Tặng 1 người... Đi về phía không anh Em đi về phía không anh Ở nơi ấy chẳng có ai đứng đợi Chỉ có con đường dài đầy mệt mỏi Phủ lá vàng rơi... Bỏ lại sau lưng say đắm một thời Đam mê thế cũng chỉ là hư ảo Cơn gió nào cuồng điên cao ngạo Đẩy em bước đi... Đừng nhìn theo em để cố nói điều chi Tình yêu ấy hãy dành cho người khác Một chút suy tư một nụ cười man mác Hãy giữ cho mình... Em đi về phía ấy lặng thinh Vòng tay bạn bè đang vẫy gọi Thu đi qua để chút lòng bối rối Anh chỉ còn là chấm nhỏ Phía sau em... Anh đi về phía không em Chẳng phải nơi có vòng tay người khác Mà chỉ riêng anh, với con tim thất lạc Và bóng anh, đếm bước giữa đường khuya Vô duyên quá bởi nên nỗi cách chia Nơi em đến, anh ra đi từ đó Biết trách ai khi con đường quá nhỏ Chỉ đủ một người đi... Chợt thấy lòng cũng ngơ ngẩn đôi khi Mấy ai sống cho rành câu "được mất" Trước mặt anh, tương lai là sự thật Hay vẫn là..... mơ.....! ----------------------------------------(Sưu tầm)
Tặng 1 người... RIÊNG CHUNG MÙA HẠ Có phải hè về khô nước mắt cho em Mưa xuân cuối bước qua thềm không nói Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi Phiêu du trôi theo gió thổi giao mùa. Có phải hè về lau nốt những dây dưa Còn buốt lạnh cơn mưa chiều Hà Nội Nắng thì biết bao giờ thôi nông nổi Cháy cạn mình không thể tới đêm sâu. Chao ôi thương ve chưa nở đã sầu Phượng chết xác vẫn nguyên màu nhức nhối Em đày đoạ cả đời không tìm nổi Một chàng trai nào dám chết bởi tình yêu. Nên buông cô đơn lang bạt với muôn chiều Nên đành gửi cuộc tình theo trăng gió Nên bình thản trên vạn lời bỏ ngỏ Nên dẫu nồng nàn hè có cũng như không... -------------------------------------------------(Sưu tầm)
Tặng 1 người... KHÓC Thu Phong Vũ Có nhiều lúc thèm một mình mà khóc Không cần ai an ủi, vỗ về Cho nỗi buồn như là giọt nước Lăn xuống má, và trôi đi Có nhiều lúc thèm gục đầu mà khóc Quên ngoài kia mưa cũng khóc như mình Những nỗi buồn đua nhau dồn chật lại Như là một nỗi tủi thân.... Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc Nhận ra mình khóc khác ngày xưa Những va đập in lên màu mắt Thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua Có nhiều lúc thèm bình yên mà khóc Cho quên nỗi nhớ dữ dội nghẹn trong lòng Thương yêu lắm cuối cùng là ảo ảnh Ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin Chỉ tiếc rằng không còn một bàn tay cho mình vin Chỉ tiếc rằng buổi chiều nay, mình - không - còn - khóc - được -------------------------------------------------------(Sưu tầm)
Tặng 1 người... Em có tin rằng năm tháng biết yêu không? Em có tin rằng năm tháng biết yêu không? Khi mùa xuân về trong hò hẹn Thời gian trở mình trên cánh én Hạt cựa mình những nhựa sống đầu tiên Em có thấy nhành phượng cũ ngoài hiên Cháy bừng lên niềm đam mê kỳ diệu Năm tháng dù dài và khó hiểu Cũng vội vã ồn ào như thể rất trẻ trung Em có nhận ra những vệt rối mông lung Vội vàng đến khi mùa thu dạm ngõ Lòng em như khu vườn bỏ ngỏ Một lối vào chưa ai đặt tên Em có buồn không khi những trận gió đêm Rì rầm kể những ngày đông lạnh lẽo Chuyện hai người giận nhau tình yêu như chiếc kẹo Khi ngọt ngào khi lại đắng cay Và cho dù năm tháng có vần xoay Cho dù yêu là khổ đau bất hạnh Tình yêu bắt đầu cả khi cơn giông chưa tạnh Em có tin rằng năm tháng biết yêu không ? --------------------------------------------------(Sưu tầm)
