Gió thấy không mưa đang ngồi khóc đấy. Thấy mưa buồn mắt gió cũng cay cay. Nơi xa ấy có một người đang khóc. Nhớ một người nước mắt lẫn vào mưa. Nước Mắt Rơi Chưa Chắc Lòng Đau Khổ Miệng Mỉm Cười Chưa Hẳn Lòng Đã Vui Nước Mắt Rơi Đôi Khi Vì Hạnh Phúc Miệng Mỉm Cười Che Đậy Nỗi Đau Thương Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút Còn nụ cười là tê tái lòng đau! Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang. Ta lang thang trên vỉ hè kýức. Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật. Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn.! Xưa kia trầu ở bên cau Bây giờ trầu đã thắm màu vôi kia Cớ sao em vội xa lìa Để anh lạc lối đêm khuya một mình Có người hỏi vì sao tôi cười mãi Chắc cuộc đời chưa gặp phải khổ đau? Không, người ơi tôi đã khổ đau nhiều Cười cho hết những u sầu vô vọng Anh cần em như biển xanh cần sóng Có mặt biển nào yên lặng được đâu em Anh yêu em bởi vì em là nắng Có giọt sương nào thiếu nắng lại long lanh. Lòng buồn chợt thấy xót xa Em giờ là của người ta mất rồi Anh buồn nước mắt mặn môi Âm thầm tự hỏi hết rồi sao em Cười ngạo nghễ hận đời ta cố chấp Chấp nhận yêu là chấp nhận đắng cay Đừng cố gắng, thét gào trong vô ích Tự cứu mình hơn than thở "người" ơi Tôi không muốn cho người ta biết được Tôi đã yêu ai và đau khổ vì ai Cây không khóc sao lá sâu rơi xuống Đá không buồn sao đá phủ rêu xanh??? Nắng đã lên, sao tim vẫn lạnh? Mưa đã tạnh sao lệ vẫn rơi? Sóng mãi chơi vơi để bờ cát đợi! Cứ đợi hoài đợi mãi vậy sao? Trong cuộc đời sao mà nhiều phi lý Bắt tôi cười trong nỗi khổ của tôi Tôi muốn khóc nhưng đời không cho khóc Miệng mỉm cười trong tim lệ cứ rơi... Uống cho say để quên đi tất cả Quên nỗi buồn, sự cô độc, kẻ cô đơn Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn Đời vô vị khi tâm hồn như đã chết Thôi nhé tôi ơi,đừng buồn nữa. Cho tâm hồn 1 chút hồn nhiên. Cho muộn phiền vơi theo dòng nước mắt Cho cuộc đời 1 khoảnh khắc .....bình yên! Muốn là gió để hồn luôn thanh thản Muốn là mây để cảm thấy nhẹ nhàng Và muốn được hòa tan vào ko khí Đểưu phiền theo gió cuốn bay đi. Đêm cô đơn ngồi buồn lạnh lẽo. Bốn phương trời lác đác sương rơi. Gió sương ơi xin đừng thổi nữa. Trái tim tôi đã lạnh lắm rồi Tôi buồn lắm nhưng tôi không khóc. Chỉ mỉm cười cho nước mắt vơi đi. Tôi yêu người giờ chỉ là kỉ niệm. Kỉ niệm buồn đơn độc một mình tôi. Nỗi nhớ e a ghi bằng nước mắt. Bằng trái tim và tất cả yêu thương. Mỗi dòng tin là mỗi lần a khóc. Là mỗi lần a cảm thấy nhớ em. Đời tôi buồn ai mua tôi bán. Xã hội vui ai bán tôi mua. Sự cô đơn tôi đã có thừa. Đã từng yêu mà không hề hạnh phúc. Tôi xin lỗi vì đã làm ai giận. Tôi vô tình làm ai đó ko vui. Chỉ trách tôi không khéo như người. Để đánh mất những j tôi đang có. Ở quanh tôi bạn bè nhiều vô kể. Hiểu được tôi thực sự có mấy người? Đời họ buồn thì tôi luôn có mặt. Khi tôi buồn- thử hỏi có mấy ai? Người ta bảo thời gian khi xa cách. Lòg con người rất dễ đổi thay. Nhưg với