Em ghét mùa đông như trêu chọc nỗi lòng Khi thấy người ta đang phòng không chiếc bóng Cái rét từng đêm cứ bủa giăng cô đọng Phải chăng cũng cố tình phá vỡ giấc mộng êm... Nhiều lúc nhớ đến anh Nước mắt em ứa rơi tuôn ướt cả môi mềm Có ai cần đông đâu Vậy mà đông cũng ráng lau hộ người ta Bằng bàn tay lạnh giá... Cứ căm căm buốt trên da thịt Em chỉ cần một vòng tay ấm nồng Nhưng anh thì mãi còn xa tít tận mù khơi Đến bao giờ anh mới về lại một nơi Xua hộ giùm em bao ngày dài chờ đợi Để mỗi đêm đông sẽ thôi không vời vợi Bởi có anh trong đời nồng ấm những môi hôn...
Chợt thấy lòng nhung nhớ đến rưng rưng Cứ như thể đã từng yêu tha thiết Làm sao quên những vần thơ da diết Trong lúc buồn ai viết tặng cho tôi Yêu thật không hay cũng chỉ thế thôi Mà trong tim như thoảng thốt bồi hồi Gọi tên người sao lòng tôi bối rối Nhớ thương rồi, vương vấn mãi người ơi Lòng cứ nhủ thôi quên đi đừng nhớ Chờ làm gì khi chẳng biết tình ai Rồi đêm đêm trăn trở tiếng thở dài Thầm đau khổ.... người ơi sao yêu thế Tình trong tôi vẫn ngỏ lối đi về Vẫn thổn thức chờ đợi một tiếng yêu Để lòng thôi kiêu hãnh dấu một điều Yêu thật rồi người có hiểu tình tôi.
CÔ ĐƠN Bỗng thấy cô đơn với cuộc đời Buồn sầu nhung nhớ thật chơi vơi Tình nào dang dở, thơ đang viết Để tặng riêng tôi,khóc với người Vẫn nỗi cô đơn,chẳng có lời trong lòng trống trải thấy đơn côi Nhật ký, trang thơ, tình viết vội trải lòng của tôi,than với trời Không lẽ cô đơn, đến suốt đời Một mình cay đắng một mình thôi Đêm buồn lệ ướt sầu riêng bóng Thương nhớ ngẩn ngơ mãi một người.
Tặng chủ quán... Caphe Đắng Và Mưa Ngồi lặng thinh quán vằng tênh em một mình Chẳng còn anh nhưng vẫn kêu cafe đắng Cành hoa trắng mong manh rụng trên phím cây dương cầm như chính e buồn heo hắt những chiều mưa. Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ mãi hy vọng Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng Anh biết không em chắc sẽ ..... Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong...
Mượn chỗ post nhạc ... Hãy Buông Tay Em Muốn đi tìm một nơi để được ngủ trong yên bình, Muốn đi tìm một nơi để ngồi khóc cho sầu vơi. Để em được mạnh mẽ đi về phía xa con đường Tìm hạnh phúc cho người con gái đã đánh mất đâu tiếng cười.
Forever I stand alone in the darkness The winter of my life came so fast Memories go back to my childhood To days I still recall Oh how happy I was then There was no sorrow there was no pain Walking through the green fields Sunshine in my eyes I'm still there everywhere I'm the dust in the wind I'm the star in the northern sky I never stayed anywhere I'm the wind in the trees Would you wait for me forever ?
Nụ Hồng Mong Manh Như Quỳnh Anh đem trao cho em nụ hồng, Nụ hồng mong manh như sương mai trong gió. Em nâng niu đem hoa về giữ, Trong hồn mong cho hoa không phai sắc hương. Nhưng bông hoa kia mau phai tàn, Rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá. Em nghe như trong tim rạn vỡ, Nỗi đau làm nhạt nhoà 1 trời sương khói. Anh như chim bay quên đường về Âm thầm mình em nơi đây với những bâng khuâng. Cánh chim ơi, còn mịt mù tận trời nao, Vui chi nơi xa xôi ấy? Anh quên em như quên cánh hoa. Nhưng sao nay anh quay trở về? Ta còn gì đâu, hoa xưa đã héo trong tim, Mối duyên xưa, dù giờ chỉ là mộng thôi, Em nay như trăng đã úa, Thôi anh ơi duyên ta đành lỡ.
