Người thông minh không phải người không bao giờ lạc vào ngõ cụt mà là người vừa lạc vào ngõ cụt đã hiểu ra điều này trước tiên.
Rồi em sẽ cùng ai Đi qua ngày đông giá? Con đường quen bỗng lạ Lạc nẻo về hôm mai Rồi em phải nhớ ai Trong đêm dài lặng lẽ? Từng bước chân rất nhẹ Chạm đáy buồn thật sâu Rồi ngày tháng mưa ngâu Đâu còn cầu Ô Thuớc Làm sao em biết được Nỗi lòng người nông sâu Từng đêm thâu khắc khoải Có được gì không em? Nhân nghĩa giờ ố hoen Cái tình chua chát lắm! Đắng cay nơi lồng ngực Từng nhịp đập khó khăn Người bao giờ ăn năn? Tương tư nào còn nghĩa? Giữa cuộc đời dâu bể Ta có gì cho nhau Một trò đùa qua mau Nỗi đau hằn vết sẹo Mang gì theo hỡi người Khi đi qua ngày cũ? Thu chết cùng tình thu Mùa yêu đương cũng lỡ Đàn lỗi nhịp đường tơ Thiên thu sầu câm nín Thôi còn chi bịn rịn Bước qua đời nhau đi
Nỗi nhớ đan tay áo Trôi tuột trên phím đàn Trong lòng bao mê mải Cho trời chiều bâng khuâng. Tiếng đàn sao lặng câm Bóng chiều thêm loang lổ Khúc Thụy ai bỏ dở Cho chiều thêm nỗi buồn. Cơn gió về rung rinh Mang một mùi hương nhẹ Chiều qua sông thư thả Tiễn ngày cho đêm buông.
Đêm nằm nghe mưa hát Ơ thờ rớt qua song Lòng lại phải dặn lòng Không được buồn tôi nhé Nghe con tim thỏ thẻ Hình như tim chẳng buồn Vậy mà lệ cứ tuôn Ướt đầm trên gối mộng Đêm nằm nghe mưa hát Loanh quanh cõi đi về* Ta nhớ mái tóc thề Ngày xưa bay trong gió Những lúc đời khốn khó Mưa vẫn hoài ru ta Ru trong từng giấc mộng Nồng nàn mấy mùa qua Đêm nằm nghe mưa hát Ta ru ta tự tình Bờ mi nào khép nhẹ Mộng đời mấy mùa trôi
Hãy suy tư cẩn thận vì Tư Tưởng sẽ biến thành Lời Nói, Hãy nói năng cẩn thận vì Lời Nói sễ biến thành Hành Động, Hãy hành xử cẩn thận vì Hành Động sẽ biến thành Thói Quen, Hãy cẩn thận Thói Quen vì chúng hình thành Nhân Cách, Hãy cẩn thận Nhân Cách vì nó hình thành Số Mệnh, và Số Mệnh của bạn sẽ chính là Cuộc Đời của bạn. (Đức Đạt Lai Lạt Ma)
Phụ nữ chỉ cần quản tốt bản thân mình đã tài lắm rồi cần gì phải đi quản đàn ông. - Đàn ông biết nghe lời không cần quản - Đàn ông không biết nghe lời muốn quản cũng chẳng được - Đàn ông đối xử tốt với bạn không cần quản - Đàn ông đối xử tệ với bạn sẽ không để bạn quản - Đàn ông yêu bạn không cần quản - Đàn ông không yêu bạn không tới lượt bạn quản.
Một ghé Tương giang sớm biệt ly Mặt hoa vừa chớm độ xuân thì Người nâng rượu tiễn không lời oán Kẻ uống chùn chân chẳng bước đi Cảnh sắc buồn rơi dòng lệ thảm Cung đàn sầu vẳng khúc ai bi Tay cầm lưu luyến chưa rời bước Sóng vỗ mạn thuyền giục khách đi.
Say thì một chén cũng là say Có rót bao nhiêu vẫn chẳng đầy Nửa cuộc vui tàn không níu lại Hai phần số tận xước ngang vai Sương rơi giọt nhớ căng môi lạnh Nguyệt rụng vầng sầu buốt mắt cay Phận mỏng âu là còn vướng nợ Nên đành chịu cảnh xác thân đày.
Lệ rớt vào đêm đẫm tiếng đàn Nhịp lòng tê dại với trăng hoang Ngân nga giọt rượu rơi òa vỡ Tí tách màn khuya phũ úa tàn Sót lại trong đêm, cơn mộng đắng Môi mềm, vương vãi nụ miên man.. Nguyệt cầm gãy khúc sầu lai láng Lặng chút hồn ta..hóa ngổn ngang..
Tựa cửa ai kia vẫn ngóng chờ Bóng người viễn xứ cuối trời mơ Núi ngàn ngày tháng còn hoài đợi Cánh nhạn vụt qua lại hững hờ Ai oán tơ trời duyên nghiệt ngã Tủi thương một kiếp phận ngây ngô Chiều tà nắng nhạt...nơi xa đó Nhân ảnh...có chăng...dưới bụi mờ???...