Có thể một ngày anh mãi phải xa em Khi hoàng hôn không còn là màu tím Nắng nhạt màu trong ánh chiều tắt lịm Phút xao lòng nghe buốt giá con tim... Có thể một ngày anh mãi phải xa em Để dấn bước vào dòng đời nghiệt ngã Quên ánh mắt từng nhìn anh rất lạ Để nhớ hoài thời hạnh phúc đã qua...
Có thể một ngày em cũng sẽ quên anh Bằng lăng tím hạ qua rồi cũng nhạt Em sẽ chẳng thấy điều chi hối tiếc Trái tim hồng mãi thắp lửa vô tâm...
Đố ai định nghĩa được chữ yêu. Có khó gì đâu một buổi chiều. Nó chíêm hồn ta bằng nắng nhạt. Bằng mây nhè nhẹ gío hiu hiu....
Có thể một ngày ta chẳng thể quên nhau Với ánh mắt và nụ cười chân thật Nụ hôn trao nhau ấm nồng niềm hạnh phúc Vẫn ngọt ngào mãi mãi đọng bờ môi...