Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    Cùng Khám Phá...

    Những vụ sập cầu kinh hoàng tại Trung Quốc

    Một cây cầu tại tỉnh Tứ Xuyên hôm qua đổ sập trong khi nước dâng cao, khiến nhiều người và phương tiện bị cuốn trôi. Và tính từ tháng 7/2011 đến nay, tới 6 cây cầu bị sập trên khắp Trung Quốc, do xây dựng kém chất lượng và quá tải.
    Dưới đây là những vụ sập cầu kinh hoàng nhất trong những năm gần đây tại nước này:

    [​IMG]

    Ngày 15/6/2007: Một đoạn cầu Jiujiang ở tỉnh Quảng Đông sập xuống sau khi bị một con tàu húc phải.

    [​IMG]

    Ngày 16/8/2007: Một xe chở quặng sắt quá tải đã gây sập cầu ở thành phố Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây.

    [​IMG]

    Ngày 27/3/2008: Một đoạn dài 60 m của cầu Jintang sập vắt ngang qua một tàu chở hàng gần cảng Ninh Ba, tỉnh Chiết Giang.

    [​IMG]

    Ngày 14/7/2011: Cầu Wuyishan Gongguan ở tỉnh Phúc Kiến sập làm 1 người chết, 22 người bị thương.

    [​IMG]

    Ngày 15/7/2011: Cầu sông Qiantang Số 3 không chịu nổi sức nặng của một chiếc xe siêu trọng chở trên 100 tấn thép.

    [​IMG]

    Ngày 19/7/2011: Cầu Baihe, quận Huairou, Bắc Kinh đổ sập dưới sức nặng của một xe tải dài 14m.

    [​IMG]

    Ngày 1/8/2011: Cầu vượt ở Zigong, tỉnh Tứ Xuyên sập khi bị một xe tải tông vào trụ bê tông.

    [​IMG]

    Tháng 8/2012: Một phần của cây cầu mới xây Yangmingtan, ở Cáp Nhĩ Tân sập làm 3 người thiệt mạng và 5 người bị thương.​


     
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Dễ thương chưa...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG​


    [​IMG]
     
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG​


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 19/12/13
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 19/12/13
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]
     
  18. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Góc Trái Tim...

    [​IMG]

    Em rửa chén đi, thế giới để anh lo

    Năm anh mười tám tuổi, anh từng chỉ tay lên bóng đèn mà thề: 'Anh sẽ lấy một cô gái biết rửa chén'​


    1. Anh

    Giai là thứ có nhiều mơ ước. Anh là giai, dĩ nhiên cũng vậy.

    Năm anh năm tuổi, học lớp Lá trường mẫu giáo Sơn Ca mấy gì đó, cô giáo khen anh đẹp giai vẽ giỏi, gọi anh là “họa sĩ tí hon”. Anh tí tởn chạy về khoe với mẹ nói mẹ ơi cô gọi con là "quạ tỉ tí hon" rồi từ đó trở đi anh nuôi giấc mơ làm họa sĩ. Anh vẽ nhiều và vẽ đều.

    Năm anh mười ba tuổi, anh mơ sau này mình thành người công an nhân dân vì năm đó trên VTV chiếu cái phim gì đó về công an hay lắm. Ước mơ này không dài lắm vì sau đó ít lâu anh phát hiện ra mình chúa ghét các bạn/các "trú" công an phường. Anh gọi là "trú", không phải chú, hồi xưa anh học chính tả được cô khen mà, yên tâm.

    Năm anh mười lăm tuổi, ước mơ của anh là thi vào đại học sư phạm và trở thành giáo viên dạy môn Văn. Rồi anh phát hiện ra đời không như anh mơ lắm, thực tế có nhiều thứ phũ phàng hơn mình tưởng. Sau này, anh vẫn thi sư phạm và kết quả như em biết đó, thôi đừng nhắc lại đau lòng.

    Năm anh mười bảy, ước mơ của anh là kiến trúc sư vì nhiều thứ tuổi thơ bỗng dưng nhen nhóm lại. Anh vẽ giỏi nhưng học toán quá ngu. Ô kê, đơn giản đó là lời bao biện xíu xiu vậy thôi.

    Năm anh hai mươi hai tuổi, anh ngửa mặt lên trời ngắm mây bay chim bay đủ thứ bay và hỏi anh ơi thật ra là anh mơ cái quái gì hả anh. Câu hỏi bỏ lên trời mà không lời giải đáp.

    [​IMG]

    2. Em

    Em là em, là thành tựu lao động của ba má em. Vào một quãng thời gian và không gian nào đó em không liên quan gì anh. Vào một quãng thời gian và không gian nào đó đặc biệt hơn em lại ngẫu nhiên liên quan đến anh. Có một vài lý do abc xyz gì đó mà anh gặp em. Ai đó rất nổi tiếng đã nói, mỗi người chúng ta đều có một mục đích gì đó để xuất hiện trên thế giới này, nói theo trend là mục đích để đến trái đất này.

