Cánh cò cõng nắng cõng mưa Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương MẸ TÔI Mẹ tôi vẫn ngồi đây mẹ nhớ về con mười Mẹ nhắn với thằng hai mẹ nhớ hoài thằng ba Tụi nó đã đã về chưa về với làng quê nghèo Về với tiếng ầu ơ mẹ hát ngày nằm nôi A..ơi...ơi tiếng vỗ giấc trưa hè Đêm đêm tiếng mẹ còn ru con Mẹ đứng bên sông chiều nay Gió thổi phương nào Rồi nhớ thương con nhiều đêm mắt mẹ buồn thiu Lòng xót xa đau chờ mong tóc đã phai màu Đàn én phương xa về đây nhớ mẹ nhiều hơn Mẹ tôi vẫn ngồi đây mẹ nhớ con mười Thương mẹ con buồn khó nhọc gian lao Xa mẹ bao ngày nhớ mẹ lòng đau.
Thất tình về mở quán này Ai cùng cảnh ngộ vào đây tỏ lòng Đời ta sao quá long đong Mới yêu... nàng đã có chồng còn đâu !! Anh là hạt sương chỉ tan trong nắng Nắng vô hình nắng chỉ đọng trong sương Anh yêu em bởi anh chính là nắng Giọt sương nào thiếu nắng lại long lanh. Một ngày không em dài vô tận ... Một lần mất em hận thiên thu ... Thân trai rữa chén, quét nhà Vợ kêu phải :” Dạ … Bẩm bà có ngay !” Khi vui bà bảo :” Lại đây !” Lúc buồn bà chỉ gốc cây bảo ngồi Tôi thời không dám hở môi Bà mà hăng tiết là tôi đi đời Ngày xưa kẻ đón người mời Giờ đây có vợ không lời thở than Vợ tôi ngực nở, vai ngang Khi bà nổi giận cả làng biết tin Đêm đêm tôi vẫn cầu xin Ông trời hóa phép vợ mình hiền ngoan Cho bà một chút dịu dàng Mong bà quán xuyến đảm đang việc nhà Cho đêm ân ái mặn mà Bởi lâu không “ấy” chẳng thà đi tu Cưới vợ như thể vào tù Buồn hiu chợt nhớ lời ru năm nào “Con ơi, chớ cưới vợ giàu ! Đời nào nó biết ngọt ngào với con Có cưới thì cưới vợ non ! Dạy vợ từ thuở lon ton mới về Dạy cho lễ nghĩa phu thê Vợ tôi chồng chúa là mê suốt đời..
TRĂNG KHUYA Trăng lên gợi nhớ đồng bằng Những đêm vui hội đầy trăng đường làng Ta đi trong ánh trăng vàng Trăng lùa suối tóc, trăng tràn bước chân Mắt em lấp lánh trăng ngân Môi hồng rực sáng, mộng xuân mơ màng Sân đình trống giục rộn ràng Vút cao câu hát "nhớ chàng năm canh..."* Bồi hồi em nắm tay anh "Có trăng chứng giám... chúng mình chung đôi Nguyện đừng xa cách người ơi Bên nhau mãi mãi dù đời khổ đau..." Thế mà... ta đã mất nhau Đêm nay trăng dãi hàng cau bơ phờ Anh đi chiếc bóng ngẩn ngơ Trăng thề còn đó... em giờ nơi đâu ? Đường làng rụng trắng hoa cau Trăng vàng vẫn sáng lòng đau còn chờ...
Chiều mai anh bẹc con đề Đưa em đi shop,mình về sống chung Em đừng có nghĩ lung tung Tin anh,anh sẽ gọi cưng suốt đời Giàu nghèo là tại số trời Thương nhau hạnh phúc muôn đời đó em
TUỔI GIÀ 60 chưa phải là già 60 là tuổi mới qua dậy thì 65 hết tuổi thiếu nhi 70 là tuổi mới đi vào đời. 75 là tuổi ăn chơi 80 là tuổi yêu người yêu hoa 90 mới bắt đầu già... Đêm... Ngày vẫn cứ mặn mà yêu thương 100 có lệnh Diêm Vương Cứ ở trên ấy yêu thương thỏa lòng.. Bao giờ đạn hết lên nòng Từ từ đi xuống là xong là vừa !!..
Một trà, một rượu, một đàn bà Ba cái lăng nhăng nó quấy ta Chừa được thứ nào hay thứ nấy Hoạ chăng chừa rượu với chừa trà.” Thân nghèo rớt trái mồng tơi Không tiền mua vé, về chơi thăm nàng Ai về xuống tỉnh Kiên Giang Rảnh cho nhắn gủi cô nàng bài thơ Anh làm ba Job mệt khờ Ốm đau chẳng nghĩ, tinh mơ đi cày Kiếp nghèo sắp được đổi thay Em chờ đợi nhé, vận may gần kề...
