Không có em, chắc hồn thơ chết lặng Mưa thêm buồn mà bút mực khô khan Nắng rực hồng tình cũng hết chứa chan Không có em, đời chẳng còn mơ mộng.
Còn gì vui trong tháng ngày cuộc sống Khi quanh mình mờ mịt bóng cô đơn Không có em thì ai sẽ dỗi hờn Và khúc khích mỗi khi đùa, tinh nghịch
Không có em, trời xanh màu ngọc bích Sẽ xanh xao sầu nhớ xám u buồn Không có em lệ sầu nhỏ rơi tuôn Mùa Xuân đến hoa trước nhà chẳng nở
Không có em, đời hoang sơ đáng sợ Như quanh anh cả sa mạc ban trưa Đời khô hạn tìm đâu được cơn mưa Em biết đó, không em, đời quạnh quẽ! Con cò xanh nhảy quanh hòn đá...
À không biết thế nào là ranh giới Giữa sự thương lòng nhớ với cô đơn Chỉ biết rằng ngày lại nhớ em hơn Và mong muốn không còn chi khoảng cách!
Anh chưa biết, xin em đừng vội trách Giữa tình yêu hờn ghét giận làm hoà Em chẳng là một cảm xúc thoáng qua Mà là cả một bầu trời bao la đó
Nếu anh viết cả hàng dài cây số Những ngôn từ không đủ diễn ra đâu Bởi lúc thương thì tình đẹp muôn mầu Và khi giận tình đen như bóng tối
Em có hiểu khi xa em lạc lối Khi em hờn, anh bối rối lo âu Khi em ghen, hồn anh cũng buồn sầu Trăm tình cảm không thể nào định nghĩa
Thương với nhớ, buồn, nhói đau, rút tỉa Trong cõi đời đầy dẫy những cô liêu Có phải là chiếc bóng của tình yêu Hay ảo ảnh của đùa chơi phù phiếm
Lời em nói thành thi ca, điệu nhạc Như tiếng chim lảnh lót gọi mùa xuân Như suối reo, dòng thác đổ trên nguồn Như tia nắng rọi cánh hoa buổi sáng
Anh ước thành giòng sông Chảy tận ra biển cả Hòa đại dương mênh mông Nhởn nhơ như bầy cá Những cảm giác thật lạ Chen lấn vào hồn anh Đôi mắt em long lanh Cuốn hút hồn anh đó
Anh ước thành sông Hương Để em nhìn đáy nước Vuốt tóc như soi gương Miệng thì thầm mơ ước Bài ca vui hạnh phúc Viết dành riêng cho em Em thì thào trong đêm Như giòng sông tình ái
Hãy nói cho anh những nỗi đau Cho anh hiểu thấu nỗi u sầu Và anh hiểu được vì sao nhé Giòng lệ ứa tràn trong mắt nâu Rừng sâu u tịch chốn non ngàn Có phải là em trốn thế gian Lạnh vắng cõi lòng đông giá mãi Sợ mùa xuân tới tuyết băng tan
Có khổ thương tâm mới hiểu đời Mới chia sẻ thật chẳng khơi khơi Phớt qua nông cạn làm sao thấu Những nỗi buồn đau của kiếp người Hãy nói cho anh tận cõi lòng Chuyện tình lở dở nỗi long đong Cuộc đời ai thoát vòng ngang trái Danh vọng tình yêu cũng chiếc vòng
http://m.mp3.zing.vn/bai-hat/Con-Tim-Dai-Kho-Le-Quyen/ZW680E7A.html Tình yêu thoáng qua như cơn mơ cho em ngàn bao nỗi nhớ Ngày xưa ấy do em ngây thơ nên nay tình phải bơ vơ Rồi cho đến khi đôi mình tan vỡ anh đã hững hờ Dù biết em hay mộng mơ Rồi em nhớ thương anh bao đêm con tim này đang buốt giá Tình yêu mới hôm qua Sao bao yêu thương giờ đã phôi pha Vì anh đã mang bao điều dối trá cho chính đôi ta Cố gắng quên đi dĩ vãng nhạt nhòa Lòng vẫn ước muốn bên anh yêu anh mà thôi Dù vẫn biết những yêu thương giờ như bèo trôi Ngày tháng cứ mãi mang anh về chốn xa xôi Rồi những lúc thấy cô đơn còn ai đưa lối Còn mãi kí ức đôi ta bao đêm nồng say Phòng vắng gối chiếc khi anh đã mang đổi thay Đành cố giữ lấy bao nhiêu ngàn nỗi chua cay Thời gian sẽ xóa đi bao yêu thương này.
Gặp nhau chào một tiếng Lằng lặng bỏ đi mau Lòng đau, chân khập khiểng Nước trôi dưới chân cầu Hồn sầu đông băng giá Thả theo giòng nước trôi Mắt rơi những giọt lệ Chảy về nơi xa xôi Từ nay ta sẽ khóc Thành giòng lệ tình yêu Lệ nào tẩy xóa được Những tủi hờn cô liêu