Các mẹ ạ, cứ mỗi đận giời giở lạnh tôi lại mở cửa sổ ngồi hít, nhìn xa xăm và mơ mộng. Hôm nay mình dậy sớm và nghĩ về chiếc điện thoại. Có những thứ mắt không nhìn thấy được, ví dụ như tình yêu hay sóng điện thoại. Nhưng nó hiện hĩu và kết nối tất thảy chúng ta. Tuyệt nhiên không một dòng quảng cáo nhé, nghi ngờ mọi hành vi miu sinh trong sáng của người khác là việc không bao giờ nên làm. Nhưng các mẹ có quyền nghi ngờ về mọi hành vi nhìn có vẻ trong sáng của đàn ông và chiếc điện thoại của anh ta. Tôi thích sờ ngắm mobile của đàn ông, nếu nó không có mật khẩu tôi không bao giờ xem tiếp, chủ nhân nó hẳn là một người tin yêu đồng loại và suy luận chủ quan về họ là tội ác. Thậm chí nhiều anh còn không biết nó bao nhiêu GB nữa ấy. Vài thế kỷ trước người ta nói rượu là chiếc xẻng tốt nhất để đào bới đời tư con người, thế kỷ này là chiếc điện thoại di động. Tôi thi thoảng nhìn nghiêng chéo điện thoại của ai đó, nếu vị trí trên cùng màn hình có vết dầu ngón tay xoạc ngang đậm nét. Tôi bắt đầu hỏi “Mày đang ngoại tình à?”, vô số thảng thốt nhìn thẳng mắt đầy hoang mang dị nghị. “À, có gì đâu, những thằng thường xuyên phải xóa tin nhắn dòng đầu tiên sau khi đọc thường như vậy”. Bọn chúng cười, len lén thu điện thoại về, một lúc sau kín đáo lấy gấu áo thoăn thoắt lau màn hình như thể nó vừa rơi xuống cống. Các anh hay sms qua lại với 1 số khác không lưu tên trong danh bạ cũng vậy. Chủ nhân những chiếc iPhone đến 3 giờ chiều pin vẫn còn gần 80% thường là người cô đơn. Những gã điện thoại trầy trụa xước đều cẩu thả, vô trách nhiệm trong cuộc sống. Những gã đến quán café bày một mớ điện thoại đắt tiền lên bàn đa số là dân cờ bạc, con nợ mãn tính. Hay vô số anh già ơi là già mà app toàn Zalo với Wechat trang trọng đặt trên màn hình chính rặt lũ mơ mộng và tin tuyệt đối vào tình yêu qua đường. Nếu ai đó kể với tôi họ thường đi ngủ trước 9 giờ tối, tôi biết chắc chắn họ dùng Nokia 1200.
Cu bui oi giúp cháu giãi giâc mo,thây co ngui đem đên cho cháu rât nhiêu giây tiên vang,vây cháu co xui ko,co thê là sô mâycu oi.con cam on cu.lat sau thây thăng em ba con no thu 6 treo lên noc nha,rôi chuyên qua ngôi trên cai cây cô thu.xin chi day dum con cam on cų
Pin của Cụ Bùi hết mịa nóa từ mùa Đông năm trước. Sau 1 năm miệt mài uống rượu Ba kích rừng nóa lên được cóa 12% là kịch bậc
Đi bán cái ...ấm trà noại to oày.Khuya mí zdìa á.Lúc đó giải mơ xong chỉ oánh được xskt bên Afghanistan hoai,bạn gắng chờ nhá.Chúc bạn
sứt quai thì cho k cũng chả ai lấy, nói gì bán ấm nài đánh mẻ 1 phát là đi ăn mày nửa tháng mới lấy lại vốn
CHỊ ƠI ! ( truyện ...à ơi ) Tôi về quê, xin chân cạo giấy văn phòng, sau mấy năm chu du trong Nam. Với mức lương theo thang bậc thấp nhất của nhà nước ( 290.000 x hệ số xx ). Hàng tháng, lĩnh tiền xong đưa cho mẹ còn không đủ tiền ăn. Tôi liền tính kế đi làm thêm. Nghĩ mãi, chả biết làm gì, mình văn dốt, võ dát, đi buôn không được, ra đường trấn lột sợ họ trấn lại mình. Bế tắc, đang định bỏ xừ việc quay vào nam. Đúng lúc ấy may quá, một lần mang hồ sơ đi phô tô, chị chủ cửa hàng đang thiếu