Sơn Trang Lối Cũ Ta Về

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Bạch Hồ Điệp, 28/11/12.

  1. Con Ma Cà Rồng

    Con Ma Cà Rồng Thần Tài Perennial member

    nãy h bị tào tháo rượt chạy lòng dòng :137:
     
    GIA-AN and Bạch Hồ Điệp like this.
  2. Bạch Hồ Điệp

    Bạch Hồ Điệp Thần Tài Perennial member

    Ẹc .. Nhầm người ùi cưng .. Âu phải sở trường của chuỵ .. Hú Già mà ham hay hơ ni của em í .. (giggle) .. Chuỵ chỉ bik hót như chim thui .. :112:
     
    GIA-AN thích bài này.
  3. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    Bị tào tháo rượt hoài zị
     
    Bạch Hồ Điệp thích bài này.
  4. Bạch Hồ Điệp

    Bạch Hồ Điệp Thần Tài Perennial member

    Sao ngày nào cũng gào rú tào tháo ruợt vại ? Triệu chứng sida thời kỳ 3 .. (giggle)
     
    GIA-AN thích bài này.
  5. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    Vậy chị hót cho iem nghe đi:134::134:
     
    Bạch Hồ Điệp thích bài này.
  6. Bạch Hồ Điệp

    Bạch Hồ Điệp Thần Tài Perennial member

    Em mún chuỵ hót cái chi chi ? @:P
     
    GIA-AN thích bài này.
  7. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    Cái chi mừ sở trường của chị í
     
    Bạch Hồ Điệp thích bài này.
  8. Con Ma Cà Rồng

    Con Ma Cà Rồng Thần Tài Perennial member

    ngủ ngay :130:
     
    GIA-AN thích bài này.
  9. Bạch Hồ Điệp

    Bạch Hồ Điệp Thần Tài Perennial member

    Cải lương hen (giggle)
     
    GIA-AN thích bài này.
  10. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

  11. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    Hem ,, buồn ngủ nhắm:133:
     
    Bạch Hồ Điệp thích bài này.
  12. Bạch Hồ Điệp

    Bạch Hồ Điệp Thần Tài Perennial member

    :138:...Hò ơ ơ ơ ơ ... :138::138::138:

    Thương chim nhạn lạc bầy nơi viễn xứ
    Gái miền tây lỡ bước đường đời
    Em ngồi khóc phận má hồng
    Lỡ duyên lỡ phận mặt này tính sao ?
    Thương cha nhớ mẹ khóc thầm
    Đường xa vạn nẻo em liệu bề làm sao ..????
     
    GIA-AN thích bài này.
  13. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    Lời mẹ dặn con gái trước khi đi lấy chồng !

    Mẹ bảo, lúc giận đừng có cãi nhau, có thể không nói gì, không giặt quần áo của chồng, nhưng không được cãi nhau với chồng.

    Mẹ bảo, cãi nhau với đàn ông thì đừng có chạy ra ngoài mà oang oang khắp nơi, anh ta tiến về phía con một bước thì con hãy bước về phía anh ta hai bước.

    Mẹ bảo, ngôi nhà chính là chỗ đóng quân của người phụ nữ, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng đừng có bỏ đi. Bởi vì, đường trở về rất khó khăn.

    Mẹ bảo, hai người trong nhà đừng có lúc nào cũng chỉ nghĩ đến sĩ diện, hai người sống với nhau, sĩ diện quan trọng lắm sao? Nếu thế thì ra ngoài sống thế nào được?

    Mẹ bảo, bất kể một người đàn ông giàu có, nhiều tiền như thế nào thì anh ta vẫn hi vọng có thể nhìn thấy con sạch sẽ thơm tho ở trong một ngôi nhà sạch sẽ tươm tất và đợi anh ta.

    Mẹ bảo, đàn ông tốt rất nhiều, anh ta sẽ không bao giờ đi ôm người phụ nữ khác. Nhưng trong cái xã hội như thế này, có rất nhiều phụ nữ xấu sẽ dang tay ra ôm lấy người đàn ông của con.

    Mẹ bảo, phụ nữ nhất định phải ra ngoài làm việc, cho dù là kiếm được nhiều hay ít, làm việc chính là sự thể hiện giá trị cuộc sống của bản thân. Nếu con cứ ở nhà mãi, anh ta sẽ có cơ hội nói trước mặt con rằng: “Tôi đang nuôi cô đấy.”

