỉ có nửa phần. Còn lão có bóng hay không, có sạch hay không, lão phải tự lo. Tôi còn bận lo cho bản thân mình.

    Tôi không chúi mũi vô bếp như cô tưởng và như lão tưởng chút nào. Tôi say mê đánh bài. Tôi nghiện làm đầu và giũa móng tay. Tôi ham thích "tám" và hăng hái đi chùa. Tôi khoác áo lụa mỡ gà, khoác vòng cẩm thạch và tôi sắm đủ cho mình (bằng tiền lão, dĩ nhiên!). Còn việc cô ngắm trăng cùng chàng, đọc thơ cùng chàng hay đốt nến cùng chàng thì xin cô hãy cứ tự nhiên. Những thứ vớ vẩn và phù du đó ngày xưa tôi cũng nghĩ là ghê gớm lắm. Nhưng tôi nhanh chóng phát hiện ra chúng suốt đời loanh quanh như thế, và chả có lợi ích gì. Chúng chỉ như hạt tiêu rắc vô bát phở, không hề bổ béo, chỉ khiến nó dậy mùi. Mà mùi thì tôi đã chán. Chán không phải do tâm hồn tôi cằn cỗi, mà là do đã quá đủ rồi!
    Cuối thư cô cho biết đã chuồn ra khỏi lão, hoặc lão đã chuồn ra khỏi cô. Tôi chả hiểu ai thoát được ai. Nhưng chắc chắn là tôi suýt thoát. Tiếc quá! Giá mà lão vẫn đi với cô, giá như lão vẫn ảo tưởng về sức mình thì tôi đã có cơ hội tuyệt vời để lại được tung tăng. Tôi tin chắc mình tung tăng chả khi nào muộn, khi mình kiêu hãnh, mình không nghèo khó và mình có sự mặn mà. Những thứ đó cô còn lâu mới đạt tới, cô bé đáng thương ơi!!!

    Cô yên tâm. Tôi sẽ đón lão về. Cáo chết còn quay đầu về núi, trong khi lão chả phải là cáo, lão là người. Tôi cũng chả giày vò, chả đay nghiến chi đâu. Tôi không phải hàng tôm hàng cá. Tôi chỉ cười khẩy mà thôi. Một nụ cười mà đã làm lão nhớ đến cả chục năm!!!
    Chúc cô may mắn trên con đường chinh phục các lão khác. Thế gian chả thiếu ông già. Cô cứ việc xông lên!

    Chào cô!

    (Ký tên: Cơm) :004:

    [​IMG]
     
  4. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Vợ tốt

    Vợ tốt phải hội đủ những điều kiện sau đây:

    1. Phải đẹp gái
    2. Không kiêu sa
    3. Thích ở nhà
    4. Lo nội trợ
    5. Không cắc cớ,
    6. Chửi chồng con
    7. Không phấn son
    8. Không nhiều chuyện
    9. Không hà tiện
    10. Không càm ràm
    11. Phải siêng năng
    12. Không lười biếng
    13. Nói nhỏ tiếng
    14. Biết chiều chồng
    15. Giỏi nữ công,
    16. Và gia chánh
    17. Biết làm bánh
    18. Nấu ăn ngon
    19. Biết dạy con
    20. Ứng xử tốt
    21. Không quá dốt
    22. Không quá khôn
    23. Không ôm đồm
    24. Không ủy mị
    25. Không thiên vị
    26. Không cầu kỳ
    27. Không quá phì
    28. Không quá ốm
    29. Không dị hợm
    30. Không chanh chua
    31. Không se sua
    32. Không bẻm mép
    33. Không bép xép
    34. Không phàn nàn
    Không có đâu...
    Đừng có kiếm
    ! :125:

    [​IMG]
     
  5. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Chuyện vui về Ngủ Quả

    Sắp tới Tết rồi pà kon ui! Post vài chuyện vui vui về Mâm Ngủ Quả ngày Tết :004:

    [​IMG]

    Mâm ngũ quả đẹp

    Tết đến nhà kia đủ thứ kiêng
    Sắm chi cũng sợ gánh ưu phiền...
    Mua chuối: sợ làm ăn khó "ngóc"
    Mua lê: sợ mách lẻo xóm giềng
    Mua bom: sợ suốt năm toàn "nổ"
    Mua xoài: sợ thiếu thốn triền miên!
    Mua cam: sợ âm thầm chịu đựng
    Mua táo: sợ rồi… bón cả năm!
    Ô hô! đã vậy đừng sắm sửa
    Trụi lủi trụi lơ, khỏi tốn tiền!!!

