nay mình rảnh, lướt qua vài topic và mình dừng lại chữ kí của bạn, rất hay.. Đây thôn Vĩ Dạ Sao anh không về thăm thôn Vĩ? Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên Vườn ai mướt quá xanh như ngọc Lá trúc che ngang mặt chữ điền. Gió theo lối gió,mây đường mây Dòng nước buồn thiu,hoa bắp lay Thuyền ai đậu bến sông trăng đó Có chở trăng về kịp tối nay? Mơ khách đường xa,khách đường xa Áo em trắng quá nhìn không ra Ở đây xương khói mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà? Kỷ niệm ùa về làm mình nhớ lại cái thưở nào ngày ấy, yêu văn thơ và yêu mến trường lớp
kỷ niệm lớp 11, anh chàng lớp trên đã bỏ thư vào học bàn của mình bằng hai câu thơ cuối " ở đây sương khói mờ nhân ảnh, ai biết tình ai có đậm đà ?
không bạn ơi, thời học sinh mà có dám gì đâu, chỉ liếc mắt nhìn thôi, đâu đám nhận lời gì . gia đình mình rất khó nên ngoài giờ học mình không được đi đâu trừ khi đi học thêm. rồi anh ấy thi đại học , trúng tuyển và đi du học rồi.
Hjhj... đúng là tuổi học trò nhỉ . Còn ngày xưa lớp 11.12 Linh Lan phá lắm. Lan với nhỏ bạn dám giả nét chữ của người bạn trai gữi cho đứa bạn gái ngồi cạnh. rồi chuyển lại thơ của người bạn gái đó cho bạn trai kia. Thế là 2 người thích nhau thiệt lun. sau này tụi nó bít tụi nó uýnh Lan quá chừng .
đúng rồi bạn, cái tuổi học sinh vô cùng hồn nhiên đâu phải suy nghĩ gì , tình bạn cũng khác so với tình bạn thời học đại học. khác nhau hoàn toàn. bạn nghịch ghê ? còn mình thì nhát lắm, không dám cúp cua gì đâu và cũng chẳng dám đi trễ, sợ quê với lớp vì bị mấy anh sao đỏ mà bắt được thì quê lắm, mấy ảnh đưa lên phòng giám thị ngay.
Tuổi học Trò quá ư mộc mạc Hồn trắng trong lẫn chút mộng mơ Tình cảm sao mong manh thoảng nhẹ Nhớ nhau đôi chút hoá hồn thơ Hjhj ngày xưa đi học My cũng iu thơ văn lắm . Bài thơ này My làm để viết tựa trong lưu bút của My
Linh Lan hồi đó tóc dài thắt bím nên hay bị nắm tóc . huhu. suốt ngày cứ phải canh chừng mấy bạn Nam nắm tóc Lan hoài
cùng chí hướng yêu thơ . thời học sinh cuốn lưu bút là bút tích còn mãi của bọn mình, thỉnh thoảng vài năm sau họp lớp, bọn mình vẫn hay đem theo và truyền cho nhau xem , ôn lại kỷ niệm cũ