Tiếng Gió Xôn Xao Đàm Vĩnh Hưng Gió vẫn hát thì thầm đến bên tôi như thật gần Gió muốn nói điều gì tha thiết Gió vẫn nhắc một người đã ra đi không trở lại Lỡ mất chuyện tình không thể quên Bước những chuỗi ngày dài ấp ôm bao đêm huyền diệu Ánh mắt ấy giờ này xa lắm Thoáng phút chốc giật mình ngỡ như em đang thật gần Gió đánh thức vì tôi ngủ mê Thắp ánh sáng bước qua đêm thâu Chờ mong ngày mai khát vọng Và gió vẫn thế gió mang tôi đi tìm em Dẫu có lúc nước mắt tuôn rơi Như hạt sương, hạt sương bé nhỏ Gió sẽ hát rì rào Gió ru tim tôi ngày ngày mãi xôn xao
Biển Nổi Nhớ Và Em Đàm Vĩnh Hưng Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ Biển vẫn thấy mình dài rông thế Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn Gió âm thầm không nói Mà sao núi phải mòn Anh đâu phải là chiều Mà nhuộm em đến tím Sóng có nghĩa gì đâu Nếu chiều nay anh chẳng đến Dù sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh
Biển Tình Đàm Vĩnh Hưng Nằm nghe sóng vổ từng lớp xa, bọt tràn theo từng làn gió đưa. Một vầng trăng sáng như tình yêu chúng ta vượt ngàn hải lý cũng không xa. Biển rộng đất trời chỉ có ta thì dòng ngân hà mình cũng qua. Thuyền không biên giới như tình anh với em, hơn cả những vì sao khuy. Trăng nhô lên cao trăng gác trên đầu núi, mây xanh xanh lơ vì đắm say tình mới. Đến đây với em mà ngỡ trong giấc mơ mắt em âu sầu là cả một trời thơ. Không gian im nghe nhịp đôi tim hẹn ước, mong sao tương lai đường chắc ta cùng bước. Siết tay dắt nhau mình lánh xa thế nhân, lánh xa u phiền đắng cay trần gian. Đời anh sẽ đẹp vì có em. Ngày dài sẽ làm mình nhớ thêm. Biển xanh cát trắng sóng hòa nhịp ái ân,không còn những chiều bâng khuâng.
cơ hội chuyển bại thành thắng ! lâu rùi không biết tím đi lấy chồng hay sinh con mà không thấy xuất hiện nơi
Yêu Mãi Ngàn Năm Quang Lê - Minh Tuyết Sợ lắm khi yêu ai tim dại khờ Sợ lắm tình chưa thấy đã vội bay Tình anh đó luôn nồng cháy vẫn yêu em như ngày xưa Người còn đây đừng buồn thênh chi hỡi em Sợ lắm câu mong chờ tình hững hờ Sợ lắm từng đêm tối ướt bờ mi Tình anh đó luôn bình yên vẫn trong tim không nhạt phai Mặc thời gian anh vẫn yêu em mãi ngàn năm Mặc thời gian em vẫn yêu anh mãi ngàn năm Ngày mai chúng ta cùng sánh vai trên con đường dài Mình dìu nhau qua bao đường đời gian khó (Có anh và em) Rồi đông sẽ qua cho chúng ta thôi trong lạnh giá Tình đôi ta nguyện sẽ mãi không bao giờ phai Đời có khi yên lành khi cuồng phong Nhiều lúc trời đang nắng bỗng đổ mưa Dù ngày nắng hay ngày mưa vẫn yêu em như ngày xưa Dòng đời trôi em vẫn yêu anh mãi mà thôi
Gõ Cửa Trái Tim Quang Lê Gõ cửa trái tim van em được vào Dù tình xót đau chung thân huyệt đào Ngủ vùi với chiêm bao Nỗi niềm mắt xanh xao Nhưng anh vẫn ngóng tim em mở cửa. Gõ cửa trái tim sao em hững hờ Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ Nhện lòng mắc giăng tơ Để một mối bơ vơ Khi không em nhốt anh trong đợi chờ! Ôi cửa tim em bằng vàng Nên tiếng yêu nghe bẽ bàng Để anh gõ cửa miên man Mà em không chút hỏi han Anh buồn lang thang...! Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng Đàn lỡ phím sai cung Tình này cũng mông lung Tim em ai bắn mũi tên lạnh lùng!!!
