Vô Danh Cốc

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Khóc Cho Người Đi, 30/3/11.

  1. Vô Danh, một ngày em đã ra đi........

    Em muốn quên thì em cứ quên
    Riêng tôi vẫn nhớ những chiều êm
    Buổi trưa góc phố che mưa hạ
    Bên tách cà phê riêng với em

    Bây giờ trời đã bước sang đông
    Nhìn chiếc lá rơi chợt héo lòng
    Thầm nghĩ tình ai như chiếc lá
    Xanh rồi cũng úa nhạt chờ mong

    Tôi chẳng trách em -chẳng trách đâu !
    Cuộc tình ai biết được nông sâu
    Bể dâu rồi cũng là dâu bể
    Còn lại trong tim một vết sầu

    Người đã cho tôi kỉ niệm hồng
    Cùng bao nhung nhớ lẫn chờ mong
    Nửa đêm về sáng nghe xao xuyến
    Những giấc mơ hoa ngập cả hồn

    Cảm ơn em đã cho tôi biết
    Cái nghĩa tình yêu của một đời
    Nỗi xót xa chen mùi vị ngọt
    Và nhiều chua chát lẫn chơi vơi

    Khép lại từ đây giấc mộng này
    Ta về đỉnh nhớ một chiều say
    Bao nhiêu kì niệm như huyền thoại
    Ôm mối tình riêng chốn đọa đày.

    Trả lại tình yêu để anh được nhớ,
    Trả lại niềm vui để anh được giữ,
    Để nỗi buồn bã theo suốt đêm ngày,
    Và anh đã bật khóc cố kìm chế thật khẽ trong đêm buồn. ​

    Chỉ trong ngày qua mà em vội vã,
    Mất đi niềm tin ngày xưa thề ước,
    Bước đi lặng lẽ không nói giã từ,
    Còn mơ ước gì nữa chỉ còn những giọt đắng trên vành môi. ​

    Khi xưa khi xưa ta đã đau một lần,
    Khi xưa khi xưa ta đã xa một lần,
    Em quay về nói với anh thật lòng em vẫn còn yêu,
    Hôm nay hôm nay em đã quên ngọt ngào,
    Hôm nay hôm nay em đã không giữ lời,
    Anh không buồn nhưng trái tim lìa đời vì nhớ về em.( Nhớ bóng hình em ) ​

    ....................( Em à ! Hok Biết Bao giờ em mới Hiểu Anh Yêu em Nhường Nào .Từng Ngày tháng và từng lời hát như xé nát con tim Anh.
    Em hãy cứ bước đi đi, Anh Vẫn yêu Em Như ngày đầu Tiên .
    Cầu mong em gặp nhiều hạnh phúc em nhé
    Em ơi!Anh Yêu em Nhiều Lém !......​

    ................. ​
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/3/11
    LữBố, tho_tidzo, Gh0st and 5 others like this.

  2. Có lẽ nào em chỉ trong thơ ?
    Là câu thương nhớ chữ mong chờ
    Là trăng là gió là mây tím
    Là bóng đêm dài với ước mơ​

    Có lẽ nào em chỉ trong mơ ?
    Cho mưa tí tách giọt đàn tơ
    Cho giai điệu lạc bên đời lỡ
    Cho nắng thu rơi với hững hờ​

    Tôi biết là em rất thích thơ
    Và hay đi dạo dưới trăng mờ
    Cài hoa lan tím pha màu tóc
    Khẽ hát thì thầm bên suối mơ​

    Mỗi lúc chiều về vẫn nhớ em
    Nắng loang nhè nhẹ bóng qua thềm
    Tìm trong nỗi nhớ về nơi ấy
    Nên viết bài thơ chẳng có tên …​

    Người ta đã quay mặt đi, ko hề nói câu từ ly,
    Bỏ rơi tôi giống như trẻ thơ bên đời.
    Để đêm tối tôi và tôi cứ bước đi trong lẻ loi,
    Đi tìm em ngày xưa của tôi.

    Người ta nói tôi là điên khi người ấy nay đã quên
    Đã vô tâm xoá đi tiếng yêu ban đầu.
    Mà sao trái tim của tôi vẫn cứ mong em nhớ em
    Mà không oán trách nửa lời.

    Ai cười mặc ai, ai nói mặc ai
    Đâu phải chia tay thì cứ buông ra lời đáng tiếng cay,
    Nào đoán được đây duyên số thôi mà,
    Đành gượng cười chào nhau thế thôi.

    Muôn đời về sau, không hối hận đâu
    Khi đã yêu ai thì biết yêu thôi nào luyến tiếc chi,
    Dù biết biệt ly sẽ không vui gì,
    Mà vẫn không hối hận vì yêu.

    Em đã bỏ rơi anh như 1 đứa trẻ, 1 người đứng bên vệ đường em nhìn thấy.
    Người ta cho rằng anh khờ, anh điên khi mãi nghĩ về em.
    Em đâu biết, dù em đã bỏ anh nhưng anh vẫn mong em nhớ em, a lang thang hằng đêm để tìm em....hay tìm gì cũng chẳng biết nữa.
    Nhưng a không bao giờ trách em đâu, ai cười kệ họ....a khóc kệ anh.
    A muôn đời sẽ không bao giờ hối hận vì đã yêu em.
    Thôi em cứ đi đi, chắc tại cái duyên...cái số phải không em???
    Thôi thì anh chỉ biết nở 1 nụ cười, chào em để em ra đi thoải mái......
    Cố gắng hạnh phúc em nhé.......nhớ làm gì 1 kẻ vô danh.......!!!
     

