Con cóc lóc ngóc trong hang... Kính thưa các loại kính Kính mời, kính gởi, kính thưa Trong ba kính ấy, anh ưa kính nào? Kính thứa là kính: tào lao Kính mới, kính gởi kính nào cũng hay. Kính mới là kính xơi ngay Kính gởi là kính... cầm tay mang về.
Ông Trời rảnh quá Theo truyền thuyết thì bà Mụ nặn ra loài người, nhưng lớp “hậu thế” cứ đổ hết cho… ông trời. Thậm chí họ còn làm thơ rằng: Ông Trời ngồi rảnh nghĩ việc đời Quá buồn ông tạc tượng để chơi Hai tay nắn nót ông thêm bớt Bóp méo, vo tròn tạo thành người Nghĩ gì ông chẻ tượng làm hai Thêm thêm, bớt bớt thật khôi hài Hai bên thừa thiếu coi kỳ quá Liền quẳng cả hai xuống trần ai Khuyên rằng hai đứa phải giúp nhau Kẻ dư người thiếu hãy dán vào Hoàn thành bức tượng ta lỡ nắn Ắc hẳn lưu truyền mãi kiếp sau!
Con cóc lóc ngóc ở trong hang... Áo lụa còn đâu Nắng Sài-gòn anh đi mà chợt sốt Bởi vì em mặc chiếc váy mỏng tanh Anh thấy em mà anh hổng dám nhìn Váy của em đã không còn chỗ ngắn Anh vẫn nhớ, em ngày xưa duyên dáng Áo dài bay trong bảng lảng mây chiều Nhưng sao nay em thay đổi rất nhiều Em chạy theo những “mô-đen bốc lửa” Gặp một bữa anh hết hồn một bữa Gặp hai hôm anh xây xẩm mặt mày Em ra đường chỉ vài kẻ khen hay Còn hầu hết đều nhìn em ngao ngán Xưa em đẹp với áo dài duyên dáng Xưa em xinh với chiếc áo bà ba Nay thấy em anh nhìn hổng có ra Bởi em mặc toàn “thời trang kinh dị !” Em nghĩ sao hỡi người anh yêu quý Giữ hộ anh xinh xắn áo bà ba Anh vẫn yêu những màu áo quê nhà Giữ hộ anh tà áo dài truyền thống Thu-Phương, ________________________________________ Áo lụa còn nguyên Nắng Sài-gòn anh say rồi gay gắt Chẳng vì em mặc váy ngắn gọn, sang Váy lụa xinh chính hiệu Ý đàng hoàng Sao anh nỡ gọi “thời trang kinh dị” ? Em vẫn nhớ ngày xưa anh thậm chí Khen thon thon “trường túc bất chi lao”, “Dáng kiêu sa, đài các, đẹp làm sao, Em bận áo ngắn, dài, sao cũng đẹp !” Người thiếu nữ tuổi xuân ôi hạn hẹp, Chiếc rốn xinh dấu nhẹm phí của đi, Áo dài bay phất phới rứa mà chi ? Giặt tốn nước, may tốn công, tốn của ! Rồi thiển nghĩ đời người đâu mấy thuở, Chiếc áo choàng sao lập nổi Thày Tu? Mới xuân về, chợp mắt đã sang thu, Nên chỉ cố en-joy theo tâm nguyện... Người yêu hỡi, anh ơi nên hãnh diện, Giúp dùm em ăn diện với người ta, Giữ làm chi cổ điển áo bà ba, Còn truyền thống áo dài – chuyện dzĩ vãng ! Trần Hoàng Nam
Con cóc lóc ngóc trong hang... Mình à! Mình ơi! Đêm khuya nghe gọi: Mình ơi Dậy em nhờ tí, Mình ơi, Mình à Giật mình như thể gặp ma Mồ hôi nó toát như là tắm mưa Bài thì mới trả buổi trưa Giờ mà trả nữa te tua tuổi già Nằm im mắt nhắm cho qua Bên tai thỏ thẻ Mình à, Mình ơi Còn bao năm nữa trên đời Vui xuân kẻo hết Mình ơi, Mình à Người ta bảo lúc về già Dẻo dai hơn trẻ Mình à Mình ơi Con lớn chúng đã xa rời Nhà thì vắng lạnh Mình