Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Góc Trái Tim!

    [​IMG]

    Trong Veo. Em Yêu Anh...♥...

    ''Đêm dài mình em bật khóc, sao lòng vẫn cố kiếm tìm
    Tìm về 1 nơi ấm áp, giấc mơ ngọt ngào
    Vì người ra đi lặng lẽ Vì người ra đi để em đớn đau
    Hằn sâu vết thương riêng mình em thôi !!''


    ♥ Tìm Lại Giấc Mơ- Hồ Ngọc Hà♥

    ''Em hãy nghe anh nói điều này, những lời sau đều xuất phát từ chính trái tim của anh, không sai một nhịp nào đâu: Anh yêu em, Nấm Lùn bé bỏng của anh.
    Nấm Lùn lại khóc khi đọc được những dòng này. Nó hạnh phúc lắm, rất rất hạnh phúc. Win Win đã mang đến cho Nấm Lùn biết bao nhiêu niềm vui, niềm hạnh phúc. '' Quen được anh là điều may mắn nhất của cuộc đời em, chưa bao giờ em hối hận vì việc này cả, Win Win ạ.''



    [​IMG]



    2 năm trước...♥...

    Chap 1: Nếu Là Tình Cờ

    Có mỗi chuyện chat nhóm trong yahoo thôi mà làm nó đau cả đầu. Vừa mới đưa số điện thoại lên thì đã có không biết bao nhiêu là tin nhắn làm quen tới tấp. Cái con nhỏ Nấm Lùn ấy, trông mặt xinh xắn, dễ thương, hiền thục như thế mà giờ kiêu thấy ớn, trong lòng không ngừng'' nguyền rủa'' mấy đứa làm quen xa lạ. Trong đầu con nhỏ hiện lên toàn ý nghĩ loạn xạ ngầu: '' Mấy người này, toàn bọn cơ hội, hễ thấy gái là nhảy vô làm quen liền à'', ''Tui mà thèm trả lời mấy người sao, đừng có mà mơ'', ''Oây, lại là tin nhắn làm quen nữa hả, sao khổ vậy trời?'' ... Thế đấy, nó tự cho nó cái quyền'' chảnh'' ấy vì nó xinh mà, trách sao được. Có trách cũng chỉ trách ông trời đã ban cho nó khuôn mặt ưa nhìn, nói chuyện đáng yêu, khiến ai cũng mến nó trong lần nói chuyện đầu tiên. Cho nên, chuyện làm quen với nó là quá đỗi bình thường rồi, chẵng có gì khiến nó phải bận tâm hết, tụi làm quen với nó đúng thật là sai lầm, nghĩ nó dễ làm quen lắm chắc? Không đâu, Nấm Lùn này đến tận hàng thế kỷ sau cũng không thèm chú ý đến mấy người đâu


    [​IMG]



    2h30p sáng. '' Ôi, mệt óc quá, nước mắt chảy dài ngắn ra rồi.'' Nấm Lùn học bài đến bây giờ mà vẫn chưa đi ngủ, đúng thật là chăm. Mà con nhỏ ấy chắc mệt lắm rồi, nhìn kìa, gấp vở lại mà mặt uể oải thấy ớn; nhìn cái kiểu nó đặt lưng xuống giường là biết, khoái chí biết bao nhiêu. Thế mà không hiểu sao nó vẫn không chịu ngủ, mắt cứ mở thao tháo, nhìn trân trân lên trần nhà, chẵng có vẻ gì là của một người buồn ngủ cả. Nấm Lùn với tay lấy cái điện thoại, nhìn ra nhìn vô, bấm bấm. Thì ra nó đang đọc lại tin nhắn của mấy người làm quen nó, mỉm cười đắc chí lắm. Rồi bất giác, không biết nhỏ này nghĩ cái gì trong đầu mà nó lại gọi cho từng người một vậy không biết, chắc là nó muốn chọc phá gì đây mà. Rõ khổ, nó điện toàn cho mấy người gì chẵng cài nhạc chờ, toàn nghe tiếng ''tít...tít...'' nhàm chán, có chăng thì cũng chỉ là bài nhạc'' thời sự'' ngán đến tận tai dành cho mấy người già. Nghe vậy mà nó phát bực, mai mà mấy người đó gọi lại, nhất định Nấm Lùn sẽ cho mấy người một trận, cái tội dám không cài nhạc chờ. '' Ô hay, bài này hay quá, lâu rồi mình chưa nghe lại''- nó bất giác thốt lên như thế. Bài ''Trăm năm không quên'' của Quang Hà đây mà, hay thế không biết, ai mà có gu thẩm mỹ thật ^^! Nấm Lùn thầm khen như thế! Ơ... gì thế? Đang nghe hay mà, sao tự dưng lại tắt? Ô, thì ra là tắt máy gọi lại cơ đấy, ga lăng quá. Hehe, nhưng mà người ta có chửi nó bì cái tội gọi điện giữa đêm khuya không nhỉ? Dễ thế lắm, mà thôi kệ, lỡ rồi, sợ gì, nghe máy thử xem, để coi làm gì được nhau.

    - A lô!
    - Xin lỗi ai ở đầu dây vậy?
    Oa, giọng con trai à, dễ thương quá.
    - À, tui là Nấm Lùn, thấy tin nhắn làm quen của bạn nên tui gọi qua thử xin lỗi vì đã làm phiền bạn khuya như vậy- Lễ phép thấy sợ
    - Ok, chấp nhận lời xin lỗi, tui biết bạn rồi, để đó tui lưu số vào nhé. Mà sao bạn lại thức khuya như vậy, con gái sao không lo ngủ sớm đi?
    Quan tâm thế cơ đấy, mà phải công nhận, giọng cậu này ấm thật, trầm trầm, khan khan, nghe là thích mê. Thế bảo sao Nấm Lùn không nói chuyện cho được
    - Tui mới học bài xong, quá giờ ngủ rồi nên không buồn ngủ nữa. Mà bạn cũng thức khuya đấy thôi.
    - Tui là con trai nên khác, sao có thể so sáng tui với bạn được chứ, chẵng hợp tẹo nào.
    - Oây, kệ tui. Tui nói thế đấy, ơ mà tui phải gọi bạn là gì ấy nhỉ?
    - Win Win, bạn có thể gọi vậy nếu bạn muốn. Mà xem ra bạn khá là ương bướng đấy.
    - Kệ tui, sao bạn cứ thích phán xét người khác thế nhỉ?
    Thế đấy, Nấm Lùn và Win Win đã tiếp tục câu chuyện làm quen của mình như thế kéo dài đến gần 1h đồng hồ. Nó chỉ kết thúc khi Nấm Lùn giật mình xem giờ. ''3h30 rồi ư, trễ quá rồi, phải ngủ thôi''
    - Thôi, tui đi ngủ đây, mai còn phải dậy sớm đi học nữa.
    - Ừ, tui cũng chuẩn bị nói bạn đi ngủ ấy chứ, mà bạn nói trước rồi. Thôi, lo ngủ đi, ngủ ngon vào nhé.
    -Ừ, tui biết rồi. Cảm ơn bạn, tui sẽ ngủ ngon.
    - À mà Nấm Lùn không được gọi bạn xưng tui nữa nhé. Phải gọi bằng anh xưng em đấy, vì anh lớn hơn em 2 tuổi mà. Thế nhé Nấm Lùn đáng yêu, em ngủ ngon''
    - À...vâng! Anh cũng vậy


    [​IMG]



    Tắt máy, vậy mà Nấm Lùn vẫn không ngủ được. Nó đang bâng khuâng nghĩ về cuộc trò chuyện khi nãy. Thật sự, nó vẫn có cảm tình với Win Win, cậu ấy nói chuyện dễ thương quá. Với cả Win Win và nó có vẻ như rất hợp nhau thì phải, nói chuyện không biết chán. Mặc dù chỉ là lần nói chuyện đầu tiên nhưng nó và Win Win rất hiểu nhau thì phải, trò chuyện tự nhiên chứ không hề có cái kiểu gò bó, gượng ép gì. Hay thật, có thể xem đây là duyên phận không nhỉ? Trong lòng Nấm Lùn len lỏi một niềm vui kì lạ đến khó tả, một niềm hạnh phúc be bé thôi, nhưng cũng làm trái tim nó ấm áp hẳn lên. Nó mến Win Win thật rồi, mến ngay từ khi cái giọng nói trầm ấm đó vang lên, giọng nói của Win Win đi vào cả giấc mơ của Nấm Lùn. Về phần Win Win, cậu ta suy nghĩ có vẻ đơn giản hơn Nấm Lùn rất nhiều, chỉ đơn giản câu:'' Thật thú vị''

    Cả hai cùng chìm sâu vào giấc ngủ, trong cuộc sắp đặt tình cờ của duyên phận!


    [​IMG]


    Chap 2: Cứ Cho Là Định Mệnh

    Sáng thức dậy với đôi mắt thâm đen, như gấu trúc Panda già nua từ đời thuở nào, nhỏ Nấm Lùn bị mẹ mắng cho một trận tóe lửa:
    - Con với cái, ngủ không lo ngủ, thức làm gì vậy. Để hai con mắt như vậy ai mà dám nhìn hả?
    - Mẹ này, mới sáng đã mắng rồi. Lúc tối con thức học bài mà. Tại bài nhiều quá í, con làm còn chưa kịp nữa kìa
    - Giỏi quá. Chỉ có biện minh là giỏi thôi. Thôi lo ăn sáng rồi đi học cô nương.
    '' Hihi, vượt vũ môn thành công''- Nấm Lùn khoái chí nghĩ. Nó mà bị mẹ phát hiện thức khuya nói chuyện điện thoại thì có mà chết chứ chẵng chơi, dễ điện thoại cũng bị tịch thu luôn chứ không chừng. Bất giác, nghĩ về cuộc nói chuyện lúc tối, Nấm Lùn khẽ mỉm cười( cười tủm tỉm thôi chứ cười to cho bị mama chửi điên á). Không biết giờ anh chàng Win Win đang làm gì nhỉ, cậu ta có nghĩ về chuyện tối qua như nó không nhỉ? Tự nhiên giờ nó lại muốn được nghe cái giongj nói trầm trầm ấy. Mà chẵng lẽ nó lại gọi cho cậu ta trước. Không, không bao giờ có chuyện đó đâu. Đối với con nhỏ kiêu kì như nó thì chuyện đó là chuyện không thể. Cơ mà nó thật sự muốn nghe lại giọng nói đó, phải làm sao đây, làm sao bây giờ? Bỗng dưng, chuông điện thoại reo... Là số của Win Win, nó mừng quýnh cả lên, vui không thể tả, lại còn bảo anh chàng này ''linh'' như miếu ấy, mới nhắc mà đã có mặt rồi ^_~


    - Alo
    - Nấm Lùn ngủ dậy chưa?
    - Em ngủ dậy rồi, chuẩn bị đi học đây
    - Thế à, tưởng đâu em còn ''nướng'' thì gọi em dậy chứ.
    - Xì, tốt quá. Ai nhờ mà tốt quá vậy
    - Eo, em nghĩ xấu cho anh thế. Anh lúc nào chả tốt. Chỉ là em chưa biết thôi.
    - Rồi rồi, giờ em biết rồi á. Khỏi khoe nữa.
    - Hihi, đùa em tí thôi. Thôi em đi học đi chứ không là trễ á. Em học ngoan nha.
    - Vânggggg . Em biết rồi. Chúc anh ngày mới vui vẻ
    - Được rồi, cảm ơn em. Anh cũng chúc Nấm Lùn đáng yêu ngày mới vui vẻ, học tốt nữa nhé.
    - Vâng, chào anhhhhh!!