  3. Bao nhiêu năm qua giờ anh cũng đã biết rằng..Thật lòng em đâu có yêu thương gì anh..Em đến với anh chỉ vì em cần 1 ai đó, vì em cần 1 người nói chuyện. Thế mà..........Mà sao anh vẫn yêu .anh vẫn cố gắng chấp nhận..em có biết vì sao không em?.........vì 1 điều bình thường thôi em......Đó là tình yêu thật lòng của anh..
    bây giờ chắc em đang trong vòng tay ai kia.........Khi em đang vui thì em đâu biết anh đang buồn ..Từng đêm thâu nước mắt dâng tràn khóe mi, a đâu có muốn phải khóc.A là con trai mà, sao lại phải khóc??? Nhưng những giọt nước mắt kia không chịu nghe lời anh gì hết......Thôi thì chắc là :Tại do duyên ta bởi số kiếp đã an bài phải không em?..Nó.....Đã không cho ta được yêu nhau thì phải​

    Giờ em đã bỏ rơi anh, e đã đi xa anh rồi ,cớ sao anh vẫn yêu. cố tin vào tình em để thêm đau lòng...​

    Giờ em đã bỏ rơi anh, cớ sao anh vẫn yêu..cố nếu giữ tình em..Cho lòng đớn đau..Xin em hãy quay về..Anh vẫn mãi mong chờ..Yêu em yêu mãi em thôi !!!........ Em ở đó, ngay trước mặt anh nhưng............xa....xa...lắm​
     
  4. Bóng em đã khuất xa, chỉ còn lại một mình anh và bóng chiều của một ngày tàn. Anh lững thững trên con lối cũ – con đường anh và em đã cùng nhau nắm tay bước đi, giờ chỉ còn những giọt nắng nhạt nhòa vương lại trên đám cây cỏ, nhuốm một màu úa buồn.
    [​IMG]
    Cô đơn là cảm giác ghê sợ nhất mà một con người phải trải qua, và trong lúc này đây, anh đang phải trải qua cái cảm giác đó, chỉ bởi vì em- người con gái anh yêu.
    Em nói rằng anh không hề hiểu em, rằng anh không quan tâm tới em, rằng….
    [​IMG]
    Rồi em khóc, nước mắt em từng giọt rơi xuống như nhát cắt cứa vào lòng anh. Em lạnh lùng nói ra những từ mà anh không bao giờ muốn nghe đó, em nói chúng ta nên chia tay.
    Anh đau đớn, choáng váng như vừa bị cú đánh trúng đầu. Nước mắt anh đã chảy ngược đã ấn chìm cả trái tim nhỏ bé- trái tim yêu em, anh ngẩng mặt lên trời cố nuốt những giọt nước mắt mặn chát, không ngờ rằng nước mắt có vị như thế.
    [​IMG]
    Chia tay rồi…
    Bàn tay em đã rời khỏi đôi bàn tay anh, con tim băng giá đã không còn mang hình bóng của anh nữa. Đã hết thật rồi…
    Anh và em bước về hai lối khác nhau, có chắc lối em đi trải đầy cỏ hoa, có xanh tươi hơn lối của anh.
    Vĩnh biệt em, anh sẽ bước tiếp trên con đường này.
     
    Gh0st, petapchoide and dungnguyen like this.

  5. Em có biết rằng kể từ khi gặp em, anh mới biết rằng tình yêu là một cảm giác quan trọng mà một người có thể có.

    Anh đã từng nghĩ rằng tình yêu chỉ tồn tại trong phim ảnh và anh thích được cô đơn một mình. Anh đã từng nghĩ rằng anh là một người độc lập và mạnh mẽ đến nỗi anh không cần bất cứ ai bên cạnh để an ủi và sẻ chia. Nhưng anh đã nhầm…

    [​IMG]
    Sau khi gặp em, anh chợt nhận ra thái độ của anh về tình yêu thật sự chỉ là sự che đậy nỗi thất vọng của chính mình trong các mối quan hệ. Anh đã dựng nên cho mình một bức tường ngăn cách đến nỗi không ai biết được cảm giác của anh như thế nào. Nhưng…

    [​IMG]
    Sau khi gặp em, anh đã không còn che giấu mình được nữa. Cảm xúc đã trở nên rõ ràng và bây giờ anh muốn nói với cả thế giới này một điều mà anh đã biết nhưng anh sẽ phải thừa nhận: ‘Tình yêu là cảm giác quan trọng nhất mà con người có thể cảm nhận trong cuộc đời và anh muốn cảm ơn em vì đã làm cho anh trung thực với chính mình và với mọi người.
    Em có biết Em có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với Anh không?’

    [​IMG]
    Có nhiều lúc anh chợt tỉnh dậy lúc nửa đêm và cảm thấy trống rỗng khi nghĩ rằng sẽ như thế nào khi không có em ở bên cạnh. Em là phần tuyệt vời nhất trong cuộc sống của anh.
    Hãy luôn biết rằng anh yêu em nhiều hơn bất cứ điều gì khác trên thế giới này.
    Em bây giờ có nghe những gì anh nói không?????......
     
