Đơn phòng quạnh quẽ một mình a Gió thoảng bên song lệ ướt mèm Rót chén trà thơm hồn vẫn đợi Trao miền cảnh cũ dạ hoài đêm
Anh thấy gì trong đôi mắt của em? Đó là quầng thâm…bao đêm không ngủ Con tim mỏi bởi sầu đau…ủ rũ Vì vết thương lòng hôm bữa chưa quên.
Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tận Có một mình mới thấy nhớ mong ai Cho ta gửi chút tình cho Hứ nhé Đến bên hứ ta thương nhớ đêm nay.
Nay tính đi mua đồ ăn nấu sẵn, mà con gái muốn ba nấu, thôi làm về mệt cũng săn tay áo lăn vào bếp phục vụ nữ hoàng yêu dấu