GÓC TRÁI TIM .. !!!

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Ayumi, 10/11/15.

  1. Ayumi

    Ayumi Thần Tài

    Trăng đã khuất em xuôi dòng mộng ảo
    Giọt buồn ơi sao lặng lẽ nơi này
    Ngày trống vắng , tàn đêm thêm trống vắng
    Có cánh buồn cũng len lén bay qua

    Ngon giấc nhé ru giấc nồng trôi nhẹ
    Dấu yêu ơi ! xin hãy kết mộng lành
    Con Bướm Trắng có về quanh gối mộng
    Dỗ dành em trong giấc ngủ say nồng .

    [​IMG]
     
  2. Ayumi

    Ayumi Thần Tài

    Đưa tay níu chút gió heo may
    Mùa thu rồi đó,em có hay
    Lá vàng dệt lại màu ký ức
    Tình yêu chỉ tựa..một cơn say

    [​IMG]
     
  3. Ayumi

    Ayumi Thần Tài

    Nắng hạ ra đi anh có biết
    Em về vàng úa cả con tim
    Nửa đêm tiếng gió như ngưng thở
    Và tiếng côn trùng ray rức thêm

    Có phải mưa thu mà lá đỗ
    Hay vì xa cách lá buồn đau
    Khi từng giọt lệ rơi trên má
    Lại xoáy vào tim đã rối nhàu

    Mỗi độ thu về mưa lại đến
    Gieo ngàn u uẩn khắp tâm can
    Như hôm đưa tiễn mây vần vũ
    Phút giã từ nhau dạ võ vàng

    Kỷ niệm bên anh em ấp ủ
    Cho mùa lá úa chẳng buồn hơn
    Bao đêm gió thổi hồn man mác
    Và tiếng mưa thu lại chập chờn

    [​IMG]
     
  4. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Tiễn em một quãng dặm trường
    Tôi về pha sắc môi hường uống suông
    Buồn thương: rụng - trái sầu: buông
    Mặc cho số kiếp cởi truồng múa may.
    Kể từ độ ấy đến nay
    Tôi đà ấp má gối tay một mình
    Em thời mãi thú phiêu linh
    Đêm đêm ngồi dệt mảnh tình hào hoa.
    Thế rồi duyên ấy nhạt nhòa
    Phận đào liều em khóc òa phất phơ
    Giời ơi thân ấy đương tơ
    Mà trong chốc nhát bơ phờ xót xa.
    Thương em thương cả phôi pha
    Giận em giận cả tình ta lạc bầy
    Thừa đây một chút bầy hầy
    Hay ta nhặt lấy vui vầy cùng nhau?
    Mỗi người riêng một niềm đau
    Chỉ chung cái nhẽ trước sau bẽ bàng
    Thôi tôi đứng đợi bên đàng
    Em qua thời nhớ ngó ngàng đoái trông.
    Bởi em là kiếp má hồng
    Và tôi đúng số làm chồng, thế thôi!​
     
  5. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]


    Bao giờ hoàng cúc trổ bông?
    Thu xưa vạn lý
    chừ
    không bóng hình
    Vui?
    Buồn?
    Vãn cuộc điêu linh
    Nhận về
    Lỗi của riêng mình
    đa đoan
    Ừ thôi
    Hoa nở-hoa tàn
    Mùa đi-mùa đến
    Thế gian đã thường

    Nhủ lòng, dứt sợi tơ vương
    (Nào hay cúc dại ven đường trổ hoa)​
     
  6. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]



    Người có về đọc trang thơ
    Ta đan trên áo sợi tơ lụa là
    Về đây dệt mối tình xa
    Dư âm thuở ấy thoảng qua nghẹn ngào.

    Chờ người chờ giữa cơn mưa
    Châu ươm lệ thắm bốn mùa thương đau
    Tương tư hong ngọn lá sầu
    Nhạt mờ nhân ảnh duyên đầu tàn phai.

    Về đi rượu đổ tràn tay
    Uống đi thi hữu đọa đầy cơn mê
    Trăng thưa rũ tóc hoa thề
    Sương đêm phố cũ nhiêu khê chạnh lòng.

    Người có tâm động nghĩ suy
    Ta đơm từng chiếc nút khuy lạc bầy
    Ai ngờ chỉ đứt kim xoay
    Nỗi đau da thịt nơi đây vẫn hằn.

    Người ơi giá buốt lạnh giăng
    Hoa băng tuyết lở mỗi năm đông tràn
    Năm canh thắp lửa ngỡ ngàng
    Tìm trong đêm tối bóng nàng mênh mông.
     
  7. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    Sáng ra đọc bài biên của ông bạn nối khố mất vk khi còn trẻ mà thấy dưng dưng, ăn cắp về cho cacc mua vui :135:

    Đông lại sang rồi nhỉ. Đời cũng đã gần bốn mươi xuân. Đợi một hai năm nữa khi bước sang tứ thập ta sẽ đếm tuổi bằng những mùa đông gầy run rẩy. Để nhớ về thủa cơ hàn.

    Ngày đó đông lạnh lắm, cứ lăn từ giường xuống là sà vào đống nhấm giữa nhà mà phồng má thổi lửa. Trước là đun nồi cám lợn, sau là để ấm nước kề bên cho ấm đặng rửa mặt, pha trà. Xong ngồi bàn ê a học vẹt những đoản văn ngợi ca quê hương đất nước và lãnh tụ bú zù.

    Bố mẹ cõng nhau đi chợ phiên từ tờ mờ sáng, tít mãi vùng Sim - Giắt mạn trên, đong vài đấu thóc, cân vài củ khoai. Thóc thì xay sát thành gạo trắng bán cho người ta làm hàng, khoai cạo vỏ ghế cùng cơm đỏ.

