Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    (camera)

    Đại lộ đẹp nhất Sài Gòn ngập như sông sau mưa lớn

    [​IMG]
    Nước ngập mênh mông trên đường Phạm Văn Đồng (quận Thủ Đức, TPHCM)

    Cơn mưa lớn khiến đường Phạm Văn Đồng - con đường nội đô đẹp nhất TPHCM có đoạn ngập sâu lút bánh xe máy, giao thông tê liệt.

    Chiều 17.7, các quận ở khu vực phía đông TPHCM như quận Thủ Đức, quận 9… xuất hiện mưa lớn kéo dài hơn 1 giờ khiến hàng loạt tuyến đường ngập sâu.

    Theo đó, ngập nặng nhất là khu vực quận Thủ Đức, các tuyến đường Phạm Văn Đồng, Tô Ngọc Vân, Võ Vân Ngân, Kha Vạn Cân… ngập sâu hơn nửa mét khiến hàng loạt phương tiện chết máy, người dân phải bì bõm lội để đẩy xe.

    Trong đó, đường Phạm Văn Đồng (khu vực phường Linh Đông, quận Thủ Đức) nước ngập lút bánh xe máy và kéo dài khoảng 300m khiến tình hình giao thông tại đây gần như tê liệt.

    [​IMG]
    Nước ngập trên đường Phạm Văn Đồng. Ảnh: M.Q

    [​IMG]
    Nhiều xe cộ bị chết máy phải dẫn bộ. Ảnh: M.Q

    Nhiều người khi đến đoạn đường ngập này lo ngại xe chết máy nên không dám di chuyển tiếp mà đứng chờ nước rút. Một số người khác tìm cách khiêng xe qua con lươn để sang đường ngược chiều, tìm hướng đi chuyển khác.

    Đến gần 19h, nước ngập đã giảm đáng kể nên tình trạng lưu thông của các phương tiện mới được cải thiện phần nào.

    [​IMG]
    Người dân trên đường Phạm Văn Đồng dùng ván chắn nước khỏi vào nhà. Ảnh: M.Q

    [​IMG]
    Giao thông tê liệt trên đường Phạm Văn Đồng. Ảnh: M.Q

    Tuyến đường Tân Sơn Nhất - Bình Lợi - Vành đai ngoài mang tên Phạm Văn Đồng ngay từ lúc khánh thành đã được đánh giá là con đường nội đô đẹp nhất TPHCM với các hệ thống hạ tầng, cảnh quan được đầu tư bài bản, kỹ lưỡng và chất lượng.

    Vì vậy, khi gặp cơn mưa lớn thì một đoạn qua địa bàn quận Thủ Đức ngập mênh mông nước khiến người dân bức xúc.

    _____________^*^*^*^*^*^*^*^*^*_____________

    Vệ tinh gián điệp phát hiện bất thường ở dãy Himalaya, cảnh báo tai họa cho gần 1 tỉ người

    Hiện trạng tại Himalaya đang khiến các nhà khoa học lo lắng thực sự.

    Himalaya là dãy núi có đỉnh núi cao nhất thế giới - Everest, cao 8.848m. Không những thế, nó còn là nơi có trữ lượng băng và tuyết lớn thứ ba trên thế giới, sau Nam Cực và Bắc Cực.

    [​IMG]

    Ảnh: Columbia University.

    Tuy nhiên, Himalaya và thế giới đang đối mặt với một vấn nạn to lớn được vệ tinh gián điệp thu thập trong vòng 40 năm qua: Dòng sông băng của Himalaya đã mất hàng tỷ tấn băng.

    Việc Trái Đất ấm lên khiến cho tổng 1/4 băng của Himalaya biến mất hoàn toàn từ năm 1970 đến nay. Việc băng tan không chỉ khiến Trái Đất ngày càng nóng lên, nó còn đe dọa đến nguồn cung cấp nước cho gần 1 tỉ người ở vùng hạ lưu khắp châu Á, tác giả chính Joshua Maurer tại Đài quan sát Trái đất Lamont-Doherty của Đại học Columbia (Mỹ) cho biết.

    Các nhà nghiên cứu cho hay, sự mất băng khổng lồ tại Himalaya liên quan chặt chẽ đến nhiệt độ tăng do biến đổi khí hậu và nóng lên toàn cầu.

    Nhiệt độ trong khu vực đã tăng một độ C so với nhiệt độ từ năm 1975 đến năm 2000, theo dữ liệu nhiệt độ thu thập được từ các trạm mặt đất.

    [​IMG]

    Vùng Sikkum, ở Nepal, được hiển thị vào năm 1975 bởi vệ tinh gián điệp KH-9 HEXAGON. Nguồn: JOSH MAURER/LDEO.

    Các nhà nghiên cứu đã tính toán lượng băng tan chảy có thể xảy ra do nhiệt độ ấm hơn để xác nhận rằng 1 độ thực sự đủ để tạo ra bi kịch tự nhiên cho các lớp băng trên thế giới.

    Đồng tác giả Joerg Schaefer, giáo sư tại Đài quan sát Trái đất Lamont-Doherty của Đại học Columbia cho biết, việc Trái Đất tăng 1 độ C là cả một vấn đề lớn. Vào giữa kỷ băng hà gần đây, nhiệt độ trung bình hàng năm chỉ có 3 độ C, ông nói.

    Cảnh báo châu Á đối mặt thảm họa kép

    Theo ghi nhận của tập thể các tác giả, nếu không có vệ tinh gián điệp của Mỹ - vệ tinh quân sự lục giác KH-9 Hexagon - thu thập và giải mật các hình ảnh chụp dãy Himalaya từ trên cao từ năm 1973 đến nay, thì họ khó lòng kết luận sự mất băng của Himalaya liên quan đến sự ấm lên toàn cầu.

    [​IMG]

    Hình ảnh vệ tinh gián điệp KH-9 HEXAGON.

    Hình ảnh được giải mật từ những vệ tinh gián điệp đó đã được chuyển thành mô hình 3D để cho thấy độ cao và kích thước của sông băng trong những năm 1970, Maurer nói.

    Mô hình 3D này sau đó được so sánh với hình ảnh vệ tinh tinh vi gần đây của NASA cho thấy độ cao của băng thay đổi theo thời gian. Điều đó cho phép các nhà khoa học nghiên cứu những thay đổi của 650 sông băng lớn nhất, chiếm 55% lượng băng trong khu vực trong 40 năm qua.

    Các sông băng ở dãy Himalaya được nghiên cứu ít hơn nhiều so với Greenland vì đây là một trong những khu vực nguy hiểm nhất về địa lý. Himalaya trải dài hơn 2.400km, đi qua các quốc gia Ấn Độ, Pakistan, Afghanistan, Trung Quốc, Bhutan và Nepal.

    Các tác giả cho biết, châu Á đang đối mặt với một thảm họa kép từ sóng nhiệt cực độ và băng tan từ dãy núi Himalaya.

    Riêng đối với thảm họa băng tan, băng và tuyết trong khu vực Himalaya là nguồn cấp nước cho những con sông hùng vĩ của châu Á bao gồm Ấn Độ, Dương Tử và Ganga-Brahmaputra.

    Băng khổng lồ tan chảy gây ra lưu lượng băng lớn gấp 1,6 lần so với sông băng ổn định, gây ra nhiều hồ băng có nguy cơ lũ lụt thảm khốc. Vào tháng 5/2012, một trận lụt như vậy đã giết chết hơn 60 người tại các ngôi làng gần Pokhara, Nepal; nó cũng phá hủy nhà cửa và cơ sở hạ tầng tại đây.

    [​IMG]

    Khoảng 800 triệu người phụ thuộc một phần vào dòng chảy theo mùa từ dòng sông băng ở dãy Himalaya. Ảnh: Reuters.

    Nghiên cứu dày công này rất có ý nghĩa nhưng lại khiến nhiều người lo sợ thực sự. Bởi với những người dựa vào nước sông băng để làm thủy điện và tưới tiêu, việc băng tan sẽ làm mất ổn định nguồn nước, ảnh hưởng đến đời sống của người dân hạ lưu.

    Khoảng 800 triệu người phụ thuộc một phần vào dòng chảy theo mùa từ dòng sông băng ở dãy Himalaya để phục vụ tưới tiêu, thủy điện và nước sinh hoạt.

    Theo một báo cáo chính được tổng hợp gần đây bởi hơn 200 nhà nghiên cứu trong khoảng thời gian 5 năm, nếu không cắt giảm đáng kể lượng phát thải nhiên liệu hóa thạch vào năm 2100, thì dãy núi Himalaya có thể mất 66% lượng băng.

    Hiện thực 40 năm qua về sông băng của Himalaya đang khiến các nhà khoa học lo lắng thực sự.

    Nghiên cứu được công bố ngày hôm nay trên tạp chí Science Advances.

     
    Chỉnh sửa cuối: 21/7/19
    kunkun and bady1994 like this.
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    "Đập Cổ Kính ra tìm lấy BÓNG
    Xếp Tàn Y lại để dành HƠI"



    ________________()*()*()*()*()*()*()*()*()*()*()*______________

    https://anninhthudo.vn/giai-tri/kham-pha-gieng-co-lon-nhat-the-gioi/816274.antd
    https://www.qdnd.vn/phong-su-anh/long-lay-con-dao-581516
    https://tintuc.vn/hung-huc-xay-cat-...-dang-tra-gia-dau-don-nhu-the-nao-post1026958
    https://tintuc.vn/bi-kich-cua-cac-cau-be-trong-lo-dao-tao-thien-tai-trung-quoc-post855567#



    Những bức ảnh hiếm có thể bạn chưa từng thấy trong đời


    [​IMG]

    Hình ảnh minh họa cho thấy số lượng Trái Đất có thể nhét vừa bên trong một Mặt Trời.

    [​IMG]


    Một chiếc hạt trải qua hành trình dài để đến được tách cà phê của bạn.

    [​IMG]

    Công viên nhỏ nhất thế giới nằm ở Portland, bang Oregon, Mỹ.

    [​IMG]

    Dấu ấn của hàng triệu năm thu lại trong một bức ảnh.

    [​IMG]

    Bàn chân của một chú gấu Bắc cực so với bàn tay con người.
     
    Chỉnh sửa cuối: 17/7/19
    Hoa Xương Rồng and kunkun like this.
  3. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    [​IMG]


    Khi một chú cừu không cạo lông trong vòng 6 năm.


    [​IMG]

    Một chú rùa ngoi lên sau kỳ ngủ đông dài.

    [​IMG]

    Vòng đời của một chiếc lá.

    [​IMG]

    Đây là cách các bác sĩ chụp :-@quang cho các em bé.

    [​IMG]

    "Lộ trình" di chuyển của Mặt Trời khi bạn chụp nó tại cùng một thời điểm và vị trí hàng tuần trong 1 năm.

    [​IMG]

    Hộ chiếu Ai Cập của xác ước Pharaoh Ramesses II. Đây cũng là vị Pharaoh đầu tiên và duy nhất được chính phủ nước này cấp hộ chiếu tới Pháp 3.000 năm sau khi ông qua đời.

    [​IMG]

    Hình dạng của chiếc chai nhựa cho thấy sức ép không khí thay đổi thế nào theo độ cao.

    [​IMG]

    Khả năng đáng kinh ngạc của những vũ công múa ballet.

    [​IMG]

    Hoàng hôn trên những đám mây trông như thể nham thạch đang được nung chảy trên bầu trời.

    [​IMG]

    Ổ cứng 10 MB từ những năm 1960.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/7/19
    hello1979 thích bài này.
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (inlove)

    Những bộ đầm để đời của Audrey Hepburn do Givenchy thiết kế

    Lấy cảm hứng từ vẻ đẹp của minh tinh Audrey Hepburn, Hubert de Givenchy đã tạo nên nhiều khoảnh khắc thời trang huyền thoại.


    [​IMG]

    NTK Hubert de Givenchy qua đời ngày 10/3 tại Pháp. Khi còn sống, mối quan hệ giữa ông và minh tinh Audrey Hepburn không đơn thuần là tri kỷ mà nữ diễn viên người Anh còn là nàng thơ, nguồn cảm hứng sáng tạo trong sự nghiệp thời trang của ông.