Bất chợt tìm thơ Thôi Hết Vấn Vương Mai sẽ về xé nát mấy trang thơ Vặt vãnh đôi câu ngày xưa em thích Lời không văn hoa như vần cổ tích Nhưng ít nhiều gói ghém tấm tình ta Mai sẽ về xoá nốt khúc tình ca Thuở mặn nồng ta cùng hoà cung điệu Tiếng đàn tôi, giọng hát em, huyền diệu Âm ba thành nhịp nối của đôi tim Mai sẽ về lật úp bức hình em Cho nhớ nhung nhạt nhoà trên bụi phấn Mong một ngày cõi lòng thôi vương vấn Vết đau này rồi chắc cũng dần nguôi Mai sẽ về quay ngược tấm gương soi Tự dối mình không vì em tiều tụy Vẫn thấy ngày mai còn điều thú vị Cố vươn lên đi trọn khoảng đời thừa
View attachment 8469 SANG NGANG Thôi nín đi em lệ đẫm vai rồi, buồn thương nhớ ơi Anh hỡi đôi mình mộng nay đã tan, tình đã dở dang Em khóc những chiều anh xót xa nhiều thương cho tình yêu Nỗi buồn chua cay khi lòng đổi thay thôi hết sum vầy Nếu biết rằng tình là dây oan Nếu biết rằng hợp rồi sẽ tan Nếu biết rằng yêu là đau khổ Thà dương gian đừng có chúng mình Lau mắt đi em gần hết đêm rồi Buồn thương nữa sao mai bước sang ngang Lòng thêm nát tan tình đã dở dang Thôi khóc làm gì đã lỡ duyên rồi thương nhau làm chi Nỗi buồn chua cay khi mình chia tay xa cách nhau rồi <Sưu tầm>
Bất chợt tìm thơ TÌM QUÊN Em sẽ quên những gì không muốn nhớ Khi giòng đời hai đứa đã buông xuôi Mai xa nhau xin chớ nói một lời Niềm nhung nhớ em đây thôi ôm lấy Em sẽ quên một mai mình thức dậy Tâm hồn em đã chán ngấy niềm đau Bận bịu chi cho ngày tháng thêm sầu Thà quên hết như chưa hề quen biết Trả cho anh những ân tình tha thiết Cõi lòng em chai đá kể từ đây Yêu thương kia ngày đó đã đong đầy Em trả hết cho tim mình trống rổng Còn lại đây con số không vô vọng Chẳng gì buồn..chẳng tiếc nuối vu vơ Đời buôn tênh..chỉ còn lại câu thơ Và mộng hảo bâng quơ làm dấu tích
____Ở ĐÂU CŨNG CÓ EM____ Một dòng sông trôi về nơi xa xăm Một ngàn đêm cũ cũng không trở về Mặt trời đang lên, giọt sương mau tan Cuộc tình hấp hối cho tim bồi hồi... Thời gian qua mau, để người quên nhau Từng đêm chăn gối vẫn kéo nhau về Tình còn trong tim , mà người nơi đâu Còn đây thương nhớ vây quanh cuộc đời Ở đâu cũng có em . Ở đâu cũng có em Những cơn mưa khi mùa đông tới... Ở đâu cũng có em. Ở đâu cũng có em Những đêm khuya hay bình minh ấm Với nỗi đau xoá mờ không gian Còn gì cho nhau Nụ cười đi theo về nơi em sẽ ấm êm cơn mộng Còn gì cho anh ngoài con tim đau Và lời hát cũ theo chân người tình ** Thời gian qua mau, để người quên nhau Từng đêm chăn gối vẫn kéo nhau về Tình còn trong tim , mà người nơi đâu Còn đây thương nhớ vây quanh cuộc đời Ở đâu cũng có em. Ở đâu cũng có em Lúc xuân sang hay mùa thu tới ... Ở đâu cũng có em. Ở đâu cũng có em Những khi vui hay buồn tả tơi Với con tim vẫn còn yêu em Một lời yêu thương gởi người xa xăm Cuộc tình hãy xoá khi em đi rồi Ngàn đêm yêu nhau Một đời đem theo Ở đâu cũng có em trong cuộc đời... View attachment 8475
Bất chợt tìm thơ BẢN TÌNH CA CHO ANH Khi em hát bản tình ca chất ngất Thì lòng em cảm xúc cũng trào dâng Bài ca nào em hát với bâng khuâng Em sẽ gởi cho anh giòng cảm mến Từng lời ca em ru tình quyến luyến Gởi theo mây theo gió đến người thương Anh có nghe một cảm giác vấn vương Trong tiềm thức có khơi niềm dấu ái Em muốn viết bằng lời thơ trang trãi Nụ hoa tình trong nắng sớm bình mình Ngát hương thơm bao phủ cả bóng hình Người yêu dấu muôn đời trong thầm lặng Nhưng có lẽ tình yêu em không nặng Nên gió về cuốn hết tận trời xa Và thơ tình em viết tối hôm qua Còn dấu vết một niềm đau tội lỗi Anh đứng đó sao em tìm muôn lối Bước chân buồn em vội vã quay đi Dấu lệ tình em khép vội bờ mi Tình xa cách như bài ca lạc tiếng ..
