Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    Quê Hương tuổi thơ tôi

    [​IMG]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Đó Đây...

    Thế giới năm 2013 - Một năm nhìn lại

    Những khoảnh khắc đáng nhớ nhất của thế giới trong suốt một năm qua đã được ghi lại trong những khuôn hình đầy ấn tượng.


    Chỉ còn gần 1 tháng nữa, năm 2013 sẽ khép lại. Có thể nói, đây là một năm mà thế giới đã chứng kiến rất nhiều những biến động lớn từ chính trị, kinh tế cho đến đời sống xã hội.

    Vừa qua, hãng tin Reuters và tạp chí Times đã tổng hợp những hình ảnh ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ nhất để độc giả có thể khái quát được rõ nét hơn tình hình thế giới trong suốt một năm qua, từ lễ nhậm chức lần thứ 2 của tổng thống Barack Obama, khung cảnh hoang tàn của Philippines sau siêu bão Haiyan cho đến sự tàn khốc của cuộc chiến tranh đang diễn ra tại Syria....

    Depplus xin gửi đến độc giả những khuôn hình đầy ấn tượng trên khắp thế giới trong năm 2013:​


    [​IMG]

    Đôi nam nữ chết trong tư thế ôm nhau sau vụ sập nhà 8 tầng ở Bangladesh. “Bức ảnh đẹp một cách ám ảnh. Một vòng tay trong cái chết, sự dịu dàng vươn lên từ đống đổ nát và chạm vào chúng ta ở nơi mà con người dễ bị tổn thương nhất. Lặng lẽ nói với chúng ta. Không bao giờ nữa”, nhiếp ảnh gia Bangladesh Shahidul Alam, cây viết và là sáng lập viên của Viện nhiếp ảnh Nam Á Pathshala, nhận xét. Ảnh: Times

    [​IMG]

    Trong cái nóng dữ dội vì cháy rừng, người dân phải ngâm mình xuống nước với hi vọng có thể thoát khỏi sự đe dọa khủng khiếp từ ngọn lửa. Nhiếp ảnh gia Tim Holmes đã nhanh chóng ghi lại được hình ảnh đặc biệt này của một gia đình ở Dunalley, Australia. Trong khi nhiều nước đang đối mặt với những trận bão tuyết thì tại Úc, người dân nước này phải chứng kiến những đợt cháy rừng lớn nhất trong lịch sử khiến hàng trăm người mất tích. Ảnh: Times

    [​IMG]

    Trong khi nhiều người chạy tứ phía để thoát khỏi họng súng của bọn khủng bố tại khu mua sắm ở thủ đô Nairobi của Kenya trưa 21/9, một phụ nữ cùng hai con của cô chọn phương án giả chết. Người mẹ giữ chặt cậu con trai vào lòng còn bé gái nằm cạnh em trai. Ảnh: Times

    [​IMG]

    Nhiếp ảnh gia Peter van Agtmael đã dùng ống kính của mình để ghi lại hình ảnh cuộc sống đời thường của 1 cựu chiến binh từng chiến đấu tại Iraq. Bức ảnh ghi lại hình ảnh ông Henline đang nằm trong bể bơi với cánh tay bị cắt cụt, khuôn mặt biến dạng vì bỏng với hi vọng nước có thể làm dịu bớt đi nỗi đau. Ảnh: Times

    [​IMG]

    Vào ngày 13/1/2013, rất nhiều người tham gia giao thông công cộng trên toàn cầu đã cùng nhau tham gia vào "Ngày không quần" lần thứ 13. Ban đầu, đây chỉ là một trò đùa của 1 số bạn trẻ sinh sống tại New York, nhưng sau đó nó lan rộng ra khắp thế giới và trở thành hiện tượng trên toàn cầu. Để hưởng ứng sự kiện đã diễn ra được 13 năm, bất chấp tuyết đang rơi và thời tiết mùa đông lạnh buốt, nhiều người dân New York vẫn quyết định cởi quần, hòa chung vào không khí vui vẻ của ngày hội này. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Tổng thống Barack Obama cùng đệ nhất phu nhân Michelle Obama trong lễ nhậm chức tổng thống Mỹ nhiệm kỳ 2 tại Washington ngày 21/1. Trong khi đó, ca sĩ Jennifer Hudson (phải) đang biểu diễn phía sau. Ông Obama giành chiến thắng trước đối thủ Mitt Romney trong cuộc chạy đua vào Nhà Trắng cuối năm 2012. Điệu nhảy của vợ chồng Tổng thống Mỹ được phát sóng trực tiếp trên tất cả các kênh tin tức truyền hình chính. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Ông Werner Freund, 79 tuổi, thường được gọi với biệt danh “người sói”. 40 năm qua, ông đã sống chung với đàn sói tại khu bảo tồn Wolfspark Werner Freund, thuộc thành phố Merzig, tỉnh Saarland, Đức. Ngày 24/1, hình ảnh ông Werner “mớm” thức ăn cho đàn sói dữ đã khiến nhiều người sửng sốt bởi sự dũng cảm của ông. Tuy nhiên, người đàn ông này cho biết, sống chung với sói suốt nhiều năm nên mọi nếp sinh hoạt của chúng đều do ông thuần phục và quản lý. Ông cũng có thể thoải mái đùa giỡn cùng sói mà không hề gặp nguy hiểm. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Một thi thể cháy đen được cho là của 1 kẻ nổi loạn trong nhóm phiến quân Hồi giáo. Nạn nhân bị người dân địa phương thiêu chết tại thị trấn Konna, Mali ngày 27/1. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Khi người đàn ông đã 78 tuổi ngã gục ngã những người cảnh sát đã nỗ lực tới để giúp đỡ ông. Bức ảnh đã chạm tới trái tim mọi người vì sự tàn khốc của vụ đánh bom định mệnh trên đường đua truyền thống Boston. Tuy nhiên, điều tuyệt vời nhất chính là dù ngã gục ngay trên đường đua nhưng ông vẫn quyết định đứng dậy để hoàn thành nó. Chính điều này khiến cư dân mạng không ngần ngại gọi ông là người hùng dũng cảm của cuộc đua Boston. Ảnh: Times

    [​IMG]