    Mẹ bảo, con đi làm bên ngoài, dù có bận lắm là bận thì vẫn phải làm việc nhà, nếu không thì dùng tiền của mình mà tìm một người giúp việc theo giờ. Việc trong nhà nhất định phải lo liệu tốt, con cái cũng phải nuôi dạy cho tốt.

    Mẹ bảo, anh ta vì con mà làm những việc mà con không bao giờ ngờ tới, con có thể cảm động, có thể khen ngợi, nhưng nhất quyết không được châm chọc kiểu “hôm nay mặt trời mọc đằng tây rồi hay sao”, vì nếu như vậy, sau này anh ta sẽ không bao giờ làm bất cứ việc gì vì con nữa.

    Mẹ bảo, chẳng có ai là một nửa của ai cả, ý nghĩ của con mà không nói ra thì ai mà biết được? Cần cảm nhận cái gì, ghét việc gì, con phải nói ra thì người ta mới hiểu được.

    Mẹ bảo, bố mẹ anh ta cũng là bố mẹ con, cho dù bố mẹ anh ta đối xử với con không được tốt cho lắm, thì con cũng phải đối tốt với họ. Bởi họ là bố mẹ của anh ta.

    Mẹ bảo, một khi đã quyết định sống cùng người đó rồi, thì đừng có oán thán cuộc sống khó khổ, nếu như con đã chọn anh ta, thì đừng có oán trách anh ta.

    Mẹ bảo, nhiều tiền như thế thì có tác dụng gì, anh ta đâu? Anh ta đang ở đâu?

    Mẹ bảo, cả đời này chúng ta có thể tiêu hết bao nhiêu tiền? Đừng mua những đồ xa xỉ mà làm gì, sống hạnh phúc là tốt rồi.

    Mẹ bảo, đừng có dọa con cái là “mẹ không cần con”, lúc cáu giận đừng có đuổi con cái ra khỏi nhà, chẳng may không thấy nó thật, con sẽ rất đau khổ.
    Mẹ bảo, đừng đánh con cái, lại càng không nên lôi ra ngoài mà đánh.

    Mẹ bảo, tình yêu mà cứ đánh đấm đâm giết nhau đúng là mãnh liệt thật, cũng rất lãng mạn. Nhưng không thực tế. Cứ bình thường thôi là được.

    Mẹ bảo, cái gì thì cũng đều là duyên phận cả.

    Mẹ bảo, cuộc sống luôn thay đổi, phải biết trân trọng từng ngày.
    image.jpeg
     
  14. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    :SugarwareZ-034::SugarwareZ-034::SugarwareZ-034:
    Rầu quá chị ới,,, hem dám lấy ck luôn
     
    Bạch Hồ Điệp thích bài này.
  15. Bạch Hồ Điệp

    Bạch Hồ Điệp Thần Tài Perennial member


     
    GIA-AN thích bài này.
  16. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    CHÀO NHÉ, NGƯỜI XƯA !

    Tiếng chuông tin nhắn lúc nửa đêm làm em thức giấc. Ngỡ ngàng. Là anh sao? Anh của em gần 2 năm về trước...
    ***
    Vài tin nhắn hỏi thăm qua lại, đủ để cho nhau biết cuộc sống hiện tại. Anh đã có một bé gái hơn 3 tháng tuổi. Em thì đang háo hức đón đợi con trai cưng của mình, gần 2 tháng nữa em mới sinh. Và em đã định dừng lại, bất chợt lại có tin nhắn từ anh.

    "Em ạ! Mình làm lại từ đầu được không? Anh không có hạnh phúc.

    Chưa bao giờ anh quên được em. Cho anh một cơ hội nữa nhé".

    Em bần thần một lúc rồi tắt nguồn điện thoại. Tiếp tục cuộc nói chuyện này sẽ không hay. Gác tay lên trán, em nhớ về ngày xưa...

    Mình gặp và yêu nhau từ ngày em còn là sinh viên năm nhất, thuê phòng trọ ngay cạnh phòng anh. Lúc đó anh đã đi làm. Anh hơn em 11 tuổi. Lúc đầu em đón nhận những quan tâm chăm sóc của anh như của một người anh trai. Rồi yêu anh lúc nào chẳng biết.