  6. số_hên

    số_hên Thần Tài Perennial member

    ĐỌC NHỮNG DÒNG :SugarwareZ-034::SugarwareZ-034::SugarwareZ-034:.
     
  7. Thank tỷ đã chia sẽ cùng Vô Danh:tea:
     
    Gh0st thích bài này.
  8. Gh0st

    Gh0st Thần Tài Perennial member

    Từ đây Cốc không còn Vô danh nữa...bởi vì ít nhất đã có những người lắng nghe bạn nói gì....Gh0st nằm trong số đó.Chúc Vô Danh Cốc phát triển...may mắn nhé bạn hiền.
     
    Khóc Cho Người Đi thích bài này.
  9. Thank huynh Ghost nhiều:140:
     
    Gh0st thích bài này.

  10. Tình yêu như chiếc đồng hồ cát, khi lý trí đong đầy thì cảm xúc không còn vẹn nguyên. Ta bần thần lưỡng lự, sải bước trong một chiều hoàng hôn cô liêu, não nuột trên một con đường, in dấu bóng dáng em…Giọt nắng, giọt mưa, giọt sương và những giọt tình..vẫn còn vương vấn, phảng phất, ta nghe đâu đây, như cầm, như nắm, như ngấu nghiến, muốn vò xé, muốn cào cấu…Nhưng lại muốn nâng niu, trìu ấp trong vòng tay ấm nồng…

    [​IMG]
    Đã ngót nghét hơn 1 năm rồi, ở cái thành phố chật chội ấy, ở cái căn phòng ấy, trên con đường rêu phong, nhếch nhác đã có thêm nhiều vết loang lổ, chắp vá, nứt nẻ ấy không còn hơi ấm của em, ta không còn cảm nhận được đôi bàn tay thon nhỏ với nhiều gân xanh mập mờ yếu đuối với nét mặt ngây thơ, sáng trong…Em vụt đi…Thất thần, tình yêu trơ trụi...

    [​IMG]
    Ta ngấu nghiến quá khứ mênh mông bằng cái chật hẹp hiện hữu, giọt mưa ướt mi ai ngày nào giờ vỡ vụn trong hồn ta, trở thành một biển u uất. Con đường ngày xưa của ta và em giời đã bị những bước chân xa lạ giẫm đạp lên kỉ niệm hoài cổ ngày ấy. Chậc..Qúa khứ là đã nhấn chìm sâu trong đại dương bao la mà dường như nó vẫn hiện hữu và bị ta níu kéo trong tiềm thức…

    Người đã đi mãi khuất cuối con đường dài,
    Còn mình anh ngẩn ngơ nhìn theo giữa đêm ko có người.
    Hàng ngàn ngôi sao như giọt nước mắt ko lời,
    Đang nhẹ lăn trên khóe môi của anh


    Cát bụi thay ta, vuốt ve, ôm ấp em để đưa em thăng hoa tới chốn thiên đàng, ta bất lực, đắm chìm dõi theo, hồn em nghi ngút trong làn khói mịt mùng và bụi mù choáng váng của tàn nhang…Sự ơ hờ, dằng xé, tứa máu, phun phè phè từ một trái tim chai lì, đã dớm máu từ lâu…Còn ta ‘ngẩn ngơ” nhìn theo giữa đêm không có người…Nước mắt lăn dài trên tròng mi của một thằng tôi nghiệt ngã, bất cần đời…

    Ta ngồi đó, trầm ngâm như chiếc lá khô, cong quoeo, bên cạnh vẫn là một ly cà- phê nóng hổi mùi cô độc. Gã đã quen với mình, quen với cái chơ vơ đeo rịt trên lưng mình và quen với cả những lần rời rã đón rồi đưa những mảnh yêu thương đi qua đời mình. Gã phó mặc, đìu hiu và trừng trừng vào cái chống chếnh của mảnh đời chật.

    Nhiều đêm thức trắng cứ ngỡ quên rồi mà,
    Chợt nhận ra ở đâu thì em cũng quanh đây nói cười.
    Nhiều lần trong đêm way lại góc phố hôm nào,
    Nơi em ở nơi lần đầu gặp nhau.


    [​IMG]
    Tình khúc buồn, bi tráng Phố kỉ niệm của ca sĩ Nguyên Vũ ngân lên trong một tiệm cà-phê liêu xiêu, hưu quạnh, đìu hiu, nó gắn với ta như một định mệnh, nghiệt ngã, xót xa, tang thương….Đầu óc ta như thắt lại khi nghe từng gia điệu, ai oán cho kỉ niệm cũ, nỗi buồn mênh mang, tàn khốc như bủa vây khung trời riêng của ta, đong đầy nỗi buồn và ngấn ấy sự đơn côi…Làm có thể lãng quên được cuộc tình dở dang, con thuyền tình đã cháy trong đêm đó như một dấu chấm hết cho những yêu thương ngày cũ để rồi mang ta tới những giấc mộng hoang tàn mùi chia biệt, chết chóc, mùi máu, mùi chia ly như hôm nay…
    Ngày em đi trời buồn không bắt nắng
    Mây đeo sầu ủ rũ một màn mưa
    Nỗi cô đơn lạc loài không mấu tựa
    Mắt lưng tròng đưa hơi thở chơ vơ...