    Vận động viên Oscar Pistorius đứng trong phiên tòa tại Pretoria Magistrates hôm 20/2 khi anh bị cáo buộc đã bắn chết bạn gái mình là người mẫu Reeva Steenkamp. Oscar được xem là biểu tượng của thể thao Nam Phi khi là vận động viên khuyết tật đầu tiên được quyền tham dự Olympic.
    Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Vào lúc 16h25' ngày 5/3 (tức ngày 6/3 theo giờ Việt Nam), Tổng thống Venezuela, Hugo Chavez qua đời, hưởng thọ 58 tuổi. Ông từ trần sau một thời gian chống chọi với căn bệnh ung thư. Quan tài của Tổng thống được đưa qua các tuyến phố sau khi rời khỏi bệnh viện quân sự, nơi ông trút hơi thở cuối cùng. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Trong ảnh: Cha mẹ của Ram Singh, kẻ điều khiển chiếc xe buýt nơi xảy ra vụ cưỡng hiếp chấn động, tỏ rõ vẻ đau khổ trước hành động của con trai. Trước đó, vào đêm 16/12/2012, một nhóm 6 người đã cưỡng hiếp tập thể một nữ sinh 23 tuổi trên xe buýt ở thủ đô New Delhi rồi vứt nạn nhân ra khỏi xe trong tình trạng không mảnh vải che thân, khiến nạn nhân tử vong tại một bệnh viện ở Singapore 2 tuần sau đó vì chấn thương quá nặng. Ngày 11/3/2013, nghi phạm Ram Singh đã treo cổ tự vẫn trong phòng giam. Tại phiên tòa xét xử, 4 bị cáo gồm Mukesh Singh, 26 tuổi, Vinay Sharma, 20 tuổi, Akshay Thakur, 28 tuổi, và Pawan Gupta, 19 tuổi, đã bị kết các tội danh giết người, cưỡng hiếp và bắt cóc. Cả 4 bị cáo đã bị tuyên án tử hình. Trong khi đó, bị cáo thứ 5 trong vụ án này chỉ bị tuyên án 3 năm tù giam bởi y mới 17 tuổi khi gây án, và đây là mức án cao nhất mà y phải nhận theo luật pháp Ấn Độ. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Ngày 13/3, khói trắng đã bốc lên từ Nhà nguyện Sistine trong khi tiếng chuông tại Thánh đường St. Peter reo vang, báo hiệu các Hồng y đã bầu được Giáo hoàng thứ 266 kế nhiệm Giáo hoàng Benedict XVI - đó là Đức Hồng y Jorge Mario Bergoglio, 76 tuổi người Argentina. Sau nhiều ngày chờ đợi, các tín đồ Công giáo đã vỡ òa trong niềm vui hạnh phúc khi chào đón vị Giáo hoàng thứ 266 của Giáo hội Công giáo. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử hiện đại của Giáo hội Công giáo Giáo hoàng không phải là người châu Âu mà là người Mỹ La-tinh, và tới từ một quốc gia đang phát triển.
    Ảnh: Reuters

    _________________________________Uy Uy (Depplus.vn)
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/12/13
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Đó Đây...

    Thế giới năm 2013 - Một năm nhìn lại (TT)

    Những khoảnh khắc đáng nhớ nhất của thế giới trong suốt một năm qua đã được ghi lại trong những khuôn hình đầy ấn tượng.


    [​IMG]

    Vụ nổ súng xảy ra tại Trường trung học Chardon tại thị trấn Chardon (Cleveland, Ohio, Mỹ) vào ngày 27/2 khiến 3 học sinh thiệt mạng. Sau khi gây án, tay súng được xác định là TJ Lane, 17 tuổi, đã chạy khỏi hiện trường nhưng bị một giáo viên truy đuổi và cuối cùng đã đầu hàng. Ngày 19/3, tay súng tuổi teen xuất hiện tại phiên tòa xét xử với dòng chữ "kẻ giết người" trên áo.
    Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Ngày 4/6, hàng chục nghìn người đội ô tham dự buổi cầu nguyện cho những nạn nhân thiệt mạng tại Quảng trường Thiên An Môn (Trung Quốc) vào năm 1989. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Mưa lớn đã gây ra một loạt vụ lở đất và lũ quét kinh hoàng ở bang Uttarakhand (Ấn Độ). Ảnh chụp ngày 17/6. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Ngày 6/7, chiếc Boeing 777 mang số hiệu 214 của hãng Asiana Airlines cất cánh từ sân bay quốc tế Seoul, Hàn Quốc đã gặp nạn trong khi va chạm với 1 đê chắn biển gần đường băng sân bay quốc tế San Francisco, Mỹ, khiến ít nhất 2 người thiệt mạng tại hiện trường và hơn 70 người khác bị thương. Một nạn nhân sau đó cũng được xác định tử vong trong bệnh viện do vết thương quá nặng. Các nhà điều tra cho rằng chiếc phi cơ đã bay quá chậm và thấp. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Một người đàn ông bị tấn công trong lễ hội bò tót tại Pamplona vào ngày 12/7.
    Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Cặp vợ chồng hoàng gia bước ra từ bệnh viện St Mary, nơi Công nương Catherine hạ sinh con đầu lòng, trong sự chờ đón của đám đông đứng chờ bên ngoài bệnh viện. Cô nhập viện vào sáng ngày 22/7 và sinh hạ con trai vào buổi chiều cùng ngày. Hoàng tử William và Công nương Kate đã đặt tên con đầu lòng của họ là George Alexander Louis. Cung điện Kensington cho biết con trai đầu lòng của Hoàng tử William và Công nương Kate - người đứng thứ 3 theo thứ tự kế vị ngai vàng nước Anh - sẽ mang tước hiệu là Hoàng tử George của xứ Cambridge. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Ngày 21/8, vụ tấn công với sự tác động của "vũ khí hóa học" đã diễn ra ở vùng ngoại ô Ain Tarma, Zamalka và Jobar thuộc khu vực Ghouta, gần thủ đô Damascus, Syria, khiến khoảng 1.300 người dân, trong đó đa số là trẻ em và phụ nữ thiệt mạng.
    Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Nhà máy dệt may tại Mumbai (Ấn Độ) nơi 5 gã đàn ông cưỡng hiếp một nhà báo. Vụ việc xảy ra vào lúc tối muộn ngày 22/8 tại một quận trung tâm của thành phố, khi người phụ nữ 23 tuổi đang cùng một đồng nghiệp nam làm phóng sự về những tòa nhà cũ trong khu vực. Việc nữ phóng viên ảnh bị tấn công tình dục là một cú sốc đối với nhiều người tại Mumbai, bởi người ta luôn coi nó là một trong những thành phố an toàn nhất đối với phụ nữ ở Ấn Độ. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Ngày 7/9, Ủy ban Olympic quốc tế (IOC) đã tổ chức lễ bỏ phiếu chọn nước chủ nhà cho Thế vận hội mùa Hè 2020 tại Buenos Aires. Tokyo đã vượt qua hai đối thủ khác là Madrid và Istanbul trong cuộc đua kịch tính đến từng giờ. Hàng trăm người tập trung bên ngoài tòa nhà thị chính Tokyo đã đồng thanh “arigato” (mang nghĩa "Cảm ơn") trong tiếng Nhật - để chia sẻ niềm hạnh phúc vô bờ khi thành phố thân yêu của họ trở thành chủ nhà của Thế vận hội 2020. Ảnh: Reuters

    [​IMG]

    Cậu bé Issa (10 tuổi) đang bê quả bom tại một nhà máy sản xuất vũ khí của Quân đội tự do Syria tại Aleppo ngày 7/9. Cuộc khủng hoảng ở Syria kéo dài hơn 3 năm đã biến nhiều cậu bé thành những tay súng hoặc thợ sửa vũ khí. Ảnh: Reuters.

    [​IMG]

    Một phụ nữ bị thương, mặt đầy máu, đang kêu cứu sau khi bọn khủng bố xả súng vào trung tâm mua sắm Wesgate tại Nairobi, Kenya vàongày 21/9. Các tay súng đeo mặt nạ xông vào trung tâm thương mại giết chết ít nhất 39 người và làm bị thương 150 người. Vụ tấn công này là một trong những vụ khủng bố lớn nhất thế giới sau sự kiện ngày 11/9/2001 ở Mỹ. Ảnh: Reuters.

