Làm gì mà để bị Bannid rồi ông tướng Mất người post nhạc ùi Cà rem thấy vào đây là anh em không à....nhường nhịn nhau tý thì vui vẻ hơn....hơn nhau một lời nói cũng hong được gì , thua nhau một lời nói cũng hong mất gì vậy thì trách nhau vì một lời nói chi cho mất đoàn kết nè.... Cà rem dễ lắm , ai đúng thì cà rem sai , ai một thì cà rem hai nếu có người hai thì cà rem ba cũng được.... Hihi.....hi vọng anh em đoàn kết và chia sẽ với nhau dù vui dù buồn dù thắng dù thua
Ngẫm nghĩ cuộc sống này cũng phức tạp lắm chứ chẳng phải chuyện chơi......làm vui và vừa lòng nhiều người cũng khó lắm đa Bởi vậy , cuộc sống này chỉ tương đối thôi chứ làm gì mà có tuyệt đối cho được...mà mấy ai hiểu chứ
Không cần biết em là ai. Không cần biết em từ đâu. Không cần biết em ngày sau. Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng. Ta yêu em qua đông tàn ngày tận. Yêu em như yêu vùng trời mênh mông. Không cần biết đêm dài sâu. Không cần biết bao gầy hao. Ta ngồi đếm tên thời gian. Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi. Như xa xôi nay quay về gần gụi. Yêu em khi chỉ biết đó là em. Để rồi từ đó ta yêu em không ngại ngần. Để rồi từ đó trong bước chân nghe gần hơn. Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng. Rồi từng chiều đến mang nỗi buồn vô biên. Cho dù biết em rồi đi. Cho dù biết không chờ chi. Nhưng lòng vẫn nghe cuồng si. Nghe trong ta quên đi lòng sầu hận. Ta yêu em chưa bao giờ một lần. Yêu em vì chỉ biết đó là em.
Má nói thôi đi, cái thằng đó nhà giàu chắc gì nó thương thiệt, gia cảnh mình nghèo con nên biết phận gối rơm.
Anh vẫn nhớ em dù tụi mình chưa hẹn Anh sửa cái tánh cộc cằn để mẹ quý em yêu Đêm qua phà Cần Thơ anh nhìn theo con nước lớn Có dòng nước nào về Chợ Mới để thăm em. Ơi! Dòng sông.... mang nước.... đi nơi nào Có về quê em ghé thăm đôi điều Răng Anh nhớ thương em nhiều Trông vời xa Dường như trông thấy chiếc áo nàng phơi Dòng sông Chợ Mới người ơi! Thương nhớ hoài dù chưa hẹn trầu cau....
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ ghé chốn quê hương xa rời người cất bước ly hương Xin được làm gió dập dìu đưa điệu ca dao Trái bể phiến sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau Xin sống lại tình yêu đơn sơ, rong chơi những ngày đầu hè, ba vá miếng dừa để mòn sương, dãi nắng dầm mưa Xin nắng hạ cội nguồn một mình ngồi nhớ lũy tre xanh dạo quanh, khung trời kỷ niệm Chợt thèm rau đắng nấu canh ...
Nhìn lá me bay nhớ kỷ niệm hai chúng mình Ngày đó quen nhau vương chút tình trên tóc mây Ðôi mắt thơ ngây, hoa nắng ươm đầy Ðẹp tựa như lá me bay nên tình anh trót vay Ngày đó yêu nhau chúng ta thường qua lối này Từng lá me bay vương gót hài hoa bướm say Tơ nắng đơm bông, trên má em hồng Ðẹp tựa như lá me rơi khung trời xanh ước mơ Ta xa nhau Lúc hè về rơi xác phượng buồn Nẻo thành đô khói ngập trời Vùng luyến thương ơi... Mùa thu dâng cao Biết là người yêu đang mong Xin hiểu giùm Lửa còn đốt cháy quê hương... Giờ đã xa nhau những kỷ niệm xin vẫy chào Vùng lá me bay năm tháng dài thương nhớ ai Em cố quên đi, thương nhớ làm gì Tình mình như lá me rơi trên dòng xuôi biển khơi....
Trời còn làm mưa Mưa rơi mênh mang Từng ngón tay buồn Em mang em mang Đi về giáo đường Ngày chủ nhật buồn Còn ai còn ai Đóa hoa hồng Cài lên tóc mây Ôi đường phố dài Lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm Ru em nồng nàn Ru em nồng nàn Trời còn làm mây Mây trôi lang thang Sợi tóc em bồng Trôi nhanh trôi nhanh Như giòng nước hiền Ngày chủ nhật buồn Còn ai còn ai Đóa hoa hồng Vùi quên trong tay Ôi đường phố dài Lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm Ru em giận hờn Ru em giận hờn Trời còn làm mưa Mưa rơi mưa rơi Từng phiến băng dài Trên hai tay xuôi Tuổi buồn em mang Đi trong hư vô Ngày qua hững hờ Trời còn làm mưa Mưa rơi mưa rơi Từng phiến mây hồng Em mang trên vai Tuổi buồn như lá Gió mãi cuốn đi Quay tận cuối trời Trời còn làm mưa Mưa rơi thênh thang Từng gót chân trần Em quên em quên Ôi miền giáo đường Ngày chủ nhật buồn Còn ai còn ai Đóa hoa hồng Tàn hôn lên môi Em gầy ngón dài Lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm Ru em muộn phiền Ru em bạc lòng.....