người đánh máy. " Chú đến đây đánh máy thuê cho chị, chịu khó cũng có thêm ít tiền đấy ! " Chị bảo, sau khi nghe tôi nhăn nhở xin chị bớt ít tiền trong hóa đơn, để đổ xăng. Trúng tủ, hồi trong Nam, tôi đi học, có luyện thêm món gõ phím mười ngón. Nói chả ngoa, các em cùng lớp với tôi, đều thua xa tôi khoản này. Mỗi lần tôi ngồi vào bàn máy tính, mười ngón tay tôi dạo trên bàn phím điệu nghệ , rào rào, choanh choách, nhìn nghệ thuật hơn cả nghệ sĩ chơi đàn piano. " Vâng ! Em đến làm ngay từ hôm nay chị ạ ! " tôi nhận lời luôn và ngay tối hôm ấy bắt tay vào việc. Chị chủ quán rất hài lòng, khi thấy tập hồ sơ của khách giao cho, tôi chỉ đánh trong một tối, nếu người khác, phải hai tối, có khi còn hơn. Nhưng vì vậy, đang khoán giá hai nghìn một tờ đánh máy, chị hạ xuống còn nghìn rưỡi. Hình như cái vía của tôi cũng tốt, Từ khi tôi đến làm thuê cho chị, người ta cứ mang bản thảo đến ùn ùn. Dù trình của tôi có giỏi đến mấy, cũng chả kịp. Chị thấy thế đọc cho để tôi đánh . " Thế cho nhanh em ạ ! ". Cũng vẫn tốt, vì nếu vừa ngó vừa gõ hơi mỏi mắt, và tôi lại có thêm tiền. Nhưng, từ lúc chị giúp, tốc độ của tôi lại chậm đi. Cho dù tôi rất cố gắng ! Chị vừa sinh con được vài tháng, phụ nữ đang kỳ cho con bú thì...vô tư , hồn nhiên lắm, chứ không như các cô gái. Lúc chưa có còn thì che che, giấu giấu, lúc có rồi thì ngồi trước cửa phanh nó trước bàn dân thiên hạ, cho thằng con chùn chụt, nắn bóp hiên ngang, làm lão hàng xóm đang sửa xe nhà bên gõ mẹ búa vào tay. Bà chủ của tôi cũng vậy, vô tư tư lắm ! cứ lúi cúi trước mặt tôi. Chả ý tứ gì cả ! Tôi là thanh niên chưa vợ, mà chị cứ treo hai cái quả bầu trắng phau phau, đung đưa trước mặt, không có đồ gì bảo vệ ngoài cái áo mỏng. Khiến chữ tác tôi đánh thành chữ tộ suốt. Đã thế, quanh bàn làm việc, ngoài mùi giấy, mùi mực in, lại thoang thoảng... mùi sữa . Tôi không thích sữa lắm, nhưng cái mùi sữa này gây cho cảm giác khó tả, lại đánh chữ tộ thành chữ tác .... ----------------------------- ...Mười năm sau. Tôi đã trở thành một ông chủ doanh nghiệp. Một lần, đi ký hợp đồng với đối tác, một doanh nghiệp cung cấp thiết bị văn phòng lớn nhất nhì thành phố. Tôi nhìn anh giám đốc thấy quen quen, nhưng tạm thời chưa nhận ra là ai. Có lẽ anh cũng có cảm giác như thế, khi thấy ánh mắt ngờ ngợ của anh nhìn mình. Chúng tôi nhanh chóng ký kết và ra một quán nhậu lộng gió bên bờ sông Lô ăn mừng thương vụ thành công tốt đẹp. Chắc vì cảm giác quen quen, mà tôi với anh nói chuyện rất thân thiện, một phần rượu cũng làm cho người ta cởi mở với nhau hơn. Sau khi ngà ngà, tôi và anh tâm sự với nhau về những vất vả, khó khăn khi bắt đầu lập nghiệp của mình. Anh trầm trầm, rưng rưng : - Nói thật với chú, hồi đó, không có bà xã anh đảm đang, tháo vát như thế. Chưa chắc anh được như ngày hôm nay. Vợ chồng anh chị bắt đầu từ một quán phô tô, đánh máy vi tính đi lên.... - Làm nghề đánh máy vất lắm anh ạ, em... từng trải qua rồi nên biết. Thế trước kia quán nhà anh chỗ nào ?_ Tôi hỏi lấy lệ. - Ở nhà số X, đường Y. - Có con gì đốt làm tôi nhột nhột sau gáy. Anh không để ý, tiếp tục khen vợ : Bà xã anh hồi ấy mới sinh con vài tháng nhưng đêm nào cũng phải ra quán ngồi cặm cụi làm. Đến nỗi đứa con anh sau này nó phải kêu : " Ngày con còn bú mẹ, lúc nào cũng thấy cái tí có mùi mực in ..." Hình như, tôi đã nghe câu chuyện này ở đâu đó. Chỉ nhớ mỗi đoạn kết của anh chàng đánh máy thuê : "....Tôi về nhà, trên mười ngón tay, ngoài mực in lem nhem, còn phảng phất một mùi thơm ngầy ngậy. Mùi sữa . "
