Giận Hờn Trả lại em yêu chiếc khăn ngày nào, ngày còn bên nhau ái ân tràn đầy. Trả lại em yêu những năm học trò, những đêm hẹn hò, ngày ta có nhau. Giận hờn chi em, nét mi đượm buồn. Giận hờn chi em trút thêm muộn phiền. Giận hờn cho nhau nỗi đau ngập lòng, vắng xa thật rồi người ơi biết chăng. (Điệp khúc): Trả lại cho em, trả lại cho em, lời nào yêu thương còn đọng trên môi và tình ta đó những đêm trăng tàn, để lần sau cuối khi nhìn thấy nhau để ngày mai đó duyên tình cách xa. Tiếng yêu ban đầu còn đâu nữa em ? Người đành xa ta, bỏ ta một mình, để rồi ra đi cách xa ngàn trùng. Kỷ niệm năm xưa sẽ tan như bọt bèo, ái ân ngày nào giờ như giấc mơ.
Hờn Dỗi Thoáng chút gió heo may Chiều vương gót hồng nhẹ đưa chút buồn về trên đôi mi Góc phố im lìm, phía xa con đường Một mình em bước qua Vắng anh chiều nay, xa thấy nhớ, vì đâu e đã… Ghét anh chiều qua vì đâu vô cớ làm em hờn dỗi. Dẫu có lúc trống vắng khi không bên anh Vẫn cứ lặng thầm để thấy anh ngóng chờ… Mong sao em quên nhanh Giận anh không lâu Đến bên em dịu dàng Và tình yêu hai chúng ta… Ngọt ngào… Oh oh oh có lúc em hờn dỗi Oh oh oh có lúc em lại dỗi hờn… Dỗi hờn…