Huyền Thoại Người Con Gái Loài ngọc đá mang tên em đã hơn mấy mùa gọt đau từng phiến Loài hoa trắng mang môi em đã hơn mấy lần ủ nhụy hương đêm Loài rêu biếc mang mắt em đã hơn mấy lần phiêu du dòng nước Loài sen trắng mang tay em về trên vóc ngà rừng sâu không tên Đêm lắng sầu sương xuống đọng hàng cây khô bao kiếp cuối đầu Đôi mắt buồn nghe dỗi hờn, hồn lạc về đâu, đời lạc về đâu? Loài tuyết trắng trong tim em từ lâu vẫn còn ngủ yên trìu mến Loài mây trắng mang tóc em về trên chín tầng gọi nhau gió lên Loài ngư nữ mang thân em ngủ yên giấc nồng trong câu hát thiên thần Loài chim trắng mang chân em về nơi suối cạn biển khô không tên.
Có Những Niềm Riêng Có những niềm riêng làm sao nói hết Như mây như mưa như cát biển khơi Có những niềm riêng làm sao ai biết Như trăng trên cao cách xa vời vợi. Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt Như cây sau mưa long lanh giọt sầu Có những niềm riêng làm tim thổn thức Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười. Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời Ôi nỗi sầu đong chất ngất Như một ngày như mọi ngày Như vạn ngày không thấy đổi thay. Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ Có những niềm riêng gần như hơi thở Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ. Có những niềm riêng một đời dấu kín Như rêu như rong đắm trong biển khơi Có những niềm riêng một đời câm nín Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi.
Để Nhớ Một Thời Ta Đã Yêu Hạnh phúc trong tầm với đã không còn tới. Khi vắng em trong đời. Tìm đến chân trời mới vẫn thương một thời. Giờ đã xa ngàn khơi. Ngày đó ta lầm lỡ bỏ mặc nhau hững hờ. Để tiếng yêu rạn vỡ rồi thời gian xóa mờ. Mãi vô tình đến bây giờ. Nhận ra hai đứa không còn nhau. Cuộc sống luôn vội vã với bao nghiệt ngã. Xô cuốn ta miệt mài. Một bước chân trượt ngã đã trôi thật dài. Lạc mất nhau ngày mai. Còn mãi khung trời đó mình gặp nhau lúc đầu. Ngày tháng hoa mộng đó cùng niềm vui nỗi sầu. Sẽ ghi lại biết bao điều. Để nhớ một thời ta đã yêu. ĐK: Thì thôi ta đã lỡ lìa xa bến bờ. Đời lênh đênh sóng vỗ buồn trôi lững lờ. Cuộn mình trong nỗi nhớ cho đến bao giờ. Mình mới quên ngày xưa. Thì thôi ta đã hết chờ nhau sẽ về. Mùa xuân nay đã chết vàng phai não nề. Để lại bao hối tiêc khi khắc tên người. Gọi mãi trong đêm buồn.
Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên Em còn nhớ hay em đã quên ? Nhớ Sài gòn mưa rồi chợt nắng Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân Nhớ đèn đường từng đêm thao thức Sáng che em vòm lá me xanh Em còn nhớ hay em đã quên ? Bên hàng xóm đôi khi ghé thăm Có hai mùa vẫn đi về Có con đường nằm nghe nắng mưa ĐK: Em ra đi nơi này vẫn thế Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ Vườn xưa vẫn có tiếng Me ru Có tiếng em thơ Có chút nắng trong, tiếng gà trưa Em còn nhớ hay em đã quên ? Nhớ đường dài qua cầu lại nối Nhớ những con kênh nối hai giòng sông Nhớ ngựa thồ ngoại ô xa vắng Nỗi xôn xao hàng quán đêm đêm Em còn nhớ hay em đã quên ? Trong lòng phố mưa đêm trói chân Dưới hiên nhà nước dâng tràn Phố bỗng là giòng sông uốn quanh Em còn nhớ hay em đã quên ? Nhớ Sài gòn những chiều ngợp gió Lá hát như mưa suốt con đường đi Có mặt đường vàng hoa như gấm Có không gian màu áo bay lên Em còn nhớ hay em đã quên ? Khi chiều xuống bên sông nước lên Én nô đùa giữa phố nhà Có nắng vàng lạc trên lối đi ĐK: Em ra đi nơi này vẫn thế Vẫn có em trong tim của mẹ Thành phố vẫn có những ước mơ Vẫn sống thiết tha Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi Em còn nhớ hay em đã quên ? Nhớ Sài gòn những chiều gặp gỡ Nhớ món ăn quen nhớ ly chè thơm Nhớ bạn bè chào nhau quen tiếng Phố em qua gạch ngói quen tên Em còn nhớ hay em đã quên ? Quê nhà đó bao năm có em Có bóng dừa có câu hò Có con đò chở mưa nắng đi Em còn nhớ hay em đã quên
Yêu anh em đâu dám mong gì hơn được bên anh, nghe anh vỗ về Người đàn ông em yêu thương người đàn ông, em trao trọn con tim Yêu anh em đâu suy tính hơn thiệt hơn dù cho em, là cô gái nghèo Từng đêm thâu đến bên anh trọn cuộc vui, nhưng em nào muốn Em đã cố gắng dù bao đêm thầm khóc, cầu mong anh thay đổi vì em Em đã cố gắng, cố gắng thật nhiều Mà sao anh vẫn không đổi thay Một nửa trái tim anh dành cho em Một nửa trái tim sao còn nhiều đam mê Anh hãy nói đi, anh hãy nói đi Nói một lời anh sẽ đổi thay Một nửa trái tim không trọn vẹn cho em Một nửa trái tim sao toàn là thương đau Em sẽ bước đi, em sẽ bước đi Dù con tim em tan nát khi xa, người....