    [​IMG]

    Cúp máy mà Nấm Lùn vui rộn ràng trong lòng, Win Win ở bên kia cũng đang cảm thấy như thế. Cậu thấy cô nhóc này nói chuyện thật đáng yêu, nhưng không hiểu sao cậu vẫn cảm thấy nói chuyện với Nấm Lùn cũng bình thường như với bao đứa con gái khác, không hơn không kém. Chỉ có điều cậu không biết rằng: Có một người con gái đang rất vui vì được quen và được nói chuyện với cậu hằng ngày. Tình cảm của Nấm Lùn như mầm cây bắt đầu đạp'' tim'' để nứt ra và nảy mầm để có thể sinh trưởng hạnh phúc theo thời gian.

    Nếu kể ra thì Win Win và Nấm Lùn đã từng hạnh phúc trong khoảng thời gian một năm. Một năm không phải là quá dài, nhưng cũng không thể nói là ngắn. Trong khoảng thời gian đó, hai người đã có biết bao kỉ niệm với nhau mặc dù chưa gặp mặt nhau lần nào và cũng có những lúc sắp gặp mặt nhau thì lại xảy ra chuyện... Nhưng tình cảm trong Nấm Lùn và cũng có thể trong Win Win vẫn lớn dần theo năm tháng.


    Lúc đó mỗi lần Nấm Lùn muốn đi ngủ là Win Win lại hát cho Nấm Lùn nghe. Nhớ cái lần đầu tiên, khi mà Win Win bảo hát cho Nấm Lùn đi ngủ sớm, Nấm Lùn hí hửng lắm. Vậy mà đang lẳng lặng nghe thử thì bài hát'' Chúc bé ngủ ngon'' vang lên làm nó cười sặc sụa. Nghĩ sao mà'' to đầu'' chừng này rồi mà còn phải nghe'' Bé ơi ngủ ngon đêm đã khuya rồi, để những giấc mơ đẹp sẽ luôn bên em...'' Thế mà Win Win đâu có ngại gì đâu, mặc dù khi nào cũng bị Nấm Lùn trêu chọc, nhưng tối nào cậu ta cũng hát để ru Nấm Lùn, và mỗi lần như thế, Nấm Lùn ngủ rất ngon, ngon ơi là ngon luôn. Nhiều lúc trong giấc mơ, Nấm Lùn còn mơ thấy Win Win nữa cơ đấy! Sáng dậy tủm tỉm cười với gương mặt ấm lên sự hạnh phúc. Nhìn thấy Nấm Lùn như vậỵ người khác cũng cảm thấy hạnh phúc lây, mặc dù trong lòng có ganh tị một chút. Thật đấy!


    [​IMG]



    Nhớ ngày trước, có lần Nấm Lùn bị sốt, nặng ơi là nặng, vậy mà Win Win đâu hề biết, cậu ta vẫn vô tư gọi điện, nhắn tin, trêu chọc Nấm Lùn mà không biết cô gái nhỏ ấy đang rất mệt mỏi và đau đớn. Nấm Lùn vẫn phải cố gượng nói chuyện, cố gượng cười để Win Win không biết được nó đang ốm nặng, nó sợ cậu ấy lo lắng. Thế mà có được đâu, lúc đang nhắn tin với Win Win, Nấm Lùn đột nhiên bị sốt cao, không thể mở mắt nổi, không thể cầm nổi chiếc điện thoại trên tay huống gì nói đến chuyện nhắn tin cơ chứ. Ngay tối hôm đó, Nấm Lùn được mama đưa vào bệnh viện điều trị. Lúc nó sắp đi thì Win Win gọi, nó không biết phải làm sao nên đành phải nói thật cho Win Win biết. Cậu ta nghe thế hoảng hồn không nói được gì vội vàng chạy vào bệnh viện để thăm nó. Nhưng cậu ta cũng thật ngốc nghếch, vào thăm người ta mà không hỏi tên bệnh viện, số phòng mà cứ thế chạy vô

    [​IMG]


    Cho đến khi cậu ta nhớ ra thì đã quá muộn, Nấm Lùn đã vào bệnh viện nên không thể đem theo điện thoại được. Win Win cứ gọi mãi gọi mãi không được nên đành phải quay về. Lúc Nấm Lùn nghe Win Win kể lại như vậy, con nhỏ đã bật khóc nức nở, Win Win dỗ làm sao cũng không chịu nín. Tại vì Nấm Lùn bị đau mà Win Win phải chạy đường xa vào, thế mà lại không gặp được Nấm Lùn, lại còn phải chạy về trong thời tiết lạnh rét như thế nữa.... Nhưng cũng kể từ ngày sau đó, tình cảm mà Nấm Lùn dành cho Win Win càng nhiều gấp bội hơn trước. Thứ tình cảm non nớt ấy đang ngày càng lớn dần, lớn dần, khiến trái tim bé bỏng của Nấm Lùn như ngày càng tan chảy ra- vì một cậu con trai có giọng nói đáng yêu, lúc nào cũng quan tâm. yêu thương nó, chăm sóc nó không phút nào xa rời. Những ngày tháng mà Nấm Lùn quen Win Win là những ngày tháng hạnh phúc nhất từ trước đến giờ mà nó có được. Có lẽ định mệnh đã sắp đặt chuyện đó, sắp đặt một cuộc tình định mệnh để cho Nấm Lùn có thể cảm nhận được những giây phút hạnh phúc.



    ... Nhưng hạnh phúc có chăng cũng chỉ là hạnh phúc ảo, bởi duyên phận thì đầy lắm chông gai. -.-


    Chap 3: Cô ấy và Anh

    nh nắng bình minh đã lên! Ánh nắng len lỏi khắp đường phố và soi rọi qua những ô cửa sổ phòng Win Win và đánh thức cậu sau một giấc ngủ dài. Win Win cố gắng nhấc mình ra khỏi chiếc giường với tâm trạng mệt mỏi và chán chường. Có lẽ do áp lực từ cuộc sống khi xáy ra những việc không như anh mong muốn cùng với sự mâu thuẫn trong gia đình nên anh mới như vậy. ''Chắc mình phải đi đâu đó để đổi gió thôi, ngột ngạt quá rồi!''- Win Win nghĩ thầm. Nghĩ là làm, sáng mai anh đã chuẩn bị xong mọi hành lí để sẵn sàng xuất phát. Địa điểm mà Win Win chọn chính là thành phố thơ mộng Đà Lạt- nơi chôn rau cắt rốn của Win Win, do công việc làm ăn của bố mẹ nên anh phải vào Đà Nẵng sinh sống. Chiếc xe buýt bon bon trên chặng đường từ Đà Nẵng đến Đà Lạt. Win Win càng nóng lòng muốn biết sau bao mấy năm xa cách Đà Lạt đã thay đổi như thế nào hay vẫn còn giữ nguyên vẹn khi anh đi. Nhưng có lẽ Win Win không hề biết rằng anh sắp gặp một người con gái, một người con gái sẽ làm thay đổi cuộc đời anh trong tích tắc, một người con gái quyết định trong tình yêu của anh. Định mệnh đẩy đưa hay do Win Win và cô gái ấy có duyên nợ từ trước...


    [​IMG]



    Sáng hôm sau, Win Win đến Đà Lạt và nhanh chóng di chuyển về khách sạn anh đã đặt chỗ trước đấy. Để cái va li trong phòng, Win Win nhảy phóc lên chiếc giường êm ái sau một chặng đường khá dài và mệt mỏi. Đến chiều, Win Win bắt đầu đi ngắm và chiêm ngưỡng các cảnh đẹp tai nơi đây. Mọi thứ xung quanh anh vẫn vậy, chẵng có gì thay đổi cả:
    - Nhà của mình nè! Chà, mấy năm rồi mà nó vẫn còn y nguyên như hồi đấy
    - Cây phượng này lúc nhỏ mình và tụi con trai hay chơi đùa với nhau đây mà
    ....
    Tiết trời se se lạnh, Win Win từ từ bước những bước chân chậm rãi. Nhìn xung quanh Win Win là những cái choàng tay yêu thương, cái ôm ấp áp, cái nắm tay đầy tình cảm của các cặp đôi. Thấy vậy, Win Win nhủ thầm: '' Bao giờ mới thoát kiếp F.A đây? Phải chi mình có gấu thì hay biết mấy.''

    - Hoa đây...hoa tươi đây... Mọi người mua ủng hộ ạ
    - Vâng! Của cô là 150k. Hôm nay hoa tươi nên đắt hơn tí đỉnh ạ. Cảm ơn cô.
    - Của anh là 50k. Chúc anh buổi chiều vui vẻ...


    Giọng nói dễ thương vang lên làm Win Win đang suy tư bỗng trở về hiện tại. Anh nhìn sang bên kia đường. Một cô gái bán hoa với đôi mắt bồ câu hút hồn., nụ cười duyên với chiếc răng khểnh xinh xinh. Tim Win Win đập thình thịch thình thịch, càng lúc càng nhanh hơn.'' Sao tim mình đập mạnh thế này? Chả nhẽ mình thích cô gái này hay sao? Không đâu, trái tim này chỉ dành cho một người thôi. Đó là... mình, không tim sao mình sống : ))).''- Win Win nhí nhảnh độc thoại với bản thân. Miệng thì nói một đằng nhưng lý trí lại hành động một nẻo, Win Win rảo bước thật nhanh qua cửa hàng hoa kia. Đang mải mê chìm đắm trong suy nghĩ thì một cái lay nhẹ vào tay Win Win:
    - Anh ơi, anh mua hoa nào thế ạ?
    Win Win giật mình vì quá bất ngờ. Anh nói lắp bắp:
    - À...à...cô... à không...em lấy cho anh bó Mimosa này nhé!
    - Hì hì, được ạ
    Lát sau cô gái ấy cầm bó hoa Mimosa đã được bọc giấy gương lấp lánh rồi đưa cho Win Win:
    -Của anh hết 60k ạ! Chắc anh mua tặng bạn gái phải không? - Đi kèm cùng lời nói ấy là một cái nhát mắt đáng yêu.
    Win Win sửng sốt đứng lặng người một hồi lâu. Chắc là trúng tiếng sét ái tình rồi đây mà. Mũi tên thần tình yêu đã được thần cupid bắn vào tim anh nảo nào nao rồi. Anh móc ví ra, đưa tờ 100k cho cô gái ấy và cầm bó hoa mà đi. Tức thì, cô gái ấy nói vọng lại:
    - Anh gì ơi, anh chưa lấy tiền thối. Anh gì đó ơi!
    Quay lại nhận tiền thôi xong, Win Win cảm ơn và xấu hổ chạy thật nhanh. Mặt anh đã đỏ bừng lên cả rồi. Tự tay tát vào má mấy cái rõ đau, Win Win nói: '' Mơ hay tỉnh vậy trời? Mày thích con gái người ta thật rồi sao Win Win?''
    Tối về Win Win cứ mãi suy nghĩ về cô gái kia. Từng cử chỉ, từng lời nói, từng nét mặt anh đều nhớ rõ như in. Cái nháy mắt và nụ cười ấy cứ hiện lên mãi trong tâm trí anh, làm sao anh có thể quên được chứ. Thậm chí điện thoại và tin nhắn của Nấm Lùn reo lên anh cũng không màng đến vì không nghe thấy. Trên chiếc nệm ấm áp, anh quay qua quay lại, tay gác lên trán suy nghĩ như ông cụ non, anh nhủ lòng:'' Thôi có gì để mai tính, ngủ đã.'' Win Win rúc đầu trong chiếc chăn mềm mại, tự nguyền rủa bản thân:'' Mình điên rồi! ''



    Sáng hôm sau anh vẫn đến cửa tiệm hoa ấy. Nhận ra người khách hàng quen hôm qua, cô gái bán hoa niềm nở đón tiếp:
    - Chào anh! Hôm nay anh lại muốn mua hoa gì nữa ạ?
    - Thôi em lấy cho anh bó Mimosa như hôm qua nhé
    - Anh chờ em một lát ạ