ơi Mình à Sao không bắt chước người ta Cờ người quyết đấu Mình à Mình ơi Bàn son có sẵn đang phơi Quân ngà mau dậy Mình ơi Mình à Ráng cho vui cửa vui nhà Em thương Mình lắm Mình à, Mình ơi. Mình ơi! Mình à! “Mình với ta tuy hai mà một Ta với mình tuy một mà hai” Nhưng mình có tật nói dai Nên chi ta cứ cãi hoài không thôi Ta mình “hai đứa” một đôi Lâu lâu giận dỗi mỗi nơi một người Làm lành “hai đứa” lại cười Xáp vào lại hóa hai người một đôi Ngọt ngào cất tiếng “Mình ơi!” Trên đời đẹp nhất là tôi với mình Đôi khi có chuyện bất bình Cãi nhau tôi lại với mình giận nhau Nhưng mà giận chẳng được lâu Giận nhau hôm trước hôm sau lại hòa Nhìn mình tôi bật cười xòa Nhìn tôi mình lại lăn sà vào tôi Chúng mình như đũa có đôi Có đôi để gọi “mình ơi, mình à !” Bây giờ như cặp khỉ già Nhưng mà vẫn cứ “mình à, mình ơi !” Khi nào thấy vắng bóng tôi Thì mình lại gọi: Mình ơi, mình à Khi nào tôi thấy vắng bà Thì tôi lại gọi: mình à, mình ơi! Gọi nhau cho trọn cuộc đời....
Con cóc lóc ngóc trong hang... TUỔI CỦA CHÀNG Chàng tuổi Tí nên mắt nhanh hay liếc Những bóng hồng dù nàng ở thật xa Hay lập lờ ăn vụng rất tài ba Bị bắt gặp chỉ làm thơ tạ lỗi Chàng tuổi Sửu nên tưởng mình vô tội Cứ từ từ mơ mộng với yêu đương Yêu một người nào đã thấm tình trường Nên nhẫn nhại tìm hoài tình yêu mới. Chàng tuổi Dần nên tánh ghen dữ dội Thích độc quyền nhung nhớ, độc quyền yêu Tuy chàng thì mơ mộng lại yêu nhiều Nhưng chỉ thích người yêu mình chung thủy. Chàng tuổi Mão nên ngọt ngào tế nhị Làm thơ tình dụ dỗ rất tài ba Không bằng lòng chàng bày móng vuốt ra Đem giam hãm trong ngục tù tình ái. Chàng tuổi Thìn nên bất cần hoang dại Thích tự do lang bạt khắp đó đây Chuyện tình nào cũng chỉ thoáng mây bay Ngàn năm nữa chàng vẫn là như vậy. Chàng tuổi Tỵ nên trăm đường bay nhảy Thấy cô nào cũng lè lưỡi muốn hun Độc rắn thâm chàng sẽ lấy ra dùng Rồi cuốn lại mang về làm sở hữu. Chàng tuổi Ngọ thích đi hoang đây đó "Hí" em rồi ai dám đụng tới em Dám lơ ngơ đá giò lái ra liền Không đo đất cũng mảy môi sứt trán. Chàng tuổi Mùi hay làm duyên làm dáng Xức dầu thơm chải chuốt bóng loáng đầu Có một sừng cằm dưới lơ phơ râu "Be he" hết cô này sang cô khác. Chàng tuổi Thân sống trong rừng có khác Thích giỡn đùa cợt lã với tình yêu Thích múa may chạy nhảy có hơi nhiều Vì thân ngứa bảy ngày nay... chưa tắm. Chàng tuổi Dậu tính tình hiên ngang lắm Thích màu mè de dúa chẳng chỗ chê Rót bên tai lời ngon ngọt thật nghề Khi tức giận chàng liền đưa mỏ đớp. Chàng tuổi Tuất đa nghi nhiều hồi hộp Thức thâu canh suy nghĩ chuyện không lành Mặt lo âu, cau có muốn cạnh tranh Mắt láo liên như lắm điều suy ngẫm. Chàng tuổi Hợi ... chu choa ôi hôi lắm Ham ăn nhiều mà lại thích than van Lười một cây và nổi tiếng hơi gàn Lui cui kiếm bao nàng về sai vặt.
