Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Bụi dặm dài đâu phủ bóng hào hoa Đời nhiều ngả nhưng chỉ hai lối rẽ Lối dương gian và lối của thiên đàng Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Ái ân kia coi như lỡ một cung đàn Em vội vã bỏ chèo vào sương khói Vợ em - thuyền lặng bến xanh xao Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Cha diệu nhiều cho ngót bớt nỗi đau Mẹ bạc tóc và hằng đêm vẫn khóc Đợi bình minh mang bóng dáng em về Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Dưới âm sâu có châu chấu cào cào? Đường vào ngõ có rào dâm bụt đỏ? Có trường làng hay hội trại đêm thâu? Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Cha vẫn thường ra bến buổi em đi Mẹ vẫn đón vào ngày đầu và giữa tháng Con tàu xa trong mướt mát lưng đồi Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Lũ cháu thơ ngây nhắc tên chú mỗi ngày Các anh chị những đêm về mộng mị Ngỡ như chưa hề có cuộc chia li... Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Cuối dặm dài sẽ gặp lại nhau thôi Mẹ lại bế bồng em như thuở trước Cha quạt luôn tay tơi tả cả trưa hè Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Cuối dặm dài sẽ gặp lại nhau thôi Bốn anh em lại giành nhau cơm nguội Chí chóe tranh ăn rồi nức nở chịu đòn. Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ Cuối dặm dài sẽ gặp lại nhau thôi Để cho một thuở xa xôi Ồi ồi gió hú lưng đồi chiều hoang. Thôi em nhé Ngủ ngon và rong chơi vui vẻ.
Dàn số: 51, 54 Ngưỡng cực đại xuất hiện dàn số là: 11 ngày tính cả ngày về (07/01/2009 đến ngày 18/01/2009) Ngày gần nhất cả dàn về là: 17/03/2015, tính đến nay là: 19 ngày
Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy, có lá buồn gầy Dù sao, dù sao đi nữa tôi cũng yêu em ... Niệm Khúc Cuối
Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên Mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên Bao đêm tôi đã một mình nhớ em Đêm nay tôi lại một mình.. một mình
Hãy yêu nhau đi khi rừng thay lá Hãy yêu nhau đi dòng nước có trôi xa Nước trôi qua tim đong đầy trí nhớ Ngày mãi mong chờ ngày sẽ thiên thu... Hãi êu nhao đêy
Biển muôn đời mênh mông bát ngát Sóng dập dờn khao khát yêu thương Lòng người khi đã tơ vương Mặc cho dâu bể trăm đường éo le Duyên kỳ ngộ trời se không chặt Nợ dương gian đã đặt kiếp này Trách thầm con tạo vần xoay Để người chua xót, đọa đày vì yêu Tình xao xuyến, hồn phiêu mây gió Đêm ngắm vầng trăng tỏ cô đơn Nghe như có tiếng dỗi hờn Bến sông xưa vọng tiếng đờn tương tư Ai về đó nửa hư, nửa thực ? Trang giấy buồn nét mực chưa khô Vần thơ, con chữ nhấp nhô Như thuyền giữa biển sóng xô dập vùi Đêm chiếc bóng ngậm ngùi lưu luyến Áng mây sầu quấn quyện hồn mơ Bóng ai trong khói sương mờ Cùng ta thổn thức - đợi chờ trăm năm.
Cái nắng theo nàng khẽ đến chơi Ngàn tia tỏa sắc giữa lưng trời Cho chàng gió hát ngân nga nhộn Để chị mây cười khúc khích vui Gót ngọc chân ngà đưa dáng bé Môi hường mắt biếc níu hồn tôi Người hay cảnh hỡi làm rung động Chợt trái tim nghe thổn thức rồi.
Chang chang nắng cháy giữa trời Tình em nông nỗi biển khơi đong đầy Bên triền hứng cát cuồng bay Bỏng rát khô khốc,lệ gầy hanh hao Núi ơi núi mấy tầng cao Núi che thương nhớ cuộn trào tim em Cát bỏng ,hạt cát lèn chân Gió Lào quạt lữa,đất cằn úa xanh Hàng dương khắc khoải trĩu nhành Tương tư nặng hạt,rơi vào thinh không Suối khô nứt nẻ ruộng đồng Phơi mình cháy nắng mà lòng xốn xang Gió ơi đếm ngược thời gian Áp lên nhung nhớ,nồng nàn tình em..
Bóng say vỡ nát trời chiều Miệt mài xua nắng ấp yêu mưa hè Khẻ dậm sợ át tiếng ve Phượng hồng vun cánh tàn che lầu đài .. Bài thơ nghiêng nón chờ ai.. Để tà áo trắng cuốn hoài tình anh
Cỏ cháy đồng hoang xót xa lòng Đông phong vô lực xoáy Hàn Phong Hoa tàn lá rụng trơ tàn phiến Rượu cay muối mặn ngóng ai trông Cỏ cháy tình xưa hóa tro rồi Tình biệt, biệt ly cách chia phôi Để rồi tóc mướt thay màu bạc Đỉnh núi mang mang gió mây trôi Cỏ cháy tình gió biết về đâu Đông về đất trời cũng thay màu Bạc tình bạc nghĩa bạc duyên phận Mưa ngâu biền biệt trắng mưa ngâu
Ðức hạnh là ở nơi rất nhỏ nhặt mà tập thành: "Vật dĩ thiện tiểu nhi bất vi" nghĩa là đừng coi những chuyện thiện nhỏ mà không làm, rồi chỉ chờ làm những chuyện thiện lớn. Chuyện thiện lớn chẳng có nhiều đâu. Núi to là do từng hạt bụi nhỏ kết tập thành, bụi tuy nhỏ nhưng kết tập nhiều thì thành một khối núi lớn. Ðức hạnh tuy là nhỏ, nhưng nếu mình tích tập nhiều thì cũng có thể thành một khối đức hạnh lớn vậy. (HT. Tuyên Hóa)