    Cô gái ấy chọn hoa, cắt gốc rồi gói bọc làm anh sửng như trời trồng. Anh không phút nào rời mắt khỏi cô ấy được. Có lẽ không còn gì để phủ nhận Win Win đã yêu cô ấy, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Trong khi Win Win đang chớm nở tình yêu với cô gái bán hoa xinh đẹp kia thì Nấm Lùn đang lo lắng, ngày đêm ngóng chờ tin nhắn và điện thoại của anh. Nấm Lùn nào hay biết tình yêu của cô đang dần dần cách xa, khoảng cách giữa hai người càng tăng lên từ khi có sự xuất hiện định mệnh của cô gái bán hoa kia. Win Win mỗi ngày cứ đến đây để mua hoa. Anh mua nhưng cốt chỉ là muốn được gần gũi và ngắm nhìn cô gái bán hoa. Từ khi biết cô gái bán hoa đến giờ, ngày nào anh cũng có bó Mimosa trong phòng, kể đến nay đã được 10 bó. Mỗi lần nghĩ đến cô gái bán hoa kia thì anh đem bó Mimosa ra mà ngắm, mà nhìn. Còn mấy tuần nữa là anh phải về Đà Nẵng rồi, Win Win nghĩ cần phải nói ra tình cảm của mình. Một suy nghĩ có lẽ hơi táo bạo nhưng Win Win dường như đã không thể nào kiểm soát được trái tim của anh nữa rồi.
    Ngày hôm sau, anh đến cửa hàng bán hoa, vừa đến thì cô gái ấy đã đưa cho anh một bó hoa Mimosa được gói sẵn:
    - Em biết thế nào anh cũng ghé nên gói trước cho anh đấy!
    - Cảm ơn em nhưng hôm nay anh không mua hoa nữa,. Anh mời em đi uống cafe được không?
    Ngỡ ngàng trước lời mời của anh chàng khách hàng quen thuộc điển trai kia, cô gái vui vẻ nhận lời. Trong quán cafe, Win Win cùng cô gái bán hoa trò chuyện rôm rả:
    - Em tên gì vậy?
    - Hì hì. Sâu Bông ạ. Còn anh?
    - Wow, tên em dễ thương thế. Anh là Win Win. Cửa hàng bán hoa đấy là của em à?
    ....blah...blah...blah...


    Sâu Bông và Win Win cứ như vậy, cứ đi uống cà phê tán gẫu quên hết cả ngày đêm. Và bây giờ không chỉ có Win Win mà cả Sâu Bông cũng đã phát sinh tình cảm với nhau. Nhưng cả hai vẫn đang tìm hiểu nhau và một phần cũng vì ngại ngùng nên chưa dám thổ lộ. Vào một ngày đẹp trời, Win Win đã quyết định thổ lộ tình cảm. Và dĩ nhiên, anh nhận lại sự đồng ý của Sâu Bông. Một niềm vui sướng tột độ của hai người khi tình yêu được đáp trả. Từ đấy, Win Win và Sâu Bông hẹn hò, đi chơi và xem phim với nhau thường xuyên. Cả hai đang trải qua những phút giây hạnh phúc nhất. Trong khi đó, có một người cứ mãi đứng ngồi không yên, liên tục nhìn vào điện thoại như chờ một tin nhắn, một cuộc gọi điện từ ai đó, có lẽ không cần nói ra cũng biết là ai. Trong lúc đi xem phim, Sâu Bông chợt hỏi Win Win:
    - Trước khi quen biết em, anh có hẹn hò với cô nào không đấy.
    - Hẹn hò thì không có, nhưng anh quen cũng nhiều. Trong đó, anh có biết một cô gái tên là Nấm Lùn. Tụi anh chưa gặp mặt bao giờ cả, cứ nói chuyện online thôi. Anh không muốn giấu diếm em gì cả, đây là số điện thoại của Nấm Lùn, em có thể tán gẫu với bạn anh khi em muốn.
    - Em tin anh mà, em sẽ thử nói chuyện với Nấm Lùn nhé!
    - Ok em! ^^
    Mở điện thoại sau gần một tuần tắt nguồn, Win Win thấy hơn 50 cuộc gọi nhỡ và gàn 10 tin nhắn cùng một chủ nhân- Nấm Lùn.
    Message 1:'' Anh ở đâu rồi, sao em điện không được?''
    Message 2:'' Trả lời em đi, sao không nhắn tin với em nữa''
    Message 3:'' Bắt máy nói chuyện với em đi...''

    [​IMG]

    Win Win sốt ruột gọi lại cho Nấm Lùn. Anh không biết Nấm Lùn có gì quan trọng muốn nói với anh. Nhìn thấy cái điện thoại sáng đèn '' cuộc gọi đến- Win Win'', Nấm Lùn mừng rỡ chộp lấy cái điện thoại bắt máy:
    - Alo. Em đây.
    - Nấm Lùn ơi, em điện anh có gì không vậy?
    - Anh còn hỏi nữa hả. Anh có biết em lo lắng cho anh lắm không? Anh đi đâu cả tuần nay, em điện thoại nhắn tin thì không trả lời.
    - Anh đi Đà Lạt nghỉ ngơi. Anh có chuyện vui muốn kể cho em nghe nè. Anh đang hẹn hò với một cô gái tên là Sâu Bông, tụi anh tình cờ quen biết nhau tại Đà Lạt. Anh kể cho cô ấy nghe rất nhiều về em đấy!...


    Như một tin sét đánh ngang tai, Nấm Lùn ngã quỵ và không cầm nỗi được chiếc điện thoại nữa. nó rơi cái rầm xuống sàn nhà, vang vọng trong đấy vẫn là tiếng nói của Win Win:'' Em đâu rồi Nấm Lùn, có nghe anh nói không?'' Nấm Lùn tắt máy cái rụp, ngồi thất thần dưới sàn. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mình không nghe nhầm chứ? Win Win đang hẹn hò với người con gái khác sao? ''Tin vui mà anh mang đến cho em là như thế này sao anh?''- Nấm Lùn thốt lên trong tiếng nấc nghẹn ngào. Không đâu, chắc là mình đang mơ thôi, làm sao có chuyện đó được. Những hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt vốn dĩ rất mạnh mẽ của Nấm Lùn. Nó cố nuốt những giọt nước mắt mặn chát đọng ở khóe môi. Nó không kiềm chế được cảm xúc của mình. Bề ngoài thì tỏ ra mạnh mẽ nhưng bên trong là một cô gái đang run rẩy và yếu đuối... Liệu ngày mai tỉnh dậy Nấm Lùn có vượt qua được nỗi đau này hay không? Suy cho cùng thì cũng tại Nấm Lùn cả, cứ chôn chặt cảm xúc để rồi tình yêu của nó vụt mất khỏi tầm tay và để lại một khoảng lặng trong trái tim mỏng manh kia.

    [​IMG]


    Ngày hôm sau, có một số điện thoại lạ gọi đến cho Nấm Lùn. Thấy số lạ Nấm Lùn không bắt máy, nhưng số điện thoại đấy cứ liên tục gọi cho Nấm Lùn, Nấm Lùn bực bội:
    - Alo. Ai vậy hả?
    - Xin lỗi, đây có phải là số điện thoại của Nấm Lùn không ạ?
    Nấm Lùn ngạc nhiên. Sao biết tên mình hay vậy cà?
    - Đúng rồi, ai thế?
    - Hihi. Chị là Sâu Bông, bạn của Win Win. Chị nghe anh ấy kể rất nhiều về em đấy.
    - À, chị là Sâu Bông ạ? Em cũng nghe anh Win Win kể về chị. Anh í rất yêu chị đấy.
    - Hihi, em nói thế thôi. Yêu gì chứ? Ăn rồi cứ ăn hiếp chị hoài à.
    - Hi, chị và anh í quen nhau thế nào ạ?
    - Ừ thì cũng tình cờ lắm em ơi. Anh í lên Đà Lạt nghỉ ngơi rồi quen chị. Nói chung cũng có nhiều chuyện bất ngờ, hì hì
    - Vâng. Chị thích anh í ở điểm nào ạ?
    - Anh í tốt bụng, dễ thương, biết quan tâm, lo lắng cho người khác...blah...blah.

    [​IMG]

    Sâu Bông cứ mải mê, mải mê nói mà không biết rằng người đang hội thoại với cô đang lăn dài nước mắt. Nấm Lùn cố gắng bịt miệng lại để tiếng khóc không phải bật ra, nó không muốn cho Sâu Bông biết rằng cô đang khóc vì Win Win.''Win Win tốt bụng ư? Biết quan tâm ư? Nếu anh í thật sự như thế thì đã không nhẫn tâm làm cho mình phải buồn, phải đau như thế này rồi.''
    - Nấm Lùn ơi, em còn ở chỗ đó không?
    - Em vẫn đang nghe chị nói mà. Hihi. Nấm Lùn vội cười lớn, để che giấu giọng sụt sịt trong lời nói của nó. Còn gì đau khổ hơn khi phải che giấu nỗi đau trong nụ cười giả tạo chứ.
    - Chị ơi, em hơi mệt tí. Chị em mình nói chuyện sau nhé.
    - Ừ, em nghỉ đi cho khỏe.
    Nấm Lùn cúp máy thả người xuống giường nhìn trân trân lên trần nhà. Nước mắt từ hai khóe mi chảy lan sang hai bên ướt đẫm. '' Em vui lắm Win Win ạ. Vì anh đã tìm được người tốt xứng đáng với anh. Có lẽ anh đã yêu cô ấy thật rồi, yêu cô ấy nhiều hơn cả những lời nói anh nói yêu em. Tại sao anh lại đối xử với em như vậy chứ? Chẵng lẽ anh không thương em thật sao? Nếu vậy cứ bỏ mặc em đi anh nhé, chúc cho anh có một cuộc sông hạnh phúc. Chỉ cần anh hạnh phúc thì em cũng sẽ hạnh phúc. Vì em yêu anh, yêu rất nhiều''


    Tối hôm đó, trong khi đang ngồi uống cafe cùng nhau, Sâu Bông đã nói với Win Win:
    - Nấm Lùn thích anh anh phải không?
    - Sao em biết?
    - Lúc nói chuyện là em biết thôi. Nghe cái kiểu nói chuyện, hỏi han, quan tâm là em biết rồi. Con gái tụi em nhạy cảm mà.
    - Ừ, có lẽ vậy. Nhưng em đang ghen đấy à. Hehe
    - Em không rãnh đâu mà ghen, mà tại sao anh không thích Nấm Lùn.
    - Anh nói chuyện với Nấm Lùn cũng giống như đang nói chuyện với những đứa con gái khác thôi. Anh với Nấm Lùn chỉ là anh em xã giao thôi à. Không hơn không kém. Anh chỉ xem Nấm Lùn như vậy thì làm sao có thể thích được chứ? Nhiều lúc thấy con bé nói chuyện cũng tội, thấy thương thương, kiểu như là thương hại í. Nhưng biết sao được, thương thế thôi chứ chẵng thể là yêu. Em đừng có suy nghĩ vớ vẩn đấy....
    - À...

    Win Win quay sang đặt lên trán Sâu Bông một nụ hôn nhẹ nhàng. Cuối cùng, giờ cậu ta cũng đã nói ra tình cảm thực sự của cậu. Tất cả những gì Win Win làm với Nấm Lùn cũng chỉ là giả dối thôi, không có gì thật lòng cả. Thế mà uổng công tình yêu Nấm Lùn dành cho Win Win, cuối cùng được đáp trả bằng sự bội bạc như thế này đây. Từ'' yêu'' dễ dàng nói ra đến như vậy ư? Lúc muốn thì nói, lúc hết rồi thì vứt , thế chẵng ra yêu thương nó chỉ xứng đáng đến như vậy thôi sao? Win Win đã nhẫn tâm vứt bỏ Nấm Lùn ra khỏi cuộc đời anh mà không nghĩ đến trái tim người con gái đang đau như thế nào. Yêu thương giờ đây đối với cả hai nó cũng quá xa vời, chẵng thể nào xích lại gần nhau như lúc trước đây được nữa. Yêu thương giờ đây chỉ xuất phát từ một phía, một tình yêu đơn phương đã giết chết trái tim người con gái đáng thương đang chìm trong lạnh giá!