    Ha ha ha! Chí lý! Chí lý!
    Cầu dừa đủ xài rửa?
    Vậy thì bàn cúng sẽ trống không!
    Chỉ cần bình lọ với bó bông
    Dưa thì cũng sợ dây dưa mãi
    Bánh tét sẽ bị rách cả năm!
    Xin xâm lại càng nên kiêng cữ
    Vì ngại năm mới sẽ bị xiêng!
    Sầu riêng càng nên không dám rớ
    Măng cụt thì bị ngẹt ngõ ra!
    Ngoài ra cần cữ trái thanh long
    Bởi vì vận số sẽ long đong!
    Trái tắc lại càng nên kiêng đấy
    Bế tắc mọi điều xui cả niên!
    Bánh ít không được ăn ngày Tết
    Cử gì đây nữa hỡi người ơi?!!
    Xuân đến Xuân đi, ba ngày Tết
    Đở lo bánh trái, mừng ra phết
    Thôi thì ta chưng hoa với quả
    Cầu cho Đủ Xài khỏi lo xa!


    [​IMG]


    Thi Ngủ Quả

    Chúa tổ chức Hội thi Ngủ quả, trong khi ai nấy đều kỳ công sắm những thứ trái cây quí nhất trong nước như đào mận Lạng Sơn, hồng Hạc Trì, nhãn lồng Sơn Nam (Hưng Yên), vải thiều Hải Dương, cam Nghệ An... thì Trạng Quỳnh lại mang thi bằng một bức tranh thiếu nữ khỏa thân!
    Chúa và Bà chính cung cùng xem bức tranh lạ lùng và chất vấn:
    - Bức tranh này mà Trạng dám bảo là mâm Ngủ quả ư?
    Trạng Quỳnh gật gù mỉm cười:
    - Chúa thượng không nhận ra mâm Ngủ quả thật sao? Này nhé: (Chỉ vào đầu thiếu nữ) đây không phải là một trái bưởi đẹp vào bậc nhất hay sao? (Lại chỉ vào đôi mắt) Đây không phải một chùm gồm hai quả nhãn lồng Sơn Nam hay sao? (Lại chỉ vào bộ ngực trần nõn nà) Đây không phải là một cặp đào tơ Lạng Sơn thứ thượng hạng hay sao? (Chỉ vào đôi bàn tay búp măng) Còn đây chẳng phải hai trái phật thủ cực quí hay sao? (Rồi chỉ tiếp vào chỗ hấp dẫn nhất mà nhà Chúa nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào đó) Còn đây không phải là một múi mít thơm ngon nhất trần đời hay sao?

    Vừa nghe Trạng giảng giải, nhà Chúa vừa say mắt ngắm đủ "Ngủ quả" và ngài cứ nuốt nước miếng ừng ực, lòng ngài rạo rực, y như thể ngài bị 5 thứ quả kỳ diệu kia hớp mất hồn vía. Bà chính cung đứng bên cạnh đưa mắt lườm ngài mấy lần, ngài cũng thây kệ. Đoạn ngài phán:
    - Giá mâm Ngủ quả của khanh mà là thật thì ta chấm giải nhất cho khanh, không còn phải đắn đo gì nữa!
    Quỳnh can ngay:
    - Ấy, Chúa thượng! Sở dĩ mâm Ngủ quả này được thần chọn dự thi là vì nó không bao giờ tàn úa nhạt phai. Chứ nếu nó là thật thì bất quá Chúa thượng chỉ thích nó được 2 ngày là cùng!

    Chúa chợt nhớ lại những thứ "Ngủ quả" mà ngài đã được nếm và nếm rồi thì chán, ngài liền so chúng với người thiếu nữ mơn mởn xuân xanh trong tranh và quả thật ngài cảm thấy nàng thiếu nữ này có sức hấp dẫn hơn hẳn. Nàng nằm phơi tấm thân nõn nà ở đó, nhưng ngay cả Chúa cũng không tài nào chiếm đoạt nổi nàng, mà chỉ có thể chiêm ngưỡng bằng mắt để tưởng tượng và mơ ước mà thôi! Chúa cả cười, vỗ đùi kêu lên:
    - Ta chịu khanh nói. Chí lý! Chí lý!

    Ý Chúa là ý trời, năm ấy mâm Ngủ quả của Trạng Quỳnh chiếm giải nhất. Bàn dân thiên hạ biết chuyện đều bái phục trí tuệ siêu quần của Quỳnh và lấy làm xấu hổ cho cái đầu óc bã đậu thô thiển của mình. Tất cả đều là "Trớt quớt" :004:

    [​IMG]

    [​IMG]
     
  6. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Chuyện con lừa

    [​IMG]

    Chỉ có 2 người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm: 1 người đàn ông và 1 người đàn bà.
    Họ còn phải đi rất xa nữa. Họ làm quen với nhau và nói chuyện phiếm. Và để giết thời gian, người đàn bà bắt đầu kể câu chuyện ngụ ngôn:

    Một lần, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu... Đêm đến, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. Người hầu bước vào phòng.
    Công chúa không mặc quần áo gì, nằm trên giường nói:
    - Ta đang rất lạnh!

    Người hầu tìm thấy cái chăn trong phòng đắp cho công chúa rồi bỏ đi. Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như hôm trước, chỉ khác là trong phòng không có cái chăn nào. Người hầu liền giật cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa và cũng bỏ đi. Đêm thứ ba thì cái rèm không còn nữa và người hầu buộc phải cởi áo của mình đắp cho công chúa.

    Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa và người hầu đến hỏi:
    - Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết, ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao?
    - Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ.
    - Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa?
    - Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả!
    - Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi!

    Người hầu trung thực tìm đến nhà thông thái, kể lại câu chuyện đó và mong ông giải thích cho tại sao công chúa lại nói vậy. Nhà thông thái chỉ tay vào đống cỏ khô và nói:
    - Ngươi có thấy đống cỏ khô đó không? Hãy đến đó và ăn đi!
    - Để làm gì?
    - Bởi vì ngươi là con lừa!!!

    Kể đến đây, cả 2 người trong toa tàu cùng cười phá lên vì người hầu ngu ngốc kia…
    Thời gian lặng lẽ trôi qua, người đàn ông không nói gì... Và đã đến lúc người phụ nữ phải xuống tàu.

    Người đàn ông giúp cô ta mang những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. Trước khi chia tay, người phụ nữ đưa cho người đàn ông một ít tiền. Người đàn ông liền nói:
    - Cô ơi, cô làm sao đấy. Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà!
    - Không! Anh không hiểu ý tôi rồi. Tiền này để anh mua… cỏ khô! :004:

    [​IMG]
     
  7. Q_PY400

    Q_PY400 Thần Tài Perennial member

    :126:cái zụ này gặp tui cũng bị ăn cỏ luôn
    đọc chuyện này làm tui nhớ cách đây 30 năm về trước tui cũng gặp chuyện gần giống như vầy nè,có cái khác là tui ngủ chung giường luôn nhưng cũng ko làm ăn gì. sau này tui nghỉ lại tui đâu phải giống ăn cỏ mà sao bỏ cơ hội như vậy,vì sáng ra mạnh ai nấy đi mà tại sao mình như vậy:125:
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/2/13
  8. Q_PY400

    Q_PY400 Thần Tài Perennial member

    được 50% là kiếm hổng ra ồi có đâu mà được như vậy:125:
     
  9. hello1979

    hello1979 Thần Tài Perennial member

    Bất ngờ , sếp lại kiểm tra
    Vệ sinh ăn ở xem ra thế nào
    Nhân viên phụ trách dẫn vào
    Nhìn tolet bẩn sếp gào sếp la
    Nước tiểu thì vãi vung ra
    Bồn cầu bẩn thỉu "trừ 3 tháng tiền"!
    Nhân viên phụ trách buồn phiền
    Lần sau thế nữa trừ tiền nửa năm
    Nhân viên phụ trách băn khoan
    Trừ tiền như thế thì ăn "máu ồn"...
    Khó khăn ùa đến dập dồn
    Mau mau nghĩ cách ko mồm đói meo
    À ! hay chơi kế "con heo"
    Cho em người mẫu "cầu treo" trên tường...
    Hi vọng bọn chúng sẽ cương
    12h đúng đừng vương ra ngoài
    ...
    Nhưng ôi ! cái kế vừa sài
    Vừa ko tác dụng lại hoài vãi vương
    ..
    Phải dùng kế sách ko lường
    {***} toon để chúng khỏi vương ra ngoài
    Đầu tư theo kiểu chân dài
    Chổng mông ra để bọn lũ trai tống vào
    Cho vào chúng sả ào ào
    Vừa sung vừa sướng làm sao ra ngoài...
     
  10. Q_PY400

    Q_PY400 Thần Tài Perennial member

    ĐÃ LÂU LẮM RỒI
    trong một buổi dạ hội có một vị tướng khiêu vũ với một quí bà mặc áo rất hở ngực.
    thấy vị tướng cứ ngó chằm chằm vào ngực mình,quý bà mĩm cười hỏi.
    chắc lâu lắm rồi ngài chưa có dịp thấy phải ko tướng quân.
    -phải lâu lắm rồi,kể từ ngày tôi ...cai sữa
     
  11. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Ngày nảy ngày nay, có 1 chàng sinh viên đi học về thấy phòng trọ của mình đã được thu dọn gọn gàng sạch sẽ.
    .
    .
    .
    .
    Chàng mơ màng thốt lên:
    "Ôi! Chẳng lẽ trên đời lại có cô Tấm thật ư?" ^^
    .
    .
    .
    .
    Tiếng bà chủ trọ vang lên lanh lảnh:
    - "Tấm cám cái gì, mấy tháng rồi kô chịu đóng tiền nhà. Cuốn gói lượn" =)))))))))
     
  12. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Đầu năm Rắn (Quý Tỵ 2013) Kể chuyện Xà Quyền
    [​IMG]

    [​IMG]

