Tôi ngược nắng níu tình em con gái Tóc mùa thu không buộc nổi câu thề Nên chiều ấy gió mùa thêm vội vã Để hoàng hôn hoang hoải đổ lê thê
Em sẽ về đâu khi tôi để lạc giấc mơ Nơi trái tim nhòa dần dấu chân kỷ niệm Chẳng còn gì cho nhau chỉ vương giọt nước mắt Mang nỗi buồn tôi, em khóc cho mình…
Có nhà bên sáng nay đi hỏi vợ Thấy - khách - quan - hai - họ - mời - chào Có hai kẻ bắt đầu thương nhau lắm Có hai người sắp sửa cắn nhau đau
Cỏ may vương trắng một thời Bâng khuâng em đếm ngày rơi, đêm tàn. Lời thề ngày ấy tan hoang Còn chăng một chút tình loang... xa vời. Người ơi, rồi hết một đời Câu thơ còn mãi, cho lời, cỏ may. lòng em như hoa cỏ may một chiều cả gió bám đầy áo anh..
Thu đã già rồi đấy Trời la đà sang đông Má chuyển hồng sang nẻ Tình lẻ cũng thâm màu. Em cất nhấc niềm đau Vào cuối thu heo hắt Mang nỗi đau dìu dặt Vào đầu đông tím ngắt. Có những điều nhỏ nhặt Lại bỗng thành lớn lao Có những thứ lao xao Lại im lìm đáy mắt. Thôi thì tình đã tắt Bởi em thổi vu vơ? Hay tôi khờ nhân thế? Thật tệ với trúc - mai. Ngày rộng rồi cũng phai Tháng dài rồi sẽ ngắn Sầu lê thê sẽ vắn Tình sẽ lại thái lai. Tôi vén giọt sương mai Vẩy ươm mầm tình lơi Em với lấy tơ trời Đan cho người áo mới. Cuối mùa thu năm tới Đầu mùa đông năm sau Cầu mong áo xanh màu Tình em - tôi phất phới. Giờ thì tôi chới với...!
Vầng thơ tình năm cũ Trên giá phủ bụi mờ Người qua từ độ ấy Lạc giữa dòng chơ vơ Bài nhạc xưa dìu dặt, Trên ký ức ca-rô, Người xưa đâu bằng bặt, Còn đọng hương dại khờ?
Mẹ cõng con đi cả tuổi thơ Để giấc mơ nhỏ tựa đầu ngủ yên khôn lớn Như dòng sông cõng cánh buồm khát vọng Một hành trình về biển khơi xa Như mây trắng cõng trời xanh Ban mai cõng quầng dương ló dạng Anh cõng theo em Nỗi nhớ nặng oằn vai như chưa hề thấm mệt Cành cây khô cõng cô đơn Nhìn cơn gió cõng chiếc lá vàng bay đi mất Con dế cõng tiếng đêm Nghe nỉ non cõng âm thanh chùng sâu như vực Con đường cõng dấu chân Những bước đi cõng nhọc nhằn gian khó... ................................................................ Nhưng có một điều tôi chưa sáng tỏ Như đất nước này cõng nỗi buồn đến mấy ngàn năm.
View attachment 7127397.jpg Em về ngang ngõ bâng quơ Đôi bờ liễu biếc ngẩn ngơ mùa về Hoa xoan rụng tím triền đê Bờ sông gió nổi trời quê mịt mù Bây giờ Thu đã vào thu Cánh cò đã trắng lời ru đã tàn Em tôi gom nhặt lá vàng Thả trôi xuống gió mùa sang lưng trời
Đông đã về rồi môi tìm môi Hái trái sim chín ở trên đồi Tôi đem cắn nát cho chiều tím Cho rụng tình tôi với đơn côi. Đông đã về rồi tay lần tay Áo chăn không ấm nổi thân gày Người đem tình ái ra vung vãi Tôi nuốt hận sầu trong đắng cay. Đông đã về rồi hơi nhớ hơi Thịt da quấn quýt những tơi bời Đê mê tôi ước đêm ngừng tỏ Cho thế nhân sầu nghiêng ngả vơi. Tôi chẳng còn đông để nhớ nhung Từ bữa người đi với lạnh lùng Nay hồn tôi chết, hồn tôi chết Cho nỗi chia ly bất tương phùng. *** Đông ơi kéo đến mà chi Người nơi xa ấy khép mi có buồn?