    Chap 4: Có những thứ sẽ mãi là kỉ niệm


    Những ngày đau khổ của Nấm Lùn cũng dần trôi qua, nó đã quá quen với việc hằng ngày phải nói chuyện với Sâu Bông, nghe Sâu Bông kể những câu chuyện hạnh phúc giữa cô và Win Win. Nấm Lùn biết: Mỗi lần nói chuyện với Sâu Bông là một lần tim nó lại đau nhói, đau đau nhiều lắm... Nhưng biết làm sao được, Nấm Lùn vẫn phải cố gắng chịu đựng, ngăn không cho tiếng khóc và tiếng thét đầy đau đớn từ sâu trong lồng ngực thoát ra khỏi vành môi. Phải cố gắng lắm nó mới có thể làm như vậy, nó không thể nói ra nó yêu Win Win vì nó biết: Đã từ lâu rồi, trong trái tim của Win Win có một chỗ vốn dĩ không dành cho nó, mà dành cho người khác, người mà anh đã đặt trọn con tim. Nó dù đau nhưng vẫn luôn hi vọng một ngày Win Win sẽ nhận ra tình yêu của nó và quay trở về bên cạnh nó, săn sóc nó, quan tâm nó như trước đây. Nó vẫn sẽ tiếp tục hi vọng, tiếp tục chờ đợi trong đâu đớn nếu một ngày nó không nhận được tin nhắn đầy vui mừng của Sâu Bông. Sâu Bông sáng hôm ấy suy nghĩ rất nhiều, rất nhiều vì Sâu Bông biết Nấm Lùn cũng rất thích Win Win. Dù Nấm Lùn không nói ra nhưng Sâu Bông đã biết tình cảm Nấm Lùn dành cho Win Win là như thế nào. Nhưng Sâu Bông nghĩ:'' Có những sự thật dù phũ phàng nhưng vẫn phải cần nói ra, vì con người ai cũng cần đối mặt với những sự thật không theo ý mình, và Nấm Lùn cũng không ngoại lệ, cô ấy cần phải biết chuyện này.'' Nghĩ thế rồi Sâu Bông nhắn cho Nấm Lùn một tin nhắn gọn, nhưng bao gồm đầy đủ nội dung mà cô ấy muốn thông báo:'' Nấm Lùn ơi, chị vui quá, 2 tuần nữa là đám cưới của chị với Win Win đấy. Nấm Lùn nếu có thời gian thì nhớ đến tham dự nhé! Chị sẽ gửi địa chỉ cho em biết sau nha.''

    [​IMG]

    - Cái gì? Đám cưới ư? Chuyện gì đang xảy ra thế này- Nấm Lùn nghĩ mà đôi mắt ướt nhòe, làm cho nó nhìn không rõ những tin nhắn vừa rồi. Nó vội chùi nước mắt, đọc đi đọc lại những tin nhắn ấy hai ba lần nhưng nội dung vẫn không thay đổi. Híc, đây chính là sự thật sao? Sao nó lại đau đớn thế này chứ? Nước mắt của Nấm Lùn nhỏ lách tách trên màn hình điện thoại, ướt đẫm bàn phím, ướt đẫm cả khuôn mặt đang nhăn nhó nuốt cơn đau đang chực trào ra khỏi ngực vì sốc. Nó sốc thật, nó đau, nó thấy tim nó như đang vỡ vụn ra từng mảnh. Tim nó như ai đang bóp nghẹt, nghẹt đến mức nó không có chỗ thở, nghẹt đến mức nó thấy mình như đang đi trên cõi tiên giới, mê man mê man, chẵng biết thật biết ảo, nó chỉ thấy ở đâu đó xa xa, là đám cưới của hai người mà trong đó nó cố gọi tên một người nhưng không được, người đó không nghe mà vẫn quay lưng bước tiếp, không để ý rằng nó đã ngã quỵ từ lúc nào.

    [​IMG]


    Tỉnh dậy trong căn phòng của chính mình, Nấm Lùn khẽ cười nhẹ. Cuối cùng, tự nó đau rồi tự nó tỉnh lại, chẵng có ai giúp đỡ nó tỉnh lại, giúp nó hết đau cả. Có phải Nấm Lùn đã đau quá nhiều rồi không? Suốt hơn hai năm qua, đã biết bao nhiêu lần nó phải chịu như vậy, đau đau đau đến mức ngất xỉu lúc nào không biết. Nó như thế ấy, vậy mà có ai biết đâu chứ? Win Win không hề biết, nó vì cậu ta mà thành ra như vậy, có đáng không hả? Nấm Lùn bắt đầu cảm thấy tức giận, nó bỗng dưng muốn gọi cho Win Win để hỏi cho rõ sự thật, nói cho Win Win biết suy nghĩ, tình cảm của nó bấy lâu nay, để sau này dù có như thế nào thì nó cũng sẽ không phải hối hận nữa.
    - Alo
    - Win Win à? Em nè. Em có chuyện muốn nói với anh.
    - Ừ, anh biết là em mà. Em hỏi đi
    - Em nghe chị Sâu Bông nói anh và chị í sắp đám cưới phải không?
    - Ừ, tụi anh cũng mới chọn ngày đây thôi.
    - Tại sao anh không nói cho em biết? Anh muốn giấu em luôn sao?
    - Không! Anh không giấu em, chỉ là anh chưa kịp nói thì Sâu Bông đã nói trước rồi. Vậy nếu em rảnh em tới dự nhé.
    - Hì, dự à? Dự đám cưới của người mình yêu hay sao?
    - Ý em là sao Nấm Lùn?
    - Yên lặng nghe em nói Win Win nhé!. Ngay từ khi em quen được anh, em đã biết trái tim em đã yêu anh rồi. Nhưng em không dám nói, vì em sợ nói ra anh sẽ chê em còn nhỏ quá. Em đã nghĩ đợi đến khi nào em lớn hơn một tí, em sẽ nói cho anh biết em thích anh đến dường nào. Nhưng đúng là người tính không bằng trời tính nhỉ? Em đã không nói ra điều ấy khi em lớn được rồi, chỉ có thể là bây giờ thôi. Tuy thời gian có vội vàng nhưng tình cảm đã sâu đậm rồi. Giờ nói hay sau này em nói với anh thì cũng như vậy thôi, đâu có gì khác nhau đâu anh nhỉ? :)). Em đã từng nghĩ sẽ chẵng bao giờ em có đủ can đảm để nói thích anh nhưng thật may là bây giờ em đã nói được rồi. Anh biết vì sao em muốn nói ra không? Em không muốn sau này em sẽ phải hối hận vì đã không nói ra tình cảm của mình mà chôn chặt nó vào trong tim. Dù biết không được kết quả gì tốt đẹp, nhưng em vẫn muốn anh biết, em đã từng yêu anh như thế nào, từng kỉ niệm của chúng ta em lúc nào cũng nhớ, không bao giờ em quên được, dù chỉ là điều nhỏ nhất. Hihi, em nhẹ lòng rồi, giờ cho phép anh nói đấy- Nấm Lùn nhí nhảnh. Dù nói như vậy nhưng nó biết nó đang buồn rất nhiều

    [​IMG]


    - ...- Win Win im lặng một hồi, không có dấu hiệu trả lời. Anh đang quá sốc với những gì Nấm Lùn vừa nói. Anh cũng từng nghĩ đến những điều như Nấm Lùn nói, nhưng anh không nghĩ Nấm Lùn lại dành nhiều tình cảm cho mình như vậy. Anh cảm thấy hối hận và tội lỗi quá, Nấm Lùn đã yêu, đã nghĩ đến anh như thế mà trước giờ anh lại quá vô tâm với Nấm Lùn, làm những việc khiến cho Nấm Lùn buồn đau mà anh không biết. Anh biết làm gì để bù đắp cho Nấm Lùn đây? Anh biết làm gì để có thể làm lành lại những vết thương mà bấy lâu nay Nấm Lùn đã cố gắng chịu đựng? Anh biết làm gì bây giờ?
    - Thôi chắc anh không có gì muốn nói với em đâu. Thế nhé anh. Em gập máy đây.
    - Khoan đã Nấm Lùn, chúng ta gặp nhau đi. Anh muốn nói chuyện với em.
    Nấm Lùn đứng sựng một lúc, lời đề nghị của Win Win quá đỗi bất ngờ. Thật ra cô muôn gặp Win Win cũng khá lâu rồi, nhưng cô chưa dám nói. Cô nghĩ bây giờ cũng nên gặp một lần cho biết. Biết đâu sau này không có duyên gặp nhau nữa thì sao? Nghĩ như thế nên cô đồng ý.
    - Được thôi. Em cũng muốn gặp anh mà
    - Ừ, vậy em gửi địa chỉ cho anh, anh sẽ qua đón em.
    - Vâng, em biết rồi.
    - Ừ, vậy em nghỉ đi cho khỏe.
    Nấm Lùn gập máy, thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng nó cũng sắp gặp được Win Win rồi, người mà suốt hai năm qua nó yêu tha thiết mặc dù chưa biết mặt. Nhưng điều quan trọng nhất là nó đã nói ra tình cảm của mình. Những lời nói đó nó đã nghĩ nó sẽ nói ra một cách thật trang trọng, trong một khung cảnh thật lãng mạn, vì đó là những tình cảm quý giá mà nó đã giữ gìn bấy lâu. Nhưng dù không phải như vậy, nó vẫn thấy vui vì nó không cần phải giấu Win Win về tình cảm của mình nữa rồi, nó có thể thoải mái thể hiện tình cảm với Win Win vì dù sao thì Win Win cũng đã biết rằng nó yêu cậu ấy. Chỉ có một điều duy nhất khiến nó vô cùng đau lòng. Bời vì dù nó có nói ra thì cũng đâu thể làm được gì, Win Win đâu yêu nó, nó cũng không thể bảo Win Win chia tay Sâu Bông mà đến với nó. Vì như vậy thì chẵng khác gì ép Win Win phải miễn cưỡng cả, mà nó thì không thích như vậy- Chẵng ai được hạnh phúc. '' Chính vì thế mà những gì ngày hôm nay em nói với anh, anh hãy cho vào kỉ niệm, mãi mãi, mãi mãi nhé anh- Win Win đáng yêu của em.''


