Trà Đá @@@<0><0> Những Chuyện Bí Mật...xưa Và Nay <0><0>@@@

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi hugolina, 25/11/11.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Bí ẩn chuyện tình Trịnh Công Sơn - Hồng Nhung

    Hai người bạn thân lúc sinh thời của cố nhạc sĩ họ Trịnh cho biết ông dành cho cô “Bống” một thứ tình yêu rất đặc biệt, trong khi em gái ông là Trịnh Vĩnh Trinh không đồng ý với nhận định này.

    [​IMG]
    Trịnh Công Sơn và cô "Bống" Hồng Nhung, phía sau là ảnh Khánh Ly. Ảnh: Dương Minh Long.


    Theo nhiếp ảnh gia Dương Minh Long, người từng sống chung nhà với Trịnh Công Sơn và đang nắm trong tay gần 7.000 bức ảnh độc về ông, có vô số bóng hồng từng đi qua cuộc đời Trịnh, nhưng người khiến ông hạnh phúc nhất và đàn ông nhất là Hồng Nhung. Có những hôm hai người giận nhau, nhạc sĩ sinh năm 1939 tìm đến nhà Hồng Nhung, thấy cô đi vắng ông buồn bã cả ngày. Dương Minh Long bèn bày kế hẹn Bống đến nhà ăn cơm không nói cho cô biết, Trịnh cũng có mặt ở đó.

    Bình thường, tác giả Đóa hoa vô thường là chúa sai hẹn nhưng hôm đó, mới 9h30, ông đã gọi điện hỏi nhiếp ảnh gia chuẩn bị xong đồ ăn chưa rồi đi taxi đến chờ mấy tiếng đồng hồ. 11h Hồng Nhung đến, hai người vừa gặp nhau đã bắt tay, ôm hôn quên hờn giận. Tình cảm của Trịnh Công Sơn với người con gái bé nhỏ Hà Nội từng được gói gọn trong câu hát “Ru em ngồi yên đấy, tôi tìm cuộc tình cho”. Vì thế, sự rời bỏ của Hồng Nhung làm Trịnh Công Sơn vô cùng đau đớn.

    Tiến sĩ Nguyễn Thị Minh Thái, mẹ nuôi của Bống, người từng có công thông báo với báo giới về chuyện tình Hồng Nhung - Trịnh Công Sơn chia sẻ thêm rằng, sự chia tay này lỗi không phải ở Hồng Nhung hay Trịnh Công Sơn mà là “Hồng Nhung không thể không đi lấy chồng vào một lúc nào đó. Ngày Nhung cưới, Sơn ốm nặng không thể đi được”. Ngày ông mất, Hồng Nhung đang dở hợp đồng biểu diễn tại Australia, bay về đưa tang rồi lại gạt nước mắt mà đi. Khi ấy, Nhung đang làm dở album “Thủa Bống làm người”. Bống những muốn ra ngay album này, nhưng cha cô khuyên nên để lại đến hai năm sau. Album sử dụng những bức ảnh của Dương Minh Long chụp, bức màu vàng tượng trưng cho dương, bức đen trắng tượng trưng cho âm, nói về sự chia lìa mãi mãi của đôi tình nhân âm nhạc.

    Tuy nhiên, ca sĩ Trịnh Vĩnh Trinh, em gái của Trịnh Công Sơn, không đồng ý với những quan điểm mà hai người bạn ông đưa ra. “Từ ngày anh Sơn mất có rất nhiều tin đồn. Ai thích nói gì thì nói nhưng tôi cho rằng, sự thật vẫn luôn là sự thật, sẽ có lúc phải được sáng tỏ. Đây không phải lần đầu tiên tôi nghe những lời phát biểu về chuyện này, nên không sốc, không ngạc nhiên. Tôi chỉ muốn những người có tâm hãy để anh tôi được yên vì sống hay chết người ta đều cần sự bình yên” - bà Trinh bày tỏ. Theo bà, nghệ sĩ thường rất mơ mộng, cảm xúc làm nên tác phẩm có thể đến từ một hình ảnh đẹp thoáng qua hay những rung động chứ không hẳn từ một tình cảm sâu đậm.

    Chia sẻ thêm với VnExpress.net, ca sĩ Trịnh Vĩnh Trinh cho biết: “Trong cuộc đời anh Sơn, một cô gái mà gia đình xác định là tình yêu sâu đậm của anh là người đẹp Dao Ánh. Anh tôi viết Hạ trắng, Mưa hồng, Còn tuổi nào cho em xuất phát từ tình cảm đó, nhưng bản thân Dao Ánh chưa bao giờ lên tiếng về điều này. Những tình yêu chân thật không nên phô bày mà cần được nâng niu. Sống trong cuộc sống, theo quan điểm của tôi, im lặng là vàng. Trong cái im lặng đó, mình sẽ hiểu nhau”.

    [​IMG]
    Trịnh Công Sơn và em gái Trịnh Vĩnh Trinh. Ảnh: Xã luận.​


    Bản thân người trong cuộc, ca sĩ Hồng Nhung cho biết cô không có phát biểu gì. “Tôi chỉ muốn nói, tôi luôn là học trò, là người thân của Trịnh Công Sơn” - cô Bống chia sẻ.

    Dù một bức màn bí ẩn nhiều tranh cãi luôn bao phủ lên mối quan hệ của Trịnh Công Sơn và Hồng Nhung, cặp nghệ sĩ này đã có rất nhiều cống hiến cho âm nhạc Việt. Nhạc sĩ quê hương Thừa Thiên đã viết ba bài hát: Bống bồng ơi, Thủa Bống làm người, Bống không là Bống là dành riêng cho cô ca sĩ ông gặp và quý mến từ những năm 90 thế kỷ 20. Trước đó, cái bóng Khánh Ly đã bao phủ quá nặng lên những tác phẩm nhạc Trịnh. Người nghe nhạc Trịnh chỉ chấp nhận cái khàn, cái thư thả, dửng dưng, nhẹ như bấc mà nặng như chì trong cách hát của giọng ca Đà Lạt mà không chịu mở lòng với bất cứ ai khác, bất cứ cách làm mới nào khác. Thế mà Hồng Nhung làm được.

    Sự thành công của Bống một phần chính bởi cách ưu ái của Trịnh Công Sơn khi ông nói: “Hồng Nhung làm mới lại những ca khúc của tôi. Có người thích có người không thích. Tuy nhiên tôi thích vì đó là cách biểu hiện mới phù hợp với (...) thời hiện đại - Một sự lãng mạn mới. Nó giúp mình có được một chỗ ngồi trong hiện tại chứ không phải là kẻ nhắc tuồng từ quá khứ”. Hồng Nhung chọn cách hát dương tính trong khi nhạc Trịnh đầy tính âm, đi vào trong chứ không ra ngoài. Cái đáng kể ở đây là cả hai đã tìm cách hòa nhập vào nhau, nói như cách nói của Tiến sĩ Nguyễn Thị Minh Thái - Hồng Nhung chín sớm và Trịnh Công Sơn xanh muộn lại. Nhung vẫn hát dương tính nhưng biết cách đi vào đáy cảm xúc của ca từ rồi mới ra ngoài, hát đầy khắc khoải. Đó có lẽ là sự kết tinh của mối quan hệ mà Trịnh tự nhận xét là “thân quá không biết nên gọi là gì”.

    Suốt 62 năm trong “cõi tạm”, cuộc đời Trịnh Công Sơn bao phủ bởi rất nhiều chuyện tình huyền hoặc, ban đầu là Diễm, là Quỳnh Hương, là Nguyệt, Bích Khê, về sau có Hoàng Lan, Michiko, có V.A, Dao Ánh, Hồng Nhung... nhưng định mệnh vẫn cứ bắt ông phải đứng trước cái ngưỡng của tình yêu. Cũng có lần Trịnh hân hoan thông báo với mọi người về đám cưới, nhưng rồi ông lại ngậm ngùi bảo thôi. Đó là sự tử tế của người đàn ông không muốn người đàn bà nào vì mình mà khổ. Người đàn bà nào yêu Trịnh cũng rất hạnh phúc bởi những giây phút thăng hoa, nhưng về khía cạnh trần tục thì bất hạnh. Ông là một tâm hồn mong manh, dễ vỡ, yêu đàn bà bằng một tình yêu mang hơi thở Phật giáo chứ không mang lại cho họ một mái ấm, một đứa con. Các giai nhân từng đi qua đời ông, người ngắn người dài nhưng không ai oán trách bởi đó đều là thứ tình yêu thần tượng chuyển thành tình yêu trai gái.

    Khánh Ly không có một cuộc tình với Trịnh Công Sơn, nhưng định mệnh như đã gắn liền tên cô với tên ông. Cô yêu thương Trịnh như một người bạn, một người anh, một người thầy, và cả một người tình. Khánh Ly thường nói: “Tuy không một ca khúc nào của Trịnh Công Sơn viết riêng cho tôi, nhưng tôi vẫn có cảm tưởng hầu hết ca khúc của Trịnh Công Sơn đều được viết cho Khánh Ly”. Trong số những bức ảnh của Trịnh Công Sơn, người ta nhắc nhiều đến bức hình ba người, Khánh Ly ngồi trên lòng Trịnh Công Sơn, đứng cạnh đó là chồng cô. Có lẽ, người đàn ông đó hiểu mình có nhiệm vụ bảo tồn thứ tình đã thành vĩnh cửu trong tâm hồn vợ. Điều này vượt qua mọi thói ghen tuông tầm thường. Đó cũng là một nét tinh hoa văn hóa.

    Sau gần một thập kỷ rời bỏ “cõi tạm”, ký ức về Trịnh vẫn sống mãi trong tâm tưởng gia đình, bè bạn, công chúng yêu mến âm nhạc. Đêm nhạc với những bài hát về thân phận, về “cõi tạm” của ông: Một cõi đi về, Ở trọ, Nắng thủy tinh, Nhớ mùa thu Hà nội, Quỳnh Hương… khắc hoạ lại chân dung Trịnh Công Sơn sẽ diễn ra tại Nhà hát Lớn, Hà Nội, tối 28/11. Tiếc rằng cả ba ca sĩ hát thành công nhất nhạc Trịnh đều vắng mặt. Sinh thời, Trinh Công Sơn từng viết: “Khánh Ly, một người bạn của định mệnh vĩnh viễn thương yêu nhau. Khánh Ly hát cho một thời vừa lãng mạn vừa đau thương trong chiến tranh. Hay nhất. Vĩnh Trinh, một người em ruột phải bù đắp vì không kịp thấy bố khi vừa ra đời, một người thích hát và hát hay những bài hát của anh mình. Lưỡng lự giữa đời ca hát và đời thường. Tuy nhiên cái nghiệp ca hát lại trói buộc ở chặng đời mà mọi ràng buộc khác không còn ý nghĩa nữa. Thế cũng là một điều may mắn cho đời, và cho tôi. Hồng Nhung, một người quá gần gũi không biết phải gọi là ai? Khánh Vĩnh Hồng hay Ly Trinh Nhung là điều phải có, gần như tất yếu, trong cuộc đời sáng tác của một người”. Khánh Ly ở hải ngoại, trong khi Hồng Nhung và Trịnh Vĩnh Trinh đều cho biết vì bận việc mà không thể tham gia đêm nhạc. Thay vào đó là sự góp mặt của những ca sĩ: NSƯT Đức Long, Mỹ Linh, nhóm Con Gái, Phương Anh và Ái Vân.

    _______________________________________Ngọc Trần
     
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Bảo Đại - vị vua cuối cùng của Triều Nguyễn


    [​IMG]


    Bảo Đại là vị vua thứ mười ba và cuối cùng của triều Nguyễn, cũng là vị vua cuối cùng của chế độ phong kiến Việt Nam. Đúng ra “Bảo Đại” chỉ là niên hiệu nhà vua nhưng nay thường dùng như là tên nhà vua khi tại vị và sau khi thoái vị dưới danh nghĩa cựu hoàng.​


    Ông hoàng Bảo Đại tên húy là Nguyễn Phúc Vĩnh Thụy, còn có tên Nguyễn Phúc Thiển tục danh “mệ Vững” sinh ngày 22 tháng 10 năm 1913 (ngày 23 tháng 9 năm Quý Sửu) tại Huế, là con của vua Khải Định và bà Từ Cung Hoàng Thị Cúc. Về thân thế của Bảo Đại vẫn còn nhiều nghi ngờ, vì vua Khải Định bị mang tiếng là bất lực và không thích gần đàn bà

    Ngày 28 tháng 3 năm 1922, Vĩnh Thuỵ được xác lập Đông cung Hoàng Thái tử. Ngày 15 tháng 6 năm 1922, Vĩnh Thuỵ cùng vua cha Khải Định sang Pháp để thưởng ngoạn cuộc triển lãm hàng hóa tại Marseille, Pháp. Tháng 6 năm 1922, Vĩnh Thụy được vợ chồng cựu Khâm sứ Trung kỳ Jean François Eugène Charles nhận làm con nuôi và cho ăn học tại học ở trường Lycée Condorcet rồi sau ở trường Sciences Po (École libre des sciences politiques), Paris.

    Tháng 2 năm 1924, Vĩnh Thụy về nước để dự Lễ Tứ Tuần Đại Khánh vua Khải Định, đến tháng 11 năm 1924 trở lại nước Pháp để tiếp tục học.

    Vua Khải Định mất ngày 6 tháng 11 năm 1925, Vĩnh Thụy về nước thọ tang vua cha và ngày 8 tháng 1 năm 1926, Vĩnh Thụy được tôn lên kế vị làm vua lấy niên hiệu Bảo Đại. Tháng 3 cùng năm, Bảo Đại trở lại Pháp để tiếp tục học tập. Từ niên khóa 1930, Bảo Đại theo học trường Khoa học Chính trị (Sciences Po). Đến tháng 9 năm 1932, Bảo Đại hồi loan về nước.

    Tháng 9 năm 1932, Bảo Đại hồi loan trở về nước, chính thức làm vua. Bảo Đại đã cải cách công việc trong triều như sắp xếp lại việc nội chính, hành chính…Bảo Đại đã cho bỏ một số tập tục mà các tiên vương đã bày ra như thần dân không phải quỳ lạy mà có thể ngước nhìn long nhan nhà vua khi nhà vua tới, mỗi khi vào chầu các quan Tây không phải chắp tay xá lạy mà chỉ bắt tay vua, các quan ta cũng không phải quỳ lạy… Bảo Đại đã cho các thượng thư già yếu hoặc kém năng lực như Nguyễn Hữu Bài về hưu, sắc phong thêm 4 thượng thư mới xuất thân từ giới học giả và hành chính là Phạm Quỳnh, Thái Văn Toản, Hồ Đắc Khải và Ngô Đình Diệm. Ông thành lập Viện Dân biểu để trình bày nguyện vọng lên nhà vua và quan chức bảo hộ Pháp và cho phép Hội đồng tư vấn Bắc Kỳ được thay mặt Nam triều trong việc hợp tác với chính quyền bảo hộ, tháng 12 năm 1933, Bảo Đại ngự du Bắc hà thăm dân chúng.

    [​IMG]

    Ngày 20 tháng 3 năm 1934, Bảo Đại làm đám cưới với Marie Thérèse Nguyễn Hữu Thị Lan và tấn phong bà làm Nam Phương Hoàng hậu. Đây là một việc làm phá lệ bởi vì kể từ khi vua Gia Long khai sáng triều Nguyễn cho đến vua Khải Định, các vợ vua chỉ được phong tước Vương phi, sau khi mất mới được truy phong Hoàng hậu. Ông là nhà vua đầu tiên thực hiện bỏ chế độ cung tần, thứ phi. Cuộc hôn nhân này cũng gặp phải rất nhiều phản đối vì Nguyễn Hữu Thị Lan là người Công giáo và mang quốc tịch Pháp.

    Sau khi Nhật đảo chính Pháp và tuyên bố trao trả độc lập cho Việt Nam, ngày 11 tháng 3 năm 1945, Bảo Đại ra đạo dụ “Tuyên cáo Việt Nam độc lập”, tuyên bố hủy bỏ Hòa ước Patenôtre ký với Pháp năm 1884, khôi phục chủ quyền Việt Nam.

    Ngày 7 tháng 4 năm 1945, Bảo Đại ký đạo dụ số 5 chuẩn y thành phần nội các Trần Trọng Kim và ngày 12 tháng 5 giải thể Viện Dân biểu Trung Kỳ. Tháng 6 năm 1945, chính phủ Trần Trọng Kim đặt quốc hiệu là Đế quốc Việt Nam.

    Năm 1945, Cách mạng tháng Tám thành công. Ngày 25 tháng 8, Chính phủ lâm thời Hồ Chí Minh buộc Bảo Đại phải thoái vị. Bảo Đại thoái vị trong một buổi lễ long trọng ở Ngọ Môn, Huế vào chiều 30 tháng 8, trao quốc ấn Hoàng đế Chi Bửu và thanh kiếm bạc nạm ngọc cho đại diện của chính phủ lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là ông Trần Huy Liệu. Ông trở thành “công dân Vĩnh Thụy”. Trong dịp này, ông có câu nói nổi tiếng “Thà làm dân một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ”.

    [​IMG]

    Tháng 9 năm 1945, ông được Chủ tịch Chính phủ Lâm thời nước Việt Nam dân chủ cộng hoà mời ra Hà Nội nhận chức “Cố vấn tối cao Chính phủ Lâm thời Việt Nam”, ông là một trong 7 thành viên của Ủy ban dự thảo Hiến pháp do Hồ Chí Minh đứng đầu.

    Ngày 6 tháng 1 năm 1946, ông được bầu làm đại biểu Quốc hội khóa đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

    Ngày 16 tháng 3 năm 1946, ông tham gia phái đoàn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa sang Trùng Khánh thăm viếng Trung Hoa, nhưng ông không trở về nước, mà về Côn Minh rồi Hương Cảng. Tại Côn Minh, ông đã tiếp xúc với nhiều giới chính trị, trong đó có người Mỹ. Đại Tướng Marshall, đại diện Hoa Kỳ, đã đem bản giao ước với Bảo Đại về trình Tổng thống Harry S. Truman. Bảo Đại bèn viết thư về nước xin từ chức “Cố vấn tối cao” trong chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

    Năm 1947, cựu trùm mật thám Pháp ở Đông Dương là Cousseau đã tiếp xúc với Bảo Đại tại Hồng Kông, ngỏ ý mời ông về nước nắm quyền, hình thành nên “giải pháp Bảo Đại” để chống lại cuộc chiến giành độc lập của phong trào Việt Minh. Ngày 24 tháng 4 năm 1948, thiếu tướng Nguyễn Văn Xuân và Trần Văn Hữu cũng bay tới Hồng Kông để gặp Bảo Đại xin thành lập Chính phủ Lâm thời cho Việt Nam, ngày 15 tháng 5, Bảo Đại gửi thông điệp cho tướng Xuân, tán thành sự thành lập Chính phủ Trung ương Lâm thời Việt Nam do tướng Xuân điều khiển “để giải quyết vấn đề Việt Nam đối với Pháp và dư luận Quốc tế”.

    Ngày 5 tháng 6 năm 1948, Bảo Đại đã gặp gỡ Cao ủy Pháp Bollaert ở vịnh Hạ Long, trên chiến hạm Duguay Trouin, bản tuyên ngôn Việt – Pháp được công bố, theo đó nước Pháp thừa nhận nền độc lập và thống nhất của Việt Nam.

    Ngày 8 tháng 3 năm 1949, Tổng thống Pháp Vincent Auriol và Cựu hoàng Bảo Đại đã ký Hiệp ước Elysée, thành lập một chính quyền Việt Nam trong khối Liên hiệp Pháp, gọi là Quốc gia Việt Nam, đứng đầu là Bảo Đại. Bảo Đại yêu cầu Pháp phải trao trả Nam Kỳ cho Việt Nam và Pháp đã chấp nhận yêu cầu này.


    Ngày 24 tháng 4 năm 1949, Bảo Đại về nước. Hai tháng sau, vào ngày 14 tháng 6, Bảo Đại tuyên bố tạm cầm quyền cho đến khi tổ chức được tổng tuyển cử và tạm giữ danh hiệu Hoàng đế để có một địa vị quốc tế hợp pháp. Ngày 20 tháng 6 năm 1949, thủ tướng Nguyễn Văn Xuân đệ đơn từ chức, Chính phủ Lâm thời Nam phần tuyên bố giải tán. Ngày 21 tháng 6, thỏa ước Elyseé được công bố.

    Ngày 1 tháng 7 năm 1949, Chính phủ Lâm thời của Quốc gia Việt Nam được thành lập theo sắc lệnh số 1-CP của thủ tướng, tấn phong Bảo Đại là Quốc trưởng, trung tướng Nguyễn Văn Xuân làm Thủ tướng kiêm Tổng trưởng Quốc phòng[3] (Có tài liệu ghi Bảo Đại là Quốc trưởng kiêm Thủ tướng, Nguyễn Văn Xuân là phó Thủ tướng kiêm Tổng trưởng Quốc phòng[4]). Tháng 1 năm 1950, Bảo Đại chỉ định Nguyễn Phan Long làm Thủ tướng. Ngày 27 tháng 4 năm 1950, giải tán chính phủ Nguyễn Phan Long và ủy nhiệm Thủ hiến Trần Văn Hữu thành lập chính phủ mới. Chính phủ do Trần Văn Hữu làm Thủ tướng tồn tại đến ngày 6 tháng 6 năm 1952 thì phải cáo lui, nhường chỗ cho Nguyễn Văn Tâm lên làm thủ tướng cùng thành phần tổng, bộ trưởng đa số là người do Pháp đào tạo.

    Ngày 20 tháng 11 năm 1953, hoàng thân Bửu Lộc từ Pháp về Sài Gòn lập chính phủ thay thế chính phủ Nguyễn Văn Tâm. Thời gian này, Quốc trưởng Bảo Đại sống và làm việc tại biệt điện ở Đà Lạt. Xung quanh nơi ở của Bảo Đại có cả một trung đoàn Ngự lâm quân bảo vệ và có cả một đoàn xe riêng gọi là “công xa biệt điện”, lại có cả một đội máy bay riêng do các phi công người Pháp lái phục vụ.

    Ngày 11 tháng 1 năm 1954, Chính phủ mới do Bửu Lộc thành lập trình diện Bảo Đại nhưng đến ngày 16 tháng 6 năm 1954, Bửu Lộc từ chức. Quốc trưởng Bảo Đại mời Ngô Đình Diệm về nước, ngày 6 tháng 7, Ngô Đình Diệm thành lập chính phủ mới.

    Sau Hiệp định Genève 1954, Pháp phải rút khỏi Đông Dương, chính quyền và quân đội Quốc gia Việt Nam tập kết ở miền Nam Việt Nam chờ tổng tuyển cử để thống nhất Việt Nam.