tôi thời gian là thử thách. Lòg con người đâu phải cánh chim bay. Cây vẫn âm thầm trọn tình với lá Lá vô tình lá rụng trước mặt cây Cây làm ngơ giả vờ như không thấy Nhưng trong lòng bùn lắm lá biết không? Biết bao giờ niềm vui kia trở lại. Biết bao giờ tôi trở lại ngày xưa. Biết bao giờ có tình yêu kỳ diệu? Biết bao giờ ai sưởi ấm trái tim tôi? Có 1 người đã làm tôi nhung nhớ. Cố quên rồi mà sao chẳng thể quên. Suốt ngày đêm trái tim này không ngủ. Nhớ thương người mà nghe nhói con tim. Cười lên nhé ! Cho đời thêm mơước Mở rộng lòng, tha thứ sống bao dung Bỏ sau lưng những gì là quá khứ Để bắt đầu một cuộc sống vô tư Tôi không biết trời mưa hay nắng Vắng một người tôi kảm thấy kô đơn Vắng 1 người đời tôi như vô nghĩa Vắng 1 người tôi không phải là tôi -Một mình lặng lẽ căn fòng vắng. -Lủi thủi cô đơn chỉ 1 mình -Người ở fương xa ng có bít? -Nhớ ng từng fút đợi từng giây! Ai có biết những đêm dài không ngủ. Lòng âm thầm chợt nhớ về ai. Những đêm dài gần như thức trắng. Nhắm mắt lại thầm gọi mãi tên ai... Bây giờ thì phải làm sao? Bây giờ ta phải làm sao bây giờ? Làm sao để bik bây giờ? Làm sao ta bik bây giờ làm sao? Ai cô đơn mới thấy mùa đông lạnh Từg chia tay mới thấy phút nghẹn ngào Sống lẻ loi mới thấy đời hiu quạnh Đêm mịt mù mới thấy quý vì sao Đời tôi buồn nhưng tôi k khóc Mà tôi cười bằng nước mắt của riêng tôi Nước mắt tôi chỉ 1 người nhìn thấy Đó là người thấu hiểu trái tim tôi Tôi vẫn thế đa sầu và cố chấp Tổn thương nhiều khi đã mất niềm tin. Khi yêu ai thì yêu rất chân thành. Đời đổi thay nhưng riêng tôi vẫn thế. Hỡi cuộc đời xin hãy cho tôi biết Thế gian này tôi thật sự là ai? Trong cuộc sống đâu là điều hạnh phúc? Và khi nào hạnh phúc đến với tôi ? Vẫn biết khóc là vô cùng mềm yếu Nhưng nỗi buồn biết chia sẻ cùng ai? Nước mắt ơi cho ta mượn mi nhé Để giải sầu trong những lúc cô đơn Chúc ai đó mỗi sớm mai thức dậy. Mỗi ngày đến là muôn vạn niềm vui. Luôn yêu đời và bình an ai nhé! Vì ai đó là hạnh phúc của tôi...! Trong cơn mơ vô tình tôi đã khóc!... Gọi tên ai trong tiếng nấc nghẹn ngào!... Tâm hồn tôi là một ly nước nhỏ!... Rót cho đầy ba chữ nhớ thương em!... Ko ở bên cạnh, ko có nghiã là ko yêu. Ko nc nhiều, ko có nghiã là ko nhớ. Dù xa nhau nhưng vẫn chug nhịp thở Dù chẳng gần nhưng vẫn ở trog tim. Đến 1 lúc nào đó người sẽ hiểu Tôi iu người bằng tất cả trái tim Tình iu tôi trao người đầy chân thật không gian dối mà cũng chẳng đổi thay Lạnh lẽo cô đơn bởi nhớ người ... Con tim thổn thức nước mắt rơi Người hỡi phương xa người có biết Tôi nhớ đến người nhớ khôn nguôi Tự nhủ lòng mình ko được khóc Dẫu có buồn cũng phải cố cười lên Lấy nụ cười che đi dòng nước mắt Để một ngừơi mãi mãi được bình yên. Nhớ ai lắm nhưng phải giả lạnh lùng Làm như chẳng nhớ,chẳng chờ mong Người ơi khi đóng vai hờ hững Lòng tôi buồn lắm ai biết không?
hơ hơ ... em bạo lực quớ, anh còn chết khiếp ..trị đâu ko thấy..thấy anh í của em.. bỏ chại á... hiền dịu, thùy mị chút đi em..