    [​IMG]

    Givenchy cũng chính là người xây dựng phong cách cho Audrey Hepburn, góp phần giúp bà trở thành biểu tượng thời trang mọi thời đại. Thủ vai nữ chính trong bộ phimSabrina (1954), Hepburn ghi dấu ấn khó quên với bộ đầm bồng xòe trắng, thêu hoa do Givenchy thực hiện.

    [​IMG]

    Trong ảnh, huyền thoại điện ảnh một thời diện thiết kế chiết eo với phần cổ áo ngang tại lễ trao giải Oscar lần thứ 26. Sabrina chính là bộ phim đánh dấu lần hợp tác đầu tiên của nhà mốt Pháp và nữ diễn viên người Anh. Với sự tư vấn trang phục của Givenchy, tác phẩm điện ảnh này thắng giải Oscar "Trang phục đẹp nhất". Còn Hepburn giành giải "Nữ diễn viên chính xuất sắc".

    [​IMG]

    Năm 1957, góp mặt trong phim nhạc kịch Funny Face, hình ảnh Hepburn diện đầm hoa thắt nơ cùng mũ rộng vành đã trở thành khoảnh khắc khó quên trong lòng khán giả thời bấy giờ.

    [​IMG]

    Bộ váy lụa đỏ sang trọng cô diện trong bộ phim này cũng do Givenchy thiết kế.

    [​IMG]

    Đầm midi với phần thân dưới xòe rộng xuất hiện cùng nữ minh tinh trong phim Love In The Afternoon (1957).

    [​IMG]

    Hình ảnh Hepburn cùng chiếc mũ quả dưa do Givenchy sáng tạo trong phim hài How to Steal a Million (1966) từng truyền cảm hứng cho các tín đồ thời trang lúc bấy giờ.

    [​IMG]

    Hepburn diện đầm satin đen kèm găng tay, kính mắt trong Breakfast at Tiffany's(1961) đã trở thành hình ảnh kinh điển của làng thời trang, điện ảnh.

    [​IMG]

    Givenchy tiếp tục đồng hành cùng người bạn tâm giao khi bà tham gia diễn xuất cho bộ phim Charade (1963) cùng nhiều tác phẩm điện ảnh khác.

    [​IMG]

    Năm 1988, NTK Hubert de Givenchy nhận giải thưởng cống hiến trọn đời tại California. Đến dự sự kiện này, Hepburn diện chiếc váy Haute Couture đính lông vũ do chính người bạn thân của mình thiết kế.
     
    Chỉnh sửa cuối: 24/3/20
    hello1979 thích bài này.
  5. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    Câu chuyện bát mì

    [​IMG]

    Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31-12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản.

    Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho nên đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới.

    Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ. Ông chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phác, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào.

    Đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.
    - Xin mời ngồi!
    Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:
    - Có thể... cho tôi một… bát mì được không?
    Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú.
    - Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.
    Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:
    - Cho một bát mì.
    Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau.
    - Ngon quá - thằng anh nói.
    - Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng mẹ.

    Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: “Thật là ngon! Cám ơn!” rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.
    - Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.
    Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31-12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.
    - Có thể… cho tôi một… bát mì được không?
    - Đương nhiên… đương nhiên, mời ngồi!

    Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:
    - Cho một bát mì.
    Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:
    - Vâng, một bát mì!
    Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:
    - Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?
    - Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa ý.

    Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ: “Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!”.

    Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.
    - Thơm quá! - Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá! - Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!
    Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình.
    - Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

    Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu. Đến ngày 31-12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện.

    Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy “Đã đặt chỗ”.

    Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đều đã lớn rất nhiều.
    - Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt tình chào đón.

    Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói:
    - Làm ơn nấu cho chúng tôi… hai bát mì được không?
    - Được chứ, mời ngồi bên này!

    Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy “Đã đặt chỗ” đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát mì”.
    - Vâng, hai bát mì. Có ngay.

    Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào nồi. Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây.
    - Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!
    - Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?
    - Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.
    - Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời.

    Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.
    - Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!
    - Hả, mẹ nói thật đấy chứ?
    - Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi.
    - Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.
    - Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần, chúng ta phải cố gắng lên!
    - Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!
    - Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự.
    - Có thật thế không? Sau đó ra sao?
    - Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?”, Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: “Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc”. Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn: “Vào tối 31-12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn”. Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như: “Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!”.

    Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.
    - Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.
    - Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?
    - Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: “Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vã về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được… Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con”.
    Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:
    - Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

    Lại một năm nữa trôi qua. Bắc Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy “Đã đặt chỗ” nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện. Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ.

    “Việc này có ý nghĩa như thế nào?”. Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ.
    Bàn số hai “cũ” trở thành “cái bàn hạnh phúc”, mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này. Rồi rất nhiều lần 31-12 đã đi qua. Lại một ngày 31-12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay.

    Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai.
    Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

    Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại.

    Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên. Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:
    - Làm ơn… làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?

    Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp bắp nói:
    - Các vị… các vị là…

    Một trong hai thanh niên tiếp lời:
    - Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lức để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình này.

    Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vã nhả ra, đứng dậy nói:
    - Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ! Mau lên!

    Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:
    - Ồ phải… Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát mì.
    Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:
    - Có ngay. Ba bát mì.

    - o O o -

    Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có gì nhiều lắm, chỉ là vài vắt mì, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xã hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút gì đó lạnh lùng, nhẫn tâm.

    Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng: Chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác thì bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồi. Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm lòng nhân ái. Hãy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt, nhưng trong đêm đông giá rét thì nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người.


    Câu chuyện này xuất hiện làm xúc động không ít độc giả Nhật Bản. Có người nhận xét rằng: "Đọc xong câu chuyện này không ai không rơi nước mắt". Đây chỉ là lời nhận xét mang tính phóng đại một chút nhưng nó không phải là không thực tế. Quả thật, nhiều người đọc xong câu chuyện đã phải rơi lệ, chính sự quan tâm chân thành và lòng nhân hậu trong câu chuyện đã làm cho họ phải xúc động.
    _______________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]


    Ảnh thiên nhiên đẹp

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/7/19
  6. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    Quà giáng sinh

    [​IMG]
    Một đồng tám mươi bảy xu ,đúng như vậy.Hàng ngày, cô cố gắng tiêu thật ít tiền khi đi chợ. Cô đi loanh quanh tìm mua thứ thịt và rau rẻ nhất cho bữa ăn hàng ngày,ngay cả lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi cô vẫn cố tìm kiếm. Tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó.

    Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa.Không hề có sự nhằm lẫn,chỉ có một đồng tám mươi bảy xu ,và ngày mai sẽ là lễ giáng sinh.

    Cô sẽ không thể làm gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi.ở đó, trong một căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đang nức nở.

    Della sống trong căn phòng nhỏ nghèo nàn này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành phố NEW YORK.

    Họ có một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp. James Dillingham Young may mắn hơn cô vì anh ấy có việc làm. Tuy vậy đó không phải là một công việc kiếm được nhiều tiền. Tiền thuê căn phòng này chiếm gần hết lương của anh ấy. Della đã cố gắng rất nhiều để tìm một công việc nhưng vận may đã không mỉm cười với cô. Tuy nhiên, cô rất hạnh phúc khi ôm 'Jim', James Dillingham Young, trong tay mỗi khi anh trở về.

    Della đã ngừng khóc.Cô lau khô mặt rồi đứng nhìn một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó bên cạnh con đường tối ngoài cửa sổ.

    Ngày mai là Noel và cô chỉ còn một đồng tám mươi bảy xu để mua cho Jim, Jim của cô, một món qùa.Cô muốn mua một món quà thật sự có ý nghĩa ,một thứ có thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh.

    Della chợt xoay người chạy đến bên chiếc gương treo trên tuờng. Mắt cô sáng lên.

    Cho đến bây giờ, gia đình James Dillingham Young chỉ có hai vật quí giá nhất.Một thứ là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ này trước đây thuộc sở hữu của cha anh ta và trước nữa là ông nội anh ta. Thứ còn lại là mái tóc của Della.

    Della thả nhanh mái tóc dài óng mượt xuống lưng. Thật tuyệt đẹp, không khác nào như một chiếc áo khoác đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại.Cô đứng lặng đi rồi thút thít một lát.

    Della buớc chậm rãi qua các cửa hàng dọc hai bên đường rồi dừng lại trước bảng hiệu 'Madame Eloise'.Tiếp cô là một phụ nữ mập mạp,bà ta chẳng có một chút vẻ 'Eloise' nào cả.

    Della cất tiếng hỏi: 'bà mua tóc tôi không?'

    'Tôi chuyên mua tóc mà', bà ta đáp và bảo: 'hãy bỏ nón ra cho tôi xem tóc của cô đi'

    Suối tóc nâu đẹp tụyệt vời buông xuống.
    'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.

    'Hãy cắt nhanh đi! và đưa tiền cho tôi' Della nói.
    Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cô tìm mua quà cho Jim trong các cửa hiệu trong niềm vui khôn tả. Cuối cùng cô cũng chọn được một thứ.Đó là môt sợi dây đồng hồ bằng vàng. Jim rất quí chiếc đồng hồ của mình nhưng rất tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy sợi dây này cô biết rằng nó phải là của anh và cô phải mua nó.

    Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trở về nhà với tám mươi bảy xu còn lại.

    Đến nhà, Della ngắm mái tóc cực ngắn của mình trong gương và nghĩ thầm: 'mình có thể làm gì với nó đây?'. Nửa giờ tiếp theo cô nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. Xong Della lại ngắm nghía mình trong gương lần nữa. Tóc của cô bây giờ tòan những sợi quăn quăn khắp đầu. 'Chúa ơi, mình trông như một con bé nữ sinh ấy!'. Cô tự nhủ :'Jim sẽ nói gì khi thấy mình như thế này?'

    Bảy giờ tối, bữa ăn đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, hy vọng rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt Jim.

    Thế rồi cửa mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất gầy và cần có một cát áo khoác mới.Jim nhìn chằm chằm vào Della. Cô không thể hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên.Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: 'Đừng nhìn em như thế ,anh yêu. Em bán tóc chỉ để mua cho anh một món quà. Tóc sẽ dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói 'giáng sinh vui vẻ', em có một món quà rất hay cho anh này!'

    'Em đã cắt mất tóc rồi à?' Jim hỏi

    'Đúng thế, em đã cắt và bán rồi, vì vậy mà anh không còn yêu em nữa ư? em vẫn là em mà!' Della nói.

    Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻ ngớ ngẩn: 'em nói là em đã bán tóc à?'

    'Đúng, em đã nói vậy, vì em yêu anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, Jim?'

    Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ túi áo ra một vật gì đấy đặt lên bàn. Anh nói: 'anh yêu em, Della, dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở cái này ra em, sẽ hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ đến vậy.'

    Della xé bỏ lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung suớng, liền sau đó những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống.Trong đó là một bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp dành cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mơ ước có đuợc nó khi trông thấy lần đầu tiên qua cửa kính một gian hàng. Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiền. Bây giờ chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dài để kẹp nữa!

    Della nâng niu món quà ,mắt tràn đầy hạnh phúc. 'Tóc em sẽ chóng dài ra thôi Jim', nói xong cô chợt nhớ đến dây đồng hồ vàng định tặng cho Jim và chạy đi lấy.

    'Đẹp không anh? em đã tìm kiếm khắp nơi đấy, giờ thì anh sẽ phải thích thú nhìn ngắm nó hàng trăm lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, Jim, hãy nhìn nó với sợi dây mới này'

    Nhưng Jim không làm theo lời Della.Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuời nói:'Della,hãy cất những món quà này đi. Chúng thật đáng yêu.Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ để mua kẹp cho em. Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu bữa tối được rồi em yêu'

    ...đó là một câu chuyện cảm động về tình yêu của hai bạn trẻ đã hết lòng yêu nhau.

    ________________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]


    Ảnh thiên nhiên đẹp


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/7/19
    hello1979 thích bài này.
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Suy Gẫm...