    Ngày em xa, tình ơi, thôi ngỏ nữa
    Chít khăn đen đưa tiếng nấc mong xa
    Đông giăng kín trời Thu tàn bến Hạ
    Xuân xa xăm đi mãi biệt không về

    Chuỗi ngày dài u uất đượm lương thê
    Cát với gió rát khô vành kỷ niệm
    Đêm xúm xít kéo trăng chênh chà kiếm...
    .......
    Em thênh thang gợn gió trượt ngang trờ


    Ngày ấy là những giấc mơ, bây giờ là những kỉ niệm, tương lai là chuyện của ngày mai…Haizzzzzz….
    Có ai đó từng chiêm nghiệm, ngày hôm qua không thuộc về quá khứ mà nó chỉ lẫn khuất đâu đó ở cái ranh giới giữa hiện thực và hư ảo.

    Ta kéo ghế ngồi xích lại gần hơn chút nữa với dĩ vãng để cảm nhận sự trống vắng của thời gian, ta chợt nghe tan hoang một chút hồn còn “xót đặng”. Bỏ khối tâm tư những bực dọc đời thường, ta tìm mình trong cái thú tiêu diêu của lãng khách. Cúi xuống nhặt nhạnh những tàn khói hư vô của ngày hôm qua đem góp lại mà vẽ nên cái hình dung thân thương ấy…
    Góc phố đó nơi em ở giờ đây đã vắng bóng em,
    từng đàn chim én đã ko về đây như ngày còn em nữa.
    Ở nơi xa em biết ko anh nơi đây vẫn mong chờ,
    Vì đời anh chỉ yêu một mình em


    [​IMG]
    Thẫn thờ bước đi trong màn mưa loẹt xoẹt của đất Sài Gòn, ta bâng quơ lắng nghe từ xa lắm tiếng yêu thương vọng lại…Cái ngày đó, ta có biển, có gió, có trăng, có nụ cười tròn trĩnh, có ta và có em…Gối đầu lên một nét buồn của đêm hoang vắng để nghe tiếng bước chân ngày mai rộn rã bỏ lại ngày hôm nay và đốt cháy đi mất ngày hôm qua. Ta bỗng thấy mình nhỏ bé lạc lõng giữa cái bao la của trời đất và cái tận cùng của thời gian….
    Chậc, chậc!!! Đã rất nhiều đêm, ta lang thang với cái bóng xiêu vẹo của mình trên hè phố để tập nhớ và tập quên…Gía như cái ngày hôm qua đó còn hiện hữu thì chốn đất khách quê người này sẽ còn nhiều điều để yêu, để nhớ và để…thẫn thờ…như ngày hôm qua…

    Góc phồ đó nơi em ở mùa thu vẫn có lá rơi,
    Và giường như thiếu bước chân của em thu càng buồn hơn nữa.
    Dù tim em ko có anh nhưng trong anh luôn đong đầy,
    Những tiếng nói và nụ cười của em..

    [​IMG]
    Dẫu biết rằng, ở một nơi lạnh lẽo, xa xôi, tĩnh mịch và bình yên ấy trái tim em sẽ lạc lõng vào vùng trời khác, mùa thu vẫn có những lá rơi, tả tơi theo quy luật của tạo hóa nhưng ở nơi này, hình dáng em vẫn còn vẹn nguyên, trong ta, trong tiềm thức của một thằng yêu em cuồng say…..!!!
     
    số_hên, netkaka1601 and Gh0st like this.
  11. netkaka1601

    netkaka1601 Thần Tài Perennial member

  12. Năm nắng mười mưa nhọc xứ xa
    Em gạt đi rồi chuyện xe hoa
    Tình nghĩa phù du đau thương quá
    Lương tâm xin được lần thứ tha
    Đông đã tàn rồi xuân có qua
    Hay giờ xuân đã chết thành ma
    Dở khóc dở cười lăn trên má
    Mọi vật chông chênh chẳng mặn mà

    Em yêu, có bao giờ em suy nghĩ lại cuộc tình giữa 2 chúng ta. Em có thấy tiếc nhớ.

    Khi anh yêu em anh đâu suy nghĩ xa xôi, anh chỉ biết yêu em và yêu em cuồng si, giờ đây khi cách xa em có đau khổ??.


    Niềm tin anh trao trọn cho em,khi em vùi trong bao cuộc vui em có nhớ đến tôi......Vì em gây nên mối tình tan vỡ.

    Em đừng bao giờ nói yêu chỉ mình tôi, vì em cũng đã nói như vậy với biết bao người con trai khác. Em cứ mãi vui chơi trong cuộc sống xa hoa ,em phụ tình tôi...........mình đã mất nhau thật rồi em ạ.

    Khi yêu em nên suy nghĩ đến tương lai,để ngày sau em sẽ vui ,tình yêu sẽ kết hoa cho đời em.hãy biết yêu thật lòng em yêu à.....

