GÓC TRÁI TIM .. !!!

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Ayumi, 10/11/15.

  1. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

  2. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    CẤT ĐỂ QUÊN...


    Anh cất em đi vào một nơi chỉ có anh biết
    Quyết trung thành chẳng khai ra dù đòn roi tra hỏi,
    Bởi lúc có em đời chưa từng nếm mùi mệt mỏi
    Khi xa vắng em rồi mới biết mệnh lẻ loi...
    Ngày em mặc áo cưới,
    Anh vẫn nụ cười tươi,
    Em rớt giọt sương cảm tạ với đời
    Anh ngoảnh lại xác pháo tô đỏ lối...
    Hai đứa chẳng dám nhìn nhau, chỉ thấy trời u tối
    Em trách anh đã quá vô tâm...
    Anh trở về, mi lệ ướt lâm thâm
    Nhớ da diết lúc trọn vòng tay ấm...
    Chiếc nhẫn em đeo anh ngỡ là khoảng cấm
    Chỉ dám gửi trao sợi nhung nhớ đong đầy...
    Chú rể là ai? Sẽ chẳng phải anh đây!
    Dẫu yêu em, cũng sẽ không bao giờ thấy
    Anh và em những phút giây ngày ấy
    Người mang về, kẻ vò nát bàn tay...
    Thôi đành chúc em, cho cạn chén rượu say,
    Nốc những đam mê xuống tận sâu tiềm thức
    Rồi ngày mai Thần Tình yêu ban tặng em thiên chức
    Làm vợ người ta,.... thôi đừng nhắc thêm gì!!!
    Vẫn con đường, giờ để lối vu quy
    Phủ kín những nụ hoa, những nét cười hoan hỉ
    Giấu vào tim... kỷ niệm mình yên nghỉ
    Hai lối về, hai hướng nẻo sầu bi...

    [​IMG]
     
    biubu, ANGELA JOLIE and Cụ Bùi like this.
  3. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    Tách cà phê muối


    Cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này, bởi vì có người đã vì cô mà có thể dùng cả cuộc đời mình đi thực hiện một lời nói dối!


    Anh và cô quen biết nhau trong một buổi tiệc. Cô lúc đó vừa trẻ trung, lại vừa xinh đẹp, nên có rất nhiều người theo đuổi, còn anh lại chỉ là một sinh viên đại học. Thế nhưng ngay khi nhìn thấy cô, anh đã gặp phải tiếng sét ái tình, mặc dù anh rõ ràng biết rằng bản thân mình không xứng với cô. Lúc buổi tiệc kết thúc, anh thu hết mọi can đảm đến mời cô đi uống cà phê, còn cô, mặc dù rất kinh ngạc, nhưng xuất phát từ phép lịch sự nên sau đó cũng đã chấp nhận lời mời.

    Trong quán cà phê, không khí giữa hai người rõ ràng rất gượng gạo, mất tự nhiên, không hề có chủ đề nói chuyện, cà phê vẫn chưa mang lên. Cô chỉ mong việc này nhanh chóng kết thúc.

    Đúng lúc đó thì người phục vụ mang cà phê lên, anh lắp ba lắp bắp mà nói với cô phục vụ: "Phiền…phiền… phiền cô lấy thêm cho tôi một chút muối".

    Cô và cô phục vụ đồng thời giật mình, ngạc nhiên nhìn anh, ánh mắt của những vị khách khác trong quán cũng ngay lập tức tập trung hết cả lên người anh, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng lên, nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi có thói quen khi uống cà phê sẽ cho thêm một chút muối."

    Nghe vậy, cô phục vụ liền đem muối đến cho anh, anh liền thêm chút muối vào cà phê, rồi từ từ đưa lên miệng uống.

    Cô rất tò mò liền hỏi anh: "Tại sao anh lại cho muối vào cà phê?"

