lang thang một cõi đất trời ung dung tự tại giữa đời mình ta cô đơn một kíp phong ba bây giờ ta vẫn là ta một mình,,,,
buồn vì e, bóng hình xa vắng, tình phải theo lời hứa ziêu phong e yêu hỡi e đâu có biết ánh mắt nao nặng nợ sẽ phai rồi khi nhớ e buồn e khóc nước mắt nào để lại nỗi đau,,,,
tôi đã chót sinh ra mang nhầm một con số con số vôn ko may khiến nhiều năm trắng tay học hành thì ko khá chữ trả lại cho thầy văn trương vốn ko hay sách đèn chưa ráu mực nên cứ mãi long đong với hình hài ốm yếu tay bám vếu tương lai vô vọng như nước sông......
thực tế chút đi cho tâm hồn thanh thản, uki, ông vui lên chút coi ông sầu àm đảm quá làm quán tui nó lây luôn nà
nếu chiều nay ko có e ai sẽ đưa e về trờ sắp đổ cơn mưa sau e còn đứng đó hãy nói một lời có phải e giận a có phải e giận a???