    Sự yêu thương không mệt mỏi

    Đây là một câu chuyện có thật ở Nhật Bản. 1 người Nhật muốn sửa lại ngôi nhà của mình nên đã phá bức tường đi.
    Mà những ngôi nhà ở Nhật thường có khoảng rỗng giữa những bức tường gỗ.
    Khi phá bức tường xuống, người Nhật đó nhìn thấy 1 con thằn lằn bị mắc kẹt, vì có chiếc đinh từ phía ngoài đã đóng vào 1 chân nó.
    Người Nhật nhìn thấy thế, rất thương cảm, nhưng cũng hết sức tò mò, vì khi kiểm tra chiếc đinh, anh ta thấy nó được đóng từ khi ngôi nhà mới xây - tức là 10 năm nay rồi.
    Chuyện gì đã xảy ra vậy? Con thằn lằn sống như thế trong suốt 10 năm! Ở một khoảng trống trong tường trong suốt 10 năm không hề xê dịch - một điều tưởng chừng như quá dị thường, thậm chí là không thể.
    Và anh ta tự hỏi làm sao con thằn lằn sống suốt 10 năm mà không hề đi một bước nào - vì chân nó đã bị đóng đinh.
    Người Nhật này tạm ngừng làm việc, ngồi 1 góc quan sát con thằn lằn, xem nó làm gì, và có gì mà ăn. Một lúc sau, không biết từ đâu xuất hiện 1 con thằn lằn khác, miệng ngậm thức ăn, bò về phía con thằn lằn bị mắc kẹt.
    Ah! Một con thằn lằn khác đã nuôi con bị mắc kẹt trong suốt 10 năm qua.
    Một sư yêu thương như thế - ở loài vật nhỏ bé như thế. Sự yêu thương có thể làm được gì? Đó là tạo ra những điều kỳ diệu. Không biết con thằn lằn mang thức ăn tới có quan hệ gì với con bị mắc kẹt - liệu chúng là "người yêu" hay cùng một gia đình... Nhưng nó đã mang thức ăn tới trong suốt 10 năm. Không mệt mỏi, không từ bỏ hy vọng.

    Bạn hãy tưởng tượng một điều mà loài vật nhỏ bé đến thế có thể làm, trong khi những sinh vật được ban cho bộ não thông minh thì nhiều khi lại không thể.
    Nếu bạn nghĩ xa hơn, trong một xã hội với đầy đủ những tiến bộ về công nghệ thông tin, sự tiếp cận của chúng ta đối với thông tin ngày càng nhanh hơn, liên lạc ngày càng dễ hơn. Nhưng khoảng cách giữa con người với nhau... liệu có gần hơn chút nào không?

    Đừng bao giờ bỏ cuộc với những người mà bạn yêu thương.



    [​IMG]


    Rùng mình với "công viên ma" ở Nhật Bản

    Công viên Fureai Sekibutsu no Sato, Nhật Bản đang dần trở thành một địa điểm ma quái và rùng rợn bởi sự hoang vắng và sự hiện diện của hơn 800 tượng đá lạnh lẽo.

    [​IMG]

    Công viên Fureai Sekibutsu no Sato ở Ōsawano, quận Kaminiikawa, tỉnh Toyama, Nhật Bản trưng bày khoảng 800 tượng đá khác nhau.

    Năm 1989, ông Mutsuo Furukawa, một lãnh đạo giàu có ở địa phương đã chi 6 tỉ yên, khoảng 1,3 nghìn tỉ đồng để mua những pho tượng và quyết định xây hẳn một công viên để lưu giữ chúng trọn đời. Ông hy vọng tạo ra địa điểm thư giãn và giải trí thu hút nhiều khách du lịch.

    [​IMG]

    Công viên chia làm hai khu vực riêng biệt là khu rừng tượng phật với khoảng 500 tượng phật và khu rừng hữu nghị với khoảng 300 tượng của các nhân vật Mutsuo Furukawa quen biết và cả bức tượng của chính ông.

    Tuy nhiên trái ngược với mong đợi, công viên nhanh chóng rơi vào quên lãng, hoang phế. Rất ít dân địa phương cũng như khách du lịch ghé thăm công viên. Sau nhiều năm những bức tượng trở nên xuống cấp, rêu mọc khắp nơi, cỏ dại mọc tràn lan. Nơi đây trở nên lạnh lẽo đáng sợ, người ta gọi nó là "công viên ma".


    [​IMG]

    Nhiếp ảnh gia Ken Ohki, còn được biết đến với tên gọi Yukison đã ghi lại được những bức ảnh tại "công viên ma" và chia sẻ trên trang cá nhân. Anh nói: "Tôi đã tìm thấy một địa điểm lạ lùng ở Toyama. Tôi tình cờ phát hiện ra và đi lạc vào khu vực cấm. Thật đặc biệt. Tôi cảm thấy như đang đến một thế giới khác".

    Bản thân nhiếp ảnh gia sau khi chụp được những bức ảnh này anh đã nhanh chóng rời khỏi địa điểm mà không dám quay lại vì lạnh lẽo.

    [​IMG]
    Tượng ông Mutsuo Furukawa


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 20/7/19
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Giải mã kho báu linh thiêng huyền bí nhất Ấn Độ

    Đền Padmanabhaswamy ở Thiruvananthapuram, Ấn Độ nổi tiếng thế giới là nơi lưu giữ kho báu linh thiêng gắn liền với các vị thần. Để bảo vệ kho báu an toàn, nhiều biện pháp an ninh được giới chức trách triển khai.

    [​IMG]

    Đền Padmanabhaswamy ở Ấn Độ là một trong 108 ngôi đền thờ thần Vishnu - một trong ba vị thần tối cao của Hindu giáo. Ngôi đền này gắn liền với câu chuyện về kho báu linh thiêng được cất giấu tại đây.

    [​IMG]

    Được xây dựng vào thế kỷ 6, đền Padmanabhaswamy được tu sửa vào thế kỷ 16.

    [​IMG]

    Bên trong đền Padmanabhaswamy có 6 căn hầm bí mật. Công chúng vô cùng tò mò không biết những bảo vật nào được bảo quản bên trong những căn hầm ấy.

    [​IMG]

    Bí mật về kho báu bên trong đền Padmanabhaswamy được giải mã vào năm 2016. Khi ấy, tòa án đã cử một đội 7 người đi khám phá khu đền và ghi chép lại toàn bộ những tài sản hiện có sau khi Sunder Rajan đâm đơn kiện lên Tòa án Tối cao.

    [​IMG]

    Nội dung đơn kiện nói rằng Gia đình Hoàng gia Travancore đã không quản lý chặt chẽ tài sản thuộc ngôi đền Padmanabhaswamy.

    [​IMG]

    Vì vậy, tòa án đã cử 1 đội gồm 7 người đến khu đền để kiểm tra và ghi chép toàn bộ cổ vật được lưu giữ và bảo quản trong khu đền.

    [​IMG]

    Khi những căn hầm trong đền Padmanabhaswamy được mở, người ta không khỏi choáng ngợp khi nhìn thấy những bảo vật được cất giữ.

    [​IMG]

    Trong số những bảo vật được lưu giữ trong các căn hầm của đền Padmanabhaswamy đáng chú ý là những viên kim cương nặng hơn 100 carat hay bức tượng thần Vishnu bằng vàng...

    [​IMG]

    Chính vì vậy, để đảm bảo an toàn cho các bảo vật trong đền Padmanabhaswamy, nhiều biện pháp an ninh được giới chức trách triển khai như camera an ninh được bố trí ở nhiều nơi, thiết bị dò tìm kim loại ở lối ra vào đền.

    [​IMG]

    Thêm nữa, 200 sĩ quan cảnh sát làm việc 24/24h tại đền Padmanabhaswamy để bảo vệ kho báu khổng lồ.

     
    Chỉnh sửa cuối: 20/7/19
    hello1979 thích bài này.
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (inlove)

    10 bộ váy đắt nhất mọi thời đại

    Đứng đầu bảng xếp hạng là chiếc đầm trắng minh tinh Marilyn Monroe diện trong phim phim 'The Seven Year Itch' với mức giá 5,6 triệu USD

    [​IMG]

    Theo xếp hạng của Harper's Bazaar, chiếc váy trắng được Marilyn Monroe diện trong phim The Seven Year Itch năm 1955 được bán đấu giá 5,6 triệu USD (khoảng 127 tỷ đồng) vào năm 2011.

    [​IMG]

    Tại thảm đỏ Oscar năm 2013, nữ diễn viên Jennifer Lawrence đã ghi dấu ấn với váy cúp ngực màu hồng phấn của thương hiệu Dior. Bộ đầm có giá 4 triệu USD (khoảng 91 tỷ đồng).

    [​IMG]

    Tuyệt phẩm thêu tay giá 2 triệu USD (khoảng 46 tỷ đồng) của nhà mốt Dior được diễn viên Nicole Kidman diện trên thảm đỏ lễ trao giải Oscar năm 1997.

    [​IMG]

    1,5 triệu USD ((khoảng 34 tỷ đồng) là mức giá của bộ đầm mang âm hưởng đồng quê được nữ diễn viên Julie Andrews mặc trong phim Sound of Music.

    [​IMG]

    Tại dịp sinh nhật lần thứ 45 của tổng thống Mỹ John F. Kennedy, Marilyn Monroe đã trình diễn ca khúc Happy Birthday trong bộ đầm đính hơn 2.500 viên pha lê của thương hiệu Jean Louis. Trang phục của minh tinh được bán đấu giá 1,3 triệu USD (khoảng 29,5 tỷ đồng).

    [​IMG]

    Đầm đen hiệu Givenchy minh tinh Audrey Hepburn diện trong phim Breakfast at Tiffany năm 1961 được bán với mức 923.000 USD (khoảng 21 tỷ đồng) trong một phiên đấu giá năm 2006.

    [​IMG]

    Chiếc váy hiệu Alexander McQueen của Công nương Kate Middleton có giá 400.000 USD (khoảng 9 tỷ đồng), được may bằng vải satin trắng đính ren sang trọng, tinh tế.

    [​IMG]

    Váy cưới của vợ tài tử George Clooney do Oscar de la Renta thiết kế. Bộ đầm có giá 380.000 USD (khoảng 8,6 tỷ đồng).

    [​IMG]

    Bộ đầm đính 500.000 viên pha lê Swarovski được "Nữ hoàng tiệc tùng" Paris Hilton diện tại sự kiện Hollywood Beauty Awards 2017 có giá 270.000 USD (khoảng 6 tỷ đồng).

    [​IMG]

    Đầm lệch vai mỹ nhân Cate Blanchett diện trên thảm đỏ Oscar 2007 đến từ thương hiệu Armani Prive. Trang phục gắn pha lê Swarovski có mức giá 200.000 USD (khoảng 4,5 tỷ đồng).

     
    Chỉnh sửa cuối: 4/7/19
  10. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    Cùng Khám Phá...

    Vũ điệu của loài sứa


    Sứa là loài nhuyễn thể, thân mềm, trong suốt. Khi di chuyển trong nước, cơ thể chúng tạo ra những hình dáng hết sức uyển chuyển cùng với sắc màu lấp lánh bắt mắt.

    [​IMG]

    Sứa biển Thái Bình Dương.

    [​IMG]

    Sứa bờm sư tử với màu sắc sặc sỡ.

    [​IMG]

    Cô đơn.

    [​IMG]

    Nô đùa

    [​IMG]

    [​IMG]

    Như một chiếc đèn ngủ

    [​IMG]

    [​IMG]

    Sứa phát sáng

    [​IMG]

    Một chú sứa hồng.

    [​IMG]

    Yên lặng

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    Sứa màu cam

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    Kết thành hình ngọn lửa dưới nước.

    [​IMG]

    Xòe như một chiếc ô.

    [​IMG]

    Sứa màu trắng sữa, nhìn như một bông hoa tuyết.

    _______________________________________Sưu Tầm
     
    hello1979 thích bài này.
  11. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    Cùng Khám Phá...

    Vẻ đẹp sặc sỡ của sứa bờm sư tử

    Thợ lặn kiêm nhiế‌p ảnh gia Alexander Semenov ghi được hình ảnh những con sứa bờm s‌ư t‌ử tuyệt đẹp ở bờ biển phía Tây nước Nga.

    [​IMG]
    Cận cảnh con sứa bờm sư tử.