     
    Gh0st and số_hên like this.
  13. [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=o7iC_u82TIM[/YOUTUBE]​

    Có đôi khi muốn nhìn vào sự thật.....nhưng sợ sự thật đó làm mình đau đớn.............
    Có đôi khi nhớ tha thiết một người..........rồi đau lòng vì biết chắc người đó không.................nhớ mình
    Có đôi khi muốn quên một người...........nhưng không thể quên được.....
    Có đôi khi trên đường đời tấp nập...ta vô tình lặng lẽ bước qua nhau....
    Có lời hứa của người khác....mà mình rất nhớ...nhưng biết chắc người ta sẽ không bao giờ nhớ.....không bao giờ thực hiện
    Sự thật là........cuộc sống vẫn thế.....................
    Sự thật là........tôi vẫn đau.....................
    Sự thật là........tôi vẫn buồn............
    Sự thật là........tôi vẫn khóc.......
    Sự thật là........mình đã chia tay.......................
    Sự thật là........vẫn mãi là sự thật..............
    Dù biết rằng sự thật......vẫn mãi là sự thật......
    Nhưng không bao giờ tôi nhìn nhận sự thật........
    Để giờ đây hiểu ra sự thật........................
    Mới biết rằng.......mình thật.............................đáng thương
    ------------​
    Phố phường tập nấp quá xa hoa
    Trăng thu còn đó vẫn chưa nhoà
    Đầu tre lơ lững treo trăng ấy
    Gió đẩy nhẹ nhàng kéo trăng qua
    Trời khuya trăng nỡ bỏ đi xa
    Chắc vì trăng thấy chẳng mặn mà
    Tôi sầu, tôi khổ như chiếc lá
    Chẳng dám nghĩ đời sẽ thứ tha
     
    Gh0st thích bài này.

  14. [Lạnh]: Mùa này là mùa chia tay đấy! Biết không?

    [Buốt]: Ơ thế à! Tưởng mùa này là mùa lạnh chứ?

    [Lạnh]: Uh! Cả hai, mùa lạnh, mùa đau, mùa đơn độc....


    [Buốt]: Sao lại gọi nó là mùa chia tay?

    [Lạnh]: Không biết nữa... Vì mùa này người ta dễ xa nhau ngay cả khi cần nhau để sưởi ấm...

    [Buốt]: Uh! Mùa này là mùa chia tay... Nếu người ta không bước qua được mùa này thì sao?

    [Lạnh]: Thì người ta sẽ mất nhau...

    [Buốt]: Thế à...! Buồn nhỉ... Thế thì người ta sẽ sống thế nào qua mùa đông này nhỉ?

    [Lạnh]: Mùa này là mùa chia tay đấy! Biết không?

    [Buốt]: Ơ thế à! Tưởng mùa này là mùa lạnh chứ?

    [Lạnh]: Uh! Cả hai, mùa lạnh, mùa đau, mùa đơn độc....

    [Buốt]: Sao lại gọi nó là mùa chia tay?

    [Lạnh]: Không biết nữa... Vì mùa này người ta dễ xa nhau ngay cả khi cần nhau để sưởi ấm...

    [Buốt]: Uh! Mùa này là mùa chia tay... Nếu người ta không bước qua được mùa này thì sao?

    [Lạnh]: Thì người ta sẽ mất nhau...

    [Buốt]: Thế à...! Buồn nhỉ... Thế thì người ta sẽ sống thế nào qua mùa đông này nhỉ?

    [Lạnh]: Lăn lóc, co ro, lạnh lẽo... rồi mùa sau người ta sẽ lại tìm nhau
    -----------​
    Như thể trái tim đã chọn rồi
    Vì đành phải chọn mộng chia đôi
    Đôi đường, đôi ngã, và đôi mắt …
    Chẳng dám nhìn nhau hỏi một lời
    Không lẽ tình yêu đành thế thật?
    Sóng lôi tình ngã, mãi xa xôi
    Xin đừng xem nhẹ tình người quí
    Rồi thấy trong tim hận suốt đời

    ----------



    Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...

    Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.
    Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.
    Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.

    Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.
    Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.


    Chàng trai bật khóc.

    Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.


    Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại....mãi mãi.......

    --------------------------------------------------------------------------------
     
  15. Bao nhiêu người vào đọc những gì mình viết nhĩ:132:
    Mà đọc rồi thì có ai đồng cảm với mình không nhĩ:132:
    Mà thật ra anh mong em có thể đọc những điều này..........

    Đó là điều không thể xảy ra..........mà bây giờ em đọc cũng...còn gì nữa đâu em nhĩ..........

    Thôi thì a nói với anh vậy......nói cho một tình cảm.......cho một tình yêu...............cho một thằng khờ....phải vậy không em...:drunk:
    Một thằng khờ đứng bên vệ đường.....mà em vô tình nhìn thấy:drunk:
    :115::115::115::115::115::drunk::drunk::drunk:
     
    Gh0st, dungnguyen and số_hên like this.
  16. [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=WBTZETOuqyA[/YOUTUBE]​

    Vậy là mình đã chia tay rồi sao em???......
    Có lẽ vậy rồi............thôi thì anh chúc em hạnh phúc nhé.....nơi đó chắc người ta mang cho em nhiều hạnh phúc.....điều mà anh không bao giờ làm được....phải vậy không em? và có lẽ tại anh .................nghèo..:drunk:

    Lời hứa đã hứa khi biệt ly, người có mang theo không người?
    Giờ mỗi đứa mỗi phương trời riêng, chỉ còn trông vào nơi trái tim.
    Ngày tháng cứ thế trôi dần trôi, từng lá thư cũng thưa dần,
    Dù vẫn biết vẫn chưa đổi thay, vẫn sợ xa mặt cách lòng nhau.

    Còn không em hay là em đã quên, lời em hứa em sẽ quay về đây
    Ngồi lặng câm một mình ta lẻ loi, chờ mong mãi.