    Một trong những loài động vật tiêu biểu được sớm chuyển hóa thành các bí quyết võ công và vận dụng vào các đồ hình di chuyển, né tránh, chống đỡ, truy kích, biến thế, phát lực, lập bộ của võ cổ truyền dân tộc Việt Nam là hình tượng loài rắn. Theo quan niệm của các nhà nghiên cứu võ học tiền bối, rắn được liệt vào loài linh vật có nhiều quyền năng đặc biệt mà một số loài động vật khác không có như: khả năng phóng xa, trườn nhanh, quất mạnh, uốn lượn, cuốn, siết, cắn, mổ, chuyển hóa linh diệu (thoắt ẩn, thoắt hiện, khi mềm dẻo, uốn lượn, khi cứng rắn, cường mãnh), ứng biến mau lẹ, rình mồi, săn mồi, vồ mồi cực kỳ chính xác, hiệu nghiệm, thích nghi ở mọi tình huống. Đặc biệt, "vũ khí" độc hiểm nhất của rắn chính là ở miệng, ở nọc độc, nhưng sức mạnh để quấn, siết, quật ngã và vô hiệu hóa đối phương lại dồn về phần đuôi. Chính vì vậy trong thực tế tổ tiên ta đã chuyển hóa, phổ quát các tính năng đặc biệt tinh diệu của loài rắn thành nhiều bài quyền thuật, bài binh khí lẫn các biệt chiêu, đòn thế độc hiểm và một số bí quyết, tuyệt kỹ võ công để sử dụng trong chiến trận: Xà Quyền
    • Xà Quyền là một trong ngũ hình quyền: Long – Hổ – Hầu – Xà – Hạc
    • Xà quyền dựa theo cách di chuyển, phòng thủ, tấn công và phản xạ của loài rắn.
    • Xà quyền tương phản với long quyền, xung khắc với hổ quyền, khắc chế hầu quyền và thúc thủ trước hạc quyền.
    • Xà quyền chủ động tấn công đối thủ yếu và phòng thủ phản công đối thủ mạnh.
    • Người học xà quyền phải có trình độ võ học, vững vàng về bộ pháp, thân pháp và thủ pháp.
    • Người học xà quyền phải luyện thêm các môn công phu để bổ trợ như: thủ chỉ pháp (ngón tay), thiết xa chưởng (bàn tay), Bích hổ công (lòng bàn tay), và nhuyễn cốt công (gân xương cổ tay).
    Minh chứng cho môn võ công tuyệt học này là câu chuyện Thế võ độc môn Độc xà thám nguyệt mà võ sư Phan Thọ ở đất Bình Định đã sử dụng để 3 lần hạ gục các cao thủ taekwondo đến từ Hàn Quốc.

    [​IMG]

    Lão võ sư năm nay đã 87 tuổi, sống ở xã Bình Nghi, huyện Tây Sơn, Bình Định. Ông chậm rãi giải thích bằng chất giọng Bình Định không lẫn vào đâu được: "Độc xà thám nguyệt hiểu nôm na là một con rắn ngóc đầu lên dòm trăng, đó là tuyệt chiêu mà tui đã dày công khổ luyện từ thời trai trẻ". Nói xong, ông dẫn chúng tôi ra trước hiên nhà, nơi vẫn còn dấu tích một trận so tài kỳ lạ.

    Năm 1998, khi võ sư Phan Thọ đã 73 tuổi, có một đoàn khách từ Hàn Quốc đến thăm. Trong đoàn có một cao thủ taekwondo mới ngoài 30 tuổi. Qua người phiên dịch, võ sư Phan Thọ được biết anh người Hàn kia có ý chê võ cổ truyền Việt Nam chưa đẳng cấp, nên ông tự ái. "Nói thấy ghét nên tui phải trổ nghề". Mọi người can ngăn vì võ sư tuổi đã cao, lỡ có chuyện gì thì không hay nhưng ông đã quyết.

    Khoảnh sân trước nhà là nơi tỷ thí. Hai đối thủ, một già một trẻ vừa chào sân thì anh chàng người Hàn đã tung ngay một cú đòn chân sấm sét. Võ sư Phan Thọ hụp đầu xuống né cú đá. Vẫn còn đà, bàn chân đi giày của anh kia vung thẳng đến cây cột trước hiên nhà, kêu đánh rầm một tiếng, cả căn nhà cũ như rung rinh muốn sập, còn cây cột xi măng thì bị rạn nứt.

    Lão võ sư chỉ tay vào cột nhà bị nứt, nơi vẫn còn in dấu giày của 1 cao thủ taekwondo
    [​IMG]

    Cú đá kinh hồn này chưa xong thì đã đến cú đá khác. Đợi cho đối thủ vung chân lên thật cao, võ sư Phan Thọ lẹ làng rùn người xuống thấp rồi dùng toàn lực của cơ thể tập trung vào phần đầu, húc mạnh vào bụng dưới của anh ta. "Độc xà" đã "thám nguyệt"! Anh chàng người Hàn bị húc bay lên cao rồi rơi cái ịch xuống sân gạch, không nhúc nhích, mọi người phải khiêng lên ô tô. Tỉnh lại, anh ta thừa nhận đã nhận định sai về võ cổ truyền Việt Nam.