    Rét quá bà nội không dậy nổi, bệnh thấp khớp cứ đợi đông về là hành hạ. Bà kể thời con gái cấy hái trong tiết đại hàn nên giờ chân tay nhức mỏi, thêm cả cái việc đẻ nhiều rồi bị hậu sản kinh niên. Trùm chăn kín mít, bà rên hừ hừ, chốc chốc lại xuýt xoa. Nghe sốt ruột lắm nhưng bà bảo là đỡ lạnh.

    Lũ em cũng trở dậy, mỗi đứa mỗi việc theo phân công. Đứa gái kế thả bu gà lồng vịt, thằng thứ ba vác chổi quét nhà. Cậu út nhỏ nhất, mỗi việc đái vống cầu vồng rồi lục tục lục nồi xơi cơm nguội. Cậu cạo khỏe lắm, gãy cả thìa.

    Việc nhà vãn là lo bận áo quần đi học. Tuyền đồ thiến hoạn của người lớn thôi, vừa trên nhưng lại chật dưới hoặc được chỉ lại mất khuy. Đứa em gái khóc nấc lên vì không chịu mặc đồ cắt vá đàn ông vì cho rằng đồ đàn bà thì không có túi. Nó dỗi không chịu đi học nhưng khi dọa mách mẹ đánh đòn thì lại quệt nước mắt mà đi nhưng dứt khoát không chịu mặc thêm áo. Người nó bé như cái kẹo, quắt đi trong se sắt hư hao nhưng ngực lại phập phồng mang cá. Phổi nó đau đến tận giờ.

    Thôi, gieo tí mầm thơ vào đông gầy vậy. Biên văn mà nước mắt cứ chực chảy ra, không đặng.

    ***
    [​IMG]


    Đông đã về rồi môi tìm môi
    Hái trái sim chín ở trên đồi
    Tôi đem cắn nát cho chiều tím
    Cho rụng tình tôi với đơn côi.

    Đông đã về rồi tay lần tay
    Áo chăn không ấm nổi thân gày
    Người đem tình ái ra vung vãi
    Tôi nuốt hận sầu trong đắng cay.

    Đông đã về rồi hơi nhớ hơi
    Thịt da quấn quýt những tơi bời
    Đê mê tôi ước đêm ngừng tỏ
    Cho thế nhân sầu nghiêng ngả vơi.

    Tôi chẳng còn đông để nhớ nhung
    Từ bữa người đi với lạnh lùng
    Nay hồn tôi chết, hồn tôi chết
    Cho nỗi chia ly bất tương phùng.

    ***

    Đông ơi kéo đến mà chi
    Người nơi xa ấy khép mi có buồn?​
     
    DAINGOC68, Miss Cool, Cỏ and 2 others like this.
  8. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]


    Từ độ hoa tàn rơi cuối ngõ
    Cười to cho vỡ nỗi thương sầu
    Đâu biết khói lên từ đáy mộ,
    Cho đời trai gái khóc thương nhau!

    Phân li hai ngã, thôi chờ đợi
    Cành lá hanh khô, mộng cũ càng
    Lều nát trơ vơ mình sớm tối
    Bao giờ thôi hết nỗi đa mang!
     
    DAINGOC68, Miss Cool, Cỏ and 2 others like this.
  9. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    mọi nhời ca tụng chỉ bằng thừa, muốn biết đàn bà quan trọng như thế nào, hãy nhìn những đứa trẻ bị cai sữa và những thằng đàn ông thất tình
    chả nói điêu :112:
    .......


    [​IMG]


    trời còn chửa kịp sang đông
    mà sao tình đã thay lông mất rồi
    em về bỏ lại mình tôi
    vêu vao nhặt mảnh trăng rơi bên cầu
    .
    à ơi, trăm vạn nỗi sầu
    hoang hiu chắp lại thành câu chửi thề
    à ơi, chăn chiếu não nề
    mới hay tình hóa cơn mê bẽ bàng
    .
    à ơi, đông có kịp sang
    tình ơi có kịp hóa vàng đêm nay
    à ơi, tàn những đắng cay
    bừng lên theo gió mà bay lên giời ...
    .
    em về, tôi gọi... tình ơi...
    đông về, tôi khóc ...bên đời ...vêu vao
     
    Cỏ and Ayumi like this.
  10. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    mới đây anh Ngưu lang bạn tôi trong lúc đứng rình Hằng nga tắm giếng đã dẫm phải thủy tinh của các cháu học sinh mà suýt chết vì uốn ván. nghe đâu không có bảo hiểm nên anh phải dỡ bán mấy nhịp cầu khiến Chức nữ làm mình làm mẩy, nàng bỏ đi lang thang rồi đổi ý, bất ngờ chầu trực rút hồ sơ thi đại học cho đứa con đầu mà mặc mẹ cái hội ngâu sến sẩm
    chán quá nên tôi ngồi diệu vã với mấy anh thợ gọi hồn đương thất nghiệp, chợt nghe mụ chủ quán đọc thơ tình mà tâm tư phết, tổ sư...
    bữa trước giêng hai dưới nắng đào
    nhìn tôi, cô muốn hỏi vì sao...
    ... vâng, bữa nay chả có nắng đào nhưng cũng trăm lần khấu đầu xin lỗi anh XuânDiệu bạn tôi ..
    ..........
    bữa trước giêng hai dưới cuối làng
    nhìn cô tôi cứ tưởng có mang
    khi tôi tìm cớ xoa lên bụng
    giật mình cô kéo áo che ngang
    .
    vì sao giáp mặt buổi đầu tiên
    cô đã bảo tôi giống lão ghiền
    như thể cả đời chưa biết tắm
    lại còn ăn nói kiểu vô duyên
    .
    hôm nay cô sức một mùi hương
    thoang thoảng buồn nôn, tôi chỉ thương
    chỉ lặng chuồi theo dòng cảm xúc
    như nhà ai để vỡ chum tương
    .
    làm sao cắt nghĩa được chữ iêu
    có nghĩa gì đâu một buổi chiều
    nó chiếm hồn ta bằng diệu nhạt
    bằng đi nhà nghỉ, chả nói điêu
    .
    cô ấy chìa ra một cặp dừa
    dang chân chống nạnh nói say sưa
    bảo tôi là kẻ ưa bạo lực
    gặp phải tay cô, thế mới vừa
    .
    rồi một ngày mai tôi sẽ đi
    vì sao, ai nỡ hỏi làm chi
    tôi khờ khạo lắm ngu ngơ lắm
    chỉ thích tình iêu có nhiệm kỳ