CUỘC TÌNH KHÔNG PHAI Em vãn nhớ nhớ hoài hàng phượng vĩ Từng chiều về anh đứng đợi ngóng trông Và nụ hôn làm đôi má em hồng Lời hò hẹn bên tai còn êm dịu Em vẫn nhớ những khi em nũng nịu Bắt anh đền chùm hoa giấy xinh xinh Anh ghẹo em .." hoa ấy chẳng có tình Anh đến nhé ...nụ hôn nồng thật đậm" Kỷ niệm xưa ...những ngày dài đầm ấm Vẫn trong lòng ghi nhớ chẳng hề phai Đường nhà em...ngày ấy anh muốn dài Vẫn còn đó ..thiếu chân người đưa đón Rồi những chiều cúi đầu trong vành nón Em âm thầm đếm giọt lệ tình rơi Thương nhớ anh ...chỉ chua xót ngậm ngùi Đời không trọn hai ta đường hai lối Đường hò hẹn giờ đây xa vời vợi Tìm dáng ai chỉ khoảng trống vu vơ Để tim em những đau xót thẫn thờ Bởi còn lại cuộc tình không mờ nhạt .
Bất chợt tìm thơ HOANG PHẾ ĐƯỜNG TÌNH Anh đã biết khi làm thân con gái Là nhận bao ngang trái với đau thương Đời buồn tênh nên chẳng phủ màu hường Em đã sống ...bằng nỗi buồn sâu kín Trót yêu thương nhưng cũng đành câm nín Để đường tình hoang phế đến cô liêu Ngẫm cuộc đời sao cứ mãi hắt hiu Buồn lây lất tháng ngày mang nhung nhớ Anh hiện diên nhưng tim lòng bỡ ngỡ Để bâng khuâng em ôm mãi tình mơ Có khi nao anh hiểu nỗi đợi chờ Và em sống bằng cõi hồn băng giá Em vẫn biết trong anh ...em tất cả Là nguồn thơ là mầm sống dưỡng sinh Để cho anh tạo dựng một bóng hình Nhưng cơn gió vô tình trôi cuốn giạt Để cho anh một nỗi buồn man mác Để cho em tan tác những giấc mơ Và trong em còn lại những hững hờ Thời gian đến mang ta vào hoài niệm Anh đã biết và khi nao tìm kiếm Một dòng đời đà lặng lẽ trôi qua Nó mang đi bao nhiêu nỗi thiết tha Để còn lại trong ta lòng hối tiếc ...
Em............. Ước gì… Mình sớm được gặp nhau Cùng nắm tay nhau đi trên con đường ngập tràn hoa tím Cùng kể cho nhau nghe về nỗi nhớ mong trong những ngày cách biệt Cùng hát bản tình ca da diết nỗi mong chờ…
Bất chợt tìm thơ TRẢ LẠI CHO NHAU Trả cho anh những giòng thơ thầm lặng Để lòng em hụt hẫng những niềm đau Rồi lặng im khi hai đứa xa nhau Cho mơ ước vẫn hoài trong nỗi nhớ Trả cho anh những ngày dài nức nở Để em đây còn khỏang trống vu vơ Để em đây thôi hết đợi hết chờ Lời âu yếm mặn mà nay xa vắng Trả cho anh những đêm dài thức trắng Nỗi muộn phiền ôm ấp mãi trong tim Để cho em ngày tháng chẳng đi tìm Hương xưa ấy một lần mình mơ ước Trả cho em một vùng trời mây nước Thuở chúng mình còn dệt mộng bên nhau Để cho em quên hết buổi ban đầu Ngày tháng nhớ hẹn hò mình chung bước Trả cho anh một lời yêu từ khước Khi lòng em kỷ niệm đã trôi xa Và trong anh không còn lại thiết tha Mình trả hết cho nhau rồi xa cách
Aaa HỒN THƠ ĐIÊN Nếu giả sử lòng không yêu đến thế Trời đâu buồn mỗi lúc giọt mưa sa Cỏ cây nghiêng đón gió về lặng lẽ Tiễn mùa đi rưng ngấn lệ nhạt nhoà Ta ngồi ôm lưng chừng cơn mộng mị Nghe hình như phía nổi nhớ chênh vênh Lại khăng khăng nhủ rằng đời vô vị Đơn độc chi mà tự buộc lấy mình Trói gánh sầu vào vai thô, túng quẩn Bán cho đời ngang dọc mấy niềm riêng Rao tiếng rao vọng từ lòng u uẩn Có khi hồn những tưởng hoá hồn điên Thì cũng mặc, điên cho đời bớt khổ Yêu người ta, yêu cho hết con tim Ghen, ghen đi, vạch lòng ra thổ lộ Để nghiền tan côi cút phiến môi mềm Ta vẫn ngồi nhuộm sầu làn mi úa Lắm Xuân rồi hụt mất bóng lương duyên Đã gặp người và xa người mấy thủa Thơ học hằn đội mãi lốt truân chuyên.
