Hội họp anh chị em tám chuyện đời , chuyện người ... Quan trọng là ...... Làm chuyện mìnhhhhhh ^_^

Discussion in 'Cà Phê - Trà Đá' started by Black_Chocolate, Apr 1, 2013.

Thread Status:
Not open for further replies.
  1. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    :138::138::138:

    Vô Ngã Nại Ngã
    Mình Ta Với Ta

    Sống Vậy Phẻ
    :drunk:
    Tin Người Người Lại Bỏ Mặc Ta
    Té 1 lần Lần sau đừng té nữa

    :140:
    vô cái Phượng tôi đi ăn cơm đói bụng quá ...

    Bài Cao Thái Sơn hay á ..nghe nhớ lại kỷ niêm cũ 1 năm hix


     
    ALI 333 likes this.
  2. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    ALI 333 and Flower_of_summer like this.
  3. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    Flower_of_summer and ALI 333 like this.
  4. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    "TRUYỆN THỨ 1..
    Khi ấy mình rất nhỏ (2-4t) nhưng cũng đủ để nhận thức đc những thứ xung quanh mình. Nhà mình lúc ấy ở Bình Phứớc, Song Bé (gần chợ Chơn Thành). Phải nói là khi ba me mình cưới nhau chỉ với 2 bàn tay trắng dù 2 bên nội ngoại ko giàu lắm nhưng cũng có của ăn, của để. nhưng ba mẹ mình muốn tự đi lên, ko thích sống bám vào bên nào hết, có muốn giúp ba mẹ cũng ko chịu. Ba mẹ mình sau khi cưới nhau đc nhà ngoại cho mấy mãnh đất để xây nhà va trồng trọt. nói thật nhà mình khi đó rất rất nghèo. Gọi là nhà nhưng thật ra chỉ là tròi tranh, vách đất ba mình xây lên mà thôi.Vì nhà nghèo nên Ba phải lên tận Sa Đéc làm cho cô và dượng mình. Mỗi tháng ba về thăm mẹ và mình chỉ có 1 vài lần thôi. Xung quanh nhà mình là đồng không mong quạnh, cây cối um tùm nhìn rất là sợ. Cả 1 con đường chỉ có 4 nhà thôi, mà cách nhau rất xa. Nhưng mấy cô chú hàng xóm rất tốt, hay thăm hỏi mẹ mình. Lúc đó nhà mình ko có điện, chỉ thắp đèn dầu thôi. Mẹ kể ban đêm mẹ rất sợ, vừa sợ ma vừa sợ ăn trộm gà. Hôm đó rất khuya, mẹ và mình đang ngủ thì mình ngồi dậy và ko chịu ngủ nữa, cứ ngồi nhìn mẹ. Mẹ bực mình rồi la mình, mình mới nói mẹ là có chú bộ đội cụt chân nằm đó rồi thì kêu mẹ kêu chú ấy đi đi. Lúc đó mình chỉ 2-3t gì thôi. Mẹ sợ quá chỉ biết ôm mình vào lòng cầu nguyện và đọc kinh cho đến sáng. Từ đó trở đi mẹ nhờ chị con của vợ chồng hàng xóm qua ngủ chung cho đỡ sợ.

    TRUYỆN THỨ 2...
    Cũng trong căn nhà ấy. Nhà mình có việc nên ba và mẹ dẫn mình về sài gòn mấy hôm, nên nhờ cậu út mình coi nhà dùm vì sợ có trộm heo và gà. Cậu mình rủ thêm một ông bạn ngủ cùng vì cậu mình cũng sợ ma. Đêm khuya 2 người đang ngủ thì cậu mình cứ bị cái mùng bay vào mặt, hất ra thì nó cứ bay vào. Cậu mình bực mình quá mới rọi đèn pin lên tìm vì nghỉ là dây mùng bị đứt, khi rọi lên đến nóc nhà thì cậu mình thấy nguyên một cái đầu nhe răng cười (Có lẽ vì vậy cho đến giờ mình ko dám nhìn lên ngóc nóc nhà khi ngủ). Cậu mình sợ quá trùm mền kính mít thức tới sáng. Vì còn phải ở đó thêm mấy ngày nửa nên cậu mình ko dám kể cho ông bạn nghe vì sợ ông kia sợ rồi bỏ về. Qua mấy ngày sau, rạng sáng cậu mình đang ngủ mê thì ông bạn đánh thức cậu mình dậy đòi về, nói sao cũng ko chịu ở lại. cậu mình vì ko dám ở lại 1 mình nên phải về với ổng. ngày hôm sau hỏi mãi ổng mới kể là đầu hôm ổng đang ngủ thì có ai đó thọt lét ổng, rồi thì kéo mền ổng, rồi kéo chân, kéo tay ko cho ổng ngủ rồi còn đè lên ng ổng, mà ổng cứ nghe tiếng cười khúc khích bên lỗ tai. Rồi từ đó cậu không dám ngủ lại nữa.