    Alexander Semenov dành 2 năm để “rình” được những khoảnh khắc đẹp nhất về loài sứa bờm s‌ư t‌ử dưới đại dương. Chúng là loài sứa lớn nhất từng được biết trên thế giới.

    phạ‌m vi phâ‌n bố là vùng nước lạnh như Bắc Cực, phía Bắc Đại Tây Dương, và phía Bắc Thái Bình Dương.

    [​IMG]

    Loài sứa này rất đẹp nhưng cũng rất nguy hiể‌m.


    [​IMG]

    Con sứa này có thể dài hơn 2m.

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 25/3/20
    Vũ Anh and hello1979 like this.
  12. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    Một câu chuyện buồn

    [​IMG]
    ... Nghề của Tèo là bán báo dạo, nó thích nhất là bán báo "Công An " vì tờ báo đó toàn đăng bài ghi chép những vụ án, nhiều người thích mua. Tèo không biết chữ, bù lại nó có khuôn mặt thông minh và cái mồm rao báo dẻo quẹo. Chỉ cần lão đại lý phát hành báo đọc hộ mấy cái đầu đề bài báo là Tèo hiểu ý cần phải rao như thế nào để cho người ta chú ý mua nhiều. Hôm nay là ngày phát hành báo " Công An " cần đến sớm. Hôm nay Tèo dậy sớm đến chỗ đại lý nhận báo còn có một nguyên nhân nữa.Tèo đã tích gần đủ tiền mua cho Ba nó một cái quần dài.Có lần Ba của Tèo nói với nó :"Từ ngày ở bộ đội trở về, chưa bao giờ Ba được mặc một chiếc quần mới.". Nghe Ba nói vậy, Tèo thương Ba lắm. Má bị bạo bệnh, không có tiền chữa, mất sớm. Ba cứ ở vậy một mình nuôi hai anh em Tèo. Ba đã làm bao nhiêu nghề, hết đạp xe thồ đến bốc vác thuê, cuộc sống vẫn khổ. Nhất là từ hồi thằng Tý bị phát hiện có bệnh tim bẩm sinh, bệnh nó ngày một nặng mà không có tiền cứu chữa, cuộc sống của cả nhà càng cùng cực. Nghe có người hàng xóm nói :" Chỉ có nghề đãi vàng là đỡ, nếu không may trúng thì sẽ đổi đời." . Ba của Tèo nghe theo với hy vọng đãi được vàng, có tiền chữa bệnh cho thằng Tý. Ba đã đi hơn một tháng, hẹn cuối tháng này sẽ về. Hôm Ba chuẩn bị đi đãi vàng, thằng Tý đang nằm trên giường thở khò khè, cố gượng dậy nắm lấy tay Ba, nói ngắt quãng : " Ba đi giữ sức khoẻ... nghe Ba. Ba về với ...con". Ba gật đầu, xoa đầu nó : " Ba sẽ về với các con. Con ở nhà phải nghe lời anh Tèo. Con ngoan, Ba sẽ mua thịt gà về cho mà ăn. Nhất định lần này Ba sẽ mua, chứ không thất hứa như mấy lần trước. ".Thằng Tý nghe Ba nói vậy nét mặt của nó đang có vẻ mệt cũng cố nở một nụ cười.Trước khi đi đãi vàng, Ba dặn hai anh em :" Ở nhà các con phải ngoan, Tèo nhớ chăm sóc em chu đáo, đừng có làm điều gì xấu để người ta chửi.". Tèo nhìn Ba, gật đầu.
    Đồ đạc Ba mang theo chẳng có gì, ngoài chiếc ba lô cũ, lép kẹp, nhàu nhĩ. Chiếc ba lô đó Ba có từ hồi trong quân ngũ. Ba mặc trên người một bộ quần áo bộ đội bạc màu, chiếc quần có hai miếng vải tím vá đằng sau...
    ...Sau khi để lại chiếc bánh mỳ cho em, Tèo chạy đến đại lý nhận báo để bán.
    Đại lý phát hành báo nằm ở góc ngã tư lớn của thành phố. Lão đại lý phát hành báo béo trục, béo tròn đang ôm một chồng báo "Công An " phân phát cho từng đứa bán báo dạo. Trong những đứa bán báo dạo, lão thích nhất thằng Tèo. Nó là thằng nhanh nhẹn, bán báo nhanh hết, chẳng bao giờ ăn gian của lão một xu.Với những tờ báo bán chạy, bao giờ lão cũng dành cho Tèo phần nhiều hơn so với mấy thằng bán báo dạo khác. Vừa thấy bóng Tèo chạy đến, lão đã vẫy tay:
    - Ê, Tèo ! Phần báo " Công An " của mày đây, cầm lấy! Ưu tiên cho mày đấy nghe!
    Nhận phần báo của lão đại lý đưa, thằng Tèo nói sung sướng:
    - Dạ ! Con cảm ơn bác. Hôm nay báo "Công An " có tin gì thật hay bác chỉ cho con để con rao bán.
    Lão đại lý phát hành báo giở từng trang báo" Công An " còn thơm mùi mực in chỉ cho Tèo thấy:" Đây là tin quỹ huy động vốn bất động sản bị vỡ...rồi có tin ...". Lão lật sang trang khác, lấy tay chỉ một cột báo: " Có một lão già gần bảy mươi tuổi còn đi lấy một con bé mười lăm tuổi, bị con bé này giật tiền...".Lão lại chỉ vào một tin đăng ở góc trang báo, cười hề hề: " Tin này mới giật gân, nhà nước không cần xử, ở một làng có chín người đã đánh chết một thằng ăn cắp. Thằng ăn cắp không biết tên, kẻ gây chết người chưa bắt được... mày cứ rao những tin này thật to lên, báo bán chạy phải biết.". Thằng Tèo cũng chỉ cần nghe thế thôi, nó đang sốt ruột, nhìn mặt trời lên cao, dòng người, xe cộ đi lại trên đường. Nó không nhanh chân, đến bến xe, quán cà phê... mấy thằng báo báo dạo kia chiếm mất chỗ thì chiều nay không đủ tiền mua cho ba chiếc quần dài, mà Ba sắp về .
    Chẳng cần lão đại lý đọc thêm tin nào nữa, nội dung mấy bài báo như thế là đủ để rao rồi! Tèo đếm vội, đếm vàng số lượng báo "Công An " được nhận rồi ôm cả chồng báo, nó chạy biến.
    Khu vực đầu tiên Tèo đến là nhà đợi của bến xe liên tỉnh. Teo ôm chồng báo" Công An" len lỏi vào giữa hai hàng ghế khách đang ngồi, miệng nó liếng thoắng" Mời bà con xem tin các vụ án mới đây! Một ông già gần bảy mươi tuổi lấy một cô bé mười lăm tuổi, bị cô bé này giật tiền đây! Báo còn đăng một vụ án mới nhất đây! Chín người trong một làng đã đánh chết đích đáng một thằng ăn cắp đây!". Nghe tiếng rao của Tèo, nhiều người khách đang ngồi đợi mua vé, bỏ tiền ra mua báo cho nó.
    Cứ tiếng rao đó, chỗ nào đông người là Tèo lao vào, chồng báo cứ thế vơi nhanh. Điều ấy làm cho Tèo khoái chí, càng hăng bán báo. Nó nhảy lên chiếc xe ô tô sắp xuất bến, cầm tờ báo "Công An " trong tay huơ huơ, giơ lên cao, rao to:
    - Mời bà con, hành khách mua báo " Công An " mới phát hành sáng nay đây! Báo đăng một tin rất hay, chín người trong làng cảnh giác đập chết một thằng ăn cắp! Thằng ăn cắp chết ngay... Bà con mua báo đi để nâng cao cảnh giác...đề phòng mấy thằng ăn cắp...
    Nhiều người khách trên xe, thấy khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi của thằng bé mà thương hại mua báo cho nó.
    Ra khỏi chiếc xe khách, nét mặt thằng Tèo hoan hỉ, nhất định ngày hôm nay sẽ mua đựơc cho Ba chiếc quần dài. Nghĩ như vậy, nó như quên mệt nhọc, tung tẩy đôi chân chạy dọc mấy con phố lớn, tiếp tục rao báo.
    Đến gần trưa Tèo bán gần hết số báo " Công An " đã có. Vào một chỗ vắng, nó lấy ra một cái túi nhỏ được khâu cẩn thận phía trong nẹp quần để kiểm tra lại số tiền tiết kiệm.Trong túi đựng những đồng tiền được Tèo gấp phẳng phiu, nó đếm kỹ từng đồng một :" Hai nghìn... năm nghìn....mười lăm nghìn...hai lăm nghìn... Ba chục nghìn...bốn chục nghìn...". Đây nữa, Tèo lấy tờ năm nghìn . tiền hoa hồng bán báo ngày hôm nay gộp vào, được bốn mươi lăm nghìn đồng. Bốn mươi lăm ngàn đồng, đủ tiền mua cho Ba của Tèo chiếc quần dài. Một tay Tèo cầm mấy tờ báo" Công An " chưa bán hết, ôm nó vào ngực. Còn tay kia Tèo nắm khư khư mớ tiền đẫm mồ hôi, nó đi vào chợ, đến quầy bán quần áo may sẵn.
    Tèo đã để ý và hỏi giá chiếc quần dài của người lớn ở quầy này từ mấy hôm trước. Nó đến trước bà bán hàng đang ngồi lim dim mắt, nói với giọng hơi run run:
    - Thưa dì ! Di bán cho con chiếc quần kia !
    Nghe tiếng của Tèo, bà bán hàng giật mình, choàng tỉnh :
    - Con mua chiếc quần nào ?
    - Dạ ! Cái kia - Tèo đặt mấy tờ báo " Công An " xuống quầy vải, lấy tay chỉ.
    Bà ta nhìn Tèo với ánh mắt nghi ngại:
    - Sao con lại mua quần người lớn? Mà con... có tiền không ?
    Tèo phải vội giải thích:
    - Con mua quần cho Ba của con. Còn tiền đây !- Tèo giơ nắm tiền đang cầm, nói có vẻ tự hào - Tiền con bán báo đấy!
    Bà bán quần áo gật đầu, nhìn Tèo với ánh mắt thương cảm, hiểu ra vấn đề :
    - Dì hiểu rồi, con tiết kiệm tiền để mua quần cho Ba .Nhưng những chiếc quần loại đó là hơi đắt đấy con ạ! Năm mươi lăm ngàn đồng, một chiếc.
    Nghe bà bán quần áo nói vậy, nét mặt thằng Tèo thẫn thờ, ánh mắt dại đi. Nó nói lắp bắp:
    - Sao hôm kia con hỏi dì chiếc quần này... dì nói chỉ có bốn mươi lăm ngàn đồng, một chiếc. Con để sẵn bốn mươi lăm ngàn đồng đây.
    Bà bán quần áo lắc đầu, nói ngán ngẩm:
    - Dì có thích lên giá đâu, nhưng con xem, bây giờ cái gì cũng tăng giá cả. Họ bỏ sỉ cho dì giá cao lắm, dì bán giá cũ là lỗ vốn ...
    Thằng Teò buồn bã, nó lấy mấy tờ báo định quay ra, bỏ ý định mua chiếc quần dài cho Ba, chờ mấy hôm nữa vậy. Nhìn ánh mắt nhất là dáng đi thất thểu, chán nản của thằng bé làm cho bà bán quần áo động lòng. Bà gọi giật lại:
    - Thôi, con lại đây dì bán cho, nhưng với điều kiện...- Bà ta nhìn Tèo cười - Con cho dì một tờ báo " Công An ".
    Thằng Tèo nghe vậy, nét mặt tươi tỉnh lại, đồng ý liền. Nó rút vội một tờ báo "Công An " và đưa tờ báo ấy cùng nắm tiền tiết kiệm cho bà bán quần áo. Bà bán quần áo nhận báo và tiền của Tèo, nói có vẻ ưng ý:
    - Để dì rút thêm mấy chiếc quần cùng loại nữa cho con chọn, để ba con về còn khen con...
    Đối với Tèo, ngày hôm nay là ngày vui nhất, Ba nó vể sẽ có một chiếc quần mới để mặc. Chiếc quần ấy là công sức của nó bỏ ra suốt cả tháng nay. Cầm chiếc quần trên tay, chắc Ba của nó sẽ rất vui. Tèo cố gắng chọn chiếc quần thật bền để Ba mặc đi làm, lâu rách. Chọn hàng, Tèo vẫn nghe giọng đọc báo đều đều của bà bán quần áo. Bà ta đọc một tin cho bà ngồi bên cạnh cùng nghe:
    - ...Như thế là tội ác!Tại thôn Mỹ Thanh, xã Thanh Minh, Huyện Phước Hiệp, một vùng núi phía bắc của tỉnh Nam An xảy ra một vụ án đánh chết người rất thương tâm. Nhân đêm tối, một người đàn ông vào thôn Mỹ Thanh để ăn cắp gà. Đây là một thôn có rất đông dân di cư tự do đến, trình độ văn hoá thấp. Bắt được người ăn cắp gà, đúng lý đây chỉ là việc nhỏ, xử lý hành chính thì ngược lại những người trong thôn Mỹ Thanh lại tự giải quyết việc này bằng một hành động dã man, đáng lên án. Họ đánh kẻ ăn trộm gà bằng gậy gộc, đập nát mặt người này đến độ không còn nhận ra hình dạng ban đầu. Chín kẻ cầm đầu vụ này hiện đang bỏ trốn trong rừng, bị bộ đội biên phòng truy nã.
    Theo mấy người chứng kiến việc này thuật lại, trước khi tắt thở, kẻ ăn trộm con gà chỉ nói được mấy câu :"...Tôi đi đãi vàng...không có ...con tôi thèm thịt gà...tôi hứa...tôi lấy...mong các ông ,bà tha cho ...tôi chết...nhắn thằng ..." . Việc làm của những người ở thôn Mỹ Thanh thực sự là một tội ác, cần nghiêm trị. Ghi chú : Do nạn nhân bị đánh nát mặt, chúng tôi không chụp được ảnh. Nạn nhân mặc một chiếc quần bộ đội đã bạc mầu có vá hai miếng vải tím đằng sau.Trên cánh tay phải có xăm chữ LIÊN và hàng chữ " ngày 27 tháng 8 ". Vậy ai là thân nhân của người bị nạn đến phòng công an huyện Phước Hiệp để làm việc.".
    Nghe đến chữ cuối cùng của bản tin bà bán quần áo đọc , mắt thằng Tèo hoa đi, chân của nó đứng không vững nữa. Đúng là Ba của nó rồi! Ba của Tèo trước khi đi đãi vàng đã mặc một chiếc quần như thế. " LIÊN " là tên của mẹ, ngày " 27 tháng 8 " là ngày mất của mẹ, Ba xăm vào cánh tay phải để nhớ. Trời ơi ! Suốt từ sáng đến giờ nó cứ rao cái chết của Ba, mà không hề hay biết! Ba chết rồi, Tý ơi ... Ba chết rồi ...
    Thằng Tèo bỏ chiếc quần định mua, chẳng cần lấy lại tiền, cứ thế nó cắm đầu, cắm cổ chạy.Vừa chạy, nó vừa khóc nức nở ...
    Thấy thằng bé tự nhiên bỏ lại chiếc quần định mua, bỏ cả tiền, chạy như bị ma đuổi, bà bán quần áo ngạc nhiên gọi với theo:
    - Này ! Sao con không mang chiếc quần về cho Ba ? Chạy đi đâu thế !
    Tèo như không nghe thấy gì, nó vẫn chạy.
    Bóng Tèo mất hút trong lớp bụi đường mù mịt