    Ngô Đình Diệm tiến hành cải tổ chính phủ lần thứ nhất vào ngày 24 tháng 9 năm 1954 và lần thứ hai vào ngày 10 tháng 5 năm 1955.

    Tháng 9 năm 1954, tướng Nguyễn Văn Hinh không chịu dưới quyền chỉ huy của Ngô Đình Diệm nên đánh điện sang Pháp nhờ Bảo Đại can thiệp. Bảo Đại điện về Sài Gòn triệu tập Diệm sang Cannes gặp Bảo Đại để bàn lại việc sắp xếp nhân sự nhưng Diệm không đi. Bảo Đại quyết định điện về Sài Gòn cách chức thủ tướng của Ngô Đình Diệm.

    Tuy nhiên, ngày 4 tháng 10 năm 1955, Ủy ban trưng cầu dân ý thành lập đưa ý kiến đòi truất phế Quốc trưởng Bảo Đại và đưa Thủ tướng Ngô Đình Diệm lên làm Quốc trưởng. Đến ngày 26 tháng 10 năm 1955, Ngô Đình Diệm được suy tôn lên chức vị Quốc trưởng, và với 5.721.735 phiếu truất, Quốc trưởng Bảo Đại bị phế truất và bắt đầu cuộc sống lưu vong tại Pháp cho đến ngày tạ thế.

    Ông sống tại Cannes, sau đó chuyển đến vùng Alsace. Bảo Đại giao du với Jean de Beaumont, cựu nghị sĩ Nam Kỳ, một tay săn bắn có hạng. Bị cơ quan thuế để mắt tới, không còn tiền tài trợ của chính phủ Pháp, ông phải bán dần tài sản của mình. Năm 1963, Nam Phương Hoàng hậu qua đời ở Chabrignac.

    Năm 1982, khi đã tiêu pha hết cả tài sản, Bảo Đại kết hôn với Monique Baudot, một phụ nữ Pháp kém Bảo Đại hơn 30 tuổi (Monique Baudot sinh năm 1946). Bảo Đại nhập đạo Công giáo lấy tên thánh là Jean-Robert.

    Năm 1982, nhân khai trương Hội Hoàng tộc ở hải ngoại, Bảo Đại lần đầu tiên sang thăm Mỹ với tư cách cá nhân. Trong chuyến đi này ông đã nhận tên cha để làm lại giấy khai sinh cho những người con ngoại hôn trước đây không ghi tên cha. Tại thị trấn Sacramento, ông được tặng chiếc chìa khóa vàng tượng trưng cho thị trấn này. Ông cũng được bà thị trưởng thành phố Westminster, California tặng danh hiệu “công dân danh dự” của thành phố.

    Cựu hoàng Bảo Đại là vị vua thọ nhất nhà Nguyễn. Ông qua đời ngày 31 tháng 7 năm 1997 tại Quân y viện Val-de-Grâce, hưởng thọ 84 tuổi. Ông cũng là một phế đế sống thọ nhất trên thế giới thời hiện đại. Trước đó ông có nhận lời về tham dự Hội nghị thượng đỉnh Cộng đồng Pháp ngữ (La Francophonie) được tổ chức tại Hà Nội vào 1997.

    Đám tang Bảo Đại được điện Elysée đứng ra lo liệu đầy đủ và trang trọng. Về phía gia đình, ngoài bà quả phụ Vĩnh Thụy Baudot có hoàng tử Bảo Long và các công chúa cùng đến tiễn đưa thân phụ, ngoài ra còn có bà Didelot (chị ruột của bà Nam Phương), tuy đã 90 tuổi nhưng cũng tới dự. Linh cữu Bảo Đại được đưa từ Quân y viện Val de Grace tới thánh đường Saint Pierre de Chaillot để làm lễ cầu hồn. Ông được an táng tại nghĩa trang Passy, quận 16, Paris, khá gần tháp Eiffel. Đám tang Bảo Đại được nhà nước Pháp cử một tiểu đội lính lê dương quân phục trắng, gù đỏ trên vai, bồng súng, một sĩ quan cầm quốc kỳ Pháp đi đầu và tiểu đội lính cầm súng đi hai bên linh cữu.

    Chính phủ Pháp có cử đại diện đến dự lễ, chia buồn và tiễn đưa. Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gửi điện chia buồn đến tang quyến và Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã gửi vòng hoa viếng.

    Trả lời BBC về sự kiện này, bà Monique nói “Ngày hôm nay tôi rất đau buồn. Dĩ nhiên rồi, trước hết và trên hết là vì chồng tôi vừa qua đời. Nhưng hôm nay trang sử của triều Nguyễn Việt Nam cũng được chấm dứt. Tôi cầu nguyện cho chồng tôi”.

    Theo tác giả Lý Nhân Phan Thứ Lang, trong cuốn “Giai thoại và sự thật về Bảo Đại, vua cuối cùng Triều Nguyễn”, Nhà xuất bản văn nghệ, 2006, thì những người vợ và tình nhân của Bảo Đại gồm:

    1. Nam Phương Hoàng hậu, quê Gò Công, Tiền Giang, có 5 người con

    2. Bùi Mộng Điệp, quê Bắc Ninh, không hôn thú, có 3 người con

    3. Lý Lệ Hà, quê Thái Bình, vũ nữ, không hôn thú, không có con

    4. Hoàng Tiểu Lan (Jenny Woong), vũ nữ Trung Hoa lai Pháp, không hôn thú, có 1 con gái

    5. Lê Thị Phi Ánh ở Huế, không hôn thú, có 2 người con

    6. Vicky (Pháp), không hôn thú, có 1 con gái

    7. Clément(?), vũ nữ và buôn lậu ở xóm Cigalle (Pháp), không hôn thú

    8. Monique Marie Eugene Baudot (Pháp), có hôn thú, không có con

    Vua Bảo Đại có 8 người vợ, tình nhân và có 13 người con.

    Với Nam Phương Hoàng hậu

    1. Thái tử Nguyễn Phúc Bảo Long, sinh ngày 4 tháng 1 năm 1936, mất ngày 28 tháng 7 năm 2007

    2. Công chúa Nguyễn Phúc Phương Mai,sinh ngày 1 tháng 8 năm 1937 tại Đà Lạt

    3. Công chúa Nguyễn Phúc Phương Liên, sinh ngày 3 tháng 11 năm 1938

    4. Công chúa Nguyễn Phúc Phương Dung, sinh ngày 5 tháng 2 năm 1942

    5. Hoàng tử Nguyễn Phúc Bảo Thắng, sinh ngày 9 tháng 12 năm 1943


    Với bà Mộng Điệp

    1. Nguyễn Phúc Phương Thảo, sinh năm 1946

    2. Nguyễn Phúc Bảo Hoàng, sinh năm 1954

    3. Nguyễn Phúc Bảo Sơn, sinh năm 1957

    Với bà Hoàng Tiểu Lan

    1. Nguyễn Phúc Phương An

    2. Nguyễn Phúc Hoàng My

    Với bà Phi Ánh

    1. Nguyễn Phúc Phương Minh

    2. Nguyễn Phúc Bảo Ân

    Với bà Vicky

    1. Nguyễn Phúc Phương Từ

    Bảo Đại còn có một người con do bà Từ Cung nuôi, nhưng không rõ là con bà nào do ông không tiết lộ​


    Câu nói nổi tiếng

    • Làm dân một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ.

    • Xin cho tôi được sống và chết trong bình yên.

    ___________________________________________(sưu tầm)
     
    song vui, namthao, dungnguyen and 2 others like this.
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Nam Phương Hoàng Hậu:
    Bà Hoàng Hậu Cuối Cùng Của Triều Nguyễn


    [​IMG]


    Trong gần sáu mươi năm qua, kể từ khi Triều Nguyễn chấm dứt vào năm 1945 đến nay, có rất nhiều người viết về cựu Hoàng Bảo Đại, vị vua cuối cùng của nhà Nguyễn. Nhưng rất ít người nhắc đến bà Hoàng hậu cuối cùng, tức Nam Phương hoàng hậu. Có chăng thì cũng chỉ nhắc đến một vài chi tiết viết chung trong tài liệu nói về vua Bảo Đại. Hoặc nói cho đúng thì chưa có ai viết một tài liệu riêng về Hoàng hậu Nam Phương. Do đó nên cũng rất ít người biết đến một bà Hoàng hậu mà trong thời gian giữ ngôi vị mẫu nghi thiên hạ đã có nhiều đóng góp cho Hoàng tộc Nguyễn Phước và cho xã hội lúc bấy giờ.
    Để tưởng nhớ đến một người đàn bà tài sắc, đức hạnh và mẫu mực, đã từng là đệ nhất phu nhân của nước Việt Nam suốt mười một năm, tôi xin ghi lại đôi điều về Nam Phương hoàng hậu mà tôi đã tham khảo theo tài liệu của người bí thư của bà, ông Nguyễn Tiến Lãng, con rể của cố học giả Phạm Quỳnh và một số tài liệu khác thu thập trong cuốn hồi ký của cựu hoàng Bảo Đại và của hai sử gia Pháp là Jean Renaud và Daniel Grandclément như dưới đây:
    Nam Phương Hoàng Hậu, khuê danh Nguyễn Hữu Thị Lan hay là Marie Thérèse, sinh năm 1914 tại Gò Công Nam phần, con của đại điền chủ Nguyễn Hữu Hào và là cháu ngoại của ông Lê Phát Đạt, tức huyện Sỹ, một trong những người giàu có nhất miền Nam, có thể sánh ngang hàng với gia đình Bạch công tử ở Bặc Liêu. Ông huyện Sỹ là người đã bỏ tiền ra xây cất ngôi thánh đường nguy nga ở cuối đường Võ Tánh Sài Gòn thường được gọi là nhà thờ huyện Sỹ mà đến nay vẫn còn tồn tại.
    Năm 1926, Nguyễn Hữu Thị Lan, 12 tuổi, được gia đình cho sang Pháp tòng học tại trường Couvent des Oiseaux, một trường nữ danh tiếng thuộc loại nhà giàu ở Paris do các nữ tu điều hành. Sau khi thi đậu Tú tài vào năm 1932, cô gái miền Nam theo chuyến tàu của hãng Messagerie Maritime trở về nước. Tình cờ trên chiếc tàu nầy có ông vua Việt Nam hồi loan sau khi hoàn tất việc học, đó là vua Bảo Đại mà hồi đó giới sinh viên ở Pháp thường gọi một cách thân mật là Prince Vĩnh Thụy.
    Tuy cùng trên một chiếc tàu bồng bềnh giửa đại dương một thời gian khá lâu nhưng Nguyễn Hữu Thị Lan chưa có cơ hội làm quen với vị Vua trẻ tuổi. Mãi cho đến gần một năm sau, nhân dịp vua Bảo Đại nghỉ mát tại Đà Lạt và do sự sắp đặt của Toàn quyền Đông Dương, viên Đốc Lý (tức Thị Trưởng sau nầy) thành phố Đà Lạt tổ chức một buổi dạ tiệc tại khách sạn Palace (sau gọi làkhách sạn Langbian) để tìm cách cho hai người gặp nhau. Tối hôm đó, trong chiếc áo lụa màu thiên thanh, Nguyễn Hữu Thị Lan đã xuất hiện trước Hoàng đế Bảo Đại để rồi chiếm gọn trái tim của một người có địa vị cao nhất nước.
    Tưởng cũng nên nói thêm là trước đây có nhiều nguồn tin nói rằng vua Bảo Đại đã gặp Marie Thérèse trên chuyến tàu thủy từ Pháp về Việt Nam, nhưng căn cứ vào hồi ký của vua Bảo Đại và tiết lộ của Hoàng hậu Nam Phương được chúng tôi trích dẫn dưới đây thì hai người đã gặp nhau trong một hoàn cảnh khác.
    Nhờ tòng học ở một trường thuộc nhà Dòng, được các nữ tu chỉ dạy các lễ nghi Tây phương đối với Vua Chúa nên tối hôm đó, lúc vừa diện kiến vua Bảo Đại, Nguyễn Hữu Thị Lan đã quỳ một gối và cúi đầu sát mặt đất để tỏ lòng tôn kính nhà Vua. Lẽ tất nhiên, một vị vua trẻ tuổi và hào hoa như vua Bảo Đại thì làm sao ông có thể không xiêu lòng trước sắc đẹp mỹ miều của Nguyễn Hữu Thị Lan. Và chuyện sẽ đến đã đến: đám cưới của vị thiếu quân hào hoa với một nữ lưu tràn trề hương sắc miền Nam đã diễn ra tại Huế ngày 20-3-1934. Ngay ngày hôm đó Nguyễn Hửu Thị Lan được tấn phong làm Hoàng hậu với danh hiệu Nam Phương. Sự kiện Nguyễn Hữu Thị Lan được tấn phong Hoàng hậu ngay sau khi cưới là một biệt lệ đối với các bà vợ Vua thuộc triều Nguyễn. Vì mười hai đời vua Nguyễn trước kia, các bà vợ Vua chỉ được phong tước Vương phi, đến khi chết mới được truy phong Hoàng hậu.
    Nhắc đến cuộc nhân duyên với Hoàng hậu Nam Phương, cựu hoàng Bảo Đại đã ghi lại trong cuốn CON RỒNG VIỆT NAM :
    "Sau lần hội ngộ đầu tiên ấy, thỉnh thoảng chúng tôi lại gặp nhau để trao đổi tâm tình. Marie Thérèse thường nhắc đến những kỷ niệm ở trường Couvent des Oiseaux một cách thích thú. Cũng như tôi, Marie Thérèse rất thích thể thao và âm nhạc. Cô ta có vẻ đẹp dịu dàng của người miền Nam pha một chút Tây phương. Do vậy mà tôi đã chọn từ kép Nam Phương để đặt danh hiệu cho nàng. Các vị Tiên Đế của tôi cũng thường hướng về người đàn bà miền Nam. Nếu tôi nhớ không sai thì trước Hoàng hậu Nam Phương, có đến bảy phụ nữ miền Nam đã từng là chủ nhân của Hoàng thành Huế. Khi chọn phụ nữ miền Nam làm vợ, hình như đức Tiên Đế và tôi đều nghĩ rằng trước kia đức Thế Tổ Cao Hoàng (tức vua Gia Long) đã được nhân dân miền Nam yểm trợ trong việc khôi phục giang sơn. Chính đó là sự ràng buộc tình cảm giữa Hoàng triều Huế với người dân miền Nam".

    [​IMG]

    Về phần Hoàng hậu Nam Phương, bà đã nhắc lại "cái thuở ban đầu lưu luyến ấy" như sau:
    "Hôm đó ông Darle, Đốc Lý thành phố Đà Lạt gởi giấy mời cậu Lê Phát An tôi (Lê Phát An là anh ruột bà Nguyễn Hữu Hào) và tôi đến dự dạ tiệc ở Hotel Palace. Tôi không muốn đi nhưng cậu An tôi năn nỉ và hứa với tôi là chỉ đến tham dự một chút và vái chào nhà Vua xong là về nên tôi phải đi một cách miễn cưỡng và tôi cũng chỉ trang điểm sơ sài thôi. Chúng tôi đến trễ nên buổi tiệc đã bắt đầu từ lâu. Cậu tôi kéo ghế định ngồi ngoài hiên thì ông Darle trông thấy, ông ta chạy đến chào chúng tôi rồi nắm tay cậu tôi kéo chúng tôi vô nhà. Vừa đi ông vừa nói: "Ông và cô phải đến bái yết Hoàng thượng mới được". Khi cánh cửa phòng khách vừa mở, tôi thấy vua Bảo Đại ngồi trên chiếc ghế bành chính giữa nhà. Ông Darle bước tới bên cạnh Vua rồi nghiêng mình cúi chào và kính cẩn nói:
    -Votre Majesté, Monsieur Lê Phát An et sa nièce, Mademoiselle Marie Thérèse. (Tâu Hoàng thượng, đây là ông Lê Phát An và người cháu gái, cô Marie Thérèse)
    Nhờ các nữ tu ở trường Couvent des Oiseaux từng chỉ dạy nên tôi biết phải làm gì để tỏ lòng tôn kính đối với bậc Quân Vương, vì vậy tôi đã không ngần ngại đến trước mặt Hoàng Đế, qùy một gối và cúi đầu sát nền nhà cho đến khi thấy bàn tay cậu tôi kéo tôi dậy tôi mới đứng lên. Vua gật đầu chào tôi đúng lúc tiếng nhạc vừa trổi theo nhịp điệu Tango, Ngài ngỏ lời mời và dìu tôi ra sàn nhảy rồi chúng tôi bắt đầu nói chuyện.
    Về sau, khi đã trở thành vợ chồng, Ngài mới cho tôi biết hôm đó Ngài rất chú ý cách phục sức đơn sơ của tôi. Tôi nghĩ rằng tôi được nhà Vua lưu ý một phần do trong suốt buổi dạ tiệc chỉ có tôi là người đàn bà Việt Nam duy nhất nói tiếng Pháp và theo đúng cung cách lễ nghi Âu tây đối với Ngài".
    Sau lễ cưới, vua Bảo Đại cùng hoàng hậu Nam Phương dọn về ở tại điện Kiến Trung thuộc khu vực cấm thành. Điện nầy xây cất từ thời vua Khải Định nhưng được sửa chữa và tân trang các tiện nghi Tây phương vào đầu triều vua Bảo Đại.
    Tại điện Kiến Trung, Hoàng hậu Nam Phương đã lần lượt hạ sanh 5 người con gồm có:
    -Thái tử Bảo Long, sinh ngày 4-1-1936
    -Công chúa Phương Mai, sinh ngày 1-8-1937
    -Công chúa Phương Liên, sinh ngày 3-11-1938
    -Công chúa Phương Dung, sinh ngày 5-2-1942
    -Hoàng tử Bảo Thắng, sinh ngày 9-12-1943
    Thường ngày, ngoài việc chăm sóc dạy dỗ con cái, thỉnh thoảng hoàng hậu Nam Phương phải cùng các quan ở Bộ Lễ bàn thảo các lễ lạc trong cung đình, lo việc cúng giỗ các Tiên đế và đi vấn an sức khỏe các bà Tiên cung và Hoàng thái hậu Từ Cung, tức mẹ vua Bảo Đại. Tóm lại, bà rất chu toàn bổn phận làm dâu.
    Ngoài việc quản trị nội cung như đã nói trên đây, hoàng hậu Nam Phương còn tham gia các việc xã hội và từ thiện. Như đi thăm trường nữ Trung học Đồng Khánh ở đường Jules Ferry (tức Lê Lợi sau nầy), bà thường tiếp xúc với các Giáo sư, nhắc nhở họ cố gắng làm tròn thiên chức của một nhà mô phạm; đi thăm Nữ Công Học Hội ở đường Khải Định (tức đường Nguyển Huệ ngày nay). Theo lời nử sĩ Đạm Phương sau nầy kể lại thì có lần Hoàng hậu Nam Phương bảo bà làm đơn xin phép Bộ Giáo Dục đem môn nữ công gia chánh vào học đường. Hàng năm bà đều tham dự các buổi phát giải thưởng cho các học sinh giỏi tổ chức tại trung tâm Accueil gần nhà dòng Cứu Thế.
    Ngày nay, không ai còn lạ lùng khi trông thấy quý vị đệ nhất phu nhân xuất hiện nơi công cọng để giúp chồng trong việc ngoại giao, nhưng cách đây sáu mươi năm, Hoàng hậu Nam Phương giúp vua Bảo Đại trong việc tiếp kiến các nhà ngoại giao là một điều quý hiếm. Vào thời đó, nhiều người ở kinh đô Huế đều biết trong những lần vua Bảo Đại tiếp đón các quốc khách như Thống Chế Tưởng Giới Thạch của Đài Loan, Quốc Vương Soupha Vangvong Lào quốc hoặc Quốc vương Sihanouk của Cao Mên v.v%85đều có sự hiện diện của hoàng hậu Nam Phương. Lần vua Bảo Đại tự mình lái xe hơi đi thăm Nam Vang cũng có mặt Hoàng hậu tháp tùng.
    Chi tiết đáng kể nhất là việc Hoàng hậu Nam Phương đã đem lại hòa khí giữa các chức sắc đạo Thiên Chúa ở Việt Nam với Hoàng tộc nhà Nguyễn. Vì như chúng ta đã biết, đạo Thiên Chúa với các vị vua triều Nguyễn vốn có những căng thẳng lịch sử thì Nam Phương hoàng hậu, như một làn gió mát, đã thoa dịu sự căng thẳng lịch sử tưởng chừng như không bao giờ thay đổi.
    Nhân đây, tưởng cũng nên nhắc lại một hành động chứng tỏ lòng thiết tha với quê hương đất nước của Hoàng hậu Nam Phương mà chúng tôi mới tìm thấy trong tài liệu của sử gia Pháp Jean Renaud do nhà xuất bản Guy Boussac ấn hành năm 1949:
    Số là sau khi quân Pháp dựa vào thế lực của quân Anh quốc để gây hấn ở miền Nam với ý đồ tái chiếm thuộc địa Việt Nam. (Xin lưu ý bạn đọc lúc cuộc chiến khởi đầu tại Nam phần là thuần túy giửa thực dân Pháp một bên và một bên là người Việt Nam chống lại sự đô hộ của người Pháp, không giống thực chất cuộc chiến Quốc Cộng sau nầy). Lúc đó vua Bảo Đại đã từ chức, bà Nam Phương đang ở tại An Định cung bên bờ sông An Cựu. Đau lòng trước thảm cảnh mà đồng bào miền Nam, quê hương của bà đang trực tiếp gánh chịu, cựu Hoàng hậu Nam Phương đã gởi một Thông điệp (Message) cho bạn bè ở Aⵠchâu yêu cầu họ lên tiếng tố cáo hành động xâm lăng của thực dân Pháp với lời lẽ như sau:
    "Kể từ tháng 3 năm 1945, nước Việt Nam đã thoát khỏi sự đô hộ của người Pháp nhưng vì lòng tham của một thiểu số thực dân Pháp với sự tiếp tay của quân đội Hoàng gia Anh nên hiện nay máu của nhân dân Việt Nam lại tiếp tục chảy trên mãnh đất vốn đã có quá nhiều đau khổ. Hành động nầy của thực dân Pháp là trái với chủ trương của Đồng Minh mà nước Pháp lại là một thành viên. Vậy tôi tha thiết yêu cầu những ai đã từng đau khổ vì chiến tranh hãy bày tỏ thái độ và hành động để giúp chúng tôi chấm dứt chiến tranh đang ngày đêm tàn phá đất nước tôi.
    Thay mặt cho hàng chục triệu phụ nữ Việt Nam, tôi thỉnh cầu tất cả bạn bè của tôi và bạn bè của nước Việt Nam hãy bênh vực cho tự do. Xin các chính phủ của khối tự do sớm can thiệp để kiến tạo một nền hòa bình công minh và chân chính và xin quý vị nhận nơi đây lòng biết ơn sâu xa của tất cả đồng bào của chúng tôi".
    Ký tên:
    Bà Vĩnh Thụy
    (tức Hoàng hậu Nam Phương.)
    Trong một dịp tiếp xúc riêng tư, một người Việt Nam trong ngành ngoại giao trước năm 1975 hiện ở Pháp nói với chúng tôi rằng bức thông điệp trên đây đã được bà Nam Phương gởi đến Tổng Thống Truman của Hiệp Chủng Quốc vào đầu năm 1946 để nhờ can thiệp. Tuy nhiên, đối với một tin tức có tính cách lịch sử nhưng vì không được tận mắt nhìn thấy trên giấy trắng mực đen nên tôi xin ghi lại஦#417i đây với tất cả sự dè dặt thường lệ.