    TRUYỆN THỨ 3...
    Ở vừơn nhà ngoại mình có cây mít rất lớn tuổi. Gần cây mít đó hồi trước là nhà của ông thầy pháp chuyên tụng kinh, bắt ma. Hình như cây mít đó trươc kia được ông thầy đó trồng, mình ko rõ nữa. Chỉ biết sau này ổng bán đất lại cho ngoại rồi dọn đi nơi khác, hiện giờ cây mít đó vẫn còn trong vườn nhà ngoại ở bình phước. Ko ai dám đi ngang qua hướng có cây mít lúc chạng vạng tối vì ng ta nói nó có quỷ. Ng ta nói thỉnh thoảng thấy có 1 bóng trắng tóc bạc đu qua, đu lại trên cây. Nghe kể lại là có ông trong xóm đi nhậu ban đêm về chạy ngang qua đó, ổng thấy có ng con gái bận bộ bà ba trắng, xoả tóc dài ngồi dưới gốc cây mít vừa vuốt tóc vừa hát, ổng đang say nên chọc nghẹo cô ấy. Khi ng đó quay lai thi ổng thấy mặt toàn máu mà có răng nanh. Ổng sợ quá vứt xe ở đó rồi bò về. "
     
    Flower_of_summer and ALI 333 like this.
  5. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    Flower_of_summer and ALI 333 like this.
  6. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    3 .Đêm trước ngày giổ:
    Trước tiên các cậu hãy xem bảng tiết trời dưới đây:
    Theo sách cổ truyền, thì cứ hàng năm đều có 24 tiết khí để chia cho 12 tháng, cứ mỗi tiết khí của trời đất được chia làm 15 ngày và cũng do đó mà người ta phân định như sau:
    Tháng Giêng nhằm tiết Lập Xuân – Vũ Thủy
    Tháng 2 – Kinh Trập – Xuân Phân
    Tháng 3 – Thanh Minh – Cốc Vũ
    Tháng 4 – Lập Thu – Tiểu Mão
    Tháng 5 – Mão Chưởng – Hạ Trí
    Tháng 6 – Tiểu Thử – Đại Thử
    Tháng 7 – Lập Thu – Xử Thử
    Tháng 8 – Bạch Lộ – Thu Phân
    Tháng 9 – Hàn Lộ – Sương Giáng
    Tháng 10 – Lập Đông – Tiểu Tuyết
    Tháng 11 – Đài Tuyết – Đông Chí
    Tháng Chạp – Tiểu Hàn – Đại Hàn.
    Lần này do “chơi” với ma nhà nên các cậu phải chọn những đám giổ trùng vào giữa các tiết Thanh Minh – Cốc Vũ, Mão Chưởng – Hạ Trí, Lập Thu – Xử Thử, Hàn Lộ – Sương Giáng, Đài Tuyết – Đông Chí. Tức là vào các ngày từ 10 đến 20 của các tháng 3, 5, 7, 9, 11 (âm Lịch).
    Người Việt chúng ta có truyền thống thờ phụng ông bà Tổ tiên đã mất, bởi tin rằng ở “thế giới bên kia” người thân vẫn sẽ biết và phù hộ cho con cháu. Vì thế mà ngày giổ được hình thành để tưởng nhớ Tổ tiên.
    Đám giổ diễn ra trong hai ngày. Ví dụ, nếu một người chết vào thứ 3 thì ngày giổ sẽ là chiều thứ 2 (cúng các món mặn) và ngày thứ 3 (cúng các món chay *). Trò này phải chơi vào ngày thứ 2, tức là buổi tối trước ngày người quá cố mất.
    A. Trò thứ nhất:
    Thường thì món chính trong các đám giổ là gà vịt. khi xem người lớn cắt tiết chúng ta thường thấy họ cởi trói cho gà và đọc lẩm bẩm trong miệng cái gì đó (cụ thể là mấy câu đại loại: “đầu thai kiếp sau…”, “đừng làm gà vịt…”). Hành động cửi trói là để cho nó được “đi” chứ không quanh quẩn tại đây nữa.
    Các cậu phải trói chặt con gà để cắt tiết và nhớ là không cầu nguyện gì đấy nhé. Chỉ vậy thôi, sau ngày giổ mang 1 tô cơm ra ngay chổ cắt tiết gà rồi để qua một đêm. Dù bạn làm bất cứ cách nào thì đến sáng cơm vẫn sẽ bị ôi (thiu) cho xem.
    Có người cho rằng linh hồn của những con vật đã ăn nên cơm bị ôi, có người thì lại nghĩ đó là hiện tượng hiển nhiên, cơm qua đêm à ôi. Còn cậu, cậu nghĩ sao, làm đi rồi hãy nghĩ!
    B. Trò thứ hai:
    Cầm tấm ảnh chụp chân dung của người quá cố đến một góc khuất nào đó (tolet, phòng ngủ…) sau đó bôi sáp đèn cầy lên ảnh rùi….nhìn chầm chầm vào đó khoảng 5 – 10 phút và….nói cho tôi biết bạn đã thấy gì!