    Chap 5: Nếu trời sinh đôi ta cạnh nhau

    Win Win đã hẹn 8h sáng nay anh sẽ đến đón Nấm Lùn. Nấm Lùn hồi hộp lắm, suốt cả đêm nó không thể nào ngủ được. Nó vừa trông cho trời mau sáng để có thể gặp Win Win, nhưng nó cũng mong trời đừng sáng vì nó không biết phải đối mặt với Win Win như thế nào. Chính vì lo lắng như thế, nên trời vừa sáng Nấm Lùn đã phải dậy thật sớm, lục tung cả tủ áo quần lên, đắn đo cả buổi mà vẫn không biết phải mặc gì cho lần gặp gỡ quan trọng này. Nấm Lùn vốn dĩ là đứa con gái tuy bên trong mềm yếu nhưng bên ngoài lại thích phong cách mạnh mẽ, hoạt bát, vui tươi- đúng đặc trưng của những đứa con gái Song Tử. Nó đã định mặc váy, nhưng sau nghĩ lại rồi thôi. Vì mặc váy không hợp với tính cách của nó, nhìn cứ yểu điệu thế nào ấy. Cuối cùng nó quyết định mặc quần jean xắn gấu cùng áo sơ mi có cổ phủ áo len bên ngoài, mang đôi giày bốt đen hầm hố, đúng phong cách ngày thường của nó. Nhìn Nấm Lùn thật sự rất xinh đẹp. Mặc dù quần áo trông có vẻ rất cá tính nhưng mái tóc dài và khuôn mặt baby của Nấm Lùn khiến nó đặc biệt hơn bao giờ hết, đảm bảo chàng trai nào nhìn vào cũng thích mê cho mà xem. Giờ chỉ còn trông chờ gặp gỡ của Win Win và Nấm Lùn thôi. Win Win thì khỏi phải nói , đẹp trai hết chỗ chê. Win Win cũng rất hồi hộp nhưng cậu ta không phải tốn thời gian lựa chọn quần áo như Nấm Lùn. Bọn con trai thì chỉ cần thoải mái là được, vì vậy mà Win Win cũng chỉ mặc áo thun cùng áo len, quần jean và giày thể thao Nike- phong cách cá tính ngaft thường của cậu. Win Win vừa dắt con SH trắng của mình ra khỏi cổng thì cậu lại đứng suy nghĩ một lúc lâu. Không biết Win WIn đã nghĩ như thế nào mà lại đi bộ ra trạm xe buýt và bắt xe đi về hướng nơi có Nấm Lùn đang đứng chờ cậu. Xe buýt dần dần lăn bánh để đưa một người con trai về với yêu thương thật sự của mình!

    [​IMG]

    Nấm Lùn ngỡ ngàng cực độ khi thấy người con trai cực kì bảnh bao và dễ thương bước xuống từ xe buýt tự xưng là Win Win. Nấm Lùn cứ ngỡ vì Win Win không đi được xe buýt cơ:
    - Sao anh không đi xe máy? Đi xe buýt anh bảo anh hay bị say xe mà.
    - Hì hì, đúng là anh có muốn đi xe buýt để có thể cùng Nấm Lùn đi bộ đi chơi, như thế mới tình cảm chứ. Hehe...
    '' Ôi, vẫn giọng nói trầm ấm đáng yêu ấy. Hay quá, giọng Win Win vẫn hay như trong điện thoại. Đúng là cái giọng nói mình yêu ấy rồi.'' - Nấm Lùn hạnh phúc nghĩ.
    - Bây giờ Nấm Lùn muốn đi đâu với anh nè?
    - Em không biết nữa, đi đâu cũng được. Hihi

    [​IMG]

    Nhìn Nấm Lùn cười hiền khô như vậy Win Win chợt thấy đau nhói trong tim. Nụ cười đáng yêu như vậy mà anh đã làm nó tắt biết bao nhiêu lần, để nước mắt lại rơi trên khuôn mặt dễ thương ấy. Win Win chợt nhận ra: Tình thương bấy lâu nay Win Win dành cho Nấm Lùn không còn là đùa giỡn nữa rồi.
    - Hay là mình vào khu vui chơi đi, em muốn chơi gì cũng có đó.
    - Vâng!
    Thế là Win Win và Nấm Lùn kéo nhau vào khu vui chơi. Tụi nó đi bên cạnh nhau thật hợp đôi, nhìn cứ như là hot couple vậy à. Đi đâu tụi nó cũng nhận được những lời trầm trồ từ mọi người xung quanh. Nào thì:
    - Ôi đẹp quá, hai anh chị đó thật xứng đôi.
    - Anh kia đẹp trai quá
    - Chị đó cũng đẹp nữa, chắc chỉ có chị ấy mới hợp với anh ấy thôi à...


    ...
    Nấm Lùn nghe những lời khen ngợi như vậy mà nó đỏ bừng cả mặt. Nó cảm thấy hạnh phúc lắm nhưng nó biết dù gì thì niềm hạnh phúc đó cũng chỉ từ nó à thôi. Nhưng Nấm Lùn đâu biết rằng Win Win cũng cảm thấy hạnh phúc, cậu ta đã nghĩ trong đầu, ước gì người đi bên cạnh cậu đến cuối cuộc đời chứ không phải chỉ là một buổi đi chơi này thôi đâu. Bất giác Win Win buột miệng nói:
    - Nấm Lùn, anh nắm tay em được chứ?
    Hơi bất ngờ nhưng Nấm Lùn đã nhanh chóng bình tĩnh lại, cô đã thương Win Win nhiều như thế mà, nắm tay thôi thì có gì là không được chứ. Cô cười hiền:
    - Được chứ. Bình thường mà anh.
    Thế là Win Win nắm tay Nấm Lùn thật, nhìn tụi nó ai cũng nghĩ là một couple rất hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc.
    Từ giây phút tay Win Win chạm vào tay Nấm Lùn, tia điện tình yêu như lan truyền cho cả hai con người ấy. Mồ hôi cứ túa ra trong lòng bàn tay của Nấm Lùn, nó hồi hộp quá, tay của Win Win thật ấm khiến cho con tim của Nấm Lùn cứ rung lên theo từng hồi. Nấm Lùn biết phải làm sao bây giờ? Càng lúc nó càng thấy tình cảm mà nó dành cho Win Win càng sâu đậm hơn bao giờ hết. Nó biết phải làm gì với con tim mình đây? Tiếp tục như thế này hay dừng lại? Liệu nó phải làm như thế nào mới đúng?
    - Nấm Lùn, cho anh mượn điện thoại của em tí đi.- Câu nói của Win Win làm cắt ngang suy nghĩ của Nấm Lùn.
    - Ủa, làm gì vậy anh?
    - Thì cứ cho mượn một tí
    Nấm Lùn rút điện thoại đưa cho Win Win, mắt vẫn dõi theo xem Win Win làm gì. Thì ra cậu ta tắt nguồn điện thoại của Nấm Lùn, nhưng cũng tắt nguồn điện thoại của cậu. Nấm Lùn ngạc nhiên hết sức. Nó chưa định hỏi thì Win Win đã nói:
    - Hôm nay anh và em đi chơi, sẽ là một buổi thật trọn vẹn. Anh sẽ thực hiện tất cả những gì anh đã hứa với em. Vì thế mà anh không muốn ai làm ảnh hưởng đến chúng ta ngày hôm nay cả.
    - Vâng. Em hiểu rồi
    - Hihi. Vậy giờ chúng ta đến khu ném bóng nhé.

    [​IMG]

    Win Win và Nấm Lùn cùng chạy thật nhanh đến khu ném bóng. Vì Win Win cao hơn, nên lúc nào cũng ném bóng vào rổ nhiều hơn Nấm Lùn, cơ mà tức, tại sao Nấm Lùn ném vô rổ trái nào hết, lại còn bị Win Win xoa đầu chế giễu nữa chứ. '' Ôi cái nụ cười đáng ghét xấu xa ấy, dám chế giễu mình nữa'' Nấm Lùn bực tức nghĩ trong đầu, nó chu môi phồng má chọc tức lại Win Win. Thế nhưng, Nấm Lùn làm thế Win Win không hề tức mà ngược lại, Win Win còn thấy yêu Nấm Lùn nhiều hơn nữa, cái con bé lùn lùn, xinh xinh ấy đã làm trái tim Win Win nóng lên thật rồi. Tiếp theo sau đó, hai đứa chơi trò nhảy theo nhạc. Lúc đầu khi nghe Nấm Lùn bảo chơi Win Win nhăn nhó không chịu, vì trò ấy trẻ con quá. Vậy mà Nấm Lùn đâu có chịu thua, nó năn nỉ ỉ ôi, dùng cái miệng ngọt lịm của mình với kế sách '' Mỹ nhân kế'' đến khi nào Win Win gật đầu thì thôi. Hai đứa này y hệt làm trò ngố cho thiên hạ, nhảy loạn xạ ngầu, chẵng đâu vô đâu, nhỉ nhảnh vô cùng. Mọi người xung quanh ai cũng nhìn tụi nó, một phần vì cái tội trai xinh gái đẹp, một phần vì nhìn tụi nó vui và hạnh phúc quá, cười với nhau tít cả mắt nên khiến người ta càng muốn nhìn hơn.

    [​IMG]

    Chơi chán Win Win và Nấm Lùn rủ đi ăn. Win Win hỏi đến món nào, Nấm Lùn cũng lắc đầu vì nó sợ ăn nhiều sẽ mập. Biết thế nên Nấm Lùn bảo không ăn, Win Win vẫn gọi ra tất cả, bắt Nấm Lùn phải ăn. Nhưng Nấm Lùn đâu có vừa, nó cứng đầu cứng cổ lắm, không ăn là không ăn. Thế mà đến khi Win Win đưa món ăn đến miệng bảo Nấm Lùn mở miệng ra, thì ngay lập tức, Nấm Lùn như con rô bốt tự động, ăn hết tất cả những gì Win Win đút cho nó. Vừa ăn mà nước mắt Nấm Lùn cứ chực trào ra. Nó vui lắm, vì giờ đây, ngồi trước mặt nó là Win Win- người con trai mà nó hằng mong đợi. Nhưng chỉ có bây giờ là như thế thôi, bắt đầu từ ngày mai mọi thứ sẽ vẫn trở về như cũ. Win Win sẽ vẫn là người yêu của Sâu Bông, là chồng tương lai của Sâu Bông, là người dưng đối với Nấm Lùn, không hơn không kém. Nó biết mình không kiềm được nước mắt, nên nó vội chạy đi chỗ khác. Nấm Lùn đứng trước gương, nó đã khóc to, thật to. Nó tự lấy tay ôm ngực, ôm để kiềm cơn đau xuống, ôm để nó tự trấn tỉnh bản thân mình, ôm để ngăn cho con tim bớt đâu, nước mắt hết rơi, để cho Win Win không biết rằng nó đang khóc, đang đau khổ nhiều lắm. Tuy nó cố che giấu nhưng có một người vẫn biết, vẫn hiểu, vẫn đang chờ nó đi ra, vì chính con tim của người đó cũng đang như thế. Đôi mắt của người đó vẫn đang đỏ hoe, chỉ có một điều: nước mắt người đó không chảy ra vì nướ mắt đó, đã nuốt ngược vào trong, nó chảy vào trong máu, trong tim và nó đang dày vò tâm hồn lẫn thể xác của người con trai đáng thương, chứa đựng trong lòng một tình yêu nhưng mãi mãi chẵng nói nên lời.



    Chap cuối: Em Sẽ Quên

    Nấm Lùn và Win Win dạo chơi chán qua các con phố trong khi trời đã nhá nhem tối. Đột nhiên Win Win nắm tay Nấm Lùn chạy băng băng trên đường. Nấm Lùn bị giật tay mạnh nên hoảng hốt, chạy đến nỗi không kịp thở. Nấm Lùn vừa chạy vừa thở hồng hộc, vừa hỏi Win Win:
    - Anh dắt em đi đâu vậy?
    - Im lặng, Nấm Lùn cứ chạy đi, theo anh rồi sẽ biết.
    Anh và nó chạy một đoạn khá dài, rồi dừng chân tại một tiệm bán quà lưu niệm bé bé xinh xinh trong lòng thành phố. Nhìn cách trang trí cửa tiệm, Nấm Lùn mới chợt giật mình:'' Gần đến Valentine rồi, nhanh quá.'' Nó buột miệng hỏi đau đớn:
    - Anh mua quà cho chị Sâu Bông hả?
    - Không.
    - Ơ, thế anh mua cho ai?
    - Cho em. Cũng sắp đến Valentine rồi mà Nấm Lùn. Valentine năm trước anh đã hứa sẽ tặng gấu bông và socola cho em nhưng anh chưa thực hiện được. Bây giờ anh sẽ thực hiện lời hứa đó với em. Em chọn đi, thích con nào?
    - Thôi em không nhận đâu. Lớn rồi ai chơi gấu bông nữa, người ta cười cho í.
    - Không sao đâu mà. Anh sẽ mang giúp em. Có gì người ta cười anh chứ không cười em đâu. Yên tâm đi mà.
    - Thế thì chọn con nào nhỏ nhỏ í.
    - Con này nhé.
    - Thôi, nhỏ hơn nữa.
    - Thế con này?
    - Thôi, hơi to. Nhỏ nữa đi anh.
    - Con này.
    - Nhỏ nữa nữa.