    :112::112::112:
     
  11. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    lâu rồi mới gặp cố nhân...
    nàng dịu dàng sà xuống cạnh tôi khi ly cafe còn nóng hổi
    mặc cho thời gian vùi dập, nàng vẫn xinh xắn và nở mang không tả nổi. đôi môi đỏ, cái mũi nhỏ thanh thanh lại thêm hàng mi cong càng điểm thêm nét kiêu sa trên đôi mắt buồn vời vợi, điều mà ngày xưa tôi từng chết lên chết xuống , chả nói điêu....
    tôi gọi cố nhân là Mùa Thu
    Mùa Thu hay khóc bỏ mẹ, hồi mới gặp tôi ấn tượng nhất là Thu rất đẹp, Thu đẹp lắm, khuôn mặt trang đài với vóc dáng thon thả , một vẻ đẹp mong manh và ướt át mà thằng trai nào cũng muốn vỗ về , ôm ấp trở che ,
    Thế nhưng đôi mắt nàng lại rất buồn, nhiều lần nàng cố khoe con người vui vẻ nắng non của mình nhưng tuyền bị đôi mắt buồn phản bội
    lần đầu tôi thấy Mùa Thu khóc bên hiên giống như cơn mưa nhè nhẹ..
    lần sau Thu lại khóc khi nghe tôi hành hạ cây guitar với bản Mưa rừng . gớm tiên nhân vãi đái lắm ...ấy nhưng mà cái sến ấy lại rất hợp với Thu, chỉ những khi Mùa Thu khóc tôi mới nhận ra Mùa Thu xinh tợn
    một ngày chống vắng tôi mới hiểu : thì là mà tôi đã iêu, trái tim tôi bị đánh cắp mà Mùa Thu là thủ phạm ...
    tôi lồng lên tỏ tình và Mùa Thu hân hoan đón nhận, tất nhiên là trong một cơn nức nở và cơ man là nước mắt .
    buồn vui sướng khổ nàng đều thanh toán bằng nước mắt, lệ nàng vượt qua khuôn khổ của một cơn mưa nhẽ râ nên gọi nàng là Mùa Mưa mới phải ..
    ........
    Thế rồi tình đầu đến và đi nhanh như cơn mưa cuối hạ, Mùa Thu đi lấy chồng, để lại cho tôi một vài kỉ niệm chửa kịp hong khô
    tôi không dự đám cưới Thu , nhưng nghe nói chồng Thu là anh thợ cãi và anh ta hứa sẽ làm tất cả để cha Thu trắng án trong một vài thương vụ làm ăn trong bóng tối ...
    nhưng cũng chỉ vài tháng sau Thu ly dị vì không hạnh phúc và vì bởi nhẽ mặc dù anh con rể trổ hết tài năng nhưng ông nhạc vẫn bóc lịch kịch khung ...cơ khổ...
    tôi bận bù đầu với một phần vì công việc và mười phần vì gái gú nên chỉ biết tin Mùa Thu qua bè bạn, mà cũng chỉ biết để đấy thôi chứ tuyền xúi thằng khác giúp , vì chẳng biết phải làm thế nào...
    rồi có lần tôi nhận thư nhắn ngắn ngủi của Thu, nàng chúc tôi hạnh phúc, hóa ra là tôi đang iêu chính cô em họ của nàng ,khiếp thật ...
    và dĩ nhiên chị em thì thường giống nhau, giống từ ngoại hình cho tới cuộc tình chóng vánh , chúng tôi chia tay khi chưa kịp nghĩ ra cái câu nhắn giả nhời ...
    thời gian cứ trôi đi bềnh bồng và tôi thì cứ say sưa diệu vợi
    và hôm đẹp giời, tôi lại ngồi bên Thu , không buồn vui , không gì cả ... sau đôi lần Thu bắn tin hẹn gặp...
    tôi cứ đốt thuốc như đốt nhà và chả buồn để ý mồm mình đã trông như cái bát hương đang nhả khói
    tôi bàng quan nhìn Mùa Thu nhỏ lệ ...
    rồi Mùa Thu dấm dứt dãi bày kể lể, nàng lại iêu, mà là iêu ra trò, iêu vật vã cơ
    Thu bảo chàng là hoàng tử bạch mã, không sáng lung linh nhưng chàng có cái tư chất rất đàn ông , tiếng chàng nói khi thì vang như chuông đồng , lúc thì rì rào như sóng biển vỗ đít mấy con tầu, và ngón tay chàng thì thon như tay nho sinh, mềm mại ấm áp như nụ hôn, nếu trên đời này người ta không ngủ với nhau thì chỉ cần chàng để tay lên bụng chắc cũng đủ dính bầu ...
    những ngón tay ấy khẽ đặt lên cổ tay Mùa Thu thì bao nhiêu ấm áp iêu thuơng lan tỏa đả thông mọi kinh mạch, thông tắc mọi huyệt đạo và chạy thẳng tới ngũ tạng mà báo tin vui ...
    mắt chàng nhắm lim dim nghe ngóng từng nhịp thở phủ tạng qua những cái hoa tay mềm mại , rồi chàng phán Mùa Thu vì lục dục thất tình mà sinh ra tâm bệnh, cái này cao siêu lắm, chàng phải về đóng cửa đọc sách ba hôm rồi nhằm giờ hoàng đạo mà cắt cho thang thuốc tốt...
    đấy là tác phong cẩn trọng của những người thông tuệ cao siêu.. trân quý lắm ...