    Trước đó, cũng với tuyệt chiêu Độc xà thám nguyệt, võ sư Phan Thọ đã 2 lần hạ gục các cao thủ taekwondo khác. Những năm chiến tranh, Bình Định là địa bàn đóng quân của sư đoàn Mãnh Hổ, Đại Hàn (Hàn Quốc ngày nay). Biết ông có võ, một sĩ quan Mãnh Hổ đến nhà cà khịa thách đấu, nói rằng ông mà thắng thì viên sĩ quan này sẽ cho ông một rổ lựu đạn để đi đánh cá trên sông Côn. Ông nhận lời, không phải vì rổ lựu đạn mà vì tự ái dân tộc. Ông nói: "Tui học võ là để bảo vệ mình và giúp người, không hề có ý định đánh nhau với ai, nhưng hễ kẻ nào chê võ cổ truyền Việt Nam là tui chịu không được, phải oánh".

    Địa điểm thi đấu là một khoảnh đất rộng tại thị trấn Phú Phong (huyện Tây Sơn). Vào trận, ông để cho viên sĩ quan kia thoải mái tung chân còn ông liên tục né đòn, rồi bất ngờ tung ra tuyệt chiêu Độc xà thám nguyệt. Viên sĩ quan đổ gục như cây chuối bị một cây đao sắc phạt ngang lưng.

    Lão võ sư biểu diễn một thế võ cổ truyền
    [​IMG]

    Nhưng vang dội nhất là trận võ sư Phan Thọ thắng 1 ngũ đẳng huyền đai taekwondo tại Pleiku (Gia Lai) vào quãng năm 1971-1972. Lần ấy, nhân giỗ tổ Hùng Vương, đoàn võ thuật Bình Định do võ sư Hà Trọng Sơn (người được võ lâm tôn vinh là Hùm xám miền Trung) dẫn đầu lên biểu diễn võ. Trong những người xem có một thiếu tá của Sư đoàn Bạch Mã, Đại Hàn. Ra mặt coi thường, viên sĩ quan này đã rủ các võ sĩ Bình Định đánh nhau, xem võ nào hơn. Phan Thọ được mọi người đề nghị nhận lời thách đấu.

    Lúc ấy, sàn đài đã tháo dây. Võ sư Phan Thọ chỉ 58 kg còn viên sĩ quan kia to cao, nặng trên 80 kg. Mới xáp vô là đối thủ động thủ liền, không thèm chào sân. Biết được thế mạnh của taekwondo là các đòn chân, võ sư Phan Thọ cứ để viên sĩ quan ra chân thoải mái. "Anh ta tung chân vun vút chừng mấy chục cái thì tui sử dụng chiêu Độc xà thám nguyệt. Anh ta ngã dập mặt xuống đất, máu chảy nhiều, nên xin ngừng trận đấu", võ sư Phan Thọ kể lại.

    Cuộc đời của lão võ sư Phan Thọ không chỉ là mấy trận tỷ thí kể trên mà còn nhiều giai thoại khác. Ví dụ như lần đánh nhau với con heo rừng nặng trên 200 kg để bảo vệ dân làng. Là người thông thạo 18 loại binh khí cổ truyền, ông dành cả cuộc đời để học và nghiên cứu võ. Giờ tuổi đã cao, nhưng ông vẫn nhận lời truyền dạy võ cho 1 đơn vị đặc công của quân đội.

    Lão võ sư Phan Thọ đang truyền nghề cho cháu nội
    [​IMG]

    Nhớ lại chuyện hồi trai trẻ đã từng bán bò của vợ đi học võ, ông cười vang: "Nhà có 2 con bò, tui nói với bả bán bớt 1 con để tui học võ. Vậy là bả vui vẻ nói bán luôn 2 con để anh học cho giỏi" :004:

    [​IMG]
     
  13. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Tắm chung với Bố

    Ông bố tắm chung với thằng con. Phòng tắm trơn quá.

    Thằng ku bị trượt chân, nhưng may mà nó nhanh tay túm lấy cái "ấy" của bố nó được, nên không bị ngã...

    Vừa đỡ thằng con, ông bố cười hềnh hệch:
    - May cho mày đấy nhá!
    Hôm nay mà mày tắm với mẹ thì mày đã ngã vỡ đầu rồi đấy, con ạ!!!
    :125:

    [​IMG]
     
  14. hello1979

    hello1979 Thần Tài Perennial member

    ‎---Án mạng ngày Tết---


    Quan tòa: Trong đêm chồng cô chết, chuyện
    gì đã xảy ra?
    - Thưa ngài quan tòa, tối đó chúng tôi đã lên
    giường chuẩn bị ngủ. anh ấy còn đang đọc
    sách, tôi thì đã thiu thiu ngủ. Bỗng anh ta thò
    tay qua sờ ... của tôi một phát. Một lát sau,
    anh ta lại sờ một phát nữa...
    Quan tòa hỏi dồn:
    - Rồi sao nữa cô hãy kể tiếp!
    - Sau mấy lần như vậy, tôi chịu hết nổi liền
    tung chăn ra, quay sang ôm chặt anh ấy,
    định xuất chiêu "Ngựa Phi Ðường Xa" thì anh
    ta hét lên, tay không buông cuốn sách: "Cô
    làm cái gì vậy?".
    Tôi đáp: "Không phải anh muốn lắm sao?".
    Anh ấy hỏi lại: "Ai bảo tôi muốn?".
    Tôi trả lời: "Thì anh cứ sờ em suốt mà, tưởng
    anh cũng muốn..."
    Lúc đó anh ấy phá lên cười nói: "Anh chỉ
    quẹt cho ướt ngón tay để lật sách thôi mà"
    - Rồi sau đó thế nào?
    - Thưa quan tòa, đó là lúc tôi bắt đầu bóp cổ
    hắn đến chết!!!



