hôm qua số vượt khung nhưng cũng gán đu thêm 1 ngày , hôm nay bỏ nó ra liền oánh 38 đi 39 hết thời .....
Đam Mê Yêu mà chi, khi nước mắt không còn Tâm hồn mình quá u hoài và buồn như đại dương Đã từng đêm, nghe tàn trong tiềm thức lời ru ngọt của đoạn trường. Nhưng mà sao, vẫn thấy nhớ nhung hoài Mỗi lần hẹn gió sang hè ngủ lạnh trên bờ môi Tìm vào khuya, ánh đèn mờ nhạt phai lần phố gầy một mình tôi. Đam mê ơi, tha thứ hết cho người Từ đây trong cuộc đời thì đường ai nấy đi Và một ngày mai, trên đường thiên lý nếu gặp buồn thì em nhớ chăng Những ngày có tôi. Chôn vùi đi, bao phút giây thiên thần Khóc làm chi thêm đau lòng vì còn đâu mà nhớ Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại quá xa rồi. Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại vì còn đâu
Bài Không Tên Số 1 Xin đời sống cho tôi mượn tiếng Xin cho cơn mê thêm dài một chuyến Cuộc tình buông xuôi còn lưu luyến Còn đắng cay còn hận, còn đau. Em giờ đã xa xăm rồi đó Nơi em đi chắc vẫn còn lệ ứa Chiều nay trong mưa mà nhung nhớ Một thoáng thương vay cho đời say. Cuộc tình ngày đó đã theo mùa Xuân đó Cuộc đời này đây sẽ chôn vơi ở đây Ước cho nhiều tuổi xanh trở về đâu Theo ngày tháng tàn tình yêu cũng héo tàn Mai đời có cho tôi gặp gỡ Xin cho đôi môi em cười rạng rỡ Một bờ mi cong vùng tóc nhớ Để sống thêm, thêm lần trẻ thơ.
Ru Ta Ngậm Ngùi Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên. Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng. Thôi chờ những rạng đông.. Xin chờ những rạng đông Đời sao im vắng Như đồng lúa gặt xong Như rừng núi bỏ hoang Người về soi bóng mình. Giữa tường trắng lặng câm. Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời Không chờ, không chờ aị Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đờị Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi, Xin ngủ dưới vòm cây ...
Xin Thời Gian Ngừng Trôi Rượu nồng cạn chén bên người Tình ái ấm nồng chứa chan. Mong thời gian thôi Ngừng không trôi nữa Mãi đêm nay ta bên người. Sao thời gian cứ trôi mau. Sao rượu nồng bỗng chua cay. Sao tình còn đang ngất ngây say Mà chợt nghe sầu ngăn cách. Anh ơi uống đi anh Giọt đắng thấm tràn khóe môi. Lệ nào chớ rơi Đường khuya vắng âm thầm đi về.
Chiều Một Mình Qua Phố Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Có khi nắng khuya chưa lên mà một loài hoa chợt tím Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Gót chân đôi khi đã mềm gọi buồn cho mình nhớ tên. Chiều qua bao nhiêu lần môi cười Cho mình còn nhớ nhau Chiều qua bao nhiêu lần tay mời Nghe buồn ghé môi sầu. Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu Ngày nào đời thôi có nhau xin người biết đau. Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Gió ơi gió ơi bay lên để bụi đường cay lòng mắt Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Áo xưa chưa quen phong trần đợi mùa thu vàng áo thêm. Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Bước chân nghe quen cũng buồn lạy trời xin còn tuổi xanh Còn một mình trên phố âm thầm nhớ nhớ tên em Ngoài kia không còn nắng mềm ngoài kia ai còn nhớ tên
Bóng Nhỏ Đường Chiều Ai biết ai vì đời cùng ngược xuôi chung lối mòn Ngày anh hai mươi tuổi, em đôi tám trăng tròn Đêm lạnh còn chăn đơn gối lẻ Chưa buồn khi canh vắng khép đôi mi Cho đến hơn một lần tuổi trẻ như qua mất rồi Ngày tim lên tiếng gọi, thôi tôi mến một người Tâm tình chiều nao trên phố nhỏ Khi về lưu luyến mãi phút hẹn hò Bao thương nhớ từ độ anh vui bước quân hành Nửa năm anh viết lá thư xanh bảo rằng Sẽ về phố phường Mừng rơi nước mắt ướt mi người tôi thương Tôi đến nơi hẹn hò đường chiều nghiêng nghiêng nắng đổ Bàn tay thon ngón nhỏ, đang tay gánh sơn hà Ta nhẹ dìu nhau trong tiếng thở Thương này thương cho lúc đợi chờ
