Có những lúc tim chợt nhói đau Ưu tư với nỗi sầu vì đậm sâu Tinh yêu có đếm muôn vàng nhớ Chẵng thể bằng tim đã trao nhau Từng bước mình đi qua lối nhỏ Cuộc đời ai biết có là bao Trong tim khát vọng mãi dâng trào Hạnh phúc vạn ngày được bên nhau ?
Anh Muốn Em Sống Sao Bảo Anh Từ sâu trong đôi mắt này, anh hờ hững ko như bao ngày Phải chăng nơi chốn đây, để anh vội đến và rồi vội đi? Phải chi anh thấu hiểu, rằng em đã yêu anh rất nhiều? Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao! Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm, em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm Lúc anh ko còn ai hết, hãy ở yên em sẽ đi kiếm Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao! Anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy những ngày vui anh về nơi đâu? Anh chỉ đến bên em lúc say, vì hết say anh đâu ở đây... Anh là ai đi qua chốn này?... còn em là ai trong cuộc đời anh đây? Nói đi anh người ơi vì sao anh nỡ yêu em như vậy!!! Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm, em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm Lúc anh ko còn ai hết, hãy ở yên em sẽ đi kiếm Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao! Anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy những ngày vui anh về nơi đâu? Anh chỉ đến bên em lúc say, vì hết say anh đâu ở đây... Anh là ai đi qua chốn này?... còn em là ai trong cuộc đời anh đây? Nói đi anh người ơi vì sao anh nỡ yêu em như vậy!!! Anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy những ngày vui anh về nơi đâu? Anh chỉ đến bên em lúc say, vì hết say anh đâu ở đây... Anh là ai đi qua chốn này?... còn em là ai trong cuộc đời anh đây? Nói đi anh người ơi vì sao anh nỡ yêu em như vậy!!! Nói đi anh người ơi vì sao anh nỡ xa lìa!!!
Một Lần Cuối Thôi Hồ Ngọc Hà Vòng tay cố níu 1 người , chắc ra đi không quay lại Vòng tay cố siết chặt anh, dẫu biết rằng chỉ là thế thôi Tình anh đã hết thật rồi, đã không như em mong đợi Đành chìm vào giấc ngủ sâu, để trôi về trong giấc mơ hôm nào Anh ơi em còn gì, anh ơi em còn gì Tình yêu trong em mệt nhoài, từ khi anh muốn ra đi Hạnh phúc xưa đâu rồi? Nguyện ước xưa đâu rồi? Chẳng lẽ anh nỡ đành lòng buông xuôi hết Vậy trách em vô tình, làm dở dang duyên mình Vậy trách em đây nhẹ lòng anh bước đi Người có hay bao lần, người đã không ngại ngần Vội nói em những lời làm tim đau nhói Mình mất nhau thật rồi. Mãi mãi trong cuộc đời Vậy để em mong chờ một lần cuối thôi
không gì là không thể ! tím lúc này đi đâu mà ít xứt hiện zậy heng. sao thấy cóa tên dự thi mà số thì ko thấy đâu hết zạy nà.
Thu đã qua chưa mà lập Đông Gió đưa giá rét tái tê lòng Bàn tay gầy guộc trơ những ngón Đưa tay với lại những khoảng không Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Đừng quay lại nhặt cánh hoa rơi Đừng thao thức mà ôm gối chiếc Hoa rơi là tim vỡ vụn rồi Mỗi mùa đông trước, mỗi bình minh Tôi thường nắm lấy bàn tay xinh Vuốt nhẹ mùi hương qua kẽ tóc Khẽ cài cho em một đóa quỳnh Hôm nay ngồi ngắm nắng thờ ơ Nắng đổ hoàng hôn, nắng nhạt mờ Tôi gieo đôi mắt vào hư ảo Bên thềm gió lật một trang thơ...
áo mùa thu khép lại Giấu trong tà một chút nắng vàng hanh Buồn của tôi thay lá mọc trên cành Chưa rụng vội để chờ mùa thu khác Chiều bây giờ cây đứng nghe gío hát Nhẹ nhàng thôi mà những lá buồn lay Trời mùa đông có vội vã hết ngày Lá có kịp đón một mùa thu nữa? Người đi rồi khép điều gì trong mắt Giấu vào hồn một biển nhớ mù khơi Người đi rồi tôi trắng cả tay tôi Chỉ còn lại một nỗi buồn chưa mất...