    [​IMG]
     
  15. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Chúc mừng & Tạm biệt!

    Hôm nay mùng 3 Tết 2013, Nhất Tiếu xin chúc mừng các bạn & ACE đã hạ cố vào thăm Quán Cóc.

    Chúc ACE bước qua Năm mới, mỗi ngày luôn Vui Khỏe, Hạnh Phúc và Thành Đạt
    ... :054: :053:

    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    ------------------------------------------------------------------------------------
    p/s
    Hết ngày hôm nay là hết 3 ngày Tết òy :004: Mai phải làm việc bình thường. Sang năm mới, có công việc mới, Tiếu sẽ không còn nhiều thời gian để nghiên cứu chơi số và cũng không còn online như trước, nên tạm thời chia tay các bạn & ACE Diễn đàn XSTT. Mến chúc ACE ở lại luôn vui vẻ & May mắn BIG WIN mỗi ngày :wins: :drunk: :wins:
    Các bạn yêu thích chuyện tiếu lâm, xin vui lòng trông coi Quán Cóc dùm Nhất Tiếu, tiếp tục post truyện cười để góp vui, giúp pà kon thư giãn mỗi ngày sau giờ nghiên cứu số mệt mõi... :124: :140: :140: :140:
    Thân ái chào tất cả các bạn!!! :004:
    Bye Bye :117:
     
  16. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

  17. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

  18. sunmoon

    sunmoon Thần Tài

    méc cừ qa:125::125::125:
     
  19. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  20. Nhất Tiếu

    Nhất Tiếu Thần Tài Perennial member

    Ko phải chuyện cười, là chuyện phím

    Sức mạnh của thôi miên & ám th
    :001: :001: :001:

    Nhắc đến 2 chữ thôi miên, hầu hết những người quan tâm đến lĩnh vực thần kinh, bộ não, đều biết đến Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân, hiện là Giám đốc Trung tâm UNESCO nghiên cứu và ứng dụng khoa học thôi miên Việt Nam.

    Thạc sĩ Quân giảng giải về bộ não con người
    [​IMG]

    Thời gian vừa qua, ở Việt Nam đã xảy ra hiện tượng áp vong, nhập hồn tìm mộ
    liệt sĩ của những người được cho là "Nhà ngoại cảm".
    Không chỉ dừng ở chuyện tìm mộ, mà các trung tâm áp vong rởm này mọc lên như nấm khắp cả nước. Chỉ trong vòng 2 năm 2008 và 2009, cả nước mọc ra hàng trăm trung tâm áp vong, nhiều nhất ở Hà Nội, Nghệ An, Hà Nam…

    Một trung tâm áp vong ở Hà Nam
    [​IMG]

    Mỗi trung tâm áp vong, mỗi ngày có cả ngàn người đến ngồi chầu trực, để gọi vong hồn người thân lên nói chuyện. Từ chuyện áp vong tìm mộ, người ta đã gọi vong hồn lên làm những trò giao lưu âm dương huyễn hoặc.

    Thật ra, chẳng có ma quỷ, linh hồn, thần thánh, người chết nào nhập vào người sống ở những trung tâm áp vong lừa đảo kia. Tất cả chỉ là sự bí ẩn của bộ não, mà các nhà khoa học Việt chưa biết, chưa nghiên cứu, hoặc tìm hiểu mà không đến nơi đến chốn.
    Thạc sĩ Quân khẳng định rằng, tất cả chỉ là sự ám thị mà bộ não ghi nhận, vẽ ra. Cái gọi là vong, ma, chỉ là ảo vọng, ảo thị, ảo giác… Và khi con người rơi vào trạng thái vô thức, dưới sự tác động của những người mạo xưng là ngoại cảm, kiến thức thần kinh học hoàn toàn không có, thì vô cùng nguy hiểm. Họ đã cấy mầm bệnh tâm thần, hoang tưởng vào bộ óc của những người đi áp vong.
    Theo Thạc sĩ Quân, tất cả những người từng áp vong không đúng cách, bộ não đều đã tổn thương và họ đã là bệnh nhân tâm thần, hoang tưởng, chỉ có điều nặng hay nhẹ. Nếu những ám thị được gỡ ra kịp thời, thì bộ não ấy lành lặn, còn không gỡ ra, thì họ sẽ điên và có thể vĩnh viễn tâm thần.

    Một bệnh nhân bị tâm thần vì áp vong ở Nghệ An
    [​IMG]

    Quá trình trao đổi, giải mã hiện tượng mà chúng ta vẫn gọi là vong nhập, ma nhập, theo Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân hầu hết đó chỉ là hiện tượng ám thị.