    [​IMG]

    Anh trầm mặc một lát, sau đó mới đỏ mặt lắp bắp mà nói: "Lúc, lúc nhỏ… nhà tôi sống ở gần biển, tôi thường ngâm mình dưới biển, để những con sóng xô vào người, nước biển tràn vào cả trong miệng, vừa chát vừa mặn. Tôi đã rất lâu rồi không có trở về quê nhà, vì thế tôi hoài niệm tất cả những gì ở đó, bao gồm cả vị nước biển vừa chát vừa mặn đắng ấy. Cho nên tôi thích thêm một chút muối vào cà phê, có thể đó là do tôi rất nhớ quê mình mà thôi".

    Điều này thật sự khiến người khác cảm động, bởi vì đây là lần đầu tiên cô nghe được một người con trai ở trước mặt mình nói rằng bản thân nhớ về quê hương. Cô nghĩ rằng, một người con trai luôn tưởng nhớ về quê hương khẳng định là một người con trai yêu gia đình, một người con trai yêu gia đình nhất định sẽ là người đàn ông có trách nhiệm. Cô đột nhiên cảm thấy khoảng cách giữa hai người bọn họ trong phút chốc bỗng được xích lại gần nhau hơn. Thế là cô cũng cùng anh nói chuyện về quê nhà phương xa… Hai người nói chuyện rất lâu rất lâu, càng nói càng vui vẻ, bất giác đã đến lúc tiệm cà phê đóng cửa. Lúc anh đề nghị được đưa cô về nhà, cô cũng không hề từ chối.

    Bắt đầu từ đó, hai người nhiều lần hẹn gặp nhau hơn, cô phát hiện anh thật sự là một người con trai rất tốt, cao thượng, cẩn thận, ân cần,… còn có rất nhiều ưu điểm khác nữa. Cô thầm nghĩ trong lòng: "May mà lúc đó vì phép lịch sự mới không bỏ lỡ anh."

    Sau đó bọn họ cũng cùng nhau đi uống cà phê ở rất nhiều nơi, mỗi lần cô đều sẽ nói với phục vụ: "Có thể cho thêm chút muối được không? Bạn tôi thích bỏ thêm chút muối vào cà phê."

    Sau đó không lâu, cũng giống như những câu chuyện cổ tích vậy, “Hoàng tử cưới được Công chúa xinh đẹp, từ đó sống một cuộc sống hạnh phúc bên nhau.”

    Bọn họ thực sự rất hạnh phúc, hơn nữa còn hạnh phúc suốt hơn bốn mươi năm trời. Mặc dù trong hơn bốn mươi năm ấy đã xảy ra rất nhiều biến hóa, nhưng tình yêu của hai người họ vẫn mãi mãi không hề thay đổi, bất luận là giàu hay nghèo, trước sau vẫn yêu thương lẫn nhau, mãi cho đến lúc anh bệnh qua đời.

    Câu chuyện có lẽ nên kết thúc tại đây, nếu không có bức thư đó.

    Bức thư đó là những lời sau cùng anh viết dành cho cô:

    “Em thân yêu, hãy tha thứ cho anh đã vì lừa dối em suốt hơn bốn mươi năm trời. Đó là lời nói dối duy nhất – về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường, nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Thực ra anh từ trước đến nay chưa bao giờ thêm muối vào cà phê để uống. Lời nói đó đã khiến anh cả nửa đời uống cà phê muối. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu. Anh nhất định phải dùng cả cuộc đời mình đi thực hiện lời nói dối đó.

    Thế nhưng, anh bây giờ đã không còn sợ gì nữa rồi, bởi vì anh phải đi rồi, người chết cuối cùng vẫn là dễ dàng được người khác tha thứ hơn cả, đúng không em?

    Kiếp này gặp được em là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời anh, nếu còn có kiếp sau, anh vẫn muốn cưới em làm vợ, cho dù lại phải uống thêm mấy mươi năm cà phê muối nữa, cũng không thành vấn đề. Chẳng qua nói thật là, cà phê thêm muối quả thật khó uống vô cùng. Cà phê mà còn bỏ thêm muối, lúc đó anh làm sao mà lại nghĩ ra chuyện đó được chứ?”