    [​IMG]

    Sáng ngày 8/11, siêu bão Haiyan đổ bộ vào Philippines, gây ra những thiệt hại nặng nề về người và của. Tính đến thời điểm hiện tại, hơn 5.000 thi thể đã được tìm thấy trong đống đổ nát hoang tàn sau bão Haiyan. Về cường độ, siêu bão Haiyan được đánh giá là cơn bão mạnh nhất trong lịch sử nhân loại, vượt qua cả những siêu bão khủng khiếp như Sandy hay Bopha. Haiyan có sức di chuyển nhanh hơn tốc độ của tàu hỏa siêu tốc. Trong ảnh: Những người sống sót đứng giữa đống đổ nát khi toàn bộ nhà cửa tại Tacloban đã bị san phẳng vào ngày 10/11. Ảnh: Reuters

    _________________________________Uy Uy (Depplus.vn)

     
    Chỉnh sửa cuối: 11/12/13
    Bạch Vân thích bài này.
  4. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    Cùng Khám Phá...

    Sự cuồng nộ của thiên lôi

    Trên toàn thế giới, trung bình mỗi giây có 50 lần sét đánh, tức là một ngày thì có tới 4 triệu lần, một con số rất lớn.

    Sét có thể gây chết người, cháy các hệ thống, thiết bị dùng điện, và gây hoả hoạn. Mỗi khi có mưa giông, kèm sấm sét, chúng ta nên tìm đến những nơi trú ẩn an toàn, tránh xa các vật dụng kim loại, đứng ở nơi khô ráo, tuyệt đối tránh trú mưa dưới các thân cây; nếu ở trong nhà thì nên đứng xa cửa sổ, cửa ra vào, rút cáp ăng-ten ra khỏi TV, rút các phích cắm của các thiết bị điện…

    Tuy sấm sét nguy hiểm như vậy, nhưng nhiều người mê chụp ảnh lại rất thích ghi lại khoảnh khắc của hiện tượng thiên nhiên này. Khi sấm sét xảy ra, chúng ta không thể biết được nó xuất hiện ở đâu và hình dáng thế nào; chính vì vậy những bức ảnh chụp sấm sét thường rất thú vị.

    [​IMG]

    Tia chớp sáng rực trên bầu trời phía trên các toà nhà cao tầng ở trung tâm Thượng Hải trong một cơn bão.

    [​IMG]

    Nhiếp ảnh gia chuyên chụp những cơn bão Mike Meadows trong lúc đang chụp ảnh những tia sét bên hồ nước ở thành phố Havasu, Arizona khi hơi ẩm từ những cơn mưa tiếp tục xâm lấn vùng sa mạc Mojave.

    [​IMG]

    Cầu vồng xuất hiện cùng với những tia sét sau một cơn mưa lớn ở Haikou, tỉnh Hainan, Trung Quốc.

    [​IMG]

    Một tia sét ngoằn ngoèo trên quảng trường Độc lập, gần lâu đài Palacio Salvo, ở Montevideo, Uruguay, khi cơn bão đi qua thành phố buối sáng sớm.

    [​IMG]

    Tia sét trên dãy núi Grand Tetons.

    [​IMG]

    Những tia sét dọc ngang trên bầu trời ở Tyler, Texas trong một cơn bão lớn, gây ra một số trận lốc xoáy di chuyển qua Texas, 03/04/2012.

    [​IMG]

    Tia sét rực sáng trên bầu trời ở sân Donbass Arena trong trận đấu thuộc bảng D vòng chung kết Euro 2012, giữa Ukraine và Pháp, tại Donetsk, Ukraine. Trận đấu này đã phải bị hoãn lại vì mưa lớn và sấm sét.

    [​IMG]

    Tia sét đánh xuống phía kho thóc bao quanh bởi cánh đồng cây đậu nành ở Donnellson, Iowa.

    [​IMG]

    Các tia sét sáng rực bầu trời ngay trên các toà nhà ở thành phố Berlin, Đức.

    [​IMG]

    Cầu vồng và tia sét “gặp nhau” trong một cơn giông lớn ở Hamilton, Ohio.

    [​IMG]

    Các tia sét trên Trung tâm tưởng niệm ở Potocari, gần Srebrenica, Bosni và Herzegovina, đây là nơi chôn cất thi thể của 520 người thiệt mạng trong vụ tàn sát Srebrenica, thời thế chiến thứ hai.

    [​IMG]

    Sét đánh trên hồ Michigan, nhìn từ Streetville, phía Bắc thành phố Chicago.

    [​IMG]

    Những tia chớp trên một căn nhà gỗ ở thị trấn Muellheim, miền Bắc Thuỵ Sĩ.

    [​IMG]

    Một tia chớp lớn giáng xuống trung tâm Thượng Hải trong cơn bão.

    [​IMG]

    Các tia sét chiếu sáng bầu trời đêm ở Cali, trên khu dân cư Valle del Cauca, Colombia.

    [​IMG]

    Sét đánh phía trên nhà thờ Thánh Giuse ở Hà Nội, Việt Nam.

    [​IMG]

    Tia sét loé lên bên tượng đài của Christopher Colombus, ở quảng trường Colon, Madrid, Tây Ban Nha.

    [​IMG]

    Các tia chớp ngoằn ngoèo trên bầu trời Lahore, Pakistan, trong một cơn mưa giông nặng hạt.

    [​IMG]

    Một binh sĩ Mỹ ngồi ôm súng trong cơn giông ở tiền đồn Pirtle-King, tại tỉnh Kunar, Afghanistan.

    [​IMG]

    Những tia chớp trên bầu trời thành phố Warsaw, Ba Lan.


    L.C ( Depplus.vn/ MASK)​
     
    Bạch Vân thích bài này.
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    Ngắm Hà Nội 36 phố phường ở những năm đầu thế kỷ 20 qua ảnh (P1)

    Những tên gọi mộc mạc, gần gũi như Hàng Gạo, Hàng Muối, Hàng Bạc... đã đi vào tiềm thức của người Việt về 36 phố phường Hà Nội xưa.

    Dưới đây là hình ảnh 36 phố phường Hà Nội đầu thế kỷ XX, được trích từ tập ảnh "Hà Nội xưa" do Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng, Hiệu trưởng trường Đại học Quốc tế Hồng Bàng chủ biên.


    [​IMG]

    Phố Sinh Từ chuyên kinh doanh dao kéo từ cuối thế kỷ XIX, nay là phố Nguyễn Khuyến.

    [​IMG]

    Phố Hàng Điếu, xưa chuyên bán các loại điếu hút thuốc lào. Nhưng đến đầu thế kỷ XX chỉ còn lại vài ba nhà bán điếu, còn lại chuyển sang nghề làm và bán giày dép da.

    [​IMG]

    Phố Hàng Mắm, xưa chỉ là một khu bến sông có nhiều nhà bán các loại mắm. Đến thời Pháp thuộc mới quy hoạch thành phố, gọi là phố Nước Mắm. Tên Hàng Mắm mới có chính thức từ sau năm 1945.

    [​IMG]

    Phố Hàng Đường đã có từ lâu, chuyên bán các loại đường, mứt; đến đầu thế kỷ XX thì có thêm bánh kẹo.

    [​IMG]

    Phố Hàng Bạc nhìn từ phố Hàng Ngang.

    [​IMG]

    Phố Hàng Đào chuyên bán tơ lụa.

    [​IMG]

    Phố Hàng Bè, xưa là khu bán bè, gần cửa ô Mỹ Lộc, giáp sông Hồng. Đến thời Pháp thuộc mới lập thành phố và gọi là phố Hàng Bè.

    [​IMG]

    Phố Hàng Bông cũng là một con phố có tên từ thời Pháp thuộc.

    [​IMG]

    Phố Hàng Ngang. Thế kỷ 19, phố này mang tên phố Việt Đông vì tập trung nhiều Hoa kiều người Quảng Đông. Hai đầu phố có hai cánh cổng ngăn con phố lại, có lẽ vì vậy mà gọi là Hàng Ngang và sau này thành tên phố.

