Nhỏ Ơi Lần đầu ta gặp nhỏ,trong nắng chiều bay bay Ngập ngừng ta hỏi nhỏ,nhỏ bảo nhỏ không tên Ừ thì nhỏ không tên,bây giờ quen nhé nhỏ,nhỏ ơi Lần này ta gặp nhỏ,trong nắng chiều bay bay Ngập ngừng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo nhỏ chưa yêu Ừ thì nhỏ chưa yêu,bây giờ yêu nhé nhỏ,nhỏ ơi Lần này,nhỏ quay đi,không thèm nhìn ta nữa Giọt sầu rơi một mình,chỉ còn ta một mình,nhỏ ơi Còn gì đâu hỡi nhỏ,trong nắng chiều phôi phai Kỷ niệm ta cùng nhỏ, giờ chỉ là hư vô Ừ thì là hư vô,xa rồi vẫn nhớ hoài,nhỏ ơi Tình cờ ta gặp nhỏ,trong nắng vàng ban mai Thẹn thùng ta hỏi nhỏ,nhỏ bảo khờ ghê đi Ừ thì khờ ghê đi, thương rồi sao chẳng hiểu, nhỏ ơi
Vì Đó Là Em Không cần biết em là ai. Không cần biết em từ đâu. Không cần biết em ngày sau. Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng. Ta yêu em qua đông tàn ngày tận. Yêu em như yêu vùng trời mênh mông. Không cần biết đêm dài sâu. Không cần biết bao gầy hao. Ta ngồi đếm tên thời gian. Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi. Như xa xôi nay quay về gần gụi. Yêu em khi chỉ biết đó là em. Để rồi từ đó ta yêu em không ngại ngần. Để rồi từ đó trong bước chân nghe gần hơn. Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng. Rồi từng chiều đến mang nỗi buồn vô biên. Cho dù biết em rồi đi. Cho dù biết không chờ chi. Nhưng lòng vẫn nghe cuồng si. Nghe trong ta quên đi lòng sầu hận. Ta yêu em chưa bao giờ một lần. Yêu em vì chỉ biết đó là em.
Thao Thức Vì Em Em ơi suốt đêm thao thức vì em. Vì lời giã từ lúc anh ra về. Rằng mai đây anh lại đến. Ước nguyện trọn một đời. Là mình luôn luôn có đôi. Em ơi nhớ thương, thương nhớ cả đêm. Làm sao quên được phút giây êm đềm. Chờ mong sao cho trời sáng. Đúng giờ mình hẹn hò. Là đời quên hết sầu lo. Sao em ngồi lặng lẽ để lòng anh tái tê. Hãy trả lời anh đi nghĩ gì mà đợi chờ. Nhiều lần chung ước mơ bên nhau ta cùng hứa. Quên đi chuyện năm xưa. Em biết chăng em. Thương em nhớ em tất cả là em. Còn gì đẹp bằng lúc ta sum vầy. Cầu mong sao duyên đẹp đôi. Ước nguyện cả cuộc đời. Là được mãi mãi gần em.
Đổi Thay Hãy thắp ánh sáng trong hồn tôi Khi ưu tư đang chất đầy Vì tình em đổi thay Bao nhiêu mơ ước đã tan dần Cuộc tình đã mất thật xót xa Tôi như chơi vơi trong biển khơi Sao em ra đi không quay lại Để lòng tôi nát tan Con tim khô héo trong mỏi mòn Nhạc điệu ân ái nay còn đâu Thật đớn đau trái ngang Lòng tôi mang cùng cội đá Tôi chết giữa ngàn khơi Giọt đắng cay thấm tan vào không gian Hồn ta vỡ trăng tàn đời ngả nghiêng Khi tôi trao em linh hồn tôi Như ngôi sao băng qua đêm dài Về nơi rất xa Tôi đâu biết đang bay về một hành tinh sáng đầy dối gian Tôi lang thang mong tìm em Ôi cơn đau thương thân rã rời mà đường không lối đi Nàng là giấc mơ kiêu kỳ Để hồn tôi uống men rượu cay
Mấy hình ảnh này mới có giá trị đó..kỷ niệm khó mà quên được...rất đẹp..cho dù cậu có lòi mông ra quần thủng đít cũng ok hết