Dạo này nghe mấy vụ cướp ngân hàng thấy ko quá 4 ngày là bị tóm hết , gần nhất là vụ ở tiền giang , thấy tên cướp nhìn mặt hiền cũng ko qtam j cho lắm chỉ là cảm nhận công an giỏi ... về nghe thằng e kể mới bik tên cướp đó là bạn làm chung cty của nó , nghe đâu làm bảo trì , vợ mới sinh con dc 2 -3 tháng , rồi là ng ko tiền án tiền sự , thằng e bảo anh ấy hiền nhất trong cty ai ngờ đâu chơi đá gà mạng thua rồi làm liều ... khổ chỗ nhà cũng ko phải thuộc dạng nghèo , bik bao nhiu cách ko nghĩ lại nghĩ cách cướp nagan hàng trong khi trc đó có vụ , công an vừa tóm xongrồi sợ bị bắt ún thuốc diệt cỏ , hôm nay đọc tin tức nghe tin a ấy chết rồi thấy mà đau lòng ... thương cho ng vk ... cũng cưới mới hơn năm rồi thương cho đứa bé vừa lọt lòng thì mất cha ... haizzz cũng cờ bạc vay giang hồ mà ra .... mình chơi bài thua 2-3 trăm là thấy xót rồi, còn chơi số thì dẹp từ dạo ấy h ko dám đụng ... lâu lâu nhào vô có hôm thua 600k thấy lương tâm rây rức ân hận ... chơi cũng máu nhưng hên còn bik suy nghĩ ... làm j cũng nghĩ đến con nên mới ko dám liều chứ mà như ngta thua quá mún gỡ chắc ko bik giờ đã lưu lạc đến đâu ... bởi mới thấy con đường chết nhanh nhất là con đường cờ bạc haizzz
nhớ lại cái thời trẻ trâu chơi còn hơn bây giờ...thời vàng còn 600k một chỉ má sắm cho sợi dây chuyền 3 chỉ 7...đi có đêm về má hỏi dây chuyền con đâu rồi ...ngồi im ru không nói tiếng nào...bả hỏi tới bí quá nói cho bạn mượn rồi...bả hỏi sao cho bạn mượn mày đi đánh bài thua rồi phải không...lúc đó mói gật gật cái đầu...đù bả lôi ra bả dần cho tét đít...zậy là từ đó máu cờ bạc nó cứ âm thầm chảy trong tim...ngày ngày tháng tháng trốn học ra vườn sắn nhà người ta đánh bài quài cũng may gia đình xa cơ lỡ thế nên tu chí học hành chứ không có cú sóc tài chính năm ấy thì bây giờ chắc thành con nghiện luôn chứ đừng nói là con bạc... ông trời không cho ai cái gì và cũng không lấy đi của ai thứ gì...chẳng qua do ta mà ra hết...giờ lâu lâu ngồi nhớ lại thấy mà buồn buồn vui vui...