ngừ tuổi ĐINH MÙI nhớ rất dai ,nhiều khi nhớ những chi tiết nhỏ trên 10 năm vợ anh cũng tuổi ĐINH MÙI nè, cái nhớ rất dai làm anh sợ lắm nhiều lúc muốn chạy trốn luôn
thôi BYE nhen đi ngủ đây xỉn quá ngồi tào lao mà vợ gọi đi ngủ gòi phải đi thôi ko thì bị phạt là chết
nhiều khi viết mừ ngồi đọc cừ một mình ngừ te tưởng mình ở thế giới thứ 3 nhưng miễn mình vui là được rầu
hhi tự dưng ngủ ko được nửa lấy máy mở re Facebook nỗi lên lang thang vào thấy Danh ngôn cuộc sống LÀM SAO CỞI TRÓI Ngày tháng u buồn thương nhớ ai, Tương tư tóc úa, lược thôi cài, Đa tình, lãng mạn, thêm đau khổ, Mơ mộng, thẩn thờ, cứ thở dài... Chìm đắm, si mê, đời nghiệt ngã, Ngất ngư, hụp lặn, kiếp vòng đai, Làm sao "cởi trói" dây thôi buộc? Cúi lạy cầu xin Mẹ Phật Đài!
NGỘ Tự buộc ,tự ràng hỏi tại ai Trần gian nặng nợ kiếp trăm cài Vấn vương cai đắng buồn chi nửa Chuốc lấy đau thương khổ lụy đài Vạn vật vô thường nhiều ảo mộng Phù du tạm bợ ,lắm vòng đai Tịnh tâm ,thức tỉnh ,lòng khai ngộ Cởi trói dây oan niệm phật đài .
LÀM SAO CỞI TRÓI Ngày tháng u buồn thương nhớ ai, Tương tư tóc úa, lược thôi cài, Đa tình, lãng mạn, thêm đau khổ, Mơ mộng, thẩn thờ, cứ thở dài... Chìm đắm, si mê, đời nghiệt ngã, Ngất ngư, hụp lặn, kiếp vòng đai, Làm sao "cởi trói" dây thôi buộc? Cúi lạy cầu xin Mẹ Phật Đài! San Jose, tháng 02/09/2012 Mai Hoài Thu *********** Mai Hoài Thu xin họa NGỘ Tự buộc, tự ràng, sao hỏi ai? Trần gian nặng nợ, kiếp trâm cài , Vấn vương cay đắng, buồn chi nữa , Chuốc lấy đau thưong, khổ lụy dài... Vạn vật vô thường, nhiều ảo mộng , Phù du tạm bợ, lắm vòng đai , Tịnh tâm, thức tỉnh, lòng khai ngộ , Cởi trói dây oan, niệm Phật Đài. San Jose, tháng 02/11/2012 Mai Hoài Thu Mai Hoài Thu xin phép đăng các bài thơ họa của các thi hữu để chúng ta cùng thưởng thức... Tommy La họa thơ Mai Hoài Thu Nhớ thương,thật là khổ lắm thay! Lòng dạ buâng khuâng,suốt cả ngày, Tình còn vương vấn,nhiều khổ lụy, Chẳng dứt được tình,khổ dẳng dai Đời là vô thường,bao oan nghiệt Nợ tình vay trả,trả rồi vay Chìm đắm u mê,trong cỏi tạm, Dứt được tình si giác ngộ ngay! Tommy La Harry Mai họa thơ Mai Hoài Thu Giải Bày Chướng Nghiệp Chướng nghiệp, ta bày, đi hỏi ai...??? Tiền duyên gieo rải, lược trâm cài, Đa tình, lẫn trốn, duyên ân ái, Nặng gánh, đền bù, trả nợ dai...!!! Quyết chí, vững tâm, tu suốt kiếp, Một lòng, hết sức, tháo vòng đai, An nhiên, niệm Phật từng giây phút, Tĩnh lặng, dâng hương trước Phật đài. Hoa Mai Phoenix, tháng 02/11/2012 ************* Supa Long họa thơ Mai Hoài Thu Nguyện ! Trần gian khổ ải...lắm bi ai ! Lệ ướt, mi hoen...kiếp trâm cài ! Luyến ái, u sầu...từng phút đắng ! Bi thương, tiếc nhớ...tháng năm dài ! Vô thường, biến hóa... đầy huyền ảo ! Ghét nhớ, buồn thương... nát ngọc đai ! Tỉnh tọa, tu tâm... tiêu vọng nghiệp ! Nguyện lòng cởi trói... thượng sen đài ! Supa Long ************ Thi Nguyen họa thơ Mai Hoài Thu MỞ LÒNG Liễu rũ bên hồ soi bóng ai. Hoa tiêu tơ tóc lỏng trâm cài. Gởi tình bến nước xem ngày ngắn. Tặng nghiã con tim tỏ tháng dài... Tất bật kiếp người cơn tấm cám. Rộn ràng số phận mộng lưng đai. Thế nhân thường thế, yêu sân khấu. Ai diễn hơn ai, đạt khán đài ! Thi Nguyen Tønsberg. 