    [​IMG]


    Bà Hoàng hậu cuối cùng của triều Nguyễn đã trút hơi thở cuối cùng tại làng Chabrignac, một vùng quê thuộc miền Bắc nước Pháp theo như lời thuật lại sau đây:
    Ngày 14 tháng 9 năm 1963, vào khoảng 5 giờ chiều, cựu hoàng hậu Nam Phương cảm thấy mệt bèn cho người nhà đi mời Bác sỹ đến thăm mạch. Sau khi chẩn khám, Bác sĩ cho biết bà bị viêm họng nhẹ, chỉ uống thuốc vài hôm là khỏi. Nhưng không dè, Bác sĩ vừa rời khỏi nhà chừng vài tiếng đồng hồ thì bà cảm thấy khó thở. Ngươi hầu bà bèn nhờ một người Pháp hàng xóm đi mời một Bác sĩ khác, nhưng người Bác sĩ thứ hai chưa đến kịp thì cựu Hoàng hậu Nam Phương đã êm ái lìa đời ngay trong đêm đó khi vừa tròn 49 tuổi. Ngoài hai người giúp việc trong nhà, không có một người ruột thịt nào có mặt bên cạnh bà trong giờ phút lâm chung, vì các con bà đều ở tận Paris để làm việc và đi học.
    Đám tang của bà Hoàng hậu Viêt Nam lưu vong được tổ chức một cách sơ sài lặng lẽ như những năm tháng cuối đời của bà. Hôm đưa đám, ngoài hai Hoàng tử và ba Công chúa đi bên cạnh quan tài của mẹ không có một người bà con nào khác. Về phía quan chức Pháp thì chỉ có ông quan đầu Tỉnh Brive la Gaillarde và ông Xã Trưởng Chabrignac.
    Trong suốt thời gian tang lễ cựu Hoàng Bảo Đại cũng không có mặt mà sau nầy, kẻ viết bài nầy trong thời gian ở Pháp được nghe kể lại thì khi hay tin mẹ chết, công chúa Phương Liên tức tốc đánh điện tín báo tin cho cựu Hoàng nhưng gặp lúc cựu Hoàng vắng nhà vì bận đi chơi xa với bà Mộng Điệp, vì vậy mà cựu Hoàng Bảo Đại không hay biết gì nên đã vắng mặt trong ngày đám tang của một người mà có thời đã cùng ông đầu ấp tay gối. Sự kiện đó đã gây sự hiểu lầm khiến về sau các Hoàng tử và Công chúa đã ôm lòng oán hận người cha mà họ nghĩ là một người chồng không trọn nghĩa thủy chung!
    Trong lần trở lại Pháp vào tháng 4 năm 1999, do đề nghị của một người bạn thường giao thiệp với Hoàng tử Bảo Long, từ Paris tôi theo người bạn đi về làng Chabrignac, cách tỉnh Brive la Gaillarde ba mươi cây số để viếng mộ Hoàng Hậu Nam Phương.
    Gió chiều nghĩa trang lồng lộng thổi, trước mắt tôi là một ngôi mộ đơn sơ với tấm bia đá hai mặt ghi hai hàng chữ bằng hai thứ tiếng khác nhau, mặt trước viết chữ Hán, mặt sau viết chữ Pháp như dưới đây:
    Bia chữ Hán: ĐẠI NAM NAM PHƯƠNG HOÀNG HẬU CHI MỘ, có nghĩa là:
    "Mộ phần của bà Hoàng hậu nước Đại Nam là Nam Phương".
    Bia chữ Pháp: ICI REPOSE L IMPÉRATRICE D ANNAM NÉE MARIE THÉRÈSE NGUYEN HUU THI LAN, có nghĩa là : "Đây là nơi an nghỉ của bà Hoàng hậu Việt Nam tên là Marie Thérèse Nguyễn Hữu Thị Lan".
    Tôi lặng nhìn ngôi mộ với những cành hoa đã úa vàng lăn lóc đó đây, lòng bồi hồi nhớ lại hơn năm mươi năm trước, từ nhà tôi đi dọc theo bờ sông An Cựu, mỗi khi đi ngang cung An Định tôi ngẩng nhìn lên bao-lơn, nhiều lần tôi bắt gặp Hoàng hậu Nam phương đang tựa lưng vào tường, mắt đăm đăm nhìn đám lục bình trôi lờ lững giữa giòng sông. Tự nhiên lòng tôi se lại, thương tiếc bà Hoàng hậu của kinh đô Huế thuở nào và buồn cho chính thân tôi, một thời thơ ấu nay đã đi qua! Thuở ấy, có một đôi lần tôi đứng xếp hàng trong hàng ngủ học sinh Tiểu học để đón chào Hoàng hậu. Chúng tôi, với nét mặt rạng rở tay cầm cờ vàng phất lia lịa mỗi khi Hoàng hậu xuất hiện và hướng mắt về phía đám nhóc con Tiểu học. Than ôi! Ngày ấy nay còn đâu?

    _______________________________Tôn Thất An Cựu
     
    song vui, namthao, dungnguyen and 2 others like this.
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v:p1ULDeUmi4o[/YOUTUBE]​

    Hình Ảnh Nam Phương hoàng hậu
     
    song vui, namthao, dungnguyen and 2 others like this.
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thứ phi của vị vua cuối cùng triều Nguyễn qua đời​

    (Dân trí) - Nhà nghiên cứu Huế - Nguyễn Đắc Xuân cho biết, bà Bùi Mộng Điệp, thứ phi của cựu hoàng Bảo Đại - vị vua cuối cùng triều Nguyễn vừa qua đời vào ngày 26/6 tại Pháp sau ca phẫu thuật tim không thành công.

    Hoàng nữ Phương Thảo con gái của Cựu hoàng Bảo Đại vừa điện về cho biết, bà Bùi Mộng Điệp 87 tuổi, một trong những “thứ phi” của Cựu hoàng Bảo Đại đã qua đời vào lúc 12 giờ ngày chủ nhật 26.6 tại bệnh viện Saint Antonie Pháp sau ca phẫu thuật tim không thành công.

    Bà Mộng Điệp (quê ở Bắc Ninh) là vợ thứ 2 của vua Bảo Đại, mẹ của 2 hoàng nam Bảo Sơn, Bảo Hoàng và hoàng nữ Phương Thảo. Tuy không được học hành nhiều, vào làm dâu nhà Nguyễn vào thời kỳ đã suy tàn nhưng “thứ phi” Mộng Điệp trước sau như một vẫn giữ vững cung cách của một “bà phi”.

    Năm 1953, trong lúc chiến tranh xảy ra bà Mộng Điệp được Bảo Đại giao nhiệm vụ mang cặp ấn kiếm và một số báu vật triều Nguyễn qua Pháp giao cho Hoàng hậu Nam Phương.

    Lúc đầu bà mướn nhà ở gần lâu đài Thorenc, sau đó lên Paris định cư cho đến ngày mất. Những năm cuối đời bà có nguyện vọng được về sống tại quê nhà, khi trăm tuổi được an táng gần cạnh lăng mộ Đức Từ Cung và hiến tặng những tài liệu, hiện vật của cựu hoàng Bảo Đại. Tuy nhiên, do tuổi già sức yếu, nguyện vọng của bà chưa thể thực hiện được.

    [​IMG]

    Thứ phi Bùi Mộng Điệp - Ảnh tư liệu của nhà nghiên cứu Huế - Nguyễn Đắc Xuân.​

    Được biết, ngày 1/7 tới, thi thể của bà Mộng Điệp sẽ được mai táng tại nghĩa trang Thiais ở Paris, nơi đã có phần mộ của Bảo Sơn và Bảo Hoàng. Đồng thời, dự kiến vào 10h sáng cùng ngày tại phủ Kiên Thái Vương (TP Huế) sẽ diễn ra lễ cầu siêu bà Mộng Điệp.

    Vợ chính của vua Bảo Đại là hoàng hậu Nam Phương (quê ở Gò Công, Tiền Giang). Trong quãng đời trị vị vương triều cuối cùng nhà Nguyễn, vua Bảo Đại có nhiều vợ và người tình. Theo tác giả Lý Nhân Phan Thứ Lang trong cuốn sách “Giai thoại và sự thật về Bảo Đại, vua cuối cùng triều Nguyễn” - NXB Văn Nghệ TP HCM (2006) thì ngoài Nam Phương Hoàng Hậu và Bùi Mộng Điệp, vua còn có những người sau: Monique Marie Eugene Baudot (Pháp), có hôn thú, không có con; Lý Lệ Hà (quê Thái Bình), vũ nữ, không hôn thú, không có con; Hoàng Tiểu Lan (Jenny Woong), vũ nữ Trung Hoa tại Pháp, không hôn thú, có 1 con gái; Lê Thị Phi Ánh (Huế), không hôn thú, có 2 người con; Vicky (Pháp), không hôn thú, có 1 con gái...

    _____________________________________Đại Dương
     
    song vui, namthao, dungnguyen and 2 others like this.
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=ycWm9d3B7yQ&feature=related[/YOUTUBE]​

    Thứ phi Mộng Điệp ​
     
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Những Bí Mật Về
    Nữ Hoàng Ai Cập Cleopatra


    [​IMG]
    1* Tổng quát​


    Nữ hoàng Cleopatra là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất thời cổ đại. Vị pharaông cuối cùng của Ai Cập đã mê hoặc thế giới hiện đại và là nguồn cảm hứng cho vô số các cuốn sách, vở kịch, các tác phẩm điện ảnh và 32 vở opera.

    Hầu hết mọi người đều cho rằng Cleopatra đẹp nghiêng nước nghiêng thành, bà đã tự tử bằng rắn độc… Tuy nhiên chỉ có duy nhất một sự thật đúng: Cleopatra là một phụ nữ….

    Trước kia, Ai Cập gợi liên tưởng đến những kim tự tháp vĩ đại, mang nhiều huyền bí của một trong 7 kỳ quan của thế giới cổ đại. Thế giới cổ đại có 7 kỳ quan mà trong đó, Ai Cập chiếm hai. Đó là khu Lăng mộ Giza gồm 3 kim tự tháp và ngọn Hải đăng Alexandria. 5 kỳ quan còn lại là, Vườn treo Babylone, Tượng thần Zeus ở Olympia, Đền Artemis, Lăng mộ Mausolus và Tượng thần Mặt Trời ở Rhodes.

    Ngoài kim tự tháp ra, Ai Cập còn được nhắc đến với một nhân vật vô cùng đặc biệt, là nữ hoàng Cleopatra.

    [​IMG]
    Truyền thuyết kể rằng nữ hoàng Cleopatra tài trí, thông minh tuyệt vời, nhất là một sắc đẹp vô cùng quyến rũ, đã thu hút được 2 vị tướng tài đầy quyền lực của Đế quốc La Mã thời đó, là hoàng đế Julius Caesar và tướng Mark Antony.

    Cuộc đời, với tài năng trị nước và những mối tình của Cleopatra là nguồn cảm hứng của vô số sách vở, kịch nghệ, hội họa, điện ảnh và hơn 30 vở Opera. Nhà soạn kịch trứ danh William Shakespeare với vở Antony và Cleopatra, điện ảnh Hollywood với nhiều bộ phim vĩ đại về Cleopatra, nhưng ấn tượng nhất là Elizabeth Taylor và Richard Burton trong bộ phim năm 1963.

    2* Vài dòng lịch sử


    Alexander Đại Đế, người Hy Lạp, gốc Macedonia xâm chiếm và cai trị nước Ai Cập. Sau khi ông mất vào năm 323 Trước Công Nguyên (TCN), thì quyền cai trị Ai Cập lọt vào tay dòng họ Ptolemy. Dòng họ nầy đã xây dựng đế chế và cai trị Ai Cập suốt 300 năm. Cha và mẹ của Cleopatra là hai anh em ruột. Tục lệ của dòng họ Ptolemy bắt buộc nữ hoàng cai trị phải có hoàng đế, cho nên, người thừa kế lên ngôi phải cưới nhau.

    Cleopatra là vị vua cuối cùng của dòng họ Ptolemy trên đất Ai Cập. Bà không phải là người Ai Cập, mà là người Hy Lạp gốc Macedonia, Phi Châu, nhưng bà là vị vua đầu tiên học và nói tiếng Ai Cập. Bà thông thạo 9 thứ tiếng, được cho là thông minh. Cleopatra là nữ hoàng cuối cùng của Ai Cập, bởi vì, sau khi bà mất, thì Ai Cập trở thành một tỉnh của Đế quốc La Mã.

    Cleopatra sinh tháng 1 năm 69 TCN. Mất ngày 12-8-30 TCN, 39 tuổi. Tên đầy đủ là Cleopatra Thea Philopator, là con gái thứ ba của vua Ptolemy XII, Auletes.

    [​IMG]
    3* Cuộc đời của Cleopatra


    Năm 51 TCN, người cha qua đời. Vì 2 người chị đã chết, nên Cleopatra trở thành người cai trị lúc 18 tuổi. Cleopatra VII. Theo tục lệ, bà phải lấy em trai Ptolemy XIII làm chồng và cũng là người đồng cai trị với bà.

    3.1. Bị lật đổ

    Cleopatra chủ tâm cũng cố địa vị. Tháng 8 năm 51 TCN, Cleopatra bắt đầu loại bỏ tên của người em trai đồng cai trị với bà, ra khỏi mọi giấy tờ chính thức. Bỏ cái luật truyền thống của dòng họ Ptolemy, là phụ nữ cai trị phải lệ thuộc vào nam giới đồng cai trị. Và, trên mặt đồng tiền chỉ in hình của Cleopatra mà thôi.

    Do đó, một âm mưu do tên hoạn quan, thái giám Pothinus cầm đầu đã lật đổ Cleopatra ra khỏi ngôi vua và buộc phải rời Ai Cập, đến Syria. Người em gái duy nhất còn lại, tên Arsinoe đi cùng bà.

    Trong 2 năm, từ 51 đến 49 TCN, Ai Cập trải qua nạn đói do thất mùa vì nước sông Nile gây ra lũ lụt. Dầu vậy, Cleopatra cũng tổ chức được một đạo quân từ các bộ lạc người Á Rập ở vùng Pelusium. Bà trở về Ai Cập, lấy vùng Ascalon làm căn cứ tạm thời.

    3.2. Cuộc nội chiến


    Trong thời gian nầy, tháng 8 năm 48 TCN, một viên tướng La Mã bại trận dưới tay của Hoàng Đế Julius Caesar tên là Pompey Magnus, chạy đến Alexandria, thủ đô của Ai Cập, xin được tỵ nạn.

    Ban đầu, vua Ptolemy XIII giả vờ chấp thuận, nhưng khi Pompey đến nơi thì bị bắt giết đi. Bốn ngày sau, Caesar đến nơi, thì vua Ai Cập dâng cái đầu của Pompey lên, hy vọng được hưởng ân huệ của Hoàng Đế La Mã.

    Caesar hết sức tức giận về sự xảo trá nầy. Ông bật khóc khi thấy cái đầu của Pompey, vì Pompey đã từng là rể ông, và con gái của ông, tức vợ của Pompey bị chết sau khi sinh con. Caesar ra lịnh phải làm đám tang cho Pompey theo đúng nghi lễ của La Mã. Caesar ra ra lịnh cho quân La Mã chiếm thành Alexandria và cả cung điện của vua Ai Cập.

    [​IMG]
    Cleopatra trổ tài chinh phục Caesar.

    Cleopatra được cuốn tròn trong một tấm thảm và được mang đến cung điện của Caesar. Khi mở thảm ra, thì vị hoàng đế La Mã không thể cưỡng lại sự quyến rũ của Cleopatra. Từ đó, bà là người tình của Caesar.

    Chiến tranh xảy ra.

    Viên thái giám, làm cố vấn cho vị vua trẻ Ptolemy XIII, đem 20 ngàn quân Ai Cập bao vây Caesar ở Alexandria. Cuộc chiến gây thiệt hại nặng nề, vì một phần của Thư Viện chứa đầy những tài liệu quý báu bị thiêu hủy. Trong trận chiến, Caesar đã xử tử tên thái giám Pothinus. Vua Ptolemy XIII bị chết đuối trên sông Nile ngày 13-1-47 TCN, trong một mưu toan chạy trốn.

    Thế là Cleopatra trở lại ngôi vị nữ hoàng, và luật không cho phép nữ hoàng cai trị mà không có hoàng đế, cho nên, Cleopatra phải kết hôn với người em trai khác là Ptolemy XIV, để cùng cai trị.

    Thế nhưng, Cleopatra đã là tình nhân của Caesar. Họ đã trải qua nhiều tháng sống bên nhau trong du thuyền trên sông Nile. Cleopatra có thai và sanh cho Caesar một đứa con trai. Đặt tên là Ptolemy Caesar, tên hiệu là Caesarion. Đứa con nầy không được hưởng quyền thừa kế của Caesar, vì Cleopatra không phải là người La Mã. Thay vào đó, Caesar chỉ định đứa cháu tên Augustus làm con nuôi, để được hưởng quyền thừa kế, sẽ lên ngôi vua sau khi Caesar băng hà.

    Năm 46 TCN, Caesar đưa Cleopatra và Caesarion về La Mã. Người La Mã không thích Caesar lấy vợ ngoại quốc.

    [​IMG]

    4* Âm mưu ám sát Caesar


    Đầu năm 44 TCN, khi danh tiếng của Caesar không ngừng gia tăng, thì cái hố ngăn cách giữa Caesar và giới Quý Tộc ngày càng sâu rộng hơn.

    Ở Đền Thờ mới của Venus, khi phái đoàn Nguyên Lão đến, Caesar không đứng lên chào mừng họ. Lý do là khi đó, Caesar đang bị tiêu chảy, một triệu chứng của bịnh động kinh của ông. Các Nguyên Lão cảm thấy bị sỉ nhục ghê gớm. Nhận thấy sai lầm của mình, Caesar chìa cổ ra và đề nghị, nếu ai cần thì cứ chặt nó xuống. Nhưng mọi chuyện đã quá muộn, vì có nhiều âm mưu ám sát ông đang tiến hành.

    Ngày 15-3-44 TCN, một nhóm Nguyên Lão mời Caesar đến đọc một đơn thỉnh nguyện yêu cầu ông giao trả quyền lực lại cho Viện Nguyên Lão. Đó là đơn giả mạo, dựng lên dụ ông đến điểm hẹn để phục kích và tấn công giết ông. Caesar đến mà không mang theo một vệ sĩ nào. Khi ông đang đọc, thì một người tiến đến tấn công, rồi toàn bộ nhóm Nguyên Lão xông vào tấn công ông.

    Caesar tìm cách thoát thân, nhưng mắt mờ vì đẩm máu và vì chiếc áo choàng quá dài làm cho ông bị vấp ngã. Cuối cùng, những kẻ ám sát đã giết được ông. Có tất cả 60 người tham gia, trong đó có đứa con của ông là Marcus Junius Brutus.

    Sau cái chết của Caesar không lâu, thì người em trai đồng cai trị với bà, Ptolemy XIV, bị chết một cách bí ẩn. Dư luận cho rằng bà đã đầu độc em mình để lập con của bà với Caesar là Caesarion, lúc đó 5 tuổi lên đồng cai trị với bà.

    5* Mark Antony​


    Mark Antony sinh ngày 14-1-83 TCN. Mất ngày 1-8-30 TCN. 53 tuổi. Là một nhà chính trị và một thống chế La Mã. Ông là người bạn trung thành của Caesar.

    Thời niên thiếu, Antony cùng với em trai và những người bạn sống lang thang trên đường phố Roma (La Mã-Ý).

    Năm 20 tuổi, Antony đã mắc nợ khoảng 250 talent (khoảng 5 triệu đô là ngày nay).

    Sau thời kỳ liều lĩnh, Antony đến Hy Lạp để trốn các chủ nợ và có cơ hội học tài hùng biện với các triết gia của thành Athena. Ông tham gia vào các chiến dịch quân sự và đã thể hiện được là một tướng lãnh kỵ binh tài giỏi và dũng cảm.

    Sau vụ ám sát Caesar, Antony thành lập một liên minh chính trị với Augustus, là cháu và là con nuôi của Caesar, và Marcus Lepidus. Sau nầy, liên minh 3 người cai trị được gọi là tam đầu chế.

    Trong đám tang của Caesar, Antony đọc bài diễn văn làm rung động lòng người. Sau đó, tất cả những người tham gia ám sát Caesar đều bị buộc tội chết.

    Năm 33 TCN, Tam đầu chế bị phá vở do sự bất đồng ý kiến giữa Augustus và Antony, chiến tranh bùng nổ và kết thúc vào năm 31 TCN.

    [​IMG]

    6* Cuộc tình của Cleopatra và Antony


    Một giai đoạn mới trong đời của Cleopatra bắt đầu.

    Năm 42 TCN, Mark Antony mời Cleopatra đến gặp ông ở thành phố Tarsus, Thổ Nhỉ Kỳ, để bà giải đáp những câu hỏi về sự trung thành của bà đối với La Mã.

    Trên một chiếc ngự thuyền lộng lẫy, Cleopatra tiến vào sông Cubes như một nữ thần giáng trần mà Shakespeare mô tả "Nàng ngồi trên ngai vàng phát quang sáng chói như thế nào, thì ngồi trên ngự thuyền du ngoạn trên sông, tôn quý như thế ấy. Buồng lái làm bằng hoàng kim, cánh buồm làm bằng gấm màu tía, mùi thơm khác thường, đùa với gió, khiến người ta tương tư. Mái chèo làm bằng bạc trắng, thuyền theo tiết tấu của tiếng sáo mà đi trên mặt nước, khiến tất cả đều khuất phục trước vẻ đẹp của nàng."

    [​IMG]
    Ngự thuyền của Cleopatra cặp bờ, thả neo, đợi Antony lên thuyền ra mắt.

    Nữ hoàng không những từ chối những bữa tiệc của Antony, mà trái lại, còn khiến cho Antony choáng váng trước sự xa hoa trong bữa tiệc của bà.

    Là một tướng quân từng trải, xông pha nơi chiến trường, chinh phục biết bao nhiêu vùng đất, được nhiều người đẹp kề bên, nhưng cuối cùng, Antony bỏ vợ để theo đuổi Cleopatra và sống suốt mùa đông 42-41 TCN tại Alexandria với Cleopatra. Đó là những ngày tràn ngập trong yến tiệc xa hoa hoang phí mà lịch sử ghi lại không ít những giai thoại nổi tiếng.