Chuyện Tình Không Dĩ Vãng Vàng cây lá bay.. đôi tay ngây buồn mang suy tư về Này đôi mắt nhung.. kiêu sa môi mềm tìm đến cơn mê Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng Anh có nghe ngoài phố đang kết hoa Bao nhiêu sắc hoa.. Là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ. Nếu thương mến nhau mà sao lời yêu thương đó Bờ môi nào đắn đo Năm tháng xa vời đời có vui với ai Tà áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi, và ước mơ những gì Hàng mi khép mờ giăng mây tím nhớ ai Nhớ ai trong đêm dài.. buông tóc rối quên cay Đèn soi bóng đêm.. sương rơi chân mềm, sao rơi bên thềm Hàng cây giá băng.. xoay cơn mê đầy tìm đến bên anh Vòng tay ngỡ ngàng nghe đắng môi trắng đêm Anh hỡi anh lời hứa xưa đã phai Anh ơi có hay Thành phố không Đêm ngày ai khóc ai sau này
Sao Anh Nỡ Đành Quên Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng Những con đường quen lối đi mà nay nằm yên đó Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết êm đềm Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đưa đón Những khi buồn ai đến thăm con đâu nữa mà mong Nỡ đành quên sao anh ! Dư âm ngày xưa còn đó ! Thời gian ko làm sao xoá bao lần tay xiết trong tay Nhìn em anh ấu yếm bảo : Em đừng xa vắng anh ? Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm xưa buổi ban đầu Sao anh nỡ đành quên khi tình em đã trót trao Anh ơi ! Nếu một mai có ai hỏi người bên ấy, biết nói gì đây hỡi anh ! Mà anh nỡ đành quên .
Khi Không Hạ Vy Khi không anh lại ngoảnh mặt làm ngơ Em tội tình chi anh bỗng hững hờ Điều gì lầm lỗi anh ơi Bọn mình nhỏ to đôi lời Hay giận hờn mất lòng nhau thôi Khi không anh lại kiếm chuyện lìa nhau Hay là anh quen người khác sang giàu Nghe lời em mới đem trao Kỷ niệm khó quên đêm nào Thương nhau rồi anh đành phụ sao Trời ơi thôi rồi một đóa trà my Con ơng đã rõ đường đi Con ơng đã rõ lối về Trời ơi yêu người, người lỡ đổi thay Yêu người,người cười đắng cay Yêu người nông nỗi thế này Khi không anh lại dối lừa được sao Tin lầm anh qua lời nói ngọt ngào Bây giờ tình đã bay cao Một lần xót xa tuôn trào Thôi xin thề không còn lần sau
Chuyện Hoa Sim Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim Có người con gái xuân vời vợi Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím Chiều chiều lên những đồi hoa sim Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm Ôi lấy chồng chiến binh Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người đi trở lại Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về Thì thương người vợ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người em nhỏ hậu phương Mà chết người em gái tôi thương Đời tôi là chiến binh rừng núi Thường ngày qua những đồi hoa sim Thấy cành sim chín thương vô bờ Tiếc người em gái không còn nữa Tại sao nàng vẫn yêu màu tím Màu buồn tan tác phải không em Để chiều sim tím hoang biền biệt Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.
Khuya Nay Anh Đi Rồi Gió lạnh lạnh buồn ơi Khuya nay anh đi rồi Bao nhớ nhung xa vời Ôi nói không nên lời Để cạn niềm yêu mến anh. Phút gần gũi này thôi Khuya nay anh đi rồi Tay nắm tay không rời Mắt ngắm xa chân trời Mà lòng nghe nhớ thương hoàị Anh ơi chớ quên ngày mai Đã có em chờ ai chung xây đẹp ý đời Tương lai e ấp trên môi Yêu nhau ta thầm nói Nụ cười trao duyên mớị Những ước vọng để mà vui Khuya nay anh đi rồi Đem chí trai xây đời Đem mến thương cho người Người đợi chờ anh anh ơi...!!!
Ru Ta Ngậm Ngùi Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên. Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng. Thôi chờ những rạng đông.. Xin chờ những rạng đông Đời sao im vắng Như đồng lúa gặt xong Như rừng núi bỏ hoang Người về soi bóng mình. Giữa tường trắng lặng câm. Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời Không chờ, không chờ aị Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đờị Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi, Xin ngủ dưới vòm cây