Ai rồi cũng phải học cách cố quên đi một người… Một yêu thương mà mình yêu thương nhất Dẫu sẽ bầm đau như thân thể của một cái cây bật gốc Làm kẻ độc hành đi trong chiều gió ngược Nhưng vì cuộc đời nói đó là điều cần thiết Nên dằn lòng đem nhớ gửi vào quên!
Người ta gọi tôi là thằng điên Khi yêu em không bờ, không bến, Người ta nói tôi là kẻ dại Khi yêu em chẳng ngại điều gì. Với tôi yêu không chỉ bấy nhiêu Mà lớn hơn bao điều em ạ, Yêu còn phải chân thành hơn thế Hơn cả thế nữa mới gọi là yêu. Yêu là phải đằm thắm, thiết tha Nhóm thương yêu thành lửa tình, năm tháng. Yêu còn phải khóc thầm, đêm vắng Gió mùa về, ùa lạnh thấu tim ta. Yêu có lúc giận bừng nắng hạ Để qua rồi, trời quang tạnh, mây bay. Yêu là nên trải lòng vị tha Để hồn ta gần nhau thêm một chút. Yêu là hãy quý từng giây phút Nghĩ về nhau dù sáng nắng, mưa chiều. Yêu là phải trông rộng, nhìn xa Để tương lai hóa thành đôi lứa. Yêu là hãy trân trọng cuộc đời Để kiếp sau không hề hối tiếc. Tôi yêu em chỉ thế mà thôi Đối với tôi, yêu là phải thế Em có nghe lời tôi trăn trở Một chữ “yêu” đâu dễ nói nên lời
Nghe đàn vọng cổ trên sông Hậu Tiếng đàn... Là khúc dân ca Người lên quán dốc cây đa mà ngồi. Tiếng đàn... Là xác giặc trôi Bạch Đằng đại thắng từng hồi trống vang. Tiếng đàn... Là giọng thở than Vân Tiên gặp nạn giữa đàng sa cơ. Tiếng đàn... Là mảnh khăn tơ Ỷ Lan dệt lụa đến giờ còn bay. Tiếng đàn... Là chén rượu cay Tiễn người mở đất rót đầy lại lưng. Tiếng đàn... Là vị bánh chưng Lang Liêu cắt bánh thơm lừng nước non. Tiếng đàn... Là nét mực son Nguyễn Hiền đỗ trạng tuổi còn bé thơ. Tiếng đàn... Là tiếng Suối Mơ Văn Cao phổ nhạc đợi chờ Thiên Thai. Tiếng đàn... Là hạt nắng mai Nguyễn Du viết truyện vượt ngoài càn khôn. Tiếng đàn... Là nhịp sóng dồn Thanh âm sông Hậu vọng hồn Việt Nam!
Đời là sóng nên tôi cần khoảng lặng Một góc thơ Thi thoảng để ru mình Những im ắng vẫn cần cho tôi lắm Giữa chợ đời Xin được giữ cõi riêng! Đời là sóng, mỗi ngày vang tiếng vọng Chút bình yên Đôi khi vỡ tan tành Tay vuốt ngực nhủ con tim đừng lạnh Sao bồi hồi? Sao thổn thức từng cơn! Đời là sóng, bên triền này êm ấm Nửa triền kia Nức nở cũng âm thầm Mắt muốn khép mà lòng chưa thể đóng Nên thơ-đời... Còn mãi đó, chênh vênh!
KHOẢNG LẶNG Chiều buông nắng ngả bên đồi vắng Sương nhạt nhòa cây dáng núi xa Trăng xưa bắt bóng chưa về kịp Thả lời thi cổ dưới hồn hoa. Nắng vội ngoảnh đi chiều chết lịm Đêm sâu hun hút tiếng kinh cầu Chuông nguyện hồn ai rơi từng giọt Chạm vào khoảng lặng chốn thâm sâu. Bước chân dẫm nhẹ lên thềm cũ Tưởng mùa lá rụng hóa rêu xanh Mộng xưa vàng vỏ. Quên … im tiếng Bỏ lại đồi hoang trái tim lành.
Hãy Buông Tay Em Cứ mãi giận hờn, niềm tin đâu anh Cứ mãi mỏi mệt, buồn phiền chi nữa Chẳng biết ngọt bùi ngày xưa nay đâu Chỉ thấy lòng đầy nỗi đau nghẹn ngào. Tiếc những nụ cười chẳng còn vui tươi Nước mắt ngậm ngùi một mình em khóc Nếu chẳng còn gì thì buông cánh tay Cho em phía trước một mình bước đi. Nếu không là hẹn ước em đã chẳng mơ thật nhiều. Nếu không là của nhau em đã chẳng đau vì anh. Nếu như lời anh hứa em đã chẳng thêm vô vọng Và những nỗi đau ngày hôm qua đến khi nào nguôi... Muốn đi tìm một nơi để được ngủ trong yên bình, Muốn đi tìm một nơi để ngồi khóc cho sầu vơi. Để em được mạnh mẽ đi về phía xa con đường Tìm hạnh phúc cho người con gái đã đánh mất đâu tiếng cười.
Chỉ muốn tìm một phút bình yên Để lòng ta, thôi không gợn sóng Để quên đi, những bộn bề cuộc sống Để muộn phiền, theo gió bay đi Chỉ muốn tìm, một phút bình yên thôi Để những đắng cay, xin bỏ lại cho đời Ai cũng biết, cho là hạnh phúc Sao cứ nhìn đời, bằng đôi mắt bon chen Được gì đây, rồi sẽ mất gì đây Khi thời gian, không bao giờ trở lại Cứ mải mê theo muôn ngàn tiếng gọi Còn lại gì, khi chỉ một mình ta Chỉ muốn tìm, một phút bình yên thôi Để lặng thầm lắng nghe tiếng sóng Để cho ta biết mình vẫn sống Và ở đâu. . . khi đứng giữa thế gian này.
Lang thang mãi cũng về nơi cuối trời Đoạ đày mãi cũng về chốn xa xôi Lòng thầm hỏi có nơi nào dừng bước ? để cuộc đời phù du trôi qua nhẹ nhàng Nợ cuộc đời những ân tình sâu nặng Me nợ con một thiên đường nhỏ Em nợ anh cuộc tình chưa trả Nợ mẹ già ngày tháng cưu mang Nợ anh - em nghĩa tình năm tháng Nợ bạn bè bùi ngọt sẻ chia Nợ những người chưa quen biết Đã một lần gặp mặt hàn huyên Nợ cuộc đời hai vai mang nặng Làm sao trả cho hồng trần bớt nhọc Kiếp Luân Hồi xin một chút bình yên Mở lòng ra cho cuộc đời vui bước Để ngày mai trên đường đời bất tận Thanh thản lòng dừng gót phiêu linh