    [​IMG]

    6.1. Những giai thoại

    Một câu chuyện còn lưu truyền, là trong một buổi tối xa hoa với Antony, Cleopatra đặt cá (cược) là bà có thể tổ chức một bữa ăn tối tổn phí tới 10 triệu sestertius. Antony chấp nhận vụ "cá độ" đó.

    Tối hôm sau, chỉ là một bữa ăn bình thường, không có gì đặc biệt. Khi bà ra lịnh mang món thứ hai lên, thì chỉ là một chém giấm mạnh. Antony tỏ ý chế giễu. Bà tháo một chiếc bông tai vô giá của mình, thả vào giấm, để nó tan và uống cạn.

    (Giấm mạnh như thế thì gần giống như Acid rồi, có thể uống được không")

    [​IMG]

    Một câu chuyện khác.

    Một lần, nữ hoàng cùng đi câu cá với Antony, nhưng thật kỳ lạ, cá chỉ cắn câu của Antony. Bà mới hiểu ra là các thợ lặn của Antony đã móc cá vào lưỡi câu. Và bà có một kế hoạch dạy cho Antony một bài học sâu sắc.

    Hôm sau, bà rủ Antony đi câu cá. Người của bà lấy con cá khô ở vùng Biển Đen móc vào lưỡi câu của Antony. Antony biến sắc. Và bà đến bên người tình, nhẹ nhàng nói “Chàng có thể bắt được con cá lớn hơn thế rất nhiều.” Ngụ ý rằng, cái mà Antony cần là vương quốc, vương quyền, chớ không phải là những cuộc vui chơi trong tửu sắc mà đánh mất ý chí và bản lĩnh.

    Trong thời gian nầy, bà hạ sinh một cặp sinh đôi, đặt tên là Alexander Helois (Alexander Mặt trời) và Cleopatra Selene (Cleopatra Mặt trăng)

    Năm 37 TCN, Antony trở lại Alexandria, ông làm đám cưới với Cleopatra theo nghi lễ Ai Cập. Antony đã ly dị vợ tên là Octavia Minor, là em gái của Augustus, một trong Tam đầu chế ở La Mã. Việc nầy làm cho Augustus vô cùng tức giận.

    Cleopatra và Antony có thêm một đứa con trai nữa, tên là Ptolemy Philadelphus.

    Cuối năm 34 TCN, Cleopatra và con là Caesarion được Antony phong làm 2 người đồng cai trị ở Ai Cập và Cyprus (Síp). Alexander Helios được phong làm vua cai trị Armenia, Media và Parthia. Cleopatra Selene làm vua của Cyrenaica và Lybia. Ptolemy Philadelphus thành vua của Phoenicia, Syria và Silicia.

    Cleopatra cũng được phong danh hiệu “Nữ hoàng của các ông vua”. Những ông vua nầy thật sự chỉ là những đứa bé, con của Cleopatra và Antony.

    Cách hành xử của Antony bị người La Mã cho là thái quá, và Augustus thuyết phục Nghị Viện La Mã phát động chiến tranh chống Ai Cập.

    Năm 31 TCN, các lực lượng của Antony đối mặt với Augustus trong một trận thủy chiến ngoài khơi của Actium. Cleopatra có mặt trong hạm đội của mình.

    Truyền thuyết kể rằng, khi thấy hạm đội của Antony vận hành theo lối thủ công, trang bị kém cỏi, đang chiến đấu, thì bà bổng nhiên bỏ chạy. Thấy thế, Antony cũng bỏ mặc binh sĩ của mình, mà chạy theo bà. Như thế là bại trận dưới tay của Augustus.

    Cho đến nay, các sử gia cũng chưa thống nhất được với nhau lý do tại sao mà Cleopatra bỏ chạy. Đó xem như một hành động bất thường của Cleopatra.

    Một tài liệu cho biết, Augustus tìm cách chia rẻ Antony và Cleopatra bằng cách cho người tung tin rằng Augustus sẽ lấy bà làm vợ, nếu bà không trợ chiến cho Antony. Đó là lý do khiến cho bà bỏ chạy.

    7* Cái chết của Cleopatra

    Sau khi bại trận, để thử lòng chung thủy của Antony, Cleopatra sai người đến báo với Antony là bà đã chết. Antony quá đau khổ và tự tử. Vài ngày sau, Cleopatra cũng tự sát và chết cùng 2 tỳ nữ Charmian và Eiras. Người Ai Cập tin rằng, ở thế giới bên kia, người chết cũng cần có tỳ nữ. Cái chết của Cleopatra như thế nào, hiện nay vẫn còn nằm trong bí mật.

    Augustus đang chờ đợi ở một cung điện gần đó, được thông báo về cái chết của bà và đã đích thân tới quan sát.

    Augustus cho chôn Antony và Cleopatra trong một cái mộ đôi mà bà đã cho xây từ trước để chôn hai người chung nhau.

    Con trai của Cleopatra với Caesar là Caesarion bị bắt và bị hành quyết. Ba người con của Cleopatra với Antony được miễn tội và được mang về Roma giao cho người vợ ly dị của Antony là Octavia Minor nuôi nấng.

    Cleopatra có 3 con với Antony và một con với Caesar. Ở với 2 người em trai không có sinh con.

    Ai Cập trở thành một tỉnh của Đế quốc La Mã, dưới quyền cai trị của hoàng đế Augustus.

    Câu chuyện cho rằng bà đã để cho con rắn mào gà cắn chết vì tin rằng chết như thế sẽ đạt tới “bất tử”. Người Ai Cập rất sợ và tôn sùng rắn, chính cái vương miện mà Cleopatra đội và cây gậy vương quyền cũng có hình con rắn.

    7.1. Bác bỏ giả thuyết cho rắn cắn

    Năm 2008.

    Bà Joyce Tyldesley cho xuất bản quyển “Cleopatra: Nữ hoàng cuối cùng của Ai Cập”. Cuốn sách gây chấn động trong giới sử học và khảo cỗ vì tác giả đưa ra những lý lẻ chứng minh rằng việc tự tử bằng cách cho rắn cắn là hoang đường.

    Bà Tyldesley, hiện là giảng viên Đại học Manchester (Anh) đã phát biểu trên Discovery News rằng “Có quá nhiều lỗ hổng trong giả thuyết rắn độc”.

    Bà đặt những câu hỏi:

    - Một con rắn giết 3 người hay 3 con rắn được đem vào"

    - Rắn đã vào phòng như thế nào" Sau đó, chúng thoát đi đâu"

    - Vì không phải tất cả các loài rắn đều độc, thì làm sao 3 người đó có thể tin chắc rằng họ sẽ chết theo ý muốn"

    “Về nguyên tắc căn bản, tôi cho rằng có những cách tốt hơn, bảo đảm hơn nếu họ quyết tâm phải chết”. Bà Tyldesley tin rằng Cleopatra và hai tỳ nữ đã chết vì một loại thuốc độc tự chế. Một trong những người chú của Cleopatra cũng đã tự tử bằng cách nuốt thuốc độc.

    [​IMG]
    7.2. Giả thuyết Cleopatra bị giết hoặc bị bức tử

    Chuyên viên Pat Brown, với sự giúp đở của nhà nghiên cứu về Ai Cập Nicole Douek, của trường Đại học London, với giảng viên David Warrrell thuộc Đại học Oxford và nhiều nhóm chuyên viên nghiên cứu chất độc và tâm lý, bà Pat Brown đã dựng lại hiện trường và đưa ra kết luận có thể Augustus “đã cử người đến thi hành nhiệm vụ” và dàn dựng lên thành một vụ tự sát.

    Một con rắn cho dù độc cách mấy, cũng không có thể làm chết 3 người khoẻ mạnh cùng một lúc được. Từ đó suy ra, Cleopatra không thể nào lựa chọn một phương pháp không bảo đảm như thế.

    Giáo sư người Đức, Christoph Schaefer của Đại học Trier thì cho rằng, giả thuyết của ông rất có lý. Đó là uống một ly rượu có pha thuốc độc là thuyết phục hơn cả.

    Mới đây, hồi tháng 8 năm 2009, các nhà khảo cổ Hy Lạp, tuyên bố đã tìm thấy xương sọ và hài cốt mà họ tin rằng của Cleopatra và Antony. Nếu đúng như thế, hy vọng rằng các nhà khoa học có thể tìm ra bằng chứng xác thực về cái chết của nữ hoàng Ai Cập Cleopatra.

    [​IMG]
    8* Nước Ai Cập dưới triều đại của Cleopatra

    Suốt 20 năm không có chiến tranh. Alexandria là thành phố tiến bộ nhất thế giới thời đó. Có dịch vụ chăm sóc sức khoẻ, khám tử thi. Thư viện Alexandria là viện bảo tàng, thu hút nghệ sĩ, khoa học gia, kỹ sư, nhà văn, thế giới. Quân đội Ai Cập hùng mạnh, nhất là về tàu chiến.

    Ngoài ra, Ai Cập có 2 kỳ quan của thế giới là kim tự tháp và hải đăng Alexandria.

    Năm 25 TCN, nhà địa lý học Strabo ở Alexandria, đã vẽ bản đồ “thế giới” bao gồm những vùng mà người Hy Lạp và La Mã thời đó biết được.

    Nhà bác học Heron, cũng ở thành Alexandria, đã cống hiến cho nhân loại một bộ Bách khoa tự điển về toán và vật lý. Trong đó, có nói về cách chế tạo 100 máy móc hoặc đồ chơi như: ống si-phong, máy mở cửa đền chạy bằng lửa đốt trên bàn thờ, đồng hồ nước kiêm nhiệt kế thô sơ…

    Sau nầy, nhà Thiên văn và Lượng giác học Claudius Ptolemaeus, hội viên Đại học Alexandria từ năm 125 đến 160 Công Nguyên đã vẽ bản đồ của 1028 ngôi sao, viết sách về hành tinh, địa lý, quang học…

    9* Kết luận


    Cleopatra thật đúng là một nữ hoàng Ai Cập đặc biệt và nổi tiếng nhất, có khả năng tự tạo quyền lực cho mình và nhất là khả năng thu phục đàn ông. Nhiều người ca ngợi mối tình của Cleopatra với Antony, cho đó là khối tình bất tử, vì hai người dám chết cho nhau và dám cùng nhau chết.

    [​IMG]

    Nhưng cũng có người đặt câu hỏi.

    Bà là một anh hùng hay là một kẻ gian hùng xảo trá" Bà là một nhan sắc hay là một mưu mô giả dối biết dụ dỗ đàn ông" Bà là một lãnh đạo sáng suốt hay là một kẻ phá hoại tàn nhẫn" Chính bà đã giết 2 em trai và một em gái của bà. Cũng có giả thuyết cho rằng Cleopatra không phải là một giai nhân tuyệt sắc. Bà cao 1.50 m, mũi xẹp.

    Nhưng điều không chối cãi được là Cleopatra là nguồn cảm hứng cho văn học, hội hoạ, kịch nghệ, điện ảnh và hình ảnh của vị Nữ Hoàng Ai Cập cuối cùng đã đi sâu vào lòng người trên khắp thế giới.

    _________________________________Trúc Giang (Sưu Tầm)
     
    Chỉnh sửa cuối: 8/12/11
    song vui, namthao, dungnguyen and 2 others like this.
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Nửa thế kỷ bình yên của kim cương Hope​


    Viên kim cương xanh lớn nhất thế giới vừa trải qua 53 năm yên ổn mà không liên quan tới bất cứ vụ chết chóc hoặc thảm kịch nào, bất chấp lịch sử chết người của nó.​


    Có rất nhiều lời đồn đãi xung quanh viên kim cương được đặt tên Hope (Hy vọng), nhưng tập trung vẫn là những câu chuyện cực kỳ xui xẻo cho những người từng vô tình hoặc cố ý làm chủ nhân của nó. Hiện Hope vẫn nằm yên ổn, tính đến nay là đã 53 năm, trong Viện Bảo tàng tự nhiên Smithsonian ở Washington, Mỹ. Đến giờ, viên kim cương xanh lớn nhất thế giới với trọng lượng 45,52 carat chưa có dấu hiệu gì mang lại điềm rủi cho tổ chức trên. Tuy nhiên, không vì thế mà quá khứ đầy ghê rợn của nó thôi ám ảnh những người từng có ít nhiều kiến thức về viên kim cương nổi tiếng này. Giới học giả cho rằng nhiều câu chuyện đã được người bán xào nấu hoặc đơm đặt thêm để nâng giá bán.

    Dù vậy, không phải chuyện nào cũng không được kiểm chứng. Lời nguyền được biết đến đầu tiên của kim cương Hope bắt đầu từ năm 1653, khi thương gia người Pháp Jean Baptiste Tavernier sở hữu được viên kim cương xanh, ban đầu nặng đến 115 carat, trong một chuyến đi buôn tại Ấn Độ. Người ta kể rằng Tavernier đã móc viên đá quý trên khỏi một trong những con mắt trên tượng thần Sita của đạo Hindu, và do hành động báng bổ thánh thần đó, ông này đã bị đàn chó cắn xé đến chết. Trên thực tế, đó chỉ là tin đồn. Tavernier trở về Pháp và bán viên ngọc cho vua Louis XIV, và viên ngọc được đặt tên là French Blue (Màu xanh nước Pháp). Sau đó, ông này về hưu và qua đời một cách yên bình ở Nga.

    [​IMG]

    Bất chấp bao lời khuyên can, bà Evalyn Walsh McLean vẫn cương quyết đeo kim cương Hope

    Đến lượt mình, vua Louis XIV cũng thoát khỏi vận rủi, nhưng một trong các hậu duệ của ông không được may mắn như thế. Người cháu là Vua Louis XVI và Hoàng hậu Marie Antoinette mất đầu trong cuộc cách mạng Pháp, và những viên ngọc trên vương miện của họ, bao gồm cả viên kim cương, cũng bị trộm mất. French Blue sau khi được gọt giũa cẩn thận tái xuất hiện tại London sau đó 2 thập niên, và nhà tài chính Henry Philip Hope đã tậu nó vào 1839 (từ đó nó được gọi là Hope). “Lời nguyền” lại bỏ qua cho Henry, nhưng giáng đòn khốc liệt lên con cháu ông này là Ngài (Lord) Francis Hope. Sau khi Lord Francis nhận được quyền thừa kế vào năm 21 tuổi, ông cưới một cô gái nhảy tên Mary Yohe và sống xa xỉ cho đến khi quá túng thiếu và buộc phải bán viên kim cương đồng thời tuyên bố phá sản. Người vợ chạy theo đối thủ của chồng, còn Lord Francis chết trong cảnh nghèo đói.

    Viên kim cương đổi chủ vài lần cho đến khi đến tay nhà buôn kim hoàn người Mỹ Pierre Cartier, và một lần nữa, nó lại buông tha vị này. Tuy nhiên, giới sử gia đặt nghi vấn rằng chính Cartier cũng thêm thắt thêm vài điểm huyền bí cho “cục cưng” với hy vọng dụ dỗ người mua kế tiếp, là Evalyn Walsh McLean - một phụ nữ giàu có ở Washington. McLean cùng chồng đã mua Hope vào năm 1912 và từ đó cuộc sống của họ trượt thẳng vào vòng xoáy bi kịch. Con trai của họ thiệt mạng trong một tai nạn xe hơi, còn con gái tự tử. Chồng McLean bỏ theo người phụ nữ khác và cuối cùng bà chết trong nhà thương điên. Theo lời của Viện Bảo tàng Smithsonian, “hơn ai hết Evalyn Walsh McLean là người quảng bá hiệu quả nhất cho lời nguyền huyền thoại của Hope”.

    Nhà thiết kế nổi tiếng Henry Winston đã mua viên kim cương có thành tích khủng khiếp này từ nhà McLean, và cũng tránh được lời nguyền. Hope không gây thêm điều tiếng gì cho đến khi về tay viện bảo tàng của Mỹ và năm 1958. Lại thêm một lần nữa, viên kim cương lại buông tha cho tổ chức trên, nhưng nó lại trút giận lên đầu người chuyển giao là James Todd. Ông này bị xe tải tông, còn vợ thì chết sau đó không lâu, và nhà thì cháy trụi.

    Có lẽ viện bảo tàng lọt vào nhóm may mắn tránh được lời nguyền, hoặc trên thực tế chẳng có lời nguyền chi cả. Nhưng quá khứ thảm khốc của Hope không ngăn được giá trị thị trường của nó ngày càng tăng vọt. Hiện viên kim cương xanh biếc này có giá khoảng 250 triệu USD.

    __________________________________Theo Thanh Niên
     
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Bí mật mới về quái vật hồ Loch Ness​


    Một nhà trinh thám đã nghỉ hưu người Anh cho biết, ông đã từng hai lần tận mắt nhìn thấy quái vật hồ Loch Ness.​


    [​IMG]

    Tim Dinsdale tuyên bố đã 2 lần nhìn thấy quái vật hồ Loch Ness. (Ảnh: Telegraph).

    Tim Dinsdale là một thợ săn quái vật hồ Loch Ness nổi tiếng thế giới. Ông từng tham gia 56 chuyến thám hiểm ở hồ Loch Ness và viết rất nhiều sách về chủ đề này. Năm 1960, Tim đã quay được một đoạn phim dài 2 phút về quái vật hồ Loch Ness.

    Theo báo Telegraph, đoạn phim sau đó đã được gửi tới Cơ quan quốc phòng Anh để phân tích. Các chuyên gia về quân sự khẳng định, hình thù bí ẩn chuyển động trong hồ Loch Ness không phải tàu chiến và cũng không phải tàu thủy. Tuy nhiên, các chuyên gia cũng không thể xác định vật thể lạ đó chính xác là gì.

    Kể từ đó cho đến nay, bí mật về quái vật hồ Loch Ness đã rất nhiều lần được mang ra tranh luận, nhưng kết quả vẫn không có một giải thích nào thoả đáng về bí ẩn của thế kỷ 20 này. Chủ đề về quái vật hồ Loch Ness một lần nữa lại được hâm nóng khi Simon Dinsdale, con trai của Tim Dinsdale, bất ngờ tiết lộ rằng ông cũng đã từng hai lần tận mắt nhìn thấy quái vật hồ Loch Ness.

    [​IMG]

    Hình ảnh về quái vật hồ Loch Ness theo lời kể của các nhân chứng từng nhìn thấy nó. (Ảnh: AP).

    “Tôi đã nhìn thấy một vật thể khổng lồ trên mặt nước. Nó trông giống như lưng của một con vật khổng lồ. Phần nổi trên mặt nước cao khoảng từ 0,6m đến 0,9m và dài khoảng 1,2m đến 1,5m. Nó có màu nâu đỏ và một vết thương ở sườn bên trái”, Simon Dinsdale, một nhà trinh thám đã nghỉ hưu, phát biểu trên BBC.

    Sau khi cha ông mất vào năm 1987, Simon Dinsdale đã tiếp tục công việc nghiên cứu và tìm bằng chứng về quái vật Loch Ness. Ông nói: “Tôi đã có kinh nghiệm về tìm chứng cứ và tôi có thể nói với bạn rằng chắc chắn có một loại sinh vật khổng lồ chưa từng biết đến tồn tại trong hồ Loch Ness”.

    Quái vật hồ Loch Ness bắt đầu được biết đến từ năm 1933 khi một người đàn ông có tên là George Spicer quả quyết vợ chồng ông đã nhìn thấy một sinh vật khổng lồ cao khoảng 1m và dài khoảng 8m trong hồ Loch Ness.

    __________________________________Theo Vietnamnet
     
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Hé lộ bí mật khối đá cổ Trường Yên​


    Một khối đá tròn dài 1,5m có vấu ở hai đầu mà người dân phát hiện được tại xã Trường Yên (Hoa Lư) từng một thời gây xôn xao dư luận tỉnh Ninh Bình đang dần hé lộ những bí ẩn khó tin về tín ngưỡng Tô tem giáo với "tục thờ đá".​


    Khai quật tảng đá lạ​


    Đó là một khối đá có những vết khắc kỳ lạ ẩn chứa nhiều bí mật của thời xa xưa được người dân Ninh Bình tìm thấy tại khu vực cố đô Hoa Lư thuộc xã Trường Yên.

    Khi một doanh nghiệp trên địa bàn tỉnh Ninh Bình đang thực hiện thi công công trình xây dựng tại khu vực vốn ẩn chứa nhiều bí mật lịch sử đã vô tình "cuốc" phải một khối đá kỳ lạ chìm dưới đáy bùn cách mặt đất khoảng 3m tính từ chân bờ ruộng.

    [​IMG]

    Khối đá cổ Trường Yên.​


    Ngay lập tức, người chỉ đạo công trình đã cho thợ dừng lại để điện báo cho các cán bộ Sở Văn hóa - Thể thao & Du lịch Ninh Bình về khối đá ấy. Tuy nhiên, phải mất khá nhiều thời gian, đoàn khai quật mới đưa được khối đá ấy lên mặt đất.

    Sau khi đưa máy phun nước và thực hiện các công đoạn làm sạch bề mặt, các cán bộ khảo cổ thuộc Sở Văn hóa - Thể thao & Du lịch Ninh Bình đã đưa ra dự đoán ban đầu về một di tích cự thạch mới.

    Theo ông Nguyễn Cao Tấn, trưởng phòng Di sản, khu vực chính phát hiện ra các tảng đá kỳ lạ thuộc dòng sông Sào Khê, ở phía trước khu vực đền vua Đinh và đền vua Lê. Đây là vị trí vốn ẩn chứa rất nhiều bí ẩn về thời kỳ đồ đá. Đồng thời, đó cũng là nơi ít được khai quật bởi theo quan niệm tâm linh thì đó là vùng đất thiêng.

    Sau khi đo đạc tỉ mỉ, khối đá có chiều dài 1,2m (kể cả 2 vấu nằm ở đầu tảng đá là 1,5m - PV), đường kính 0,7m. Ở hai đầu của khối đá này có vấu hình tròn rất kỳ lạ nhưng được đẽo gọt một cách công phu. Trên thân của khối đá hình trụ này còn xuất hiện những vết khắc vạch với tiết diện rộng từ 1 - 4cm và sâu từ 0,5 - 3cm. Riêng các biểu tượng này, các cán bộ di sản chưa thể giải mã được ý nghĩa cũng như thông điệp, mật mã của người xưa.

    Phát hiện trùng khớp​

    Cách địa điểm này không xa, vào năm 2009 người dân cũng phát hiện một cột đá hình tròn dài khoảng 3m, trên thân của cột đá cũng có những nét khắc vạch có độ rộng và sâu tương tự. Chất liệu đá thì hoàn toàn giống nhau, cùng một thể loại và hình dáng.