Sống trên đời mới chỉ là một nửa Biết bao giờ tìm được nửa thứ hai.. Trời sinh ra 1+1 =2 Cớ sao lại có 2 : 2 = 1 * * * 1 người buông tay 1 người ngã 1 người cất bước 1 người đau 1 người quay lưng 1 người khóc 1 người ra đi 1 người buồn 1 người đang quên 1 người nhớ 1 người hạnh phúc 1 người đau 1 người ngồi đây lòng nhung nhớ... 1 người ngồi đó tựa vai ai…
THẰNG BỜM Thằng Bờm có cái quạt mo Quan tham xin đổi ô-tô Cam-rì Bờm rằng chẳng thích Cam-rì Đường xe kẹt cứng làm gì thoát ra ? Quan tham tiếp tục lân la Hỏi Bờm xin đổi vi-la mặt tiền Bờm rằng không lấy mặt tiền Mai sau quy hoạch mặt tiền cũng bay Nên Bờm đành phải xua tay… Quan tham đề nghị đổi ngay chức quyền Bờm rằng chẳng thích chức quyền Tham ô, hối lộ đi liền nhà giam Bờm liền nói thẳng: “Hổng tham” Quan tham nóng mặt: “Mày tham cái gì ?” Thằng Bờm chỉ biết cười khì: “Cái tâm, cái đức có thì đổi ngay” Quan tham đành phải… bó tay Tìm đâu tâm, đức những ngày làm quan ?!
BUỒN ƠI LÀ SẦU !! Thứ 7 buồn,Chủ nhật lại cô đơn Lòng cô quạnh chợt nghỉ về quá khứ Thời gian trôi vô tình ta đánh mất Mối tình buồn đẹp nhất phải ko em ? Hoa Hướng Dương nhìn ánh mặt trời Nhành phượng vỹ đỏ hồng ngay trước nắng Rạng Đông ơi một thời ta đến đó Con đường dài hoa cỏ mộc xanh tươi Hồ trái tim tên gọi rất thân thương Vườn tình yêu hẹn hò đôi trai gái Ký túc xá buổi chiều tàn nhộn nhịp Tiếng cười vui nơi xử sở quê người Nhớ ngày nào bước chân mòn nơi ấy Giờ đã xa,xa lắm những ngày thơ...
NGHÈO Tôi biết yêu em cũng bằng thừa Không tiền, không của lấy gì yêu ? Anh Văn, ngoại ngữ người ta giỏi Riêng anh chỉ biết nói "yêu em !" À đây tìm được phần mềm mới Ôm mi-cro mà ngỡ ôm em Không cần đầu máy hay đĩa gốc Em ơi anh hát bài Liên Khúc Nghèo !!
KIẾP CẦM MICRO Văn chương thì chẳng bằng ai, Lớn lên chỉ có cái tài hát rong Chạy show để kiếm từng đồng, Tối về húp cháo mà lòng đớn đau Nhà người cửa rộng lầu cao, Nhà mình không cổng không rào thấy thương ! Gia tài chỉ có cái giường, Một chum gạo nhỏ, một rương áo quần Đồ thì hai bộ che thân, Xấu người nên cũng chẳng cần diện chi Mặc cho đời lắm thị phi, Số nghèo thôi kệ mắc gì tranh đua Chỉ mong mưa nắng hai mùa, Thứ bảy nào cũng tới chùa tụng kinh Cầu cho bá tánh an sinh, Tranh dành lợi lộc chữ tình chớ quên Công cha nghĩa mẹ chưa đền, Ráng làm việc thiện mà tên để đời Bán buôn xin chớ quá lời. Như ta buông tiếng hát lời gì đâu Mong sao quên hết muộn phiền. Mong người vì nghĩa quên tiền phút giây Yêu rồi chớ có đổi thay, Chết đi rồi cũng trắng tay còn gì Cầu xin phật tổ từ bi, Cho con mãi hát mà đi giữa đời.
Xưa em lá ngọc cành vàng Còn tôi nghệ sĩ ôm đàn lang thang Yêu không dám tỏ cùng nàng Người ta chắc chẳng ngó ngàng đến ta Thương nàng viết bản tình ca Hát rằng tôi nhớ người ta thật nhiều !! Nhưng người biết được bao nhiêu Tôi yêu người lắm bao điều đắng cay Đêm nay không uống mà say Tội anh nghệ sĩ trắng tay say tình Bởi anh yêu chỉ một mình Người ta đám cưới linh đình thấy không Yêu ai yêu mãi trong lòng Nhìn ai sánh bước bên chồng giàu sang Trời cao sao quá phủ phàng Xui anh nghệ sĩ yêu nàng tiểu thơ Kiếp này con mãi bơ vơ Yêu nàng con hẹn đợi chờ kiếp sau Mai này lỡ có gặp nhau Con xin giữ mãi tình đau riêng mình..
