Èo..có mỗi cô con gái..Hay là em gặt hái lun đi.Anh thì già roài.Làm osin cho bà vợ chủ lô cũng được.
BÌNH YÊN NƠI ĐÂU Muốn với tay lên trời để lật ngược đêm đen Xem đêm dài bao nhiêu mà muộn phiền nhiều thế Gắng gượng nhiều rồi nhưng dường như không thể Nhiều lúc muốn quay mặt lại với đời và lặng lẽ buông xuôi. Cố gắng mỉm cười sao càng thấy đơn côi Và trái tim đập từng hồi khó nhọc Bờ môi mềm run run rồi bật khóc Thèm một tiếng cười nơi đáy mắt an yên. Phải đi đến chốn nào mới thấy được bình yên Để nhận ra hết đêm đen sẽ là nơi đầy ánh sáng Phải đến bao giờ trời mới quang mây tạnh Cho tiếng cười lanh lảnh giữa không trung. Ta là gì giữa trời đất mênh mông Tiếng kêu xé lòng cũng chẳng ai nghe thấu Bình yên nơi nào để dừng chân neo đậu Để biết rằng yêu dấu chẳng xa xôi.
Đã lâu rồi mọi thứ cứ lặng im Bè bạn quý, câu thơ khí nhạo đời Trà, rượu, hương đổi thành củi gạo!!! Cố thêu thùa những kỷ niệm đôi ta Hãy đến nơi đây chỉ có bạn với ta Cùng nhau nâng cốc chén tửu phong ba Lo chi mọi thứ vô thường cả Sinh - tử cách nhau một tiếng khà.
Ta tập đi chập chững bước thiền nhiên Thở nhẹ nhàng tìm thong dong tự tại Ô kìa chân ta như hiện lên hữu ái Nhưng cõi lòng cố trãi bước " hư không "
Lối tâm tư tìm đường như vô vọng Ngẩn ngơ nhìn Trời Đất với cỏ cây Nổi niềm riêng cô đọng mãi chất đầy Và vẫn vậy một mình đơn lẻ bóng Nghe gió hú như gọi mình thức tỉnh Giữa muôn trùng nhộn nhịp chốn trần gian Chân tay quay đến nghiêng ngã mơ màng Hồn bay nhẹ vào miền thơ thanh tịnh
Tiếng chim kêu, ánh mặt trời như gọi Ngước mặt lên theo hướng chọn mà đi Không vì thân và cũng chẳng tại vì ? Vững tin bước chắc bền cần gì vội Đi cùng ta có thiên nhiên bè bạn Sương mịt mù, mưa, nắng giống như ta Qua thời gian hợp tư tưởng ấy mà Với chủ đích sống quên phiền, ngao ngán Đời ban cho bao niềm vui với buồn tủi Cám ơn đời, mới nhìn thấy bản thân ! Rồi sau đây không gì phải phân trần Trong thư thả đã đong đầy gió bụi.
Tri kỷ Tác giả: Nguyễn Khánh Chân Lặng lẽ mình ai tận cuối trời Tìm người tri kỷ thấy mù khơi Vần thơ sái luật khôn gieo lại Lời nhạc lỗi đàn lỡ thả trôi Tức cảnh ta đành cam phận bạc Sinh tình người há chịu đơn côi Cố nhân chốn cũ trăm ngàn lối Tri kỷ nơi nao vạn góc trời
Tình Thơ Tri Kỷ Tri Âm Tác giả: Nghinh Nguyên Tình thơ mãi là tri âm tri kỷ Vạn dặm xa tình ý vẫn như gần Bước vào thơ đã tìm gặp nghĩa ân Phải tiền kiếp mình có lần tương ngộ ? Cuộc đời là thành sầu bể khổ Trong phong ba bão tố ngập trời Nhưng vững tin có tình bạn giữa đời Để nâng đỡ những hồi ta đuối sức Chiếc phao đời là những dòng ký ức Là nỗi niềm ta được sẻ chia Những buồn vui cuốn theo lá cuối mùa Niềm hy vọng xuân về thay lộc biếc Tình tri kỷ, tri âm thơ tha thiết Một tình yêu bất diệt giữa đất trời .
雨中追忆/ Trong Mưa Tìm Lại Hồi Ức 走过一片泥泞 为我传来远处息 书中尽诉离情 写出你 谁人雨下举伞 走过一片泥泞 为我传来远处息 书中尽诉离情 写出你 在在雨中追忆 叙述你心凄怨 泪儿半凝 想�秋
T ui bà muốn lặng hok??? Tui kiếm cí sông nào bự bự tui dí bà lặng .... Mờ lặng kiểu này chắc 3 ngày mí nổi quá hà ... Hok ai bik bơi hít .....
Anh í còn lênh đênh giữa biễn khơi củng sắp dzìa bên í gòy... Anh í dìa tới...dzí em chạy hok kịp á nha...
Ảnh lênh đênh giữa biển chắc cũng hok kịp dìa trước MN hum nay âu .....thoai để em ráng lụm MN cí em chạiii còn kịp .... Lỡ chại hok kịp ... Em dí ngược lợi ảnh luôn ...