Vì Người Dối Gian Hồ Ngọc Hà Chợt nhận ra anh đang mê say bên cạnh ai.. Chợt nhận ra anh đang sánh bước đi cùng ai.. Chợt nhận ra ánh mắt đắm đuối đã từng của em.. Nay nhìn ai mê say có nhớ chăng những phút chất ngất ta từng có nhau.. Vì người gian dối Lầm lỡ đánh mất những lúc khi xưa đôi ta từng có nhau.. Vì người gian dối Để những khoảnh khắc ấm áp nay đã trôi về phía sau.. Em sẽ quên..Dấu yêu xưa.. Xóa những kí ức khi ta có nhau.. Và mong quên nhanh đi những tin yêu dối trá.. Tuy em không tin rằng ta đã xa nhau rồi Chợt nhận ra môi hôn ấm áp khi xưa của em.. Giờ anh đã trao cho ai kia..tim anh không có em.. Người yêu ơi..Người nói sẽ mãi mãi không lừa dối nhau.. Nhưng giờ đây tim em quá đớn đau.. Nhớ phút đắm đuối ta từng có nhau... Vì người gian dối Để lỡ đánh mất những lúc khi xưa đôi ta từng có nhau.. Vì người gian dối Mà những khoảnh khắc ấm áp nay đã trôi về phía sau.. Em sẽ quên..Dấu yêu xưa.. Xóa những kí ức khi ta có nhau.. Để mong quên nhanh đi những tin yêu dối trá.. Tuy em không tin rằng ta đã xa nhau rồi...
Thức Tỉnh Hồ Ngọc Hà Em là ai, ngày nào em ngây dại, ngày nào nước mắt rơi trên vai Em mong qua đi hết đêm dài Lau bờ mi, mềm lòng có ích chi, mềm lòng để rồi đến khi đến khi em ngu ngơ nhận ra Oh oh Anh đi anh đâu nghĩ suy, đang yên đang vui giờ không còn chi Anh quan tâm em mấy khi, nay em đâu nhớ mong gì Oh oh Không gian bên em cứ trôi, moät ngày lại về nào thức dậy thôi Bao chông gai em bước qua, lời nào cho em gục ngã Don’t worry about that – Đừng bao giờ e ngại Bao nhiêu ngày qua em bình yên có giống như ai Anh ra đi còn lại thời gian đó Em vui lên nay không nhắc đến bao giờ Chằng hề nhắc bao giờ Don’t worry about that – Đừng bao giờ u sầu Anh không còn thươg không còn yêu còn giống em đâu Em thôi không dại khờ vì anh nữa, Em vui lên nay khoâng khóc bao giờ Chằng hề khóc bao giờ Wake up! I gotta go go, I gotta go go go go oh no no no no no Wake up! I gotta go go, I gotta go go go go oh no no no no no
Hãy Mặc Em Đi Hồ Ngọc Hà Người hãy mặc em đi mặc em với nghĩ suy Rằng anh hết yêu, anh hết thương em mất rồi Người hãy để em đi và thôi oán trách chi... Dù khi bước đi em vẫn còn yêu mãi thôi.... Hãy mặc em đi hãy để đời em hoang phí Hãy mặc em đi bởi anh có thương tiếc gì Những ngày bên nhau sẽ chôn vùi theo năm tháng Chẳng còn ngây thơ từ nãy sẽ thôi mong chờ.... Yêu... Em yêu anh...Yêu rất nhiều.. Anh đâu biết em đã khóc.. Em đã khóc.. Khóc rất nhiều.. Em đã khóc... Hãy mặc em đi hãy để đời em hoang phí Hãy mặc em đi bởi anh có thương tiếc gì Những ngày bên nhau sẽ chôn vùi theo năm tháng Chẳng còn ngây thơ từ nãy sẽ thôi mong chờ.... Hãy mặc em đi Để em sẽ thôi mong chờ.....
Giọt Sương Và Chiếc Lá Lưu Hương Giang Nhẹ nhàng tia nắng mai xoá tan sương mờ Nhẹ nhàng cơn gió đưa cuốn đi lá sầu Đọng lại đây chút buồn giọt sương trắng sau màn đêm Đọng lại đây chiếc lá vươn trên thân gầy. Dòng thời gian quá nhanh khiến cho sương buồn Mà đời còn như mãi đây nắng mai sẽ về Rồi màn đêm cũng nhường ngàn tia nắng tan vào nhau Để mang đi chút yêu cho chiếc lá kia héo khô Sương tan đi vội vã. Lá buồn vì nắng đến đã mang giọt sương đi mau Đã xoá những êm đềm khi trong màn đêm hương có nhau Rồi nắng kia sẽ phai dần. Lá buồn rồi sẽ ấm khi sương lại quay quanh đây Sẽ sống trong đem với hương tình, với ánh mắt mặn nồng Cuốn những giọt sương và chiếc lá hết buồn.