12/02/2012 *********** Thuan Nguyen Tan họa thơ Mai Hoài Thu BUỘC TÌNH Đời lắm âu sầu khi mất ai … Trăng thanh héo hắt khóc đêm dài ! Thương con đò cũ … ngày đi học Nhớ khúc sông buồn … đêm nắm tay . Em xưa mắt biếc , vương yêu dấu Anh giờ trán sói , vấn tình phai … Làm sao giử được lời yêu cũ , Cúi mặt thở dài … lạnh ướt vai !!! ( TNT 11/02/2012 họa thơ MHT ) *********** Phạm Minh Tuân họa thơ Mai Hoài Thu Sao phải gỡ? Mộng đẹp đương nhiên rất khó phai. Gặp duyên hiển lộ đủ hình hài. Nhiều tình nhiều cảm nhiều ưu khổ. Ít lợi ít danh ít lụy ai. Ngẫm nghĩ cuộc đời như giấc mộng. Bình tâm kiếp sống sẽ khoan thai. Phật bà cũng chỉ là phương tiện. Phiền muộn vì yêu vẫn miệt mài. Phạm Minh Tuân Khảo Mai họa thơ Mai Hoài Thu GIÁC NGỘ. Bao giờ dũ sạch bụi trần ai, Bỏ lại sau lưng tóc lược cài, Hỉ nộ lấp vùi theo tháng rộng, Sân si chôn chặt với năm dài, Nhiều lần gát lại, danh đeo bám, Mấy lượt buông xuôi, nghiệp quấn đai, Mong ước nợ đời mau trả hết, Cho tâm giác ngộ trước sen đài. Saigon,11/02/2012 Khảo Mai. ********** Kim Tiên Phạm họa thơ Mai Hoài Thu TÌM CÕI PHÚC Tiền kiếp .. tội tình .. chẳng trách ai Kiếp này .. nặng nợ .. lược trâm cài Phận gầy .. hồn mỏng .. thiên tiền định Chẳng oán .. không hờn .. nghiệp chẳng dài Ngộ giác .. hướng tâm .. tìm cõi phúc Đời sau .. thanh thản .. thoát vòng đai Vị tha .. kinh niệm .. hồn phiêu lãng Xa lánh .. ưu phiền .. tọa đỉnh đài Kim Tiên Phạm; 11-02-2012 Lu Hà hoạ thơ Mai Hoài Thu Khối Tình Chẳng Tan Tương tư sầu muộn luỵ trần ai Bụi bặm trâm gương cả lược cài Trăng gió hàng hiên mưa nhỏ giọt Mây vờn song cưả lệ tuôn dài Thuyền tình chấp chới không bờ bến Bể ái mênh mông chẳng đất đai Tây Trúc đường xa ghềnh thác lắm Trái tim một khối xuống tuyền đài 19.5.2012 Lu Hà Ngọc Phan họa thơ Mai Hoài Thu Thoát Vòng bi lụy Thương nhớ làm chi lắm hỡi ai ! Vô minh, xiềng xích tự mình cài Cũng vì SI cứ theo ta mãi Nên nghiệp khổ đau mới kéo dài . Mơ ước quấn quanh như lưới nhện Tình yêu ràng buộc tựa dây đai Người ơi muốn thoát vòng bi lụy Phải đá "chàng Si "xuống võ đài ! May.20th.2012 Ngọc Phan ************** Thang Canh Dan họa thơ Mai Hoài Thu Chánh Niệm Từ trong cõi tục kiếp trần ai Nơi cửa sáu căn luôn hộ cài Biết sắc, biết thinh không đẹp xấu Biết vui, biết khổ chẳng lâu dài Nhân nay chẳng tạo thôi luân chuyển Nghiệp cũ giải dần tháo mở đai Định tuệ quân bình theo Thánh Đạo Nằm ngồi đi đứng cõi liên đài Thang Canh Dan ******************* Tinh