    Tình đời vẫn cứ thế phải không em, tình sẽ rất thiết tha khi xa nhau,
    Làm lòng ta thêm đau thêm u sầu, để mình yêu nhau hơn.
    Tình yêu em suốt kiếp anh vẫn mang, chỉ cầu mong trái tim em giữ lời,
    Về bên anh đi em anh nhớ em, anh chờ em!


    Khi ta đi qua nhau....Sẽ là gì hả em?
    Nếu bạn thực sự yêu một người, đừng rời bỏ người đó. Không bao giờ rời bỏ. Bởi vì có thể bạn không biết được, tình yêu đó có ý nghĩa thế nào với người ấy đâu. Đôi khi nó có giá của cả một mạng người. Hãy trân trọng và giữ gìn tình yêu của mình. Chiến đấu vì nó. Và bạn sẽ không bao giờ hối hận.

    Tôi thích câu nói này:Lá lìa cành vì gió cuốn lá đi hay vì cây không giữ lá lại???

    Tôi vẫn nghe đời gọi tình yêu là duyên và nợ. Bật cười, duyên hay nợ? Nếu gọi yêu nhau là “duyên số“ thì số phận đã đặt vào tay, vậy là tự nhiên có mà không cần vun vén sao? Nếu gọi yêu nhau là “nợ“ thì tình yêu cốt lõi cũng chỉ là chi trả chứ không còn là cảm xúc. Ví von thế, để làm gì?

    Tôi yêu em, không phải do duyên số, em tìm đến và tôi tìm đến. Mình đến bên nhau như lẽ tự nhiên của hai trái tim không ràng buộc. Em tháo từng mối chỉ kỷ niệm cho tôi yên bình. Đủ chưa?

    Tôi vẫn nghe đời chia tình yêu thành những giai đoạn riêng rẽ. Khi say, khi cuồng, khi bình ổn và khi chán ngán nhau và rồi sẽ có khi tình yêu hóa thành cái nghĩa yêu đương để giữ tay nhau không rời. Mình đã qua khi say, khi cuồng chưa em? Để khi cảm thấy bản thân cứ nhàn nhạt và nỗi lo sợ sự bay nhảy kéo phăng ta ra khỏi nhau.

    Tôi vẫn nghe đời giáo huấn về sự thủy chung và tin tưởng. Có người bước đến bên em, nói rằng yêu em, thế thì đã sao? Có người bước đến bên tôi, nói rằng yêu tôi, thế thì đã sao? Tôi không thử, vì vốn tình yêu không dành cho phép thử. Sự đáng trân trọng của mỗi con người là biết con đường mình đang đi, và biết trái tim đa tình chẳng dễ tìm được bến đỗ. Tự tìm cho mình chút hào nhoáng phút chốc của một kẻ có sức hút để trọn đời nay đây mai đó. Em ạ, tôi không phải kẻ tham lam dại dột.

    Khi một người tiến đến, tôi biết lùi lại, em biết không, vì tôi hiểu tôi cần em hơn một vòng tay thật thoáng qua những lúc này. Khoảng cách, chỉ là cái cớ cho thay đổi. Tôi, không phải vậy.

    Tôi vẫn nghe đời huyên thuyên về sự chia ly, cái giá của nhàm chán và giả dối. Đọng lại trong tôi suốt những tháng năm biết yêu thương là tình yêu đong đầy từng giây phút trôi qua. Để còn lại trong mình không phải sự cũ rích mà là vững chắc. Tôi không khám phá một con người mà hiểu về người ấy. Để hiểu em, tôi học dần sự thứ tha và chấp nhận. Sự lắng nghe và cố gắng. Thuyết giáo “Nhàm chán“ trong tình yêu không dành cho tôi. Ai có thể hiểu hết một người để tự cho mình quyền chán họ?

    Em ạ! Tôi vốn là một kẻ đầy khiếm khuyết nhưng tôi tin mình đủ tự trọng để biết sống hết mình vì em. Cái nhạt và cái thay đổi chính bản thân vì sợ nhàm chán không phải điều để hâm nóng tình yêu. Tôi cần một người yêu mở lòng cho tôi, để tôi được ân cần, để tôi được yêu chính người đó. Tôi không cần một chú tắc kè biết thay nhiều lớp áo. Hiểu tôi không?

    Tôi vẫn nghe đời rả rích những thay lòng và giọt nước mắt của kẻ đến người đi. Tình yêu không phải điều bất biến. Hôm nay, em yêu tôi, ngày mai, chắc gì đã thế? Chẳng phải người ta yêu đương đủ để cưới nhau, và rồi khi tình yêu đã cạn, người ta lại dắt nhau ra tòa để chia tay? Tình yêu, vốn chẳng phải sợi xiềng sợi xích để trói đời ta vào với nhau. Cầm lên được, ắt sẽ bỏ xuống được. Ai chẳng khóc khi tình yêu rời xa mình, nhưng, ai sẽ thay lòng và ai sẽ bước đi khi tình yêu chưa tì vết? Những giữ gìn, những cố gắng há chẳng phải để trái tim sẽ thuộc về nhau thêm một ngày. Và thêm một ngày... thế chẳng phải sẽ là “mãi mãi“ sao?