    Nội dung của bức thư khiến cô vô cùng kinh ngạc, cô nghĩ đến lời nói dối năm nào của anh, bất giác không kìm được nước mắt mà nói với anh: "Em là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này, bởi vì có người đã vì em mà có thể dùng cả cuộc đời mình đi thực hiện một lời nói dối!".
     
    biubu, ANGELA JOLIE and Cụ Bùi like this.
  4. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

  5. Ku Bom_@

    Ku Bom_@ Thần Tài Perennial member

    Nghẹn! !!! Mặc dù đã đọc qua rồi mà sao vẫn nghẹn!
     
    biubu, Lãnh Huyết and Cụ Bùi like this.
  6. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    DUYÊN LÀ DO TRỜI ĐỊNH, PHẬN LÀ DO NGƯỜI CHỌN...


    Có những mối tình ngỡ là cả cuộc đời, nhưng chớp mắt, mọi thứ đều hoá hư không.
    Có những mối tình tưởng rằng sẽ ở lại sau tất cả, nhưng đến cuối đường mới hay, mình đã nắm tay sai một người.
    Có những mối tình chẳng nguyện thề, chẳng tha thiết, tất cả chỉ là sự bình lặng qua ngày, nhưng ngoảnh mặt, sau bao đổi thay, hoá ra lại là định mệnh.

    Trong cuộc đời, em nhất định sẽ gặp một người khiến em yêu và sẵn sàng từ bỏ cả lòng tự tôn, chỉ để giữ được người ấy ở bên mãi mãi. Một người khiến em bất chấp tất cả, cam tâm tình nguyện đánh cược một đời, không màng kết quả, em yêu và mơ.
    Người ấy có thể đem đến cho em những tháng ngày lãng mạn như cổ tích, có thể nhấn chìm em trong men say tình ái, trong những lời hứa và hẹn ước cảm động nhất thời.

    Nhưng giấc mơ vẫn thường chỉ đẹp khi người ta còn mộng mị, chỉ tiếc một sớm mai tỉnh giấc, họ đã kịp rời đi, hiện thực là sự hụt hẫng và tổn thương kéo dài. Đến cuối cùng, người nắm tay em bước vào giáo đường, không bao giờ là chàng trai ấy. Thế rồi, người mà em tin là định mệnh lại không thắng nổi thời gian, không thắng nổi số phận, không thắng nổi định kiến và không thắng nổi chính mình.

    Đừng vì thất bại một lần mà đã tuyệt vọng. Đến một độ tuổi nào đó, em nhất định sẽ hiểu, người hạnh phúc nhất trên thế giới này không phải người chưa từng đổ vỡ, chưa từng thất bại, chưa từng tổn thương, hay người hạnh phúc nhất cũng không phải người có được những thứ tốt nhất, tuyệt vời nhất, chỉ là chúng ta đã vượt qua được ranh giới giữa việc cố gắng và buông bỏ, lạc quan và bi quan, từ bi và hận thù.

    Duyên là do trời định, phận là do người chọn, cứ tựa vào nhau, cuối con đường chỉ là còn được cầm tay, còn chung nhịp bước, khó khăn không nản, xa cách không rời. Đừng khẳng định, đừng thề nguyền, năm tháng rộng dài, tình yêu là một ngày còn hết lòng vì nhau, đó sẽ là mãi mãi.

    "Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều này?
    Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời?
    Tay măng trôi trên vùng tóc dài, bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này?
    Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo mây..."

    [​IMG]
     
    biubu and Cụ Bùi like this.
  7. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    CUỘC ĐỜI BÊN TA..


    Bên ta trổ muộn nhánh sầu
    Hái không ?
    Không hái !
    Cho nhầu đời nhau
    Bên ta trổ muộn ngọn rau
    Hái không ?
    Không hái !
    Nỗi đau hẵng còn
    Bên ta trổ muộn chồi non
    Hái không ?
    Không hái !
    Vàng son ngậm ngùi
    Bên ta trổ muộn đọt vui
    Hái không ?
    Không hái !
    Chín muồi trở trăn
    Bên ta trổ muộn búp măng
    Hái không ?
    Không hái !
    Buồn giăng bạt ngàn
    Bên ta trổ muộn giò lan
    Hái không ?
    Không hái !
    Miên man nỗi đời
    Nhặt hoa, nhặt lá ru hời..
    Lỡ làng giấc mộng à ơi cau trầu.