Đã thu chưa ? sao chẳng thấy ai khen Mùi hoa sữa nồng nàn con phố nhỏ ? Tìm không thấy lá vàng bay theo gió Em hai lăm cũng xếp bỏ khăn choàng. Thu không về vì.. anh mãi lo toan Hay yêu thương chẳng quyện làn tóc rối? Em ngày xưa chẳng làm anh nhớ nổi Chút dư âm ... trên đầu lưỡi hạ tàn ? Thu lặng yên , thu cứ mơ màng chẳng biết đến - đi- hay ở lại miền không anh em giật mình hoang hải chiếc lá xanh cũng ái ngại thu mình nhường khoảng trời ... cho thu mãi đẹp xinh vàng hoa cúc , nao lòng -hoa sữa Để chênh vênh-em - một chiều ngược gió hỏi mùa thu .. bao giờ có ...mùa thu ?
Sợi mưa tựa những dây đàn Tay ai gảy giữa muôn ngàn nhớ thương Sợi mưa tựa những con đường Mà tôi chi có một phương đi về Ba ngày mưa ướt dầm dề Buồn vui rồi lại tái tê vui buồn Giọt mưa có ở trên nguồn Hay là có tự nỗi buồn của tôi?
Nhật ký của chồng 1、Ngày… tháng… năm… Một hôm , tôi nói với vợ : ” Vợ ơi, rất lâu rồi anh không có cảm giác sợ giật bắn cả mình ” . Ngày hôm sau, vợ dẫn tôi đến một cửa hàng sang trọng bán đồ trang sức , rồi bảo tôi nhìn giá chúng. Tôi nghĩ bụng , vẫn là vợ cao tay. 2、Ngày… tháng… năm… Hôm nay nhìn thấy bộ dạng luống cuống vụng về của vợ lúc giết cá, tôi muốn rửa nỗi nhục ngày hôm qua, đắc ý hỏi vợ : ” Em và lợn có quan hệ gì vậy ” . Ai ngờ được vợ quay đầu lại và trả lời : Quan hệ vợ chồng. . 3, Ngày… tháng… năm… Tôi và vợ cãi nhau một trận kịch liệt. Trong phòng ngủ, vợ cầm một cái kéo cắt một lỗ to trên cái màn và nói : ” Để muỗi bay vào cắn chết anh “. 1h trôi qua, vợ lại lấy băng dán dính cái lỗ đó lại. Nhìn thấy bộ dạng loay hoay của vợ , trong lòng tôi nghĩ, chắc là cô ấy hối hận rồi, thực ra vợ mình khẩu xà tâm phật, vẫn là cô ấy thương tôi nhất. Nghĩ bụng vậy, tôi vừa quay qua, nghe thấy cô ấy lẩm bẩm 1 mình : ” Muỗi bay vào cũng nhiều rồi, phải dán lại, không được để chúng bay ra “. Tôi xây xẩm mặt mày. . 4, Ngày… tháng… năm… Buổi tối vợ nói chúng tôi phải chia sẻ việc nhà, rồi hỏi tôi : ” Rửa bát và chùi nhà anh chọn cái nào ? “. Tôi chọn rửa bát . Rửa bát xong vợ lại hỏi : ” Tắm cho con và chùi nhà anh chọn cái nào? “. Tôi chọn tắm cho con. Tắm cho con xong vợ lại hỏi : ” Giặt đồ và dỗ con đi ngủ anh chọn cái nào” . Tôi phân vân một lúc rồi chọn giặt đồ. Giặt đồ xong trở vào phòng nhìn thấy vợ và con đang ngủ ngon lành, tôi bỗng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng …… . 