... ... ??? ... ... ??? ... ... !!! ĐỜI LÀ GÌ?Cuộc đời phải chăng là nhìn thấy những giờ Nhún nhảy vui tươi của tuổi xuân trôi qua không ai để ý, Rồi gục đầu buồn, như những đóa hoa, Ta tưới chăm thưở trước, tàn rụng? Cuộc đời phải chăng là cảm nhận nét sáng tươi Của tình yêu ấm áp tuôn chảy trong ngực ta Giá lạnh ngay trong dòng chảy trôi qua Vào lúc ta cảm thấy được nhiều ân phúc nhất? Cảm thấy được niềm vui thơ ấu trôi đi mất, Tuổi già buồn len lén bước vào thay, Cuối cùng không còn hi vọng làm vui trái tim, Khi tất cả ra đi ngoại trừ những chăm lo còn đó. Không cảnh nào, không ánh sáng của những ngày qua Của những niềm vui đầu giờ rất xa xung đột, Mà ta dùng để nhìn, xuyên ký ức, Trở lại thời tuổi trẻ trong một lúc– Cuộc đời nào phải thế đâu Là cảm nhận một thần tính trong ta đang chuyển dịch, Sợi thân tình gắn bó con người để nắm giữ, Và biết rằng còn những người biết yêu thương Mỉm cười với ta khi những người khác cau mày. Để thấy rằng tuổi trẻ không phải là vô phúc, Đời người không còng lưng với muộn phiền vô vọng, Khi tuổi già tìm được bình an cho linh hồn Trong hi vọng về cõi thiên đàng, Như vậy đó – Cuộc đời là thế.
Đi đâu mà vội mà vàng Mà vấp phải núi mà quàng phaỉem Dừng chân đứng lại nơi đấy Cho em đục vô mỏ có đòi được không???? Huhuhuhu!!!!!
Anh đi anh nhớ quê nhà Nhớ tô bún mắm, gỏi gà, chiếc nem nhớ luôn cả mấy hàng kem Anh ăn cho đã chờ em trả tiền!!!