    ________________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]


    Ảnh thiên nhiên đẹp

    [​IMG]

    Nhiếp ảnh gia chụp lại đàn hồng hạc nhỏ trên hồ Bogoria, hồ kiềm nông ở Kenya, từ trên cao. Đây là ngôi nhà của quần thể hồng hạc nhỏ lớn nhất thế giới. Thức ăn chủ yếu của loài chim này là một loại tảo chỉ mọc trong các hồ kiềm.

    [​IMG]
    Đôi kiến trao đổi thông tin trên một cành cây ở Tripura, Ấn Độ. Ngoài chạm để cảm nhận, râu của chúng còn có thể nhận biết mùi. Hai khả năng này giúp kiến phân biệt được bạn và kẻ địch.


    [​IMG]
    Mặt Trời mọc phía sau hồ Abraham, tỉnh Alberta, Canada. Mực nước dao động khiến tình trạng băng trên hồ rất khó dự đoán, kể cả vào mùa đông.

    [​IMG]

    Kền kền Torgos tracheliotus giơ chân đá đại bàng nâu trong trận chiến tranh xác linh dương đầu bò ở công viên quốc gia Maasai Mara, Kenya. Trong khi số lượng đại bàng nâu tăng lên, kền kền Torgos tracheliotus lại được xếp vào nhóm động vật bị đe dọa chủ yếu do hoạt động của con người.
    [​IMG]

    Cáo đỏ hoang dã, còn gọi là kitsune, nô đùa trên tuyết ở Hokkaido, hòn đảo phía bắc Nhật Bản. Cáo xuất hiện phổ biến trong văn học dân gian Nhật Bản và thường mang sức mạnh thần kỳ.

    [​IMG]

    Đàn cá rực rỡ bơi dưới vùng biển ngoài khơi bang California, Mỹ. "Tôi ngồi suốt 30 phút và quan sát bữa tiệc sắc màu bày ra trước mắt. Cá Garibaldi màu cam sáng, loài cá biểu tượng của bang California, tắm dưới ánh mặt trời trong một ngày ấm áp và đầy nắng", nhiếp ảnh gia Adam Martin miêu tả.

    [​IMG]

    Tuyết tạo nên cảnh tượng huyền ảo như trong truyện cổ tích trên hồ Bled, Slovenia. Nổi bật giữa hồ là một nhà thờ được xây dựng từ cuối thế kỷ 17 trên hòn đảo nhỏ.

    [​IMG]

    Đàn hươu cao cổ thong thả bước đi trên một con đường trong công viên Kgalagadi tại Edenville, Nam Phi. Công viên này trải dài hơn 24.000 km, nằm ở khu vực biên giới giữa Nam Phi và Botswana.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/7/19
    Vũ Anh and hello1979 like this.
  13. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    Trong mưa có nắng

    [​IMG]
    Em biết giải thích thế nào cho sự ra đi của cuộc tình này đây? Tại anh? Tại em hay tại sự ngu ngơ khờ khạo để đến bây giờ em không cắt nghĩa cho mảnh vỡ tình đầu này. Ngày hôm qua, khi anh đánh đàn bản tình ca “I say that I love you” anh bảo rằng em là tất cả, rằng nếu có một ngày em bỏ xa anh, anh sẽ hận em và hận cả cuộc đời này. Vậy mà hôm nay anh nói tiếng chia tay nhẹ nhàng như một lời mời em đi ăn kem. Và phải chăng còn dễ dàng hơn vì đâu phải em luôn đồng ý với tất cả lời mời của anh. Em nhìn anh ngỡ ngàng và khó hiểu. Anh đùa? Không! Anh đã ra đi sau câu nói ấy với một lời giải thích vẻn vẹn “gia đình em quá xa để gia đình anh với tới”. Chấm hết!

    Khuất bóng anh rồi, mặt đất dưới chân em rạn nứt, em thấy mình từ từ rơi vào trũng lõm của miền đau – một cảm giác chao chát, vỡ òa. Em cũng không hiểu sao mình không thể khóc lúc đấy, người con gái đa cảm, yếu đuối trong em trở nên xơ cứng và lãnh đạm. Còn bây giờ khi nghe từng nỗi đau đang ngậm nhấm, em lại không còn nước mắt để mà khóc. Những lần gặp anh, em gặng hỏi nguyên nhân, anh vẫn điệp khúc “Hãy tha lỗi cho anh” rồi lại ra đi, không giải thích, không cho em giải bày. Đơn giản vậy sao anh? Không phải vì em muốn níu giữ một cái gì đang rơi khỏi tầm tay – cái hạnh phúc mong manh dễ vỡ, là là như sương khói – mà vì em muốn mình thanh thản.

    Anh à ! Thôi mình không yêu nhau nữa nhưng sao lại lấy đi của em niềm tin vào anh, vào cuộc sống? Anh biết là em yếu cả về thể chất lẫn tinh thần mà, sao lại phủ nhận tình em bằng lý do vô lý như vậy? Em không trách anh, cũng không hận anh đâu vì tình yêu có thể đến trong nhau bằng những phút giây không thật phải không anh? Chiếc cầu hạnh phúc anh và em vừa xây chưa ráo hồ đã vội tách đôi về hai ngả, quăng em về phía dòng xoáy cuộc đời. Mất anh rồi, niềm tin cũng chỉ là ảnh ảo. Có lẽ nào trái đắng tình đầu lại quá đậm vị vậy sao anh?

    Anh! Có lẽ lòng anh cũng không sung sướng gì đâu đúng không? Anh vốn dĩ được mọi người yêu mến mà giờ đây tất cả đều nhìn anh bằng con mắt khác. Anh tìm đến rượu để quên đi tất cả nhưng men say ấy chỉ là chất xúc tác nhấn chìm anh mà thôi. Hãy chấm dứt bi kịch này đi anh. Nếu tình yêu hai ta không đủ sức mạnh để tồn tại nữa thì hãy để nó ra đi nhưng anh không thể đánh mất cuộc đời mình. Đừng lo em sẽ hờn trách anh, chúng mình không có duyên nên mới vậy, đúng không anh? Anh đã giúp em hiểu được dư ba của cuộc đời – không hề giản đơn chút nào. Em dẫu buồn, dẫu thất vọng và đau đớn cũng sẽ chấp nhận sự thật. Vết đau này với em thật khó để xoa dịu nhưng em biết mình cần phải làm gì bởi một điều thật giản dị “ cơn mưa nào cũng chứa nắng bên trong”. Phải không anh?

    ____________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]


    Ảnh thiên nhiên đẹp



    [​IMG]

    Đường bay của đom đóm trong một đêm mùa xuân trên đảo Siargao, Philippines, do nhiếp ảnh gia Janos Leo Gorgolon Andanar ghi lại.

    [​IMG]

    Hai con dê núi đọ sừng trên sườn dốc của dãy núi Julian Alps, Slovenia, vào sáng sớm. "Cảnh tượng thực sự còn tuyệt vời hơn", nhiếp ảnh gia Ales K. chia sẻ.

    [​IMG]

    Cơn giông di chuyển theo đường chân trời trên dãy núi Chisos Mountains. Nhiếp ảnh gia Louis Shackleton chụp cảnh tượng này từ xa trong khi cắm trại ở công viên quốc gia Big Bend, Mỹ. Do tập trung vào ánh sáng lóe lên trong cơn giông nên sau này, khi xem lại ảnh, ông mới phát hiện những ngôi sao lọt vào khung hình.

    [​IMG]

    Cánh hoa anh đào rơi xuống sông tạo thành những dòng chảy màu hồng. Loài hoa này nở rộ ở Nhật Bản khoảng cuối tháng 3 hàng năm, tạo nên cảnh tượng ngoạn mục. Tuy nhiên, cảnh tượng này chỉ diễn ra trong thời gian ngắn.

    [​IMG]

    Mặt Trời mọc phía sau Kirkjufell, ngọn núi được cho là nổi tiếng nhất Iceland. Núi Kirkjufell có độ cao khoảng 460 m.

    [​IMG]

    Sóng dữ trên hồ Erie, một trong Ngũ Đại Hồ của Bắc Mỹ, do nhiếp ảnh gia Trevor Pottelberg ghi lại. Đây là cụm 5 hồ nước lớn ở khu vực biên giới giữa Mỹ và Canada.

    [​IMG]


    Chim Cedar waxwing thưởng thức quả mọng trên cành cây ở bang Minnesota, Mỹ. Loài chim này thường đi theo đàn và chuyền quả qua lại cho nhau trước khi ăn.