    thang thuốc quả nhiên công hiệu thật , mà lại tức thời , chỉ cần thấy bóng chàng lui cui sao vàng hạ thổ một mớ rễ với lá , đoạn sắc thành chén nước đen nâu, chàng một tay ân cần đưa nàng , một tay lau mồ hôi trên trán lem nhem vết than , thì cái chén kia rõ là thuốc tiên, chửa uống mà đã nghe khỏi bệnh, bao muộn phiền tan biến, chỉ còn yêu đương đang chạy rân rân trong huyết quản ...
    tình yêu đến như bản nhạc, khiến trái tim Mùa Thu say sưa nhảy nhót hoan ca .
    Mùa Thu hiến dâng tất thảy của nả bạc tiền cho tình lang vui thú ăn chơi hút sách, nhưng chả sao miễn sao mỗi ban mai được thức dậy trong vòng tay chàng, hoặc chỉ cần một tin nhắn tình lang gửi nhời chào buổi sáng Thu cũng ấm lòng...
    thế rồi mùa mưa đi qua, một ngày đẹp giời hoàng tử đã không trở lại và Mùa Thu cũng không biết lâu đài chàng đương nương náu ở đâu ....
    Mùa Thu khóc lu loa , mặc cho tất cả bạn bè khuyên can an ủi ,
    chỉ có tôi im lặng, vậy là Mùa Thu hẹn gặp sau đó một thời gian
    ............
    thực ra tôi từng biết hoàng tử của Mùa Thu , một tay lang vườn...
    Trước kia hắn tuyền thổi kèn đám ma, mà hắn thổi khéo lắm , cứ ai oán than vãn, quện với cái tiếng khóc nỉ non của lớp góa phụ nạ dòng thì ai nghe cũng mủi lòng mà rơi lệ, mà ở vùng quê, việc tăng mà là hệ trọng nên cái phần kèn trống là phải đạo, hiển nhiên...
    nhưng rồi một ngày người ta bắt được hắn đang trùng trục trong buồng của một góa phụ chồng chết chưa khô mả mà hắn cũng tham gia kèn chống hôm nào ....và dĩ nhiên hắn phải trần truồng mà chạy biến trong đêm, bỏ lại đằng sau tiếng chó sủa lao sao và tiếng chân người ta đuổi huỳnh huỵch ...
    .....
    rồi thế chó nào tôi gặp lại hắn trong một chiều gió lộng phương nam sau nhiều năm phiêu bạt, hắn ôm khư khư cái tráp đen sì và gân cổ khoe khoang mới học bên Tàu về, nho y lý số tinh thông cả...
    hắn giờ bốc thuốc kiêm bốc phét tướng số tử vi...
    bạn hắn là lão Mốc có tiệm cầm đồ , chuyên thầu đề và cho vay lãi
    khách hàng hoặc giả là bệnh nhân của hắn vẫn chủ yếu một cơ số sứt môi lồi rốn, nạ dòng ế ẩm hoặc vài góa phụ ngây thơ ...
    và thế đếch nào lão vớ được Mùa Thu trong hoàn cảnh chớ trêu như thế, ngay từ lần đầu tiên hắn đã bảo Mùa Thu tâm bệnh...
    thường khi người ta đến lần đầu với hắn thì sẽ miễn cưỡng quay lại lần sau , vì hắn bảo vài thang mới khỏi hoặc hắn xòe tay bấm quẻ mà phán linh tinh họa phước..
    nhưng cũng có kha khá người tới rồì khi ra về lại cười rinh rích với mấy viên thuốc tễ trên tay ....
    ....
    cho đến một ngày người ta thấy xôn xao ầm ĩ lên mới hay gã bị đánh ghen tơi tả . Số là có ông chồng nóng máu phát hiện ra mụ vợ lẳng lơ dạo này rất hay đi xem bói chỗ hắn và cứ mỗi khi về là đũng quần toàn mùi thuốc bắc, lão quyết tâm rình cho đến khi bắt được cảnh trai trên gái dưới , lão hô hoán lên và gọi mấy ông hàng xóm cũng cùng cảnh ngộ.. .
    người ta làm toáng lên và hầm hầm xông vào tiệm của gã mà trút đấm đá như mưa, dĩ nhiên là sau trận đòn tả tơi , thần y quýnh quáng ôm đầu biến một hơi mất tích bỏ lại cái tráp cũ lăn lóc, khi được mở ra thì tịnh chả thấy sách thánh nhân mà chỉ thấy vài cái sịp tầu hàng chợ đã ố màu nhàu nhĩ...
    chuyện đến tai Mùa Thu, nàng khóc ngất , muốn hỏi tình lang cho ra cái nhẽ, nhưng chàng đã lặn không sủi tăm...
    ...........
    ly cafe đã loãng tự bao giờ...
    tôi cố nghe Thu kể nốt ngọn ngành, rồi khẽ vỗ về an ủi, rằng thì là mà chuyện đã qua lâu em chớ u sầu, nếu muốn hãy khóc cho nhẹ lòng rồi quên đi cho nhẹ dạ, giai đẹp còn nhiều lắm …lo gì chẳng tìm ra người tốt…
    Mùa Thu vẫn khóc, những giọt sầu rơi lã chã không thôi
    rồi bất chợt nàng nắm tay tôi mà thỏ thẻ: sau bao dâu bể, em nhận ra tình iêu dành cho chàng hẵng còn nhiều lắm …
    để nàng không biế tôi đã vãi đái ra quần, nên tôi chỉ khẽ cúi đầu rồi giả bộ thở dài thườn thượt ....
    Mùa thu nàng hỡi, tình xưa đã là dĩ vãng, kỉ niệm chỉ còn là nắm xương tàn dưới hố sâu thời gian mà chúng ta đã chôn từ cái đêm mưa gió xa vời ...........
     