    Cuối cùng rồi thì mình cũng chia tay
    Rồi thì mình cũng xa nhau
    Tình yêu ấy giờ phai màu
    Nhìn nhau giây phút cuối đứng yên chẳng nói gì
    Rồi hai ta quay lưng lìa xa

    Cuối cùng rồi thì người cũng yêu vui
    Vì giờ người có ai kia
    Tình yêu mới thật êm đềm
    Nhìn em hạnh phúc suốt tháng năm chẳng biết buồn
    Lòng thầm vui em đã bình yên

    Có những đêm mình anh ngồi nhìn ánh sao
    Nước mắt âm thầm rơi cứ khóc khi nhớ em
    Chỉ ước mong đời em thật sự ấm nồng
    Dẫu người vẫn mơ

    Niềm hạnh phúc anh có trong cõi đời
    Là trông thấy, thấy em được hạnh phúc
    Dù cho hai ta xa nhau hay em chẳng yêu anh nữa
    Lòng anh vẫn hướng về em

    Niềm hạnh phúc em có hay biết rằng
    Ngày ấy sẽ mãi không thể nào có
    Vì sao trong con tim anh yêu em chẳng thay đổi
    Dù anh có bước cùng ai
    Vẫn yêu người

    ***
    Người biết không
    Thấy em vui anh cũng vui lòng
    Vì khi yêu ai cũng mong người mình yêu suốt cuộc đời
    Được hạnh phúc mà thôi


    Buông ra thì dễ. Người ta cứ đến và đi trong đời nhau, để chọn lựa? Khi đến bên nhau, không phải là chọn lựa? Tôi không ép buộc em yêu tôi, em cũng không bắt tôi thề thốt tiếng yêu đương. Mình đã chọn được bên nhau. Tình yêu vốn không phải điều chia sẻ được, để quơ tay cho mình có nhiều chọn lựa... vì... tình yêu khi đã bước đi, không thể quay lại nếu nhận ra chọn lựa thứ hai của mình là sai lầm. Tôi đã nói yêu em, và đó là lựa chọn cuối cùng của tôi. Tôi không suy xét xem người con gái khác có yêu tôi nhiều hơn em không, tôi không hỏi xem người con gái ấy có khơi gợi trong tôi cảm xúc hay không? Bởi vì, quan trọng nhất vẫn là, tôi yêu em. :drunk::drunk::drunk:

     
    Gh0st and số_hên like this.
  17. [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=BYIcw1UcyjU[/YOUTUBE]​

    Mãi mãi một tình yêu.

    Đêm từng đêm khi màn sương buông xuống trên thênh thang bao nhiêu nẻo đường
    A ngồi đây nhớ e nhiều
    Và thầm mong một ngày rực rỡ tình yêu

    A chờ e như lúc xưa, như bây giờ và chờ đợi mai sau
    Cho dù mưa giông, cho dù nắng cháy a vẫn chờ .

    Những hạt sương ... mong manh ... nhỏ bé ... rơi khe khẽ xuống nhân gian ... đậu trên những cánh lá xanh mềm ... những cọng cỏ mảnh mai ... hay rơi xuống mặt đất vắng lặng ... ko ai biết đến sương rơi ... ai cũng chìm vào giấc ngủ ... với những giấc mơ của mình ... Ko gian tĩnh mịch ... Bên khung cửa sổ ... a ngồi ngắm sương rơi ... nỗi nhớ e da diết ... lại như ùa về bên a ... Trong không gian đó ... mênh mang ... bao la ... sao a thấy cô đơn quá vậy ... E giờ phương trời nao ? ... Chúng ta từng hứa ... bên nhau ... chờ nhau ... để đón chờ ngày tình yêu rực rỡ ... để đón chờ những niềm hạnh phúc của đôi ta ... Nhưng sao giờ em lại rời xa a ... để mình A nơi đây ... A vẫn sẽ giữ lời hứa ... A vẫn sẽ chờ E như lúc xưa ... như bây giờ ... và cho đến muôn đời sau ... Cho dù cuộc sống có thay đổi ... có mưa giông ... hay nắng cháy ... A cũng sẽ vượt qua ... Bởi A luôn tin rằng “ có ngày E sẽ về bên a “ ... như lúc xưa ...

    Những tiếng cười rộn vang khung trời
    Rồi lúc dỗi hờn em lặng im không nói
    Những tháng ngày hồn nhiên nô đùa
    Tuổi thơ tuyệt vời người ơi
    Chiếc lá vàng nhẹ rơi cung đàn
    Những nốt nhạc cho bài ca anh hát
    Hát với đời, ngày vui bên người
    Để con tim nghe thiết tha

    Kỉ niệm lại quay về bên A ... những tiếng cười của em và anh ... những lúc giận hờn vu vơ ... em lặng im ... giận dỗi ... chờ anh làm lành ... Những lúc đùa vui bên nhau ... đôi ta những những đứa trẻ hồn nhiên ... chập chững bước vào ngưỡng cửa tình yêu ... Những kỉ niệm tuyệt vời ... gắn liền với tuổi thơ êm đềm của anh và em ... Bên cung đàn ... khúc nhạc của bài ca tình yêu ... chiếc lá vàng khẽ rơi bên cung đàn ... những nốt nhạc thánh thót ... a lướt nhẹ ngón tay trên những phím đàn ... E cất vàng lời ca với đời ...


    khung cảnh lãng mạn quá phải ko em ? ... những ngày vui bên người ... giờ là quá khứ ... là kỉ niệm ... mà mỗi ngày trôi qua ... A nâng niu ... gìn giữ ... để ko phai nhạt ... giờ e ko cất tiếng hát bên a ... cung đàn xưa ... a cũng ko reo những nốt nhạc ... a chỉ còn lắng những tiếng hát ... trong kỉ niệm ... để con tim nghe thiết tha ... những lời ca của em ...