    Ám thị có 2 loại, gồm ám thị truyền từ ngoài vào não, và ám tự ám thị do người đó tự nghĩ ra, tự huyễn hoặc. Hai chữ ám thị quả thực là cánh cổng mở ra bộ não bao la, huyền diệu của con người. Hai chữ đó cũng là những bí mật đầu tiên để đi vào thế giới thôi miên rộng lớn.

    Buổi giảng dạy của Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân, tại Nhà văn hóa Phường Yên Phụ (Tây Hồ, Hà Nội)
    [​IMG]

    Trong lớp học, Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân mời một học viên nữ trong lớp ngồi trên chiếc ghế, trước mặt các học viên.
    Anh bảo cô gái nhắm mắt lại. Căn phòng yên ắng, nghe rõ tiếng thở của mọi người. Giọng nói anh Quân vang lên đều đặn, đưa thiếu nữ vào trạng thái thôi miên.
    Truyền ám thị xong, anh Quân bảo: "Bây giờ bàn tay phải của em sẽ dính chặt vào đùi". Anh bảo cô gái mở mắt ra. Tay trái cô giơ lên vuốt tóc, nhưng cố gắng thế nào cũng không nhấc nổi tay phải.
    Anh tiếp tục đưa cô gái vào trạng thái thôi miên và truyền ám thị rằng "em không nhớ tên của mình". Đưa cô gái ra khỏi trạng thái thôi miên, Thạc sĩ Quân hỏi đi hỏi lại, nhưng cô gái đăm chiêu kiểu gì cũng không nhớ nổi tên mình. Trong khi đó, tên anh em, bạn bè, bố mẹ, thì cô gái này kể vanh vách.

    Sau khi truyền ám thị, cô gái này đã không nhấc được tay phải của mình
    [​IMG]

    Cô cũng không thể nhớ được tên mình nữa
    [​IMG]

    Chỉ đến khi Thạc sĩ Quân trả lại cái tên Dung cho cô gái xinh đẹp này, thì cô mới chợt nhớ ra tên mình.

    Điều kỳ cục như thể chỉ có trong xiếc ảo thuật, ấy là Thạc sĩ Quân làm biến mất con số 4 trong đầu cô học viên tên Dung. Khi anh đi vào tiềm thức của cô gái, gỡ bỏ con số 4, đến khi tỉnh lại, cô đếm bàn tay mình (1,2,3,5,6), thấy có tới 6 ngón. Đếm đi đếm lại, cũng không thấy con số 4 đâu cả. Chỉ đến khi anh đưa con số 4 vào đầu, cô mới đếm được bình thường.

    Để tiếp tục khẳng định sự kỳ diệu của ám thị, Thạc sĩ Quân gọi một học viên nam. Bằng những lời nói lúc trầm, lúc bổng, âm thanh huyền bí, anh này rơi vào trạng thái thôi miên, ngồi bất động trên ghế.
    Thạc sĩ Quân hóa thân thành một thầy bùa đầy uy lực. Anh viết vài chữ loằng ngoằng lên một tờ giấy màu vàng và nói với học viên rằng, đó chính là một lá bùa. Anh đặt "lá bùa" lên ngực học viên và khẳng định rằng "lá bùa" này có sức mạnh ghê gớm, khiến anh không thể đứng lên được.


    Thạc sĩ Quân hóa thân thành thầy bùa đầy uy lực, với "lá bùa" dán vào ngực học viên...
    [​IMG]

    ...thì học viên này không thể đứng lên được
    [​IMG]

    Quả nhiên, khi Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đưa học viên này ra khỏi trạng thái thôi miên, yêu cầu anh dứng dậy, thì điều kỳ lạ xãy ra, mông anh này như dính chặt vào ghế. Dù cố gắng kiểu gì, xoay ngang, vặn ngửa, học viên khỏe mạnh này cũng không đứng lên nổi. Tuy nhiên, sau khi gỡ ám thị khỏi não bộ, học viên này đã đứng lên một cách bình thường.

    Thạc sĩ Quân bảo rằng, chỉ một chút kỹ năng rất nhỏ, ai cũng có thể trở thành một ông thầy pháp, thầy bùa đầy quyền năng để đi bịp những người nhẹ dạ, cả tin. Đó chính là phương pháp thôi miên cổ điển, sử dụng những thủ thuật và lợi dụng đức tin của con người. Qua đây, anh cũng khuyên mọi người tuyệt đối không tin mấy ông thầy bùa, thầy pháp.

    Không cần đến mức đưa học viên vào trạng thái thôi miên sâu, cũng có thể kiểm nghiệm sức mạnh vô song của bộ não. Thạc sĩ Quân gọi một học viên lên thử. Theo hướng dẫn của anh Quân, anh này hét lên 3 lần: "Tôi là kẻ yếu đuối".
    Hét xong, anh này giơ tay ngang vai, Thạc sĩ Quân chỉ ấn nhẹ, đã rơi thõng xuống. Thế nhưng, khi anh này tập trung tư tưởng, nghĩ cánh tay mình là thanh sắt, không gì khuất phục được, thì lần lượt từng người khỏe nhất, cũng không thể kéo xuống được. Thậm chí, 2 người đu lên cánh tay của anh ta, cũng không rơi xuống.