    [​IMG]

    Phố Hàng Gà. Xưa tên phố này thay đổi nhiều lần nhưng người dân vẫn quen gọi là Hàng Gà vì chuyên bán gà, vịt. Mãi đến năm 1945 mới chính thức có tên Hàng Gà.

    [​IMG]

    Phố Hàng Đồng chuyên bán các vật dụng làm bằng đồng. Đây là phố cổ hiếm hoi còn giữ lại nét đặc trưng này.

    [​IMG]

    Phố Hàng Mã là con phố mà người làng Tân Khai xưa đến mở cửa hàng bán giấy và hàng mã nhỏ.

    [​IMG]

    Hàng bán ô dù ở phố Hàng Vải.

    [​IMG]


    Phố Hàng Than xưa chuyên buôn bán các loại than nhưng đến thế kỷ XX lại nổi tiếng bởi các cửa hàng bán cốm.[/center]​
     
    Bạch Vân thích bài này.
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    Ngắm Hà Nội 36 phố phường xưa qua ảnh (P2)

    Cùng xem lại những bức ảnh xưa về Hà Nội 36 phố phường để hiểu thêm về thủ đô ngàn năm văn hiến. Những bức ảnh này nằm trong bộ sưu tập của nhà sử học Dương Trung Quốc.​


    [​IMG]

    Phố Lò Rèn.

    [​IMG]

    Phố Hàng Mắm.

    [​IMG]

    Phố Mã Mây hay còn được gọi là Phố quân Cờ Đen.

    [​IMG]

    Phố Hàng Ngang.

    [​IMG]

    Tấm bưu ảnh ghi chú là Hàng Mắm nhưng thực ra là đoạn phố cuối Hàng Bạc.

    [​IMG]

    Phố Hàng Đồng.

    [​IMG]

    Phố Hàng Thiếc.

    [​IMG]

    Phố Hàng Nón.

    [​IMG]

    Phố Hàng Nón.

    [​IMG]

    Phố Hàng Gai.

    [​IMG]

    Phố Hàng Gai.

    [​IMG]

    Phố Hàng Gai.

    [​IMG]

    Phố Hàng Khay toàn cảnh nhìn từ ngã tư Tràng Tiền.

    [​IMG]

    Hàng bán hoa trên phố Hàng Khay.

    [​IMG]

    Dãy phố Hàng Khay sầm uất cửa hàng.

    [​IMG]

    Thợ vẽ tranh Hàng Trống.

    [​IMG]

    Phố Hàng Đào.

    [​IMG]

    Phố Hàng Đường.

    [​IMG]

    Điểm rẽ của 2 tuyến xe điện, một đi thẳng vào Hàng Đào đi tiếp tới Chợ Đồng Xuân; một rẽ trái theo phố Hàng Gai lên Cửa Nam.

    [​IMG]

    Phố Cầu Gỗ.

    [​IMG]

    Phố Hàng Chiếu.
     
    Bạch Vân thích bài này.
  7. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    [​IMG]

    Câu chuyện về chiếc chòi trông cá


    Tên của cậu là Lưu Ngọc Lân.

    Đó là một học sinh giỏi của lớp chọn toán 12A5, một học sinh mà cả trường đều biết vì hầu như sáng thứ hai đầu tuần nào cũng được thầy Hiệu trưởng và cô Bí thư Đoàn trường nhắc đến bằng một giọng trìu mến, yêu thương. Một học sinh nam mà nhiều đứa con gái học dốt các môn tự nhiên đều coi là thần tượng, nhiều đứa khác, nhất là những đứa con gái học giỏi các môn xã hội đều cho là hâm, là đần và chúng thường trêu chọc mỗi khi có dịp đứng gần. Chúng trêu chọc đến nỗi cậu ta ngượng đỏ cả mặt, lúng túng bỏ đi.

    Đó là một cậu học trò có dáng cao lênh khênh, ốm nhách, có khuôn mặt xương xương, lúc nào cũng có vẻ khắc khổ, thiểu não như một anh nông dân vừa bị mất mùa. Lân luôn mặc chiếc quần bò mốc thếch, cáu bẩn, trông khá bụi nhưng cũng khá đẹp trai và nam tính nữa. Cậu học giỏi nổi tiếng về các môn tự nhiên, giỏi đến nỗi, bọn con gái trong lớp luôn gọi cậu là "Chiếc máy vi tính". Cậu cũng là một con mọt sách hạng nhất, đến nỗi không một chủ hiệu sách nào trong khu vực không biết cậu, đến nỗi trên gương mặt của cậu luôn phải gắn thêm hai chiếc "đít chai" to tướng, dày cộp. Sau các buổi học chiều, Lân thường ngồi lại một mình ở lớp, cặm cụi làm bài tập cho đến lúc trời nhập nhẹm tối mới đứng dậy ra về.

    Từ nhà Lân ra trường chỉ có khoảng hơn ba cây số, nhưng có tới hai con đường đi khác nhau. Một con đường nhỏ, trải đá răm đi tắt qua cánh đồng lúa dài hơn ba cây số, còn con đường lớn là đường giao thông liên xã, rộng rãi, trải nhựa phẳng lì thì vòng xa hơn nhiều, có lẽ phải dài gấp hơn hai lần con đường tắt. Chính vì vậy mà Lân thường xuyên đi đường tắt và đã lân la làm quen, rồi trở thành thân thiết với bác Hội, người đàn ông già cả, đơn độc nhưng khá vui tính và niềm nở, đang làm chủ cái ao cá rộng hơn năm héc-ta trên đường đến trường của cậu. Ngày nào cậu cũng ghé vào thăm bác, chuyện trò với bác một lúc khá lâu vì sợ bác sẽ buồn khi suốt ngày chỉ có một mình lủi thủi bên chiếc chòi canh.

    Dạo này đã vào cuối năm nên cậu phải học suốt cả ngày, bù đầu lên vì sách vở, bài tập nên cũng lâu rồi cậu không có thời gian ghé vào chiếc chòi canh cá của bác Hội để trò chuyện cùng bác nữa. Nhiều lúc, cậu cũng nhớ bác, cảm thấy lo cho bác vì biết đâu bác ngã bệnh mà không ai biết, nhưng rồi thời gian cứ cuốn cậu đi cùng với bộn bề trăn trở về kỳ thi khó khăn, vất vả nên cậu cũng chẳng có nhiều thời gian nghĩ về bác Hội. Cậu tự nhủ lòng: Chắc bác Hội cũng hiểu và thông cảm cho mình, khi nào thi cử xong xuôi, nhất định Lân sẽ ra ở ngoài chòi với bác Hội vài hôm để hai bác cháu có nhiều thời gian chơi cờ tướng và nói chuyện với nhau.

    Một buổi chiều, như thường lệ, sau giờ tan trường, khi bạn bè đã về hết cả, ngôi trường trở nên vắng hoe, tĩnh lặng, Lân lại ngồi một mình làm bài tập cho đến lúc ánh sáng trong phòng chỉ còn nhờ nhợ, không nhìn rõ mặt chữ nữa, cậu mới chịu đứng dậy, gấp sách vở cho vào cặp rồi ghé qua chào bác bảo vệ ra về. Thật không may, trời nổi cơn dông. Gió bốc từng nắm bụi trên mặt đường tung lên mù mịt. Lân cố gồng người lên đạp xe cho thật nhanh nhưng xe vẫn chạy ì ạch vì đi ngược chiều gió. Mưa bắt đầu đổ xuống xối xả như trút nước khi Lân mới đạp xe đi được nửa đường. Nước tràn trề chảy trên mặt cậu làm cậu tối mắt tối mũi, không đi được tiếp. Cũng may, lúc sáng đi học, Lân đã kịp bỏ bộ quần áo mưa vào cặp chứ không thì bây giờ đã ướt như chuột và đang run lên vì rét.

