Có những lúc trên đường đời tấp nập Ta vô tình đi lươt qua nhau Bước lơ đảng chẳng ngờ đang để mất Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu Rồi họ chia tay kiêu hãnh thẩn thờ Bóng dáng yêu chỉ về trong mộng mị! Rồi họ chết dưới suối vàng lạnh cóng Họ gặp nhau nào có nhận ra nhau Chia tay đâu phải không gặp nửa Mà khói hoàng hôn cay mắt nhau Mà chiều như rụng theo chân bước Và nắng đường xa bỗng bạc màu Bùi Minh Quốc