Men Cay Rượu Sầu Hòa lẫn trong đêm Say hồn , vương mộng càng thêm đắng lòng Mây buồn, phủ kín trời đông Men cay , Chất ngất vào trong vũng tình Đêm nay Chỉ có riêng Mình Lặng nhìn , đáy cốc in hình bóng ta Mắt buồn Dạ thấy xót xa . Tình trong hư ảo , lòng đà thấm say Rượu đây ... Hãy rót cho đầy Uống đi ... quên hết , tháng ngày buồn đau !
Đường Tình Có những lúc đường tình mở ngõ Em ngu ngơ đứng ngó...đăm chiêu Đến khi đời ngã bóng chiều Nẽo tình mất dấu đìu hiu riêng mình ! Còn đâu nụ cười xinh thưở trước Trên lối tình chưa bước...đã đau Đã nghe gai nhọn xuyên vào Đã nghe máu lệ tuôn trào mặn môi ! Cũng có lúc đường tình qua vội Hương say mê lạc lối...quên về Bóng trùm phủ khắp sơn khê Bơ vơ lạc lõng tư bề quạnh hiu ! Ôi đường tình ! Đường tình khó hiểu Sắc say mê lại thiếu...hương nồng Chỉ là khoảng vắng mênh mông Chỉ là tiếng vọng của lòng xa xa. Bước đường tình bao người vấp ngã Đã bao nhiêu tơi tả...tâm hồn Bao nhiêu tàn héo nụ hôn Trên con đường ấy vùi chôn bao tình.? Tàn đi bao nụ cười xinh Thôi dừng chân lại để mình yên vui Không ham những tiếng ngọt bùi Lỡ chân Em bước ngậm ngùi thêm thôi !.. .
Uống Đi Anh ! Uống đi Anh , cho vơi đầy nỗi nhớ Rượu ân tình đừng bỏ lỡ Anh ơi Rồi mai đây trên muôn vạn nẻo đời Có chia biệt cũng không gì hối tiếc Uống đi Anh , uống cho lòng quên hết Những chuyện tình hằn đẫm vết thương đau Bao đắng cay người đã tặng cho nhau Chôn tất cả vùi sâu vào dĩ vãng. Uống đi Anh , quên chuỗi sầu năm tháng Với cảnh đời buồn chán xứ tha hương Đeo đẳng Anh, trọn hết cả đoạn đường Vai gánh nặng ,phong sương đời lẻ bạn. Uống đi Anh , Em rót tràn ly cạn Ly rượu nồng , mình làm bạn đêm nay Dẫu ngày sau , đời buộc phải chia tay Sẽ nhớ mãi , đêm rượu nồng tiễn biệt Đây rượu nồng , đây môi hồng mắt biếc Cả hồn em gói trọn để trao anh Uống đi anh , dù mai mộng không thành Cũng còn lại chút gì mình lưu luyến. Em vẫn biết cuộc đời đầy dâu biển Chốn nhân gian mình khó biết chữ ngờ Thì anh ơi ! Hãy say cạn niềm mơ Men tình thắm dựa lòng Em...Anh nhé !
Buồn!!!! Thật buồn... K bít phải làm thế nào, thật sự rất lo lắng nhưng.... còn gì? có đáng? có nên....? bít liên lạc bằng gì khi ngta tắt máy chứ. Thật là ngu ngốc. Bản chất của con gái là lo lắng. Bản chất của con trai là vô tâm. Đã là bản chất rồi thì khó mà.. .
Gối Lẻ Anh ạ ! Bỗng dưng lòng em ao ước Có anh nằm bên cạnh một đêm nay Em sẽ tựa vào bờ vai anh đó Để thả hồn theo giấc ngủ mơ say. Em muốn đươc nghe lời ru khe khẻ Nụ hôn nồng nhè nhẹ đặt lên môi Được ve vuốt nâng niu từng mái tóc Cho em đừng thấy trống lạnh đơn côi ! Bên chiếc gối em luôn hoài trăn trở Nhớ về Anh , Em nhớ lắm Anh ơi ! Đến bao lâu chúng mình cùng chung lối Để đêm về không nghe lạnh bờ môi. Anh biết không? Ngoài kia trời gió nỗi ! Nghe cô đơn thấm lạnh cả thịt da Nghe bâng khuâng trở trăn hoài trong dạ Lòng Em buồn !Thương nhớ bóng hình xa. Đêm nay đây bên ánh mờ hiu hắt Phòng cô đơn gối lẻ chợt mi sầu Anh ở đâu , giờ Anh ở nơi đâu ? Anh có biết...giọt sầu vương trên mắt !