5、Ngày… tháng… năm… Một ngày, lúc tôi đang cúi đầu đọc báo, vợ bỗng nhiên nói : ” Em nghĩ anh nên đi đo mắt . Ngày nào cũng máy tính, tivi đủ kiểu . Em thấy anh hình như cận thị rồi đấy “. Xem ra vợ ngày càng chu đáo với tôi, nghĩ đến đây, trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp. Tôi nói : ” Ngày mai rảnh anh sẽ đến cửa hàng kính đo thị lực xem sao “. Vợ lập tức nói : ” Không cần đâu. Bây giờ em có thể giúp anh đo thị lực. ” Cô ấy chỉ vào góc cửa và hỏi : ” Anh nhìn thấy cái gì ? “. Tôi bán tín bán nghi : ” Một cái túi nilon “. ” Màu gì ? ” ” Màu đỏ”. ” Dùng để làm gì ? ” ” Để đựng rác “. ” Túi đầy hay túi không “. ” Túi đầy rác “. ” Thị lực anh rất tốt mà, nhưng tại sao mỗi lần anh đi ra ngoài, nhìn thấy túi này đựng đầy rác như vậy, lại cứ giả vờ không nhìn thấy. Em còn tưởng anh bị cận cơ đấy ! “. . 6, Ngày… tháng… năm… Sinh nhật vợ, vợ muốn mua một cái áo khoác lông thú, bèn gạ gẫm tôi : ” Anh yêu, sắp đến sinh nhật em rồi, em thích một cái áo khoác lông thú. Anh đi xem cùng em nhé !!! “. Tôi nghĩ bụng bình thường cãi chồng như chém chả mà sao hôm nay ngọt ngào như rót mật vào tai, kiểu gì cũng phải đề phòng. Sự thật quả đúng như tôi dự đoán. Tôi vỗ đùi : ” Được, hai vợ chồng mình cùng đi, nhưng mà nhanh chân lên, vườn thú sắp đóng cửa rồi “. Nghe xong, vợ lườm tôi rách mặt !!! . 7, Ngày… tháng… năm… Một hôm, tôi than thở : ” Sau khi kết hôn, anh mới hiểu được hôn nhân là xiềng xích nặng trĩu “. Vợ gật đầu tỏ vẻ đồng cảm : ” Lẽ dĩ nhiên, vậy nên mới phải có 2 người cùng nhau gánh vác “. Tôi cười nham hiểm nói : ” Em nghĩ xem thế này có được không ? Nếu như có 3 người cùng nhau gánh vác trách nhiệm, em cũng bớt khổ anh cũng thoải mái hơn “. Tôi vừa nói xong, vợ bay vào giật tóc tôi. Đau điếng !!! . 8, Ngày… tháng… năm… Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói : ” Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm . Anh thực sự rất cảm động “. Vợ hắng giọng nói : ” Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh ” . 9, Ngày… tháng… năm… Một hôm đang trong giờ làm việc, vợ gọi điện thoại đến, giọng hốt hoảng : ” Chồng ơi, chết rồi . Hôm nay nhà mình bị trộm viếng thăm ” Tôi vội vã hỏi : ” Mất đồ gì không ?” Vợ mếu máo : ” Nhà bị lục tung hết cả lên, 5 triệu trong tủ quần áo bị mất rồi . Em đang dọn dẹp xem có bị mất gì nữa hay không . Công an đến rồi, thằng trộm cùng lúc ăn trộm mấy nhà liền, bị bảo vệ bắt lại rồi, bây giờ đang ở đồn công an đối chất, em phải liệt kê xem mất những thứ gì “. Tôi : ” Nhanh nhanh đến xem phía sau ảnh cưới trên đầu giường có dính một chiếc phong bì, trong đó có 5 triệu “. 