Huong Tran họa thơ Mai Hoài Thu Tinh duyên la` nợ cõi trân ai. Lỡ vướng theo thân năm tháng dài. Sầu bi khổ lụy do Si khởi. Sân hận cuồng mê vọng tưởng hoài. Nghiệp tiền quả báo sao biết được? Kiếp này nặng nợ oằn đôi vai. Chớ oán chớ than,thêm phiền não. Buông bỏ lòng an tọa Phật đài..... Tinh Huong Tran ***************** Jefferson Ho họa thơ Mai Hoài Thu Thương nhớ ơ ờ thương nhớ ai. Aó quần nhàu nát tóc quên cài. Có lẽ đêm qua chàng nõ đến. Chăn gối rên lên tiếng thở dài. Chẳng phải má hồng đành phận bạc. Bởi duyên nên nợ phải vòng đai. Phật Mẫu thì thầm thương Em lắm. Bảo nên tô điểm lại trang đài.
hhi bài nữa ngủ tiếp BA CÁI SÀNG Trong cuộc sống này vì đâu ta không hanh phúc? Phải chăng là vì tâm ta không bình yên vì bị tác động bởi những thứ xảy ra xung quanh mình? Một trong những thứ thường thấy nhất là ta dễ bị xao động bởi những lời nói không hay, xì xầm bàn tán về chính bản thân ta. Phản ứng thông thường của bạn khi người khác nói xấu về mình là gì? Phải chăng là tức giận, hậm hực cay cú và tự nhiên cảm thấy một ngày thật là khó chịu, tệ hơn nữa bạn lại đêm những cảm xúc tiêu cực đó trút sang những người xung quanh mình. Nếu bạn thường hay như vậy, hãy lấy 3 bảo bối được sử dụng trong câu chuyện về nghệ thuật sống này nhé. Một hôm, Socrate, nhà hiền triết Hy Lạp, đang ngồi trong nhà. Bỗng có một người vẻ mặt giận dữ chạy vào bảo ông: - Ông ơi, ông có biết ông X là người bạn của ông nói gì về ông chăng? Ông Socrate đáp: - Không, nhưng trước khi nghe anh nói, tôi muốn anh cho phép tôi gạn đãi những gì anh sắp kể cho tôi nghe qua ba cái sàng này nhé! 1/ Thứ nhất là cái sàng CHÂN THẬT: anh có biết chắc chắn về những điều anh sắp nói đó chăng? - Không, đó là những gì tôi nghe từ một người khác nói lại. 2/ Vậy thì xin anh cho tôi đãi qua cái sàng thứ hai: nếu những gì anh sắp nói không phải là CHÂN LÝ, thì ít ra nó cũng chứa một cái gì THIỆN hoặc MỸ chứ? - Cũng không nốt. - Bao nhiêu đó cũng đủ cho chúng ta đừng tin rồi. 3/ Nhưng bây giờ xin anh thử đãi nó qua cái sàng thứ ba xem sao: những gì anh sắp kể lại có ÍCH LỢI gì chăng? - Tôi nghe sao thì thuật lại thế chứ đâu có biết có ích lợi gì hay không. Ông Socrate nói: - Nếu vậy, những gì anh sắp thuật lại cho tôi nghe đã không thật, không thiện mỹ, và cũng không bổ ích vào đâu cả, thì anh và tôi hãy gạt bỏ nó ra ngoài tai, có gì đáng lưu tâm để rồi lại áy náy mà làm gì. @/ Bạn và tôi cũng có thể quẳng bao nhiêu gánh lo âu nếu chúng ta chịu dùng đến ba cái sàng đãi sạn của nhà hiền triết Socrate. Trước khi giận dữ về những lời gièm pha, soi mói của những người hẹp dạ, chúng ta đừng quên dùng ba cái sàng của Socrate. Trước khi nói với ai về một người hay một việc gì, chúng ta đừng quên đãi qua ba cái sàng ấy. Và những gì chúng ta thốt ra, muốn có chút giá trị, muốn được người ta lưu tâm đến, ít ra nó phải có: - Thật, Tốt đẹp, và Hữu ích.-