    [​IMG]

    Cây phong nổi tiếng trong vườn Nhật Bản tại Portland, Oregon, Mỹ, dưới ánh Mặt Trời. "Cây phong biểu tượng này dường như nằm trong danh sách mục tiêu của mọi nhiếp ảnh gia, trong đó có tôi. Đây chỉ là một ví dụ ngoạn mục về sự tuyệt mỹ của mẹ thiên nhiên", nhiếp ảnh gia Holly Fischer chia sẻ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/7/19
    Vũ Anh and hello1979 like this.
  14. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Chưa bao giờ kết thúc ...

    [​IMG]
    Em thường hay bảo tôi là một người thích hoài niệm. Tôi cười, vì có nhiều điều ta phải xin lỗi quá khứ. Có nhiều lúc hiện tại thật mệt mỏi, ta cầu cạnh quá khứ. Có nhiều điều ta còn mãi hối tiếc vì chưa thực hiện được. Hoài niệm cũng chẳng có gì đáng trách, và em là một phần trong kí ức học trò làm tôi phải khắc ghi.
    Người ta hay nói “tình yêu học trò”. Tôi không thích dùng từ “yêu” mà chỉ là “thích”, là “cảm mến”, là “xao động” vì số phận cho những đôi giữ trọn vẹn tình cảm đó lâu bền theo năm tháng, cao đẳng rồi đại học, đi làm rồi lấy nhau ít lắm. Và cái ngày đó, tôi khẳng định với mình và với em trong những dòng nhật kí của tôi là.. không hề
    Ngày 19 tháng tư, năm 2006, tôi gặp em trong một chiều gió mạnh. Thư viện trường lúc bốn giờ ít người lắm! Tôi đến cô thủ thư để trả cuốn sách toán và ba cuốn truyện Nguyễn Nhật Ánh. Nhưng trước mặt tôi không phải cô, mà là em đang một tay chống cằm, một tay còn cầm bút trên cuốn vở ghi chi chit những câu danh ngôn. Cái cách ngủ gục thường thấy khi thầy cô giảng bài thế nào là em y chang thế. Có lẽ, ngày gió làm em buồn ngủ. Nhưng lại làm xao động.. cái không khí quanh tôi. Không đánh thức em, tôi ngồi một góc gần đó, đọc lại vài đoạn trong “Còn chút gì để nhớ” của Nguyễn Nhật Ánh. Lâu lâu lại quay sang em. Tóc thắt bím, nhưng chắc ngắn quá nên rơi vài lọn tóc. Ngón tay lem mực, mà giờ này ai còn xài bút mực nữa chứ? Đôi lông mày em chau lại. Chắc là hồn đang bay đi đâu rồi. Cái mũi không cao lắm, nhưng hài hòa với gương mặt. Hai chân đang chéo lại. Nhìn em quen quá! Em tỉnh ngủ vì một cái gục đầu khá mạnh. Chắc là bối rối lắm khi thấy tôi đang tròn mắt nhìn em. Và khoảnh khắc ấy thật đẹp! Cơn gió ngoài kia dường như thổi mạnh hơn.
    Em nhỏ hơn tôi một lớp. Tôi tầng trên, em tầng dưới. Giờ ra chơi nào tôi cũng đứng ở lang can rồi nhìn xuống trước khi đi đá cầu cùng đám bạn. Em hay nhìn về cây bàng đang trổ bông li ti, cầm quyển sách lẩm nhẩm. Em hay xoắn tóc trong ngón tay. Chúng tôi thường gặp nhau vào cái giờ thư viện ít người ấy, hai lần một tuần. Em đưa cả đống bài tập em nghĩ nát óc không ra. Tôi hỏi em cách làm thế nào để viết thật nhanh và mượn cuốn dẫn chứng em viết ngày hôm ấy để học thi tốt nghiệp. Tôi đã từng hỏi:
    - Em có tin vào tình cảm học trò không?
    - Cái đó còn tùy anh có muốn nắm giữ nó hay không
    Em đã để một câu trả lời mở cho tôi. Mà cũng đúng! Cứ đi đi, rồi sẽ đến. Chỉ cần hiểu nó không bền vững, đến khi không giữ được thì buông tay. Hóa ra, tôi chỉ sợ tổn thương mình, và mất thời gian của em
    15 tháng bảy, năm 2007, thế là em đã thi đại học xong. Tôi vẫn chưa có câu trả lời nào để khẳng định niềm tin vào tình yêu tuổi học trò. Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn, một người em, một người tri kỉ. Tôi cũng chưa hề nghe em nói về những lăn tăn của mình. Chúng tôi vẫn phấn đấu và cạnh tranh với nhau, dù là trong suy nghĩ, xem ai sẽ hơn ai.
    Tháng sáu, năm 2011, sau rất nhiều thăng trầm trong cuộc sống hai đứa. Va vấp nhiều, ngờ vực cũng nhiều. Cũng có người đến rồi đi, rung động và chấp nhận cũng có, nhưng đều như cơn gió thoảng qua. Hôm nay cũng là một chiều gió rất mạnh. Tôi nhớ em nhưng không vì bất cứ lí do gì. Chạy đến thì em đang ngồi ngoài hiên. Cây bằng lăng trước đường đang rơi những chùm hoa tím ngắt.

    - Em đang nghĩ gì thế?
    - Chỉ là một giai đoạn nữa sắp qua, chỉ vậy thôi
    - Cảm giác của em bây giờ là gì?
    - Nhớ về cách đây bốn năm. Thời gian có thể thay đổi làm ta lớn lên. Nhưng hình như không thể biến chuyển cái cảm giác nao nao này khi nhớ lại. Em thấy rõ ràng lắm.
    - Em còn nhớ câu hỏi của anh không? Em có tin vào tình cảm học trò không ấy
    - Cái đó còn tùy anh có muốn nắm giữ nó hay không, em đã trả lời như thế
    - Vậy nếu anh nói với em thế này. Em hãy yêu người hiểu mình, hãy yêu người là tri kỉ của mình vì sẽ có nhiều lúc ta ngờ vực, tức giận, thậm chí là gây gỗ, nhưng nếu hiểu nhau, ta có thể đem lại, ta có thể kìm chế và biết cách làm cho nhau không tổn thương.
    - Anh đang nói gì thế?
    - Em có nhớ phim The Notebook không? Tiểu thuyết của Nicholas Sparks mà em thích ấy. Họ đến với nhau ở cái tuổi mười bảy. Và cho dù bảy năm hay mười năm, có trải qua gây gỗ, gẫy đổ, chờ đợi, hiểu lầm và bị ngăn cách. Cho dù cuối đời bệnh mất trí nhớ đã làm bà quên luôn cả ông và những đứa con. Một câu nói anh thích nhất của Noah: “Này các con, đó là người bố yêu quí. Bố sẽ không rời bỏ bà ấy. Đây là nhà của bố, mẹ con..là nhà của bố.” Em lại thích cái đoạn khi Noah đưa Elly dạo trên sông, vào vùng hồ nước đầy thiên nga đang di trú. Chúng sẽ trở về nơi mà chúng đến, cảnh ấy thật tuyệt. Và nếu trong tương lai, ở một nơi nào xa đó, chúng ta gặp nhau trong một cuộc sống mới. Anh sẽ cười với em. Hãy nhớ chúng ta đã cùng nhau đi xuyên qua những tàng cây trong mùa hè thế nào. Chúng ta học từ nhau, và cùng lớn lên trong tình yêu.
    - Lại là một lời thoại nữa à?
    - Và đó là điều mà anh muốn nói với em
    - Anh không sợ là chúng ta sẽ mất đi tình bạn sao?
    - Không! Vì chúng ta hiểu nhau. Câu trả lời của em là gì?
    Đó là mùa hè cuối cùng của anh, khi gặp em trong thư viện. Và chưa bao giờ kết thúc, vì bây giờ, chúng ta….chỉ mới bắt đầu.

    _________________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]


    Ảnh thiên nhiên đẹp


    [​IMG]

    Bò sừng dài Texas trong buổi hoàng hôn ở Gainesville, Mỹ. Bò sừng dài là hậu duệ của những con bò đầu tiên mà người Tây Ban Nha mang đến châu Mỹ.

    [​IMG]

    Cảnh tượng ngoạn mục khi mặt trời lặn trên bãi biển Newport, California, được thiết bị bay không người lái chụp từ trên cao. Thái Bình Dương chi phối khí hậu ôn hòa ở khu vực này với mùa hè mát và mùa đông ấm hơn.


    [​IMG]

    Cảnh hoàng hôn trên thác Grand Falls ở bang Arizona, Mỹ. "Cảnh tượng này cho thấy tác động của mưa mùa hè trên sa mạc. Những dòng chảy đục ngầu khiến thác nước này còn được mệnh danh là thác Chocolate", nhiếp ảnh gia Bernhard Michaelis giải thích.

    [​IMG]

    Màn sương dày bao phủ quanh tòa nhà Gate Towers tại Abu Dhabi, Các tiểu vương quốc Arab thống nhất (UAE) trong một buổi sáng mùa đông.

    [​IMG]

    Thợ lặn khám phá một hố sụt tự nhiên ở Cancun, bán đảo Yucatan, Mexico. Bán đảo Yucatan với hàng nghìn hố sụt tự nhiên là điểm đến yêu thích của những thợ lặn ưa thám hiểm.

    [​IMG]

    Cú xám lớn cất cánh từ một cành cây ở Cochrane, Alberta, Canada. "Tôi chụp ảnh lúc con chim xinh đẹp này đang đậu. Tôi không nghĩ nó sẽ bay thẳng về phía mình như thế. Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời", nhiếp ảnh gia Victor Atelevich chia sẻ.

    [​IMG]

    Núi lửa Volcán de Fuego tại Guatemala phun trào. Ngọn núi cao hơn 3.600 m so với mực nước biển và vẫn hoạt động suốt hàng trăm năm nay.

    [​IMG]

    Đàn ngựa chạy xuyên qua làn tuyết trắng ở Hokkaido, Nhật Bản. Có thể ngựa không phải là loài vật điển hình gắn với Nhật Bản, nhưng chúng đã tồn tại ở quốc gia này khoảng 2.000 năm. Nhật Bản cũng sở hữu tổng cộng 8 giống ngựa thuần chủng.

     
    Chỉnh sửa cuối: 18/7/19
    dungbaokhang, Vũ Anh and hello1979 like this.
  15. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    Cảm ơn anh!
    Em không muốn quên anh. Không bao giờ muốn quên anh… Em mãi yêu anh, ký ức đẹp của em!

    (h)
    Em và anh quen nhau như thế nào nhỉ? Là em tạo ra sự kết nối giữa hai chúng ta. Em đã nhắn tin cho anh khi tâm trạng không được vui, chỉ là ngẫu nhiên thôi, em không hề nghĩ là anh sẽ nhắn tin lại. Chúng mình bắt đầu nói chuyện. Lúc đầu anh nói dối là đang chuẩn bị kết hôn. Em chúc phúc cho anh và không nhắn tin cho anh nữa. Nhưng anh lại nói chỉ đùa thôi. Qua cách nói chuỵện em đoán được quê của anh rồi nhận là đồng hương. Anh nói ghét sự lừa dối, nghĩ em đã biết anh và muốn trêu anh. Em đã phải nói rất nhiều lần em không hề biết anh là ai, liệu anh có muốn nói chuyện với một người không quen biết? Anh đồng ý làm bạn với em. Em uống cafe không ngủ được, nhắn tin cho anh lúc 4h sáng. Anh nói chuyện với em đến 6h rồi bắt đầu một ngày mới. Tần suất chúng mình nhắn tin cho nhau tăng dần. Em tâm sự với anh mọi chuyện vui buồn. Anh cho em những lời chia sẻ động viên, khích lệ. Em không có anh trai, muốn anh là anh trai của em. Anh đồng ý. Từ gọi nhau là bạn bè, chúng mình chuyển sang gọi anh em.

