Nhẹ bước em về giữa thiên thai Vườn mơ, lối mộng chạm gót hài Xuân đến, hạ tàn, thu trỗi khúc Phất phơ gió - liễu rủ bên tai
Xin làm gốc rễ sa khương Van lơn bông súng bình thường nửa trưa Đừng làm cánh bướm đong đưa Nửa đêm buông xõng gác vừa gọi tên
là đà say tỉnh trong men nghiêng nghiêng một nửa đường quen đi về chiều tàn bóng hắt u mê dặm trường chân bước tứ bề nhớ nhung...
Bóng người hòa lẫn với bóng cây Đêm nay sương xuống lạnh vai gầy Đồng hồ vụn vỡ từng nhịp khẽ Trăng sầu lẳng lặng trốn vầng mây...
Vịnh cái cái lỗ bắn bi. Một lỗ tròn tròn mở toang ra Thiên hạ đua nhau ngắm ngắm là Gang tay đo thử xem dài ngắn Lọt lỗ em thời lại lấy ra.
Vịnh cái bánh bao. Tròn lẳn thân em trắng nõn non Ở giửa thời nhô cái núm con Da thơm thịt ngọt bao người thích Trẻ già lớn bé cắn khen ngon
bắp ngô lơ thơ lún phún tựa râu ông chổng vẹo ngang trời ấy thế ngông tròn vo mẩy mọng nên chầy chật hạt tròn bắp lật sướng tê hông...
Vịnh cây Bút bi Mười bốn phân dài khỏi phải đo Một đầu tí tẹo một đầu to Phàm phu nghuệch ngoặc đâm vài nét Quân tử nghêng ngang chọt lắm trò Hý hoáy ta đây anh dũng đạo Loằng xoằng nó đó yểu xìu nho Buông ra thì dứt đè ta rỉ Hàng cũ lâu lâu mực lại rò.
Vịnh xe khô nhớt Nhớt máy tháng rồi em chửa thay Bây giờ xỉn lại xi lanh trầy Anh cưỡi lên em sao chả xót Em thở phì phò mệt lắm thay