ấy da đọc càng ngày bị lôi?cuốn òi Đừng Cố Níu Kéo một mối Quan Hệ Nếu mối quan hệ đó đã vỡ tan hết như chiếc bình thủy tinh mà sơ sẩy tuột khỏi tay, trượt xuống đất. Liệu bạn có thể ghép lại từng mảnh thủy tinh vỡ để trả lại hình dáng chiếc bình như trước được không? Không, hoàn toàn không thể, bởi vì dẫu cho bạn có cố công tìm kiếm từng mảnh vỡ nhỏ li ti để rồi tỉ mỉ ghép chúng lại, ở giữa những mảnh ghép sẽ tồn tại những vết nối. Chiếc bình thủy tinh sẽ toàn sẹo. Mối quan hệ ấy sẽ chỉ là một mối quan hệ mà cả hai đang căng thẳng giữ trên tay chiếc bình để rồi sợ hãi đến tột cùng khi suýt soát bất cẩn mà thấy nó trượt ra ngoài. Một mối quan hệ toàn vết nứt, sớm muộn gì cũng sẽ vỡ tan tành, vậy thì ra sức níu kéo để làm gì ? E rằng chỉ nhận lấy tổn thương, mệt mỏi và cả sự chán nản của cả hai. Để rồi khi kết cục cũng vẫn sẽ là kết thúc, nhưng sau đó trái tim đã mệt rã rời, chẳng còn sức để bắt đầu lại hay chẳng còn đủ tự tin để yêu thêm bất cứ người nào khác nữa. Trong một mối tình mà gốc rễ của tình yêu bị thay thế hết bằng những mâu thuẫn, hiểu lầm, bất an, lo lắng, thì tốt nhất đừng gắng gượng duy trì, bởi nếu có giữ được thì cũng chỉ là cái vỏ bề ngoài, còn bên trong mục nát. Bạn nói rằng bạn còn yêu ? Và bạn không cam tâm để tự nguyện buông tay, đặt dấu chấm hết cho một tình yêu đã cố công vun đắp một thời gian dài ? Nhưng bạn ơi, một mình tình yêu của bạn đâu có đủ, và sự không cam tâm của bạn chỉ như là một chút cố chấp khi không đành lòng chứng kiến một thứ đã từng quý giá như một phần cơ thể, ra đi. Ấy nhưng bạn còn chưa nhận ra được, chỉ khi bạn biết Từ Bỏ, bạn mới có thể giành lại một ký ức nguyên vẹn tuyệt đẹp cho tình yêu của mình, cố kéo dài mãi sẽ chỉ là sự dày vò lẫn nhau. *** Buông tay đi thôi, tại sao cứ phải cố níu kéo một mối quan hệ mà đã không còn nằm trong tầm tay của bạn nữa ? Khi khủng hoảng nối tiếp khủng hoảng, khi triền miên lụt lầy trong nước mắt và những khoảng trống lạc lõng, khi mà trái tim đã mệt mỏi trong việc chèo lái quá sức để rồi thâm tâm không ngừng gào lên tuyệt vọng. Đừng tự lừa dối bản thân, cũng đừng trách cứ bất cứ ai khác. Cho dù chỉ là một lần dũng cảm cũng hãy cố gắng nhìn thẳng vào vấn đề. - Cuối cùng thì vẫn là phải chia phôi. *** Buông tay đi thôi, dù chắc chắn sẽ phải khổ đau một thời gian dài, dù sẽ phải tốn nhiều thời gian để học cách chấp nhận, và tự chữa lành vết thương cho mình. - Nhưng mặc dù như thế vẫn cứ phải buông. Bởi vì chỉ cần dũng cảm từ bỏ, có thể sẽ có cơ hội được bắt đầu với cái Mới. Hoặc nếu để ý sẽ thấy, hóa ra còn có thứ phù hợp với bạn hơn. Thế thì dại dột gì mà cứ khăng khăng ôm chặt một kết cục chắc chắn xảy ra, vũ trụ quá ư rộng lớn, trước mắt chúng ta là cả một Thế Giới Mới.