    [​IMG]


    Tụi nó tranh cãi qua lại một hồi khiến chị chủ quán phát cười, chị chọc hai tụi nó:
    - Hai đứa yêu nhau hạnh phúc quá ha. Chị nhìn mà ghen tị đấy.
    Nấm Lùn và Win Win nghe vậy thì im bặt, không cãi vã gì nữa. Mặt tụi nó đỏ ửng lên, Nấm Lùn đang định thanh minh'' Tụi em không phải là đang yêu nhau đâu chị'' thì Win Win đã lên tiếng cắt ngang:
    - Chị ơi lấy cho em con gấu bông nào lớn nhất và một hộp socola nữa chị nhé.Socola loại đắng nhất ý ạ.
    - Anh ác thế. Sao lại lấy socola đắng nhất cho em- Nấm Lùn nhõng nhẽo.
    - Suỵt, đó là bí mật của riêng anh, không được hỏi nhiều. Cứ im lặng và nhận quà đi.
    Chị chủ quán gửi quà cho hai đứa, chị ấy còn không quên nháy mắt dặn dò:
    - Hai đứa nhớ mãi mãi hạnh phúc để thường xuyên ghé quán chị nhé.
    Hai đứa ngại ngùng gãi đầu rồi chào chị ra về.
    Win Win tay mang gấu bông, Nấm Lùn cầm hộp socola, hai đứa quyết định đi về. Đi bọ được một lúc, Nâm Lùn mỏi chân quá, ngồi thụp xuống đường, tay đấm đầu ngối, mặt nhăn nhó mệt mỏi:
    - Em mỏi chân quá
    - Có đi được nữa không?
    - Chắc là không đâu. Híc híc
    Nghe Nấm Lùn nói thế, Win Win đi đến trước mặt Nấm Lùn, cậu quỳ xuống nói với Nấm Lùn:
    - Em lên đi, anh cõng em.
    Nấm Lùn bất ngờ quá, nó không ngờ Win Win lại hành xử như vậy. Nấm Lùn đã định leo lên nhưng sau nó nghĩ lại nên thôi, nó không thể làm như vậy được:
    - Thôi em không lên đâu
    - Anh bảo lên đi- Win Win bỗng dưng gắt lên, chính anh cũng không hiểu vì sao mình lại làm như vậy.
    Nấm Lùn hơi có phần hoảng sợ trước thái độ của Win Win, nó miễn cưỡng leo lên lưng anh, tay nó run run vòng qua cổ anh.

    [​IMG]

    - Anh đưa gấu bông đây em cầm cho, anh cõng em cũng đủ nặng rồi.
    - Cũng biết thế cơ à. Này cầm đi, người gì cứ như heo ú.
    - Á, dám nói em thế cơ à. Ai heo ú hả. Heo ú thì ai mượn cõng.
    - Thích cõng thế đấy. Heo ú thi bảo heo ú chứ sao, không lẽ kêu heo ốm à?
    - Không có heo heo gì hết á. Nói nữa là em không cho anh cõng nữa đâu.
    - Thôi thôi, anh đùa tí í mà : ))
    - Biết chứ. Hehe...
    Nấm Lùn và Win Win trò chuyện rất rôm rả trên đường đi. Dường như, hai tâm hồn đồng điệu đã tìm thấy nhau trong cùng một nốt nhạc của cuộc sống. Cả Nấm Lùn và Win Win đều ước gì thời gian có thể ngừng trôi, Trái Đất có thể ngừng quay để tụi nó có thể vui đùa nói chuyện với nhau như thế này mãi mãi. Win Win chợt nói ra suy nghĩ trong lòng anh:
    - Nấm Lùn nè.
    - Gì hả anh?
    - Gía mà anh gặp em sớm hơn, thế thì mọi chuyện đã khác rồi em nhỉ

    [​IMG]

    Nấm Lùn im lặng, nó không nói gì cả. Tuy không nói nhưng trong đầu Nấm Lùn là một mớ suy nghĩ ngổn ngang:'' Win Win à, bây giờ anh nhận ra điều này có phải là quá muộn rồi không? Tại sao lúc trước anh không thương em như bây giờ? Tại sao anh vẫn đi tìm người con gái khác để rồi bây giờ anh nhận ra thì có được gì nữa đâu. Nếu ngày trước anh quen em thật lòng, thì chắc bây giờ anh và em sẽ không đau khổ như thế này đâu. Anh có biết là anh ác lắm, anh ác lắm không hả Win Win?'' Nước mắt Nấm Lùn lăn dài, nó vội vàng chùi lấy chùi để nước mắt, nó nhảy xuống khỏi lưng của Win Win, nói vội với anh:
    - Cũng sắp đến nhà em rồi. Em muốn tự về nhà. Anh đi về đi.
    - Em muốn anh về thật sao?
    - Đúng vậy, anh đi đi.
    - Ừ. Anh hiểu rồi. Anh về, em ngủ ngon luôn nhé. Anh vui lắm vì hôm nay anh được gặp em. '' Người anh yêu''- Win Win đã nghĩ thầm như thế chứ anh không nói ra ba từ thiêng liêng ấy.

    [​IMG]


    Ngay khi Win Win quay lưng bước đi, nước mắt Nấm Lùn cứ không ngừng tuôn, ướt đẫm ước đẫm. Bóng Win Win vừa khuất sau ngõ hẻm, Nấm Lùn đã òa lên khóc nức nở, nó ngồi thụp xuống ôm ngực đau đớn. Nó thầm nhủ: '' Cố lên, cố lên, đừng đau như thế nữa mà. Cố gắng rồi cũng sẽ vượt qua thôi, đừng đau nữa, đau nữa.'' Tay Nấm Lùn ghì chặt con gấu bông mà Win Win vừa mua, úp mặt vào nó để khóc cho không thành tiếng, để cho tiếng thét đau đến xé cả ruột của nó không bật ra. Nấm Lùn biết làm sao bây giờ, thật là khổ tâm quá. Nó yêu Win Win nhiều đến như thế rồi, vậy mà cũng không có cơ hội được nói ra bằng chính miệng của nó. Nó trách bản thân mình nhiều lắm: trách bản thân ngu ngốc, để vụt mất tình yêu là do chính nó chứ không phải do ai khác. Nó có thể trách ai được ư? Ngày trước khi chưa gặp Win Win, tối nào nó cũng khóc khi nghĩ về anh. Bây giờ gặp Win Win rồi, nó lại càng đau, càng khóc nhiều hơn nữa. Nó yêu anh, yêu đến thế mà. Hộp socola anh tặng nó, nó cầm lên ngắm nghía, mặc cho nước mắt lã chã rơi trên hộp socola đắng nhất mà anh mua. Nó ăn, nó ăn một miếng. Đắng thật, socola đắng như chính nước mắt của nó, như chính nỗi đau của nó và như chính tình yêu của nó. '' Em yêu anh nhiều lắm, biết không hả Win Win.''


    [​IMG]


    '' Cuối cùng thì anh cũng đã được nghe chính miệng em nói em yêu anh rồi. Anh vui lắm Nấm Lùn ơi'' Win Win đứng ngay đầu hẻm nhìn Nấm Lùn, anh tự nói như vậy trong làn nước mắt. Win Win đã quay lại vì anh muốn ôm Nấm Lùn một lần, có thể là lần cuối vì anh biết chắc anh sẽ không còn cơ hội nữa. Nhưng khi nhìn thấy Nấm Lùn đau đớn như vậy, ý nghĩ của anh đã ngay lập tức tan biến. Anh chợt nhận ra, vì yêu anh mà Nấm Lùn đã đau khổ đến như thế nào. Anh còn tư cách gì để đến bên Nấm Lùn mà ôm Nấm Lùn được chứ.'' Anh xin lỗi em, vì một thằng như anh mà em phải chịu nhiều đau khổ. Vì một thằng chẵng ra gì như anh mà em không tìm được một niềm vui nào khác. Anh chỉ mang cho em toàn là bất hạnh và xui xẻo thôi. Nếu em không quen anh nữa thì em sẽ tìm được hạnh phúc thật sự của mình. Anh sẽ ra đi để em có thể quên anh mà tìm được một người yêu em nhiều hơn anh đã yêu em. Đừng khóc nữa, nín đi nhé bé con của anh... Anh yêu em'' Win Win đã nghĩ như thế rồi cậu quay lưng bước đi. Nước mắt rơi, cậu không lau, cậu cứ để nó chảy mãi, chảy mãi, chảy dài theo bước chân của cậu. Cậu đã không thể lau nước mắt cho người con gái cậu yêu, thì cậu chẵng có gì phải tự lau nước mắt của mình cả. Quay lưng bước đi trong đau khổ, một người âm thầm nuốt nỗi đau xuống sâu thẳm con tim, còn một người thì gặm nhắm nỗi đau đớn trong tiếc nấc tủi hờn. Một người con gái và một người con trai- Hai duyên phận đã tìm đến được với nhau. Nhưng vô tình lạc bước để rồi hỏng chân, rơi vào hai ngã rẽ cuộc đời, hai ngã rẽ mà chẵng bao giờ ghép chung thành một con đường.


    '' Sau tin nhắn này anh sẽ không liên lạc với em nữa đâu Nấm Lùn ạ. Mọi chuyện giữa anh và Sâu Bông chẵng thể thay đổi được, đám cưới sẽ vẫn được tiếp tục. Anh xin lỗi em nhiều lắm, rất nhiều, vì anh biết em đã tổn thương đến như thế nào. Anh giờ không thể quan tâm, chăm sóc, lo lắng em như ngày trước nữa, tự em phải biết lo cho bản thân mình đó. Em hay bị cảm nên nhớ giữ gìn sức khỏe cho cẩn thận, trời lạnh nhớ phải mặc cho ấm vào. Hãy học thật giỏi, sống thật tốt, cười thật nhiều, quên anh đi và tìm một người tốt để yêu em thật lòng nhé. Em hãy nghe anh nói điều này, những lời sau đều xuất phát từ chính trái tim của anh, không sai một nhịp nào đâu: Anh yêu em, Nấm Lùn bé bỏng của anh.''

    Nấm Lùn lại khóc khi đọc được những dòng này. Nó hạnh phúc lắm, rất rất hạnh phúc. Win Win đã mang đến cho Nấm Lùn biết bao nhiêu niềm vui, niềm hạnh phúc. '' Quen được anh là điều may mắn nhất của cuộc đời em, chưa bao giờ em hối hận vì việc này cả, Win Win ạ.'' '' Được thôi, từ gờ chúng ta sẽ không liên lạc nữa. Em sẽ trả anh về với cuộc sống vốn dĩ của riêng anh, một cuộc sống không hề tồn tại hình bóng của em. Anh muốn em quên anh ư Win Win? Không đâu, em hứa sẽ không quen anh nữa, nhưng quên anh là điều mà suốt cuộc đời em không thể làm được. Vì người em yêu chỉ có một mà thôi. Anh hiểu không?''- Nấm Lùn đã độc thoại như vậy trước khi cô nhấn phím reply: '' Tình cảm của anh cũng là tình cảm của em, con tim em cũng chính là con tim của anh. Hay xem như chúng ta quen nhau là một giấc mơ thôi anh nhé. Bây giờ chúng ta phải tỉnh dậy thôi. Tạm biệt Win Win, người mà em yêu suốt cả cuộc đời... Love you always...''