    Nhưng có điều đặc biệt khi ở đầu của cột đá có hai lỗ mộng đối diện nhau tạo thành 2 cái hốc. Sau khi đo đạc kỹ càng bằng máy đo hiện đại nhất, cán bộ khảo cổ nhận thấy lỗ mộng này lại có kích thước tương ứng với vấu của khối đá hình trụ mới phát hiện.

    Và ngay tại hang Son cách đó khoảng 1km, các nhà khảo cổ đã phát hiện dấu ấn của cư dân văn hoá thời đại đồ đá và thời đại kim khí cách ngày nay từ 2.000 - 10.000 năm. Và xa hơn một chút về phía Tây Nam, tại khu vực núi Con, các nhà khảo cổ cũng đã tìm thấy rìu đá và những dấu ấn khác trên những khối đá kỳ lạ này.

    Từ những cơ sở đó, các cán bộ phòng Di sản, Sở Văn hóa - Thể thao & Du lịch Ninh Bình cho rằng, hai di vật đá lớn được phát hiện kể trên cùng nằm trong một công trình đá lớn (cự thạch). Và rất có thể cư dân cổ ở hang Son, công trường khai thác đá cổ ở núi Con cùng những di vật đá lớn mới phát hiện này có liên quan với nhau.

    [​IMG]

    Khối đá có những vết khắc kỳ lạ ẩn chứa nhiều bí mật của thời xa xưa.

    Theo ông Nguyễn Cao Tấn, những tài liệu hiện có ở Việt Nam qua việc phát hiện một số công trình đá lớn (cự thạch) ở các tỉnh thuộc miền núi phía Bắc là Bắc Giang, Vĩnh Phúc, Cao Bằng, Hà Giang, Tuyên Quang và Lạng Sơn.

    Về phía Đông Nam của đồng bằng Bắc Bộ, đây là lần đầu tiên phát hiện một di tích cự thạch. Di tích cự thạch này có thể là của cư dân thời tiền sử vào giai đoạn kim khí cách ngày nay từ 2.000 - 3.000 năm.

    Tuy các cán bộ khảo cổ tỉnh Ninh Bình đã cố gắng tìm các tư liệu và đo đạc hiện trạng để đưa ra kết luận cuối cùng chính xác nhất nhưng gần như không đồng nhất ý kiến. Hiện, các khối đá trên đang được lưu giữ tại Bảo tàng Ninh Bình và đang cần các nhà khoa học nghiên cứu, giải mã những bí ẩn lịch sử để làm rõ thêm di tích này ở vùng đất Cố đô Hoa Lư.

    Ông Nguyễn Cao Tấn cho hay, cự thạch là thuật ngữ khảo cổ học chỉ những công trình dựng từ những khối đá lớn để nguyên hình dạng tự nhiên hay đã qua gia công. Cự thạch được phát hiện ban đầu ở vùng Địa Trung Hải, sau phát hiện được ở hầu khắp thế giới. Cự thạch có niên đại kéo dài từ thời đại đá mới đến thời đại đồ đồng (khoảng thiên niên kỷ 3 - 1 trước công nguyên).

    Và ở Việt Nam, những di vật cự thạch luôn là điều bí ẩn đòi hỏi các nhà khoa học phải mất nhiều công sức và thời gian cùng những tư liệu lịch sử xác đáng nhất mới có thể đưa ra kết luận một cách chính xác nhất.

    Khối đá kỳ lạ này hiện chưa thể xác định chính xác thuộc niên đại nào. Nhưng theo ý kiến cá nhân của tôi thì khối đá đó là một cái lu đất cho phẳng giống như "hòn đá kéo lúa" của ta thời bao cấp vẫn dùng trong các HTX nông nghiệp. Tuy nhiên, đây là một khối đá lớn và chắc chắn thuộc một niên đại cổ xưa. Nhiều cán bộ khảo cổ về nghiên cứu nhưng cũng chưa có kết quả. Chúng tôi cũng muốn đưa khối đá ấy lên Viện khảo cổ để có thể xác định niên đại và ý nghĩa chính xác của nó đối với sinh hoạt của người xưa. Nhưng vì khối đá quá nặng nên hiện vẫn phải lưu giữ ở Bảo tàng tỉnh Ninh Bình". Ông Nguyễn Xuân Khang (giám đốc Bảo tàng tỉnh Ninh Bình)

    ________________________________________Theo Bee
     
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Những bí mật chưa được tiết lộ của
    công nương Diana


    [​IMG]

    Tất cả đã được ghi lại trong sáu cuốn băng video và một trong số đó nay được trình chiếu trên một đài truyền hình của Mỹ để tránh những rắc rối về pháp lý. Những tâm sự ấy, chẳng khác nào những tiết lộ về thân phận của người phụ nữ bạc mệnh, sẽ khiến hoàng gia Anh phải bối rối.​



    Những lời nói ngay thẳng của Diana sẽ được phát trên kênh 5 của Đài NBC theo hai phần, ngày 29-11 và ngày 6-12. Đây là một trong sáu cuốn băng đã được cảnh sát phát hiện cách đây bốn năm ở gác xép nhà của người quản gia công nương Diana - Paul Burrell.
    Đó là những cuốn băng do người thầy dạy "ăn nói" đồng thời cũng là người bạn tâm tình của Diana - Peter Settelen thực hiện trong khoảng thời gian 16 tháng họ làm việc với nhau, từ năm 1992-1993. Đây cũng chính là thời kỳ khủng hoảng sâu sắc nhất trong những năm tháng Diana và thái tử Charles sống với nhau.
    Cảnh được quay trong phòng của Diana ở cung điện Kensington. Đây là cách phỏng vấn mà Settelen vẫn thường thực hiện với các học trò của mình để sửa đổi cho họ cách nói chuyện trước công chúng. Sở dĩ công nương quyết định tâm sự chân thật trong những cuốn băng này là để tìm lại sự tôn trọng và mối quan hệ với thái tử Charles.
    Đoạn băng đáng ghi nhớ nhất và có thể làm nhiều người ngượng ngùng là khi Diana tiết lộ những điều thầm kín về việc cô cặp bồ với một sĩ quan bảo vệ hoàng gia do quá thiếu thốn chuyện chăn gối.
    Mặc dù công nương không nêu rõ tên, nhưng nhiều người tin rằng người đó là Barry Mannakee; thậm chí người ta còn cho rằng Diana đã bắt đầu cặp bồ với Mannakee từ năm 1985, nhiều tháng trước khi Charles lập lại mối quan hệ với Camilla Parker Bowles.
    Barry Mannakee bị sát hại?


    [​IMG]
    Công nương Diana​

    Khi những tin đồn về chuyện ngoại tình của Diana đến tai thái tử Charles, Mannakee - người đã có vợ và hai con - phải bỏ việc ở cung điện Kensington.
    Chưa đầy một năm sau, tức năm 1987, Mannakee thiệt mạng trong vụ tai nạn giao thông khi ông đang chở một đồng nghiệp trên chiếc môtô. Lúc đó mọi người chỉ nghĩ về một tai nạn ngẫu nhiên.
    Tuy nhiên, cảnh sát Anh hiện đang điều tra lại trường hợp của vụ tai nạn này, vì người ta tin rằng nó có nét tương đồng với cái chết của công nương Diana trong vụ đâm xe hơi ở Paris mười năm sau đó. Cảnh sát trưởng London John Stevens sẽ thông báo kết quả điều tra này vào năm tới. Đến nay vẫn còn nhiều người tin rằng vụ tai nạn xe trong đường hầm bên bờ sông Seine cuối tháng 8-1997 là một "âm mưu giết người".
    Trong cuốn băng video, công nương Diana đã mô tả cái chết của Mannakee là "cú sốc lớn nhất trong đời". Người ta nghe thấy cô kể: "Tất cả bị vỡ lở. Anh ta bị đuổi ra khỏi cung điện và sau đó là bị giết. Tôi đã từng nghĩ rằng anh ta bị tai nạn xe hơi do rủi ro nhưng sự việc không đơn giản như vậy. Chúng ta sẽ không bao giờ biết... Tôi nghĩ anh ấy đã bị diệt. Anh ấy là người bạn tốt nhất của tôi".

    [​IMG]
    Ông thầy Peter Settelen

    Trước đây thỉnh thoảng vẫn có những tiết lộ từ phía những người thân cận của Diana cho biết công nương tin rằng cuộc đời mình đang ở trong vòng nguy hiểm. Nhưng chẳng mấy ai tin. Lần này chắc chắn những lời buộc tội từ chính miệng Diana trong cuốn băng sẽ làm nhiều người quan tâm và nó sẽ làm tổn thương lớn đến gia đình hoàng gia Anh.
    Trong cuộc phỏng vấn, công nương nhớ lại rằng vào năm 1986, cô biết được thái tử Charles vẫn giữ quan hệ với người tình cũ là Camilla. "Tôi đến gặp nữ hoàng (Elizabeth II) và khóc nức nở. Rồi tôi bảo: "Con phải làm gì bây giờ? Con đến cầu cứu mẹ đây. Con phải làm gì?". Bà trả lời: "Tôi không biết cô nên làm gì. Charles nói bị thất vọng". Thế đấy. Rõ ràng đó là sự ủng hộ của nữ hoàng với con trai mình".
    Theo lời của Diana thì cuộc hôn nhân của cô với Charles hoàn toàn không có một chút lãng mạn và thú vị nào vì cả hai chỉ gặp nhau có 13 lần trước khi làm đám cưới. Chuyện quan hệ tình dục giữa họ thì hình như còn ít hơn. Diana kể: "Ông ấy chẳng bao giờ đòi hỏi. Ông ấy chỉ đến với tôi ba tuần một lần, cứ như thể theo lịch vậy".
    Khi Settelen hỏi: "Cô có yêu Charles?", Diana trả lời: "Tất nhiên là có. Có lần tôi hỏi "anh đang yêu?" thì Charles hỏi lại tôi "yêu có nghĩa là gì?", câu nói đó đã làm tôi như chết lặng người”.
    Diana đã tiên đoán được số mệnh của mình?

    [​IMG]

    Gần như cùng lúc, ngày 29-11, cuốn sách Diana đích thực (NXB Clarence House) đã được tung ra tại Mỹ. Tác giả của nó, phu nhân Colin Campbell, là một người có quan hệ với hoàng gia Anh.
    Theo nữ tác giả này, vào năm 1994 (trong thời gian ly thân với thái tử Charles), công nương Diana từng có thai (có lẽ là một bé gái) và bà buộc phải phá thai, dù rất đau buồn, vì không muốn gây sốc cho hai cậu con trai William và Harry.
    Người tình của bà khi ấy là Oliver Hoare, một nhà buôn tranh đã có gia đình. Theo như cách diễn giải trong sách thì nguồn tin của bà Campbell là phu nhân Victoria Waymouth (đã qua đời hai tháng trước đây), con gái của bá tước Hardwicke thứ 9.
    Sau khi quay xong, Settelen đã đưa những cuốn băng hình cho công nương để cô xem một mình. Nhưng sau khi cô chết, chúng đã biến mất khỏi căn buồng của cô ở cung điện Kensington. Mãi tới gần đây cơ quan điều tra mới phát hiện thấy chúng tại nhà của Burrell ở Cheshire.
    Settelen công bố là chủ nhân của những cuốn băng này nhưng hoàng gia Anh đã phản đối và muốn chúng phải bị hủy bỏ. Đã xảy ra những cuộc tranh cãi ầm ĩ về chuyện sở hữu những cuốn băng, đến tháng chín vừa qua thì hoàng gia đã thất bại nhưng đòi cho cảnh sát cất giữ băng "cho an toàn".
    Trong cuốn băng, công nương Diana cũng nói rõ "ý thức số mệnh" mà cô có cảm nghĩ ngay từ khi còn nhỏ. "Tôi biết rằng có điều gì đó rất sâu thẳm đang bám đuổi theo đường đời của tôi... Tôi không biết đó là cái gì, ở đâu. Tôi không biết liệu nó sẽ xảy ra vào năm tới hay tháng tới. Nhưng tôi biết tôi khác với bạn bè ở nơi tôi đang đi...".
    Theo những người bạn của Settelen (hiện sống ở Osterley, đông London) thì ông này đã chuẩn bị cho những lời nguyền rủa là kẻ "đào mỏ" trong mối quan hệ với công nương.
    Có tin cho rằng Đài NBC trả không dưới 100.000 USD cho Settelen để được công chiếu những cuốn băng riêng tư này.​


    --------------------------------------------Theo TTO

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 14/12/11
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Công nương Diana: Còn đó một huyền thoại!


    [​IMG]
    10 năm sau cái chết thê thảm, công nương Diana vẫn không thôi ám ảnh Hoàng gia Anh và cả thế giới. Những bí mật về người quá cố dường như không bao giờ có điểm kết thúc. Ngày 31/8 này sẽ kỷ niệm 10 năm ngày mất của Diana. Vì sao Diana lại có nhiều ảnh hưởng đến như vậy ngay cả khi không còn tồn tại?

    Đám tang kỳ lạ​


    10 năm, cái tên Diana xuất hiện tràn ngập trên các phương tiện truyền thông đại chúng sau vụ đâm xe kinh hoàng cướp đi vĩnh viễn cuộc sống của người phụ nữ nhân hậu. Ngày 31/8/1997, Diana trút hơi thở cuối cùng sau bị đâm xe tại một đường hầm dưới Place de l’Alma ở trung tâm Paris (Pháp).

    [​IMG]

    Rừng hoa và thiệp tưởng nhớ công nương Diana được đặt bên ngoài Kensington Palace, nơi Diana từng sống. (Ảnh Craig Borrow)​


    Chưa bao giờ người ta lại mang hoa đến nhiều như vậy để thể hiện lòng tiếc nuối với công nương Diana. Hàng ngàn người xếp hàng dài với những cây nến trong tay làm sáng cả những bức tường bao quanh cung điện Kensington, nơi ở của Diana ở London.

    Hoa chất thành đống cao tới vai và trải dài tới 300m. Nỗi đau buồn phủ một màu u ám lên khắp cung điện Buckingham và nước Anh.

    Rất đông người đã chờ tờ 4h sáng bên ngoài hàng rào quang đường South Carriage Rd, Kensington để tham dự lễ tang của công nương Diana, trong khi đám tang tới 9h30 mới bắt đầu. Một ngày thứ 7 không thể quên của nước Anh.

    London chìm trong im lặng. Từ xe bus đỏ đến taxi đen, tất cả đều ngừng hoạt động để bày tỏ sự tiếc thương với người quá cố. Hàng triệu người đứng trong im lặng để nói lời tạm biệt với Diana. Quan tài Diana đi qua đến đâu, hoa được ném theo đến đó.

    Tất cả mọi người tham dự lễ tang đều khóc. Thật kỳ lạ!

    Nỗi ám ảnh khôn nguôi


    [​IMG]
    Diana và 2 con năm 1991. (Ảnh AP)
    Hình ảnh Diana cứ trở đi trở lại như một sự tiếc nuối. Một buổi hòa nhạc lớn quy tụ các ngôi sao lớn hồi đầu tháng 7 vừa rồi ở Anh để tưởng nhớ công nương dường như quá ít ỏi với những gì mà người phụ nữ này đã để lại cho thế giới.

    Chưa khi nào chữ "giá như..." được người ta nhắc đến nhiều như vậy khi nói về cái ngày định mệnh đã cướp đi cuộc sống của công nương Diana, 31/8/1997. Nếu như Diana cài dây an toàn trong đêm ấy thì có lẽ đến giờ bà vẫn còn sống. 36 tuổi, Diana ra đi để lại những khoảng trống không thể lấp đầy.

    Không một thước đo nào có thể tả chính xác ảnh hưởng của Diana với Hoàng gia Anh. Sự xuất hiện của Diana trong Hoàng gia Anh đã thay đổi tất cả những chuẩn mực trước đó.

    Diana tạo nên hình ảnh thân thiện hiếm có của một người trong hoàng gia. Hình ảnh bà hôn lên má một người đã nghỉ hưu, nắm lấy tay một bệnh nhân HIV làm tất cả thành viên còn lại của Hoàng gia Anh bối rối vì cách cư xử xa lạ trước đây của mình.

    Các phương tiện truyền thông đại chúng bở hơi tai vì chạy theo Diana, khi bà ngồi một mình ở Taj Mahal hay tham gia một cuộc phẫu thuật tim nào đó. Có khi Diana lại "biến mất khỏi mọi hoạt động xã hội" tới 3 tuần liền. Ngay cả khi nằm lại vĩnh viễn trong lòng đất, Diana vẫn là nhân vật được báo chí săn lùng.

    Công chúa của nhân dân​


    20 năm trước, bức ảnh chụp công nương Diana cầm tay một người đàn ông đã gây sốc cả thế giới, Anh ta không nổi tiếng và cũng không phải là một trong những người công nương yêu mến mà là một người bị AIDS.

    Hình ảnh đầy xúc động chụp năm 1987 cho thấy một hình ảnh khác của những nhân vật trong Hoàng gia. Hình ảnh họ đến cắt băng khánh thành các bệnh viện hay chỉ bắt tay những người có đeo găng tay trắng quá bình thường. Nhưng vị công nương tóc vàng xinh đẹp lại khác.

    Cô không chỉ từ chối đeo găng tay mà còn ôm những người sắp chết trong tay với sự cảm thương thực sự. Hình ảnh ấy xuất hiện trên trang nhất các tờ báo như một sự bất thường.

    [​IMG]

    Diana trò chuyện với bệnh nhân AIDS Waye Taylor tại một bệnh viện dành cho bệnh nhân AIDS ở Toronto năm 1991. (Ảnh AP)​


    Nắm tay các bệnh nhân AIDS, mớm thức ăn cho những trẻ em bệnh tật, bước trên cánh đồng đầy mìn ở Angola với chiếc áo chống đạn...
    Hình ảnh về vị công nương giàu tình cảm có một tác động cực lớn. Người hâm mộ gọi Diana là "Công chúa của công chúng" và tôn thờ bà như một vị thánh bởi lòng nhân hậu ấy. "Thường xuyên xuất hiện trước công chúng khiến tôi cảm thấy mình có một trách nhiệm đặc biệt, đặc biệt là dùng những bức ảnh để truyền tải một thông điệp tới thế giới, để bào vệ những giá trị tất nhiên", Diana từng nói về công việc từ thiện của mình như vậy.

    Một bức ảnh chụp Diana không chỉ bán được cho các tạp chí mà còn gây ảnh hưởng tới công luận về nhiều vấn về trong cuộc sống. Chính vì thế, khi còn sống, bà là người bảo trợ cho 100 tổ chức từ thiện, trong đó có tổ chức Chữ Thập đỏ, Mạng lưới những người sống sót trong bom mìn và rất nhiều quỹ chống AIDS và ung thư... Quỹ The Diana, Princess of Wales Memorial Fund, ra đời không lâu sau khi Dian qua đời vẫn hoạt động để quyên góp tiền cho các tổ chức từ thiện như ước nguyện khi còn sống của công nương.

    10 năm qua, quỹ này đã dành 180 triệu USD cho hơn 350 tổ chức trên toàn thế giới. Toàn bộ số tiền thu được từ buổi hòa nhạc tháng trước do hoàng tử William và Harry tổ chức để mừng sinh nhật lần thứ 46 của mẹ mình (1/7/1961-2007) cũng được dùng để làm từ thiện.

    "Năm 1987, Diana đã ngồi bên giường một người bị AIDS và cầm tay anh ấy đầy thương cảm. Cô ấy đã chỉ cho thế giới rằng những người nhiễm AIDS xứng đáng không bị cô lập, ngoại trừ lòng trắc ẩn và sự tử tế", Cựu Tổng thống Mỹ, Bill Clinton nói về Diana.
    ____________________________________Bích Hạnh (tổng hợp)

     
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thăm đảo yến​


    [​IMG]
    Hai chục năm trước, những hang yến trên các đảo Hòn Lao, Tò Vò, Cả, Hòn Tai… của cù lao Chàm – Hội An là vùng bất khả xâm phạm. Nhưng giờ đây, theo tour du lịch, bạn có thể tận mắt nhìn thấy những khe đá nứt thẳng đứng, có đáy ngập nước biển và gió mạnh, từng đàn chim yến về làm tổ và đẻ trứng​


    [​IMG]

    Nghề khai thác yến vô cùng gian nan, vất vả

    Con tàu vòng qua phía đông đảo Hòn Lao, sóng đánh dữ dội vào từng vách đá khiến mọi người căng mắt mới thấy được hai anh công nhân đội khai thác yến sào Hội An đang vẫy tay chào mừng trên vách núi trong lúc cả đàn yến với vóc dáng như chim sẻ bay ra tới tấp từ cửa hang vách cao cũng tầm 50m. Gương mặt sạm nắng với ánh mắt xa xăm của những người “ăn sóng nói gió”, anh Nguyễn Vân, người “bám trụ” với nghề hơn 15 năm qua mô tả: yến đuôi ngắn chẻ đôi, cánh dài từ 115 – 125mm, chúng đi ăn từng đàn, vừa bay vừa đớp mồi trong không khí suốt 12 – 18 giờ với đường bay hàng trăm cây số. Khi làm tổ, loài chim này tiết ra một lượng nước bọt trong miệng rồi kéo thành sợi nhỏ, cuộn lại thành hình vỏ sò gắn trên vách đá. Lúc đầu tai yến có màu trắng mờ, rồi trắng đục, sau trở thành “già” thì nặng khoảng 10 gram.

    Gặp trực tiếp những người khai thác yến, hậu duệ của cư dân làng yến truyền thống Thanh Châu – Hội An với họ Hồ từng làm “quản lãnh tam tỉnh yến hộ” từ Quảng Nam vào đến Khánh Hoà dưới triều Nguyễn, chúng tôi mới hiểu được sự gian nan, vất vả của nghề khai thác “vàng trắng” xứ Quảng này.

    [​IMG]

    Cư dân làng yến Thanh Châu trong ngày giỗ tổ mùng 10.3 AL

    Mỗi năm chỉ khai thác yến từ 2 – 3 kỳ, mỗi kỳ 4 – 5 ngày nhưng suốt năm phải theo dõi sự thay đổi của đàn chim. Vào đầu mỗi mùa khai thác có từ 10 – 15 người chuẩn bị ghe, thuyền, đồ đựng, tre, sào, dây thừng, chĩa, vợt và cả lương thực thực phẩm “cắm trại” ngay trước hang chỉ có gió, sóng, chim và cái radio bầu bạn. “Nhớ vợ con cồn cào lắm, nhưng chấp nhận “lấy chồng nghề biển hồn treo cột buồm” mà”. Anh Vân thành thật tâm sự.

    Tháng tư là kỳ khai thác đầu tiên, mọi người dùng tre to, dài nối vào nhau thành một giàn khung trong hang, giàn cao có nơi bằng 2 – 3 cây tre ghép lại. Tiếp theo phải leo lên đỉnh hang kiểm tra, phun nước vào vách cho tổ yến mềm ra. Để lấy được tổ phải khéo léo, mạo hiểm treo mình trên mấy chục mét cao, thòng dây đu xuống lòng hang, lách mình qua các khe hẹp dựng đứng, nếu sơ ý là rơi xuống đáy hang sâu hoắm.

