một ngày nào đó nếu ánh dương sẽ ko còn loài người chìm trong đêm giá băng và tình người sẽ tan biến như là giấc mơ , yêu thương chỉ còn trong dĩ vãng a bên e vẫn cô đơn a xa e dù gần con tim ta như đã lạnh buốt giá,,,,,,
đường lên dốc đá nữa đêm trăng tàn nhớ câu chuyện xưa lầu ông hoàng đó thuở nao chân hàn mạc tử đã qua ánh trăng treo nghiên nghiên bờ cát dài thêm hoang vắng gió gieo gieo vi vu như nức nở giữa màn đêm trời đất như vây cuồn cho hồn phách vút lên cao mạc tử nay còn đâu,,,,