Không có Vân ơi! Buồn buồn không có việc gì làm nên rảnh rổi sinh nông nổi đó mà! Vân thức khuya vậy ah!
Cố lên nào Kun ui!!!!! Thôi anh ạ… nên quên đi nỗi nhớ Trăng đã tàn mộng cũng vỡ từ lâu Được gì đâu ngoài một khối tình sầu Nói chi nữa lời yêu đương ngày cũ Bao đau đớn như thế là quá đủ Tình yêu xưa đã chết rũ từ lâu Câu dịu dàng chẳng ru tim sống lại Ai té ngã một nơi hai lần đâu? Anh trao ai một chút tình vay mượn, Anh thật lòng thần tượng tôn lên ngôi Đâu biết yêu thương trong ai chia đôi Nói yêu anh – tim vấn vương người khác Chuyện chia ly đã rõ ràng từ đấy, Ai chọn người thì anh bước ra đi Nhớ nhung ai – anh từng có nhiều khi Nhưng được gì ngoài dư âm còn lại Thôi anh ạ… hãy nhìn vào hiện tại Tình tan vỡ khi ai trót chia tay Lời anh nói giờ ai chẳng đắm say Khi ai đã đường đời chia .. hai lối.
Thanks Tím!! Đêm Mất Ngủ !! Trăng sắp lặn ..sao mình còn thao thức Trăn trở hồn buồn ray rức con tim Đèn hắt hiu soi bóng nhỏ im lìm Hồn cô quạnh nghe chìm trong nhung nhớ Nỗi lòng đau biết cùng ai bày tỏ Giọt tình buồn đang nhỏ xuống hồn đau Có lẽ nào , người đã vội quên mau Lời ước hẹn buổi đầu mình gặp gỡ . Hay chỉ là có duyên mà không nợ . Nên chúng mình đã vội sớm chia xa Tình chưa vui sao lại sớm nhạt nhòa Buồn lãng đãng như chiều pha sương lạnh. Trăng nghiêng bóng bên trời còn nửa mảnh Nửa mảnh chìm nay biết đã về đâu ? Dế nỉ non từng khúc họa cung sầu Đêm trở lạnh , lạnh buồn sương gõ nhịp. Gió vào khuya thổi từng hồi nối tiếp Thông buồn gì sao hú gọi thê lương Nhớ thương ai thao thức suốt canh trường Đêm mất ngủ vấn vương từng kỷ niệm. Đã mấy đêm nghe cõi hồn tặt lịm Mắt trũng sầu ươn ướt lệ hoen mi Người đã xa ta còn lại được gì ! Hay nối tiếp từng đêm dài mất ngủ !
Đêm Đã Khuya ! Đêm đã khuya ! sao mãi hoài trăn trở Gió u buồn...từng nhịp gõ canh thâu Giọt nhớ vương lên mắt lệ hoen sầu Lòng hoang vắng nghe tim mình rạn vỡ Đêm đã khuya ! một mình bên gối lỡ Giữa vũng đời nức nỡ lệ cô đơn Ai mang đi ....mất một nửa linh hồn Còn sót lại là mảnh đời lận đận Đêm đã khuya ! mình em ngồi khóc hận Lắng hồn vào ly rượu ấm tìm quên Tiếng mưa rơi , rơi tí tách bên thềm Từng giọt nhỏ đêm mưa buồn hiu quạnh Đêm đã khuya ! Em cuộn mình đơn lạnh Gối chăn thừa thiếu ấm làn hơi Anh Thiếu vòng tay ru ngủ giấc mộng lành Và thiếu cả ..nụ hôn nồng dấu ái. Đêm đã khuya ! giọt buồn dâng tê tái Nỗi mong chờ , quyện lấy trái tim đau Dấu yêu ơi ...Ta có tự thuở nào ?? Mà sao rụng ...giữa tâm tư chôn dấu. Đêm đã khuya ! hỡi người ơi có thấu Mấy ly rồi rượu cạn vẫn chưa say Em nhớ người qua vị đắng men cay Từng nỗi nhớ dâng lên sầu chất ngất !
Ước gì trái tim mình là nước! - Để không có những vết xước bên trong … - Nếu cảm xúc mà diễn tả được thành lời... … Thì ... -Con người ta đã chẳng phải gượng cười khi đau đớn....