    Có anh trai thích thật nhưng cũng phiền lắm. Anh hay cằn nhằn chuyện em đi ngủ muộn. Em vui lắm vì ngoài người nhà, anh là người đầu tiên lo cho sức khỏe của em. Anh bắt em phải đi ngủ từ 23h, quy định chỉ nhắn tin ban ngày thôi vì nếu nhắn tin tối thể nào em cũng kéo dài cho đến ít nhất là 1h sáng. Em luôn là người phá bỏ mọi quy định của anh. Chỉ cần em năn nỉ là anh thuận theo ý em ngay. Ngốc thật đó. Nhưng em đã thích tên ngốc này tự lúc nào không biết. Cảm giác không thể sống thiếu được dần xuất hiện trong em. Nhắn tin với anh hàng ngày trở thành thói quen không thể thiếu, giống như hít thở không khí, phải ăn, phải uống để duy trì sự sống vậy. Ngày nào không được nói chuyện với anh là em thấy ngày hôm ấy thật dài.

    Cứ nhắn tin qua lại như thế, chúng mình từ anh em đã chuyển sang “vợ-chồng” từ lúc nào không biết. Những câu nói yêu thương, tình tứ mà chỉ những người đang yêu mới gửi cho nhau xuất hiện nhiều dần trong tin nhắn của chúng mình. Anh gọi em là đồ ngốc. Em thích anh gọi em như thế. Em chỉ muốn làm cô bé ngốc vô tư, yêu đời, không lo sợ gì cả. Và em cũng gọi anh là chồng ngốc. Khi anh đề nghị chúng mình gặp nhau lần đầu tiên em đã từ chối vì em “muốn vợ chồng mình cũng gặp nhau tình cờ như ngẫu nhiên liên lạc qua lại vậy”. Khi em muốn nghiêm túc yêu anh, anh đã kể ra rất nhiều tật xấu của anh và muốn em tránh xa anh, muốn em quên anh.

    Anh muốn chúng ngừng không nói chuyện trong một thời gian, để xem cảm giác của hai bên. Em không suy nghĩ gì cả đồng ý ngay nhưng giây phút đó em đã hối hận. Em cứ tưởng em sẽ chịu đựng được ít nhất là 1 ngày nhưng với ý nghĩ không được nói chuyện với anh đã khiến em không làm được gì cả. Kết quả là ngay buổi tối hôm ấy em đã nhắn tin thông báo đầu hàng. Khi anh muốn chúng mình gặp nhau lần 2 em đã bị anh thuyết phục và đồng ý mà không biết rằng sau khi gặp nhau em sẽ không được nói chuyện với anh nữa.

    “Chồng ngốc à, cảm ơn anh” vì anh đã chấp nhận nói chuyện với một người lạ mặt là em. Nhờ có anh mà em thấy yêu đời hơn. Chắc anh không thể nghĩ là những câu nói tưởng như bình thường của anh đã tiếp thêm sức mạnh cho em đâu. Chỉ cần thấy điện thoại báo tin nhắn đến là khóe miệng em tự nhiên cong lên, ai cũng nói thời gian em nói chuyện với anh em cười nhiều hơn trước. Em phải chịu thiệt thòi, bị người khác làm tổn thương nhưng chỉ cần nói chuyện với anh là mọi nỗi buồn tan biến hết. Anh muốn em quên anh. Em không muốn.

    “Chồng ngốc à, cảm ơn anh” vì anh đã làm em khóc. Em rất ghét phải khóc. Em còn nói ghét ai làm cho em khóc. Anh là người con trai đầu tiên làm cho em khóc nhưng là khóc vì cảm động, vì hạnh phúc. Là em quá nhạy cảm đúng không? Anh hỏi em sao có thể khóc vì một người không quen biết? Em chỉ có thể nói vì đó là em. Chỉ cần có người quan tâm em một chút thôi cũng làm em khóc vì xúc động. Em không thể ghét anh. Anh làm em khóc khi người thân của em rời xa thế gian này, anh an ủi em, nhắc em còn phải lo ôn thi nữa. Anh làm em khóc khi anh muốn chúng mình không tiếp tục nói chuyện và muốn em quên anh. Vì anh mà em phải khóc. Anh muốn em quên anh. Em không muốn.

    “Chồng ngốc à, cảm ơn anh” vì anh đã cho em được nói câu em yêu anh lần đầu tiên, ép em phải nói ra tình cảm dành cho anh mà em muốn giấu trong lòng thôi để níu kéo anh. Khiến em nói cho anh rằng em không phải cùng quê với anh. Em đã nói dối anh. Không nói ra cũng được mà, nhưng em đã yêu anh đến mức không muốn tiếp tục nói dối anh. Anh muốn em quên anh. Em không muốn.

    “Chồng ngốc à, cảm ơn anh” vì anh đã khiến em không trốn tránh, quyết tâm gặp anh. Em đã đến chỗ hẹn nhưng thấy gặp nhau như thế này cứ như trong phim vậy, thật nực cười. Vì thế em không đứng yên một chỗ mà cố tình chạy đi chỗ khác. Nhưng khi anh giận em, nói sau này không muốn nói chuyện với em nữa, em gọi điện anh không nghe máy em đã rất lo lắng và sợ. Em hạ quyết tâm phải gặp được anh và chúng mình cuối cùng cũng gặp được nhau. Cái cảm giác sợ mất đi một người mà em đã trải qua tối hôm ấy là anh đem lại cho em. Vì sợ mất anh em đã gặp anh dù sợ nếu gặp rồi anh sẽ thất vọng về em và không nói chuyện tự nhiên được như trước. Anh muốn em quên anh. Em không muốn.

    (u)

    “Chồng ngốc à, cảm ơn anh” vì anh đã cho em biết em có thể kiên nhẫn nhiều như thế. Sau cái lần gặp nhau đầu tiên và có thể là lần cuối cùng ấy, anh không nói chuyện với em nữa. Ngày nào em cũng nhắn tin và gọi điện nhưng anh không hề trả lời. Hy vọng rồi lại thất vọng, trong lòng em khó chịu đến ngạt thở. Và khi em quyết định đây sẽ là lần gọi cuối cùng thì bên kia bắt máy. Em đã rất vui nhưng đó không phải là anh. Anh đã không dùng số này nữa. Em bắt đầu tìm cách quên anh nhưng không quên được. Em quyết định sẽ không quên anh. Anh muốn em quên anh. Em không muốn.

    “Chồng ngốc à, cảm ơn anh” vì anh đã giúp em càng khẳng định thêm không có bữa tiệc nào là không tàn, chỉ là sớm hay muộn thôi. Và yêu một người không khó nhưng để quên một người thì không đơn giản chút nào. Anh muốn em quên anh. Em không muốn.

    Chồng ngốc à, em yêu anh-một tình yêu không có những cái nắm tay, những cái ôm, những nụ hôn ngọt ngào… Có thể như anh đã nói, tình cảm giữa chúng mình không phải là tình yêu, chỉ là cả hai tự ảo tưởng rồi ngày càng lún sâu mà thôi. Rằng không ai là không thể sống vì thiếu ai đó được… Anh không muốn nói chuyện với em nữa. Em không trách anh. Có lý do gì để trách anh chứ. Em không muốn quên anh. Không bao giờ muốn quên anh… Em mãi yêu anh, ký ức đẹp của em!

    ___________________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]


    Ảnh thiên nhiên đẹp

    [​IMG]

    Bò cao nguyên nghỉ ngơi trên một cánh đồng đầy nắng ở Deelen, Hà Lan. Giống bò lông dài này có nguồn gốc từ Scotland, được nuôi chủ yếu lấy thịt, sữa và có thể chịu được mùa đông khắc nghiệt.

    [​IMG]

    Hình ảnh chụp từ trên cao thể hiện những sắc màu rực rỡ của bãi biển Zlatni Rat hay Golden Cape ở Croatia. Đây được coi là một trong những bãi biển đẹp nhất châu Âu.


    [​IMG]

    Làn sương mùa đông huyền ảo ở thành phố Mill Valley, bang California, Mỹ. Mill Valley nổi tiếng với núi Tamalpais, ngọn núi cao nhất và được coi là biểu tượng của hạt Marin.

    [​IMG]

    Một con voi dùng vòi để "tắm bụi" trong khu bảo tồn thiên nhiên Madikwe, Nam Phi. Voi sử dụng bụi để bảo vệ da khỏi những loài bọ và ánh nắng mặt trời.

    [​IMG]

    Chim cốc thưởng thức bữa sáng ngon lành trên một hồ nước nhỏ ở Toronto, Ontario, Canada. Giữa thế kỷ 20, loài chim bản địa này gần như bị xóa sổ khỏi Ontario do việc đổ những chất gây ô nhiễm xuống các hồ nước lớn tại khu vực biên giới giữa Mỹ và Canada.

    [​IMG]

    Đàn sư tử biển Steller nô đùa dưới vùng biển gần đảo Hornby thuộc Canada. Ở đây, việc nhiều con sư tử biển tò mò vây quanh và chơi đùa cùng thợ lặn không phải là điều bất thường, nhiếp ảnh gia Jeffrey Honda cho biết. "Đó là một trải nghiệm không thể quên được", Honda chia sẻ.

    [​IMG]

    Bắc cực quang sáng rực trên bầu trời Na Uy vào một đêm mùa thu. Bắc cực quang là hiện tượng những dải sáng nhiều màu xuất hiện trên trời do các hạt mang điện từ Mặt Trời tương tác với các hạt trong tầng khí quyển trên cao.

    [​IMG]

    Một con chim màu vàng thuộc họ chim rồng rộc "khoe" tác phẩm kỳ công của mình ở Rift Valley, Kenya. Vào mùa giao phối, chim đực sẽ tạo ra những chiếc tổ tinh xảo để thu hút con cái.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/7/19
    dungbaokhang, Vũ Anh and hello1979 like this.
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member


    [​IMG]

    [​IMG]

    Armenia - đất nước của vẻ đẹp văn hóa, lịch sử và thiên nhiên

    Nằm trong khu vực khí hậu cao nguyên lục địa và đất đai chủ yếu là rừng núi, Armenia luôn có sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với những du khách hiếu kỳ và thích phiêu lưu. Quốc gia Tây Á rộng gần 30 nghìn km2 này sở hữu vô số cảnh đẹp mang đậm dấu ấn văn hóa, lịch sử và thiên nhiên.

    [​IMG]
    Khung cảnh bình yên chung quanh núi Aragats. (Ảnh: Alexander Mkhitaryan B)

    Tu viện Tatev

    Trên vách đá cao 850 m, Tu viện Tatev được xây dựng từ thế kỷ thứ 9 là điểm đến không thể bỏ qua không chỉ vì tầm quan trọng của công trình này đối với tôn giáo và lịch sử mà còn vì cảnh quan thiên nhiên ngoạn mục chung quanh. Để tới Tu viện Tatev, du khách có thể sử dụng đường cáp treo nối dài từ Halidzor đến tu viện, và có thể sẽ rất bất ngờ khi chiêm ngưỡng cảnh quan từ trên cao. Tại Armenia thời trung cổ, Tu viện Tatev là nơi đặt trung tâm học thuật và tôn giáo quan trọng nhất đất nước. Ngày nay, khu phức hợp nổi tiếng và cổ kính này chắc chắn là một trong những điểm đến gây ấn tượng mạnh mẽ nhất của Armenia.

    [​IMG]


    Núi Aragats

    Aragats là vùng núi không những sở hữu vẻ đẹp quyến rũ mà còn phong phú về cảnh quan thiên nhiên và đa dạng về văn hóa. Nếu đặt chân đến đây, du khách không thể không ghé thăm pháo đài và tu viện cổ kính xinh đẹp trên đường lên đỉnh núi bao quanh bởi đồng cỏ và những đóa hoa thơm ngát. Vào mùa hè, du khách có thể gặp người Yazidi sống trong lều và nuôi cừu trên sườn núi, chế biến các sản phẩm từ sữa và bày bán chúng trong thung lũng. Trong những ngày nắng nóng, du khách có thể đến đây để nô đùa cùng... tuyết.


    Khu bảo tồn Khosrov

    Còn được biết đến với tên rừng Khosrov, khu bảo tồn nhà nước này là một trong những khu vực được bảo vệ sớm nhất trên thế giới. Nằm tại tỉnh Ararat, Khu bảo tồn Khosrov tự hào về hệ thực vật và động vật châu Á và châu Âu độc đáo của mình. Khu bảo tồn này trải rộng trên hơn 29.100 héc-ta và cao hơn mực nước biển từ 1.600-2.300 m. Vua Khosrov III (cai trị từ năm 330 đến 339) đã xây dựng khu bảo tồn này với mong muốn tạo ra một khu vực để phát triển các điều kiện khí hậu tự nhiên của thành phố Artashat gần đó. Nơi đây cũng được sử dụng làm địa điểm săn bắt của hoàng gia.