    Chợt nhớ tới bác Hội và chiếc chòi canh cá, Lân vội vã dắt xe vào. Vốn đã quen thân nên cậu không cần gọi cửa, dựng xe ở ngoài rồi tự ý đẩy liếp lách vào trong. Bác Hội không có trong chòi. Có lẽ bác về ăn cơm tối, chưa kịp ra thì trời đổ mưa. Chợt Lân giật mình khi nhìn thấy một cô gái còn trẻ lắm, có lẽ chỉ trạc tuổi Lân đang ngồi ôm gối co ro trong góc chòi. Cô gái chợt ngước lên nhìn thẳng vào mặt Lân làm cậu bất giác giật mình lùi lại. Một cảm giác chờn chợn làm chân cậu tê cứng, người nổi hết gai ốc lên. Chiếc chòi tối om, ngột ngạt. Thỉnh thoảng, những lắn chớp loằng nhoằng bên ngoài trời xiên qua kẽ liếp làm cho mọi thứ trong chòi trở nên lập lòe, mờ ảo. Không gian âm ẩm, đặc quánh sự im lặng. Lưỡi Lân như tê cứng lại, tai chợt ù đi. Chỉ có tiếng thở nặng nề, gấp gáp của Lân đua cùng tiếng sấm ì ùng, tiếng gió gào rú bên ngoài trời và tiếng mưa ào ào, rơi lộp bộp liên tục lên mái nứa. Cố gắng hít thở một hơi thật sâu, Lân dần dần lấy lại được bình tĩnh. Cậu định hỏi cô bé tại sao không thắp đèn lên mà lại ngồi sợ hãi một mình trong bóng tối như vậy nhưng lại thôi, lặng lẽ quờ tay tìm chiếc bật lửa để bên cạnh chiếc điếu cày, bộ ấm chén và một chiếc đèn bão, bật lửa lên châm vào đèn. Ánh sáng vàng vọt tỏa bừng khắp khoang chòi làm cho gương mặt cô gái trắng bệch đi, tai tái. Lân hỏi mà chợt cảm thấy giọng run run, lạc hẳn đi:
    - Bác Hội không có ở đây à?
    Cô gái chậm rãi nhìn Lân từ đầu đến chân như dò xét, như phán đoán. Lân len lén nhìn đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào gương mặt của cô. Cô nhìn thẳng vào mặt Lân, giọng có vẻ khó chịu:
    - Anh biết rồi còn hỏi làm gì? Ông ấy bị mệt.
    - Thế bạn là người nhà của bác ấy à? - Lân tò mò hỏi lại.
    - Cháu nội. - Cô gái trả lời ngắn gọn rồi buồn bã nhìn ra ngoài trời đang mưa tầm tã như có điều gì tâm sự.

    Lân im lặng. Cậu không dám hỏi thêm vì sợ cô gái chạnh lòng. Có lẽ cậu cũng đang rất bối rối không biết xử sự như thế nào khi bất ngờ gặp người nhà bác Hội trong hoàn cảnh như thế này, mà đó lại là một cô gái còn rất trẻ, có vẻ mặt hiền hậu, có đôi mắt đen láy, to tròn rất đẹp nhưng lại có điều gì đó rất u uẩn, rất buồn. Lân định bắt chuyện để phá tan bầu không khí im lặng đến ngạt thở này nhưng lại ngượng đỏ mặt lên khi chợt nghĩ đến trong chiếc chòi nhỏ bé, chơ vơ ngoài đồng không mông quạnh, giữa lúc trời tối mênh mông và cơn mưa dai dẳng mãi chưa chịu ngớt, chỉ có Lân và một đứa con gái rất xinh.

    - Anh có sợ không? - Cô gái chợt lên tiếng trước làm đứt mạch suy nghĩ của Lân.
    Lân giật thót mình khi nghe tiếng hỏi rất nhẹ nhàng của cô gái. Cậu lắp bắp:
    - Sợ gì cơ?
    - Sợ ma.
    - Ma á? Ma đâu?

    Lân chợt nói lắp ba lắp bắp và bắt đầu cảm thấy rờn rợn. Ngoài đồng vắng vẻ như thế này, lại giữa đêm mưa gío, từ đây cách bãi tha ma cũng không bao xa, có thể gặp ma lắm chứ. Thầy giáo dạy Vật lí vẫn luôn khẳng định là không có ma, nhưng biết đâu đấy... Càng nghĩ, Lân càng sợ run bắn người lên, mồ hôi ướt đầm đìa. Cô gái cười khúc khích kéo Lân trở về với bản tính lạnh lùng của cậu:
    - Anh sợ đấy à? Em là con gái mà còn chẳng sợ nữa là...

    Lân lại ngượng đỏ mặt lên. Ngoài trời, mưa ngớt dần và tạnh hẳn. Tiếng ếch nhái kêu uôm uôm vang khắp cánh đồng. Tiếng cuốc lẻ bạn bắt đầu cất lên những tiếng kêu khắc khoải, da diết, nghe thật buồn thảm. Lân định chào cô gái để về nhưng thấy cô vẫn ngồi ôm gối, mặt buồn bã như chực khóc nên lặng lẽ dắt xe đi. Về đến nhà, cậu mới thấy tiếc hùi tiếc hụt vì đã quá tồ, không biết bắt chuyện với cô gái và không biết hỏi tên cô. Lần đầu tiên trong đời, cậu chợt nhận ra là ở cạnh một người bạn gái cũng dễ chịu và thú vị biết bao.

    Hôm sau, Lân đi học về lại ghé vào chiếc chòi canh. Bác Hội vẫn không có ở chòi. Hình như bác chưa được khỏe nên chưa ra trông ao. Chỉ có cô gái hôm qua đang ngồi một mình trong chòi. Hôm nay, trông cô có vẻ tươi tỉnh hơn, đang cầm một quyển sách vẽ những kí hiệu rất kì quặc, đọc một cách say sưa. Lân đến cạnh cô mà cô không hề biết. Mãi sau, cô mới phát hiện ra sự có mặt của Lân.

    - Ngoài trời lại mưa hả anh?
    Nghe cô hỏi với giọng châm chọc, Lân lúng túng gãi đầu:
    - Ồ không, không. Tôi chỉ muốn hỏi thăm bác Hội đã khỏe thôi chưa mà.
    Cô gái giương đôi mắt trong veo lên nhìn Lân làm cậu ta ngượng đỏ cả mặt.
    - Anh quen ông em à?

    Lân lặng lẽ gật đầu. Cậu cũng không biết giải thích thế nào khi mà hôm nay cậu trở lại đây cũng chỉ vì muốn gặp lại cô.
    Cô nhìn Lân một lượt rồi hỏi:
    - Anh đang học lớp 12 và học khá các môn tự nhiên lắm phải không?
    Nghe cô gái hỏi, Lân trợn tròn mắt ngạc nhiên:
    - Sao bạn biết?
    - À, là em đoán vậy thôi. Các anh lớp 12 vào dịp cuối năm học này thường không có thời gian để cắt tóc, cạo râu. Hơn nữa, sợ thi cử không may nên thường để đầu tóc bù xù. Đúng không? Với lại, ngoài chiếc bị cói của anh ghi chằng chịt những công thức, những con số mà những người học dốt các môn này, chỉ nhìn thôi đã thấy chóng mặt rồi.