Con cóc lóc ngóc trong hang... TUỔI CỦA NÀNG Nàng tuổi Tí nên thường hay thắc mắc Lục lạo tìm như nhà báo tài ba Những tin người dù có ở cách xa Nàng thông thạo như gần ngay bên ấy. Nàng tuổi Sửu nên cần cù nhẫn nại Yêu cuộc tình như yêu một dàn hoa Biết người yêu nhiều mơ mộng, nhưng mà Chỉ trách nhẹ và dỗi hờn đôi chút. Nàng tuổi Dần nên chẳng hiền như Bụt Mỗi khi làm lỡ phật chút lòng em Nàng bảo tôi đừng chọc quấy em phiền Em sẽ viết nhiều thơ buồn vô tận. Nàng tuổi Mão nên thường yêu và giận Thích ngọt ngào, ưa chiều chuộng vuốt ve Ôm vào lòng tôi hôn nhẹ bờ mi Để nàng thả hồn say vào giấc mộng. Nàng tuổi Thìn muốn cùng tôi ngang dọc Trải giang hồ, thăm khắp nẻo quê hương Nàng muốn cùng đi dạo với người thương Nhìn hoa nở khắp khu rừng tình ái. Nàng tuổi Tỵ yêu những gì hoang dại Muốn cùng Rồng và Rắn cưỡi ngàn mây Trải đường đời, nhưng yêu thích thơ ngây Cùng thi họa như ngày xưa còn bé. Nàng tuổi Ngọ tóc mây dài kẹp khẽ Xõa phất phơ theo lượn gió ngang lưng Trời mưa buồn tôi ôm vội sau hông Rồi hôn nhẹ trên tóc dài sũng ướt. Nàng tuổi Mùi nên cùng tôi lã lướt Trên mặt sàn cùng bước nhịp pa sô Khi dìu nàng nhảy vũ điệu mam bo Tôi nhẹ khẽ đọc vần thơ nàng tặng. Nàng tuổi Thân bảo số phần hơi nặng Nên ngậm ngùi thua thiệt với chị em Nàng thường than là số Khỉ không hên Bỏ công mãi chờ thơ hằng mong đợi. Nàng tuổi Dậu nên thường hay tìm bới Những chuyện tình vụn vặt thuở xa xưa Rồi cấm tôi không thơ thẩn mơ màng Chôn chặt hết những gì trong dĩ vãng. Nàng tuổi Tuất nên ghét người lơ đãng Hỏi điều gì bắt phải trả lời ngay Vì yêu nàng tôi hỏi khắp đó đây Để nàng biết những gì nàng muốn biết. Nàng tuổi Hợi nên thường than thua thiệt Giận những người hay thích chuyện ăn gian Muốn chiều nàng nên phải để nàng than Rồi nhè nhẹ mi nàng xin tạ tội.