    C. Trò thứ 3:
    Vào đêm đó, chờ cho mọi người trong nhà ngủ say (hay chí ít chỉ còn vài người thức) cậu lấy bộ đồ của người quá cố từng mặc mặc thử và xem đồng hồ mấy giờ…cho đến khi mọi người đến hỏi cậu về những chiệc liên quan đến người quá cố, cậu hãy 1 lần nữa xem đồng hồ và cố nhớ lại, trong khoảng thời gian từ lúc mặc đồ đến khi được hỏi cậu đã làm gì…đừng cố gắng vô ích, cậu sẽ không nhớ gì….vì khi đó cơ thể cậu đã thuộc về một người khác!.
    * Theo nhân gian, ngày trước khi người quá cố nhất sẽ cúng mặn và ngày hôm sau sẽ cúng chay, bởi họ hi vọng nếu ăn chay linh ồn sẽ trở về với đức Phật (thiên đàng, Chúa…).
    * Ăn chay, nói chính xác hơn là ăn trai (trai giới) nhưng do cách phát âm mà ta đọc trai thành chay.
    4 .Không dễ để thấy được “họ”:
    Tớ đã mất 5 đêm để thực hiện cách này, và cứ mỗi ngày trôi qua tớ lại mong được gặp “họ”, nhưng đến lúc này tớ ước gì mình chưa bao giờ dại dột làm điều này.
    Sách nói cơ thể con người cũng giống như âm dương, ngũ hành; người sống có phân nữa là dương, nữa còn lại là âm. Dương khí chiếm phần áp đảo để con người có thể tồn tại, đối với người đã chết thì dương khí nguội lạnh dần và từ từ nhường chỗ cho cõi âm.
    Vì thế, nếu muốn gặp “họ” thì trước hết phải tìm cách làm cho âm khí trong người lấn áp phần dương; có nhiều cách để làm điều này và tớ đã thực hiện cách đơn giản nhất là “thức trắng một đêm, không uốn nước nóng và không ăn những thứ làm từ đậu”.
    Sau khi đã thức trắng một đêm (mặc dù rất buồn ngủ) nhưng việc tiếp theo tớ phải làm là chuẩn bị một cái lư hương (vật dùng để cấm nhan trên bàn thờ) và chọn một giờ thích hợp. Như đã nói ở trên, 1h, 12h, 19h, 21h…là thời gian tốt nhất. Nhưng do tớ đã thức một đêm rồi nên “không có cửa” chờ đến 1h sáng ngày mốt được (giờ chí âm) đành phải làm lúc 12h trưa ngày hôm sau.
    Tớ ngồi dưới một góc cây gần khu nghĩa địa sau nhà. Thấp một cây nhan vào lư hương để trước mặt và chờ đợi.Có lẽ thời gian một giờ ngồi đó là khoảng thời gian dài nhất cuộc đời mình, dài hơn cả hai tiết bài giản môn lịch sử trong lớp học.
    Cứ thế, sau 12h trưa hàng ngày (tớ ngồi đến 1h), tớ lại trở về ngủ với hai bàn tay trắng, rồi đến 7h tối tớ lại phải thức đến 12h trưa hôm sau để….tiếp tục công việc ngồi chờ!
    Thật dại khi thực hiện mà không xem kỉ khả năng thành công của cách này, trước đây đã có người thử làm cả tuần lễ nhưng vẫn trơ mắt ếch không thấy gì, vậy mà nay tớ lại cán lên vết bánh xe của họ. Chờ 1 ngày, 2 ngày…thức 2 rồi tới 3 đêm…trời ơi, cho con gặp điều con muốn thấy.
    Từ một trò chơi kinh dị bổng chốc đã biến thành trò cười.
    Nhưng đã lỡ chui vào hầm nếu không muốn bị xe lửa cán thì đành phải đi tiếp, biết đâu sẽ có ánh sáng cuối đường hầm. Thế là tớ kiên trì thức đến đêm thứ tư…giờ đây nhìn vào gương…mặt tớ xấu còn hơn ma, ghê rợn hơn quỉ, mắt thâm đen, môi khô nứt, má đầy mụn…oh my Chúa, ánh sáng cuối đường hầm chính là ánh đèn xe lửa.
    Không biết động lực nào đã thúc đẩy tớ đến đêm thứ 5, có lẽ đồng hồ sinh học của tớ đã điều chỉnh lại như vậy rồi. Nhưng kết quả cũng chẳng được gì, cả ngày hôm đó tớ chỉ gặp đúng một ông già lạ hoắc lạ quơ từ đâu lụm cụm đi tới hỏi han đủ điều, sau đó còn cười nhạt phán một câu lạnh rờn: “nửa đêm nửa hôm bưng cả mâm đồ ăn ra đây ăn vụn hả mậy”…