  12. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    Chỉnh sửa cuối: 13/11/15
  13. Ayumi

    Ayumi Thần Tài

    [YOUTUBE]ks0kXfniF04[/YOUTUBE]​
     
  14. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    đêm này lòng lại đi hoang
    nẻo khuya vương những bẽ bàng xót xa
    vin tay chạm cái xuân già
    ái ân rụng xuống vỡ òa trăng non

    [​IMG]
     
    DAINGOC68, Miss Cool, Ayumi and 2 others like this.
  15. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    MÙA NGÂU NĂM CŨ

    [​IMG]


    Năm ấy xa rồi ,vào cái tháng mưa ngâu .Thầy ký dẫn tôi đi hát cô đầu ở tận mãi phố Khâm thiên ,
    Tôi thì cũng vẫn nghe rằng thì là mà hát cô đầu là thú vui tao nhã , rằng thì là mà đến đấy ai cũng được gọi là quan viên , gớm nghe rõ thích ...
    Nhưng tôi nào có biết rằng đó là nguồn cơn của những vương mang , con tim trẻ của tôi lần đầu biết rung động bởi thứ mà tôi cứ tin là tơ trời , nó giăng mắc tình tôi với cô ca nương nhà mụ Nhậm ...
    Phường hát nhà mụ không không được nổi danh như phường hát của cô Đốc Sao , nơi mà bọn văn nhân hay những kẻ dư dả của nả tới lui , nhưng nó cũng được nhiều người biết , nhất là những kẻ có chút tây học chửa gặp thời hay bọn thư lại nửa mùa bất đắc chí không theo kịp cái nhịp trở mình của xã hội đương trào tống cựu nghinh tân ...
    Chúng tôi được chào đón bằng nụ cười tỏa nắng của hai cô đầu trẻ tuổi , cũng chừng đôi tám thơ ngây
    Chiếc chiếu hoa được trải ở gian giữa mà theo thầy ký bảo thì nó hay hơn ngồi tràng kỷ , vì như này sẽ gần con hát hơn và nhịp phách lời ca của con hát sẽ quyện hơn với tiếng trống chầu ,
    Con hát nghe đâu dân mạn Đoài , cũng chừng mười bảy mười tám , tên Quỳnh
    ấy là tôi nghe người ta xướng tên như thế .
    cô có lối hát rất riêng , giọng cao mà thanh , khi ngân lên thì như tiếng tơ đồng lảnh lót , khi trầm ngâm thì như thủ thỉ tâm tình khiến tay trống của thầy ký cứ lom tom ròn rã ...
    cô có cái miệng hát rất duyên , đôi môi chúm chím như hoa hé nở , duy chỉ có một nét buồn đâu đây phảng phát trên đôi mắt long lanh ...
    tôi vốn thuộc phường thối tai khai bẹn , nhẽ thường thì vẫn ngồi lê xó chợ nghèo ăn cái bánh gai hay nhâm nhi bát bánh đúc chấm tương bần để nghe ông Xẩm mù kéo nhị hát những điệu xẩm chiều hay thập ân ti tỉ nghêu ngao...
    hoặc giả đôi khi ngồi vêu vao nhai miếng trầu mà nghe phường chèo mạn Phủ Thượng hát ỉ ôi trong đêm hội lúc nông nhàn . cơ mà bây giờ tôi mới nhận ra việc đi hát cô đầu nó mới thú vị làm sao ..
    tôi chẳng biết cô hát gì , nghe đâu như Hồng hồng tuyết tuyết ...hay như Khách phong liu giũ áo , phận má đào bơ vơ ... rồi thì những ư với hự..ngâm nga... bởi tôi chỉ nhìn thôi nhẽ vì cô đẹp , đã có đôi lần tôi với cô đào chạm mắt nhau khiến cô bối rối lạc phách mà tôi thì cũng nảy những tơ lòng ...
    dạo này giời hay mưa , lại nhằm tháng bảy nên cứ đổi tại Ngâu nó thế ..
    Nhẽ cũng vì mưa ngâu mà người ta hay buồn vu vơ nhất là những khi rảnh việc , mà buồn và rảnh thì là lý do hợp nhất để tôi với thầy ký tới lui phường hát thường xuyên hơn , chúng tôi nhanh chóng thành khách quen nhà mụ Nhậm với cô Quỳnh sau dăm bảy bận đi về bịn rịn liêu xiêu ...
    ...........
    Hôm ấy đâu như vào gần ngày rằm tháng bảy , khi tôi đương giúp vị sư thầy ở chùa Hạ chuẩn bị làm lễ cúng vong nhân , trong những người đi lễ tôi thoáng thấy cái dáng quen quen , thì ra cô Quỳnh