    [​IMG]

    Khi tin nhắn vừa báo cáo gửi, Nấm Lùn đã tháo sim, bẻ gãy làm đôi và thả rơi ngoài cửa sổ. Như vậy là từ giờ cô và Win Win không liên lạc nữa, không gặp nhau, không trò chuyện một lần nào nữa. Cuộc sống của ai trả về cho người ấy. Dù cả hai đều biết sẽ rất đau khổ khi phải chấp nhận chuyện này nhưng sự thật thì con người vẫn phải đối mặt. Sẽ mãi mãi là của nhau nếu tình cảm còn nguyên vẹn. Yêu thì nên nói, nếu không thì mất. Không yêu thì đừng nói yêu, nếu không cả hai rồi sẽ đau. Chỉ có những tình cảm chân thành mới đến được với nhau, cùng nhau hướng về một tương lai hạnh phúc. Còn những dây tơ hồng đã bị đứt, hì chẵng thể nối lại được. Cũng như Win Win và Nấm Lùn, hai đầu sợi dây đã chia về hai ngã, và cuối cùng, mãi mãi, họ chẵng thể tìm thấy nhau. Nếu có chỉ có thể gặp nhau trong giấc mơ, một giấc mơ xa, chứa đựng một tình yêu chia lìa và đầy nước mắt.
    - Win Win, em yêu anh
    - Nấm Lùn, anh yêu em.


    [​IMG]


    Đôi ta đã mất nhau, mãi mãi....

    ''Đến bao giờ em biết rằng mình... dù có cố quên hết
    Nhưng sao bóng hình anh vẫn ở lại
    Và đến phút cuối đó em như người ngốc nghếch thôi
    Vì khi đó em... đánh mất anh trong vòng tay về nơi gió mây...''

    ♥ Em Sẽ Quên- Bích Phương♥

    _____________________________________Hoa Kỳ Tuyết

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/3/14
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Những thủy quái nước ngọt lớn nhất hành tinh

    Tuy nhỏ hơn rất nhiều so với những loài cá sống dưới đại dương nhưng kích cỡ cơ thể của những loài cá nước ngọt vẫn nằm ngoài sức tưởng tượng của rất nhiều người.​


    Cá da trơn khổng lồ sông Mekong

    Là một trong những loài cá nước ngọt lớn nhất thế giới, cá da trơn sông Mekong có thể phát triển cơ thể tới chiều dài 3 m. Gần như không có kẻ thù tự nhiên trong quá trình sinh trưởng và phát triển trên dòng sông Mekong nhưng loài cá này đang đứng sát mép vực tuyệt chủng bởi mức độ đánh bắt quá mức của con người hoặc sự hình thành liên tiếp các đập thủy điện trên dòng sông.

    [​IMG]

    Cá da trơn khổng lồ trên sông Mekong bị bắt giữ tại Campuchia năm 2007.

    Hiện tại, con người còn lưu giữ rất nhiều tài liệu cổ xưa có niên đại hàng ngàn năm nói về loài cá da trơn khổng lồ trên dòng sông Mekong. Trong khi đó, con cá da trơn lớn nhất được bắt giữ ở miền Bắc Thái Lan năm 2005 với cân nặng 293 kg. Tính tới thời điểm hiện tại, chú cá trên cũng là con cá nước ngọt lớn nhất được con người bắt giữ.

    Cá đuối gai độc khổng lồ

    Không chỉ lớn nhất trong những loài cá đuối sống trên nước ngọt, cá đuối gai độc có tên khoa học là Himantura polylepis cũng là một trong những loài cá lớn nhất thế giới. Các nhà nghiên cứu cho rằng, những cá này là “hóa thạch sống”, vốn chẳng thay đổi gì nhiều trong suốt quá trình sinh trưởng và phát triển kéo dài hàng triệu năm qua.

    [​IMG]

    Những con cá đuối gai độc khổng lồ sống ẩn mình ở hệ thống kênh ngòi chằng chịt của Thái Lan, Borneo, New Guinea và miền Bắc Australia. Do đặc tính sinh sống, loài cá này thường xuyên chôn mình dưới đáy sông và chỉ để hở lỗ thở duy nhất phía trên thân mình. Con mồi của cá đuối gai độc là sò, cua và các loài sinh vật sống ở tầng đáy khác. Cảm biến sinh học trên mình cho phép cá đuối gai độc phát hiện điện trường của con mồi. Những người sống gần sông nước kể rằng, cá đuối gai độc khỏe tới mức chúng có thể kéo những chiếc thuyền câu đi ngược dòng nhằm thoát thân khỏi những chiếc móc. Gai chứa nọc độc ở đuôi là một trong những thứ vũ khí tự vệ nguy hiểm bậc nhất của cá đuối, với những cú tấn công dễ dàng cướp đi sinh mạng một người trưởng thành. Các nhà khoa học cho biết, số lượng cá đuối gai độc khổng lồ đã giảm mạnh trong những thập niên gần đây bởi môi trường sống của loài này bị xâm phạm. Giống như cá da trơn khổng lồ sống trên sông Mekong, cá đuối gai độc cũng là một trong những loài nằm sát mép vực tuyệt chủng. Hiện tại, không ai có thể xác định được số lượng chính xác cá đuối gai độc còn tồn tại trên trái đất.

    Cá vảy rồng Arapaima

    Cá vảy rồng Arapaima còn có tên gọi khác là pirarucu hoặc paiche (Arapaima gigas), sống ở các sông ngòi, đầm lầy nhiệt đới Nam Mỹ. Kích cỡ quá khổ khiến cá vảy rồng Arapaima được coi là một trong những loài cá nước ngọt lớn nhất hành tinh. Những con cá vảy rồng lớn nhất có thể đạt chiều dài 2,5 m với cân nặng lên tới 200 kg.

    [​IMG]

    Trên thực tế, cá vảy rồng lần đầu được thế giới biết đến khi nhà sinh vật học người Thụy Sĩ tên là Louis Agassiz ghi nhận sự tồn tại của loài này năm 1829, trên một con nhánh sông Amazon thuộc lãnh thổ Brazil. Kể từ đó, tên tuổi cá vảy rồng Arapaima nhanh chóng được khắp thế giới biết đến, kéo theo số lượng loài này sụt giảm bởi sự săn bắt của con người. Trên thực tế, kích thước lớn khiến cá vảy rồng Arapaima không thể sử dụng nguồn oxi sẵn có trong nước để thở. Chính vì lẽ đó, loài cá này thường xuyên phải nổi lên mặt nước để lấy dưỡng khí. Tuy nhiên, hai mang lớn có chứa các bóng khí đặc biệt, có thể giãn nở để chứa oxy giúp cá vảy rồng có thể nhịn thở từ 5 đến 15 phút sau mỗi lần nổi lên mặt nước.

    Cá “ăn thịt người” Goonch

    Goonch là loài cá da trơn khổng lồ, ăn thịt, sống trên các dòng sông chảy siết ở nhiều nước châu Á, đặc biệt là khu vực gềnh thác của những dòng sông bắt nguồn từ dãy Himalaya và nhánh chính trên thượng nguồn sông Mekong. Tuy khá khỏe mạnh và hung hãn nhưng số lượng loài cá này đang giảm mạnh bởi mức độ ô nhiễm ngày càng gia tăng trên các dòng sông.

    [​IMG]

    Bức ảnh chụp cá Goonch tại sông Ramganga, Ấn Độ, vào năm 2010.

    Bên cạnh kích thước, cá Goonch còn gây sự chú ý mạnh mẽ vì bị coi là loài động vật ăn thịt người. Không ít người Ấn Độ tin rằng, xác người cháy dở sau nghi lễ hỏa táng chính là thức ăn của loài cá này. Tuy nhiên, việc tận diệt kèm theo sự thay đổi của môi trường khiến những con cá Goonch không thể phát triển cơ thể tới mức đủ lớn để tấn công con mồi kích thước tương tự con người.


     
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Dễ Thương chưa...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/3/14
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    Cá sấu đen, lươn điện, cá ma cà rồng... là những loài thủy quái hung tợn của sông Amazon, một trong những con sông lớn và có nhiều loài động vật nguy hiểm bậc nhất thế giới.​


    1. Cá sấu đen Caiman

    [​IMG]

    Sông Amazon là một dòng sông ở Nam Mỹ được biết đến là môi trường sống của nhiều loài động vật khổng lồ và nguy hiểm. Cá sấu đen caiman là một trong những loài thủy quái hung tợn sinh sống tại con sông này. Một con cá sấu caiman có thể dài tới 6 m với phần hộp sọ lớn và nặng hơn cá sấu sông Nile. Là loài động vật ăn thịt hàng đầu ở sông Amazon, cá sấu đen caiman có thể ăn bất cứ thứ gì ở gần chúng, bao gồm cả cá piranha, khỉ, hươu, nai, cá rô, trăn anaconda. Năm 2010, nhà sinh học Deise Nishimura đã bị mất một chân khi chiến đấu với một con cá sấu đen caima sau 8 tháng con vật này trốn dưới thuyền của bà.​
     
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    2. Rắn xanh Anaconda

    [​IMG]

    Rắn xanh Anaconda là loài rắn lớn nhất thế giới. Những con rắn cái có thể lớn hơn rắn đực với chiều dài 9 m, nặng 250 kg và đường kính cơ thể đạt 30 cm. Loại rắn này không độc, nhưng thay vào đó chúng dùng sức mạnh cơ bắp to lớn để bóp nghẹt con mồi như hươu, nai, cá sấu caiman và thậm chí cả báo đốm châu Mỹ. Chúng thường sống ở những vùng nước nông có thể cho phép chúng ẩn nấp và chúng thích ở những khu vực nhánh sông Amazon.​
     
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    3. Cá ăn thịt Arapaima

    [​IMG]

    Đây là loài cá ăn thịt khổng lồ sống ở sông Amazon và các hồ lân cận. Arapaima thường ở bề mặt nước vì chúng cần hít thở không khí ngoài việc hấp thụ khí oxy qua mang. Cá Arapaima có thể dài đến 2,7 m và tặng 90 kg. Loài cá này hung dữ đến mức lưỡi của chúng cũng có răng.​
     
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    4. Rái cá khổng lồ

    [​IMG]

    Rái cá khổng lồ là một ví dụ điển hình của dòng họ nhà chồn. Những con rái cá đực khi trưởng thành có thể dài 2 m (tính từ đầu đến đuôi). Loại rái cá này thường ăn cá và cua. Chúng thường đi săn bắt theo thành nhóm từ 3 đến 8 con và có thể ăn 4 kg thức ăn mỗi ngày. Ngoài ra, loại rái cá này còn có thể tấn công và ăn thịt rắn anaconda và cá sấu caiman. Chúng cũng được xem là một trong những loài động vật ăn thịt nhiều nhất ở sông Amazong và được mệnh danh là "loài sói của sông".​
     
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    5. Cá candiru

    [​IMG]

    Sông Amazon không chỉ sản sinh ra những loài sinh vật khổng lồ mà còn là nơi sinh sống của những sinh vật nhỏ bé nhưng vô cùng đáng sợ. Candiru là loài cá nước ngọt ký sinh có kích thước khá nhỏ, da trơn, được biết đến với khả năng chui vào niệu đạo của những ai dám đi tiểu ở sông. Một người đàn ông từng phải phẫu thuật để lấy loài sinh vật này ra khỏi ống niệu đạo khi chúng đang cố gắng chui vào tinh hoàn. Cá candiru thường dùng gai bám vào những con cá lớn hơn và hút máu của chúng.​
     
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    6. Cá mập bò

    [​IMG]