    Cha mợ ơi, trời nắng chang chang 12h trưa mà lão nói là nữa đêm, còn cái gì mà mâm với chả đồ ăn trong khi trước mặt tớ chỉ là một cây nhan đang cháy.
    Rứa, lúc đó buồn ngủ quá nên không để ý lời lão nói. Sau khi về nhà cơm nước một bụng, lúc đang tắm nước nóng (lúc này tớ đã bỏ cuộc nên tắm nước nóng) chợt nhớ đến những lời lão nói mà ngở như đang tạt nước lạnh vào người…..lạnh run!
    biểu đồ để các cậu dễ hình dung cách tớ làm
    5. Cầu cơ:
    Nhắc đến ma quỷ ắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ đến cầu cơ. Không phải ngẩu nhiên mà cầu cơ đã trở thành “phương thức giao tiếp” thông dụng nhất trên thế giới. Người chết có khả năng biết được những chuyện mà người sống không biết, nhưng họ không thể giao tiếp trực tiếp với chúng ta mà phải thông qua những hiện tượng lạ chẳng hạn như một chiếc cốc tự dưng lật đổ, một mảnh giấy bốc cháy trên bàn hay những con số ẩn hiện bí ẩn. Tuy nhiên không phải ai cũng nhận ra và hiểu được ý nghĩa của chúng cho nên cầu cơ mới được sử dụng để giải đáp cho mọi thắc mắc mang ý nghĩa tâm linh của con người.
    Dù là có hơn chục cách nhưng việc sử dụng bàn số để cầu cơ vẫn được đa số người dùng bởi sự ‘chính xác’ và ‘tiện lợi’ của nó. Bàn số thường là một tấm váng vuông hoặc tròn được làm từ gổ quan tài nhặt được ở nghĩa địa. Trên bàn số có khắc hoặc vẽ các chữ số từ 0 đến 9 và bảng chữ cái.
    Để thêm phần linh thiên, người ta nhúng bàn số vào nước bên trong các ngôi mộ vừa lấy cốt hoặc đã qua cúng vái bài bản.
    Đi kèm với bàn số là một “con mắt”,nó có hình dạng như một chiếc vòng, khi người cầm đưa đến vị trí nào thì đó là ý người chết muốn nói.
    Tôi may mắn được tham gia cầu cơ cùng một số con đề trong xóm, những người này đi “xin số” để mua lô đề. Tuy có hơi e dè nhưng tôi cũng quyết đi theo để xem thực hư thế nào.
    1h sáng một ngày tháng 2 năm 2011, tôi cùng với bốn con đề leo rào vào nghĩa trang liệt sỹ thị xã, sau một hồi lây huây tìm chỗ cuối cùng chúng tôi cũng đã đến được phần mộ số 152, khá vắng vẻ và tránh xa mọi sự dòm ngó (mà ở cái nơi này thì chổ nào mà chả vắng vẻ). Bốn người họ ngồi xoay quanh bàn số và một cây nến thấp ở giữa. Tuy là người yêu thích khoa học thần bí nhưng tôi cũng phải lạnh gấy khi nhìn thấy cảnh này, dưới ngọn nến lập lòe một người bắt đầu cầu vái lẩm bẩm (theo họ thì mỗi người có một cách vái riêng và không thể nói cho người khác biết), y vừa lẩm bẩm vừa nói tên tuổi của mình rồi 3 người kia cũng nói theo.
    Sở dĩ có đến 4 người tham gia là xem ai hạp tuổi với người chết để họ nhập vào. Được một lúc, con đề ngồi đối diện với tôi bổng dưng đưa hai tay lên cầm lấy cây nến trong khi mắt vẫn đang nhấm. Một người hỏi:
    - Là nam hay nữ?
    Người cầm nến từ từ đánh một vòng tròn quanh bàn số rồi đặt cây nến ngay chữ ‘N’ rồi ‘A’ và ‘M’.
    Tiếp đó họ hỏi:
    - Bao nhiêu tuổi?
    - ‘2’ ‘6’.
    - Anh giúp chúng tôi được không?
    - ‘D’ ‘U’ ‘O’ ‘C’.
    - Vậy anh hãy thoát khỏi xác người này!
    - ‘K’ ‘H’ ‘O’ ‘N’ ‘G’ ‘D’ ‘U’…
    Chưa đợi người cầm nến chỉ xong một con đề đã cầm chén máu chó tạt vào mặt người này, anh ta buông nến ra và ngửa ra sau bất tỉnh. Liền đó họ thấp nhan khấn vái rồi dọn đồ về.
    Trong dân gian lên đồng cũng được xem là một dạng của cầu cơ và tùy vào mục đích mà người ta có thể sử dụng nhiều cách khác nhau. Trên đây là cách tôi góp nhặt được gửi các bạn tham khảo.
     