    Lân gật gù công nhận tài suy luận của cô. Cô gái chợt hỏi:
    - Anh có thể giúp em học thêm các môn tự nhiên không? Những môn này, em học yếu lắm.
    Câu hỏi của cô làm Lân chau mày suy nghĩ. Cậu đang có bao việc phải làm, những công việc của một học sinh cuối cấp. Hơn nữa, đã bao giờ cậu dạy học cho ai đâu, liệu có dạy được không, nhất là khi đó là một người bạn gái? Nhưng nếu không giúp cô học bài, có thể sẽ chẳng bao giờ Lân còn gặp cô được nữa. Nghĩ vậy nên Lân gật đầu:
    - Được rồi. Nhưng học ở đâu?

    - Anh giúp em học ở đây được không? Vào các buổi chiều tối khi anh đi học về. Ít ra là đến ngày ông em khỏi bệnh.
    Lân quen với cô gái từ đấy. Bây giờ, ngoài niềm vui học tập, Lân còn hào hứng chờ đợi mỗi buổi chiều tối đến thật nhanh để cậu được gần cô, hướng dẫn, chỉ bảo cho cô học tập. Chiều nào đi học về, cậu cũng không quên ghé vào chòi canh và giúp cô gái làm bài tập các môn tự nhiên. Cô gái đang học lớp 11 và sống với gia đình trên Hà Nội. Cô tên là Diễm Thu, từ giọng nói trong trẻo đến khuôn mặt thanh tú, nước da trắng hồng đều toát lên vẻ đẹp của một cô gái Thủ đô. Lần này, bác Hội, ông nội của Thu cưới vợ cho chú Út nên gia đình Thu về ăn cưới. Sau đám cưới chú Út, bác Hội vì lo lắng, vất vả quá nên đã đổ bệnh. Thu rất muốn chăm sóc ông nên xin bố mẹ cho nghỉ học để ở lại quê một thời gian cho đến khi ông khỏe hẳn. Nghe Thu kể lại, Lân chợt bâng quơ mong cho bác Hội cứ ốm thật lâu để cậu có nhiều thời gian gần gũi cô hơn, để bố mẹ Thu đừng vội quay lại đón cô về Hà Nội. Rồi Lân chợt ngượng ngùng khi nhận ra sự hẹp hòi, ích kỉ trong cách nghĩ của mình.

    Còn Thu, cô coi anh như một người anh trai vì bố mẹ Thu chỉ có mỗi mình cô. Thu chẳng có anh chị em nên thỉnh thoảng cũng nhõng nhẽo với Lân. Cô mong Lân sẽ thi đỗ đại học năm nay để giúp cô sang năm thi đại học. Lúc ấy, cô sẽ dẫn Lân đi chơi khắp Hà Nội, kể cho Lân nghe chuyện phố xá, chuyện lịch sử của Hồ Gươm, về Cột Cờ và thưởng thức những món ăn mà chỉ riêng Hà Nội mới có. Mỗi lần như vậy, Lân lại thấy trong lòng dâng lên một niềm vui nho nhỏ, rất lạ, rất ngọt ngào. Một chiếc "máy vi tính" vô cảm cũng đã biết yêu đời hơn, biết hát khe khẽ. Niềm vui đã giúp Lân không còn biết mệt mỏi trong học tập. Nhiều khi cậu học quên cả ăn, ngủ làm cho cả nhà lo cuống lên. Những lúc ấy, Lân chỉ cười, phụng phịu với bố mẹ: "Bao giờ đỗ đại học, con sẽ ăn, ngủ bù".

    Dạo này, người trong làng đồn ầm lên một câu chuyện rất kinh dị làm cho cả làng xôn xao, bọn trẻ con sợ quá, tối ngủ im thin thít. Đó là chuyện họ gặp ma, bị ma dứ trên con đường đi qua chiếc ao cá mà Lân vẫn thường đi học vì đây cũng là con đường tắt đi chợ huyện. Những người có dịp đi chợ qua đây vào buổi sáng sớm đều kể rằng, họ nghe thấy tiếng một người con gái khóc nức nở, rất thảm thương nhưng nhìn mãi xung quanh mà chẳng thấy ai. Những người phải qua đây vào ban đêm đều nhìn thấy một đứa con gái còn rất trẻ ngồi ở chòi canh cá, lúc ẩn lúc hiện, mái tóc xõa xuống che kín gương mặt, luôn hướng ánh mắt nhìn về phía xa, rất xa. Nhiều thanh niên trong làng khi biết không có ai trông ao cá đã rủ nhau mang vó, mang kích điện ra đánh trộm cá nhưng lần nào nâng lưới lên, họ cũng chỉ thấy chiếc đầu của một cô gái lăn lông lốc và nhe răng cười khanh khách làm cho họ sợ quá, vứt hết đồ ở đó, bỏ chạy về làng, mấy hôm sau cũng không dám quay ra lấy đồ nữa. Những người dân sống ở cuối làng, gần chiếc ao cá thường đóng cửa từ chập tối, không dám ra ngoài. Đêm đêm, họ thường nghe thấy những tiếng hú dài như gọi ai đó từ rất xa xăm vọng lại nghe chờn chợn, sởn hết cả da gà. Những người bạo dạn nghe xong chuyện vẫn không tin và cho đó là chuyện của những người yếu bóng vía. Họ đã làm những cuộc kiểm tra và tất cả đều sợ hãi trở về. Từ đó họ trở thành những con người nhút nhát. Những người yếu bóng vía thì càng sợ hơn, mới chập tối đã không dám ra ngoài. Cả một bầu không khí ma quái, rùng rợn bám lấy, bủa vây khắp làng và cả một số làng xung quanh.

    Có lẽ, cả làng chỉ có mỗi Lân là người duy nhất không biết sợ và không hề tin chuyện đó. Lân chưa nhìn thấy ma bao giờ và cho rằng đó là chuyện mọi người bị ám ảnh mà tưởng tượng ra thôi. Trong khi ban ngày cũng không có ai dám đi một mình qua ao cá thì Lân vẫn đi học qua đây. Rồi những câu chuyện ma quái cũng bắt đầu làm cho cậu suy nghĩ khi mà các buổi trưa suốt từ ngày quen Thu, mỗi lần đi học qua ghé vào chòi chẳng bao giờ gặp Thu trong đó cả. Cái đầu "máy vi tính" của Lân không để cho cậu yên. Chẳng lẽ chỉ có mỗi buổi tối Thu mới ở đó thôi sao? Sao Thu lại không sợ ma trong khi bọn con gái tối đến thường không dám ra ngoài một mình? Chẳng lẽ Thu là con ma nữ như mọi người từng gặp? Nhưng ma sao lại hiền và xinh thế, chẳng giống lời kể của mọi người một chút nào? Lân không tin vì suốt một tháng qua, Lân đã giúp Thu học bài, làm bài tập. Chẳng lẽ ma cũng biết học, biết nói, cũng biết giận hờn với người sao? Chưa bao giờ Lân được nghe ai đó kể về một con ma nào như thế. Thu không phải là ma. Có lẽ ban ngày không có ai trộm cá nên Thu không cần thiết phải ra chòi. Hơn nữa, có bác Hội ra ngủ cùng nên Thu mới không sợ như thế chứ. Cứ tự hỏi và tự trả lời như vậy nhưng Lân vẫn thắc thỏm không yên. Cậu vẫn không thể lí giải để thuyết phục được chính mình với nhiều câu hỏi. Nhiều hôm, Lân có ý định nán lại thật lâu sau mỗi buổi học tối nhưng Thu nhất định không nghe. Cô giục Lân về vì ngại bác Hội ra bắt gặp hoặc nếu có ai qua đây nhìn thấy khi trong chiếc chòi nhỏ bé này chỉ có một trai một gái. Lân định nói rằng mọi người sợ ma nên tối không dám đi qua đây, nhưng lại thôi. Dù sao cậu cũng chỉ muốn gần Thu thêm một chút nữa, nhưng như thế sẽ rất bất tiện và không hay cho Thu. Hơn nữa, gia đìng cậu không yên tâm, lại kéo nhau đi tìm thì rách việc. Dạo này, mọi người vẫn dặn Lân phải về sớm và không được đi đường tắt đến trường.