Nhật kí GATO Ngày... Sao mình ghét mấy con bé cùng công ty mình thế. Xấu bcm ra nhưng lúc nào cũng nghĩ mình đẹp. Trước khi vào nhà vệ sinh còn làm kiểu tự sướng, sửa nửa tiếng xóa nhăn, mắt cho to ra hoang hoải, chân kéo rõ dài... úp lên phây với dòng: " Ai có thể cùng em gánh nỗi buồn này..." Mình biết giải quyết nỗi buồn đấy chỉ có chóa, cơ mà bao anh vào: Em ơi, em hãy để anh...Em ơi! Đừng buồn nữa... Miạ, nó mà đừng BUỒN nữa thì tắc ống tiêu hóa kít ựa ra đằng mồm dồi. Ngày... Hôm nay con bé Long Lanh lại chụp bikini pót lên, ngực như hai nồi cơm điện. Chân dạng ra cả tiểu đoàn lính thủy chui lọt, người đâu vô duyên. Đẹp thì đẹp tâm hồn, chứ khoe thân thế thì cũng loại vứt đi. Bao thằng vào khen NGON mà ko biết nhục. Ngày... Sáng gìơ lướt face chán iả ra. Chả có gì hay ho, nhạt vcđ. May có bài thơ của em Quắn, đọc còn tạm tạm. Em này giáo viên gì mà nói tục như ranh. Thơ mình ko biết làm chứ mình mà biết thì thơ nó phải gọi mình bằng cụ. Ngày... Hôm nay bọn cuồng face chia sẻ bài báo gì mà cô giáo giỏi toán yêu thơ...Biết nó giỏi toán à, mà yêu thơ ai chả yêu. Nay nhìn thấy nhân vật chính bài báo mà mình chỉ muốn tát cho nó phát. Chắc gì đã giỏi toán bằng mình. Mình vẫn còn nhớ: a cộng bê tất cả bình phương bằng a bình cộng hai a bê cộng xê bình... Đấy, thần đồng thế mà báo chí ko biết đến, cho chúng mày thiệt. Giời. Ngày... Mình ủn chết cụ lão DÂM CÔNG TỬ này đi. Ngày nào cũng úp ảnh bồ xong kể mua cho bồ bộ phân són 50 củ. Nó mà đẹp đã chả phải đánh phấn. Hãnh diện đếu j mà khoe. Ngày... Cái em ÁNH DƯƠNG suốt ngày đăng mình xinh đẹp, ai chả biết ẻm đẹp. Có nhất thiết gào lên thế không. Có khi bơm vú, hút mỡ, gọt cằm, căng da, nâng mũi hết các cái rồi cũng nên. Mình mà có tiền còn đẹp hơn ẻm ấy. Xí... Ngày... Cả tháng mới nấu được bữa ăn ra hồn thì chụp vội vàng pót. Phờ ren vào ủ uôi em dâm đãng quá. Em nấu ăn ngon qúa, ai làm chồng em thật hạnh phúc, tình yêu của đàn ông đi qua cái dạ dày. Biết đâu nửa tháng nó ăn cơm hàng mì gói. Hia hia... Ngày... Mình yêu thầm anh Ái trên phây. Thơ anh tình quá, chung thủy quá, da diết nồng nhiệt quá. Cái gì mà: " ...Chuyện đời mà đơn giản Anh cũng như bao thằng Đàn ông thời khốn nạn Buồn gì chút gío trăng..." Tiếc là anh có vợ rồi. Thế mà bao đứa cứ lẳng lơ đong đưa. Mình ghét. Ngày... Nay gom được năm triệu đi sửa mũi. Bác sỹ bảo giá sửa là 10 triệu. Mình bảo thế anh sửa tạm cho em một lỗ, lỗ kia tháng sau em sửa. Lão bảo thôi, em gom đủ tiền đi anh sửa luôn cả mắt, miệng, da, ngực, gọt cằm...cho em một thể. Khó hiểu thật! Về! Tải phần mềm phô tô won đờ cái là đỡ phải sửa tốn tiền. Hí hí... ( Còn nữa...) nguồn: đi ăn cắp