    [​IMG]
    Các hang ở đây khai thác được từ 1 – 1,5 tấn tổ/năm, được vệ sinh trước mỗi mùa sinh sản nên môi trường làm tổ sạch sẽ, chất lượng tổ tốt. Trước cửa hang đúc bệ chắn sóng hạn chế tác động mạnh làm rơi tổ, các khe nứt trên vách đá cũng được bịt kín tạo hang nhân tạo, tránh tình trạng nước dột làm ướt tổ, ướt chim và tăng diện tích làm tổ.

    Tổ sẽ được làm sạch bằng dao nhọn hoặc nhíp nhặt hết lông, phân chim, rêu và mùn đất bám, sau đó phân thành các hàng căn cứ theo kích thước, màu sắc, khối lượng gồm: huyết, hồng, quan, thiên, bài, địa, vụn. Quý nhất là yến huyết màu đỏ máu, kế đến là yến thiên màu hơi sẫm. Yến sào Hội An có uy tín và cao giá hơn Bình Định, Khánh Hoà và cả Singapore nhờ nấu không nát, tổ to, dày và hàm lượng dinh dưỡng siêu việt. 1kg yến ở các nơi có từ 100 đến 120 tổ, yến sào Hội An chỉ 60 tổ/kg.

    [​IMG]

    Tổ yến sào cù lao Chàm​


    Một điều khá “trớ trêu” là cư dân cù lao Chàm và cả Hội An đang sở hữu nguồn lợi vô giá này nhưng có mấy ai được ăn, ngay cả trong cuốn sách Văn hoá ẩm thực Hội An cũng không thấy nói đến vì 1 lạng yến loại thường thôi đã dao động từ 5 – 7 triệu đồng.

    Đặt chân lên hang yến ở đảo Hòn Lao chừng một tiếng đồng hồ, mọi người trở lại tàu rời đảo trong ánh mắt bịn rịn của anh em đội khai thác. “Được tận mắt thấy chim yến làm tổ trong hang là diễm phúc lớn rồi” – nhiều người trong đoàn tham quan tự an ủi mình như vậy.

    ______________________________________Quốc Hải

    [​IMG]
     
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Lời tiên đoán 'linh ứng' về Từ Cung Thái hậu​


    Một hôm, có ông thầy phong thủy người Trung Quốc tình cờ đi ngang qua phần mộ của thân phụ bà Hoàng Thị Cúc (tức Từ Cung Thái hậu sau này), đã chăm chú nhìn ngôi mộ và nói: "Mộ phát Hoàng hậu!".​



    Lúc đó, nhiều người dân làng Mỹ Lợi (tổng Diêm Trường, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên - Huế) chỉ cười và hoàn toàn không ngờ sau này lời phán đó sẽ linh ứng.

    [​IMG]
    Từ Cung Thái hậu.

    Từ Cung Thái hậu tên thật là Hoàng Thị Cúc, sinh ngày 28/1/1890, là vợ Vua Khải Định, là mẹ Vua Bảo Đại và cũng là Thái hậu cuối cùng của chế độ phong kiến Việt Nam.

    Tuổi thơ hẩm hiu

    Theo gia phả của họ Hoàng làng Mỹ Lợi, tuy bà Thái hậu xuất thân thuộc dòng họ Hoàng Văn có nhiều người đỗ đạt và làm quan to, nhưng hoàn cảnh riêng lại hết sức hẩm hiu. Lúc sinh thời, ông Hoàng Văn Tích làm Tri huyện nhưng gia đình khó khăn. Ông lấy bà La Thị Huân và có với hai người con, một trai một gái. Khi con gái thứ hai là Hoàng Thị Như chào đời, ông đón chị gái của vợ là La Thị Sơn đến giúp lo toan việc nhà, thì nào ngờ nảy sinh tình cảm, dẫn đến hạ sinh bà Hoàng Thị Cúc. Bà La Thị Sơn cảm thấy ân hận với em gái, nên đã để lại con cho ông Huyện nuôi, còn mình thì về quê, rồi sau này đi lấy chồng khác.

    Vì cha chết sớm, Hoàng Trọng Khanh, anh cả trong gia đình, đã nhận phần nuôi dưỡng các em. Thế nhưng, ông Khanh vốn ham chơi, mê cờ bạc, nên đã "bán" các em gái cho những nơi quyền quý. Bà Hoàng Thị Cúc được đưa vào làm cung nữ hầu hai bà Thánh Cung và Tiên Cung - vợ góa của vua Đồng Khánh.

    Cung nữ bỗng chốc... thành Bà hoàng​


    Khi sống trong cung, bà Hoàng Thị Cúc đã nhanh chóng "lọt" vào mắt xanh của Hoàng tử Bửu Bảo, con trai cả của bà Tiên Cung, lúc đó đang đang giữ chức Phụng Hóa Công và đã có vợ là con gái của đại quan đầu triều Trương Như Cương, nhưng cả hai người sống với nhau lâu mà không có con.

    Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén! Trong một lần vào thỉnh an Mẫu hậu, Hoàng tử Bửu Bảo đã tư thông với Hoàng Thị Cúc và kết quả là vị cung nữ mang thai, đã nhận là cốt nhục của Phụng Hóa Công.

    Theo một số tài liệu, triều thần trên dưới rõ như ban ngày rằng, Phụng Hóa Công mắc căn bệnh bất lực, không thích gần đàn bà, chỉ thích đàn ông, nên việc cung nữ Hoàng Thị Cúc có được "giọt máu rồng" đã gây xôn xao dư luận trong cung. Bà Tiên Cung và Thánh Cung đã nhiều lần tra khảo, thậm chí ép bà Hoàng Thị Cúc phải nằm úp bụng bầu xuống đất và đánh, bắt bà phải khai đó là thai của ai và tại sao lại dám đặt điều. Tuy nhiên, bà Hoàng Thị Cúc vẫn một mực khẳng định con của Bửu Bảo. Từ đó, bà mới được tha và hưởng thời kỳ dưỡng thai.

    Sử sách ghi lại: đó là năm 1913, bà Hoàng Thị Cúc sinh ra công tử Nguyễn Phúc Vĩnh Thụy. Năm 1916, Phụng Hóa Công Bửu Đảo được tôn lên làm vua, lấy niên hiệu là Khải Định. Bà Hoàng Thị Cúc lúc đầu chỉ được phong Tam giai Huệ Tân và sau là Nhị Giai Huệ Phi (năm 1918).

    Mẹ chồng nàng dâu và... hưởng vinh hoa, phú quý​


    Do Tam giai Huệ Tân có thân phận nghèo hèn, nên bị bà Tiên Cung đối xử ghẻ lạnh. Khi hoàng tử Vĩnh Thụy chào đời, bà Tiên Cung đón cháu về cung của mình chăm sóc, cách ly luôn tình mẫu tử thiêng liêng của bà Hoàng Thị Cúc. Ơn huệ ngày ngày bà được ban cho là lo xem sở thiện sẽ nấu món gì cho hoàng tử ăn và phải đảm bảo sao cho các món ăn đủ chất nhất.

    Chưa kể, trong chuyện tình cảm với ông hoàng Khải Định, bà cũng phải chịu thiệt thòi. Không chỉ giường đơn chiếu lạnh, việc kề cận vua trong mọi công việc hàng ngày với tư cách vợ hiền, bà cũng không có phần. Vì khi đó, nhà vua còn có bà Hồ Thị Chỉ - vốn dòng dõi danh gia vọng tộc, được cưới làm vợ chính thức theo nghi lễ của một Hoàng hậu và được phong đệ nhất Ân phi, là mẹ đích của hoàng tử Vĩnh Thụy. Trong 8 năm làm vua của Khải Định, bà Ân phi luôn luôn ở cạnh nhà vua, có mặt trong các buổi tiếp tân, yến tiệc khoản đãi khách nước ngoài, với tư cách một Hoàng hậu kiêm phiên dịch...

    Có thể nói, cuộc đời của bà Hoàng Thị Cúc chỉ thực sự vui, hưởng phú quý sau ngày Vua Khải Định qua đời (năm 1925), Vĩnh Thụy lên nối ngôi đặt niên hiệu Bảo Đại. Vua Bảo Đại lập lại các danh hiệu Hoàng thái hậu, Hoàng hậu, Đông cung thái tử… và thay đổi cả nghi thức nội cung, phong cho mẹ đẻ Hoàng Thị Cúc chức Đôn Huy Hoàng Thái hậu, tức bà Từ Cung có quyền thế bậc nhất trong nội cung.

    ___________________________________Vĩnh Khang
     
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Đức Từ Cung – bà mẹ vua cuối cùng

    [​IMG]

    Bà Hoàng Thái hậu cuối cùng của triều Nguyễn là Đoan Huy Hoàng Thái hậu, tên thật là Hoàng Thị Cúc, vợ vua Khải Định (1916-1925), mẹ vua Bảo Đại (1926-1945).​


    Bà Thái hậu xuất thân trong họ Hoàng Văn (hay Huỳnh Văn hay Hoàng Trọng) có nhiều người đỗ đạt và làm quan to gốc ở làng Mỹ Lợi, Tổng Diêm Trường, huyện Phú Lộc tỉnh Thừa Thiên Huế như các ông Hoàng Văn Tuyển (1824-1879), đậu Tiến sĩ khoa Tân Hợi (1851), từng làm Tổng đốc Bình Định và Thượng thư bộ Công; ông Hoàng Trọng Nhu, năm 38 tuổi, đậu Cử nhân Khoa Kỷ Dậu (1909). Thân sinh của bà là ông Huỳnh Văn Tích, đậu Tú Tài, làm Tri huyện Hoà Đa (Bình Định), thân mẫu của bà là bà La Thị Sơn.
    Tuy gốc gác, xuất thân trong một dòng họ có nhiều người đỗ đạt và làm quan như thế, nhưng hoàn cảnh riêng của bà thì hết sức hẩm hiu.
    Chuyện trong gia đình họ Hoàng Mỹ Lợi kể rằng: Ông Tú tài Hoàng Văn Tích tuy đã làm Tri huyện nhưng gia đình rất khó khăn. Ông có với bà La Thị Huân người con trai đầu lòng Hoàng Trọng Khanh, khi sinh thêm người con gái tiếp theo là Hoàng Thị Như [1] ông phải nhờ người chị vợ là La Thị Sơn đến giúp em lo liệu việc nhà.
    Không ngờ ông thấy “mía ngon nên bứng cả bụi”, bà chị vợ La thị Sơn có mang với ông và sinh ra bà Hoàng Thị Cúc (ngày 28/1/1890). Sinh con xong, bà Sơn cảm thấy ân hận nên giao con lại cho ông Huyện và bà đi lấy chồng chính thức. Bà Cúc được dì Huân và cũng là mẹ đích, thương yêu nuôi dưỡng tận tình.
    Không may ông bà Huyện chết sớm, việc nuôi dưỡng chăm sóc bầy con trao vào tay người con trai cả Hoàng Trọng Khanh. Ông cả Khanh ham chơi, cờ bạc nên đem các bà em gái “bán” cho các nơi quyền quý giàu có để lấy tiền. Bà Hoàng Thị Cúc đoan hậu được “tiến” vào làm Thị nữ hầu hai bà Thánh Cung và Tiên Cung – vợ góa của vua Đồng Khánh.
    Theo chuyện kể trong gia đình họ Hoàng, năm 1913 ông Phụng Hoá Công – con trai cả của hai bà Thánh Cung và Tiên Cung (ông Hoàng cả), tư thông với thị nữ Hoàng Thị Cúc và sinh ra công tử Nguyễn Phúc Vĩnh Thụy.
    Năm 1916, Phụng Hoá Công Bửu Đảo được tôn lên làm vua lấy niên hiệu Khải Định, năm 1917, bà được phong Tam Giai Huệ Tần, rồi Nhị Giai Huệ Phi (1918). Vua Khải Định có hàng chục bà vợ, nhưng Huệ Phi Hoàng Thị Cúc được vua Khải Định sủng ái nhất. Cuối năm 1925 vua Khải Định băng hà , con trai bà là Vĩnh Thụy đang học bên Pháp được gọi về nối ngôi lấy niên hiệu là Bảo Đại rồi mới trở lại Pháp học tiếp. Năm 1932, vua Bảo Đại học xong về nước “trị vì’, tôn phong bà là Đoan Huy Hoàng Thái Hậu (ngày 25/3/1933).
    Thời thơ ấu bà không được học, sau khi được tiến vào Tiềm để rồi được chức vị cao dưới thời Khải Định bà đã có ý thức phấn đấu học tập. Bà đọc và viết được chữ Hán và chữ Quốc ngữ. Tất cả những nghi lễ cúng kỵ phức tạp trong Nội cũng như ở các lăng miếu bà đều thành thạo.
    Trong suốt thời gian con bà tại vị hay lưu vong ở nước ngoài, mọi việc tế lễ của triều Nguyễn đều do bà chủ trì. Dưới thời Ngô Đình Diệm và các chính quyền Sài Gòn sau Diệm, bà bị làm khó khăn mọi mặt nhưng vẫn quyết tâm giữ cho được các lễ cúng kỵ trong nội. Bà đã hết sức cố gắng mới giữ được đội Ba Vũ khỏi tan rã. Nhờ thế mà ngày nay Huế còn có được đoàn ca múa Truyền thống hết sức quý giá.
    Từ sau ngày toàn quốc kháng chiến (19/12/1946), đền miếu và lăng mộ các vua Nguyễn hư hại nhiều. Chính bà đã đứng ra xây dựng lại Thái Miếu và Hưng Miếu, và sửa chữa nhiều di tích khác nữa. Đối với Phật giáo, bà có nhiều đóng góp mang tính lịch sử.
    Sau ngày Bảo Đại “hồi loan” năm 1932, bà đã tác động với Bảo Đại cho Phật giáo ra đời Hội An Nam Phật học và chính Bảo Đại nhận làm Hội trưởng danh dự của hội. Nhờ thế của Bảo Đại, lãnh đạo Hội An Nam Phật Học loại trừ được những người làm tay sai cho Pháp. Người lãnh đạo hội An Nam Phật Học được bà tín nhiệm nhất là Bác sĩ Lê Đình Thám. Đến năm 1934, cũng do tác động của bà, vua Bảo Đại đã “sắc tứ’ cho các chùa Tây Thiên, Tường Vân và Trúc Lâm.
    Đặc biệt qua năm 1935, vua Bảo Đại đã nghe lời mẹ (và ông Nguyễn Khoa Tân) đến dự lễ Phật đản tại chùa Diệu Đế và cúng dường 150 đồng bạc Đông Dương cho việc tổ chức lễ Phật Đản.
    Hôm ấy, Tam Tôn Cung cúng dường 100 đồng và bà Từ Cung cúng 50 đồng. Những Phật sự như thế chưa bao giờ diễn ra đối với Hoàng gia Nguyễn. Nó đã có một tác động rất mạnh cho việc chấn hưng Phật giáo thời bấy giờ.
    Năm 1936, bà giao cho người anh cả là Hoàng Trọng Khanh cùng với dân làng dựng chùa Phật tại làng Mỹ Lợi quê hương của bà. Bà cũng đã đóng góp nhiều tiền của để tu sửa chùa Bảo Quốc và chùa Tường Vân.
    Năm 1951, bà giao cho cô dâu Bùi Mộng Điệp cùng với chú của bà là ông Hoàng Trọng Quang xây dựng chùa Khải Đoan [2] ở Buôn Mê Thuột – ngôi chùa sắc tứ đầu tiên ở Tây nguyên và cũng là ngôi chùa Sắc tứ cuối cùng của triều Nguyễn.
    Trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ, vào các năm 1968, 1972, 1975, Chính phủ Sài Gòn đưa máy bay ra Huế mới bà vào Sài Gòn để tránh bom đạn. Nhưng lần nào bà cũng trả lời rằng:
    -“ Đồng bào còn đây, xã tắc còn đây, sống chết gì tôi cũng ở đây. Xin cám ơn!”
    Trong Tết Mậu Thân 1968, mặc cho bom rơi đạn nổ quanh nhà 79 Phan Đình Phùng (Huế), suốt ngày người ta vẫn thấy bà ngồi dưới cầu thang tụng kinh cầu nguyện cho chiến tranh sớm chấm dứt, cầu cho quốc thái dân an.
    Đến mùa thu năm 1980, bà bệnh nặng, biết mình không thể sống thêm được nữa, bà cho người mời đại diện Chính quyền thành phố Huế đến và nói:
    - Tôi vốn xuất thân trong một gia đình nghèo, không có tài sản chi hết. Tất cả những gì tôi có hôm nay đây đều là của nhà Nguyễn. Nay nhà Nguyễn không còn nữa thì đây là tài sản của nhà nước. Tôi xin bàn giao cho các ông.
    Ông Nguyễn Vương – Chánh văn phòng UBND thành phố Huế lúc ấy thay mặt chính quyền cám ơn bà. Nhờ quyết định cuối cùng của bà mà ngày nay nhà 79 Phan Đình Phùng trở thành di tích do nhà nước quản lý – kỷ niệm cuối cùng của bà Hoàng Thái hậu cuối cùng của Việt Nam.
    (Con cháu nội ngoại của bà rất đông nhưng trước khi bà mất, bà không hề cho con cháu một cái chén, một đôi đũa nào. Đầu năm 2000 vừa rồi, người ta còn được biết bà đã có công giao cho Thị vệ Nguyễn Đức Hoà bí mật giữ cho nhà nước cách mạng hai két sắt ngọc ngà châu báu của các vua Nguyễn để lại mà bà đã chuyển lên Dinh Ba Đà Lạt hồi còn chiến tranh chống Pháp).
    Bà mất ngày 3/10/1980, hưởng thọ 91 tuổi. Lăng mộ của bà được táng gần Tư Lăng (lăng Đồng Khánh) làng Dương Xuân, bà được thờ ở nhà riêng của bà trước đây tại 79 Phan Đình Phùng, Huế.
    Vì công đức lớn lao của bà đối với nhà Nguyễn, với Phật giáo ở miền Trung, với làng quê Mỹ Lợi của bà nên bà đã được tôn vinh là Từ Cung hay Đức Từ.

    _______________________________Tâm Hàng Nguyễn Đắc Xuân
     
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Những chốn ăn chơi xa hoa ‘bí mật’ của vua Bảo Đại​


    Ngoài những lâu đài, dinh thự nổi tiếng ở Cố đô Huế, Đà Lạt, vị vua cuối cùng của triều Nguyễn còn có rất nhiều dinh thự, biệt điện là chốn ăn chơi xa hoa bậc nhất trải dài khắp Bắc - Trung - Nam, ít người biết đến.​



    Ngày nay, những dinh thự và biệt điện này vẫn tồn tại và mang vẻ đẹp sang trọng, cổ kính khiến nhiều du khách không thể bỏ qua khi đến với những vùng đất nó tọa lạc.

    Biệt thự trên đỉnh đồi Vung Đồ Sơn (Hải Phòng) ​


    Biệt thự này nằm ở bãi tắm khu 2, thị xã Đồ Sơn, thành phố Hải Phòng. Năm 1928, Toàn quyền Đông Dương cho xây dựng khu biệt thự này theo hình bát giác với kiến trúc kiểu Pháp, toàn bộ khuôn viên rộng 3.700m², diện tích biệt thự rộng gần 1.000m² tọa lạc trên đỉnh đồi Vung cao 36m so với mặt nước biển. Với một thiết kế đặc biệt và độ cao lý tưởng, toàn cảnh khu du lịch Đồ sơn như một bức tranh sơn thuỷ sống động hiện ra trước mắt.

    [​IMG]

    Biệt thự Bảo Đại là một công trình kiến trúc độc đáo hòa cùng cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp. Ảnh: haiphong.gov.


    Một lần vua Bảo Đại được mời đến thăm nơi này, ông đã thực sự sửng sốt trước vẻ đẹp thiên nhiên kỳ thú và kiến trúc độc đáo, hài hoà của khu biệt thự. Trước sự ngưỡng mộ của ông, toàn quyền Đông Dương đã tặng lại cho ông ngôi biệt thự này và từ đó nơi đây được dành làm nơi nghỉ dưỡng của vua Bảo Đại.

    Sau này, mỗi lần đi kinh lý miền Bắc, vua Bảo Đại và hoàng hậu Nam Phương đã chọn nơi này để làm việc, tiếp khách và làm chỗ nghỉ mát cho cả gia đình. Đứng ở đây có thể nhìn toàn cảnh bán đảo Đồ Sơn và thả tầm mắt theo sóng biển mênh mông đến tận chân trời, hơn nữa, khí hậu ở đây ôn hòa, mát mẻ thích hợp để nghỉ ngơi và thư giãn.

    Biệt thự Bảo Đại là một công trình kiến trúc độc đáo hòa cùng cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp, núi non và biển cả tạo cho du khách cảm giác thoải mái, khó quên khi đến thăm nơi này.

    Tháng 5/1955, miền Bắc được giải phóng, nơi đây được giao cho Bộ Quốc phòng quản lý. Thời gian trôi đi, chiến tranh tàn phá, ngôi biệt thự xuống cấp. Ngày 28/3/1984, Bộ Quốc phòng bàn giao cho Công ty Du lịch Hải Phòng, nay là Công ty Cổ phần Khách sạn Du lịch Đồ Sơn quản lý.

    Được phép của Nhà nước, Công ty đã phục chế lại và sau hai năm, ngày 26/7/1999, biệt thự mở cửa đón khách tham quan và nghỉ qua đêm. Biệt thự có phòng tiếp khách, phòng họp, phòng ngủ của vua, hoàng hậu, các hoàng tử và công chúa. Du khách đến đây tham quan có thể mặc triều phục, thưởng thức các loại bánh Huế, dự ngự thiện và mua đồ lưu niệm về biệt thự này.

    Lầu Bảo Ðại ở Nha Trang ​


    Lầu tọa lạc trên đỉnh núi Chutt, xóm Cầu Ðá, Nha Trang, cách trung tâm thành phố 6km, nay là một di tích lịch sử văn hoá, một cụm khách sạn biệt thự nổi tiếng của thành phố Nha Trang.

    [​IMG]
    Lầu Bảo Ðại gồm 5 toà biệt thự được xây dựng theo kiến trúc Pháp trong một khuôn viên rộng 12ha. Ảnh: yeudulich.com.​


    Năm 1923, người Pháp đã xây một cụm biệt thự trên núi Chutt để làm nơi ăn ở cho các nhà hải dương học, xung phong tiền trạm chuẩn bị cho việc thiết lập một viện nghiên cứu biển vùng Đông nam Á. Theo thứ tự từ mỏm núi Chutt vào, 5 biệt thự ấy có tên là: Xương Rồng, Bông Sứ, Bông Giấy, Phượng Vĩ, Bàng. Biệt thự nào trồng cây nấy quanh vườn để dễ nhớ, dễ tìm. Sau khi khánh thành 5 biệt thự này, người Pháp tiến hành xây Viện Hải dương học (năm 1925), nay là Viện Nghiên cứu biển Nha Trang.