    Cá mập bò thường sống ở khu vực nước ngọt và được tìm thấy ở những vùng nước sâu thuộc nhánh sông Amazon như Iquitos ở Peru, cách cửa biển 4.000 km. Đây là loài cá có thể cảm nhận được sự thay đổi độ mặn của nước xung quanh và có thể thích nghi tùy theo môi trường mới. Loại cá này có chiều dài khoảng 3,3 m, nặng 312 kg. Giống như các loài cá mập khác, chúng có vô số răng nhọn hình tam giác và bộ hàm rất khỏe với lực cắn lên tới 589 kg. Cá mập bò được đánh giá là một trong những loài cá mập nguy hiểm nhất thế giới.​
     
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    7. Lươn điện

    [​IMG]

    Lươn điện trông giống cá da trơn hơn là lươn. Loài lươn điện có chiều dài 2,5 m và sinh ra dòng điện từ các tế bào đặc biệt gọi là electrocyten nằm bên sườn. Dòng điện này có thể đạt mức 600 volt, gấp 5 lần so với dòng điện trong ổ cắm điện thông thường ở Mỹ và đủ để hạ gục một con ngựa. Nhiều cú sốc điện từ loài sinh vật này có thể gây đau tim hoặc suy hô hấp cho người. Khi bị lươn điện tấn công, người bình thường sẽ bị choáng và chết đuối. Những con lươn điện xác định vị trí con mồi bằng cách tạo ra những dòng điện 10 volt trước khi làm con mồi bị choáng và giết mồi bằng những luồng điện mạnh hơn.​
     
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    8. Cá Piranha bụng đỏ

    [​IMG]

    Loại cá này chủ yếu ăn xác động vật thối. Chúng có chiều dài khoảng 30 cm và bơi thành đàn lớn. Cá Piranha bụng đỏ có răng nhọn. Các hàm răng đan lồng vào nhau giúp chúng xé thịt con mồi một cách dễ dàng. Những nhóm cá Piranha bụng đỏ có thể tập trung vào con mồi không may mắn và xử lý nhanh gọn trong vài phút. Tuy nhiên, những cuộc tấn công con mồi rất hiếm và thường xảy ra khi chúng rất đói hoặc bị khiêu khích.​
     
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    9. Cá ma cà rồng Payara

    [​IMG]

    Payara là loài cá săn mồi vô cùng dữ tợn, có khả năng nuốt số lượng cá bằng một nửa kích thước của cơ thể. Thức ăn chính của loại cá này là cá piranha. Tên của chúng xuất phát từ hai chiếc răng nanh mọc ra từ hàm dưới với chiều dài 15 cm, được dùng để đâm xuyên qua con mồi sau khi tấn công. Hàm trên của cá có những chiếc hố đặc biệt dùng để tránh những chiếc răng nanh tự đâm chúng.​
     
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    10 loài thủy quái sông Amazon

    10. Cá Pacu

    [​IMG]

    Cá Pacu là loài sinh vật có hàm răng giống người. Không giống những loài sinh vật trong danh sách, cá Pacu là cá ăn tạp, thức ăn yêu thích là hoa quả và các loại hạt. Tuy nhiên, loại cá này có thể khiến nhiều đàn ông khiếp sợ vì chúng có thể cắn đứt tinh hoàn của họ. Một người đàn ông sống ở Papua New Guinea đã thiệt mạng sau khi bị một con cá Pacu cắn đứt tinh hoàn.​
     
  14. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Mình chia tay nhé...

    Đơn côi là gì ngoài một chiều se lạnh ngắm mãi mây trời không rời mắt và lạc lại trong cảm xúc...​


    Mình chia tay nhé... Em sẽ không làm anh vướng bận nữa, không làm anh suy nghĩ, không trách móc anh nữa.
    Em sẽ trở lại những lằn ranh của ngày bắt đầu, sẽ bầu bạn với mưa và nỗi nhớ. Sẽ trải lòng với mây những ngày thênh thang và nhàn rỗi...
    Chia tay nhau rồi, thì có còn là gì để níu kéo cuộc sống nhau...

    Ngày chiều cả gió, những cơn gió lạc vào lòng anh. Để những chiều gió ngược gió se, anh bên em với bao ấm áp. Hôm nay gió nào lại lạnh, gió cứ quẩn mãi quật tung mái tóc và mang kí ức của em trôi xa. Em sẽ nhặt nhạnh lại những yêu thương của ta từ đâu? Em không biết nữa, em tìm hoài chỉ thấy nỗi đơn côi chiếm ngự...

    ♥♥♥

    Mình xa nhau nhé, những thói quen sẽ không còn, những trói buộc và trách nhiệm cũng không cận kề nữa.

    Khi người ta không còn đến cả tình thương dành cho nhau, sống với nhau có vì vỏ bọc trách nhiệm, thì người ta có thể sống an nhiên bình thản qua ngày được sao?

    [​IMG]

    Mình quên nhau nhé... Em hứa sẽ không nhớ anh nữa, sẽ buộc nó như quả bóng bay về bên cột mốc. Để ngày nào bóng bay đứt sợi bóng bay đi xa, không thì sẽ gặm nhấm những tinh cầu nhớ nhung mà rồi xép dần, tan dần đến khi im lìm còn lại thân xác bên cột mốc ấy.

    Chỉ cần nói được đứt đoạn lời chia xa, khi những yêu thương sẽ dồn ép lại sau sự buông tha cho cuộc sống của nhau, thì có là yêu có là dấu bao nhiêu rồi cũng phôi phai theo thời gian...
    Em đến với anh không gì ngoài tình yêu, lỡ dở bao hiểu lầm và vứt bỏ cả những chênh vênh để chia tay xuông bao lần mà vẫn đến với nhau. Nhận lại gì ngoài đơn côi trong không gian ấy. Khi người nhớ không còn, kẻ thương chẳng ở...

    ♥♥♥

    Em chưa bao giờ nghĩ sau mọi tổn thương, sau những cãi vã và chia lìa, ngày hôm ấy em còn có thể có cảm xúc mà khóc về anh. Như lúc này em khóc nhiều vô cùng về cái chia tay chính thức của chúng ta... Sau cuộc hôn nhân tan vỡ...

    Anh hãy về bên người tình tự... còn em sẽ thôi nước mắt và mạnh mẽ bên con, bù đắp cho con và dành nhiều yêu thương để con thấu hiểu và thông cảm cho sự mất mát ấy.

    [​IMG]

    ♥♥♥

    Vỡ vụn khi con mông lung: " Con rất suy nghĩ. Tha thiết một cuộc hôn nhân hạnh phúc để con cái con không còn cảm thấy như con lúc này, hay là sợ hãi với những trói buộc và tan vỡ ..."

    ♥♥♥

    Em không giận vì không có được anh, càng không muốn cãi vã và im lặng với mọi hiểu lầm, không vùi mình vào ảo giác tình thương anh mang đến nữa...
    Thôi, mình chia tay ở đây nhé... Cho nhau vậy là đủ rồi, thương nhau vậy là đủ rồi, trách nhiệm với nhau vậy cũng là quá đủ... Hãy về bên người thương của anh, và thôi sự thương hại dành cho em đi...

    Mình chia tay nhé!

    P/S: Khi người lớn chia tay, mất mát nhất lại là trẻ con... Nhưng chia tay chỉ có thể tách rời bố và mẹ, không có nghĩa con không còn là con của bố mẹ... Chẳng ai từ chối và phủ nhân được điều ấy.

    _______________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]

     
  15. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Góc Trái Tim!

    [​IMG]

    Chim én về báo hiệu mùa yêu mới

    Em đã bước đến bên đời anh như một cái duyên chưa hề định trước. Đến bên anh là cả một tâm hồn trong trắng của tuổi mới biết yêu, có mạo hiểm không khi em đem trang giấy trắng của tâm hồn mình để anh vẽ nháp lên đó?

    Anh là mối tình đầu của em, là tuổi trẻ của em, là những mộng mơ mà em ấp ủ tuổi đôi mươi. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đàn én bay báo hiệu mùa xuân đến đã đến lúc em nghĩ về anh và cũng để em suy nghĩ về chính mình.

    Mùa xuân đã về, khoác trên mình màu xanh mới của cỏ cây, hoa lá, đất trời, màu của một tình yêu mới. Em nghĩ: “Đã đến lúc thay áo mới cho tâm hồn mình - tâm hồn để yêu anh”.

    Em bồi hồi nhớ về ngày đầu tiên bước vào cuộc đời anh, em cũng không biết tại sao lúc đó lại chọn anh. Em nói sẽ yêu anh nhưng dường như đó chỉ là lời nói đầu môi, còn tim em chẳng biết đã lạc vào vùng đất hoang nào đó đang bơ vơ lạc lõng chẳng biết đi về đâu.

    [​IMG]

    Yêu anh nhưng em vẫn cảm thấy bơ vơ, lạc lõng. Bởi em chẳng hiểu gì về anh cả. Anh không phải là ước mơ mà ngày xưa em ngày đêm ấp ủ, ước mơ của em là người khác - người đã gắn bó cùng em với những thăng trầm, người cho em có chút ít tham vọng và đam mê. Nhưng anh thì khác, em sợ anh, em gắn với anh dường như là trách nhiệm với cuộc đời mình và gắn với anh vì cả em chấp nhận trả giá cho nhưng phút nông nổi.

    Đã một mùa yêu đi qua nhưng tình yêu trong em chỉ như những giọt nắng le lói trong trời đông, vút nhẹ mang theo chút ấm áp đấy nhưng lại vụt qua một cách nhanh chóng, không cho ai cảm giác bình an. Tâm hồn em còn không tìm thấy một chút ấm áp nào.

    Anh vẫn vậy, vẫn điềm tĩnh và sâu sắc khiến đôi khi em cảm thấy gai người. Bên anh, em cảm thấy nhỏ bé. Yêu anh rồi sao mà em hoang mang quá, em bị coi thường, em bị rơi vào bế tắc, em thấy chán nản và em muốn bỏ cuộc. Có lẽ nào mình chia tay từ đây, em mệt và thực sự rất cần một niềm tin mới.

    Anh à! Cái mà em gọi là mùa yêu ấy có thật không? Em tự hỏi đã bao giờ thật lòng yêu anh? Đã bao giờ em chịu tìm hiểu về anh, đã bao giờ em ngồi lặng nghĩ về anh bằng cả trái tim. Anh đã khiến em hiểu thêm về chính con người mình, một người con gái yếu đuối, một người con gái sống quá phụ. Tệ hơn nữa là người con gái ấy không chịu học cách yêu thương người khác chỉ ích kỉ làm tổn thương chính mình. Trái tim yêu thương là trái tim nhiều mảnh vá. Em đã sai khi cho em vào lồng kính chỉ vì em sợ em phải tổn thương.

    Chim én về lại báo cho em một mùa yêu mới, tình yêu đang ở trong lồng ngực em, đang chảy trong người em như dòng suối nguồn tươi trẻ. Em đã sẵn sàng yêu anh lại từ đầu, học cách quan tâm anh nhiều hơn. Hãy đón nhận tình yêu của em để có một mùa yêu bội thu anh nhé.

    ________________________________________Sưu Tầm

    [​IMG]
     
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Dễ Thương chưa...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Suy Ngẫm...

    [​IMG]



    [​IMG]

    Người ta nói trăm năm ngoái đầu lại nhìn nhau mới được một kiếp kề vai. Vậy kiếp trước người ta phải cần bao nhiêu yêu thương quyến luyến mới được nhân duyên kiếp này…​
     
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Suy Ngẫm...

    [​IMG]



    [​IMG]

    Quá khứ là thứ con người ta nếu mang theo thì nặng, mà quăng xuống lại chẳng đành.​
     
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Suy Ngẫm...

    [​IMG]



    [​IMG]

    Thực hành là học cách xả bỏ chứ không phải là gia tăng sự dính mắc. Giác ngộ sẽ đến khi bạn chấm dứt ham muốn. - Thiền sư Ajah Chan​
     
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]



    [​IMG]

    Hãy thật giỏi. Chả ai có thể phớt lờ bạn đâu! - Mark Zuckerberg​