    Mục đích của anh là gì? Mục đích của em là gì?
    Mục đích của anh là tìm ra mục đích của anh khi đến trái đất này.
    Mục đích của em là tìm ra người đàn ông biết mục đích của mình khi đến trái đất này.
    Chuyện anh và em gặp nhau, ngẫu nhiên là vì mục đích nào đó thôi.

    3. Anh, em và chuyện thế giới

    Năm tháng trôi đi trôi đi, anh già đi đôi chút dù vẫn đẹp giai rực rỡ như hồi năm tuổi cô giáo mẫu giáo khen anh.

    Anh làm chuyện này, chuyện kia, thành công và thất bại. Ngã xuống, đứng lên, đi tiếp, rồi lại ngã xuống… Em ở đâu đó quanh anh, lặng lẽ chẳng nói gì chỉ cầm cây chọt chọt hỏi: "Ô-kê hem anh". Anh nhìn em cười rạng rỡ nói anh ô kê rồi lại đứng lên, đi tiếp.

    Thế giới cần anh. Còn anh thì cần em.

    [​IMG]

    Thế giới cần anh cho những ước mơ nhỏ nhoi hồi dăm bảy tuổi, cho những năm tháng mười mấy hai mươi và cho mãi mãi sau này. Vì trong anh cứ chảy hoài chảy mãi một thứ máu nóng gì đó mà các nhà khoa học các nhà nghiên cứu sau nhiều năm tìm tòi nghiên cứu chỉ thấy ở giai. Cái thứ nhiệt huyết đó không có tuổi, cứ sôi sục, cứ bừng bừng mãi theo tháng năm trong mỗi thằng đàn ông. Dù thằng đó là ai.

    Anh cần em cho những buổi chiều nào đó mệt mỏi. Cho những ngày anh thấy mình phải về thôi, phải về thôi. Lúc đó, anh có thể tìm về nằm gối đầu lên đùi em và thản nhiên ngủ một giấc dài. Một giấc dài thiệt dài, mắt nhắm mà miệng vẫn mỉm cười.

    Trong giấc mơ vớ vẩn nào đó, anh ngồi trên một nóc nhà cao, nhìn ra bao la mây trời, nghĩ về những giấc mơ và gọi tên em.

    4. Chuyện rửa chén

    Thiệt ra anh không có gì để kể về chuyện rửa chén ngoại trừ hồi tám tuổi anh làm tập làm văn đề “Em hãy miêu tả cảnh rửa chén”, được tới chín điểm. Hồi đó để tập cho con ma lười trong anh ngoan hơn, siêng hơn, mẹ anh bắt anh rửa chén mỗi ngày. Nhờ vừa làu bàu vừa thi hành án mỗi ngày như vậy mà anh viết được một bài văn sâu sắc vô cùng. Thiệt là kỳ diệu.

    Ngoại trừ chuyện đó ra thì anh ghét rửa chén vô cùng. Năm anh mười tám tuổi, anh từng chỉ tay lên bóng đèn mà thề: “Anh sẽ lấy một cô gái biết rửa chén“. Vì vậy, anh chỉ nhét vào đây vậy thôi, vì biết đâu em thích rửa chén. Cái này không phải là ước mơ, mà là hy vọng bé nhỏ của anh.

    Dưới đây là "Bài thơ tào lao" của chính anh:

    Em rửa chén đi, thế giới để anh lo
    Trên nóc nhà cao anh ngồi một mình, trong căn phòng nhỏ em ngồi xếp từng chiếc áo
    Anh gọi tên em
    Thành phố về khuya mịt mờ và vắng lạ
    Chẳng có tiếng trả lời
    Anh thấy mình quay cuồng mải miết
    Em lẳng lặng đợi chờ
    Anh đứng giữa đất trời
    Nhìn ra bao la rộng lớn
    Em nép sau khung cửa nhỏ
    Bàn tay tự ôm lấy bờ vai
    Một ngày hai mươi bốn tiếng đi qua, một đêm dài đi qua
    Anh tự hỏi điều gì ngăn cách chúng ta?

    _________________________________________Phan Hải

    [​IMG]

    Còn không, anh rửa chén cũng được. Bếp núc cứ để anh lo.


     
    Chỉnh sửa cuối: 19/12/13
  19. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Góc Trái Tim...

    [​IMG]

    Ước mơ bình yên


    Gần đây, thảo nguyên xuất hiện nhiều trong giấc mơ của tôi. Ở đó tôi được hoà mình nơi không có sóng điện thoại, không truyền hình, không wifi.

