[FONT=trebuchet ms,arial,helvetica] Theo áng mây bay Tháng năm dòng nước trôi xa Người qua, người sẽ đi qua những người Tôi qua... không một hẹn lời Hẹn hò chi bấy, bước dời về đâu ?[/FONT]
[FONT=trebuchet ms,arial,helvetica] Vì sao khùng Vì yêu dấu quá Nàng thơ Với em vô tận nên ngơ ngẩn buồn Thần tiên Thánh Phật bao dung Hiểu lòng tôi lắm - tôi khùng vì thơ. [/FONT]
[FONT=trebuchet ms,arial,helvetica] Chiều tối buồn Em ngó buổi chiều buồn có phải Buồn cũng như buồn những buổi chiều xưa Tròng con mắt đã mỏi mòn có phải Sắc của trời hương của đất lưa thưa Những nhịp bước bên đường còn dội mãi Vang về đâu không vọng lại hồi âm Của réo rắt riêng một lần mãi mãi Gió phương trời ù mộng giữa hoa tâm Em hỏi mãi tuy biết lời đáp lại Chẳng bao giờ thoả đáng giữa đời câm Em ngó mãi những chiều về trở lại Mang những gì về trong cõi trăm năm. [/FONT]
Tìm em tôi tìm mình hạc xương mai Tìm trên non ngàn một cành hoa khôi Nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối Một bờ môi thơm, một hồn giấy mới Tìm em tôi tìm, nhủ lòng tôi ơi Tìm đêm chưa từng, tìm ngày tinh khôi Tìm chim trong đàn ngậm hạt sương bay Tìm lại trên sông những dấu hài Đóa Hoa Vô Thường Tôi mời em về đêm gội mưa trong Em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm Trong vườn mưa tạnh, tiếng nhạc hân hoan Trăng vàng khai hội một đóa hoa quỳnh Từ nay tôi đã có người Có em đi đứng bên đời líu lo Từ nay tôi đã có tình Có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa Từ em tôi đã đắp bồi Có tôi trong dáng em ngồi trước sân Mùa đông cho em nỗi buồn Chiều em ra đứng hát kinh đầu sông Tàn đông con nước kéo lên Chút tình mới chớm đã viên thành Từ nay anh đã có nàng Biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca Mùa xuân trên những mái nhà Có con chim hót tên là ái - ân
Mênh mông sóng nước biển mây trời Buồm căng gió lộng núi chơi vơi Tặng em tất cả trời mây nước Cả trái tim anh, cả cuộc đời