    Lân không sợ ma. Thu là bạn của Lân và ở chòi canh chẳng có con ma nào như mọi người kể cả. Chiều nào đi học về, cậu cũng đi lối tắt và bao giờ tới chòi canh, cậu cũng dừng lại, ghé vào chòi giúp Thu học bài. Thỉnh thoảng, cậu cũng để dành vài quả ổi, quả na trong cặp sách để khi về đưa cho Thu nhưng cô không ăn. Cô bảo, chỉ ngày bé mới thích ăn những thứ đó nhưng bố mẹ không mua cho nhưng bây giờ lớn rồi, Thu không thích nữa.

    Chiều mồng Một âm lịch đầu tháng. Lân vào chòi thấy mùi hương trầm tỏa ra hăng hắc khắp nơi. Trên sàn có một nải chuối tiêu quả rất to để trên một chiếc khay nhựa màu đỏ, bên cạnh là chiếc bát đựng mấy quả trứng luộc còn để nguyên cả vỏ, một quả bóc vỏ để trong chiếc bát con đựng muối. Một chiếc bát con đựng lưng bát nước và một khúc của thân cây chuối dùng làm bát hương, trên cắm ba nén hương vừa cháy hết nhưng vẫn chưa kịp tắt. Thu cầm nải chuối, bẻ rời ra mấy quả đưa cho Lân, còn cô bảo mình không thích ăn. Thấy Lân có vẻ chưa hết ngạc nhiên, cô giải thích:
    - Chuối ông em mang ra đấy. Hôm nay mồng Một đầu tháng, ông em thắp hương xong nhưng chẳng có ai ăn nên để tất cả lại đây.

    Lân thấy ngờ ngợ một điều gì đó nhưng vẫn đón lấy quả chuối trên tay Thu, bóc vỏ ăn chậm rãi, rất ngon lành. Thu ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn cậu, mặt buồn rười rợi như muốn khóc làm Lân thấy mủi lòng. Cô nói bằng một giọng buồn buồn:
    - Em sắp phải xa anh rồi.
    Lân hốt hoảng:
    - Em đi đâu? Bố mẹ em đón em về Hà Nội à?
    - Không, em phải đi xa lắm. Nơi đó anh không biết được đâu, nhưng anh cũng đừng buồn. Anh sắp phải thi đại học rồi đấy. Anh phải thi đỗ rồi hôm nào nhập trường, em sẽ đón anh đi chơi.

    Lân cầm chặt tay Thu, cảm nhận được bàn tay cô đang run lên vì xúc động, mắt cô hoảng hốt nhìn đi nơi khác. Cậu luống cuống:
    - Hay bây giờ em đến nhà anh chơi cho biết nhà. Bao giờ nghỉ hè, về quê thì vào chỗ anh.
    Thu vội rút tay ra khỏi tay Lân, lắc đầu:
    - Không được đâu, ông em mà biết sẽ mắng em.

    Thu im lặng nhìn về phía chân trời xa, rất xa. Nơi có khoảng trời sáng rực lên đấy là Hà Nội. Ở đó có bố mẹ Thu, có bạn bè và ngôi trường Thu học. Bao nhiêu kỷ niệm bỗng chốc chợt vỡ òa làm Thu bật khóc tức tưởi. Lân lúng ta lúng túng, không biết dỗ cô bằng cách nào.

    Thu quay lại, hai mắt đỏ hoe, ngân ngấn nước. Cô nhìn Lân thật lâu rồi đuổi Lân về để được yên tĩnh một mình. Cô đẩy Lân ra khỏi chòi canh, đóng liếp lại rồi tiếp tục ôm mặt khóc. Lân tần ngần đứng bên ngoài không nói được câu gì. Mãi sau, cậu đành bỏ về mà lòng cứ thắc thỏm một điều gì đó không yên. Bên đường, bụi chuối khẳng khiu vừa bị một cơn gió lớn ào qua, xô vào nhau khua lung bùng rồi xé rách tướp những tàu lá xanh non, đầy sức sống.

    Chiều nay, ngồi học trong lớp mà ruột gan của Lân cứ nóng như có lửa đốt, nhấp nha nhấp nhổm không yên. Chỉ chờ tiếng trống tan học vang lên, chưa đợi thầy giáo cho ra khỏi lớp, Lân đã xách cặp chạy như bay ra ngoài lán lấy xe rồi vội vã phóng xe về. Vừa tới ao cá, Lân đã sững người lại, hai chân cứ ríu vào nhau, không thể đi tiếp được. Có một cái gì đó nghèn nghẹn ở cổ Lân. Mùi khói hương nghi ngút làm cậu cay cả mắt. Nước mắt chảy ra ướt lạnh cả gò má xương xương.
    Xung quanh ao cá rất đông người. Bác Hội đang ngồi trên bờ lặng lẽ khóc. Có lẽ, nước mắt đã chảy ngược vào tim nên người bác thỉnh thoảng lại run lên bần bật. Mới có mấy tháng không gặp mà trong bác đã già xọm đi, hai má hốc hác. Lân lặng lẽ đến đến bên cạnh bác và chợt linh cảm thấy điều gì đó chẳng lành. Cậu lắc rất mạnh vai bác Hội và hỏi dồn dập những điều mà ngay cả bản thân cậu cũng không hiểu là mình muốn nói gì. Dưới ao, sư cụ đang làm lễ cầu hồn. Chiếc cầu gọi hồn người chết làm bằng bẹ chuối được thả nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Lân linh cảm thấy điều gì đó, chạy như bay lên chòi canh ngó quanh một lượt rồi hét lên:
    - Không... Không thể như thế được. Thu không thể chết được.

    Cậu lao nhanh xuống ao, chỗ nhà sư đang làm lễ gọi hồn. Có ai đó ghì chặt cậu lại bằng một cánh tay rắn chắc và một giọng nói quen thuộc:
    - Thu mất đã được bốn mươi chín ngày rồi cháu ạ.
    Bác Hội chỉ nói được có vậy rồi lại khóc nấc lên. Phải cố gắng lắm Lân mới không bị khuỵu ngã khi hiểu ra tất cả. Thì ra, hình ảnh của Thu trong suốt thời gian qua chỉ là oan hồn của một người con gái bị chết khi còn quá trẻ. Thu đã về ăn cưới chú Út, đã ra chòi này chơi với ông nhưng một lần sẩy chân bị ngã xuống ao khi ông chưa ra kịp.