    [​IMG]
     
    biubu, GOINHO and Cụ Bùi like this.
  8. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    HẠNH PHÚC NỞ HOA


    Hai chiếc bình trống rỗng
    Một đậy nắp một không
    Thả hai bình xuống biển
    Một chiếc nổi bềnh bồng
    Chiếc bình không đậy nắp
    Chứa đầy nước đại dương
    Còn chiếc bình đóng kín
    Trôi nổi đến ngàn phương
    Tâm người chắc cũng thế
    Nếu đóng hết lòng mình
    Bằng những điều cố chấp
    Đời ta mãi điêu linh
    Bạn hiền ơi, nhớ nhé !
    Sống hãy mở lòng ra
    Hạnh phúc sẽ nở hoa...


    [​IMG]
     
    biubu, TONNY Ô and Cụ Bùi like this.
  9. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    HÃY YÊU THƯƠNG KHI CÒN CÓ THỂ...

    Ngày đẹp trời, một cặp vợ chồng khoảng 70 tuổi đến văn phòng luật sư. Họ muốn làm thủ tục ly hôn. Lúc đầu vị luật sư vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau khi nói chuyện với đôi vợ chồng già, ông đã hiểu ra câu chuyện.
    Hơn 40 năm chung sống, cặp vợ chồng này luôn cãi nhau suốt cuộc hôn nhân của họ và dường như chẳng bao giờ đi đến quyết định đúng đắn.Họ chịu đựng được như vậy đến tận bây giờ là vì những đứa con. Giờ con cái đã lớn, đã có gia đình riêng của chúng, đôi vợ chồng già không còn phải lo lắng điều gì.

    Họ muốn được tự do sau những năm tháng không hạnh phúc. Cả hai vợ chồng đều đồng ý ly hôn. Hoàn tất thủ tục ly hôn cho cặp vợ chồng này, với vị luật sư, là điều không hề dễ. Ông thực sự không hiểu vì sao, sau 40 năm chung sống, đến tuổi 70, đôi vợ chồng ấy vẫn muốn ly hôn. Vừa ký các giấy tờ, người vợ già vừa nói với chồng:
    Tôi thực sự yêu ông, nhưng tôi không thể chịu đựng hơn được nữa. Tôi xin lỗi.
    Không sao mà, tôi hiểu…
    – Ông chồng già đáp lời.
    Bên bàn ăn, một không khí im lặng đến khó xử. Món ăn mang ra đầu tiên là gà quay. Ngay lập tức người chồng gắp một miếng đùi gà cho vợ: Bà ăn đi, đó là món bà thích mà. Nhìn cảnh này, vị luật sư nghĩ vẫn còn cơ hội cho họ. Nhưng người vợ đã cau mày đáp lại:
    Vấn đề ở đấy đấy. Ông luôn đề cao mình quá và không bao giờ hiểu cảm giác của tôi. Ông không biết tôi ghét đùi gà thế nào à?.
    Nhưng người vợ không biết, bao nhiêu năm qua, người chồng luôn cố gắng để làm hài lòng bà.
    Bà không biết, đùi gà là món yêu thích của ông, cũng như ông không biết, bà chưa bao giờ nghĩ rằng ông hiểu bà. Ông không biết bà ghét đùi gà, mặc dù ông chỉ muốn dành những miếng ngon nhất, những điều tốt nhất cho bà thôi.

    Đêm đó cả hai vợ chồng già đều không ngủ được. Sau nhiều giờ trằn trọc, người chồng không thể chịu đựng được nữa, ông biết rằng ông vẫn còn yêu bà và không thể sống thiếu bà. Ông muốn bà quay trở lại. Ông muốn nói lời xin lỗi, muốn nói tôi yêu bà.
    Ông nhấc điện thoại lên và bắt đầu bấm số của bà. Tiếng chuông không ngừng reo, ông càng không ngừng bấm máy.
    Đầu bên kia, bà vợ cũng rất buồn. Bà không hiểu điều gì đã xảy ra sau tất cả những năm tháng sống cùng nhau đó. Ông ấy vẫn không hiểu bà. Bà vẫn rất yêu ông nhưng bà không thể chịu đựng cuộc sống như vậy nữa. Mặc cho chuông điện thoại reo liên hồi, bà không trả lời dẫu biết rằng đó chính là ông.
    Bà nghĩ Nói làm gì nữa khi mọi chuyện đã hết rồi. Mình đòi ly hôn mà, giờ đâm lao phải theo lao, nếu không mất mặt lắm. Chuông điện thoại vẫn cứ reo và bà quyết định dứt dây nối ra khỏi điện thoại.
    Bà đã không nhớ rằng ông bị đau tim…