THƠ VUI : Tình Kế Toán Yêu em, anh chấp nhận đầu tư dài hạn Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên Nợ Ta quen nhau cũng gần hai niên độ Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh Tình yêu đâu là tài sản hữu hình Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi Mà định kỳ em lại không đồng ý Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai bên Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ Nhưng tình yêu đâu phân bổ được nhiều lần Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá Nỗi đau kia có thành Nợ mà anh phải trả Xin để anh kết chuyển hết vào tim Em có về xem lại nhật ký chung Kỷ niệm một thời ta cùng nhau ghi sổ Anh dự toán tình ta không dang dở Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!” Thư tình anh bản báo cáo mong manh Anh trao vội không thuyết trình gì cả Bởi anh nghĩ ta không còn gì xa lạ Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh Những lời yêu thực tế đích danh Những tâm sự bình quân anh nói được Những ước mơ nhập sau mà xuất trước Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh Còn nhớ không em những buổi chiều Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết Lời nồng nàn anh trao em chi tiết Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh Em trở về nhận lại vốn liên doanh Kiểm kê lại những lần anh sơ ý Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý Để anh mãi coi là chi phí dở dang... _________________________Sưu Tầm
THƠ Vui : TÌNH YÊU CỦA MÁY VI TÍNH Cửa nhà em, mẹ đã gài Password Có nhìu khi gục đầu bên KeyBoard Anh vô tình nhấn Shift viết tên em Anh yêu em mà em chẳng Open Mở cửa trái tim và Save anh vào đó Cửa nhà em, mẹ đã gài Password Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall Nhớ lần đầu khi đưa em về Home Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab Anh bàng hoàng quay xe BackSpace Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl Anh tức giận khi thấy một thằng Alt Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện Có nhìu khi mún thẳng tay Delete Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo Còn hắn có @ và Esc Em thích hắn làm lòng anh Space Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown Em vội bước ra đi quên Logoff, Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby. Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add _____________________Sưu Tầm
Con cóc lóc ngóc trong hang... Thơ tình Vật lý Nếu anh là dòng điện I vôn Em sẽ là quả bóng đèn cần điện Và mẹ em biến trở của dây dòng Trời sinh ra để cản đường dòng điện Và bố em cầu dao điện thế Nếu khi cần ông sẽ ngắt I ngay Và như thế hậu quả sẽ khôn lường Đèn sẽ tắt và điện thì sẽ chết Và anh ước sao anh không là dòng điện Mà chỉ là pin con thỏ em ơi Và khi đó không còn gì ngăn cản Bởi vì pin đâu có trở để ngăn dòng Và khi đó cầu dao không tác dụng Bóng đèn em lại sáng rực màu trăng Nếu anh em là cảm kháng của nguồn Thì chị em tất nhiên là dung kháng Và khi đó triệt tiêu cho tất cả Cộng hưởng rồi mọi trở sẽ bằng không Nếu ông em là một điện trở nguồn Thì I tăng R sẽ giảm Và khi đó không còn gì ngăn cản Để cho dòng khỏi chập mạch em ơi Anh sẽ đến bên em không gì cản nổi Bởi vì anh là dòng điện I vôn
Con cóc lóc ngóc trong hang... Thơ tình ĐỊA LÝ THIÊN VĂN Tôi và em là hai hành tinh lạ Gói phận đời trong vũ trụ bao la Niềm riêng mang nặng trĩu dãy ngân hà Ta khắc khoải bên từng năm ánh sáng ôm ngõ hồn còn in hằn dĩ vãng Ta yên nằm trên hai trục x,y Vết thương lòng nào hẳn đã phôi phai Như dung khí vẫn còn âm ỉ đốt Nhờ ánh quang ta gặp nhau bất chợt Tình gieo tình theo định luật Newton Ðem ưu tư ta nối nhịp cầu vồng Trên trục z ta nhận ra giao điểm Nhưng có phải cõi đời hay châm biếm ? Mĩa mai thay định lý Hubble ra đời Ngày mỗi đưa hai đứa mình hai nơi Ðể khoảng cách là một trời thương nhớ Từ xa em, hành tinh tôi đã vỡ Tự thu mình vào vùng tối black-hole Hững hờ trong kiếp sống qúa mõi mòn Tim lạnh giá, vô tri, vô sắc diện Kiếp phù du, nào có chi vĩnh viễn ? Ðời chỉ là sự kiện nối tiếp nhau Ðắp lên ta chất ngất vết thương đau Rồi bùng nổ, trả ta về hư cấu Sưu tầm
Con cóc lóc ngóc trong hang... Nếu một mai anh làm cảnh sát Người đầu tiên anh bắt chính là em Em vô tội anh cho là có tội Tội em là …cướp mất trái tim anh.
