Mùa thu trở lại Em biết không? Một mùa thu đã sang Mùa thu mùa lá vàng Mùa thu mùa dịu dàng Giống như em… Từng cơn gió dịu êm Chạy tung tăng ca hát Con đường dài bát ngát Còn vương hương tóc em. Mùa thu ấy anh chưa quên Mình gặp nhau giữa một đêm gió mát Em mơ màng ngồi lặng nghe anh hát Hát câu gì em còn nhớ không em? Mùa thu ấy anh chưa kịp đặt tên Mùa thu sau cứ êm đềm đi mãi Bỗng dịu dàng ngày hôm nay trở lại Giống như em…
Đố ai định nghĩa đc chữ điên. Rât khó cho nên...biết chết liền Đang đi trên đường la 1 tiếng. Mọi người hốt hoảng chửi là điên
Còn tiền... vợ nói líu lo, Hết tiền thì... vợ hét, "ho" suốt ngày! Còn tiền... vợ hiền như nai, Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi! Còn tiền... nhỏ nhẹ, hẳn hoi, Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa! Còn tiền thì... vợ hiền hòa, Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh! Còn tiền... vợ gọi: "Anh... anh", Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường! Còn tiền... tình thương... mến thương, Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi!!!
Bước đến nhà em, bóng xế tà. Đứng chờ năm phút bố em ra. Lơ thơ phía trước vài con chó. Lác đác đằng sau chiếc chổi chà Sợ quá anh chuồn quên đôi dép Bố nàng ngoác mỏ đứng chửi cha Phen này nhất quyết thuê cây kiếm Trở về chém ổng đứt làm ba
Gà mà không gáy là con gà chiên. Gà mà hay gáy là con gà điên. Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi. Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà. Gà mà không gáy là con gà gay. Gà mà không gáy là con gà toi. Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành, Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.
Đố ai định nghĩa được từ hôn. Có khó gì đâu, dạ bồn chồn. Hai người một góc, đêm tối tối. Tựa má, kề môi thế là hôn….
Đố ai định nghĩa đưọc nụ hôn. Có khó gì đâu một tâm hồn. Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại. Môi kề mắt nhắm thế là hôn.
Anh đã về Anh đã về đây, bên mối tình khờ dại Yêu đợi chờ giờ em đã... sang ngang Bóng đò khuất xa còn xót lại? Bến sông buồn hoang vắng mênh mang Anh đã về - chân bước vội lang thang Tim cũng vỡ ôm bóng hình… ảo mộng Câu chữ gãy ý thơ buồn mục rỗng Cảm xúc sầu nghiêng ngả… chênh chao Thu đã về những ngọn gió hanh hao Thổi se sắt xô tình vào hư ảo Năm tháng nào đã nhàu nát tim đau Cho thương nhớ rót vào đêm…hoang hoải Anh đã về - xây cho mình mộ đá Chôn tim gầy bên thập giá đớn đau Còn lại gì- chút hình bóng trong nhau Em hãy giữ mang theo cùng thu chết Anh đã về…giữa phố đông người lạ Tìm bóng mình trên dãy phố anh qua Ngơ ngẩn ngắm cánh bằng lăng tím nhạt Chưa kịp khoe màu đã tàn tạ rơi mau Anh đã về !ìm ký ức của nỗi đau Bao năm nữa cơn gió nào hong lại Lòng hỏi lòng giữa phố- không nhau Tìm nơi nào chốn cũ dáng em đâu?
Chẳng thể nào anh lại giấu được em Chẳng thể nào anh lại giấu được em Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em Một chút thôi ngỡ là sẽ quên Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em Chẳng có gì để mà em ghen Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em đã biết mất anh Nói đi anh hôm nay trời rất xanh Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt Như em sẽ làm cho những ngày sau Em thà một lần thực sự đớn đau Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc Bởi em biết anh đã một lần thành thật Đã một lần anh đã vì em Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ Một cái gì đã rạn nứt từ lâu.
Diễn đàn đã có nghững cái tên rất đẹp , mà giống nhau Phong Vân - Thủy Vân - Lâm Vân - Thiên Vân - ........ Đã có Gió - Nước - Rừng - Trời -, có thiếu gì ..... cho đủ bộ lun đây ta .