    Lòng A trót yêu e lâu rồi
    Mà chưa dám nói câu yêu người
    Sợ tình mong manh xóa nhòa ngày xanh
    Đành câm nín e đâu hay tình a
    Mùa xuân đến bên em tươi cười
    Hạ vàng tung nắng mai yêu đời
    Mùa thu đi qua nói gì cùng e
    Mùa đông đến a lơ ngơ từng đêm
    Ngày xưa đã cho a hi vọng
    Một mai e hiểu a nỗi lòng
    Cuộc đời cho ta qua nhiều ngày vui
    Cần chi nói những lời đầu môi phải không e

    Nhớ những tình cảm đầu đời ... a dành trọn cho e ... nhớ lần đầu nhìn e ... ánh mắt đó ... nụ cười đó ... a khắc ghi trong tim ... Những yêu thương ... a vun đắp từng ngày ... đôi lần muốn ngỏ lời cùng e ... nhưng a biết bên e có nhiều người tốt ... hơn a nhiều .... e đâu có thời gian để ý đến a ... hơn hết a sợ ... tình mong manh xóa những ngày xanh ... Đành câm nín ... gìn giữ tình cảm trong tim ... e thờ ơ ... hững hờ với tình a ...


    Mùa xuân sang ... mang bao niềm vui ... e tươi cười bên đời hạnh phúc ... Dưới hạ ... tưng tăng nắng mai ... nhìn mỉm cười ... ánh mắt trong sáng ... dường như ko có chỗ cho a chen chân vào hạnh phúc êm đềm đó ... Mùa thu lại đến ... với những cơn gió nhè nhẹ ... lướt qua mặt e ... a nhờ mùa thư gửi đến e yêu thương ... mùa thu nói gì cùng e ... e có cảm nhận đc ko ? ... có thấy tình a ko e ? ... Mùa đông giá lạnh ... sự băng giá ... cô đơn kèm theo ... a lơ ngơ giữa dòng đời lạc lõng ... trong từng đếm vắng ... nói chuyện với lòng mình ... tưởng tượng bóng hình e ... Ngày xưa ... a luôn hy vọng ... hy vọng ... một mai ... e sẽ hiểu tình a ... hiểu lòng a ... hiểu những nhớ nhung a dành cho e ...

    Và rồi ... e cũng đã hiểu tình cảm của a ... chúng ta yêu nhau ... một tình yêu đẹp ... nhẹ nhàng ... và đây bình yên ... Khi ta bên nhau ... mọi thứ xung quanh trở nên tốt đẹp hơn ... Cuộc đời đã cho ta qua nhiều ngày vui ... Vậy sao còn cướp mất e của a? ... Vậy sao để e rời xa a ... e từng nói ... yêu thương ko cần phải nói ... những lời chót lưỡi đầu môi ... ko quan trọng ... a tin e ... tin những gì e dành cho a ........Nhưng ngày hôm đó ... e nói lời xa a ... a ko hiểu ...

    e đã quên ... những tháng ngày bên nhau ... e đã quên những gian nan ... vất vả ... chúng ta cùng vượt qua ... e nỡ xa a ... e quên cung đàn xưa có a bên e ... e quên bóng người tri kỉ ... e chạy theo cuộc sống đương thời ... Đến bên ai dùng lời lẽ đường mật ... Để mình a lẻ bóng cô đơn ...

    ... Cần chi nói những lời đầu môi ... e ko còn nhớ câu nói này sao e ? ...

    e đã từng hy vọng e hiểu tình a ... và rồi thời gian cũng khiến e nhận ra tình cảm của a dành cho e ... Và giờ đây a lại hy vọng ... e sẽ quay về bên a như xưa ... lại là e của a của ngày xưa ...

    a vẫn “ mãi mãi 1 tình yêu dành cho e “ _ Forever One Love_



     
    Gh0st and số_hên like this.
  18. [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=4DqH32racGM[/YOUTUBE]

    :132::drunk::drunk::drunk: :132:
     
    Gh0st and số_hên like this.
  19. [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=9VjYDpkbrFs&NR=1[/YOUTUBE]
    Ta về tựa nắng nghiêng sân
    Mùa hè cháy bỏng áo quần, thịt da
    Ta về nghe mẹ ru ta
    Con cò bé lắm phù sa bãi bồi.
    Nồng nàn chi thế phượng ơi ?
    Mà hồn rừng rực một trời ve kêu
    Tim con tan nát một chiều
    Khi về bên mẹ lại yêu cuộc đời.
    Mẹ ơi ! Mẹ thật tuyệt vời
    Khi con có mẹ không trời nào hơn !

     
    Gh0st and số_hên like this.
  20. [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=KMfggB9gZt0[/YOUTUBE]​

    Anh chị coi clip này đi, rồi anh chị nghĩ gì:132:
    Em thì....................:drunk::drunk::drunk::drunk:
    Đừng nói là không có cảm giác gì nha:drunk:
    Vậy viết ra đi cho mọi người củng chia sẽ và cảm nhận:drunk:
     
    Gh0st, dungnguyen and binh_an16 like this.