    Ngày hôm sau, bà nhận được tin ông mất. Như một người mất trí, bà lao thẳng đến căn hộ của ông, nhìn thấy thân thể ông trên chiếc đi văng, tay vẫn giữ chặt điện thoại. Ông bị nhồi máu cơ tim trong khi đang cố gắng gọi cho bà.
    Bà đau đớn vô cùng. Một cảm giác mất mát quá lớn bao trùm lên tâm trí. Bà phải làm rõ tất cả tài sản của ông. Khi bà nhìn vào ngăn kéo, bà thấy một hợp đồng bảo hiểm, được lập từ ngày họ cưới nhau, là của ông làm cho bà. Kẹp vào trong đó, bà thấy có một mẩu giấy ghi rằng: Gửi người vợ thân yêu nhất của tôi. Vào lúc bà đọc tờ giấy này, tôi chắc chắn không còn trên cõi đời này nữa. Tôi đã mua bảo hiểm cho bà. Chỉ có 100 đô thôi, nhưng tôi hy vọng nó có thể giúp tôi tiếp tục thực hiện lời hứa của mình khi chúng ta lấy nhau. Tôi đã không thể ở cạnh bà nữa. Tôi muốn số tiền này tiếp tục chăm sóc bà. Đó là cách mà tôi sẽ làm nếu như tôi còn sống. Tôi muốn bà hiểu rằng tôi sẽ luôn luôn ở bên cạnh bà. Yêu bà thật nhiều.
    Nước mắt bà tuôn chảy. Bà cảm thấy yêu ông hơn bao giờ hết. Bà muốn nói lời xin lỗi, muốn nói tôi yêu ông. Nhưng ông đã không thể nghe được nữa....

    [​IMG]
     
    biubu, TONNY Ô and Cụ Bùi like this.
  10. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    "BF" CÓ NGHĨA LÀ GÌ VẬY..?


    Một cậu bé nói với một cô bé:
    – Tớ là BF của cậu!
    Cô bé hỏi:
    – BF là gì?
    Cậu bé cười hì hì trả lời:
    – Nghĩa là Best Friend đấy.
    Sau này họ hẹn hò, chàng trai lại nói với cô gái:
    – Anh là BF của em!
    Cô gái dựa nhẹ vào vai chàng trai, thẹn thùng hỏi:
    – BF là gì hả anh?
    Chàng trai trả lời:
    – Là Boy Friend đấy!
    Vài năm sau đó họ kết hôn, sinh được những đứa con thật xinh xắn, người chồng lại cười và nói với vợ rằng:
    – Anh là BF của em!
    Người vợ dịu dàng hỏi chồng:
    – BF là gì hả anh?
    Anh chồng nhìn đàn con xinh xắn và hạnh phúc trả lời:
    – Là Baby’s Father.
    Khi họ già, họ cùng nhau ngồi ngắm hoàng hôn trước hiên nhà, ông lão lại nói với vợ:
    – Bà nó à! Tôi là BF của bà đấy!
    Bà lão cười với những nếp nhăn trên mặt:
    – BF là gì hả ông?
    Ông lão mỉm cười thật hạnh phúc và trả lời 1 cách thật thần bí:
    – Là Be Forever!
    Khi ông lão hấp hối cũng nói :
    – Tôi BF bà nha.
    Bà lão trả lời với giọng buồn:
    – BF là gì vậy ông??
    Ông lão trả lời rồi nhắm mắt:
    – Là Bye Forever!
    Vài ngày sau, bà lão cũng ra đi, trước khi nhắm mắt, bà lão nói nhỏ bên mộ ông lão:
    – Beside Forever nha ông..