    [​IMG]

    Khu bảo tồn quốc gia Shikahogh

    Khu bảo tồn quốc gia Shikahogh là khu bảo tồn lớn thứ hai tại Armenia với diện tích khoảng 10.300 héc-ta. Các nhà khoa học đã phát hiện ít nhất 1.100 loài thực vật khác nhau tại đây. Nhiều khu vực rộng lớn của khu bảo tồn vẫn chưa được khám phá hết. Shikahogh còn được cho là “ngôi nhà” của các loài gấu, báo, rắn vipe và dê hoang dã. Khu bảo tồn quốc gia Shikahogh sở hữu một số thác nước đẹp để khu khách tận hưởng trong chuyến tham quan tới đây.

    [​IMG]


    Hồ Arpi

    Hồ Arpi là lựa chọn tuyệt vời nếu du khách muốn tìm một nơi nghỉ ngơi nhỏ nhắn cách xa sự ồn ào và đông đúc trong mùa cao điểm. Arpi trở thành hồ trữ nước từ năm 1951 và đến nay đây là nuồn nước quan trọng thứ hai tại Armeni. Kể từ năm 2009, một công viên mới đã được xây dựng chung quanh hồ Arpi để bảo vệ môi trường tự nhiên của khoảng 100 loài chim sống trong khu vực này.

    [​IMG]

    Hẻm núi Garni

    Cách thủ đô Yerevan khoảng 30 km về phía đông là hẻm núi Garni với những vách đá thẳng đứng tuyệt đẹp và cột đa giác bazan độc đáo được ví là “bản giao hưởng của đá”. Nhìn từ xa, các vách đá thật sự giống một chiếc đại phong cầm khổng lồ. Đại phong cầm (tên tiếng Anh: pipe organ) là nhạc cụ tạo ra âm thanh bằng cách điều khiển không khí có áp lực (gọi là gió) qua các đường ống của đàn được lựa chọn qua bàn phím.

    [​IMG]

    Rừng quốc gia Dilijan

    Thuộc địa phận tỉnh Tavush, rừng quốc gia Dilijan nổi tiếng với những suối nước khoáng có tác dụng chữa bệnh. Phong phú về văn hóa, thiên nhiên và đa dạng sinh học, không ngạc nhiên khi khu rừng tươi tốt này được mệnh danh là “Thụy Sĩ trong lòng Armenia”. Rừng quốc gia Dilijan trải rộng trên 24 nghìn héc-ta, trở thành địa điểm lý tưởng cho các hoạt động ngoài trời như đi bộ đường dài và đạp xe leo núi. Du khách tới đây có thể trải nghiệm các tuyến du lịch sinh thái và nghỉ đêm trong lều.

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/7/19
    Vũ Anh and hello1979 like this.
  17. hello1979

    hello1979 Thần Tài Perennial member

    Vẻ đẹp kiêu sa với sắc tím dịu dàng của Lan Dendro

    Hoa lan Dendro có nguồn gốc từ các quốc gia Đông Nam Á và vùng Himalayas. Hoa lan Dendro có nhiều ưu điểm như phong phú về loài (khoảng 1600 loài), dễ trồng, cho nhiều hoa, màu sắc đa dạng, lại lâu tàn. Vẻ đẹp kiêu sa của lan Dendro bao giờ cũng khiến những người chơi lan say đắm...Tết Nguyên Đán đang đến thật gần, khắp nơi các loài hoa đang đua nhau khoe sắc mới...

    Việt Nam là một trong những quê hương của hoa lan, có khoảng trên 140 loại chia ra chừng 1000 giống nguyên thuỷ, nên hoa Lan phong phú trong dịp Tết đến, xuân về không có gì là lạ. Về hình dáng thì có trăm nghìn hình dạng khác nhau. Có loại cánh tròn, có loại cánh dài nhọn hoắt, có loại cụp vào, có loại xoè ra như những đường chun xếp, vòng vèo, uốn éo. Hương thơm của Lan cũng đủ loại: thơm ngát, dịu dàng, thoảng thoảng, ngọt ngào, thanh cao, vương giả. Hoa lan Dendro với vẻ đẹp kiêu sa luôn được những người chơi hoa say đắm



    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 31/12/12
    Vũ Anh, hugolina and Triệu Minh like this.
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Vẻ đẹp kiêu sa với sắc tím dịu dàng của Lan Dendro


    [​IMG]

    [​IMG]

    12 bộ váy cưới đắt nhất của sao

    Chiếc váy hiệu Alexander McQueen trị giá 400.000 USD của Công nương Kate Middleton được xem là váy cưới đắt tiền nhất hiện nay.

    Theo thống kê, trung bình một cô dâu Mỹ chi khoảng 1.500 USD cho bộ váy cưới nhưng các ngôi sao thì luôn là ngoại lệ. Bằng chứng là Jennifer Aniston và Tori Spelling đã bỏ ra tới 50.000 USD cho trang phục ngày trọng đại. Hay như số tiền mua váy cưới của Victoria Beckham, Melania Trump và Catherine Zeta Jones cũng lên tới 6 chữ số. Và gần đây, bộ váy của Công nương Anh Kate Middleton mặc trong ngày hôn lễ cũng có giá trị bằng một ngôi biệt thự đầy đủ tiện nghi. Dưới đây là top 12 bộ váy cưới đắt giá nhất từ trước tới nay của các ngôi sao thế giới do tạp chí Forbes bình chọn.

    12. Liza Minelli

    [​IMG]
    Liza Minelli (thứ 2 từ trái sang).

    Nữ diễn viên đa tài người Mỹ Liza Minelli đã mặc chiếc váy cưới trị giá 45.000 USD của thương hiệu Bob Mackey trong đám cưới thứ 4 của mình.

    11. Jennifer Aniston

    [​IMG]

    Chiếc váy hiệu Lawrence Steele mà Jennifer Aniston đã mặc trong đám cưới với chàng diễn viên điển trai Brad Pitt có giá 50.000 USD. Tuy nhiên, cặp đôi vàng của Hollywood đã ly hôn sau 5 năm chung sống.

    10. Tori Spelling

    [​IMG]

    Cũng bỏ ra tới 50.000 USD để sắm chiếc váy cưới tay hến hiệu Badgley Mischka, nữ diễn viên Tori Spelling đứng thứ 10 về mức độ chịu chi. Thật tiếc là cũng giống như người đồng nghiệp Jennifer Aniston, cặp đôi Tori Spelling và Charlie Shanian đã ly hôn một năm sau đám cưới.

    9. Katie Holmes

    [​IMG]

    Katie Holmes và Tom Cruise đã tổ chức đám cưới vào năm 2005 và chiếc váy cưới hiệu Armani của Katie có giá 50.000 USD. Chiếc váy này được thiết kế khá kín đáo nhưng vẫn tôn lên được những đường cong quyến rũ của Katie. Nhà sản xuất cho biết phải mất tới 350 giờ để hoàn thoành chiếc váy này.

    8. Keely Shaye Smith

    [​IMG]

    Ngôi sao truyền hình Keely Shaye Smith chi tới 60.000 USD cho chiếc váy cưới sát nách, cổ chữ V. Chiếc váy hiệu Richard Tylor này được thiết kế đơn giản, sang trọng với phần chân váy lượn sóng mềm mại, nữ tính.

    7. Kim Kardashian

    [​IMG]

    Đám cưới của cô Kim siêu vòng 3 đã lập được nhiều kỷ lục gây sốc, trong đó, chiếc váy cưới hiệu Vera Wang trị giá 75.000 USD là chi tiết không thể bỏ qua. Nhưng cuộc hôn nhân xa xỉ này cũng chỉ tồn tại trong vòng 2 tháng.

    6. Madonna

    [​IMG]

    Diva nhạc pop đã mặc chiếc váy trị giá 80.000 USD trong đám cưới với chú rể Guy Ritchie vào năm 2000. Chiếc váy này của thương hiệu Stella McCartney.

    5. Victoria Beckham

    [​IMG]

    Khi Victoria Adams kết hôn với chàng cầu thủ David Beckham vào năm 1999, họ đã gây ấn tượng về mức độ chịu chi. Cô dâu Victoria đã diện chiếc váy xòe đuôi dài trị giá 100.000 USD hiệu Vera Wang.
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/7/19
    hello1979 and Vũ Anh like this.
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    4. Công nương Diana

    [​IMG]

    Chiếc váy bằng lụa trắng với phần tay bồng mà Công nương quá cố Diana mặc trong đám cưới vào năm 1981 có giá 115.000 USD. Trên váy được đính 1.000 viên ngọc trai. Tuy nhiên, 16 năm sau đó, cặp đôi Diana - Thái tử Charles đã ly hôn và Công nương Diana tử nạn vào năm 1997, để lại nhiều tiếc thương cho công chúng.

    3. Melania Knauss

    [​IMG]

    Không hổ danh là vợ của một trong những nhân vật lớn nhất trong lĩnh vực bất động sản Mỹ - Donald Trump, người mẫu Melania Knauss đã mặc chiếc váy trị giá 125.000 USD của thương hiệu Christian Dior.

    2. Catherine Zeta-Jones

    [​IMG]

    Chiếc váy hai dây xẻ cổ sâu của Catherine Zeta-Jones mặc trong đám cưới với Michael Douglas năm 2000 có giá 140.000 USD. Chiếc váy của thương hiệu Christian Lacroix.

    1. Kate Middleton

    [​IMG]

    Chiếc váy hiệu Alexander McQueen của Công nương Kate Middleton vẫn được xem là váy cưới đắt tiền nhất. Nó có giá lên tới 400.000 USD, được may bằng vải satin trắng đính ren sang trọng, tinh tế. Tuy nhiên, nó từng bị nghi là "hàng nhái' khi có nhiều điểm giống với chiếc váy của con đỡ đầu Isabella Orsini của Thủ tướng Italy - Berlusconi.


    _____________*()*()*()*()*()*()*()*()*()____________


    Mỗi Ngày 10 CÂU NÓI

    [​IMG]
    [​IMG][​IMG]

    + Không có Quyển Sách nào HAY đối với người DỐT
    Không có Tác Phẩm nào DỞ đối với người KHÔN ( Didereaux)


    + Chính Bạn là kiến trúc sư tạo ra SỐ PHẬN của Mình.(Brian Tracy)


    +Bạn có thể thất vọng khi thất bại - Nhưng bạn sẽ không là gì cả nếu không nổ lực hết sức mình.(Beverly Cilis)


    +Chưa thử sức thì không bao giờ biết hết năng lực của mình.(J.W.V Goethe)


    + Tôi không thấy gì Hạnh Phúc bằng khi trong lòng luôn nhớ đến những người Bạn Tốt.(W. Shakepear)


    + CƯỜI là vũ khí mạnh nhất nhưng lại ít được Nhân Loại sử dụng đến nhất.(Mark Twain)


    + Con người ai cũng muốn dựa vào Kẻ Mạnh nhưng thực sự chỉ có thể dựa vào CHÍNH MÌNH.(Tokuda Torao)


    + Người ta thường xét đoán vẻ bề ngoài hơn là thực chất.Ai cũng có mắt,nhưng ít người có khả năng nhìn Thấu Suốt.(Machiavelli)


    + Bạn có thể thay đổi y phục - nhưng bạn không thể thay đổi con người.(Quotation)


    + Sinh ra chúng ta không mang theo cái gì cả - Chết đi chúng ta cũng không mang theo cái gì cả.(Chinese Tought)


     
    Chỉnh sửa cuối: 27/3/20
    hello1979 and Vũ Anh like this.
  20. hello1979

    hello1979 Thần Tài Perennial member

    Cám ơn vụ bổ xung hình nha....ơ mà sao mừ có cả cà phê ở đây nà..hà hà đầu óc để trong lòng khỉ ùi:banana::banana:
     
    hugolina thích bài này.