    Chủ nhân đầu tiên của biệt thự Xương Rồng là tiến sĩ Krempt - người Ðức. Ông là vị giám đốc đầu tiên của Viện Hải dương học Nha Trang. Từ năm 1940 đến năm 1945, hoàng đế Bảo Ðại và hoàng hậu Nam Phương thường đến nghỉ tại biệt thự Xương Rồng, lấy việc câu cá làm thú tiêu khiển, thế là cụm biệt thự này có tên Lầu Bảo Ðại từ ấy.

    Năm 1954, Hiệp định Genève được ký kết, Việt Nam tạm thời bị chia cắt thành hai miền Nam - Bắc. Gia đình tổng thống Ngô Ðình Diệm là chủ nhân mới của 2 biệt thự Xương Rồng và Bông Sứ. Bà Trần Lệ Xuân - phu nhân cố vấn Ngô Ðình Nhu đã đặt cho biệt thự Xương Rồng tên mới là Nghinh Phong và Bông Sứ là Vọng Nguyệt. Năm 1975, sau khi chế độ ngụy quyền sụp đổ, đất nước thống nhất, chính quyền cách mạng vào tiếp quản, lầu Bảo Ðại đã mở cửa đón và phục vụ khách ăn, nghỉ, tham quan.

    Lầu Bảo Ðại gồm 5 toà biệt thự được xây dựng theo kiến trúc Pháp trong một khuôn viên rộng 12ha, ẩn mình dưới những tán cây cổ thụ xanh tốt quanh năm bốn mùa lộng gió. Kiến trúc và cảnh quan hài hoà chính là nét độc đáo, tạo cho du khách cảm giác thật thoải mái...

    Lầu Bảo Ðại có 48 phòng khách được trang bị tiện nghi sang trọng, đạt tiêu chuẩn quốc tế 3 sao, ngoài ra còn có hai phòng vua và hoàng hậu ở hai lầu Nghinh Phong và Vọng Nguyệt. Quầy tiếp tân nằm ngay ở khu trung tâm, cách đó không xa có các quầy nhiếp ảnh, hàng lưu niệm, bưu điện...

    Lầu Bảo Ðại có hai nhà hàng lớn: nhà hàng Bảo Ðại 1 nằm trên sân thượng gần biệt thự Bông Sứ, trang trí nội thất khá sang trọng, bên trong có quầy bar phục vụ rượu, bia và các loại giải khát. Nhà hàng Bảo Ðại 2 ở dưới chân núi Chutt, trên một bãi cát trắng rợp bóng dừa xanh, nơi đó có sân tennis, sân bóng chuyền và cảng du lịch biển - cho thuê canô, tàu du lịch đi thăm các hải đảo. Nhà hàng Bảo Ðại 2 phục vụ các món ăn hải sản tươi sống, tổ chức đêm sinh hoạt đốt lửa trại, câu cá đêm.

    Bạch Dinh ở Bà Rịa - Vũng Tàu

    Bạch Dinh nằm sừng sững trên triền Núi Lớn, từng được dùng làm nơi nghỉ mát cho Toàn quyền Đông Dương, Hoàng đế Bảo Đại… và cũng là nơi chính quyền thuộc địa Pháp làm nơi giam lỏng vua Thành Thái từ ngày 12/9/1907 đến năm 1916.

    [​IMG]
    Bạch Dinh được xây dựng ở độ cao hơn 27m so với mực nước biển trên triền Núi Lớn. Ảnh: online.fr.

    Theo sử sách ghi lại, Bạch Dinh được người Pháp xây dựng từ năm 1898 đến năm 1916 để làm nơi nghỉ mát cho Paul Doumer, Toàn quyền Pháp tại Đông Dương thời đó. Bạch Dinh có tên gọi theo tiếng Pháp là Villa Blanche, theo tên cô con gái yêu của viên toàn quyền này. Nghĩa tiếng Việt của từ “Villa Blanche” lại trùng với màu sắc bên ngoài của nó nên dân địa phương quen gọi là “Bạch Dinh” - biệt thự trắng.
    Bạch Dinh được xây dựng ở độ cao hơn 27m so với mực nước biển trên triền Núi Lớn, với 3 tầng (hầm, trệt và lầu), cao 19m. Khi xây dựng Bạch Dinh, người Pháp đã vận dụng rất chuẩn thuật phong thuỷ cho nó hướng mặt ra biển, lưng tựa vào núi, bao quanh bởi màu xanh của rừng cây giá tỵ (cây báng súng) và những màu sắc lung linh của rừng sứ ngũ sắc. Kiến trúc của Bạch Dinh mang phong cách châu Âu cuối thế kỷ 19. Phía trước Bạch Dinh là một bao lơn hướng ra biển. Từ đây có thể nhìn bao quát cảnh Bãi Trước vòng từ Núi Nhỏ đến Núi Lớn. Mặt ngoài Bạch Dinh được trang trí những đường hoa văn cổ xưa cùng với những hình vẽ và những bức tượng thể hiện chân dung của các vị thánh, thần thời Hy Lạp cổ đại.

    Đến Bạch Dinh, ấn tượng để lại trong du khách là màu xanh và không khí trong lành, mát dịu cùng vẻ cổ kính của toà nhà cũng như khung cảnh xung quanh. Rừng giá tỵ và sứ bao quanh tôn thêm vẻ đẹp của Bạch Dinh. Toàn bộ khuôn viên của Bạch Dinh rộng chừng 6 ha, trong đó có đến một nửa là rừng giá tỵ, nửa kia trồng hoa sứ- một loại cây ưa khí hậu nóng khô hạn và rất nhiều hoa. Hai loại cây này tạo nên cảnh thanh bình và nên thơ của Bạch Dinh bên bờ biển quanh năm sóng vỗ. Do nằm ở địa điểm khá thuận lợi nên khách du lịch có thể ngắm nhìn Bạch Dinh ở nhiều vị trí khác nhau tại Bãi Trước. Trải qua lịch sử gần 100 năm, chứng kiến bao thay đổi của thời cuộc nhưng Bạch Dinh vẫn giữ được vẻ quyến rũ, sang trọng, hài hoà và uy nghiêm của nó. Bạch Dinh đã được Bộ Văn hóa-Thông tin công nhận là Di tích lịch sử văn hóa quốc gia ngày 4/8/1992.

    Biệt điện Bảo Đại ở Dăk Lăk

    Biệt Điện Bảo Đại (người dân địa phương xưa kia còn gọi là Dinh Bảo Đại) nằm trong quần thể di tích danh thắng Hồ Lăk tọa lạc trên ngọn đồi cao 200m so với mặt nước hồ Lăk, 600m so với mặt nước biển. Đây là nơi vua Bảo Đại cho xây dựng vào năm 1949 để làm nơi dừng chân khi lên Buôn Ma Thuột nghỉ mát, ngắm cảnh và săn bắt.

    [​IMG]

    Tòa nhà được xây dựng năm 1940 với kiến trúc nhà dài truyền thống của người dân tộc Ê Đê. Ảnh: banme.vn.​

    Tòa nhà được xây dựng lại như hiện tại vào năm 1940 với kiến trúc rất đẹp mang đậm dấu ấn phong cách nhà dài truyền thống của người dân tộc Ê Đê bản địa với mái ngói, sàn gỗ. Xung quanh có cả một rừng cây cổ thụ bao bọc, rất đa dạng về chủng loại; đáng chú ý nhất là có 2 cây long não trồng đối xứng ở 2 bên đường vào có dáng rất đẹp và hiếm thấy, đây có thể là một trong những cây long não to nhất ở Việt Nam. Trong đó còn có những cây sứ, loại cây được Bảo Đại đã mang từ Hà Nội vào trồng thử nghiệm để sánh với bóng cây Kơnia huyền thoại trên Tây Nguyên.
    Sau khi được giao nhận trùng tu để sử dụng làm nơi di tích và kinh doanh du lịch, Công ty Cổ phần du lịch Daklak đã đầu tư đúng mức và giữ nguyên hiện trạng. Hiện biệt điện Bảo Đại được thiết kế 06 phòng ngủ tiêu chuẩn quốc tế hướng ra mặt hồ Lăk, đặc biệt Phòng Vua lộng lẫy và sang trọng để đáp ứng cho những du khách trong và ngòai nước. Biệt điện Bảo Đại còn có 02 nhà hàng mini với các món ăn Âu - Á và đặc sản địa phương nổi tiếng hồ Lăk như cơm lam (cơm được nấu trong ống tre), gà nướng muối ớt sả, chả cá thát lát chiên, heo đồng bào quay, cá bống trứng hồ Lăk kho, canh cà đắng…

    _________________________________Vân Nhi (tổng hợp)
     
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Hoạn quan cuối cùng tiết lộ bí mật hoàng cung​


    Chỉ hai mảnh ký ức có thể khiến nước chảy trong đôi mắt già nua của Tôn Diệu Đình, thái giám cuối cùng của Trung Quốc: ngày người cha ông cắt bộ phận sinh dục của ông, và ngày gia đình ông vứt bỏ thứ sẽ giúp Tôn trở lại làm đàn ông khi xuống mồ.​


    Vị hoạn quan cuối cùng của Trung Quốc từng bị hành hạ trong nghèo đói khi còn trẻ, bị trừng trị trong cách mạng Văn hóa bởi là "nô lệ của hoàng đế", nhưng cuối cùng cũng được tôn trọng và thừa nhận, trở thành một tàn tích đặc biệt, một phần sống của lịch sử Trung Hoa.

    Ông mang trong mình những câu chuyện về các nghi thức tàn khốc trong Tử Cấm Thành, về những giây phút cuối cùng của hoàng đế Phổ Nghi trong cung, về phiên tòa do người Nhật tổ chức những năm 1930. Từ khi rời cung, cuộc đời Tôn lọt thỏm trong cuộc chiến tranh, rồi trở thành một quan chức, sau đó lại bị đấu tố bởi những người cực tả, cuối đời mới được yên thân.

    [​IMG]
    Tôn Diệu Đình những năm cuối đời, bên cạnh người viết tiểu sử của ông. Ảnh: LAT.


    Đường đời gian truân của Tôn được ghi lại trong "Thái giám cuối cùng của Trung Quốc", do sử gia không chuyên Jia Yinghua thực hiện. Jia đã nhiều năm làm bạn với Tôn và nhớ đó biết được những bí mật đau đớn và thầm kín của Tôn - những điều quá khó để kể cho các nhà báo hay sử gia chính thức.

    Mãi cho đến cuối đời Tôn mới được thừa nhận rằng ông chính là một phần còn sống động của lịch sử Trung Hoa. Cuốn tiểu sử, viết dựa trên hàng trăm giờ kể chuyện của Tôn trước khi ông qua đời năm 1996, mới đây đã được dịch sang tiếng Anh. Cuốn sách ra mắt trong dịp một nhà bảo tàng dành cho thái giám - xây dựng quanh mộ của một hoạn quan thế kỷ 16 - đang được trùng tu mở rộng. Tòa nhà dự kiến mở cửa trở lại vào tháng 5 này.

    Cuốn tiểu sử đã mở tấm màn che giấu nhiều bí mật và những chuyện cấm kỵ như cuộc sống tình dục của các thái giám và vị hoàng đế mà họ phụng sự; chuyện tịnh thân thường diễn ra ở nhà và thường gây chết người; sự hoang dâm và nỗi ô nhục đi kèm với lời hứa hẹn về quyền lực.

    "Ông ấy rất băn khoăn về việc có nên kể những bí mật của hoàng đế hay không", Jia cho biết và giải thích thêm rằng Tôn rất trung thành với chủ cũ bởi ông ta đã dành quá nhiều phần của cuộc đời mình cho họ.

    "Tôi là người duy nhất được ông ấy tin cậy. Ông ấy thậm chí không tin gia đình mình nữa, bởi họ đã vứt của quý của ông ấy đi", Jia nói thêm khi đề cập đến từ lóng mà các thái giám dùng để chỉ cơ quan sinh sản của họ, vốn được cất giữ cẩn thận sau khi cắt rời.

    Nó đã bị vứt đi trong thời Cách mạng văn hóa 1966-76, bởi khi đó việc lưu giữ bất kỳ thứ gì của chế độ cũ đều có thể dẫn đến hậu quả chết nhiều người.

    "Ông ấy chỉ khóc vì hai điều khi kể với tôi, chuyện bị tịnh thân và chuyện mất của quý", Jia nói. Sử gia không chuyên này làm viên chức ngành năng lượng, đã dành tất cả thời gian rỗi của mình để nghiên cứu những ngày cuối cùng của triều đại phong kiến Trung Quốc.

    Trò đùa của số phận

    Sau nhiều năm nghiên cứu, Jia thu thập nhiều chi tiết về mọi mặt của cuộc sống cung đình cùng những bí mật về cuộc sống tình dục của hoàng đế.

    Suốt nhiều thế kỷ, ở Trung Quốc, chỉ những người đàn ông không thuộc hoàng thất và đã tịnh thân mới được làm việc ở các khu vực riêng tư trong Tử Cấm Thành. Họ đã đổi cơ quan sinh sản của mình lấy hy vọng được tiếp cận hoàng đế và nhờ đó có thể một ngày nào đó sẽ giàu có về của cải và quyền lực.

    Gia đình nghèo khó của Tôn đã đưa ông đi trên con đường đau đớn và đầy nguy hiểm này, với hy vọng ông một ngày nào đó sẽ đủ mạnh để trở về bắt nạt một địa chủ trong làng - kẻ đã tước đoạt ruộng và đốt nhà Tôn.

    Người cha tuyệt vọng của Tôn thực hiện việc hoạn con trai 8 tuổi của mình trên một chiếc giường, trong căn nhà vách đất, không hề có thuốc giảm đau và chỉ dùng tờ giấy thấm dầu để làm băng gạc. Một chiếc lông ngỗng được đưa vào niệu đạo của Tôn, đề phòng nó bị tắc khi vết thương lành dần.

    Tôn bất tỉnh mất ba ngày, và trong vòng hai tháng sau đó không thể đi lại được. Cuối cùng, khi ông có thể tự đứng lên và rời giường, trò đùa quái ác đầu tiên của số phận bắt đầu: Tôn biết tin vị hoàng đế mà ông muốn hầu hạ đã thoái vị vài tuần trước đó.

    "Con tôi đau đớn mà chẳng được việc gì", cha của Tôn vừa khóc vừa đấm ngực khi hay tin trên. "Họ không cần thái giám nữa".

    "Cuộc đời Tôn là một bi kịch. Ông ấy tưởng mình hy sinh cuộc đời cho cha, nhưng hóa ra sự hy sinh ấy là vô nghĩa", Jia ngậm ngùi nói. "Ông ấy rất thông minh và tinh quái. Nếu hoàng đế không mất ngôi, ông ấy sẽ có cơ hội lớn để trở thành một nhân vật quan trọng".

    Vị cựu hoàng trẻ tuổi về sau vẫn được phép ở trong cung, và khi hoàng gia rời Tử Cấm Thành một thời gian sau đó, Tôn đã tiến thân trở thành một người hầu của hoàng hậu. Nhưng cùng với sự ra đi của hoàng triều, giấc mơ của Tôn vụt tắt.

    "Ông ấy tịnh thân, nhưng hoàng đế thoái vị. Ông ấy cố vào Tử Cấm Thành, nhưng Phổ Nghi bị mất ngôi. Ông ấy theo triều đình lên phương bắc và rồi sau đó triều đình bù nhìn sụp đổ. Ông ấy cảm thấy số phận đã đùa cợt với cả cuộc đời ông", Jia kể.

    Nhiều thái giám đã bỏ trốn và đem theo các báu vật của hoàng cung, nhưng Tôn chỉ đem theo những ký ức và một sự thính nhạy về chính trị - điều mà sau này đã giúp ông sống sót qua nhiều năm chiến tranh và cuộc chiến về hệ tư tưởng.

    "Ông ấy không bao giờ giàu, không bao giờ có quyền lực, nhưng ông ấy giàu trải nghiệm và có nhiều bí mật", Jia nhận xét.

    ________________________________________Mai Trang (theo Reuters, Los Angeles Times)
     
    song vui, namthao and Phúc Thịnh like this.
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Những bí ẩn sau cánh cửa hoàng cung...​


    Trong thế giới Hoàng gia, thế giới của những vương tôn công tử, cuộc sống không phải bao giờ cũng phù hoa, đằng sau nó cũng có những câu chuyện “thâm cung bí sử” chưa được biết đến, chúng nằm trong vòng bí mật cho mãi đến sau này, khi được tiết lộ, nó trở thành những câu chuyện đầy hấp dẫn...​


    [​IMG]

    Vua không ngai

    Từng tuyên bố là “Hoàng đế của nước Mỹ”, Joshua Abraham Norton đã “trị vì”nước Mỹ trong khoảng thời gian từ năm 1859 - 1890. Sử sách không ghi nhận nước Mỹ có một vị vua, song vị Hoàng đế tự xưng này cũng đã có một thời hoàng kim và được nhiều thần dân yêu mến. Sinh năm 1818 tại London, Anh, thời trẻ Abraham Norton phải lưu lạc nhiều nơi kiếm sống, ông phải làm những công việc khó nhọc nhất, bến đậu cuối cùng của Norton chính là nước Mỹ. Tại đây có thời gian công việc kinh doanh của ông lên như diều gặp gió, từ kinh doanh bất động sản đến kinh doanh các cửa hàng tạp hóa, rồi lại chuyển qua buôn gạo. Nhưng số phận thật trêu ngươi khi toàn bộ số tiền ông kiếm được bao năm bỗng bốc hơi vào vụ thua lỗ lớn, ông trở thành một người không xu dính túi.

    Cuộc đời ông Norton đã sang trang từ ngày 17/9/1859, ông tự xưng vương là Norton đệ nhất của nước Mỹ, thậm chí ông còn đến hẳn tòa soạn báo San Francisco Bullertin yêu cầu đăng tải công bố xưng đế của mình, trong đó có đoạn: “Thể theo yêu cầu và nguyện vọng tha thiết của phần lớn công dân Mỹ, tôi - Joshua Abraham Norton - tuyên bố mình là Hoàng đế của nước Mỹ”. Lạ thay không ai phản đối và người Mỹ chấp nhận vị vua này một cách không chính thức. Mặc dù trong những năm “làm vua”, ông Norton có ra nhiều chiếu thư, các quyết định nhưng chính quyền Mỹ cũng không cho đó là chuyện nghiêm túc. Còn người Mỹ thấy như có một sự thay đổi thú vị, họ yêu mến vị vua không ngai này, hay còn cúi chào, hoặc tung hô mỗi khi Norton đi qua. Ông được hưởng nhiều đặc lợi do dân Mỹ ủng hộ như đi nhà hàng, quán bar, xe lửa hay xem phim đều hoàn toàn miễn phí. Suốt 20 năm ròng cho đến khi Norton qua đời, hơn 30.000 người đã đến viếng và tiễn đưa Norton, vị Hoàng đế không vương quốc này.

    Cai trị nước Anh nhưng không biết nói tiếng Anh​


    [​IMG]
    Nữ hoàng Victoria.​


    Đó là các trường hợp của nhiều vương tôn, công tử nước Anh. Như vua George I trong thời kỳ từ 1714 - 1727, ông hầu như không quan tâm đến việc triều chính, thậm chí ngay cả tiếng Anh ông cũng không nói được. Bởi ông sinh ra ở thành phố Hanover thuộc nước Đức, là con trai của người cháu Sophia của Vua James I nước Anh. Trong thời kỳ cai trị Anh, vua George I thường đi lại giữa Anh và Hanover, Đức, thậm chí ông đã chết trên đường tới Hanover và được chôn tại đây.

    Triều đại dài nhất trong lịch sử nước Anh đã ghi nhận công lao của Nữ hoàng Victoria (1819 - 1901). Nước Anh thời kỳ này phát triển hưng thịnh về mọi mặt, đặc biệt là về công nghiệp, quân sự và chính trị. Nữ hoàng Victoria đã trở thành biểu tượng của chính sách bành trướng quốc tế. Tuy nhiên điều đặc biệt là trong 64 năm cầm quyền chưa bao giờ Nữ hoàng Victoria nói tiếng Anh trôi chảy. Một phần cũng bởi bà được sinh ra và lớn lên trong gia đình mang dòng giống Đức. Hay trong triều đại vua Richard I, nữ hoàng Berengaria - vợ của Vua Richard I - còn không biết đến nước Anh, bà chưa bao giờ sang vương quốc của mình, còn tiếng Anh bà không nói được một câu.

    Vua cướp ngân hàng - bán nước​


    Người ta sẽ đặt câu hỏi, vậy vua bán nước sẽ cai trị cái gì và lãnh đạo ai? Vua Ludwig II là người như thế. Ông được mệnh danh là “vua điên”, song cái điên của ông không chỉ đem đến cho nước Đức những tòa lâu đài kỳ vĩ, lãng mạn duy nhất trên thế giới mà còn để cho hậu thế mãi nhớ về một vị vua tài giỏi về nghệ thuật. Hồi nhỏ vua Ludwig mơ ước xây dựng cho mình một tòa lâu đài giống với trí tưởng tượng của ông, trong các câu truyện thời trung cổ ông đã đọc, và ông đã biến ước mơ của mình thành hiện thực. Bỏ bê triều chính, Ludwig tập trung toàn lực vào xây cung điện tại tiểu bang Baravia, Đức, bên dòng sông Polatt, trên vách đá cheo leo, lâu đài Neuschwanstein đứng giữa cái thực và ảo, nguy nga, tráng lệ. Neuschwanstein toát lên vẻ xa hoa, cầu kỳ và huyền ảo hiếm thấy, hiện nó được xem là một trong 7 kỳ quan của thế giới đương đại và là hình mẫu cho các tòa lâu đài trong truyện cổ tích.

    [​IMG]
    Ludwig II.
    Để có tiền xây dựng tòa lâu đài trong mơ, Ludwig đã vét sạch những đồng tiền cuối cùng của bang này thậm chí còn nợ nần chồng chất. Ông đã vạch một kế hoạch cướp ngân hàng nhưng không thành, sau đó ông rao bán cả đất nước. Cả triều đình náo loạn ra lệnh bắt giữ ông, song đó cũng là ngày cuối cùng của cuộc đời vua Ludwig II, ông đã nhảy xuống hồ Stamberg mà chưa được sống ngày nào trong cung điện của mình.