Dấu Chôn Tình Buồn Cẩm Ly Kìa mùa thu sang còn đây Mà anh đã ra đi lãng quên tình em Tình buồn vương những cánh lá Còn xơ xác nơi đây trơ thân héo gầy Lòng em hiu hắt băng giá Những tháng ngày buồn theo những vết chim bay Anh đã xa thật sao khi bao yêu dấu còn đây Lòng này đã muốn rời xa Để quên hết nỗi đau mãi trong lòng ta Cầu mong anh sẽ hạnh phúc Còn em mãi phiêu du dấu chôn tình nhớ Đành xin yêu mãi mình anh hỡi người Đời phiêu lãng để qua kiếp người Cùng mây gió đi khắp nơi nơi tháng năm buồn trôi Vì sao anh đã quên hết năm tháng Mà ta đã yêu nhau thật đậm sâu Để em một bóng với những chiếc lá Rụng rơi héo khô dẫm trên đường về Còn ai nữa để tay cầm tay Còn ai nữa để chia từng cơn vui buồn Và cho những chiếc hôn nồng ấm êm đềm
Kẻ Đứng Sau Tình Yêu Cẩm Ly Lòng em ngây ngất vui, khi tình yêu đến hôm nào. Rồi giông tố kéo qua em là chiếc bóng mà thôi, Cố nén bao niềm đau nhưng nào có nén được đâu, Cố bước đi thật mau nào có bước đi được đâu. Lời hứa với em từ lâu, trọn kiếp chỉ đôi bóng hình. Giờ biết biết ra thì sao, tình đã trái ngang từ lâu. Hôm nay có mưa, mưa rơi rất nhiều, Một người lặng im nghe tiếng mưa rơi buồn thêm. Hôm nay sẽ vui, anh vui rất nhiều, Bận lòng làm chi cho kẻ đứng sau tình yêu. Mai đây có xa, xa nhau rất buồn, Thà rằng em khóc hơn thấy anh đau lòng thêm. Thôi anh cứ đi, em đây vẫn chờ, Chờ hoài ngàn năm khi tình chỉ chỉ mình em.
Ngày hôm qua em kể tôi nghe Giấc mơ em về ngôi nhà màu tím Mắt em hồn nhiên... Và nụ cười bẽn lẽn Giấc mơ khẽ chớp lên theo dáng mi ngoan... Này em, Ghé xuống đây cho tôi hỏi xem Có phải ngôi nhà có tường rào hoa tím Lối vào nhà cỏ biếc xanh mơn mởn Đu đưa... Đu đưa... Có phải ngôi nhà cửa gỗ bình yên Sáng thức giấc em bồi hồi ngóng đợi Bên hiên nhà một cành hoa bối rối Hôm qua ai bỏ quên... Có phải ngôi nhà lóng lánh sương đêm Con chim chích bông ngủ mơ kêu lích rích Con chim sẻ mách chồng chuyện đứa con tinh nghịch Trốn học rong chơi... Có phải ngôi nhà rộn rã tiếng cười Dẫu nắng mơ phai hay bão giông vần vũ thổi Có một bàn tay dắt em về chung lối Hoa tím rưng rưng... Này em, Sao em lại thẹn thùng Má bồ quân hồng lên trong chiều thắm? Đừng tự hỏi vì sao tôi biết được Em ấp ủ điều gì trong giấc mơ đêm qua... St
Đi qua bao mùa lá rụng Chợt thèm ướt một đêm mưa Đèn vàng rưng rưng đáy mắt Ôi thương nhớ mấy cho vừa. Nghìn trùng lênh đênh sóng vỗ Vô thường vẫy gọi em về Trả lại trần gian nguyên vẹn Bốn mùa ai hát tôi nghe? Ngày xanh chồi non đơm nụ Cho mùa hẹn ước mai sau Giữa đường một người đứng gọi Mà nghe sông núi bạc đầu. Tuổi hồng trôi qua mấy chốc Đừng nhìn xa vợi em ơi! Để mai thuyền qua bến mộng Cho tôi xin lại cuộc đời. St
HỒN LÁ Lá đỏ rồi. Chiều cũng vừa buông Nơi chốn cũ có còn ai đứng đợi Góc hẹn hò vừa qua mùa hờn dỗi Yêu thương nào đỏ hết cả niềm đau? Lá đỏ rồi. Vầng trăng cũng bạc màu Cứ khuyết mãi nơi chênh chao vực nhớ Chắt chiu chút tình cho ngày yêu đơm nụ Giữa góc đời lặng lẽ nép vào nhau! Lá đỏ rồi. Hồn lá ở đâu? Rưng rưng níu cả ngày sau ở lại Nếu một mai lá lìa cành mãi mãi Xác lá tan rồi. Hồn lá gửi vào ai????? St
Một chút vu vơ một chút buồn Vương vấn dại khờ vương vấn vương Hoàng hôn đến khẽ tô màu áo Mây khuất Trăng, đèn rực phố phường Một chút vu vơ lòng hỏi lòng Tình như nắng nhạt úa bên sông Bâng khuâng gió thoảng phai câu nói Lặng lẽ Trăng mờ Trăng buồn không ??? Một chút vu vơ gởi Trăng thơ Tay vuốt đàn nâng phím hững hờ Tôi viết câu thơ thay hẹn ước Trăng chờ tôi nhé ... một đêm mơ !!!