    Gần 4 năm yêu nhau, chắc cũng không dưới chục lần mình chia tay anh nhỉ? Lần nào cũng là từ em, khi em biết anh là người lăng nhăng, quen hết người này đến người nọ. Mỗi lần chia tay là mỗi lần em đổi chỗ trọ, vì không muốn gặp anh nữa. Nhưng chỉ cần một tin nhắn hẹn gặp từ anh là em lại đến, và buông xuôi. Đến tận bây giờ em vẫn không thể lý giải vì sao mình ngốc đến thế. Cứ tha thứ, quay lại, rồi lại tiếp tục đau khổ, chia tay.

    Cho đến lần chia tay cuối cùng. Lần này là anh. Anh bảo rằng gia đình anh không chấp nhận cho anh lấy người ngoại đạo, rằng mình chia tay, nhưng vẫn là anh em tốt em nhé... Em vẫn nhớ rất rõ hôm ấy em không hề khóc như bao lần chia tay trước (hay vì đau quá không khóc nổi?). Em bình tĩnh chúc anh hạnh phúc, bình tĩnh chạy xe về đến nhà, rồi sụp đổ. Suốt một tuần em như người mất hồn, chẳng thiết ăn uống, chỉ ngồi mân mê mãi những kỉ vật liên quan đến anh, đôi mắt trống rỗng vô hồn.

    Nhưng rồi em cũng tỉnh lại. Em chuyển đến sống ở một thành phố khác, thay số điện thoại, không mở lại hộp thư email mà anh biết dù chỉ một lần. Em có công việc và những người bạn mới.

    Những kỉ niệm cũ vẫn làm em day dứt, nhưng không còn nhói đau như trước.
    Rồi em quyết định kết hôn. Người ấy là bạn thân của em từ nhỏ, vẫn chờ đợi em bao năm nay, ngay cả khi biết em đang vui bên anh. Ngày lên danh sách khách mời, em đắn đo tự hỏi liệu có nên mời anh. Và cuối cùng quyết định là có, chỉ vì tò mò muốn biết anh lúc ấy ra sao.

    Mình hẹn nhau ở một quán café quen. Và vô cùng bất ngờ khi anh đưa cho em tấm thiệp hồng rực rỡ, như đáp trả tấm thiệp đỏ tươi của em. Anh cưới sau em đúng một tuần. Ông trời cũng khéo sắp đặt anh nhỉ. Anh ngồi lặng lẽ. Bảo cả năm nay anh cố liên lạc với em mà không được, điện thoại bị cắt, email lại không có hồi âm. Và anh cũng cho em biết anh làm đám cưới nhưng không có tình yêu, chỉ vì chị ấy đã có thai với anh mà thôi...

    Ngày em cưới, anh một mình đến dự, và gây bất ngờ cho đám bạn em, những đứa biết chuyện chúng mình, bằng những giọt nước mắt lăn dài khi nhìn em làm lễ. Em thì chẳng biết đâu, chỉ nghe chúng nó kể lại. Nghe bằng thái độ thờ ơ pha chút tự hào vì biết anh tiếc nuối. Sau đám cưới, em có mở lại hộp mail cũ, đọc hết những bức thư anh gửi, thầm hỏi nếu đọc chúng trước đây thì em sẽ thế nào. Nhưng chỉ thế thôi. Chúng không còn làm em xúc động như trước nữa.

    Một tuần sau, em nắm tay chồng đến dự đám cưới anh. Rồi từ đó không còn liên lạc gì với nhau nữa, cho đến hôm nay...

    Nghĩ ngợi chán chê, em mở máy, soạn một tin nhắn.

    "Em đang hạnh phúc, và không bao giờ có ý định đánh đổi. Hãy vun đắp cho cuộc sống của mình, đừng bao giờ để phải hối hận lần nữa, anh nhé."

    Bấm nút send. Em tắt máy. Quay sang ôm chồng đang say ngủ, vỗ về đứa con đang cựa quậy trong lòng, em mỉm cười thanh thản trước khi chìm vào giấc ngủ êm đềm.
    image.jpeg
     
    Bạch Hồ Điệp thích bài này.
  17. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    Đang thất tình:SugarwareZ-034:
     
  18. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    Có nhạc re mít hem, cho nghe xí đi
     
  19. Bạch Hồ Điệp

    Bạch Hồ Điệp Thần Tài Perennial member

    Thôi khuya òi ik khò khò thoai lo gì ngày mai mà buồn vs chả rầu .. Ngày mai trời lại sáng mà lị .. Ngủ ngon .. G9 samurai

    image.jpeg

     
    GIA-AN thích bài này.
  20. GIA-AN

    GIA-AN Thần Tài Enthusiastic member

    image.jpeg