Không Đề Ta chỉ mong được một lần sau cuối Nói một lời khi ta chẳng còn nhau Dù em nghĩ ta là người gian dối Thời gian rồi cũng tìm cách chứng minh Em ra đi, cuộc đời ta trôi nổi Có lẻ rằng nên tự trách mình thôi Lời đắng cay thời gian nào bôi xóa Những tháng ngày ta từng ở bên nhau Em ra đi, mang theo niềm vui ấy Xin giã từ, ta trở lại đơn côi Tìm đâu nữa những phút giây đã có Chỉ còn là những tiếc nuối hư không Giờ chia tay, ta mang nỗi hận sầu Ngồi thương tiếc cho những gì đã mất Thời gian rồi sẽ làm em quên hết Chỉ có ta mang nỗi nhớ về em Để một ngày khi năm tháng trôi qua Ta giật mình nỗi nhớ em da diết Đến bây giờ ta mới hay, mới biết Em chính là một nửa của đời ta.
Không Đề Em sẽ quên những gì không muốn nhớ Khi giòng đời hai đứa đã buông xuôi Mai xa nhau xin chớ nói một lời Niềm nhung nhớ em đây thôi ôm lấy Em sẽ quên một mai mình thức dậy Tâm hồn em đã chán ngấy niềm đau Bận bịu chi cho ngày tháng thêm sầu Thà quên hết như chưa hề quen biết Trả cho anh những ân tình tha thiết Cõi lòng em chai đá kể từ đây Yêu thương kia ngày đó đã đong đầy Em trả hết cho tim mình trống rổng Còn lại đây con số không vô vọng Chẳng gì buồn..chẳng tiếc nuối vu vơ Đời buôn tênh..chỉ còn lại câu thơ Và mộng hảo bâng quơ làm dấu tích
Nếu.... Nếu biết mình ko là của nhau Thế tại sao mình lại còn gặp gỡ Để chuyện tình mình thành 1 bài thơ dở Suốt cuộc đời lại chẳng thể quên nhau Nếu biết mình sẽ mãi chẳng thuộc về nhau Sao ngày đó em lại trao anh nụ hôn vội Để giờ đây anh thấy trái tim mình có tội Yêu em rồi lại chẳng giữ nổi em Nếu biết rằng tình ấy sẽ qua nhanh Anh sẽ ko yêu em nhiều đến thế Thời gian ơi hãy trôi thật chậm trễ Để giây phút này anh sẽ chẳng phải xa em Kem ơi...giá như ngày đó anh không quen em.........
Vầng trăng lên mái tóc mây Một hồn thu lạnh mơ say hương nồng Mắt em là một dòng sông Thuyền anh lạc giữa mênh mông sóng tình Nét cười e ấp môi xinh Gót sen nhung lụa bóng hình dấu yêu Cho anh ngơ ngẩn sớm chiều Ra vào mong nhớ mỹ miều dáng ai Thướt tha nghiêng mái tóc dài Em ru vào mộng bờ vai thiên thần Hương yêu ngọt mối tình xuân Tiếng lòng chợt dậy reo ngân mơ màng Ngỡ ngàng chiều tím lang thang Tìm trong nỗi nhớ mùa sang ngập ngừng Nghe mùa thu gọi rưng rưng Lá vàng rớt giữa muôn trùng nhớ mong Lạnh lùng cơn gió mùa đông Biết người bên ấy lạnh không hỡi người!
Tiểu Muội Luơng Gia Huy Tiểu muội .. ngày nào bé xíu Dáng em kiêu sa yêu kiều Tiểu muội là 1 người luôn cười vui nói nhiều Làn da .. bờ môi khát khao Khiến hồn tôi xuyến xao Thật lòng tôi chẳng hay.. đã yêu muội khi nào Dặn lòng .. 1 ngày sẽ nói Nói anh yêu em lâu rồi Và mình cùng đưa nhau về nơi cuối trời Còn chưa kịp trao tiếng yêu Bỗng muội đi mất tiêu Bỏ lại tôi chốn đây .. bé ơi .. muội đâu rồi Tiểu muội đã đi.. mãi không về Sao quên mau.. những khi ta cận kề Chẳng nhớ bao lời thề Tiểu muội đã đi.. có biết đâu Bao tháng năm qua tôi nơi đây vẫn nguyện cầu Mong ngày sau có nhau ... Tiểu muội đã đi.. có biết đâu Bao tháng năm qua tôi nơi đây vẫn nguyện cầu tiểu muội ... em ở đâu ?