    Cô nom gọn gàng mà đài các trong cái áo tân thời màu đen , tóc búi cao khoe cái cổ cao ba ngấn nõn nà , lại thêm cái vòng hạt huyền đen lanh lánh , chửa bao giờ tôi thấy ai đẹp như thế kể cả cô của ngày hôm qua trên chiếu hát...
    Thì vẫn biết chùa chiền là nơi thanh tịnh , tâm vô sở cầu , vào để lòng rũ chút bụi trần cơ mà tôi lại thấy nao nao , sắc sắc không không lại trả về bài kệ của chùa...
    Tôi cứ ngẩn ngơ mà nhìn , cô cũng e lệ mà cúi đầu chào , rồi khẽ khàng lấy bó hương trầm trong cái làn mây xinh xắn đốt lên mà quỳ trước chính điện , mắt nhắm nghiền chắp tay thành kính...
    Đã từng có người hỏi rằng tôi thấy phụ nữ đẹp nhất khi nào , nếu như ai nghe rằng thì là mà họ đẹp nhất khi khoác áo cô dâu hoặc cởi truồng tắm giếng dưới trăng đêm ... xin thưa chỉ là nói cho vui , thực ra họ đẹp nhất khi họ khóc , càng tủi hờn càng chất chứa và khi đã bật ra tiếng nấc cùng với hai hàng lệ tuôn rơi , ấy là khi đẹp nhất ...
    Lúc mà đôi vai nhỏ rung rung cần một một sự trở che hay dẫu một điểm tựa , và nước mắt , thứ mà không có gì thay thế được đang gột rửa những vết thương trong sâu thẳm tâm hồn , mà tâm hồn phụ nữ thì đôi khi chùng như cung đàn , đôi khi lại mong manh như cánh bướm..
    Và hôm nay , tôi đã thấy cô ấy vào lúc đẹp nhất , rõ ràng cô ấy đang khóc , hai hàng lệ long lanh rơi từ khóe mắt , qua cánh mũi xinh xinh rồi rơi trên vạt áo khi cô vẫn đang quỳ...
    Tôi với cô chưa hề có sự hiểu để mà cảm thông hay đồng điệu , cơ mà tôi lại thấy trong lòng mình những đầy những cánh bướm chấp chới bay trong tiếng độc huyền cầm ...
    Rồi đến buổi nhá nhem , khi những người đi lễ đã về gần hết , thì sư thầy mới nhờ tôi đem xếp lại những pho kinh kệ của thầy . quả là hĩu duyên , tôi lại gặp Quỳnh khi cô vẫn đang miệt mài gói lại những thang thuốc nam đặng ngày mai đem cho những người đau ốm chỉ còn biết trông vào cửa Phật ...
    Chúng tôi cùng ngồi trên bậu cửa tam quan , khi những giọt mưa tí tách rơi rơi trên nền gạch cũ , giọt vắn giọt dài , có giọt nào vô tình rơi trên khóe mắt cô , khẽ đưa tay áo thấm đi rồi cô bối rối : tại mưa ngâu...
    Tôi chả đến mức dở hơi cám hấp mà đi ước mình hóa giọt ngâu như thế , cơ mà tôi lại yêu mưa ngâu bởi nhẽ nó khiến cô dùng dằng mà cứ ở bên tôi , dẫu lối về cũng chẳng có gì lấy làm xa ngái...
    Mưa vẫn rơi đều hạt .
    những giọt nước vẫn thánh thót đánh nhịp ...rơi long tong vào cái thau đồng hứng dột ...
    Bất chợt cô khe khẽ cất lên...
    ......ư ư hự...giấc mộng trần ai ..ư hự...
    Tựa thuyền trôi trên sông Tương
    Người quân tử
    Công danh rồi cũng trôi đi như nước
    Khách má đào
    Rồi cũng nhạt phấn son
    Trăm năm một mảnh tình con con
    Tàn hơi nào có vuông tròn ái ân
    ...
    ....
    Ư hự .... ư...
    Và cứ lấy giọt rơi làm nhịp phách , tay vỗ gối làm trống chầu , nào có lắc cắc hay lum tum gì mà cũng say đáo để ...
    Cô như con tằm nhả tơ . khi hát thì như đòi cơn rút ruột , đôi mắt cô long lanh như sao trời và hồn tôi cứ chơi vơi lối mộng ...
    ......
    Trời khuya nhưng vẫn mưa , cô quày quả ra về , tôi phải mượn cái ô thâm của sư thầy mà tiễn
    Dáng cô mỏng manh nép bên tôi , mà tôi cũng cứ ước lòng mình xòe được ra như chiếc ô mà trở che cô mãi mãi ... cứ thế chúng tôi nép vào nhau mà bước , hương tóc cô cứ ngan ngát dịu dàng lan vào tôi trong từng hơi thở ...
    Khi tới cổng thì mưa thêm phần nặng hạt , cô dúi vội vào tay tôi một chiếc khánh nhỏ rồi khuất vội sau cánh cổng gỗ hoen màu ...
     