Điều Ước Giản Đơn Akira Phan Những lúc em buồn anh đến bên cạnh muốn cho em bờ vai Lúc em buồn anh tự trách mình chẳng che chở được em Những lúc em cười anh bỗng yêu đời Thấy thương em nhiều hơn Ước mong thời gian sẽ đứng lại ngay khoảnh khắc này đây. Chỉ cần được thấy em cười vui, thấy em bình yên Là mọi buồn đau mọi lo toan cuộc sống như dần tan biến Điều anh mong ước thật giản đơn Ước mong ngày sau dù đời buồn đau mình luôn sẽ gần nhau. Hạnh phúc xa vời với biết bao người Với riêng anh thì không Bởi biết rằng anh luôn có em cùng chia sớt buồn vui. (Những lúc ... gần nhau.) Rồi thời gian sẽ trôi, dòng đời sẽ đổi thay Nhưng tình yêu anh đã trao không thay đổi. (Chỉ cần ... buồn vui.) Anh mỉm cười vì anh biết rằng hạnh phúc chính là em.
Em Thì Khóc Tôi Thì Đau Akira Phan Biết phải nói thế nào khi tình ta vỡ đôi Tại vì sao ta xa nhau mãi rồi Anh yêu em yêu mình riêng em thôi Anh yêu em không còn chi để nói Yêu em trong khát khao chờ mong Ai vì ai Nỡ đành tâm chia tình đôi ngã Em thì khóc Tôi thì đau Khi bao giấc mơ phai màu Ôi phút giây ban đầu tình yêu như có phép màu Những khi bước bên nhau như xóa đi trong lòng nỗi đau Và anh mơ tình đôi ta đừng tan vỡ đẹp mãi như trăng và sao ta có nhau ngày hạnh phúc Ôi phút giây ban đầu tình yêu sao quá nhiệm màu Để khi phải xa nhau ta bỗng nghe trăm ngàn nỗi đau Anh yêu em nhiều biết mấy yêu em trong từng phút giây Yêu em trong khát khao từng ngày
Đừng Bắt Anh Ngừng Yêu Em Akira Phan Dòng đời đã cuốn bóng em xa mịt mờ Tình mình đã lỡ, phải làm sao bây giờ Lời hẹn lúc xưa, tim anh vẫn mong chờ Nhưng chắc tim em không còn nhớ. Từng chiều vẫn cứ ngắm mây trôi lững lờ Tìm lại nỗi nhớ giả vời như tình cờ Nụ cười khóe môi anh che nỗi đau vùi Sao anh vẫn không ngừng nhớ em. Đừng bắt anh phải nhớ Đừng bắt anh phải chờ Anh không biết sẽ cố được đến bao giờ. Tại sao không về đây bên cạnh anh như ngày xưa Ngày mà ta có với nhau bao mộng mơ. Đừng bắt anh phải khóc Đừng bắt anh một mình Em đâu biết tối đến lại khóc âm thầm. Tình yêu trong đời anh không thể yêu thêm một ai Xin em đừng bắt anh ngừng yêu em. Trong tình yêu, ai cũng có quyền tự do, được yêu hay không yêu Từ lúc em đi, anh đã nhận ra rằng hình như anh không thể yêu thêm một ai nữa Có lẽ trái tim anh đã thuộc về em Sao em không về lại với anh như những ngày xưa Sao em lại bắt anh ngừng nhớ em? Hứ... Anh mặc kệ... Dù có chuyện gì đi nữa, anh vẫn không ngừng nhớ và yêu em.