Tuổi thơ tôi, sống trên hòn đảo nhỏ Dân quê nghèo nhưng giàu có tình thương Hạnh phúc biết bao trên mảnh đất quê hương Nghe gió mát con đường trưa vắng ngắt Đám nhỏ chúng tôi ngày ngày chơi đuổi bắt Giữa trưa hè, nắng gắt cháy da Đá bóng, thả diều... rồi kể cả chuyện ma Đơn giản thế sao mà vui đến thế Đuổi bướm, bắt còng, bẫy chim, đào dế Cả những trận đòn, đâu thể nào quên Những lúc trời mưa, chạy nhảy ngông nghênh Ra sông tắm, rồi lên ... Đâu ai biết. Nào có biết bơi nên... nước sông uống miết Mặn chát mũi mồm... sặc thấy mà thương Nghĩ đến lại vui, vì những chuyện bình thường Như thế đó Tuổi thơ tôi đó...
Thâu đêm thao thức phập phồng Làm thơ Lục Bát cho lòng bớt đau Trăng khuya chênh chếch vườn sau Mây trôi lặng lẽ bên lầu đơn côi Thương sao khóe mắt bờ môi Ngày xưa hai đứa chung đôi cận kề Giờ đây chiếc bóng bên lề Ai ơi sao chẳng trở về với Anh.
CA PHÊ BÙN !! Cà phê còn nhưng người đâu chẳng thấy, Mắt lệ buồn ai tìm kiếm ngày xưa. Em mến thương bóng hình đâu còn nữa, Cà phê buồn theo khói thuốc vờn bay. Cà phê đen hận đời sao dối trá, Đắng tình sầu ta buồn lú người ơi. Em mến thương có buồn hay vẫn đợi, Cà phê sầu đa hận khóc sầu la...
Đời 2 dòng ngược và xui.. Đua chen tấp nập. Ghen tuông ích kỉ Thật và giả.. 1 tiếng.. Người !! Tình.. Men rượu.. Nhấp đầu môi mà say ngàn giấc.. Ôm hận 1 đời.. Không chung bước Trách chi... Yêu !! Bạn !! Có bao nhiêu.. Trôi mây theo gió.. Đến khi khốn khó.. Ngoảnh nhìn quanh.. Than hỡi !! Bè !! Buồn.. Không tên.. Âm ỉ cháy.. Trong hồn cô quạnh.. Ôm mộng ảo ảnh Dùng tiền mua.. Không được !! Vui !!
TÌNH ĐÔI TA Tình chúng ta như bảy hằng đẳng thức Sống bên nhau như 2 vế phương trình Giận hờn nhau như vô vàn định lý Gặp nhau rồi đôi ta cùng chứng minh.
HAPPY 2016 Năm mới xuân sang ước vọng gì, Công danh, tài lộc, đã có chi Hồng nhan tri kỷ hoài không thấy, Hăm mấy xuân qua, chả được gì. Năm mới xuân sang ước vọng gì, Khi người trong mộng bước ra đi Nhẫn cưới đeo tay nàng hạnh phúc, Ta hoài mãi ngóng hết xuân thì Năm mới xuân sang ước vọng gì, Sự nghiệp không có trắng tứ chi Công danh chưa đổ, mài kinh sử, Công thành danh toại hỏi bao thì. ăm mới xuân sang chẳng ước chi, Chỉ mong nàng thắm mãi xuân thì An bình hạnh phúc bên người ấy, Cứ để mặc ta kẻ tình si Năm mới xuân sang chẳng ước chi, Chỉ mong có việc dù đôi khi Tập trung chú ý trong trường lớp, Bỏ mặc chuyện đời, tha thiết gì.
ĐÔI BỜ SẮC KHÔNG nhiều lúc bỏ đời lên với núi dạo giữa ngàn cây rêu đá xanh thong dong con suối tình vô lượng hoa nắng trên cành mai long lanh chim hãy cùng ta riu rít hót bỏ đời xuôi ngược chuyện đua tranh lợi chi mái tóc như mây trắng cố quận ngàn năm giữ mộng lành tĩnh lặng chợt nghe tâm sóng vỗ mấy thuở ra đi lắm đoạn trường kinh hoàng biển thét gào bi thảm trang sử hãi hùng chuyện máu xương bằng hữu bây giờ hiu hắt bóng bên trời như gió thoảng đìu hiu tử sinh ly rượu hoài cay đắng thế sự nhiễu nhương buổi xế chiều lên núi dạo chơi cùng mây trắng một ngày ngơi nghỉ trụ an tâm rừng lạ vô danh như tiền sử giọt sương khép nép cánh hoa vàng thời gian miên viễn vô cùng tận thăm thẳm nghìn xa cõi núi sông lên cao buông bỏ đời hư huyễn phá chấp đôi bờ sắc với không... s.t
GIẬN... Tội gì mà yêu phải mong mong nhớ nhớ Cứ ngủ khì đầy giấc sướng hơn không Rồi mai dạy làm 5000 xôi sáng Chẳng bận tâm đến giá cả "hoa hồng" Tội gì mà yêu suốt ngày hờn mới dỗi Suốt ngày sụt sùi như tháng 9 mưa rơi Yêu cha mẹ, yêu cuộc đời là đủ Sống một cuộc đời độc lập tự do... Hạnh phúc !!