    Flower_of_summer and ALI 333 like this.
  7. ALI 333

    ALI 333 Thần Tài Perennial member

    Sao không dùng nít cũ vậy đệ !!
    :134: trốn nợ hả....:125:

     
    Flower_of_summer likes this.
  8. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    Quỉ Cốc Thần Quẻ

    [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]


    QUẺ SỐ 13 THƯỢNG KIẾT
    ĐƠN-HÙNG-TÍN ĐOẠT PHAO CẦU

    Công danh thi cử vững bền,
    Dời nhà [​IMG]đổi chổ cũng nên đặng rày.
    Hôn nhơn thay nghén sanh trai,
    Kiện thưa đắc thắng bịnh rày cũng an.
    Làm ăn buôn bán xa đ[​IMG]àng,
    Có người rủ biểu chi ban cho mình.
    Tin mừng việc tốt nan minh,
    Có người giúp đỡ cho mình làm ăn.
    Bà con vay hỏi khó khăn,
    Người dưng trợ giúp làm ăn thuở nầy.
    Đôi ba năm nữa gần đây,
    Như cá gặp nước như cây ra chồi.
    Mấy năm về trước lôi thôi,
    Làm vô có của hiệp rồi cũng tan.
    Anh em phản phúc chẳng an,
    Sau phòng kẻ dữ mưu toan hại mình.
    Quẻ này ta phải giữ gìn,
    Chớ nghe mà mắc chớ tin mà lầm.

    :128: Lượm Quẻ Tốt Cám Ơn Quỷ Cốc Tiên Sinh
     
    Last edited: Jul 5, 2013
    Flower_of_summer likes this.
  9. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    :132: ALi Ba BA vô nhà người ta .. Ginh Bao tiền ra ...

    Ai Ta ...

    :drunk: Đang Thay đổi bản thân nên đổi nick cho nó hên huynh ới
     
    Flower_of_summer likes this.
  10. Flower_of_summer

    Flower_of_summer Thần Tài Perennial member

    Iris_Goni likes this.
  11. Flower_of_summer

    Flower_of_summer Thần Tài Perennial member

    Iris_Goni likes this.
  12. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    :drunk::drunk::drunk::drunk::drunk::drunk:


    Phượng ơi Phượng ơi ... bà đi theo tiếng gọi nơi hoang dã rồi hử
     
    Flower_of_summer likes this.
  13. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    Flower_of_summer likes this.
  14. Flower_of_summer

    Flower_of_summer Thần Tài Perennial member

    :132::132::132:
     
  15. Flower_of_summer

    Flower_of_summer Thần Tài Perennial member

    :banana::banana::banana::banana::banana:
     
  16. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    :126: Nhoi Như Dòi .. tôi vs bà vui dữ hén ...

    :134: Kiếm 1 ng` đinh mão nữa là lên như diều ... :128:
     
    Flower_of_summer likes this.
  17. Flower_of_summer

    Flower_of_summer Thần Tài Perennial member

    :134:Đinh mão hả tui có nàh chịu hok :125:
    :132:MB 26.86:132:
     
  18. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    :drunk::111::111: Thức trọn đêm nay thao thức cho em ... 25 - 27 => 26 ???
     
    Flower_of_summer likes this.
  19. Iris_Goni

    Iris_Goni Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
    [​IMG]
     
    Flower_of_summer likes this.
  20. Flower_of_summer

    Flower_of_summer Thần Tài Perennial member

    :125::125::125:
     
    Iris_Goni likes this.

Thread Status:
Not open for further replies.