    DAINGOC68, Miss Cool, Ayumi and 2 others like this.
  16. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    Lá thư tuyệt mệnh !​

    Bố mẹ yêu!
    Khi bố mẹ đọc lá thư này, con đã ở một nơi rất xa. Con vô cùng buồn và hối hận, nhưng con vẫn phải quyết định ra đi theo tiếng gọi của tình yêu, con đã 14 tuổi rồi. Anh Tráng, bạn trai mới quen trên face của con cũng không muốn bố mẹ buồn nên bảo con viết lá thư này.
    Anh Tráng tuy xăm trổ đầy mình, mặc đồ hippi nhưng thực sự rất đáng yêu và quyến rũ, bạn bè của anh ấy đều như vậy. Nếu bố mẹ gặp anh Tráng nhất định cũng sẽ công nhận điều này.
    Anh Tráng tuy hơn con nhiều tuổi, nhưng thưa bố mẹ, 38 tuổi trong xã hội bây giờ cũng đâu phải là quá già. Anh Tráng tuy không có nghề nghiệp, cũng không có tiền, nhưng chuyện đó đâu quan trọng gì, làm sao có thể cản trở tình yêu phải không bố mẹ.
    Anh Tráng đã sưu tầm rất nhiều đĩa CD, có xe phân khối lớn, chúng con sẽ cùng nhau đi đến cùng trời cuối đất. Đúng là anh Tráng có rất nhiều bạn gái, nhưng anh bảo con là người anh yêu say đắm nhất, anh sẽ chăm sóc con theo cách của riêng mình.
    Anh Tráng là tình yêu và thần tượng trong lòng con. nhưng quan trọng hơn, trong bụng con còn có một sinh linh bé nhỏ của anh Tráng, con còn muốn sinh thật nhiều con cho anh ấy.
    Anh Tráng nói với con rằng, Hê rô in không ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Anh Tráng dự định sẽ trồng thật nhiều hoa anh túc để tinh chế Hê rô in. Như vậy có thể đáp ứng được nhu cầu hưởng thụ của chúng con, hơn nữa còn có thể bán cho bạn bè của anh Tráng.
    Con và anh Tráng sẽ luôn nhớ tới bố mẹ, chúng con sẽ cầu trời khấn phật để bố mẹ khỏe mạnh mỗi ngày, và sẽ cầu chúa xin cho các nhà khoa học nhanh chóng phát minh ra loại thuốc đặc trị vi rút HIV, chữa khỏi bệnh AIDS, anh Tráng hiện rất cần loại thuốc này.
    Con xin lỗi vì đã không xin phép mà đã đưa cả em trai đi theo, con sẽ chăm sóc cho em thật tốt. Anh Tráng bảo nó đã 10 tuổi rồi, cần phải được học kỹ năng sống. Một ngày nào đó, con sẽ đưa cả em và các cháu ngoại của bố mẹ trở về.
    Yêu bố mẹ mãi mãi!
    Ký tên….
    P/S: Gửi lại bố mẹ một vật để luôn nhớ đến con, con để trong ngăn kéo bàn học.
    Người vợ mặt mày xa xầm, không đứng vững nổi. Người chồng run rẩy bước đến bàn học mở ngăn kéo ra xem. Trong đó có một mảnh giấy ghi:
    “ Con chỉ muốn nói với bố mẹ rằng, trên đời có những việc còn quan trọng hơn kiếm tiền, có những chuyện còn tệ hại hơn bảng điểm thi học kỳ của con. Những chuyện trong thư hoàn toàn bịa đặt, con và em đang chơi ở nhà bác Lâm hàng xóm. Xin bố hoặc mẹ hãy ký bảng điểm cho con. Nếu bố mẹ hứa không đánh đòn vì kết quả thi, thì gọi điện sang nhà bác Lâm để con về.
     
  17. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    THÚY KIỀU PHIÊU LƯU KÝ PHẦN 1


    1. Ngày xửa ngày xưa, có một gia đình họ Vương nọ có 3 người con. Cả Kiều (Thúy Kiều), Thứ Vân (Thúy Vân), và Út Quan (Vương Quan). Trong đó, Cả Kiều là một cô gái đẹp, nhưng mắc một trọng bệnh, bệnh tiểu đường. Nặng đến nỗi khi nàng đi tiểu, đường trong nước tiểu có thể làm chết cỏ:
    "Xè xè nắm đất bên đàng
    Rầu rầu ngọn cỏ nửa vàng nửa xanh".​
    2. Cuộc đời bi thương của nàng không chỉ dừng lại ở căn bệnh quái ác ấy. Một ngày nọ, cha nàng bị quan phủ ập và nhà bắt vì tội đã để Kiều "không chồng mà mang thai". Thời phong kiến mà, hủ tục nhiều lắm:
    "Đầy sân gươm giáo sáng lòa
    Thất kinh/ nàng chửa biết là làm sao"​
    3. Kiều phải hi sinh, bán thân chuộc cha ra khỏi nhà tù. Nhưng Kiều là người sòng phẳng, tuy bán thân nhưng quyết không xù nợ người yêu mình là Kim Trọng. Trước khi ra đi, Kiều nhờ Vân gửi lại Trọng 100 nghìn đồng tiền nợ chàng trước đó:
    "Trăm nghìn gửi lạy tình quân
    Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi"​
    4. Kim Trọng nghe tin Kiều bán mình chuộc cha, lòng đau như cắt. Chàng sa đà vào rượu chè, nửa đêm nóng ruột nhưng không giải quyết được. Bệnh táo bón hoành hành, vô cùng đau đớn:
    "Khi tựa gối khi cúi đầu
    Khi vò chín khúc khi chau đôi mày"​
    5. Kiều cũng như Trọng, lâm vào hoàn cảnh tương tự:
    "Dùng dằng khi bước chân ra
    Cực trăm ngàn nỗi, "rặn" (dặn) ba bốn lần"​
    6. Cuộc đời Cả Kiều lâm vào bế tắc, khi lấy phải Thúc Sinh, một tay không những tham ăn quà vặt mà còn trăng hoa, sau này Sinh còn ghiền đập đá:
    "Sớm đào tối mận lân la
    Trước còn trăng gió sau ra đá vàng"​
    7. Cuộc sống với người chồng hư hỏng chẳng sung sướng gì. Có những hôm chồng đi chơi cả đêm, Kiều ăn uống không cẩn thận, bị đau bụng, muốn đi vệ sinh; nhưng trời thì tối, cầu tiêu lại xa, Kiều lại sợ ma:
    "Hở ra luống những thẹn thùng
    Để lòng thì lại cực lòng lắm thay
    Một mình lưỡng lự canh chày
    Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh"!​
    8. Cuộc sống cô đơn khiến Kiều phải tìm thú vui mới, một trong những niềm vui ấy, là chọc bida. Lâu dần, Cả Kiều trở thành 1 tay bida lợi hại, khiến nhiều đối thủ nam giới phải nể phục:
    "Thấp cơ thua trí đàn bà,
    Trông vào đau ruột nói ra ngại lời"​
    9. Rồi cũng đến lúc, nàng trở thành một "quái xế", với những trận bão đêm kinh hoàng:
    "Đùng đùng gió giục, mây vần
    Một xe trong cõi hồng trần như bay"​
    10. Cơn buồn tủi vì bị cuộc đời xô đẩy cùng cực đã khiến Cả Kiều sa vào các chiếu bạc:
    "Phong lôi nổi trận bời bời
    Nặng lòng e ấp tính bài phân chia"​
    11. Cuộc sống với Thúc Sinh quá buồn thảm, những thú vui như thụt bida, đua xe, bài bạc... cũng không làm Kiều bớt chán nản. Một ngày nọ, Kiều dắt dao, phi thân qua ngọn tường cao, tìm đường sang Tây lấy chồng:
    "Bên mình giắt để hộ thân
    Lần nghe canh đã một phần trống ba
    Cất mình qua ngọn tường hoa
    Lần đường theo bóng trăng tà về tây.”​