    Khi học viên này tự ám thị cánh tay cứng như thép, thì không ai có thể kéo xuống được
    [​IMG]

    Các học viên nữ cũng giơ tay lên và truyền ám thị cánh tay là thanh thép và các học viên nam dùng đủ mọi cách vẫn không bẻ gập được tay họ.

    Còn vô vàn những thí nghiệm, mà mỗi lần thực hiện, cả trăm con người cứ mắt chữ A, miệng chữ O, không hiểu vì sao, chỉ bằng những lời nói, mà thay đổi toàn diện một con người như vậy. Người thông minh có thể mất trí nhớ, người khỏe như lực sĩ cũng có thể mất sạch sức lực. Nhưng với những ám thị tích cực, thì một người yếu đuối bỗng thành lực sĩ.
    ..

    Và cũng đến lúc đó, những học viên của lớp học đặc biệt này, mới bắt đầu hiểu được sức mạnh khủng khiếp của bộ não con người. Và cũng hiểu được rằng, từ trước đến nay, chúng ta ứng xử chưa đúng với bộ não dễ tổn thương.

    Đây là 1 trong nhiều ví dụ chứng minh điều mà Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân khẳng định, đó là nếu đi "áp vong", "nhập hồn" không đúng cách, sẽ làm
    tổn thương bộ não, gây vấn đề về thần kinh.

    Ám thị có thể khiến con người khỏe mạnh, vui vẻ, nhưng cũng có thể giết người...
    [​IMG]

    Ví như cô gái học viên được anh Quân thử nghiệm, nếu không gỡ ám thị ra khỏi bộ não, thì cô sẽ không biết có số 4 tồn tại trên đời, cũng không thể nhớ được tên mình là gì.

    Tất nhiên, những người bị truyền ám thị là vong, ma, là quỷ, là rắn thần vào não, và ám thị đó không được gỡ ra kịp thời, bộ não dễ tổn thương nhưng đầy uy lực ấy, cũng sẽ biến người đó thành ma, quỷ, thành kẻ thần kinh...

    Bất kỳ ai cũng đều rơi vào trạng thái gọi là thôi miên hàng ngày, nhưng chúng ta không hiểu. Trạng thái đang dần chìm vào giấc ngủ chính là trạng thái thôi miên.
    Khi một người đang trong trại thái nửa tỉnh, nửa mơ, nếu phải tiếp nhận những thông tin xấu (ám thị xấu) một cách đột ngột, sẽ rất nguy hiểm. Đặc biệt, những đứa trẻ trí não chưa phát triển hoàn toàn, nếu đang nửa tỉnh nửa mê mà mắng chửi, oán trách đột ngột, đứa trẻ đó có thể lệch lạc về trí tuệ, trở lên tự kỷ hoặc trầm cảm.

    Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đã từng phải điều trị một ca bệnh đặc biệt, mà kể ra, khó ai có thể tin được.
    Đó là một cô gái con nhà khá giả, có trình độ đại học, khá thông minh. Thế nhưng, một hôm, cô gái 28 tuổi này bỗng mất sạch trí nhớ. Cô không nhớ mình là ai, đến từ đâu, cũng không nhận ra bố mẹ, anh em, bạn bè nữa.
    Gia đình đưa đi chữa trị nhiều nơi, nhiều cách, xong không có hiệu quả. Cuối cùng buộc phải đưa cô vào Bệnh viện Tâm thần ở Biên Hòa (Đồng Nai) điều trị.
    Khi đưa cô gái này vào trạng thái thôi miên, Thạc sĩ Quân mới phát hiện ra rằng, cô bị xóa trí nhớ một cách rất khó tin. Bị người yêu bỏ, cô gái rơi vào trạng thái đau khổ cùng cực. Cô lang thang đi nhiều nơi và cuối cùng ngồi lại ở một công viên.

    Cô ngồi trên ghế đá và đau khổ nghĩ lại mọi chuyện. Do mệt mỏi, nên cô rơi vào trạng thái mơ màng. Đúng lúc đó, có người đến gần và nói: "Cô gái này bị mất trí rồi".
    Bộ não nhạy cảm trong trạng thái thôi miên của cô gái đã ngay lập tức tiếp nhận ám thị đó và trí nhớ của cô vô tình bị xóa sạch. Sự tác động của ám thị nhiều khi rất đơn giản, nhưng lại vô cùng khó chữa trị, nếu không tìm được nguyên nhân.

    Đó là một trong số hàng trăm ví dụ mà Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân có thể kể ra, trong quá trình điều trị bệnh nhân của mình.

    Thật vô cùng nguy hiểm, nếu chúng ta không thực sự hiểu cặn kẽ bộ não của mình :120:


    Source: vtc.vn (29/3/2013)
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/4/13
    songhylammon thích bài này.