    - Anh Lân! Anh Lân ơi! Em ở đây cơ mà.
    Lân chợt giật mình nghe tiếng gọi rất xa, rất mơ hồ từ đâu đó vọng lại. Đúng Thu rồi... Thu đang ngồi trên chiếc thuyền rồng rất to, xung quanh có quân lính đứng hầu rất oai phong. Cờ lọng che rợp cả chiếc ao. Lân bơi thật nhanh theo mà không kịp... Cậu với tay gọi rất to nhưng do quá mệt nên giọng nói hổn hển như sắp hụt hơi:
    - Thu... Thu ơi... ơ... ơ... Chờ anh với!
    Thu lắc đầu ra hiệu cho Lân quay trở lại:
    - Anh không đi được đâu, quay về đi. Cố gắng thi đỗ đại học năm nay, anh nhé. Khi nào anh đỗ, em sẽ quay về đón anh đi chơi Hà Nội.

    Lân vẫn cố sức đuổi theo nhưng tự nhiên nước xung quanh ao đóng băng cứng lại, đen ngòm xung quanh cậu. Cậu bất lực nhìn chiếc thuyền chạy như bay về phía xa rồi mất hút.
    Có cái gì đó lành lạnh lăn trên cổ Lân làm cậu tỉnh giấc, mở mắt ra nhìn mọi người. Bên cạnh Lân là cả nhà Lân, bác Hội, một người đàn ông và một người đàn bà còn khá trẻ, lạ lẫm đang lo lắng nhìn cậu. Thì ra, cậu đã hôn mê hai ngày khiến mọi người lo cuống cả lên.

    Bác Hội vẫy tay gọi hai người lạ mặt đến bên cạnh Lân:
    - Đây là bố mẹ của Thu. Họ lo cho cháu lắm đấy.
    Lân khẽ gật đầu, mơ màng nhìn ra xa. Tất cả đối với cậu cứ như một giấc mộng khủng khiếp và hãi hùng. Cô gái mà cậu mến nhất giờ đã là một con ma, đã đi xa lắm rồi. Nhưng cậu vẫn mong sẽ gặp lại Thu và tự hứa với mình sẽ thi thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của cô.

    Sau khi Lân bình phục trở lại vì bị sốc và quá kiệt sức, bố mẹ Thu trở về Hà Nội. Họ đã xin phép bố mẹ Lân được nhận Lân làm con nuôi. Lân cũng xin được họ những tấm hình của Thu, đặt trên bàn học để ngày ngày cô nhắc nhở Lân quyết tâm thi đỗ đại học.
    Nước mắt tự dưng lại trào ra cay xè. Lòng Lân chợt quặn đau.

    ___________________________________Hoàng Trọng Muôn


    [​IMG]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 thích bài này.
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 and Bạch Vân like this.
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh đẹp Quê Hương - Đất Nước - Con Người...

    QUÊ XƯA

    [​IMG]
     
    thupt70 and Bạch Vân like this.
  20. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Cuộc đời thăng trầm của phu nhân tổng thống Kennedy

    Jacqueline Kennedy, đệ nhất phu nhân một thời của Mỹ, được nhớ đến bởi vẻ đẹp quyến rũ và tính cách mạnh mẽ, đặc biệt là lòng can đảm của một góa phụ sau khi người chồng tổng thống bị ám sát.​


    [​IMG]

    Jacqueline Lee Bouvier Kennedy Onassis (1929 – 1994), là vợ của Tổng thống John F. Kennedy và là đệ nhất phu nhân Mỹ từ năm 1961 đến 1963. Bà thường được gọi một cách thân mật là Jackie, Jackie Kennedy hay Jackie Onassis (theo họ của người chồng sau). Hình trên là bức ảnh chân dung chính thức đầu tiên của đệ nhất phu nhân Jacqueline Kennedy được chụp tại Nhà Trắng năm 1961. Ảnh: Library of Congress

    [​IMG]

    Jacqueline Lee Bouvier chào đời tại thành phố New York và là con gái của một chủ tịch ngân hàng. Việc làm đầu tiên của bà là một phóng viên ảnh cho tờ Washington Times-Herald. Nhờ công việc này, bà tiếp xúc với nhiều chính trị gia tại Washington, trong đó có tổng thống tương lai Kennedy.

    [​IMG]

    ngày 12 tháng 9 năm 1953 tại Newport, tiểu bang Rhode Island, Jacqueline kết hôn với Thượng Nghị sĩ John F. Kennedy, một trong những ngôi sao đang tỏa sáng của Đảng Dân chủ. Họ có bốn người con: Arabella (thai chết lưu, 1956), Caroline Bouvier Kennedy (1957-), John F. Kennedy, Jr. (1960-1999) và Patrick Bouvier Kennedy (ra đời và chết trong tháng Tám 1963). Đây là cuộc hôn nhân trải qua nhiều sóng gió vì Kennedy là một người đàn ông đào hoa và được cho là có nhiều mối tình. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Cô dâu Jacqueline trong đám cưới năm 1953. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    John Fitzgerald Kennedy cùng vợ và con gái chụp ảnh trước căn nhà của họ ở Hyannis Port, bang Massachusset, tháng 8/1960. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Ông bà Kennedy tay trong tay dạo phố ở Georgetown ngày 1/4/1960. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Kennedy và vợ gặp gỡ những người ủng hộ trước cuộc bầu cử tổng thống cuối năm 1960. Sau đó, ông đánh bại đối thủ Richard M. Nixon và trở thành tổng thống trẻ tuổi nhất của Mỹ ở tuổi 43. Jacqueline Kennedy, khi đó 31 tuổi, cũng là đệ nhất phu nhân trẻ thứ ba trong lịch sử Nhà Trắng. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Gia đình Tổng thống Mỹ đón tiếp Hoàng tử Ranier và Công nương Grace của Công quốc Monaco trong một bữa tiệc tại Nhà Trắng ngày 24/5/1961. Cùng với chồng, bà Jacqueline xuất hiện trong nhiều hoạt động xã hội giúp hình ảnh của gia đình tổng thống ghi lại dấu ấn đẹp trong lòng người dân.
    Không giống những người tiền nhiệm, Jacqueline và chồng là những người am tường nghệ thuật, âm nhạc và văn hoá. Họ mời những người thuộc giới hội hoạ và âm nhạc đến dự dạ tiệc, chủ trì những buổi lễ đặc biệt như lễ tôn vinh những người đoạt giải Nobel, gặp gỡ những nhân vật tiếng tăm và làm thay đổi cung cách tổ chức những buổi tiệc chiêu đãi quốc khách tại Nhà Trắng. Ảnh: Library of Congress

    [​IMG]

    Đệ nhất phu nhân Mỹ trong khoảnh khắc vui vẻ bên con trai John F. Kennedy, Jr. tại Nhà Trắng năm 1962. Bức ảnh cậu bé đùa nghịch với chiếc vòng cổ của mẹ sau này được bán đấu giá và thu được 211.000 USD. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Đệ nhất phu nhân Mỹ trong vòng vây của đám đông đón vợ chồng bà tại Paris năm 1961. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Bà Jacqueline Kennedy trong một chương trình truyền hình giới thiệu về Nhà Trắng ngày 1/2/1962. 56 triệu người đã theo dõi chương trình này của bà. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Vợ chồng tổng thống trên chiếc xe mui trần diễu hành ngày 27/3/1963 tại thủ đô Washington. 7 tháng sau, cũng trên một chiếc xe mui trần và trong cuộc diễu hành ngày 22/11/1963, bà Jacqueline phải chứng kiến người chồng tổng thống bị ám sát ngay trước mắt mình. Ảnh: National Archive​

     
    thupt70 and Bạch Vân like this.