Một mùa thu qua có anh bên giấc mộng, tình hồng chưa phai cớ sao anh lại xa từng chiếc lá nhẹ rơi đường phố vắng buồn tênh người ra đi khúc biệt ly rất buồn. Lời nào cho em phút giây ta ấm nồng tình hồng như mơ có em yêu mình anh, giờ phút cuối nhẹ trôi đường phố vắng mình em người quay lưng giấc mộng xưa úa tàn. Tình Lỡ Cách Xa Trời mưa tuôn ngoài đêm vắng nhớ anh bàn tay em bao khát khao đợi chờ. Người đã đến với em thì mãi mãi có nhau dù cho bao tháng năm có trôi đi vào quên lãng. Tình lỡ nếu cách xa thì mãi mãi nhớ nhau bao câu hát chỉ yêu một người là anh thôi.
quân tử đá nhầm cầu là quân tử khổ.....thục nữ trao nhầm cầu là thục nữ te tua huynh hỏi huynh để huynh thương lượng boa koàng với anh đồng koi anh đồng chịu hok íh
Hjhj.. Còn Quân tử và Thục Nữ soi nhầm Cầu và đá nhầm số thì đều chết queo Vậy là 2 số càng huynh bắt được rồi phải hok nà. Mụi thích 54 . 59 . Huynh thấy có triển vọng hok ? cho mụi í kiến dới
Ta quen nhau đã bao lâu rồi Hỡi đêm...đêm có hay? Mà giọt buồn hoài vương trên môi mặn đắng Ta quen nhau đã bao lâu rồi Hỡi đêm...sao vẫn mãi đêm dài Để mình ta vẫn còn tiếng vô vọng rơi... Đêm hôm qua bỗng nhiên em nhìn thấy anh trong giấc mơ Mình ngồi cạnh thật lâu bên nhau lặng lẽ Đêm nay mơ bỗng nhiên em lại nhớ anh trong cơn gió đông về Phải chăng khi biết yêu...giấc mơ là nơi bắt đầu... Nơi Tình Yêu Bắt Đầu Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi Để trắng lối em anh về Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi Để em biết anh cần em Và thời gian ơi xin hãy ngừng chốn đây Để những dấu yêu đong đầy Một vòng tay em khao khát một giấc mơ Em đã yêu anh người ơi...
chéc là nóa á huynh đang đen nên kiếm ba kàng xả đen nè mụi làm lun song hỷ thêm hành tỏi xu hào chứng tém boa
Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa Cho tôi về đường cũ nên thơ Cho tôi gặp người xưa ước mơ Hay chỉ là giấc mơ thôi Nghe tình đang chết trong tôi Nghe lòng tiếc nuối xót thương suốt đời Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào Em ở đâu? Anh ở đâu? Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu Nửa Hồn Thương Đau Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất Và tiếng hát và nước mắt Đôi khi tôi muốn tin Đôi khi tôi muốn tin Ôi những người ôi những người Khóc lẻ loi một mình
Mụi cũng đang đen thui lui. vậy thì mụi làm theo huynh luôn song hỷ 923. 983 nha. Mà mụi thít 923 hơn áh. win nha huynh
Còn nhớ tên nhau xin gọi trong giấc mộng Còn chút thương yêu xin đưa vào dư âm Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ Mình đã thật quên cớ sao lòng vẫn chờ. Từ lúc em đi trong rượu cay men nồng Màu trắng khăn tang quanh căn phòng cô đơn Bão tố triền miên ngày em về nhà đó Buồn hắt buồn hiu ngõ đêm sầu cô liêu Cỏ Úa Một chiều trên đồi em làm thơ Cỏ biếc tương tư vàng úa Mộng dệt theo đàn bên người mơ Mới biết mình yêu bao giờ. Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời Tình đã như vôi mong chi còn chung đôi Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ Đừng níu thời gian cho thêm sầu vương mang
Được ôm em trong tay Để em yêu nâng niu Thật là hạnh phúc đời anh Được say trong yêu thương Để quên bao phiền muộn Khi anh bên em cùng em Giờ em biết anh rất nhớ em Biết anh rất cần em Nhưng em xin lỗi xin lỗi anh Giờ em biết em phải xa anh Dù mình yêu nhau nhiều như thế nào Cho em xin lỗi xin lỗi anh Xin Lỗi Anh Hãy quên anh đi em như quên một giấc mơ Vì đời là mong manh cơn mơ quá dài Hãy quên anh đi em như trong một bài hát buồn Anh đã từng viết tặng em Dặn dò anh trước lúc em đi Mà ngày mai anh nhớ được gì Từng dòng tin nhắn em xóa đi Lời yêu thương em giấu trong tim Giờ anh biết chỉ thêm nhớ thêm trông Cho em xin lỗi em phải đi Lòng đau xót còn đâu ngày xưa khi anh đưa em về Còn đây những bài hát thương nhớ anh viết cho tình ta Thì thầm em đẹp nhất đời anh Tiếng cười vang trong gió còn đâu Lòng đau xót còn đâu ngày xưa nhớ tiếng bước chân em Rồi anh đến gõ cửa chờ em anh ôm em thật lâu Còn đâu những nụ hôn say đắm Những đêm trắng ân ái ngàn lời yêu Hãy quên anh đi em như trong 1 bài hát buồn Anh đã từng viết tặng em (Xin lỗi anh) Hãy quên anh đi e như trong 1 bài hát buồn Anh đã từng viết tặng em...... Xin lỗi anh...
Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, ta chỉ có thể nhìn người ấy đi qua cuộc đời mình một cách lặng lẽ. “Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là hạnh phúc. Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là sai lầm. Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là viển vông. Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là nuối tiếc…”. Khi ta gặp một người, người ấy khiến ta vui, người ấy khiến hạnh phúc, khiến ta cảm thấy mình như một đứa trẻ nhỏ cần chở che, ta bỗng thấy yêu đời hơn hết. Những lúc đấy, ta tưởng như mình là người may mắn nhất, bởi đã mang đến cho ta một người bảo vệ ta, chở che ta, dìu dắt ta. Mỗi ngày bên người ấy ta thấy thời gian trôi qua thật ý nghĩa, được ăn cơm cùng người ấy, đi dạo cùng người ấy, vui đùa cùng người ấy, rồi cho rằng đó là của người mình. Nhưng rồi thời gian trôi qua, cãi vã, hiểu lầm, những bất đồng trong cuộc sống và cả cái Tôi quá lớn của mỗi người lại làm ta suy nghĩ lại. Rốt cuộc người ấy có dành cho ta không? Những thương tổn trước kia, những nỗi buồn hiện tại, ta tự hỏi nếu như gặp người ấy trước lúc những vết sẹo chằng chịt trong trái tim ta chưa có, liệu ta có hồn nhiên mà đến với người ấy, không lo âu, không đắn đo? Người ấy rất tốt, tốt đến nỗi ta sợ nếu mất đi người ấy thì liệu sau này có tìm được ai yêu thương mình như người ấy, bao bọc mình như người ấy? Liệu sau này mình có rút hết tâm can để yêu một người nhiều thế này không? Ảnh minh họa Nhưng cuộc sống nào đâu chỉ có tình yêu, cuộc sống còn bao nhiêu chuyện khiến ta phải bận tâm, khiến ta phải đau đầu suy nghĩ. Rồi áp lực công việc, áp lực học hành, áp lực bởi các mối quan hệ đến cùng một lúc khiến ta bỗng dưng mất kiểm soát, khiến ta cảm thấy bức bối, khiến người ấy muốn rời xa. Gặp nhau, yêu nhau, hiểu nhau, cần nhau nhưng sai thời điểm, ấy là bi thương. Dù muốn bên nhau trọn đời nhưng có nhiều lý do đẩy chúng ta ra xa, rốt cuộc chỉ nhìn nhau bất lực. Ta trách số phận trêu đùa mình, ta trách thời gian trêu đùa mình, ta trách định mệnh mang người ấy đến nhưng rồi lại không để người ấy lại bên cạnh ta. Níu kéo thì xót xa còn buông tay thì đau khổ. Càng hy vọng bao nhiêu thì hụt hẫng càng nhiều, yêu một người không mang lại cho ta một cuộc sống an yên lại càng sai lầm hơn nữa. Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, ta chỉ có thể nhìn người ấy đi qua cuộc đời mình một cách lặng lẽ. Ta băn khoăn không biết điều ấy có khiến ta nguôi ngoai hơn không, nhưng chắc chắn đó là sự lựa chọn tốt nhất cho ta và họ. Bởi dù có yêu đến mấy, có hết lòng đến mấy, có nắm chặt tay đến mấy thì tất cả rồi cũng chỉ rối rắm trong một mớ tình cảm hỗn độn, cứ để cho mọi thứ giản đơn chắc sẽ dễ dàng hơn. Rồi có thể sau này, chúng ta sẽ tìm được một người khác, có thể họ không khiến ta cảm thấy là “một nửa” tốt nhất, nhưng sẽ cho ta được tình yêu trọn vẹn nhất. Đi suốt cuộc đời này, rốt cuộc thì chúng ta cũng chỉ cần một người khiến ta ở bên cạnh họ thì an toàn, nhận được tình yêu họ thì cảm thấy an yên. Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, đó là nuối tiếc. Nhưng hãy cất giữ họ ở nơi sâu thẳm nhất, như thể họ vốn đã khắc trong lòng ta những kỷ niệm khó quên. Nào ai trách được số phận, nào ai trách được tình cảm của một người mãi không thuộc về mình… Hãy yêu hiện tại, nuối tiếc rồi cũng qua… St . Góc Trái Tim