2 phút sau…. Vợ nói : ” Em gỡ ảnh cưới xuống xem kỹ rồi, phía sau không có gì cả “. Tôi hốt hoảng, tên trộm này quả thực rất khôn ngoan, mấy chỗ giấu tiền đấy vợ tôi còn chả biết mà sao nó lại biết được chứ. Mà trong đó có phải ít tiền đâu , tôi đến phát điên lên mất. Tôi vội bảo vợ vào nhà vệ sinh xem xem : ” Phía sau két nước bồn cầu, có một cái khe hở , trong khe nhét một túi bóng màu đen, em xem xem túi bóng có còn trong đó nữa không? ” 5 phút sau, vợ gọi điện đến thông báo : ” Không có đâu anh ơi, hay anh nhớ nhầm chỗ “. Tôi lo lắng nói : ” Nhầm thế nào được, lúc sáng đi vệ sinh anh kiểm tra vẫn còn mà, tổng cộng 10 triệu, tất cả tiền đều cùng một seri . Đó là tiền năm ngoái công ty thưởng tết anh rút ra một nửa . ” Vợ hỏi dồn : ” Chỉ có thế này thôi à, có quên chỗ nào nữa không ? ” Tôi buồn bã : ” Hết rồi, chỉ có 15 triệu đấy thôi “. Tôi nhắc vợ : ” Em phải nói rõ ràng với cảnh sát số tiền đấy nhé ” Vợ bình thản trả lời : ” Được rồi, cảm ơn anh đã thể hiện một cách xuất sắc trong vụ diễn tập chống trộm của gia đình mình lần này “. Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ nữ rốt cuộc là do yêu tinh phương nào biến thành ? FB Hoàng Rù
Hôm nay Lương về Chiều nay nghe tin anh LƯƠNG về… lòng bỗng thấy vui lạ. Anh LƯƠNG là con của bác VÍ – anh đi làm xa nhà 1 tháng anh mới về thăm 1 lần. Lần nào gặp anh tôi cũng thấy vui – vì anh và tôi khá là hợp nhau. Ngày anh về tôi vui lắm, nói cười tít mắt. Nhớ tháng trước anh đi, có dặn là tháng này anh đi hơi lâu. Mà đúng là lâu thật, tôi mong anh về như trời hạn mong mưa. Tôi nhìn anh LƯƠNG về lần này có vẻ gầy đi nhiều. Nhìn anh tôi thật xót xa. Tối 2 anh em ngồi trước hiên nhà -anh nằm võng hút thuốc … ánh mắt nhìn xa xăm. - Thế anh THƯỞNG không về chung với anh sao? – Tôi hỏi. Anh nhìn tôi thở dài và im lặng. Chú biết rồi còn phải hỏi. Anh THƯỞNG ít về thăm nhà lắm, có khi cả năm anh mới về 1 lần, có khi anh không về. Anh Thưởng là anh em cùng mẹ khác cha với anh Lương mà anh có vẻ chảnh lắm,không hòa đồng với anh em lắm. - Dạo này bác NỢ hay nhắc anh lắm, bác ấy trông anh suốt. Tôi nói - Uh, anh biết rồi anh sẽ ghé thăm bác ấy. Anh vừa phả khói thuốc vừa trả lời. Có đôi lần anh LƯƠNG đi lâu quá,sợ nhà mong nên nhờ anh bạn tên ỨNG về báo tin,mà thường thì chỉ khi ốm quá anh LƯƠNG mới nhờ anh ỨNG báo tin về. Tôi thắc mắc thì anh LƯƠNG nói 2 người làm chung chỗ,lại chung vị trí nên đổi nhau,mỗi lần anh ỨNG về thì anh LƯƠNG dù ốm cũng phải cố làm thay. Thế nên tháng nào anh ỨNG về qua nhà báo tin là tháng đó anh LƯƠNG nom tiều tụy hơn hẳn, tôi lại thương anh thắt ruột - Anh về nhà mấy hôm rồi anh lại đi – kỳ này anh không ở lâu được. Anh nói Tôi không trả lời … ánh mắt nhìn xa xăm … ngoài kia trời vẫn tối đen như mực … Enbac