    [​IMG]
     
  11. Ayumi

    Ayumi Thần Tài

    ĐẠO NGHĨA VỢ CHỒNG SẼ TRỌN VẸN KHI BÀN TAY CHỈ NẮM MỘT BÀN TAY...

    Cô gái gia cảnh nghèo khó, bị ép gả cho một anh chàng ngốc nghếch để đổi lấy tiền. Đêm tân hôn, nhìn người chồng khờ khạo ngây ngô, cô chỉ biết khóc, buồn thương cho số phận hẩm hiu...

    Có một anh chàng tên Đậu, ngay từ khi chào đời đã bị gọi là ngốc, nhưng được cái tính tình lương thiện, vì thế mọi người rất quý mến. Gia cảnh nhà Đậu tương đối khá giả, nên đã bỏ tiền “mua” một cô gái về làm vợ chàng ngốc.
    Vào đêm tân hôn, Đậu len lén đến bên cạnh cô dâu, cô gái mới khóc òa lên, xót xa cho số phận hẩm hiu, chỉ vì gia đình không có tiền nên mới phải gả cho gã khờ khạo này. Đậu thấy vợ khóc thì hỏi: “Vợ ơi vợ, vợ làm sao thế, có phải tại Đậu không?”
    Cô gái không trả lời, lặng lẽ nằm xuống giường. Đậu ngồi bên cạnh nhìn cô, một lúc sau thì ngủ gật.

    Cô gái nói: “Đừng có ngủ chung với tôi, tránh xa tôi ra”. Đậu buồn lắm, nhưng cũng không dám nói câu nào, sợ vợ đi mất, nên đành tìm một góc tường để ngủ.
    Cưới nhau được mấy ngày, trong nhà cần phải mua mấy thứ nên Đậu cùng vợ đi ra chợ, hai người mua được rất nhiều đồ. Khi đi qua một sạp bán đồ trang sức, Đậu nhìn thấy một cây trâm cài tóc rất đẹp, nên hỏi bao nhiêu tiền?
    Người bán nói 200 ngàn, cô gái vốn không có tiền, nên nói với Đậu rằng mình có cài tóc rồi, không cần phải lãng phí tiền, bản thân cô thực sự không muốn người trong nhà Đậu hiểu lầm.

    Đậu thấy vợ không mua, thì tự mình mua, rồi nói: “Em là vợ của anh, phải biết cách ăn mặc cho đẹp chứ!”
    Nói xong, Đậu lấy tiền trả cho người kia, rồi cầm cây trâm đưa cho vợ. Cô gái rất ngạc nhiên và có chút động lòng trước cử chỉ quan tâm chân thành của Đậu. Từ hôm đó, cô dần dần tiếp nhận người chồng ngốc nghếch này.
    Thời gian qua đi, cô càng ngày càng thương Đậu. Chàng Đậu của cô dễ thương và cũng là người hiểu chuyện lắm.

    Có một ngày, hai vợ chồng đi ra ngoài, trên đường về nhà, vợ Đậu bị một nhóm lưu manh buông lời trêu chọc. Đậu vì bảo vệ vợ đã ẩu đả với bọn chúng, bất ngờ một tên rút dao chém Đậu hai nhát rồi bỏ chạy.
    Vợ Đậu vội vàng chạy tới, khóc không ngừng, Đậu thì thào khuyên vợ: “Em đừng khóc, Đậu có thể bảo vệ được em mà, nhưng bây giờ Đậu thấy khó thở quá, em có thể gọi một tiếng “ông xã” không?”

    Cô gái không ngờ được đến lúc này, Đậu còn nghĩ tới mình như vậy, thực ra cô đã coi Đậu là chồng từ cái ngày mua trâm cài tóc kia, cô khóc nói: “Ông xã, anh có sao không?” Đậu nhìn vợ với ánh mắt tràn ngập hạnh phúc rồi từ từ ngừng thở...
    Câu chuyện tưởng chừng như đơn giản, nhưng lại khiến chúng ta phải suy nghĩ thật nhiều. Chàng trai ngốc nghếch vì người khác mà hy sinh chính bản thân mình, nhưng có thể thấy nơi Đậu một tâm hồn rộng lượng, anh biết rõ người vợ cần anh bảo vệ, anh thực sự yêu thương vợ của mình.