    Những số phận bất thường​


    Ở chốn thâm cung, số phận những ông hoàng bà chúa có cuộc sống tâm thần bất ổn luôn được giấu nhẹm và người ta không hiểu nổi tại sao một người mắc bệnh như vậy vẫn được phong vương và điều hành cả một đất nước. Như vua Otto I ở vùng Bavaria, ông mắc bệnh tâm thần hoang tưởng - ông luôn bị ám ảnh về việc mỗi ngày phải giết một người mới kéo dài được tuổi thọ và người ta phải sắp xếp cho ông mỗi ngày 1 người chết “giả vờ” bằng một khẩu súng không có đạn. Và ông đã làm như vậy suốt cuộc đời mình. Nhưng ghê sợ nhất phải kể đến vua Christian VII của Đan Mạch. Ông có một sở thích quái gở “thích hành xác”. Hằng ngày ông đều đập đầu mình vào tường cho đến khi chảy máu. Tệ hơn ông cho xây hẳn một bệ nhục hình, rồi tự trói mình vào và sai người dùng gậy đánh cho bất tỉnh. Số phận của những con người không bình thường làm vua lại trở thành những điều bất thường của cuộc sống và đó là cái cớ để chúng ta được nghe và biết thêm về những giai thoại của cuộc sống sau cánh cửa hoàng cung.

    _____________________________________Xuân Phong (Theo Royalty & Oddities)
     
    song vui, namthao and Phúc Thịnh like this.
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Bí mật hậu cung của Hoàng đế triều Thanh​


    Trong lịch sử gần 400 năm trị vì của mình, những ông vua của triều đại nhà Mãn Thanh (vốn do người Mãn Châu thiểu số thành lập) đã củng cố quyền quản lý và hoà nhập tốt với văn hoá Trung Hoa.​


    Cũng giống như một số triều đại khác trong lịch sử, mặc dù xuất thân từ một dân tộc thiểu số, nhưng tất cả những việc trọng đại của cá nhân hay đất nước, những vị hoàng đế này cũng tuân theo văn hoá truyền thống Trung Hoa. Và đám cưới của họ, những người được gọi với cái tên Thiên tử cũng không nằm ngoài quy luật đó.

    Tuyển tú nữ thành hoàng hậu​


    [​IMG]

    Hoàng hậu Uyển Dung​


    Trước khi có được những đám cưới xa hoa và tráng lệ như trên thì không thể bỏ qua một khâu rất quan trọng, đó là tuyển tú nữ. Quy trình này được diễn ra vô cùng chặt chẽ qua rất nhiều vòng tuyển loại với sự tham gia của các thái giám, nữ quan, cung nữ và cuối cùng là Thái hậu hoặc chính nhà vua. Theo quy định của triều đình Mãn Thanh, trước khi hoàng đế chính thức lấy vợ thì cứ ba năm một lần, triều đình phải tổ chức cuộc tuyển chọn tú nữ từ dân gian.

    Trong quan niệm của giai cấp thống trị của Trung Hoa khi đó, hoàng đế là thiên tử nên họ có quyền sở hữu tất cả những gì họ muốn, dù đó là con người. Vì thế, việc tuyển chọn phi tần vào nâng k hăn sửa túi cho nhà vua cũng được tiến hành trên quy mô rộng lớn nhằm lựa ra những người con gái tài sắc vẹn toàn vào cung. Do đó, mỗi khi đến kỳ tuyển chọn mỹ nữ, hàng ngàn người con gái có độ tuổi từ 13 đến 16 đều tụ hội về kinh thành để cùng tham gia vào cuộc chiến khốc liệt với mong muốn trở thành người đầu gối tay ấp với hoàng đế.

    Nhà Thanh không phải là một triều đại của người Hán- dân tộc chiếm đa số ở Trung Quốc, mà do người Mãn Châu thiểu số thành lập. Vốn là những người du mục bán khai, người Mãn Châu dần chiếm ưu thế tại vùng hiện ở phía Đông - Bắc Trung Quốc. Quốc gia Mãn Châu được Nỗ Nhĩ Cáp Xích thành lập vào đầu thế kỷ 17. Ban đầu chỉ là một nước chư hầu của nhà Minh, ông đã tự tuyên bố mình là hoàng đế của nước Hậu Kim năm 1609. Một trong những thành tựu lớn nhất của Nỗ Nhĩ Cáp Xích là việc tạo lập hệ thống Bát kỳ, theo đó mọi người dân Mãn Châu đều thuộc một trong tám " kỳ", đó vừa là các đơn vị dân sự vừa mang tính chất quân sự. Các kỳ được đặt tên như vậy bởi vì mỗi nhóm được phân biệt bởi một lá cờ khác nhau.

    Mặc dù sau khi trở thành những người thống trị trên lãnh thổ Trung Hoa, quy định hoàng đế nhà Thanh chỉ tuyển phi tần, mỹ nữ trong hệ thống Bát kỳ dù vẫn còn hiệu lực nhưng trên thực tế vì người Hán quá đông nên hầu hết những mỹ nữ được chọn cũng đều xuất thân từ dân tộc Hán. Tuy nhiên, có một đặc điểm chung giữa họ là cùng quy thuận và phục tùng theo sự lãnh đạo của triều đình đương thời. Sở dĩ nhà Thanh có quy định như vậy để tránh những mỹ nữ khi được tuyển vào cung lại có ý định làm phản, hại tới hoàng đế, ảnh hưởng trực tiếp tới vận mệnh của dân tộc Mãn Châu khi đó.

    Sau rất nhiều vòng sơ tuyển từ dung nhan như mặt mũi, dáng vóc cho đến trinh tiết và mùi hương trên cơ thể, ở vòng cuối cùng chỉ còn lại những ứng viên ưu tú nhất. Trong giai đoạn này, Thái hậu tự mình lựa, cũng có khi hoàng đế đích thân đến chọn. Các giám khảo vừa nghe vừa ngắm nghía, chọn ra một hoàng hậu cùng một hoặc mấy phi. Số còn lại thì ban cho các thân vương, quận vương, hoàng tử, hoàng tôn, hoặc giữ lại cung làm nữ quan, cung nữ...

    Cũng theo quy định của triều đình nhà Thanh, cứ 3 năm một lần sẽ tổ chức thi tuyển mỹ nữ. Nếu năm đó hoàng đế chưa đến tuổi kết hôn thì những tú nữ đạt yêu cầu sẽ ghi danh lại làm của để dành. Những người này sẽ được vào cung để tập làm quen với quy định trong cung cấm và học các lễ nghi. Khi hoàng đế đủ điều kiện lấy vợ, thì năm đó ngoài việc tiếp tục mở cuộc thi tuyển mỹ nữ, những vị hoàng đế này còn có thêm kho dự trữ mỹ nữ từ nhiều đợt tuyển chọn trước còn đọng lại.

    Nghi lễ đám cưới hoàng đế ​


    Theo quy định của hậu cung nhà Thanh khi đó thì việc tổ chức đám cưới được tiến hành theo hai nội dung chính, đó là lễ Nạp Thái và Đại Trinh. Theo tục lệ thì sau khi có đính ước, nhà trai mang sang nhà gái một cặp nhạn. Sở dĩ đem chim nhạn là vì loài chim này rất chung tình, không sánh đôi hai lần. Tương truyền, loài chim nhạn rất thảo ăn, khi chúng nó gặp mồi thì kêu nhau ăn chung, lúc đẻ trứng thì khi nở thế nào cũng có một con trống và con mái. Khác với các loại chim khác, chim nhạn khi có một con chết thì một con còn lại cũng buồn rầu mà chết theo.

    Đối với triều đình nhà Thanh, trước khi thực hiện lễ Nạp Thái, hậu cung sẽ phải lên danh sách những quần thần được tham dự vào nghi lễ khá đặc biệt này, sau đó chính tay nhà vua sẽ chọn ra những người có đủ phẩm chất để mang lễ Nạp Thái đến nhà hoàng hậu tương lai. Trong lễ Nạp Thái, ngoài việc có một đôi chim nhạn, những người được triều đình phái đi còn mang rất nhiều lễ vật quý giá khác như lụa là gấm vóc, châu báu và ngựa đến biếu nhà bố mẹ vợ của hoàng đế.

    Sau khi lễ Nạp Thái hoàn thành, thay vì mời những người trong gia đình cô dâu đến hoàng cung để dùng cơm, hoàng đế sẽ sai người làm rất nhiều sơn hào hải vị mang đến nhà cô dâu mời khách. Trong cả hai lễ nghi này, vì hoàng đế là một bậc cao quý tối thượng, nên sẽ không bao giờ xuất đầu lộ diện. Trong bữa cơm cảm tạ được gọi là Đại Trinh này, những thân vương được cử đến sẽ thay mặt hoàng đế cảm ơn bố mẹ của cô dâu đã sinh dưỡng được hoàng hậu cho triều đình. Sau khi kết thúc lễ Đại Trinh, khoảng mấy ngày sau thì lễ rước dâu mới chính thức được cử hành. Và trong lễ rước dâu này, hoàng đế cũng chỉ chờ cô dâu ở Tử Cấm Thành chứ không rước kiệu đến tận nhà để thân chinh đưa đón.

    Đám cưới hoàng đế cuối cùng


    [​IMG]

    Quang cảnh đám cưới của hoàng đế triều Thanh - Phổ Nghi với hoàng hậu Uyển Dung năm 1922.​


    Trong 5 vị hoàng đế may mắn có được những hôn lễ xa hoa tại Tử Cấm Thành thì lịch sử vẫn còn ghi lại nghi lễ kết hôn cực kỳ xa hoa tráng lệ của hoàng đế cuối cùng triều đại Mãn Thanh với hoàng hậu Uyển Dung. Đám cưới này diễn ra vào năm1922 và Uyển Dung trở thành hoàng hậu cuối cùng được nghênh đón trong lịch sử của Trung Quốc.

    Theo sử sách ghi lại, đoàn rước dâu đông tới 3.000 người và trên suốt quãng đường dài, đâu đâu cũng trải lụa vàng và hắt nước thơm. Sau khi "kiệu phượng" của hoàng đế được khiêng vào trước sân nhà cô dâu, hướng đặt kiệu phải theo hướng Đông - Nam, và cô dâu khi lên kiệu cũng phải theo hướng này vì theo quan điểm của người Trung Quốc, Đông - Nam là một hướng lành và may mắn.

    Sau khi mặc long phụng bào, cô dâu phải làm một loạt nghi lễ rất phức tạp. Trước khi lên kiệu tiến về Tử Cấm Thành, các nữ quan đốt hương để xông khắp trong ngoài cho thơm, xông cả khăn choàng đầu cô dâu. Khi cô dâu xuống kiệu, hoàng đế phải giương cung bắn 3 mũi tên ngang trên đầu với ý nghĩa xua đuổi tà ma để được bình an.

    Khi đưa cô dâu Uyển Dung đến trước mặt hoàng đế Phổ Nghi, hoàng hậu còn phải bước qua một chậu than đỏ với mong ước cuộc sống sau này sẽ nồng cháy như lửa. Không những thế, hoàng hậu còn phải bước qua yên ngựa và đĩa táo với hàm ý mong mọi chuyện bình an. Và sau đó mới đến lễ động phòng hoa chúc để ăn bánh tử tôn, uống rượu giao bôi và buông rèm trướng để “long phượng hỉ sàng”.

    Theo sử sách của Trung Hoa ghi lại, những đám cưới được tổ chức trong Tử Cấm Thành của các vị hoàng đế Triều Thanh cũng xa hoa, lộng lẫy và tốn kém tiền của không thua gì đám cưới của Phổ Nghi. Vì thế, đám cưới của hoàng đế không chỉ là dịp quần thần và dân chúng có thể chiêm ngưỡng sự xa hoa tráng lệ mà còn là sự phô trương danh thế, tiền bạc và sức mạnh của giai cấp thống trị tại thời điểm đó.

    ______________________________________Scorpion (rain)
     
    song vui, namthao and Phúc Thịnh like this.
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Nữ thái giám - Bí ẩn trong cung đình Trung Hoa​

    Xưa nay người ta vẫn nghĩ, các Thái giám (hoạn quan) ở trong hoàng cung của triều đình phong kiến chỉ là những người đàn ông đã bị thiến (tịnh thân). Nhưng đó chỉ là hiểu theo nghĩa hẹp, còn trên thực tế thì có cả các nữ thái giám!


    Mặc dù, nam thái giám là chủ yếu và rất có thế lực, thậm chí các thái giám như An Đức Hải, Lý Liên Anh đã làm loạn cả hậu cung nhà Thanh, nhưng việc sử dụng nữ thái giám để quản lý hậu cung vẫn là một cách lựa chọn được coi là sáng suốt của các hoàng đế. Vì vậy, bên cạnh các nam hoạn quan như truyền thống, trong một số triều vua, người ta thấy xuất hiện cả các nữ thái giám.

    Nếu như các nam thái giám phải chịu “tịnh thân”, tức là phải chịu đau đớn để cắt bỏ sinh thực khí trước khi vào cung, thì đối với các nữ thái giám, việc tác động làm họ trở thành một phụ nữ không hoàn chỉnh có vẻ phức tạp hơn nhiều.

    Đã có một số giả thuyết về giải pháp “hoạn” họ như khâu hẹp hay làm biến dạng sinh thực khí... nhưng giả thuyết có vẻ hợp lý được nhà văn Lỗ Tấn gọi là “U bế” trong tác phẩm “Bệnh hậu tạp đàm”.

    Đây là một biện pháp rất tàn bạo: người ta dùng gậy nhỏ đập vào bụng người phụ nữ để cho dạ con sa xuống, không thể thụ thai, mang thai và sinh đẻ được.

    Trong xã hội phong kiến xưa kia, nhất là ở Trung Quốc - một xã hội nổi tiếng về trọng nam khinh nữ, thì việc phụ nữ làm quan rất hiếm. Việc trong hậu cung xuất hiện những nữ quan, rõ ràng là xuất phát từ việc các hoàng đế đề phòng những nam thái giám ở cạnh họ mà thôi. Nếu không thì đâu đến lượt phụ nữ được vào cung làm quan.

    Nữ quan - tức nữ thái giám theo cách gọi của dân gian - đã có từ rất sớm. Đời Hán có tài nữ Ban Chiêu nổi tiếng, đến đời Tống thì có nữ Tiến sỹ Lâm Diệu Ngọc, đời Đường có nữ Hiệu thư Tiết Đào, đời Minh có “Nữ năng nhân” Vạn Quý Nhi. Họ đều là các nữ quan trong cung, đều là các nữ thái giám.

    Lịch sử của nữ quan ở Trung Quốc có từ rất lâu. Trong quy định về chế độ quan chức đời Chu cách đây 3000 năm đã thấy ghi về nữ quan.

    Trong sách “Chu lễ. Thiên quan” có mục “Nữ lại” trong đó ghi rõ: Nữ lại là chức lễ chủ quản vương hậu, nắm nội trị, nội chính trong cung. Nhà Chu đặt ra 8 chức nữ quan.

    Đời Hán có các nữ quan: Ngự trưởng, Cung trưởng, Trung cung học sự lại; đời Đường hoàn thiện hơn, có tới 6 nữ Thượng quan, gồm: Thượng cung, Thượng nghi, Thượng phục, Thượng thực, Thượng tẩm, Thượng công, ngoài ra còn có Tư ký, Điển ký, Chưởng ký... tổng cộng có tới 200 nữ quan.

    Đến đời Tống có Tư quan lệnh, 6 Thượng thư, 24 tư chính, châu lại...Sang triều Minh thì chế độ nữ quan còn hoàn thiện hơn cả đời Đường.

    Nữ quan hoàn toàn khác với các cung phi, diện mạo, sắc đẹp không phải là thứ chủ yếu ở họ, họ vào cung không phải để làm phi tần cho hoàng đế, ban đầu cũng không có quan hệ tình dục với hoàng đế.

    Như thời Minh, nhiều nữ quan khi được vào cung tuổi đã 30 - 40, đều sống độc thân. Nhiệm vụ của nữ quan rất tạp nham: người thì nắm văn ấn, chuyên ghi chép việc ăn ngủ nghỉ của hoàng đế theo giờ giấc, kể cả việc “lâm hạnh” với ai, tình hình thụ thai của phi tần; có người phụ trách việc dọn dẹp vệ sinh; có người lại chuyên phụ trách việc truyền thụ kỹ xảo giường chiếu cho hoàng đế, tiến hành dạy dỗ chuyện phòng the bằng cách tự lấy mình để dẫn dắt cho các hoàng thái tử.

    Dĩ nhiên, khi các hoàng thái tử nổi hứng thì các nữ quan có thể trở thành công cụ tình dục cho họ, có người thậm chí trở thành hoàng phi...

    Nhưng dù nữ quan nhiều đến mấy cũng không quản được hậu cung của hoàng đế. Những chuyện rắc rối, vượt rào của các cung phi thì triều nào cũng có, làm sao mà quản được trái tim của phụ nữ?

    Hoàng đế Chu Nguyên Chương nhà Minh quản hậu cung rất nghiêm. Cung phi nào mà nghe nói có chuyện léng phéng là ông cho xử tử ngay.

    Các bà phi Quách Ninh, Lý Hiền, Cát Lệ đều bị xử chết vì chuyện vượt rào tư tình đến tai hoàng đế. Họ bị nhét vào túi gai mang chôn ngoài đồng, thế nhưng sau đó trong hậu cung vẫn không dứt lan truyền những tin đồn về bà phi nọ kia “ăn vụng”.

    Sau khi dưới cống nước có một xác hài nhi bị vứt, Hồ Phi, người rất được Chu Nguyên Chương sủng ái bị ông nghi ngờ và giết chết, về sau người ta đã chứng minh được là bà bị chết oan.

    Tượng nữ thái giám

    Hồ Thái Hậu thời Bắc Ngụy cưỡng bức đàn ông phải tư thông với mình. Sách “Lương thư. Dương Hoa truyện” ghi: Có một chàng trai trẻ là Dương Hoa đẹp trai khỏe mạnh, Hồ Thái Hậu nghe tin, sai bắt về để phục vụ, Dương Hoa sợ quá phải bỏ trốn. Thái Hậu tiếc quá, đặt ra một khúc ca gọi là “Dương Bạch Hoa ca từ”, bắt người trong cung ngày đêm ngâm nga, nghe rất não nề.

    Những hành vi lăng loàn của cung phi như kiểu Hồ Thái Hậu hoàn toàn có thể hiểu được. Mấy chục, có khi cả trăm người phụ nữ đang kỳ thanh xuân hừng hực sinh lực mà chỉ có mỗi một người đàn ông là hoàng đế thì làm sao có thể làm họ thỏa mãn được. Chính vì vậy trong cung xuất hiện nhiều cung phi luyến ái đồng tính.

    Đời Minh Hiến Tông, một cung nữ không chịu cảnh vò võ một mình đã bắt hai cung nữ ăn mặc giả trai, đêm đêm lên giường vày vò cho thỏa, không ngờ bị hoàng đế bắt gặp, hai cung nữ đáng thương kia đã bị lôi ra đánh đến chết.

    Có cung phi dù biết rõ nam thái giám là người “vô dụng”, nhưng vẫn muốn cùng ăn, cùng uống như vợ chồng. Đời Minh, chuyện thái giám tư thông với cung phi không phải là điều hiếm.

    Một lần, Minh Thành Tổ Chu Lệ nổi giận cho giết chết các cung nữ vì chuyện đó. Trước khi chết, một cung nữ lớn tiếng mắng vua: Ông là kẻ liệt dương, chúng tôi tư thông với thái giám thì có tội tình gì?

    Một số nữ quan còn đóng vai trò quản lý đời sống tình dục trong cung. Tuy thế lực không mạnh như hoạn quan, nhưng một khi nữ quan và hoạn quan cấu kết với nhau thì lại có ảnh hưởng rất lớn, thậm chí gây nên họa trong cung.

    Đời Minh, công chúa sau khi lấy chồng phải vào ở tại Thập vương phủ trong cung. Khi đó, hoàng đế cử đến cho con gái một nữ quan già luôn ở bên cạnh để hầu hạ. Nữ quan này gọi là “quản gia bà”, có quyền quản lý khá lớn.

    Phò mã ở ngoài cung muốn vào vui vầy với vợ là công chúa ở trong cung, luôn phải đối mặt với một vật cản lớn là “quản gia bà”, phải hối lộ cho bà ta nhiều tiền bạc mới được vào, vì nếu không có lời truyền cho phép ra ngoài cổng thì phò mã không thể vào với vợ được.

    Vì thế đã xảy ra nhiều chuyện bất hạnh. Người chồng của công chúa em gái hoàng đế Minh Thần Tôn, do hối lộ không đáp ứng yêu cầu của “quản gia bà” nên không được bà ta cho vào với vợ, kết cục mắc chứng suy nhược thần kinh mà chết khiến công chúa phải ở góa cả đời.

    Nữ thái giám Một lần, công chúa yêu của Minh Thần Tôn cho gọi phò mã vào cung nhưng khi đó viên nữ quan quản lý lại đang mải uống rượu vui thú với tay hoạn quan mà bà ta đem lòng yêu.

    Đợi mãi không thấy nữ quan truyền đạt cho vào, phò mã cứ vào với vợ. Sau đó, khi biết chuyện, nữ quan rất tức giận bèn giả cớ say rượu lôi phò mã khỏi giường đuổi cổ ra ngoài cung rồi mắng mỏ công chúa một hồi.

    Công chúa rất tức, định sáng hôm sau sẽ bẩm báo với cha mẹ, nhưng không ngờ nữ quan lại cáo hơn, “kẻ ác đi cáo giác trước”, nên khi công chúa mới gặp mẹ chưa kịp mở miệng đã bị bà chửi cho một chặp.

    Phò mã sau khi bị đuổi khỏi cung, định vào để thanh minh với nhạc phụ, nhạc mẫu, nào ngờ tay hoạn quan “bồ” của nữ quan đã cử người đợi sẵn đánh cho một trận tơi tả.

    Vụ việc được làm to chuyện, phò mã bị buộc tội vô lễ, bắt đi học lại lễ nghi phép tắc và phạt 3 tháng không được vào cung với vợ. Bà nữ quan được điều đi giữ chức khác, còn gã hoạn quan thì chẳng hề hấn gì.

    Còn có một loại nữ quan khác trong cung là những nữ y, gọi là “Y bà”. Trong cung cũng có các quan ngự y nam, nhưng họ chỉ khám bệnh cho cánh đàn ông là chính, khi khám bệnh cho phụ nữ họ phải khám gián tiếp. Vì vậy, các nữ lang y được tuyển chọn vào cung để khám bênh, điều trị cho hậu, phi, các công chúa...

    Nhìn chung, những nữ y được tuyển chọn vào cung đều có tố chất cao, thái độ làm việc nghiêm túc. Họ dùng y thuật của mình để giúp điều trị những chứng bệnh khó nói cho cánh phụ nữ trong cung, giúp họ kìm nén chế áp tình dục, có khi lại giúp tăng cường dục tính, dưỡng thai thậm chí phá thai.

    Tuy nhiên, xét trong sử sách Trung Quốc thì không thấy có ghi chép chuyện nữ y can thiệp chuyện chính trị cung đình hay gây nên đại loạn.

    [​IMG]