Con cóc lóc ngóc trong hang... Gió sao gió mát sau sưng Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này... Con kiến còn nhớ củ khoai Huống chi tóc ngắn tóc dài nhớ nhau..
Con cóc lóc ngóc trong hang... Zí zầu cầu zán đóng đinh Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi Khó đi Tía zắt con đi Con đi mua "gựu", Tía đi mua mồi...
Xưa yêu em ! Ai bảo phải cưa mới đổ Tôi thấy tình yêu đến dễ làm sao Nhớ thuở nào phủ phàng đẩy bạn gái xuống ao Mẹ bắt được, lôi đầu vào đánh cho bê bết Cô gái ngoi lên nhìn tôi cười gần chết Miệng ngoắc tròn lộ hết cả hàm răng Tình vuột đến tựa như ánh sao băng Tôi ngẩn ngơ rồi vụt cười ha hả... Xưa yêu em vì bộ răng giả Nay lại yêu vì có cả răng sâu !!! ____________________
Nửa đêm gà gáy o o Sao anh không ngủ lại mò đi đâu? Nửa đêm chó sủa gâu gâu Anh lo số chốt nhỡ đâu không về! Ngày mai ba mốt hông về Em lo thu vén mình về Cái Bang!!!
Bánh tráng cuốn Mua về một miếng thịt Luộc chín cắt mỏng ra Vì quân số mình ít Không thể giống người ta Rau có sẵn trong nhà Cắt vô rồi rửa sạch Phòng khi nhà có khách Nước mắm làm thật ngon... Bánh tráng củ vẫn còn Cứ lấy ra mà nhúng Thêm vào một ít bún Cuốn tròn và...mần thôi !__________________
Cụ ông mê mẩn tranh cười Cụ bà lườm nguýt : " Này, rơi nốt ( bây ) giờ " ___________________ Sầu vơi lẻ bóng tình ngây dại Hận bởi sa cơ chết một đời
Lên Đường cuộc sống vốn thật là vô nghĩa mãi lang thang tìm ý nghĩa cuộc đời một ngày lại đến một ngày mai chợt giật mình thấy đời mỏi mệt ...mãi mơ màng trong những giấc mộng giơ dang tìm quên trong hơi men đắng chát quên đi đời mệt mỏi buồn đau uống mãi uống nữa uống say chết mới thôi để lên đường tim một cuộc sống mới ! the continue ...
THƠ VUI : BẮC THANG LÊN HỎI ÔNG TRỜI. . . ! Bắc thang lên hỏi ông trời Đời con đau khổ đã nhiều ... thấu chăng ? Ông trời cúi mặt than rằng : Tao đây cũng khổ, cắn răng... chịu đòn ! Bắc thang lên hỏi ông trời Vợ con nó quái, dữ như bà chằng Ông trời ổng trả lời rằng : Vợ tao còn dữ, gấp trăm vợ mày. Bắc thang lên hỏi ông trời Kiếp này con có bỏ nàng được không ? Ông trời ổng trả lời rằng : Tao còn chưa được, xá chi là mày. Bắc thang lên hỏi ông trời Vợ con dữ quá, con xin bỏ nàng Ông trời ngó xuống trả lời : Mày bỏ được nó, tao đây con mày. Bắc thang lên hỏi ông trời Thuốc thang, rượu bổ... chẳng nào tới đâu Ông trời vẻ mặt rầu rầu Thôi mày xuống tóc, cạo đầu đi tu ! Bắc thang lên hỏi ông trời Vào chùa sư nữ trụ trì được chăng ? Ông trời nháy mắt cười rằng : Chờ tao một chút tao theo với mày......! ____________________dungnguyen (Sưu tầm)