Sau 3 năm ngủ đông.Tự nhiên,năm mới tới.Bỗng dưng,muốn làm 1 cái gì đấy.Chẳng hạn,Phi thương bất phú. Hem lẽ,liều mình 1 chuyến: 1 là đời lên hương,2 là đời xuống hố tiếp....vậy
CU TÍ Cu Tí năm nay 6 tuổi học trường tiểu học lớp 5 . Học được một tuần thì cu Tí chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì cu Tí nói là tại chương trình học quá thấp so với trình độ của cu Tí và cu Tí xin cô cho lên học bậc trung học . Cô giáo dẫn cu Tí lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện . Ông hiệu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi cu Tí một số câu hỏi về Khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Tí về kiến thức tổng quát, nếu cu Tí trả lời đúng ông sẽ cho cu Tí nhảy lớp . - Hiệu trưởng : 25 lần 25 là bao nhiêu ? - Cu Tí : Dạ là 625 - Hiệu trưởng : Công thức tính diện tích vòng tròn ? - Cu Tí : Dạ là bình phương bán kính nhân Pi - Hiệu trưởng : Nước bốc thành hơi khi nào ? - Cu Tí : Dạ khi nước sôi ở 100°C .. .. Sau gần 1 tiếng "tra tấn" cu Tí, câu nào cu Tí cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng về kiến thức khoa học của cu Tí và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát : - Cô giáo : Con gì càng lớn càng nhỏ ? Ông hiệu trưởng hết hồn nhưng cu Tí trả lời ngay - Cu Tí : Dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ - Cô giáo : Cái gì trong quần em có mà cô không có ? Ông hiệu trưởng xanh cả mặt - Cu Tí : Dạ là 2 cái túi quần - Cô giáo : Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất ? Ông hiệu trưởng run lên - Cu Tí : Dạ ở Phi Châu - Cô giáo : Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô ? Ông hiệu trưởng chết điếng người - Cu Tí : Dạ là cái đầu gối - Cô giáo : Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt ? Ông hiệu trưởng hóc mồm ra - Cu Tí : Dạ là cái lưỡi - Cô giáo : Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình? Ông hiệu trưởng ra dấu không cho cu ti trả lời nhưng cu tí đáp ngay - Cu Tí : Dạ là cái giường ngủ - Cô giáo : Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng ra ? Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo - Cu Tí : Dạ là dầu sơn móng tay - Cô giáo : Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra ? Ông hiệu trưởng gần xỉu - Cu Tí : Dạ là cây cà lem Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với cu Tí : Thầy cho con lên thẳng đại học vì nãy giờ thầy đáp không trúng được 1 câu nào hết !!! _(Sưu tầm)-
Làm giàu ko khó.cái khó là làm mãi ko giàu.Học lại vậy... Sự khác nhau giữa người giỏi và bọn... dở hơi Với sự thông minh và dí dỏm của mình, nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần đã liệt kê những cách phân biệt và nhận biết đâu là người giỏi và đâu là bọn... dở hơi! Người giỏi biến công việc nhàm chán thành tác phẩm, sau đó thưởng thức chúng. Bọn dở hơi biến tác phẩm thành công việc sau đó cặm cụi làm. Người giỏi đi trễ nhưng sẵn sàng giải quyết và hoàn thành công việc bất kể giờ giấc nào, bất kể giá nào. Bọn dở hơi đi rất đúng giờ nhưng lãng công. Người giỏi quản lí trên thành quả. Bọn dở hơi điểm danh. Người giỏi giao việc và tin tưởng, bọn dở hơi liên tục để ý rình mò nhưng không có phát kiến. Người giỏi đánh giá thành công và thất bại. Bọn dở hơi bói móc và truyền cảm hứng lo sợ. Người giỏi biết tưởng thưởng người khác và lơ đi lỗi lầm của kẻ khác. Bọn dở hơi bới móc ra lỗi và liên tục cướp công. Người giỏi nhân hậu trong mọi công việc. Bọn dở hơi tàn nhẫn trong mọi mối quan hệ. Người giỏi im lặng. Bọn dở hơi nguyền rủa. Người giỏi trung thực, trung dung. Bọn dở hơi nịnh nọt, xu thời. Người giỏi nói ra ý của mình. Bọn dở hơi nói ý của lãnh đạo, hoặc mượn lãnh đạo để nói ý của mình. Khi một lãnh đạo ra đi. Người giỏi tưởng nhớ. Bọn dở hơi chửi rủa. Người giỏi nhìn về khó khăn của tương lai và khắc phục nó. Bọn dở hơi nhìn vào thành công quá khứ, và liên tục nhai lại. Người giỏi tĩnh lặng. Bọn dở hơi chạy lăng xăng. Người giỏi có vẻ biết rất ít nhưng biết chắc. Bọn dở hơi cái gì cũng có vẻ biết. Người giỏi sử dụng người giỏi hơn mình và biết cách dùng. Bọn dở hơi luôn muốn sử dụng người dở hơn hắn và trù dập. Người giỏi tin vào mình. Bọn dở hơi muốn người khác tôn vinh. Khi cho một tí quyền hành. Người giỏi tìm giải pháp. Bọn dở hơi tìm vây cánh và triệt tiêu sự phát triển. Người giỏi đề cao sáng tạo. Bọn dở hơi đề cao sự làm lụng. Người giỏi biến một công nhân thành nghệ sĩ. Bọn dở hơi cố biến một nghệ sĩ thành công nhân. Người giỏi yêu cuộc sống. Bọn dở hơi hoang mang và cố chiếm đoạt cuộc sống của người khác. Người giỏi nhìn vào chính mình. Bọn dở hơi rình mò người khác và bới móc. Người giỏi biến việc lớn thành việc nhỏ. Bọn dở hơi thổi phồng việc nhỏ thành việc lớn.
iem thì suy nghĩ khác h.giống như là trog kinh doanh.chúng ta cần tạo nên 1 thương hiệu vậy đó.cafe vĩa hè nhiều khi ngon rẻ hơn cafe trung nguyên chẳng hạn.nhưng cta bỏ tiền ra ún đó là ta mua cái sang chảnh.cái thương hiệu. vì thế cho nên.1 là phải nổi tiếng như lam trường.2 là phải tai tiếng giống năm cam thì ng ta mới biết.chứ bthuong như e và h thì ai ng ta biết.hì nên 1 là giỏi.2 là dở hơi.thôi chọn đại nó dở hơi cho rùi.vì giỏi ko đủ tầm.mà khổ nỗi dở hơi kiểu này cũng làm chưa được nà.vì khó quá
cơ hội chuyển đen thành đỏ.... cỏ may nói chuyện hay quá đê.... hèn gì bữa mình đi gải mã bị cỏ may chíc quá trời... híc híc..
khỏe rồi hả anh troai?bịnh gì mờ nằm viện kinh zậy? cỏ may nằm ở ngoài nghĩa trang hẻm?ta nói.bịnh ko thăm đâu.chít thăm lun thể.nhưng mờ giờ có gì ra ngoải có iem làm bạn rùi hen