    Ngày nay, người ta yêu nhau xưng hô chồng chồng vợ vợ, nhưng dường như chưa hiểu được đạo nghĩa vợ chồng. Hãy nhớ, sau khi gọi vợ rồi, thì đừng làm cho họ bị tổn thương.
    Vợ chồng ăn ở với nhau, trông cậy vào nhau lúc ốm đau bệnh hoạn, chứ lúc khỏe mạnh, thảnh thơi, dễ gì ai lại cần tới ai. Dù vui buồn, sướng khổ, hay gặp lúc nguy nan thì cũng phải yêu thương đùm bọc nhau, đó mới là phải đạo. Đạo nào sâu cho bằng đạo vợ chồng.
    Người chồng là tay trái, người vợ là tay phải. Tay trái sờ tay phải không có cảm giác gì, nhưng có một ngày, tay trái chảy máu, tay phải nhất định sẽ giúp cầm máu.

    Có một ngày, tay trái ngứa ngáy, tay phải nhất định sẽ gãi ngứa cho tay trái.
    Có một ngày, tay trái cầm đồ mệt mỏi, tay phải nhất định sẽ giúp tay trái bưng đồ.
    Cho nên không được ghét bỏ tay phải của bạn, càng không thể ghét bỏ tay trái của bạn. Bởi vì tay trái nắm tay phải mới tạo nên cuộc đời trọn vẹn, nắm bàn tay của nhau tới tận cuối đời, giúp đỡ nhau trong lúc hoạn nạn, bình đạm mới thật là yên vui.
    Một người cả đời chỉ yêu bạn, thương bạn, lo lắng cho bạn, đây chính là hạnh phúc.

    Vạn người theo đuổi không bằng một người yêu thương.
    Vạn người nuông chiều không bằng một người thấu hiểu.
    Không phải tất cả mọi người trên đời này đều có thể yêu nhau bằng tất cả trái tim.
    Những ai đi lướt qua đều là cảnh, những người đụng phải vai đều là khách.
    Người nhớ bạn, yêu bạn mới là người chia sẻ ngọt bùi cùng bạn


    Hãy trân trọng! Trân trọng..!


    [​IMG]
     
    Cụ Bùi and Lãnh Huyết like this.
  12. Lãnh Huyết

    Lãnh Huyết Thần Tài

    MƯA ĐÊM...

    Mưa đêm ướt kẻ không nhà
    Ướt chân lãng tử
    Ướt hoa giang hồ
    Ướt đời lỡ vận sa cơ
    Ướt mình nhau đắng
    Ướt mình mọc hoang
    Mưa đêm giọt chảy giọt tan
    Giọt vào tận cổ
    Giọt tràn vào tai
    Gió chen vào tiếng thở dài
    Trần ai món nợ làm người
    Lấy thân gánh phận đành thôi
    Xanh rêu ...
    Cõng mình cõng cả kiếp chèo
    Trọn đời gắn với gieo neo
    Mưa đêm xoá vết
    Để lòng buồn lại ngậm ngùi quanh ta
    Đèn đêm nhỏ giọt lệ nhoà
    Cho lóng sáng ngỡ hoang tàn
    Ta ôm một khối thời gian
    Lăn qua quá khứ
    Gom ngàn đau thương
    Về đâu cũng chẳng bận lòng
    Nắng mưa làm bạn gió sương làm nhà
    Giọt mưa đêm nối nhau qua
    Đời ta như khách rất xa ghé vào
    Giọt rơi khép miệng chi nào
    Cảm thông buông tiếng giữa bao la trời
    Thế rồi mưa chẳng ngừng rơi
    Vẫn mình ta hứng một đời mưa đêm
    Giọt cao giọt thấp ngủ quên
    Chiêm bao nửa giấc lênh đênh kiếp người
    Sáng mai có lá lên tươi
    Có hoa nở sớm reo cười vườn ai
    Một ta vẫn giữa đường dài
    Trần ai món nợ làm người ....

    [​IMG]
     
    Cụ Bùi thích bài này.