    Muốn biết đường sang Tây và người chồng bên Tây của Kiều ra sao, xin đợi hồi sau sẽ rõ.
     
    DAINGOC68, Ayumi and Cỏ like this.
  18. Ayumi

    Ayumi Thần Tài

    [​IMG]


    Trời buồn mây tím giăng giăng
    Hỏi người bên ấy còn thương bên này ?
    Nắng không ấm nổi hàng cây
    Gió se se lạnh sầu đầy không thôi
    Tay buốt giá, lạnh bờ môi
    Giọt mưa thấm chiếc lá rơi hững hờ ,
    Ðường xa khuất nẻo sương mờ
    Nghìn trùng xa cách bao giờ gặp nhau ?
    Một lần gặp , vạn lần đau ,
    Nhớ thương chất ngất giọt sầu chẳng vơi ,
    Vầng trăng ai xẻ làm đôi
    Hai đầu nỗi nhớ rã rời cánh chim .

    Thuyền lơ lững sao không về bến
    Bến chờ thuyền , bến mỏi mòn trông
    Ðục hay trong cũng là bến nước
    Thương nhau rồi mong được gần nhau !
     
    DAINGOC68, Miss Cool and Cụ Bùi like this.
  19. Ayumi

    Ayumi Thần Tài

    [​IMG]

    Em nhớ…
    … ngày xưa…
    … nồng nàn…
    Hương nắng những chiều thứ bảy.
    Những đoá hồng mơn mởn cháy
    Đường xa
    … ngân nga…
    … bôn ba.

    … Ta khép ngày xưa
    … nông nổi …
    Một thời anh…
    Một thời em…
    Tóc vắn…
    … tóc choàng sợi bạc…
    Tình lanh quanh…
    Duyên mong manh…

    Em qua mất thời thiếu nữ
    Trán hằn dăm nếp suy tư
    Anh qua bước đường phong lữ
    Ngăn tim hoang hoải mệt nhừ.

    Đã mấy nghìn năm vay – trả?
    Ta đâu dễ hoá người dưng
    Ngăn cách chẳng thành kẻ lạ
    Tình ung dung…
    … say mông lung…

    Anh hát lời năm tháng cũ
    Ru mềm từng nốt ghita
    Em của chiều nay mơ ngủ
    Ngỡ anh đứng ở hiên nhà…

    Ngày mai, những ngày mới nữa
    Khác gì đâu?!…
    … mặc thời gian…
    ...

    Mùa đến mùa đi bất tận
    Trần ai lắm nẻo đoạn trường
    Em nguyện là người mang tội
    Giấu đời một góc tơ vương...
     
    DAINGOC68, Miss Cool and Cụ Bùi like this.
  20. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    thơ kua gái @@

    [​IMG]


    Đêm nay em ngủ ngoan không
    Để anh dệt khúc tơ lòng làm nôi
    Cô đơn một cánh chim trời
    Dăng dăng sương ủ lưng đồi sim - mua
    Suối ngàn hát khúc nhặt thưa
    Anh ngồi đong giọt trăng thừa đổ đi
    Ngủ ngoan em khép hàng mi
    Để anh lượm gió thu về ru em
    Ngủ đi, anh rủ trăng lên
    Vá lành cánh võng lưng thềm đò đưa
    Mảnh trăng vẫn mảnh trăng xưa
    Mà mây xé rách đổ thừa trống canh
    Ngủ ngoan em giấc mộng lành
    Đêm neo tiếng cuốc cầm canh đổ đầy
    Rưng rưng tiếng dế gọi bầy
    Trăng rơi trên đỉnh ngàn cây úa vàng
    Mặc mây theo gió lang thang
    Mặc con đò rủ sang ngang thầm thì
    Ngủ ngoan em khép hàng mi
    Để đêm dâng sắc xuân thì tình ta.
    Ngủ ngoan em dưới ngàn hoa
    Mênh mang vũ trụ, em là vì sao !
     
    DAINGOC68, Ayumi and Miss Cool like this.