    ...​




    Từ nhỏ tôi đã thích sống ở thảo nguyên, có núi, có đồi, có những con đường nghiêng theo con dốc, những ngôi nhà nhỏ ẩn mình giữa bạt ngàn cây xanh và cỏ dại. Đến giờ tôi cũng không tìm được lý do tại sao mình lại có sở thích như vậy, chỉ biết mỗi lần nghĩ đến thảo nguyên tôi lại có cảm giác thật bình yên, thật êm đềm.

    Ước mơ về một thảo nguyên có lẽ hoàn chỉnh hơn từ khi tôi xem Ỷ Thiên Đồ Long Ký. Tôi thần tượng Trương Vô Kỵ, ngờ nghệch và mộc mạc. Tôi rung cảm trướcTriệu Mẫn thông minh và cá tính. Tôi yêu cuộc sống trong phim, say đắm cái kết có hậu. Khi ở đỉnh cao của danh vọng Vô Kỵ sẵn sàng buông kiếm để cầm cây bút lông vẽ chân mày cho Triệu Mẫn mỗi sáng. Điều này mấy ai làm được?

    Hà Thành mộng mị quá, ồn ào nữa. Hà Thành lắm đam mê và nhiều đắm đuối, có những lúc tôi mỏi mệt và muốn chạy trốn. Mỗi lần như thế bạn tôi đến với nụ cười nhiều ẩn ý: “Mỗi chúng ta là một sản phẩm của xã hội, được nâng cấp theo định kỳ. Đứng trước nghịch cảnh ông chỉ có ba bước: chấp nhận, đối diện và vượt qua”. Cứ như thế những mỏi mệt đã nuôi tôi lớn. Mặc định, 7h tôi ra đường len lỏi qua các con phố đến cơ quan hoàn thành những nhiệm vụ cũ để rồi nhận những nhiệm vụ mới và trở về lúc nửa đêm. Cuộc sống, công việc cuốn tôi đi khiến tôi quên và đánh mất. Tôi thường hay nhận được tin nhắn kiểu như: "Hôm nay là sinh nhật tao đấy, nhưng mày chưa chúc mừng tao"; "Tối nay lại không ăn cơm nhà hả con?"... Câu: "..., xin lỗi" trở thành câu cửa miệng của tôi và tôi đâu biết người nghe đã buồn thế nào.

    Hôm nay chủ nhật, tôi tỉnh dậy lúc 11h trưa. Trên đầu giường có mảnh giấy nhỏ: "Bố mẹ với hai em đi cả ngày con tự lo cho mình, cho John và Rex nhé, đồ ăn có trong tủ lạnh". Tôi mở tủ lạnh có rau, có thịt nhưng tôi bó tay với những thứ đó. Tôi gọi điện: "Làm ơn! cho tôi ba phần cơm. Địa chỉ...". Khi mọi thứ trở nên dễ dàng thì có tin nhắn: "Sáng đi sớm mẹ quên chưa giặt quần áo, con giải quyết nhé! :)". Đơn giản, quá đơn giản... và rồi tôi hoảng, tôi không thể khởi động máy và kinh hoàng hơn khi tôi không thể phân biệt được nước xả và nước giặt. Toát mồ hôi, tôi chỉ giải quyết được vấn đề sau 4 cuộc điện thoại, tôi nhận ra một điều là tôi vô dụng lắm nếu không có điện thoại. Đến tối cuối cùng trời cũng tối, bố mẹ tôi về, tất nhiên nhà cửa không bị đảo lộn. Mẹ tôi cười phúc hậu, đến lúc con phải quen bạn gái và kết hôn rồi đấy. Tôi giật mình... tôi mông lung...

    Gần đây, thảo nguyên xuất hiện nhiều trong giấc mơ của tôi. Ở đó tôi được ca múa theo giai điệu của bản địa, tôi được cười nói, được cưỡi ngựa bắn tên, tôi hoà mình nơi không có sóng điện thoại, không tạp chí, không truyền hình, không wifi. Và cuối giấc mơ luôn là sự xuất hiện của một cô gái, cô ấy đưa tay ra và tôi nắm lấy. Chúng tôi cùng bước đi trên thảo nguyên. Giấc mơ thật hoàn hảo, nhưng hoàn hảo đến mấy tôi vẫn phải quay về với hiện tại.

    Tôi còn 7 tiếng để bắt đầu một tuần mới với guồng quay cũ, tôi thì rượt đuổi. Đôi khi có những lúc tôi tự hỏi: con người ta vất vả cả đời vì điều gì? Với cá nhân tôi, tôi mong muốn sớm hoàn thành sứ mệnh của mình. Lúc đó tôi có thể buông tay để hướng về phiên bản cuối, phiên bản mang tên “Thảo nguyên bình yên”.

    ______________________________________Hung Khanh

    [​IMG]
     
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    MÙA ĐÔNG

    [​IMG]